.
._223__1" class="block_" lang="en">Trang 223# 1
Chương 445: Thần Hoàng sát khí
Lúc trước Mạt Lỵ từng nói, một khi Bá Hoàng thần mạch thức tỉnh, trong vòng một đêm huyền lực sẽ bạo tăng đến Vương Huyền cảnh, thậm chí Bá Huyền cảnh, khi đó, cảm giác duy nhất của Vân Triệt chính là quá khoa trương và mông lung, khoa trương đến cho dù là chính miệng Mạt Lỵ nói ra, hắn cũng không dám tin tưởng.
Nhưng hiện giờ, Hạ Nguyên Bá đang đứng trước người hắn, hai năm trước chỉ có Sơ Huyền cảnh, nhưng bây giờ là một Bá Hoàng chân chính khiến Phượng Hoàng tông chủ cũng kịch liệt động dung! Không thể khiến hắn không tin.
Trên đời này, lại thật sự có được huyền mạch không thể tưởng tượng được như thế… Hơn nữa liền ở trên người Hạ Nguyên Bá đang ở bên cạnh mình, đang cùng mình lớn lên từ nhỏ!
- Sự thức tỉnh của Bá Hoàng thần mạch, cần trái tim bá giả mạnh đến mức tận cùng.
Mạt Lỵ chậm rãi nói:
- Phải có được bất chấp tất cả đối với lực lượng, gần như khát vọng đến điên cuồng, mới khiến Bá Hoàng thần mạch… Thức tỉnh. Lúc trước tính cách của hắn đặc biệt yếu đuối, vốn cả đời đều khó có khả năng thức tỉnh. Chỉ có điều thoạt nhìn, trong thời gian hơn hai năm này, tính tình của hắn đã xảy ra biến hóa không nhỏ, nếu đoán không lầm, bởi vì năm đó hắn trơ mắt nhìn ngươi vì cứu hắn mà chết, do đó ở trong thống khổ cực độ và tự trách mà tính tình biến đổi mạnh, không muốn lại làm một phế vật chỉ biết liên lụy đến người khác.
“…” Vân Triệt hoàn toàn động dung. Hắn từ chỗ Thương Nguyệt biết được, lúc trước sau khi bản thân bị phong tỏa đến dưới Ngự kiếm đài, Hạ Nguyên Bá liền một mình rời đi, cho tới bây giờ tính tình ôn hòa của hắn, cũng biến thành vô cùng quật cường quyết tuyệt… Tử tiền bối của Hắc Nguyệt thương hội đã nói cho hắn biết, Hạ Nguyên Bá từng xuất hiện ở Thần Hoàng thành, mỗi ngày giống như điên đi đến khiêu chiến các đại tông môn, ngay cả bản thân mình đầy thương tích, hấp hối, cũng không chịu dừng lại…
Gặp lại Hạ Nguyên Bá, Hạ Nguyên Bá đã trưởng thành… Biên độ trưởng thành, đã vượt ra rất xa tưởng tượng của hắn, từ một người luôn được hắn bảo hộ, bị khi dễ cũng không dám đánh lại, làm cái gì đều dè dặt cẩn trọng, biến thành một người đứng ở độ cao hắn cần phải ngưỡng vọng. Trở thành nhân vật đẳng cấp hoàng giả của toàn bộ Thiên Huyền đại lục.
Đối mặt với khí thế mạnh mẽ vô cùng của Hạ Nguyên Bá, tất cả chín đệ tử phượng hoàng đều run sợ trong lòng, đừng nói tiến lên, ngay cả một người dám mở miệng đáp lại đều không có.
Cổ Thương chân nhân lắc đầu, nói:
- Nguyên Bá, nơi này là sân thi đấu bài vị chiến, người thân của con cũng đang ở trong sân thi đấu, đều không phải bị người cố ý vây công khi dễ, con trước tiên đến bên cạnh vi sư đi.
- Con biết!
Sắc mặt nguội lạnh của Hạ Nguyên Bá không hề thay đổi, tính cách của hắn hiện giờ vô cùng kiên cường, tuy Cổ Thương chân nhân là sư phụ hiện giờ của hắn, nhưng hắn lại không hề thuận theo chút nào:
- Nhưng mà vừa rồi con cũng nói, con đại biểu cho Thương Phong quốc, cùng tỷ phu con cùng ứng chiến, có gì không ổn!
Phượng Phi Yên nhất thời thiếu kiên nhẫn, cau mày nói:
- Bài vị chiến bảy nước là cuộc chiến của huyền giả các quốc gia, Thương Phong quốc chỉ có thể do huyền giả Thương Phong nghênh chiến, chứ không phải ai nguyện ý, người đó liền có thể đại biểu cho Thương Phong quốc! Bằng không, sao xứng được gọi là bài vị chiến bảy nước!
- Quy tắc này, sao ta lại không hiểu!
Đối mặt với khí thế uy áp của Phượng Phi Yên, Hạ Nguyên Bá cũng nháy mắt lớn tiếng đáp lại:
- Khiến ngươi thất vọng rồi! Bởi vì ta vốn chính là người Thương Phong quốc! Vì sao không thể đại biểu cho Thương Phong quốc xuất chiến chứ!
Vẻ mặt quyết tuyệt kia của Hạ Nguyên Bá, khiến Cổ Thương cười khổ một tiếng, hơi bất đắc dĩ nói:
- Liệt đồ, thật đúng là người Thương Phong quốc.
Đám người Phượng Phi Yên đều biến sắc, huyền giả giữa sân càng há hốc miệng… Vân Triệt đánh bại Phượng Hi Lạc là người của Thương Phong quốc, Bá Hoàng chỉ có mười tám tuổi này, lại cũng là người của Thương Phong quốc!!
Quốc gia nhỏ nhất, yếu nhất Thiên Huyền đại lục, luôn bị sáu nước khinh thường này, một thế hệ này… Chẳng lẽ được thần linh chiếu cố sao!
- Sai rồi!
Phượng Phi Yên lắc đầu:
- Tứ đại thánh địa là tồn tại siêu nhiên đối với bảy nước, không thuộc về bất cứ một quốc gia nào, hắn đã vào Hoàng cực thánh vực, bái nhập môn hạ Cổ Thương chân nhân, vậy chính là người thánh vực, mà không phải là người của một quốc gia nào, vốn không có tư cách đại biểu cho Thương Phong xuất chiến.
Phượng Phi Yên vừa dứt lời, Hạ Nguyên Bá lập tức chuyển hướng, quỳ một gối với Cổ Thương chân nhân:
- Sư phụ ở trên, đồ nhi bất hiếu, hiện giờ muốn thoát ly sư môn, rời khỏi Hoàng cực thánh vực, xin sư phụ thành toàn.
Động tác, ngôn ngữ, thần thái của Hạ Nguyên Bá vô cùng rõ ràng quyết tuyệt, không có một chút do dự, khiến mọi người há hốc miệng, trong lòng càng run rẩy kịch liệt một trận.
Lúc này, chính là một kẻ ngốc, đều có thể nhận thấy rõ ràng người tên Hạ Nguyên Bá này, có tình cảm thâm hậu cỡ nào đối với Vân Triệt. Khi đối mặt với Phượng Hoàng thần tông cường đại, ngôn ngữ, thần thái của hắn cực kỳ bá đạo, nhưng ở trước mặt Vân Triệt, ngược lại giống như một tiểu hài tử mà khóc rống, vì có thể cùng Vân Triệt sóng vai mà chiến, hắn thậm chí không chút do dự mà muốn thoát ly khỏi Hoàng cực thánh vực… Nơi mà huyền giả Thiên Huyền nằm mơ cũng không dám hy vọng xa vời.
Cổ Thương chân nhân luôn luôn lạnh nhạt như nước cũng không khỏi sửng sốt, hắn lắc đầu, trên vẻ mặt hiện lên vẻ thất thố:
- Nguyên Bá, con đây là… Làm cái gì.
Ánh mắt Hạ Nguyên Bá bình thản, không có một chút do dự và giãy giụa khi đối mặt với lựa chọn, hắn từng chữ vang vang nói:
- Sư phụ, đệ tử bất hiếu, tất nhiên khiến cho người thương tâm. Nhưng đối với đệ tử mà nói, tỷ phu là người thân cả đời không thể phụ. Mạng đầu tiên của đệ tử, là phụ mẫu cho, mạng thứ hai, là tỷ phu dùng mạng của mình đổi lấy cho! Ở trong lòng đệ tử, tỷ phu là người thân quan trọng ngang bằng với phụ mẫu, đệ tử thà phụ bản thân, phụ sư phụ, phụ thánh vực, phụ trời xanh, cũng quyết không phụ chí thân!
Vẻ mặt Cổ Thương chân nhân khựng lại, trong khoảng thời gian ngắn đều không biết nên nói cái gì. Sau khi Hạ Nguyên Bá nhìn thấy Vân Triệt liền không khống chế được cảm xúc, gào khóc, khiến trong lòng hắn kinh ngạc… Bởi vì hắn biết rõ Hạ Nguyên Bá, là một người có tâm tính vô cùng kiên cường. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, Hạ Nguyên Bá lại càng vì Vân Triệt mà làm đến nông nỗi này. Vô cùng hiển nhiên, quan hệ giữa bọn họ, tuyệt đối không phải người thân tầm thường đơn giản như vậy.
Hiện giờ, Cổ Thương chân nhân đã vô cùng hối hận vì đã mang theo Hạ Nguyên Bá ra ngoài. Sự trưởng thành của Hạ Nguyên bá cực nhanh, ở Hoàng cực thánh vực đã dẫn lên chấn động vĩ đại. Huyền mạch của hắn khác hẳn với người thường, trong đó ẩn chứa lực lượng đến cả Thánh Đế đều không thể dòm ngó thấu, rất nhiều người của Hoàng cực thánh vực đều tin tưởng, lấy tốc độ phát triển vô cùng kinh người trước mắt của Hạ Nguyên Bá, thành tựu tương lai, vô cùng có khả năng sẽ vượt qua Thánh Đế!!
Nếu Hạ Nguyên Bá thật sự vì vậy mà rời khỏi Hoàng cực thánh vực, đối với toàn bộ Hoàng cực thánh vực, đều có thể sẽ là một tổn thất cực kỳ lớn.
Hoàng cực thánh vực là thánh địa mộng ảo có thể mộng mà không thể cầu đối với tất cả huyền giả, nhưng đối mặt với một thiên tài có thiên tư tuyệt thế, cho dù là thánh địa, cũng cầu như khát, tuyệt đối sẽ không nguyện ý buông tay.
Lúc này, trên bờ vai của Hạ Nguyên bá bỗng nhiên thêm một bàn tay, Vân Triệt vỗ vỗ hắn, nói:
- Nguyên Bá, đứng lên đi. Hoàng cực thánh vực là nơi đứng đầu Thánh địa, là giấc mộng của tất cả huyền giả, đệ không cần thiết vì ta mà làm như thế. Ta biết đệ sợ ta nhận lấy khi dễ, nhưng mà, đối phó với những người này, một mình ta đã đủ rồi.
- Nhưng mà…
Hạ Nguyên Bá quay sang, hắn nhìn ra được trạng thái của Vân Triệt, hiển nhiên là vừa trải qua một trận ác chiến, huyền lực trong cơ thể tiêu hao hơn phân nửa. Mà chín người vây công Vân Triệt, khí tức của mỗi một cá nhân đều áp đảo trên Vân Triệt xa xa… Vốn chính là khi dễ hoàn toàn triệt để! Nếu quả thật chiến tiếp, bại là thứ yếu, Vân Triệt hơi không cẩn thận, đều có khả năng sẽ chết.
Hiện giờ, hắn cuối cùng có năng lực có thể bảo vệ cho Vân Triệt, sao lại sẽ cho phép có người tổn thương đến Vân Triệt dù chỉ một chút! Cho dù phải rời bỏ sư môn, cũng phải che chở ở trước mặt Vân Triệt, đánh tan toàn bộ chín đệ tử của Phượng Hoàng thần tông này.
Vân Triệt lắc đầu:
- Đệ đã bái Cổ Thương chân nhân làm sư phụ, còn là đệ tử quan môn, nếu cứ bội phản như vậy, sẽ có phần đại nghịch bất đạo, còn có thể khiến sư phụ của đệ mất hết mặt mũi ở trước mặt nhiều người như vậy. Ta biết đệ đang lo lắng cái gì, nhưng đệ yên tâm, một mình ta thật sự đủ rồi… Ta là tỷ phu của đệ, ta có khi nào khiến cho đệ thất vọng chưa.
Ánh mắt Hạ Nguyên Bá rung chuyển, hắn nhớ tới sùng bái không lý do đối với Vân Triệt khi trước, còn có Vân Triệt lần lượt biến không có khả năng thành có khả năng…. Từ sau đó, ở trong mắt hắn, Vân Triệt thật sự thành người không gì không làm được, cho dù kẻ địch cường đại cỡ nào, cho dù là nhân vật giống như trong thần thoại trong mắt hắn cỡ nào, cuối cùng đều ngã xuống dưới tay Vân Triệt.
Cho dù là khi nào, Vân Triệt đều chưa bao giờ bị bại.
Cho dù bây giờ mình đã thành Bá Hoàng, tín nhiệm và sùng bái gần như mù quáng này, vẫn như cũ tồn tại mãnh liệt.
- Được.
Cho dù trong lòng vẫn lo lắng, nhưng mầm mống cảm giác tín nhiệm thật sâu này, khiến cho Hạ Nguyên Bá do dự không bao lâu, liền nặng nề gật đầu, lựa chọn thuận theo:
- Đệ liền ở phía dưới, chờ xem tỷ phu hung hăng đả bại toàn bộ bọn họ… Tỷ phu, nhất định phải cẩn thận.
- Yên tâm, mạng ta cứng rắn như vậy, muốn chết cũng không chết được.
Vân Triệt ha ha cười.
Lúc này Hạ Nguyên Bá mới đi xuống, đi đến bên người Cổ Thương chân nhân. Cho dù lấy tâm tính bình thản như nước của Cổ Thương chân nhân, lúc này cũng không khỏi âm thầm sinh lòng ghen tỵ. Bản thân lấy thân phận sư phụ muốn hắn đi xuống dưới, hắn trực tiếp cực tuyệt, thậm chí không chút do dự nói ra lời muốn rời khỏi Hoàng cực thánh vực, mà Vân Triệt mở miệng, chỉ nói hai ba câu, hắn liền ngoan ngoãn đi xuống.
Ôi ôi ôi… Đây đều là chuyện gì chứ.
Mà trong lòng hắn cũng đồng thời kinh ngạc, vì sao Vân Triệt lại để cho Hạ Nguyên Bá rời đi? Lấy trạng thái hiện giờ của Vân Triệt, vốn không có khả năng chiến thắng chín đệ tử thiên tài của Phượng Hoàng thần tông? Chẳng lẽ Vân Triệt đơn thuần chỉ vì không muốn để cho Hạ Nguyên Bá vì Vân Triệt mà rời khỏi Hoàng cực thánh vực?
Nhóm huyền giả Thần Hoàng vốn sắc mặt rất khó coi đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm… Đó chính là một Bá Hoàng! Bá Hoàng mười tám tuổi! Nếu hắn thật sự đại biểu cho Thương Phong quốc xuất chiến, vậy Phượng Hoàng thần tông kia còn đánh cái rắm! Ở trước mặt một Bá Hoàng chân chính, đừng nói chín Vương tọa trung cấp, chính là lại đến chín mươi người, đều sẽ bị tàn bạo thành chó.
Mà sắc mặt của Phượng Hoành Không và Phượng Phi Yên, lại đồng thời âm trầm xuống!
Vân Triệt vốn phải chết!
Mà bây giờ, lại tòi ra một người thân đến từ Hoàng cực thánh vực, thiên phú cao đến đáng sợ! Hơn nữa còn là người vì bảo vệ hắn mà nguyện ý không tiếc tất cả! Kể từ đó, hắn liền tương đương với gián tiếp có một tầng ô dù bảo hộ đến từ Hoàng cực thánh vực.
Như vậy, thì hắn càng phải chết.
Nếu không thừa dịp hôm nay, ở trên trận chiến thi đấu bài vị chiến “Đường đường chính chính” đánh chết hắn, sau này mong muốn giết chết hắn, chính là vô cùng khó khăn! Đợi hắn hoàn toàn trưởng thành, sẽ chính là hậu hoạn vĩ đại không cách nào đoán trước được.
Vân Triệt đứng thẳng người, một lần nữa cầm Long Khuyết lên. Toàn trường trở nên yên tĩnh lại, tất cả ánh mắt đều tập trung lại ở trên người hắn… Không có một ai cho rằng hắn có thể đánh bại chín Vương tọa trung cấp liên thủ, chứ đừng nói tới sau khi hắn ác chiến cùng Phượng Hi Lạc đã huyền lực tiêu hao lớn. Như vậy hắn rốt cuộc muốn làm cái gì? Chẳng lẽ, muốn trực tiếp nhận thua?
Không có uy áp khủng bố kia của Hạ Nguyên Bá, tâm cảnh đệ tử phượng hoàng cuối cùng vững vàng lại, một lần nữa tiến gần về phía Vân Triệt… Đúng lúc này, trong tai bọn họ, đồng thời truyền đến huyền lực truyền âm của chính bản thân Phượng Hoành Không:
- Lập tức toàn lực mở Phượng Hoàng lĩnh vực! Lấy chín tầng lĩnh vực nháy mắt đốt diệt hắn! Không được cho hắn có cơ hội nhận thua đầu hàng gì, và người khác có cơ hội ra tay cứu hắn! Lập tức!!