.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_387" class="block_" lang="en">Trang 194# 1
Chương 387: Băng cung quyết ý
Dưới sự “nỗ lực” của Vân Triệt, từng đạo từng đạo huyền quan của Mộ Dung Thiên Tuyết liên tiếp được đả thông. Tuy rằng thần sắc của nàng luôn bảo trì trạng thái bình tĩnh nhưng mi nhãn mỏng như cánh ve vẫn một mực run run lên. Tới thời điểm nàng mở ra bốn mươi đạo huyền quan, vượt qua truyền thuyết của Băng Vân tổ tiên Mộc Băng Vân thì nàng không thể áp chế sự kích động mà khẽ ngâm một tiếng.
- Hô...
Sau khi thở phào một hơi, cuối cùng thì hai tay của Vân Triệt cũng rời khỏi lưng ngọc của Mộ Dung Thiên Tuyết, hắn lau đi mồ hôi trên trán... cũng chính là những giọt mồ hôi do hắn cứng rắn ép ra ngoài. Đến tận lúc này, toàn bộ huyền quan của Mộ Dung Thiên Tuyết đều được đả thông, mà thời gian lại tuyệt đối không có vượt qua một khắc đồng hồ!
Mộ Dung Thiên Tuyết chợt đứng dậy, mặc tuyết y lên, trong lúc nhất thời nàng kích động tới mức nói không ra lời. Toàn bộ huyền quan được đả thông khiến cho nàng rõ ràng cảm giác được tốc độ vận chuyển huyền khí trong cơ thể ít nhất phải nhanh gấp ba lần so với trước kia, nàng gần như không cảm giác được trọng lượng của thân thể. Nàng cảm thấy loại huyền mạch trong truyền thuyết này còn thần kì hơn những gì trong truyền thuyết nói đến. Trước ngày hôm nay, nàng tuyệt đối không ngờ tới Thiên Linh Thần Mạch giống như thần tích xuất hiện ở trên người của mình!
Lúc này Cung Dục Tiên liền nhanh chóng tiến lên, đưa tay nắm lấy cổ tay của Mộ Dung Thiên Tuyết, sau vài câu hỏi han ngắn ngủi, nàng chợt ngẩng đầu, thất thanh nói:
- Toàn bộ năm mươi bốn huyền quan đều được đả thông... Thiên Linh Thần Mạch, thật sự là Thiên Linh Thần Mạch!
Sáu vị Băng Vân tiên tử phía sau một mực ngừng thở nghe được lời do Cung Dục Tiên chính miệng nói ra, liền che miệng kinh hô, các nàng lập tức tụ tập đến bên cạnh Mộ Dung Thiên Tuyết. Sau khi cảm thụ được từng luồng huyền khí lưu động trên người nàng, cùng toàn bộ năm mươi bốn huyền quan đã được đả thông khiến cho các nàng đều lâm vào sự khiếp sợ đến mức tâm tình không thể khống chế được.
Hạ Khuynh Nguyệt đi tới trước người Vân Triệt, nhẹ giọng nói:
- Vân Triệt, ngươi không sao chứ?
- Không có việc gì không có việc gì, chỉ là có một chút cháng váng đầu óc mà thôi, tuy rằng lượng huyền lực tiêu hao không lớn, nhưng chuyện này quá hao tổn tinh thần lực.
Vân Triệt lắc đầu, toàn thân đều là một bộ dáng yếu ớt, đồng thời kêu gào một trận trong lòng:
- Cũng là Khuynh Nguyệt lão bà quan tâm ta, ta rõ ràng đã hư nhược tới như vậy nhưng mấy cái nữ nhân không có lương tâm kia cũng không ân cần thăm hỏi một tiếng.
- Đây thật sự là trời giáng kỳ tích!
Cung Dục Tiên kích động tới trên mặt đều là một tầng ửng hồng sắc, nàng cấp tốc cầm lấy truyền âm ngọc giản, lẩm bẩm:
- Loại sự tình này, coi như là tại thánh địa đều đủ để tạo nên oanh động to lớn... Phải lập tức báo cho thái thượng cung chủ biết!
Thanh âm của Cung Dục Tiên lạp tức được truyền âm ngọc giản truyền đi. Không bao lâu sau khi nàng thu hồi truyền âm ngọc giản liền có một trận hàn phong gào thét mà đến với tốc độ nhanh đến ngoài dự liệu của mọi người. Lập tức từ trong hàn phong xuất hiện một khuôn mặt già nua, mái tóc trên đầu đã có một nửa biến thành màu trắng, người này đúng là thái thượng cung chủ của Băng Vân Tiên Cung Phong Thiên Hối!
- Thái thượng cung chủ!
Phong Thiên Hối đã có hơn mười năm không hỏi đến việc của Băng Cung, bình thường cũng không ra ngoài, ngay cả Băng Vân thất tiên cũng gần như không nhìn thấy nàng được vài lần. Mà lúc này, nàng lại chủ động rời khỏi Băng Vân Bí Địa, dùng tốc độ nhanh nhất tiến tới nơi này, có thể thấy được thời điểm này nội tâm của nàng đã chìm trong sự xúc động to lớn tới mức nào. Thân ảnh nàng rơi xuống trước mặt Cung Dục Tiên, trực tiếp hỏi:
- Dục Tiên, việc ngươi vừa nói... Là thật?
- Dục Tiên tuyệt đối không dám lừa gạt sư bá!
Cung Dục Tiên chợt kéo Mộ Dung Thiên Tuyết qua.
Phong Thiên Hối nhanh chóng vươn tay ra, nhẹ nhàng chạm lên tay Mộ Dung Thiên Tuyết, nhất thời, trên mặt nàng hiện lên vẻ vô cùng khiếp sợ:
- Thiên Linh Thần Mạch!
Thanh âm nàng vừa rơi xuống, ánh mắt của nàng liền chuyển lên trên người Vân Triệt nói:
- Vân Triệt! Ngươi thật sự có cái... thủ đoạn thông thiên này!
Trong thời gian một khắc ngắn ngủi có thể đả thông toàn bộ huyền mạch của một người. Đối với người trên Thiên Huyền đại lục thì loại năng lực này nói là thủ đoạn thông thiên một điểm đều không khoa trương.
Vân Triệt lập tức tiến lên, cung kính nói:
- Nếu là thái thượng cung chủ có hứng thú, đệ tử có thể ở trước mặt thái thượng cung chủ, đả thông toàn bộ huyền mạch của một vị tiên tử khác, không biết... những vị tiên tử kia có nguyện ý?
- Ngươi còn có thể làm một lần nữa?
Cung Dục Tiên khiếp sợ nói.
Trên mặt Vân Triệt hiện lên sự tự tin nói:
- Thời điểm đả thông huyền quan cần phải tập trung tinh thần cao độ, cho nên đối với trình độ hao tổn tinh thần lực là rất lớn, nhưng nếu như chỉ liên tục đả thông huyền quan cho hai người thì đệ tử tự tin có thể hoàn toàn làm được. Nếu là ba người thì có thể có chút miễn cưỡng.
Trên thực tế, lượng tinh thần lực cùng huyền lực tiêu hao trong quá trình đả thông huyền quan đối với Vân Triệt mà nói thì ngay cả chín trâu mất sợi lông cũng không tính, trong một ngày thời gian hắn có thể không ngừng nghỉ đả thông huyền quan cho hơn trăm một người mà không có nửa điểm mệt mỏi... Nhưng nếu như hắn thực sự nói ra chuyện như vậy thì đoàn chừng là ngay cả nhân vật như Phong Thiên Hối cũng sẽ khiếp sợ tới líu lưỡi. Hơn nữa, ở trong mắt nàng, việc trong khoảng thời gian ngắn Vân Triệt chỉ có thể liên tục giúp cho hai người thành tựu Thiên Linh Thần Mạch cũng giống như năng lực vô cùng nghịch thiên!
Thực ra, năng lực của Thiên Độc Châu đặt ở Thiên Huyền đại lục, vốn chính là nghịch thiên chi lực!
Sau Mộ Dung Thiên Tuyết, Quân Liên Thiếp lại cởi bỏ tuyết y trước mặt Vân Triệt, trưng bày tấm lưng ngọc ra trước mắt hắn... Khác với Mộ Dung Thiên Tuyết trước đó, không thể nghi ngờ lúc này trong lòng Quân Liên Thiếp liền tràn đầy sự kích động cùng chờ mong.
Vân Triệt như một vị kỳ nhân thực sự, ngay trước mặt Phong Thiên Hối, nghiêm trang vuốt ve tấm lưng ngọc của Quân Liên Thiếp tròn một khắc đồng hồ, thuận tiện đả thông từng đạo huyền quan của nàng. Thời điểm Vân Triệt đả thông đạo huyền quan cuối cùng giúp Quân Liên Thiếp thành tựu Thiên Linh Thần Mạch, Phong Thiên Hối đã kích động tới lão lệ tung hoành.
Việc Vân Triệt giúp Băng Vân thất tiên đả thông huyền quan đối với hắn mà nói chỉ là một cái nhấc tay, nhưng đối với người của Băng Vân Tiên Cung mà nói, đây chính là thiên đại ân tình đủ để ảnh hưởng đến tương lai của Băng Vân Tiên Cung! Phải biết rằng, trong suốt lịch sử nhìn năm của Băng Vân Tiên Cung cũng chỉ xuất hiện một mình Hạ Khuynh Nguyệt sở hữu Thiên Linh Thần Mạch... Hơn nữa Thiên Linh Thần Mạch trên người nàng cũng là Vân Triệt ban cho!
- Đây thật sự là Thương Thiên ban ân cho Băng Vân Tiên Cung ta!
Phong Thiên Hối ngẩng đầu lên, trong miệng nàng truyền ra âm thanh tràn ngập kích động. Nàng để Vân Triệt trở thành đệ tử của Băng Vân Tiên Cung cũng là bởi vì nàng mơ hồ cảm giác đươc đại kiếp đang tới gần, nên muốn Băng Vân Tiên Cung có nhiều thêm một phần lực lượng cường đại nhưng tuyệt đối lại không ngờ tới hắn lại mang tới cho Băng Vân Tiên Cung một thần tích như vậy.
Lúc này trên mặt Vân Triệt rõ ràng hiện lên vẻ hư nhược hơn so với trước đó rất nhiều, sắc mặt hắn đều trở nên tái nhợt. Sau khi hắn đứng lên, thân thể chợt kịch liệt run lên, nếu không phải Hạ Khuynh Nguyệt vội vàng tiến tới phía trước đỡ lấy hắn thì nói không chừng hắn đã cắm đầu xuống mặt đất rồi.
- Vân Triệt, ngươi không sao chứ?
Cung Dục Tiên vội vàng lên tiếng.
- Không có việc gì, chỉ là hơi có chút cháng váng mà thôi, nghỉ ngơi một đêm là tốt rồi.
Vân Triệt mặc kệ cho thân xác ngã lên trên người Hạ Khuynh Nguyệt, trong mũi hắn là một mảnh nhuyễn ngọc ôn hương:
- May mắn không làm nhục mệnh, đã thành công đả thông toàn bộ huyền quan cho hai vị tiên tử. Có được Thiên Linh Thần Mạch, tốc độ tu luyện của hai vị tiên tử sẽ được tăng phúc rất nhiều, thời điểm đột phá cũng không gặp phải bình cảnh, thọ mệnh cũng được kéo dài mấy lần... Ngoài ra huyền công của Băng Cung ta quá mức âm hàn, tu luyện trong thời gian lâu dài sẽ càng ngày càng tạo nên tổn thương sâu đậm đối với thân thể. Nhưng sau khi toàn bộ huyền quan được khai thông, hàn khí ứ đọng trong cơ thể có thể dễ dàng được đẩy ra... Cho nên thể chất của hai vị tiên tử cũng sẽ được cải thiện rất nhiều... Chỉ là chuyện này, còn xin... bảo mật giúp đệ tử.
Vân Triệt nói xong liền mềm nhũn ngã lên trên người Hạ Khuynh Nguyệt, theo trọng lượng toàn thân hắn đè xuống, cánh tay hắn liền cảm giác được hình dạng của bộ ngực nàng... Tuy rằng Hạ Khuynh Nguyệt mơ hồ cảm giác được Vân Triệt dường như đang giả vờ, nhưng nàng cũng sợ tinh thần hắn thật sự suy yếu nên cũng không dám đẩy hắn ra.
- Ngươi yên tâm, chuyện này tuyệt đối sẽ không truyền đi nửa phần! Ngươi có thể để lộ ra loại năng lực kinh thế hãi tục này ra trước mặt chúng ta cũng thể hiện sự tín nhiệm của ngươi đối với chúng ta, đây cũng là ngươi đã ban ân cho Băng Cung ta, chúng ta sao có thể tiết lộ nửa lời!
Sự kích động trong lòng Phong Thiên Hối vẫn không có mất đi, thậm chí nàng còn dùng hai chữ “ban ân” với Vân Triệt. Mà việc hôm nay hắn giúp cho hai đệ tử của Băng Vân Tiên Cung thành tựu Thiên Linh Thần Mạch cũng xứng đáng với hai chữ"ban ân" này!
- Vân Triệt, lão thân đã sống gần hai trăm năm nhưng lão thân lại chưa từng thấy qua loại năng lực giống như của ngươi. Rõ ràng là ngay cả trong truyền thuyết thượng cổ thì việc này cũng chưa từng xuất hiện qua. Lão thân mạo muội hỏi một câu, đến cùng thì năng lực này của ngươi là từ đâu mà đến?
Vân Triệt thở mạnh một hơi, nói:
- Là đệ tử được ân sư truyền thụ, chỉ là ân sư phiêu du thế ngoại, không dính phàm trần, cho nên, thứ cho đệ tử không thể nói.
Phong Thiên Hối chậm rãi gật đầu, trên mặt nàng hiện lên vẻ sợ hãi cùng kính ngưỡng, mở miệng than thở:
- Vị ân sư này của ngươi hẳn là một vị nhân vật giống như thần tiên, cũng khó trách hắn lại có được một vị đệ tử yêu nghiệt giống như ngươi.
- Thái thượng cung chủ quá khen... Hôm nay đệ tử vô ý mạo phạm sáu vị tiên tử, phạm hạ sai lầm lớn. Hiện tại cuối cùng cũng có thể hơi chút bù đắp lại, còn xin Mộ Dung tiên tử cùng Quân tiên tử có thể bớt lửa giận. Hai ngày sau, đệ tử chắc chắn có thể đả thông toàn bộ huyền quan cho bốn vị tiên khác để chuộc lại lỗi lầm.
- So với việc ngươi đả thông huyền quan giúp cho Thiên Tuyết cùng Liên Thiếp huyền quan thì việc ngươi vô ý phạm phải căn bản là không đáng giá nhắc tới... Khuynh Nguyệt, ngươi mang Vân Triệt đi nghỉ ngơi đi... Tối nay, tạm thời để Vân Triệt ngủ ở băng các của Nguyệt Thiền sư bá ngươi trước, Thiên Tuyết, lát nữa ngươi đi Ngưng Tuyết Cung lấy hai khỏa Tuyết Tâm Đan cùng tam giọt Băng Thiền Ngọc Dịch cho Vân Triệt phục dụng.
- Vâng, cung chủ.
Hạ Khuynh Nguyệt mang theo thân thể"suy yếu" của Vân Triệt rời đi, đồng thời Mộ Dung Thiên Tuyết lập tức thả người tiến về Ngưng Tuyết Cung. Nhìn thân ảnh Vân Triệt dần biến mất trong tầm mắt, tâm thần Cung Dục Tiên cùng Phong Thiên Hối thật lâu cũng không thể yên lặng trở lại... Từ sau khi tu luyện Băng Tâm Quyết, qua từng ấy năm, đây là lần đầu tiên tâm tình các nàng xuất hiện ba động kịch liệt như thế.
- Băng Vân tổ tiên lưu lại tiên đoán: Nếu như có thể bình yên vượt qua nghìn năm chi kiếp, Băng Vân Tiên cung chắc chắn sẽ hưng thịnh vạn năm! Lẽ nào, nguyên nhân khiến Băng Cung hưng thịnh vạn năm... Chính là Vân Triệt?
Phong Thiên Hối thấp giọng nhắc đi nhắc lại.
- Giơ tay nhấc chân liền khiến một người thành tựu một loại thể chất đứng đầu, Thiên Linh Thần Mạch. Loại sự tình này cho dù là thánh địa cũng không dám tưởng tượng. Nếu như Băng Vân Tiên Cung ta có thể xuất hiện mười mấy, trên trăm, thậm chí hơn một nghìn Thiên Linh Thần Mạch... Đây sẽ là thực lực cường đại bực nào? Muốn không hưng thịnh vạn năm cũng khó khăn.
Cung Dục Tiên kích động vạn phần nói:
- Nếu như lời tiên đoán kia là đến từ 'Thiên Cơ Môn', thì có khả năng rất lớn sẽ thành sự thực, người có thể giúp cho chúng ta bình yên vượt qua nghìn năm chi kiếp cùng hưng thịnh vạn năm... chắc hẳn chính là Vân Triệt. Sư bá, ngươi để cho Vân Triệt gia nhập Băng Cung, thực sự là tuệ nhãn vô song.
- Ta cũng chỉ hy vọng có thể mượn thực lực của hắn khi đại kiếp nạn hàng lâm mà thôi, đâu thể biết được hắn lại có năng lực không thể tưởng tượng nổi như vậy.
Phong Thiên Hối kinh thán nói:
- Xem ra, chúng ta phải không tiếc bất cứ giá nào khiến cho hắn tận khả năng ở lại Băng Vân Tiên Cung trong thời gian dài. Chỉ là, muốn để hắn ở lại Băng Vân Tiên Cung thời gian dài thì nhất định phải cấp cho hắn đầy đủ lý do cùng sự mê hoặc. Bằng không, lấy tốc độ trưởng thành của hắn, không bao lâu sau chúng ta căn bản không có khả năng dung nạp được sự tồn tại của hắn.
Cung Dục Tiên sâu sắc gật đầu.
Chuyện của Vân Triệt cùng Sở Nguyệt Thiền trong Băng Vân Tiên Cung vốn là một việc"cấm kỵ", thậm chí còn khiến cho thanh danh của Băng Cung bị sỉ nhục. Những năm gần đây luôn không cho phép người khác nhắc tới, mà nay, Cung Dục Tiên lại trực tiếp mở miệng để cho Vân Triệt ở lại trong băng các mà Sở Nguyệt Thiền từng ở, hành động này, rõ ràng là có ý muốn lấy lòng Vân Triệt.