.
._200__2" class="block_" lang="en">Trang 200# 2
Chương 400: Hắc Nguyệt tổng hội
- Cái gì... Hai vạn trượng!?
Vân Triệt thất kinh.
Cho dù khoảng cách vạn trượng này kéo dài trên mặt đất cũng không phải là một con số nhỏ, mà Thái Cổ Huyền Chu lại lơ lửng ở trên độ cao hai vạn trượng, chuyện này chỉ có thể dùng hai từ “kinh khủng” để hình dung. Ít nhất là trong kiếp này, đừng nói là hai vạn trượng mà chính là khoảnh cách vạn trượng trên cao Vân Triệt cũng không thể đụng chạm tới. Cho tới bây giờ, Vân Triệt cũng chưa từng thấy cái Huyền Chu nào có thể bay lên đến độ cao như vậy. Thậm chí với độ cao này đừng nói là Thiên Huyền mà coi như cường giả Vương Huyền cũng tuyệt đối không có khả năng đạt tới.
Chẳng trách trước đây Thương Vạn Hác từng nói qua, muốn lên Thái Cổ Huyền Chu thì cần phải có lực lượng của Bá Hoàng tương trợ... Hóa ra Thái Cổ Huyền Chu lại phiêu phù trên độ cao kinh khủng như vậy.
Mặc dù ở trên độ cao như vậy, những hắc sắc bóng ảnh trong tầm mắt kia vẫn vô cùng khổng lồ, từ đó có thể tượng tượng được kích thước chân thật của nó.
Tuy nhiên đám người xung quanh cũng không có bao nhiêu người dừng chân nhìn ngắm bóng ảnh kia. Dù sao thì Thái Cổ Huyền Chu vô cùng thần bí khó lường kia còn chưa chính thức xuất hiện.
- Mạt Lỵ, ngươi có thể nhìn ra cái 'Thái Cổ Huyền Chu' này đến cùng là vật gì không?
Vân Triệt ngửa đầu hỏi. Bởi vì khoảng cách quá xa lại có tầng tầng mây mù che đậy, hắn chỉ có thể nhìn thấy một bóng ma to lớn cùng đường viền đại khái của nó. Còn những chi tiết rõ hơn thì căn bản là hắn không thể nhìn thấy rõ.
- Đây quả thực là một cái Huyền Chu. Thật ra ta đã gặp không ít Huyền Chu có thích thước như vậy nhưng chiếc Huyền Chu này lại mang cho ta cảm giác... rất kỳ quái.
Mạt Lỵ trầm ngâm nói.
- Kỳ quái?
Tuy rằng lời này Mạt Lỵ đã từng nói qua nhưng Vân Triệt vẫn cảm thấy kinh hãi... Huyền Chu có quy mô kinh khủng như vậy nàng lại gặp qua không ít... Thậm chí trong giọng nói của nàng không có chút biến đổi nào! Hắn khồn biết nơi nàng sinh ra và trưởng thành đến cùng là một cái địa phương kinh khủng bực nào.
- Trải qua vạn vạn năm lịch sử diễn biến, ngày hôm nay Huyền Chu đã sớm cơ cấu tạo càng ngày càng thống nhất cùng hoàn mỹ. Ví dụ như, vì giảm thiểu lượng huyền thạch, huyền tinh, thậm chí là thần thạch, thần tinh bị tiêu hao, phía trước Huyền Chu đều có mũi nhọn, chỉnh thể đường cong trên thân Huyền Chu vô cùng hài hòa, kể từ đó có thể giảm thiểu lượng lớn trở lực khi phi hành, nhưng chiếc Huyền Chu này lại là phản lại đạo lý này mà đi, giống như là kết quả từ thời đại viễn cổ... Quỷ dị nhất chính là, Huyền Chu lớn như vậy một mực di động ở trên không, mỗi một khắc đều tiêu hao lượng năng lượng to lớn, nhưng ta lại hoàn toàn không cảm giác trên đó có dấu vết của năng lượng lưu động! Chuyện này là chuyện không thể nào xảy ra được!
Vân Triệt im lặng không nói.
- Nếu như ngươi có thể giải quyết ân oán với Phượng Hoàng Thần Tông, thuận lợi hoàn thành thất quốc Bài Vị Chiến mà nói, có thể đứng trước ba bài danh đầu, sau đó lại bước lên trên Thái Cổ Huyền Chu. Đột nhiên ta cảm thấy hết sức muốn biết đây đến cùng là cái thứ gì.
Mạt Lỵ vô cùng nghiêm túc nói. Hiển nhiên, ngay cả nàng cũng không thể hiểu vì sao bản thân lại sinh ra hứng thu nồng đậm với chiếc Huyền Chu thần bí này.
- Tốt.
Vân Triệt gật đầu:
- Hy vọng đến lúc đó tất cả mọi việc đều có thể thuận lợi.
- Thật giống như ngươi đã chuẩn bị đầy đủ kế hoạch vậy?
- Cứ coi như là vậy đi. Tuy nhiên kế hoạch vĩnh viễn chỉ là kế hoạch, đến lúc đó đến cùng sẽ phát sinh ra chuyện gì thì không ai có thể đoán trước được.
Tuy rằng Vân Triệt nói như vậy nhưng thần sắc của hắn lại rất bình tĩnh thản nhiên.
- Chỉ còn nửa tháng nữa là Bài Vị Chiến sẽ diễn ra, trong khoảng thời gian này, ngươi chuẩn bị sẽ làm gì tiếp?
Mạt Lỵ hỏi.
- Ba thành thời gian dùng để quen thuộc Thần Hoàng Thành, đến lúc đó nếu như muốn chạy trốn đào mạng mà nói, cũng không đến mức giống như con ruồi mất đầu chạy loạn. Bảy thành thời gian còn lại đương nhiên là dùng để đề cao thực lực.
Vân Triệt hơi híp mắt nói:
- Mấy tháng này ta một mực tu luyện Băng Di Thần Công, việc đề thăng huyền lực lại hoàn toàn bỏ lại, thất quốc Bài Vị Chiến là thịnh hội cao cấp nhất của toàn bộ cường giả trẻ tuổi trên Thiên Huyền đại lục, xa xa không phải là Thương Phong Bài Vị Chiến có thể so sánh, lấy thực lực hiện giờ, ta cũng không có bao nhiêu lòng tin có thể đứng trên ba vị trí đầu. Vài ngày này, ta phải dùng một ít phương pháp đặc thù để đề thăng huyền lực.
- Hiện tại, trên tay của ta có Vương Huyền Long Tâm, Vương Huyền Long Tu, Ác Ma Phần Huyết Tinh, Không Động thảo, Quỳnh Hoa Ngọc Dịch... Chỉ cần có Thiên Phạm Ngọc cùng Phượng Hoàng Quỳ nữa thì ta có thể luyện ra Thiên Huyền Càn Khôn Đan, sau khi ăn đan dược này vào liền đủ để huyền lực của đạt tới Địa Huyền Cảnh cấp mười. Tuy rằng không thể tìm thấy Thiên Phạm Ngọc cùng Phượng Hoàng Quỳ trong Thương Phong đế quốc nhưng trong Thần Hoàng Thành lại có tổng hội của Hắc Nguyệt thương hội, chỉ cần có tiền thì cũng không có đồ vật nào không thể mua được.
Nói xong, Vân Triệt liền lấy ra địa đồ Thần Hoàng Thành, rất nhanh ánh mắt hắn liền tập trung lên một đạo ấn ký hắc sắc tàn nguyệt trên bản đồ, sau đó Vân Triệt liền phi thân tiến đến.
Hắc Nguyệt thương hội phân tán ra mỗi một ngõ ngách trên Thiên Huyền đại lục. Cho tới bây giờ, không ai có thể lay động địa vị bá chủ thương giới của bọn họ. Coi như là tổng hội của Hắc Nguyệt thương hội cũng cực kỳ rộng lớn không thể nghi ngờ, mà lúc này rốt cục Vân Triệt cũng đi tới trước cửa của Hắc Nguyệt tổng hội. Mặc dù đã dự liệu trước những thời điểm tới nơi này hắn vẫn bị khí thế to lớn của nơi này khiến cho trợn mắt há miệng, ngốc trệ tại chỗ.
Tổng hội Hắc Nguyệt thương hội tung hoành trên chu vi khoảng chừng hơn mười dặm, quy mô như vậy có thể so với một cái thành nhỏ, cho dù là ai cũng đều khó có thể tin đây chỉ là một địa điểm dừng chân của một thương hội. Tổng bộ của Hắc Nguyệt thương hội tổng cộng cao tám tầng, tuy là tám tầng, nhưng độ cao của mỗi một tầng lại kinh người không gì sánh được, tám tầng chồng lên nhau quả thực chính là trực chỉ thiên khung. Tại địa phương cao nhất của tám tầng lầu này có một hắc sắc tàn nguyệt to lớn chìm vào trong tầng vân, gần như bất kỳ người nào ở trong Thần Hoàng Thành khổng lồ này ngẩng đầu lên đều có thể nhìn rõ ràng biểu tượng này.
Trên tường đều được làm từ ngọc thạch tinh thuần mới có thể phản xạ ra từng đạo quang hoa tinh thuần như vậy, mỗi một viên gạch ngói tại nơi này đều vô cùng trân quý, còn muốn xa xỉ hơn rất nhiều so với Lưu Ly Thạch trên mái Thương Phong hoàng cung. Một cổ khí thể bàng bạc vô cùng rộng lớn bao phủ xuống khiến cho người người ngưỡng vọng, gần như có một loại xung động muốn quỳ bái.
- Thật sự là có tiền...
Nhìn Hắc Nguyệt thương hội trước mắt, Vân Triệt hung hăng cảm thán trong lòng. Đột nhiên hắn rất tò mò muốn biết người đứng đầu của Hắc Nguyệt thương hội đến cùng là nhân vật ra sao. Người có thể nắm trong tay toàn bộ nên thương nghiệp kinh người của đế quốc như vậy cũng không phải chỉ cần có tiền là có thể làm được.
Lúc này ở trước mắt Vân Triệt hiện ra một cái sân rộng, trên quảng trường có từng đoàn người lớn nhỏ tụ lại cùng nhau. Địa phương tụ tập nhiều người nhất, là một đài thủy tinh to lớn, trên đài thủy tinh phân biệt có hơn mười trụ thủy tinh, phía trước từng trụ thủy tinh đều có một đạo huyền trận thong thả xoay tròn. Những đạo huyền trận này đều phân bố xung quanh đài thủy tinh, trên mỗi một đạo huyền trận đều lóe ra từng đạo thất thải quang mang thần bí khó lường, nếu như nhìn kỹ liền thấy được quang mang từng màu xích, chanh, hoàng, lục, thanh, lam, tử đều thay nhau hiện ra.
- Đây là Hắc Nguyệt thương hội? Cũng quá... Quá... Quá khoa trương đi!
Lúc này, bên cạnh Vân Triệt có một thanh niên trợn mắt há mồm nhìn về phía trước, miệng hắn đã mở ra đến mức lớn nhất, thật lâu cũng không thể hợp lại. Nhìn trang phục của hắn có thể đoán được chắc hẳn đây là lần đầu tiên hắn tới Thần Hoàng Thành.
- Đây chỉ là bên ngoài mà thôi, có người nói bên trong lại càng thêm khoa trương.
Đồng bạn của hắn nói.
- Vì sao những người này đều vây quang đài thủy tinh kia, vì sao đều không có đi vào? Được rồi, vì sao lại không nhìn thấy đại môn, cần phải từ nơi nào tiến vào?
- Hắc, sao có thể dễ dàng tiến vào tổng hội Hắc Nguyệt thương hội như vậy. Ngay cả thời điểm năm đó, ngay cả sư huynh ngươi cũng không có tư cách tiến vào. Ở nơi này nhìn là tốt rồi, đừng hy vọng xa vời có thể tiến vào, nếu như cần mua thứ gì thì cứ thành thành thật thật đi phân hội, hoặc là tiến tới một tiểu thương hội nào khác là tốt rồi. Lại nói, cho dù ngươi có thể tiến vào thì đồ vật trong Hắc Nguyệt tổng hội cũng không phải thứ mà ngươi có thể mua nổi.
- Vì sao không thể vào? Lẽ nào bọn họ còn có thể đuổi khách đi sao? Phải là hạng người gì mới có thể đi vào?
- Ngươi nhìn thấy đài thủy tinh thai kia không? Ba mươi sáu đạo huyền trận phía ngoài đài thủy tinh kia chính là nơi duy nhất có thể tiến nhập vào Hắc Nguyệt tổng hội! Nếu muốn tiến vào chỉ có thể lợi dụng lực lượng của chính mình công kích huyền trận, những đạo huyền trận này sẽ hấp thu toàn bộ lực lượng trong công kích của người, sau đó căn cứ vào cường độ của công kích mà phán định cấp bậc, sau đó cấp bậc lực lượng của sẽ được biểu thị trên trụ thủy tinh đối ứng phía sau huyền trận... Trong đó, lấy xích sắc là thấp nhất, chanh sắc thứ hai... Lấy xích, chanh, hoàng, lục, thanh, lam, tử sắc để phán định cấp bậc thứ tự từ thấp đến cao. Mà cấp bậc lực lượng biểu thị ra ít nhất phải đạt đến lục sắc mới có tư cách tiến vào Hắc Nguyệt tổng hội, nhưng cũng chỉ có thể tiến vào tầng thứ nhất cùng tầng thứ hai, thanh sắc, có thể tiến nhập tầng thứ ba cùng tầng thứ tư, lam sắc, có thể tiến nhập tầng thứ năm cùng tầng thứ sáu, mà cao nhất chính là tử sắc... Có thể tiến nhập tầng thứ bảy!
Thời điểm này, Vân Triệt đã thu toàn bộ những lời này vào trong tai, trong lòng hắn chợt nổi lên một trận cảm thán. Tại thương giới (thế giới của các thương nhân cùng thương hội), cho tới bây giờ đều là người mua chọn người bán, các thương hội đều là dùng tâm tư mượn hơi khách nhân... Nhưng Hắc Nguyệt thương hội lại muốn chọn khách nhân, người không có có đủ thực lực thì ngay cả fue cách tiến vào Hắc Nguyệt tổng hội cũng không có, ngay cả người có gia tài bạc triệu nhưng không có thực lực thì cũng đừng nghĩ tới việc có thể tiến vào Hắc Nguyệt tổng hội giao dịch.
Ngay cả như vậy, khách nhân tiến tới Hắc Nguyệt tổng hội cũng không chút thưa thớt mà ngược lại hàng năm đều có có vô số người tìm tới nơi này.
Trên toàn bộ Thiên Huyền đại lục, có thể có được thực lực cùng sự phấn khích như thế cũng chỉ có Hắc Nguyệt thương hội.
- Cái này cũng quá không công bằng.
Vị huyền giả trẻ tuổi kia liền tức giận nói:
- Nếu như chỉ lấy trình độ huyền lực để phán định tư cách tiến vào vậy thì chẳng phải những người tuổi trẻ như chúng ta quá thua thiệt sao! Cái này rõ ràng là thiên vị những người đã tu huyền trăm năm.
- Không không!
Người tự xưng"sư huynh" kia liền lắc đầu nói:
- Trụ thủy tinh phán định tư cách kia cũng không phải là chỉ đơn thuần lấy cường độ huyền lực để làm tiêu chuẩn, mà là tư chất! Thời điểm ngươi tiến hành công kích, huyền trận không chỉ hấp thu lực lượng của ngươi mà còn có thể đồng thời xác định được cốt cách cùng niên kỷ của ngươi, sau đó kết hợp niên kỷ cùng cường độ huyền lực để phán đoán ra tư cách. Ví dụ như, lấy huyền lực hiện tại của ngươi, nếu như ngươi chỉ có mười tuổi thì tuyệt đối có thể đạt được tư cách tiến vào! Còn nếu như một Vương tọa cường đại có niên kỷ lên tới mấy trăm tuổi thì cũng chưa chắc có thể đạt được lục sắc.
- Thì ra là thế... Sư huynh, ngươi mới vừa nói đạt được tử sắc cao nhất mới có thể tiến vào tầng thứ bảy, như vậy thì phải như thế nào mới có thể tiến vào tầng thứ tám?
- Nghe nói tầng thứ tám là nơi Hắc Nguyệt hội chủ tự mình tiếp đãi khách quý, chỉ có người có thân phận cực kỳ tôn quý giống như Phượng Hoàng tông chủ, siêu cấp nhân vật bực này mới có tiến vào tư cách... Sợ là ngay cả những Thần Hoàng hoàng tử thông thường cũng không có tư cách tiến vào, cả đời này chúng ta cũng đừng nghĩ tới chuyện có thể tiến vào nơi đó.
Cuối cùng thì câu chuyện của hai người này lại giúp cho Vân Triệt lý giải được phải làm như thế nào mới có thể tiến nhập vào Hắc Nguyệt tổng hội. Đột nhiên ánh mắt của hắn liền dời khỏi hắc sắc tàn nguyệt trên vân tiêu hướng về phía đài thủy tinh nằm ở trung tâm.
Xung quang đài thủy tinh tụ tập rất nhiều người. Thời điểm này có rất nhiều huyền giả của lục quốc tiến về Thần Hoàng Thành, mà người có thể tới chỗ này không có ngưòi nào không phải là người nổi bật, thậm chí là tuyệt đỉnh thiên tài trong vô số huyền giả của mỗi đế quốc. Tất cả bọn họ đều có chủ ý tiến tới Hắc Nguyệt tổng hội, thậm chí một không những mục đích lớn nhất khi không ít người tiến tới nơi này chính là có thể đi vào Hắc Nguyệt tổng hội đánh giá bản thân.
Lúc này, phía trước ba mươi sáu đạo huyền trước đều có vô số người vây quanh, sắc mặt đám người này đều đỏ bừng, tụ toàn thân huyền lực công kích lên huyền trận. Nhưng sau khi mỗi một cỗ lực lượng cường đại đánh lên huyền trận đều không tạo thành bất kỳ sự phá hư nào, thậm chí ngay cả thanh âm truyền ra đều rất nhỏ. Trong nháy mắt toàn bộ lực lượng công kích liền bị hấp thu không còn một mảnh, tuy rằng mỗi lần đều là hai mươi, ba mươi người đồng thời công kích, nhưng những người xung quanh lại không cảm giác được ba động huyện lực quá mức mãnh liệt.
- Hống!
Một vị huyền giả khoảng chừng hai mươi tuổi sắc mặt ngưng trọng, cắn chặt hai hàm, sau khi ngưng tụ huyền lực trong khoảng thời gian dài tới gần thập tức liền rống to một tiếng, dùng huyền kỹ mạnh mẽ công kích lên huyền trận... Thời điểm công kích huyền trận không thể dùng vũ khí nhưng lại có thể dùng tới huyền kỹ.
- Thiên Địa Băng Lôi Quyền!
Thời điểm quyền đầu của vị huyền giả trẻ tuổi kia hung hăng đánh lên trên huyền trận, huyền trận nhất thời không một tiếng động sinh ra một vòng gợn sóng rung động. Trên trụ thủy tinh nhất thời tràn ra quang mang lóng lánh, tầng thứ nhất xích sắc thắp sáng, sau đó liền tiếp tục thắp sáng từng tầng hướng về phía trước, tầng thứ hai màu cam, tầng thứ ba hoàng sắc cũng theo đó sáng lên... Nhưng quang mang hoàng sắc còn chưa sáng ngời tới trình độ cao nhất liền yếu xuống, tiếp theo, tất cả màu sắc liền nhanh chóng lờ mờ xuống.
Thần sắc tràn đầy tự tin của vị huyền giả trẻ tuổi kia liền thoáng cái ngừng lại, hai tay hắn hơi run, không thể khống chế được hô lên:
- Không... Không có khả năng... Không có khả năng... Ta là cường giả đứng thứ ba mươi bảy trong Hắc Sát Bài Vị Chiến, là một đời đệ nhất thiên tài Giang Bắc! Không có khả năng, nhất định là có sự nhầm lẫn...
Làm một tuyệt đỉnh thiên tài, một đời này đều sống trong kiêu ngạo cùng sự sùng bái, ca ngợi, ước ao, nịnh hót của người khác mà trưởng thành. Nhưng lúc này, khi hắn đến Hắc Nguyệt tổng hội, thậm chí ngay cả tư cách cơ bản nhất để có tiến nhập vào trong hắn cũng không đạt được. Đối với một cái siêu cấp thiên tài uy chấn một quốc gia mà nói, không thể nghi ngờ chuyện này là một đả kích khổng lồ không gì sánh được.
Dưới sự kích động tới không thể khống chế, sắc mặt của hắn liền trở nên đỏ bừng như máu. Lúc này hắn chợt hét lớn một tiếng, lập tức xuất ra vũ khí, điên cuồng hét lên đánh về huyền trận phía trước... Nhưng thời điểm vũ khí của hắn tiếp xúc với huyền trận, trên huyền trận đột nhiên lóe lên một đạo ánh sáng lạnh lẽo, một cỗ lực lượng khổng lồ lập tức truyền ra. Đồng thời vị huyền giả trẻ tuổi kia liền hét thảm một tiếng, than thể hắn lập tức bị chấn bay ra rất xa, sau khi rơi xuống đất thì cả nửa ngày cũng không thể đứng lên.
- Ân sư huynh!
Mấy người kết bạn đi tới cùng hắn vội vã vây tới, đỡ hắn đứng lên.
- Ha ha ha ha! Một đám bụi bặm hèn mọn ở một tiểu quốc lại dám mơ ước có thể tiến nhập Hắc Nguyệt tổng hội, còn dám tự xưng cái gì Giang Bắc một đời 'Đệ nhất thiên tài'... Ha ha ha ha! Thật là làm cho người ta cười đến rụng răng, cái gọi là thiên tài ở những tuổi quốc các ngươi đi tới Thân Hoàng đế quốc ta đều nhỏ bé tới ngay cả con kiến cũng không tính, ta liền cảm thấy mất mặt, xấu hổ thay các ngươi.
Một đạo thanh âm vô cùng bừa bãi từ phía sau đoàn người vang lên, mỗi một chữ người này nói ra đều chói tai không gì sánh được, hắn đã hoàn toàn vũ nhục toàn bộ huyền giả trong lục quốc. Những người tụ tập tại nơi này tuyệt đại đa số đều đến từ lục quốc, sau khi bọn họ nghe được đạo thanh âm này liền trợn mắt nhìn tới, nhưng thời điểm nhìn thấy người vừa mở miệng nói chuyện kia thì toàn bộ sự tức giận sắp phun trào của bọn họ lại giống như bị thứ gì đó gắt gao ngăn chặn lại, ngay cả một câu nửa chữ cũng không có dũng khí hô lên.
Người vừa nói này khoác trên thân hỏa diễm hồng y, ngực thêu một đạo kí hiệu Phượng Hoàng giương cánh... Bất luận là hồng y hay là đạo kí hiệu kia đều đã chứng minh thân phận của người này, hắn rõ ràng là đệ tử của Phượng Hoàng Thần Tông!