.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_379" class="block_" lang="en">Trang 190# 1
Chương 379: Băng Vân nam đệ tử
Trong Băng Vân Tiên Cung có mấy địa phương rất kỳ bí, thần bí nhất chính là chỗ ở của thái thượng cung chủ, đó là một nơi quanh năm tuyết trắng bí ẩn. Vân Triệt cùng Hạ Khuynh Nguyệt theo Cung Dục Tiên một đường đi xuống phía dưới, cuối cùng đi tới trước một cái băng thất.
- Sư bá, Vân Triệt đã đến.
Cung Dục Tiên ở trước băng thất cung kính nói.
Tiếp theo, một giọng nói già nua của nữ tử truyền đến:
- Vào đi.
Thanh âm hạ xuống, cánh cửa đóng chặt của băng thất từ từ mở ra, bông tuyết trắng từ trong băng thất phiêu tán ra, thật lâu mới tiêu thất.
Ở trung tâm băng thất có một nữ tử, sắc mặt bình tĩnh như nước, đầu tóc buộc gọn ngồi trên băng ngọc màu xanh nhạt, băng ngọc chậm rãi thả ra hàn vụ, bao phủ cả người nàng ở trong băng vụ mơ hồ. Đợi ba người Cung Dục Tiên đi vào, ánh mắt khép kín của nàng mới mở ra, phóng xuất quang mang bình thản mà tang thương, ánh mắt kia trực tiếp rơi vào trên người Vân Triệt.
Nàng chính là cung chủ đời trước của Băng Vân Tiên Cung, cũng là thái thượng cung chủ —— Phong Thiên Hối bây giờ.
- Đệ tử Cung Dục Tiên, bái kiến sư bá.
- Đệ tử Hạ Khuynh Nguyệt, bái kiến thái thượng cung chủ.
Nữ tử già nua khoát tay, thản nhiên nói:
- Không cần giữ lễ tiết, ngồi xuống đi... Ngươi, chính là Vân Triệt?
Người trước mắt, là một nhân vật ở trên tầng cao nhất của Thương Phong, Vân Triệt thậm chí cảm giác được một cỗ lực lượng áp bách không thua kém gì Lăng Thiên Nghịch từ trên người của nàng. Hắn bước lên trước, hành lễ nói:
- Vãn bối Vân Triệt, gặp qua tiền bối.
Ánh mắt Phong Thiên Hối nhìn Vân Triệt từ trên xuống dưới sau đó chậm rãi gật đầu, bỗng nhiên, ánh mắt nàng nhất động, cánh tay chém ra hơn mười bông tuyết ngưng tụ từ hư không, bay về phía ngực Vân Triệt.
Đối với việc Phong Thiên Hối bỗng nhiên xuất thủ, Vân Triệt không có biểu hiện ra bất kỳ sự kinh ngạc nào, thân thể hắn bất động, ngay cả hộ thân huyền lực cũng không có mở, trực tiếp lấy thân thể nghênh đón.
Bang bang bang bang...
Toàn bộ bông tuyết nện ở trên người Vân Triệt, nhưng khi đụng chạm đến hắn lại trực tiếp vỡ vụn trong nháy mắt, hóa thành mảnh nhỏ tiêu tán, mà trên người Vân Triệt không có nửa điểm bị thương.
Ánh mắt Phong Thiên Hối hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm, tuy bông tuyết vừa rồi chỉ có nửa thành lực lượng của nàng, nhưng coi như là Thiên Huyền cường giả, cũng khó có thể tiếp được, mà thanh niên nam tử trước mắt chỉ có tu vi Địa Huyền Cảnh, trong trường hợp không có vận dụng huyền lực phòng ngự, chỉ lấy thân thể ngạnh kháng, cũng không bị thương chút nào... Chỉ dựa vào một điểm này, liền không thể tìm ra người thứ hai trong toàn bộ Thương Phong.
Nhưng Phong Thiên Hối vẫn chưa có ngừng tay, lúc bông tuyết rơi xuống đất, hai tay nàng đều xuất hiện, đầu tóc phiêu khởi, băng linh quanh thân vũ động, lực lượng băng vân bàng bạc thả ra, để cho băng thất vốn không lớn lắm thoáng chốc rơi vào địa ngục băng hàn.
Theo hai tay Phong Thiên Hối kết ấn, bảy đóa băng liên to lớn rất nhanh xuất hiện ở xung quanh Vân Triệt... Đều là băng liên, nhưng những đóa băng liên do Phong Thiên Hối tạo ra kinh khủng hơn rất nhiều so với băng liên của Hạ Khuynh Nguyệt, mỗi một đóa băng liên ẩn chứa lực lượng đủ để đóng băng hoàn toàn một cái hồ nước rộng mười dặm.
Quang mang trong mắt Vân Triệt lóe lên, không đợi bảy đóa băng liên bắt đầu biến hóa, hắn đã nắm lấy Long Khuyết, đồng thời mở ra phần tâm, chân đạp Tinh Thần Toái Ảnh, Long Khuyết ở trong nháy mắt, chém ra bảy đạo quang mang bá đạo tuyệt luân.
Thời điểm kiếm thứ bảy hạ xuống, Long Khuyết đã biến mất ở trong tay của hắn.
Bang bang bang bang bang bang phanh!
Âm thanh bạo liệt điếc tai tràn ngập toàn bộ băng thất, băng liên vừa mới nở rộ, còn chưa tới thả ra uy lực, liền nổ tung như pháo, hóa thành bông tuyết bay múa đầy trời, bị phong bạo của trọng kiếm chưa hoàn toàn tiêu tán trùng kích đến ranh giới băng thất, bảo phủ một tầng băng tuyết trên vách băng thất.
Cánh tay Phong Thiên Hối đình trệ trên không trung, trong mắt lóe lên vẻ khiếp sợ sâu đậm. Nghe nhiều hơn nữa, cũng không bằng chính mắt nhìn thấy, hai lần thăm dò đã đủ cho nàng nhận thức, đến tột cùng thì thực lực Vân Triệt đáng sợ cỡ nào. Hơn nữa đẳng cấp huyền lực của hắn đúng là Địa Huyền Cảnh.
- Hảo!
Phong Thiên Hối tán thán một tiếng:
- Xem ra ngươi được gọi là 'Thương Phong đệ nhất nhân' cũng không nói ngoa. Đệ nhất thiên tài của Thương Phong quốc từ trước tới nay, càng không có nửa điểm giả tạo.
Vân Triệt khiêm tốn nói:
- Tiền bối quá khen. Niên kỷ của vãn bối không nhỏ, căn cơ quá cạn, không thể đánh đồng cùng nhân vật như tiền bối, cái gọi là 'Thương Phong đệ nhất nhân' cũng chỉ là lời nói đùa, vãn bối không dám nhận.
Phong Thiên Hối nói:
- Nghe nói ngươi tàn sát Phần Thiên Môn, trọng thương Thần Hoàng hoàng tử, hoành hành ngang ngược, cuồng ngạo vô độ, ở trước mặt lão thân, cần gì phải già mồm cãi láo... Ngồi xuống đi.
Vân Triệt theo lời Phong Thiên Hối ngồi xuống phía đối diện.
- Tên tục của lão thân là Phong Thiên Hối, ngươi có thể gọi ta là Thiên Hối bà bà. Lấy thực lực cùng danh vọng trước mắt của ngươi, cho dù ngươi không để ý tới việc lão thân muốn gặp ngươi, thì toàn bộ Thương Phong cũng không có người nào có tư cách để cho ngươi đích thân đi tới. Vì sao ngươi lại phải vượt vạn dặm xa xôi tới cực bắc gặp lão thân?
Phong Thiên Hối nhìn Vân Triệt hỏi, ánh mắt của nàng đã nói rõ, vấn đề này cũng không phải là nàng thuận miệng hỏi.
Bởi vì thái độ của Vân Triệt với Băng Vân Tiên Cung sẽ quyết định quyết định kế tiếp của nàng.
- Cái này...
Đôi mắt tà của Vân Triệt nhìn Cung Dục Tiên và Hạ Khuynh Nguyệt nói:
- Tiền bối muốn nghe lời thật?
- Đương nhiên là lời nói thật.
- Tốt lắm, vãn bối liền nói thật.
Vân Triệt ưỡn ngực một cái, thoải mái nói:
- Kỳ thực, nguyên nhân rất đơn giản, Khuynh Nguyệt là đệ tử Băng Vân Tiên Cung, mà Khuynh Nguyệt lại là lão bà của ta, ta sợ vạn nhất ta không tới, sẽ làm lão bà gặp khó khăn, cho nên ta liền tới.
Hạ Khuynh Nguyệt:
"..."
- Vân Triệt, trước mặt thái thượng cung chủ không được hồ ngôn loạn ngữ!
Cung Dục Tiên ngưng mi lạnh lùng nói.
- Không có cách.
Phong Thiên Hối nhìn ánh mắt của Vân Triệt, nhàn nhạt cười:
- Hắn không có hồ ngôn loạn ngữ, lời hắn vừa mới nói, chắc là điều nội tâm hắn suy nghĩ. Vân Triệt, lão thân nghe nói ngươi bởi vì người thân bị Phần Thiên Môn bắt cóc, do đó dưới cơn nóng giận liền diệt cả nhà Phần Thiên Môn, lại chỉ vì không muốn Khuynh Nguyệt bị làm khó mà đến gặp lão thân, xem ra, ngươi rất coi trọng tình nghĩa, thậm trí vượt lên trước lực lượng... Rất tốt. Vậy ngươi cũng biết, vì sao lão thân muốn thấy ngươi?
- Thỉnh tiền bối giải đáp.
Vân Triệt có thể đoán ra sáu bảy thành, nhưng không hoàn toàn xác định. Trước hôm nay, hắn chưa từng nghe bất luận lời đồn gì về thái thượng cung chủ của Băng Vân Tiên Cung, thậm chí ngay cả tên của nàng cũng chưa từng nghe qua, hiển nhiên từ lâu nàng đã không can thiệp bất luận chuyện gì trong thế tục, nhưng bây giờ lại muốn gặp hắn, hiển nhiên là có chuyện liên quan đến Băng Vân Tiên Cung, mà Cung Dục Tiên cũng không thể quyết định.
Phong Thiên Hối chậm rãi nói:
- Lão thân đã biết chuyện của ngươi và đệ tử Sở Nguyệt Thiền. Ngươi và Nguyệt Thiền đã cùng kết hợp, nên tự nhiên ngươi biết bí mật lướn nhất của Băng Vân Quyết. Từ hai năm trước, trên người của ngươi đã có hạch tâm huyền công của Băng Vân Tiên Cung ta... điểm này, ngươi có phủ nhận không?
- Đúng là trên người của ta, có Băng Vân quyết. Nhưng ta không có ở trước mặt bất cứ người nào sử dụng qua, cũng chưa từng nói chuyện này cho bất luận kẻ nào.
Vân Triệt thản nhiên nói.
Phong Thiên Hối tiếp tục nói:
- Huyền công của tông môn là một cái linh hồn của tông môn, cũng là một việc cấm kỵ không thể truyền cho ngoại nhân! bất luận là mang huyền công của tông môn truyền ra ngoài hay là học trộm huyền công, cũng đều là cấm kỵ lớn nhất huyền giới! Trong bất cứ một tông môn nào, lúc trục xuất đệ tử, điều đầu tiên phải làm, chính là phế bỏ huyền công của tông môn. Từ nhỏ Nguyệt Thiền đã lớn lên ở Băng Vân Tiên Cung, lại là người đứng đầu Băng Vân thất tiên, nhưng ngay cả là như vậy, trước khi nàng rời khỏi băng cung, cũng không thể không tự phế huyền công... Mà ngươi không phải là đệ tử Băng Vân Tiên Cung ta, lại có huyền công Băng Vân quyết thuộc về Băng Vân Tiên Cung ta. Đây cũng là nguyên nhân lão thân muốn gặp ngươi, tuy lão thân tin tưởng ngươi không truyền cho người khác, thậm chí không để ý Băng Vân quyết, nhưng chuyện này đối với Băng Vân Tiên Cung ta vẫn là đại sự không thể bỏ mặc!
Vân Triệt hơi trầm ngâm, nói:
- Tiền bối hy vọng ta làm như thế nào?
- Ngươi có hai lựa chọn.
Phong Thiên Hối nghiêm nghị nói:
- Lựa chọn thứ nhất của ngươi, là để cho lão thân phế Băng Vân quyết đi. Nước lửa tương khắc, ngươi có huyết mạch Phượng Hoàng, huyền công băng hệ vốn không thích hợp với ngươi, thậm chí có khả năng bởi vì thuộc tính xung đột còn tạo thành gánh nặng cùng tổn thương đối với huyền mạch của ngươi, đối với ngươi phế bỏ Băng Vân quyết cũng không hẳn là sự việc vô pháp tiếp nhận.
Chỉ cần phế bỏ Băng Vân quyết, đúng là Vân Triệt không có cái gì không nỡ. Trong mắt người thường đạt được huyền công của Băng Vân Tiên Cung, không thể nghi ngờ chính là một loại huyền công cường đại không gì sánh được, nhưng so với việc Vân Triệt có Tà Thần, Hoang Thần, Thiên Lang, Phượng Hoàng mà nói, nó quá yếu. Lúc đối địch, Vân Triệt chưa bao giờ dùng, tiêu hao như nhau nhưng uy lực Phượng Hoàng Chi Viêm hơn xa Băng Vân quyết. Thỉnh thoảng hắn cũng có vận dụng, nhưng chỉ dùng Băng Vân bình chướng ẩn nấp khí tức mà thôi.
Có điều Băng Vân quyết, đến từ Sở Nguyệt Thiền! Là Sở Nguyệt Thiền dùng nguyên âm xử nữ của mình giao phó cho hắn, nó thậm chí trở thành một sợi dây liên hệ giữa hắn và Sở Nguyệt Thiền. Hôm nay Sở Nguyệt Thiền chẳng biết ở chỗ nào, nên nó càng là dấu vết duy nhất nàng lưu lại ở trong thân thể hắn.
Cho nên, hắn không muốn Băng Vân quyết bị phế đi.
- Ta nghĩ tiền bối nên nói lựa chọn thứ hai đi.
Vân Triệt không có suy tư quá nhiều, liền quả quyết nói.
Phong Thiên Hối nhìn Vân Triệt thật sâu ròi nói:
- Lựa chọn thứ hai của ngươi, chính là gia nhập Băng Vân Tiên Cung ta, trở thành đệ tử Băng Vân Tiên Cung.
Có thể nói câu nói này của Phong Thiên Hối có lực lượng làm long trời lở đất, ba người ai cũng không từng ngờ tới Phong Thiên Hối sẽ nói ra một câu như vậy. Còn chưa đợi Vân Triệt trả lời, Cung Dục Tiên đã đứng lên, thất thanh nói:
- Sư bá, cái này...
- Không cần nhiều lời.
Phong Thiên Hối giơ tay ngăn cản Cung Dục Tiên, bình tĩnh nói:
- Ta tự có an bài.
Cung Dục Tiên há miệng, không tiếp tục nói nữa. Vân Triệt nhìn Hạ Khuynh Nguyệt mặt lộ vẻ ngạc nhiên.
- Cái này... Theo ta được biết, Băng Vân Tiên Cung từ khi xuất hiện tới nay, chỉ lấy nữ đệ tử, chưa từng thu nam đệ tử, chẳng lẽ tiền bối... vì vãn bối mà làm một chuyện ngoại lệ?
Vân Triệt rất không bình tĩnh nói.
- Sở dĩ từ trước cho tới nay cung chỉ lấy nữ đệ tử, là bởi vì thể chất nữ tính thiên về âm, thích hợp tu luyện Băng Vân quyết hơn. Đồng thời, tình yêu nam nữ sẽ trở ngại người tu luyện Băng Vân quyết, bí mật Băng Vân quyết có thể thông qua nguyên âm xử nữ truyền ra ngoài mới là nguyên nhân chính không thu nam đệ tử.
Phong Thiên Hối chậm rãi nói:
- Nhưng dưới tình huống không phạm vào nguyên tắc của tông môn, môn quy cũng có thể hơi biến động. Ngươi là phu quân trên danh nghĩa của Khuynh Nguyệt, lại được Nguyệt Thiền truyền thừa Băng Vân quyết, nên ngươi có duyên phận rất lớn với Băng Vân Tiên Cung ta. Lấy thực lực và danh vọng của ngươi hiện nay, nếu tiến nhập Băng Vân Tiên Cung, sẽ được lực ảnh hưởng của băng cung trợ giúp rất nhiều, nếu ngươi không muốn phế bỏ Băng Vân quyết, ta có thể phá lệ thu ngươi làm nam đệ tử đầu tiên của Băng Vân Tiên Cung từ trước tới nay.