Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 383 - Chương 384: Băng Tiên Cơn Giận

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_384" class="block_" lang="en">Trang 192# 2

 

 

 

Chương 384: Băng tiên cơn giận



Trong Băng Vân Tiên Cung, tất nhiên là hàn tuyền này sẽ lấy"Băng Vân" mà mệnh danh, hàn tuyền này gọi là"Băng Vân Hàn Đàm", nó đã tồn tại từ khi Băng Vân Tiên Cung được sáng lập. Mãi mãi không ngừng trong mảnh băng thiên tuyết địa này, nước trong hàn đàm trong suốt không gì sánh được, ngay cả từng hạt cát đã vụn dưới đáy hàn đàm đều có thể nhìn thấy rõ ràng, mà hàn khí ẩn chứa trong hàn đàm càng hơn xa bên trong huyền băng. Các nữ đệ tử của Băng Vân Tiên Cung ngâm mình trong đó không chỉ cảm thấy vô cùng thoải mái, hơn nữa còn có tác dụng cực tốt với việc bình phục hàn khí bạo động trong cơ thể khi tu luyện.

Cho nên, sau khi tu luyện, mỗi ngày đều sẽ có đông đảo Băng Vân đệ tử tới ngâm mình trong hàn đàm này. Mà thời điểm bọn họ ngâm mình đương nhiên là toàn thân không mặc y phục để cho ngọc thể giống như băng tuyết của mình có thể tiếp xúc một cách ghan mật cùng nước trong hàn đàm, cho nghe được âm thanh truyền tới từ ngoại giới cũng tuyệt đối không hoảng loạn che đậy thân thể bởi vì tất cả đệ tử trong Băng Vân Tiên Cung đều là nữ tử, sẽ không khả năng có nam nhân tới gần.

Thế nhưng ngày hôm nay, việc Vân Triệt xuất hiện ở nơi này lại là một việc ngoài ý muốn!

Mà ngoài ý muốn hơn nữa chính là thời gian những đệ tử bình thường trong Băng Vân Tiên Cung ngâm mình trong hàn đàm là tương đối sớm, còn những đệ tử trung, cao tầng của Băng Vân Tiên Cung lại cố ý tới sau. Ngày hôm nay, màn đêm đã buông xuống từ lâu, sáu người đang hưởng thụ sự thoải mái cùng vui đùa khi ngâm mình trong hàn đàm đều không phải là đệ tử thông thường. Vân Triệt đã từng nhiều lần nghe qua thanh danh của các nàng, mà hắn còn gặp qua các nàng lúc bọn họ quyết ra xếp hạng cùng thứ tự của mình trong Băng Vân Tiên Cung.

Mộ Dung Thiên Tuyết, Băng Vân thất tiên đứng hàng đệ nhị!

Quân Liên Thiếp —— Băng Vân thất tiên đứng hàng đệ tam!

Mộc lam Y, Băng Vân thất tiên đứng hàng đệ tứ!

Sư phụ của Hạ Khuynh Nguyệt, Băng Vân thất tiên đứng hàng đệ ngũ! Người mà Vân Triệt rất quen thuộc, Sở Nguyệt Ly!

Còn có Băng Vân thất tiên bài vị đệ lục cùng đệ thất, hai tỷ muội song bào thai Phong Hàn Nguyệt, Phong Hàn Tuyết!!

Không sai! Sáu người này... Toàn bộ đều có địa vị gần với cung chủ của Băng Vân Tiên Cung, Băng Vân thất tiên! Ngoại trừ Hạ Khuynh Nguyệt ra thì tất cả sáu người khác đều có mặt ở nơi này!

Nếu như thời điểm Vân Triệt đẩy băng môn ra lại thấy cảnh tượng thi thể đầy đất thì ngay cả chân mày hắn cũng sẽ không động một cái, coi như là nhìn thấy ngàn năm thượng cổ huyền thú hoành hành thì cùng lắm là hắn cũng chỉ thoáng ngẩn người một chút... Trải qua hai kiếp, hắn đã có vô số lần trải quả cảnh tượng núi thây biển xương, gặp phải vô số tuyệt cảnh hiểm địa mà thường nhân không cách nào tưởng tượng được. Từ lúc Vân Triệt nhận thấy tâm tính của mình đã rèn đúc tới mức sơn băng địa liệt phía trước cũng không đổi sắc, có đôi khi ngay cả thần thái hơi khoa trương một ít cũng khiến cho người khác nhìn thấy liền biết nội tâm của hắn tuyệt đối là một phiến lạnh lùng, bình tĩnh tới cực điểm...

Nhưng cho dù đã trải qua hai kiếp nhân sinh nhưng hắn cũng chưa từng gặp phải cảnh tượng như vậy!

Nếu như nhất định phải dùng bốn chữ để hình dung tâm tình của Vân Triệt tại thời khắc này thì chuẩn xác nhất chính là...

- Mẹ của ta nha!

Băng Vân thất tiên trong truyền thuyết lại trần truồng hiện ra ở trước mắt mình, cảnh tượng như vậy chỉ cần ngẫm lại liền đủ để huyết quản của bất kỳ nam nhân nào đều kích động tới mức muốn nổ tung, mà lúc này Vân Triệt lại chân chân thật thật nhìn thấy cảnh tượng này trước mắt mình. Toàn bộ cảnh tượng mà hai đời này hân từng gặp qua cộng lại cũng không có mang theo sự chấn động tới tận tâm hồn như một màn trước mắt. Đột nhiên Vân Triệt cảm giác được trên người mình có một cỗ huyết khí điên cuồng hướng về phía trước bắt đầu khởi động, trong nháy mắt sẽ từ trong lỗ mũi cuồng phun ra.

Ngay khi sáu vị Băng Vân tiên tử trong hàn tuyền nhìn thấy thân ảnh của Vân Triệt... Chuẩn xác mà nói là ngay trong một sát na khi bọn họ nhìn thấy một vị nam nhân xuất hiện thì cả sáu người liền ngốc trệ tại chỗ. Nhưng dù sao thì các nàng cũng không phải là nữ tử tầm thường, ngay cả gặp phải loại tình cảnh mà bất kỳ nữ nhân nào cũng không thể tiếp nhận này thì bọn họ cũng không đến mức như những cô gái bình thường mà hồn phi phách tán mở miệng kinh hô lên... Tuy nhiên hai tỷ muội Phong Hàn Nguyệt cùng Phong Hàn Tuyết có niên kỷ thấp nhất vẫn như cũ phát ra tiếng kêu sợ hãi cắt phá bầu trời đêm...

- A!!!!

Bên trong không gian vắng vẻ không một tiếng động của Băng Vân Tiên Cung, hai tiếng gào thét chói tai chồng chất lên nhau này không nghi ngờ chút nào có thể truyền tới từng ngóc ngách trong Băng Cung. Hơn nữa bên trong tiếng thét chói tai này lại ẩn chứa sự kinh hoảng cùng chấn động tâm thần nên chỉ trong nháy mắt liền kinh động tới tất cả người trong Băng Vân Tiên Cung.

Vân Triệt chợt lùi lại một bước, tâm thần chìm trong sự nơm nớp lo sợ, lời nói không chút mạch lạc truyền ra:

- Đúng đúng đúng... Xin lỗi, ta... Đi nhầm, ngươi... Các ngươi tiếp tục...

Nói xong, Vân Triệt còn không quên hung hăng nhìn thoáng qua thân thể của sáu người một lần cuối cùng, sau đó liền xoay người bỏ chạy.

- Vân Triệt! Ta muốn giết ngươi!

Vân Triệt còn chưa chạy được vài bước, phía sau hắn liền vang lên tiếng quát lạnh mang theo sát khí kinh thiên của Sở Nguyệt Ly. Đồng thời phía sau hắn liền có một thanh băng tuyết trường kiếm ẩn chưa hàn khí vô cùng mãnh liệt phá không mà đến, trên mũi kiếm có một đóa băng lam liên hoa nhanh chóng nở rộ, đâm thẳng vào sau gáy Vân Triệt.

Gần như cùng lúc đó, năm vị tiên tử còn lại liền nhanh chóng phủ tuyết y lên thân, đồng thời thân thể bọn họ đằng không mà lên, nhất thời vô số băng hoa hiện lên dưới bầu trời đêm cùng từng đạo hàn phong gào thét mà tới vững vàng vây Vân Triệt vào giữa. Trong khoảnh khắc không gian xung quanh hắn liền bị đóng băng hoàn toàn. Không những vậy, thậm chí phía trước mặt Vân Triệt còn có một bức tường băng dày hơn một trượng được trực tiếp dựng lên khiến cho hắn đang chật vật chạy trốn trong trong trạng thái hoảng loạn suýt nữa liền đụng vào.

Bước chân của Vân Triêt bị ép phải đình trệ lại, sáu vị Băng Vân tiên tử liền lao tới những phương vị bất đồng vây quanh hắn, lập tức sáu thanh băng ngọc hàn kiếm lóe lên quang mang lạnh như băng liền chỉ về phía hắn. Tuy rằng các nàng đều đã mặc lên tuyết y, nhưng bởi vì dưới sự hốt hoảng truy đuổi nên căn bản không kịp lau đi nước hàn đàm trên thân thể mình, toàn thân bọn họ là một mảnh cao thấp không đều, khiến cho sau kiện tuyết y mỏng manh kia dán thật chặt lên sau đạo thân thể mềm mại nhỏ nhắn, hoàn hoàn chỉnh chỉnh vẽ lên từng đường cong hoàn mỹ trên thân thể các nàng, quả thực là hiển lộ ra cảnh tượng vô cùng mê người. Vân Triệt vừa nhìn thấy một màn này liền gần như theo bản năng che mũi lại...

Vân Triệt cảm thấy buổi tối đầu tiên ở lại Băng Vân Tiên Cung thật là đẹp nhưng cũng khiến hắn như muốn mất đi cái mạng già của mình!

- Vân Triệt, không nghĩ tới ngươi lại là một tên đăng đồ tử (yêu râu xanh) như vậy! Ta quá thất vọng đối với ngươi rồi!

Trên mặt Sở Nguyệt Ly hiện lên sương lạnh, hàm răng nàng cắn chặt, trước ngực đôi ngọc phong bị y phục ẩm ướt bao phủ hiện ra đường cong hoàn mỹ không tỳ vết, dưới sự vô cùng tức giận của nàng mà không ngừng phập phồng lên.

- Tiểu nhân đê tiện vô sỉ, lại dám đến nhìn trộm tỷ muội chúng ta... Không thể tha thứ! Thì ra ngươi chính là người mà thái thượng cung chủ muốn gặp, ngày hôm nay ta nhất định phải giết ngươi!

Trên mặt Mộ Dung Thiên Tuyết tràn ra sương lạnh, toát ra từng đạo sát khí hãi nhân. Trên thân nàng thả ra toàn bộ khi thế cường đại của Thiên Huyền cảnh đỉnh phong gắt gai tập trung vào thân ảnh của Vân Triệt.

- Ô ô... Làm sao bây giờ? Đều bị hắn thấy hết... Ô ô...

Gương mặt hai tỷ muội Phong Hàn Nguyệt, Phong Hàn Tuyết hiện lên sự ủy khuất, mờ mịt, cùng không biết làm sao.

Không gian xung quanh Vân Triệt xuất hiện vô số băng linh phiêu động, băng tuyết phiêu vũ, dung nhan của mỗi một vị tiên tử trước mắt hắn đều xinh đẹp rực rỡ tuyệt luân, giống như tiên nữ giáng trần, đồng thời xuất hiện sáu vị càng khiến cho thiên địa thất sắc. Bị sáu vị nữ tử mang dung nhan ngạo thế vờn quanh vốn sẽ mang lại cho bất kỳ nam nhân nào một loại cảm giác lạc vào tiên cảnh... Tuy nhiên lúc này Vân Triệt lại lại cảm giác được một cỗ uy thế đủ để băng phong đại địa cùng sát khí lạnh thấu xương.

Vân Triệt vội vã giơ tay lên nói:

- Mấy vị tiên tử, ta cũng không có ý định muốn mạo phạm, ta chỉ là đi ngang qua nơi đây, căn bản không biết bên trong vậy mà lại là... lại là...

- Đã làm bậy còn dám nói xạo!

Trên mặt Quân Liên Thiếp hiện lên vẻ tức giận ngập trời, nàng chỉ một ngón tay lên một khối băng thạch cao to bên cạnh:

- Cho dù ngươi không biết nơi này là Băng Cung Hàn Đàm vậy thời điểm ngươi tới gần đây chẳng lẽ lại không nhận thức được mấy chữ này sao?

Vân Triệt theo tay hướng nàng chỉ nhìn lại, liền nhìn thấy trên khối băng thạch cao to băng kia rõ ràng có khắc bốn chữ thật sâu đậm:

Băng Vân Hàn Đàm!

Trong khoảnh khắc, trong lòng Vân Triệt như có một vạn con dê gào thét mà qua... Khắp nơi trong Băng Vân Tiên Cung đều là băng thạch hàn ngọc lớn nhỏ, hắn cũng không thể chú ý nhìn xem mỗi khối băng thạch có văn tự hay không được! Hơn nữa hắn chỉ tập trung men theo thanh âm tiến về phía trước... Hắn sao có thể để ý tới băng thạch hai bên được!

- Không cần nhiều lời cùng hắn!

Băng kiếm trong tay Mộc Lam Y chợt chỉ, trên thân toát ra sát khí nghiêm nghị nói:

- Băng cung nữ tử chúng ta trước nay băng thanh ngọc khiết, ngày hôm nay lại bị ánh mắt tên tiểu nhân này ô nhục... Mặc kệ hắn là ai thì hôm nay đều phải lấy cái chết tạ tội... Các tỷ muội, lên!

Trong nháy mắt, tất cả băng linh hỗn loạn lập tức bạo động lên, nhất thời một trận băng tuyết phong bạo liền bạo phát giống như muốn chấn Vân Triệt thành mảnh nhỏ.

Thân thể sáu vị Băng Vân tiên tử lặp tức bay lươn xung quanh Vân Triệt giống như quần phượng vờn quanh mang theo vô tận sát khí. Băng Vân thất tiên đều là nữ nhân, một khi nữ nhân giận dữ lên thì bọn họ sẽ ra tay không chút do dự, kiếm kiếm đều trực chỉ chỗ hiểm của Vân Triệt. Vân Triệt chân đạp Tinh Thần Toái Ảnh, tay chân luống cuống du tẩu trong vô số kiếm ảnh băng nhận.

Mặc dù là vô ý, nhưng dù sao bản thân cũng đã mạo phạm tới sáu người, có sự hổ thẹn trong lòng nên Vân Triệt cũng không tiện ra tay, hắn một bên tránh né, chống đỡ công kích của sáu người một bên không quên nói:

- Sáu vị tiên tử bớt giận, ta thực sự là không cố ý... Nếu như ta có ý mạo phạm thì ta sẽ lập tức mất đi hai mắt, trọn đời không thấy ánh mặt trời!

Tuy nhiên, đang đắm chìm trong cơn thịnh nộ, sau vị Băng Vân tiên tử sao có thể tin lời của hắn. Tuy Vân Triệt vẫn luôn né tránh cùng chống đỡ, mà không có ra tay nhưng sự tức giận cùng sát khí trên thân các nàng nếu không không có yếu đi chút nào mà ngược lại càng ngày càng đậm hơn... Băng Vân nữ tử một đời đều là băng thanh ngọc khiết, hơn nữa địa vị cùng thực lực của các nàng còn gần với cung chủ của Băng Vân Tiên Cung! Không ngờ hân thể băng thanh ngọc khiết của các nàng lại bị Vân Triệt nhìn qua, việc này đối với các nàng mà nói, không thể nghi ngờ là sỉ nhục cùng ô nhục thật lớn mà cả đời này không thể cọ rửa!

Bị tiếng kêu sợ hãi ban đầu kinh động, Băng Vân Tiên Cung đã không còn yên lặng, xa xa, không ngừng có từng đạo thanh âm truyền tới, càng ngày càng có nhiều bóng ảnh xinh đẹp nhanh chóng lao về phía bên này... Việc này khiến Vân Triệt có cảm giác ngày hôm nay hắn quá đen đủi, đêm hôm khuya khoắt... Băng Vân Hàn Đàm... Băng Vân lục tiên... Đợi khi tất cả Băng Vân đệ tử đều tới thì ngay cả hắn có một trăm cái mồm cũng đừng nghĩ tới chuyện có thể nói rõ việc này, hắn sẽ bị tất cả nữ tử tại Băng Vân Tiên Cung này gán cho cái mũ sắc lang sắc ma biến thái.

- Trước đừng đánh, ta lập lại lần nữa, ta thực sự không phải cố ý... Cùng lắm thì ta hướng các ngươi xin lỗi... Hay là ta bồi thường cho các ngươi thứ gì đó cũng được...

- Này này! Các ngươi chú trọng danh tiết như thế, như vậy sẽ không sợ bị nhiều người biết đúng không... A a a! Các ngươi nếu như đánh tiếp thì ta sẽ ra tay!

Lời nói của Vân Triệt chẳng những không thể trì hoãn công kích của sáu người mà ngược lại càng khơi dậy lửa giận trong lòng các nàng, tuyết vũ trường không lập tức biến thành bão tuyết che trời, từng đạo băng trùy bay múa hỗn loạn càng là đạo đạo đoạt mệnh...

Đôt nhiên, Vân Triệt bị Mộc Lam Y đánh trúng một kiếm lên ngực, y phục trước ngực hắn nhất thời vỡ ra, trên da cũng xuất hiện một đạo vết kiếm mờ nhạt, mặc dù không chảy máu nhưng khiến để cho Vân Triệt hút một ngụm khí lạnh, đau tới nhe răng nhếch miệng, hắn lập tức mở miệng cảnh cáo:

- Các ngươi lại không ngừng, ta sẽ thật sự... ra tay...

Đúng lúc này trên đầu Vân Triệt hiện lên một đạo hàn quang, nhất thời tóc trên đầu hắn bị cắt đứt một nắm.

Vân Triệt theo bản năng rụt cổ lại, sau đó hắn liền cắn răng một cái, song chưởng đột nhiên hướng hai bên mở ra, dưới sự thúc động của Tà Thần chi chủng, trong nháy mắt Băng Di Thần Công liền được vận chuyển:

- Băng Di Chi Thụ!

Hai đạo băng tuyết đại thụ đột ngột mọc lên từ mặt đất hai bên trái phải Vân Triệt, trong chớp mắt liền sinh trưởng cao tới mấy trượng, tán cây nhanh chóng mở rộng ra, hàn băng chi diệp lập tức lan tràn ra, đẩy thân thể sáu người ra rất xa, mặt trên đại thụ phóng ra từng đạo hàn khí khiến cho sau người từ nhỏ đã cùng băng làm bạn, thực lực đều là Thiên Huyền hậu kỳ thậm chí đỉnh phong đều biến sắc.

- Đây là... Băng Di Thần Công!

- Vân Triệt, vậy mà ngươi lại dám học trộm vô thượng thần quyết Băng Di Thần Công của Băng Cung ta! Băng Vân Tiên Cung ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Đúng lúc này, một tiếng quát lạnh uy nghiêm từ trên bầu trời truyền đến:

- Đã xảy ra chuyện gì? Các ngươi đang làm cái gì ở nơi này?

Một đạo băng ảnh thoảng qua, thân ảnh Cung Dục Tiên liền xuất hiện ở giữa không trung, sau đó từ từ hạ xuống, ánh mắt của nàng lạnh như băng chậm rãi đảo qua thân thể Vân Triệt cùng sáu người. Xung quanh rất nhiều Băng Vân đệ tử rất gần phía sau sẽ lập tức tiến tới.

- Cung chủ!

- Cung chủ, Vân Triệt... Vân Triệt hắn vậy mà len lén đi tới Băng Vân Hàn Đàm... Rình coi sáu người chúng ta tắm rửa!

Thời điểm Cung Dục Tiên nhìn thấy y phục ẩm ướt trên thân sáu người liền đại thể đoán được chuyện gì đã xảy ra, ánh mắt nàng chợt chuyển về phía Vân Triệt, lạnh lùng nói:

- Vân Triệt, có việc này sao?

- Là...

Vân Triệt không hề phủ nhận nói:

- Quả thật là vãn bối đã mạo phạm sáu vị tiên tử, nhưng cũng không phải là ta có ý định tới nhìn lén! Vãn bối mới tới Băng Cung, ở trong Băng Vân Thần Điện một ngày, lại không phát giác ra trời đã tối nên không biết đi nơi nào, liền men theo âm thanh đi tới nơi này, căn bản không biết các nàng lai đang tắm rửa ở chỗ này...

- Cung chủ không nên nghe hắn nói xạo! Hắn chính là một tên nội tâm hiểm ác đáng sợ, có ý định khinh nhờn... Hơn nữa, vừa rồi lúc hắn giao thủ cùng chúng ta hắn còn dùng Băng Di Thần Công! Rõ ràng hắn còn học lén vô thượng huyền quyết của Băng Di Tiên Cung chúng ta!

- Cái gì? Băng Di Thần Công?

Vẻ mặt Cung Dục Tiên hiện lên sự khiếp sợ:

- Vân Triệt! Ngươi thực sự luyện thành... Băng Di Thần Công?


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment