.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_447" class="block_" lang="en">Trang 224# 1
Chương 447: Tiểu Minh Minh, phải cần bích liên
Phượng hoàng yêu liên vẫn nở rộ như cũ, lâu không héo tàn. Như thánh hoa thiên đường mộng ảo diêm dúa lòe loẹt, lại phóng thích ra hơi thở hủy diệt giống như dung nham địa ngục.
Trung tâm của yêu liên, một nhụy hoa hỏa diễm chậm rãi nâng một bóng người lên, toàn thân Vân Triệt cháy lửa, cầm trọng kiếm trong tay, xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Hắn nhìn qua có vẻ suy yếu, toàn thân khẽ run, thở hổn hển, giống như đứng thẳng đều miễn cưỡng, nhưng ánh mắt hắn, lại sắc bén như cũ đến khiến cho người ta không dám nhìn thẳng. Mọi người ngơ ngác nhìn hắn… Một khắc này, giống như thấy được hỏa diễm quân vương quân lâm thiên hạ!
- Đây chính là… Cảnh giới tầng thứ năm và cảnh giới tầng thứ sáu của Phượng hoàng tụng thế điển! là cảnh giới mà Phượng hoàng thần tông các ngươi… Chưa bao giờ đạt được! Vẻn vẹn năm ngàn năm, Phượng hoàng tụng thế điển của Thần Hoàng các ngươi, cảnh giới cao nhất, cũng chỉ đến cảnh giới tầng thứ tư mà thôi!
Vân Triệt thở hổn hển, nhưng từng chữ lại như sấm:
- Hiện giờ, các ngươi còn muốn nói… Huyết mạch phượng hoàng của ta, là đến từ Phượng Hoàng thần tông các ngươi sao!!
Vân Triệt tới bài vị chiến bảy nước, vì giải quyết ân oán với Phượng Hoàng thần tông… Chỉ có điều, “Giải quyết” này, không phải muốn rõ ràng ân oán với Phượng Hoàng thần tông, cũng nhất định không có cách nào rõ ràng, kết quả mà hắn muốn, chính là khiến Phượng Hoàng thần tông từ chủ động, biến thành bị động dưới ánh mắt nhìn soi mói của người thiên hạ!
Hắn người mang huyết mạch phượng hoàng, Phượng Hoàng thần tông muốn “Thanh lý môn hộ” hắn, ở trong mắt thế nhân, có thể nói là chuyện đương nhiên. Nhưng chỉ cần chứng minh huyết mạch của mình không phải đến từ Phượng Hoàng thần tông, như vậy, đuổi giết của bọn họ, chính là vô cớ xuất binh.
Mà thời cơ tốt nhất, chính là bài vị chiến bảy nước nơi quần hùng thiên hạ nhìn chăm chú, bên trong Tứ đại thánh địa!
Bằng không, nếu trực tiếp tìm Phượng Hoàng thần tông, cho dù có thể chứng minh huyết mạch của mình thật sự không phải đến từ Phượng Hoàng thần tông… Ngược lại chính là muốn chết.
Hơn nữa, ở bài vị chiến sau khi nổi danh thiên hạ, Phượng Hoàng thần tông đừng nói giết mình, cho dù muốn ám sát hắn, đều là ném chuột sợ vỡ bình.
Trước khi đến Thần Hoàng thành, Vân Triệt nghĩ tới phương thức chứng inh tốt nhất chính là đánh bại người mạnh nhất trong lứa trẻ tuổi của Phượng Hoàng thần tông, khiến cho bọn họ á khẩu không trả lời được, không tiếp nhận cũng phải nhận! Nếu Phượng Hoàng thần tông vẫn như cũ muốn chỉ trích, như vậy, Tứ đại thánh địa vẫn luôn treo danh nhân nghĩa bên miệng liền có khả năng thật lớn sẽ ra mặt, huyền giả sáu nước toàn trường, cũng sẽ vì lịch sử vinh quang do hắn mang đến cho sáu nước mà đứng bên cạnh hắn, tạo áp lực cho Thần Hoàng đế quốc… Chỉ có điều, xác suất thành công, chỉ có tỷ lệ năm năm. Nhưng sau khi Mạt Lỵ nói cho hắn biết linh hồn Phượng hoàng đã diệt, tỷ lệ thành công của hắn liền tăng lên bảy tám phần.
Bởi vậy kể từ đó, hắn có thể không hề kiêng kỵ chút nào thi triển ra cảnh giới tầng thứ năm, thứ sáu của Phượng hoàng tụng thế điển! mà, huyết mạch kiên cố nhất của hắn, là bằng chứng không thể cãi lại nhất!
Về phần Hạ Nguyên Bá đến, gián tiếp để cho hắn nhiều thêm một tầng ô dù bảo vệ đến từ Hoàng cực thánh vực, ngược lại hoàn toàn ở ngoài dự đoán.
Phượng hoàng hỏa liên bắt đầu chậm rãi héo tàn, mười giây sau, ở trong tầm mắt của mọi người hoàn toàn biến mất, nhưng rung động và đánh sâu vào thị giác mà nó tạo thàh, cũng khắc thật sâu ở trong tâm hồn của mỗi người.
Quả thật, như vậy sẽ không hề nghi ngờ khiến Phượng Hoàng thần tông càng muốn đưa hắn vào chỗ chết… Bởi vì bọn họ tuyệt đối sẽ không cho phép một chi nhánh phượng hoàng xuất hiện và sinh sôi khuếch tán ở Thiên Huyền đại lục, hơn nữa còn là chi nhánh có huyền công phượng hoàng còn cao hơn bọn họ vẻn vẹn hai cảnh giới! Còn có thể mơ ước mãnh liệt Phượng hoàng tụng thế điển của hắn.
Nhưng mà, Vân Triệt tình nguyện để Phượng Hoàng thần tông sinh ra sát tâm đối với mạnh hơn trước kia gấp trăm lần, gấp ngàn lần, cũng tuyệt đối không cho phép bọn họ đương nhiên có thể đuổi giết bản thân! Càng sẽ không cho phép bản thân ở trong mắt của người trong thiên hạ, bị đuổi giết là đương nhiên!
Đây là tôn nghiêm và cuồng ngạo thuộc về hắn!
Sau khi Phần tinh yêu liên biến mất, thân thể của chín đệ tử phượng hoàng cũng xuất hiện ở nơi trước đó hỏa liên bao trùm, toàn thân toàn bộ bọn họ nhuốm máu, mỗi người đều bị thương tổn rất nặng, nhưng đều không chết. Hiển nhiên, tuy rằng bọn họ bị chìm ngập dưới hỏa liên, lại không bị tổn thương… Đây là đường sống và thể diện mà Vân Triệt lưu lại cho Phượng Hoàng thần tông, thậm chí là một loại ban ơn… Bởi vì nếu đệ tử trẻ tuổi có thiên tư cao nhất trong lứa trẻ tuổi đều táng thân, chính là tổn thất cực lớn không cách nào đánh giá của Phượng Hoàng thần tông.
Về phần bọn họ có lĩnh tình hay không, có xấu hổ hay không, chỉ nhìn bản thân Phượng Hoàng thần tông, Vân Triệt luôn luôn mở to mắt có thù tất báo làm đến mức này, đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.
Trong yên lặng, một âm thanh bén nhọn từ trên chỗ ngồi truyền đến, phá vỡ yên lặng hoàn toàn.
- Wow! Các ngươi có nghe thấy không, Phượng hoàng tụng thế điển cảnh giới tầng thứ năm với cảnh giới tầng thứ sáu đó! Phượng hoàng tụng thế điển của Phượng Hoàng thần tông không phải chỉ có bốn tầng cảnh giới thôi sao? Đây là có chuyện gì!!
Người nói chuyện, rõ ràng là Lăng Kiệt, hắn nén đủ huyền lực, âm thanh mở tối đa, e sợ có người không nghe được.
- Vậy còn không rõ ràng sao!
Hoa Minh Hải lập tức tiếp lời, âm thanh còn lớn hơn Lăng Kiệt vài phần:
- Nói rõ huyết mạch phượng hoàng và Phượng hoàng tụng thế điển của Vân Triệt, vốn không phải đến từ Phượng Hoàng thần tông.
- Hả? Nhưng mà, Thiên Huyền đại lục không phải chỉ có Phượng Hoàng thần tông có được huyết mạch phượng hoàng và Phượng hoàng tụng thế điển thôi sao!
- Ngươi ngốc hả! Huyết mạch phượng hoàng của Phượng Hoàng thần tông là đến từ truyền thừa của tàn linh phượng hoàng, nhưng ai nói cho ngươi biết Thiên Huyền đại lục chỉ có một truyền thừa phượng hoàng! Năm ngàn năm trước chỉ có Phượng Hoàng thần tông có được huyết mạch phượng hoàng, chỉ có thể nói rõ truyền thừa phượng hoàng khác không bị phát hiện mà thôi, mà bây giờ, ngược lại bị Vân Triệt tìm được. Lúc trước Vân Triệt không phải đã nói rõ ràng rồi sao, huyết mạch phượng hoàng của hắn không phải đến từ Phượng Hoàng thần tông, mà đến từ truyền thừa phượng hoàng khác.
- Lúc trước đó, ta cũng khẳng định không tin. Nhưng mà, có thiên tư cao nhất trong một thế hệ này của Phượng Hoàng thần tông, cũng chính là Phượng Hi Lạc có lực lượng huyết mạch phượng hoàng mạnh nhất đều bị Vân Triệt đánh bại hoàn toàn, hiện giờ Vân Triệt lại thi triển ra lực lượng cảnh giới tầng thứ năm, cảnh giới tầng thứ sáu của Phượng hoàng tụng thế điển… Hai điểm này đều là chứng minh như sắt thép! Nếu vậy còn không tin, trừ phi trong đầu chất đầy phân chó!!
- Nói rất đúng! Huyết mạch phượng hoàng của Vân Triệt tuyệt đối không thể nào đến từ Phượng Hoàng thần tông. Phượng hoàng tụng thế điển càng không có… Wow wow! Thiên Huyền đại lục chúng ta vốn còn có truyền thừa phượng hoàng khác, trong lòng của ta bắt đầu dâng trào, sau khi bài vị chiến kết thúc, ta nhất định phải liều mạng đi tìm… Ai cũng không được kéo ta lại!
Lăng Kiệt và Hoa Minh Hải kẻ xướng người họa, mỗi một câu nói đều tác động vào suy nghĩ của mọi người! Sân thi đấu dần dần bị tiếng bàn luận tràn ngập hoàn toàn. Nếu như trước bài vị chiến bảy nước, Vân Triệt tự xưng huyết mạch phượng hoàng của bản thân không phải đến từ Phượng Hoàng thần tông, toàn trường xác định vững chắc không có ai tin tưởng. Nhưng hắn đánh bại hoàn toàn Phượng Hi Lạc, lại thể hiện Phượng hoàng tụng thế điển ở tầng cấp bậc càng cao, hơn nữa còn là vẻn vẹn hai tầng… Đây không tha cho bất cứ kẻ nào không tin!
Tiếng bàn luận trong sân thi đấu càng lúc càng lớn, gần như toàn bộ đều là âm thanh “Huyết mạch của Vân Triệt không thể nào đến từ Phượng Hoàng thần tông”. Tông chủ, trưởng lão, các hoàng tử của Phượng Hoàng thần tông đều vẻ mặt trầm như nước, bọn họ tuyệt đối không ngờ sự tình sẽ phát triển thành ra như vậy.
Vân Triệt, Phượng Hoàng thần tông vốn cho rằng chỉ là huyết mạch của một người bình thường bị truyền ra ngoài đến xử lý, Phượng Hoành Không, Phượng Phi Yên nhân vật cấp bậc này, thậm chí chính là ngẫu nhiên hỏi đến một chút, vốn không hề để vào trong lòng như thế nào… Bởi vì cho dù đối phương là ai, đều khó có khả năng tránh được vận mệnh thanh lý môn hộ. Thậm chí, bọn họ cũng coi nhẹ bởi vì Vân Triệt mà quấy nhiễu đến tiến trình thi đấu bài vị chiến bảy nước, cho nên ở trong trận đấu, cũng chưa chủ động đề cập đến chuyện huyết mạch phượng hoàng của hắn.
Nhưng không nghĩ tới, sự phát triển của chuyện này, dưới biểu diễn và tường bước dẫn đường một của Vân Triệt, đến một cục diện mà bọn họ cho dù nằm mộng cũng nghĩ không đến.
Hiện giờ, ngay cả chính bọn họ cũng đã tin tưởng, huyết mạch của Vân Triệt đúng là không phải đến từ Phượng Hoàng thần tông, Phượng hoàng tụng thế điển lại càng không phải… Nhưng mà, sự thật này, bọn họ tuyệt đối không thể thừa nhận. Một khi thừa nhận ở trước mặt mọi người, bọn họ sẽ không còn quyền lợi thực hành “Thủ hộ huyết mạch” và “Thanh lý môn hộ” đối với Vân Triệt. Mà Vân Triệt trải qua ngày hôm nay, nhất định danh chấn thiên hạ, đến lúc đó chẳng những không cách nào ngoài sáng động thủ với hắn, ngay cả âm thầm động thủ đều khó càng thêm khó… Đoán chừng ngay cả người khác muốn nhằm vào Vân Triệt, đều sẽ bị hoài nghi đầu tiên đến trên đầu Phượng Hoàng thần tông bọn họ.
Nếu thừa nhận huyết mạch của Vân Triệt, hôm nay lại tùy ý để hắn bình yên rời đi, như vậy, Thiên Huyền đại lục, Phượng Hoàng thần tông bọn họ, sẽ không còn là tông môn thần linh duy nhất! Chuyện này, bọn họ sao có thể để cho phát sinh!
Phượng Hi Minh nhìn thoáng qua sắc mặt khó coi của Phượng Hoành Không, hít sâu một hơi, đứng lên, quát lớn:
- Chỉ toàn nói bậy! Hoàn toàn là nói bậy một phía! Các ngươi không nên bị ăn nói bừa bãi của hắn che mờ! Thiên Huyền đại lục, từ xưa đến nay chỉ có một thần Phượng hoàng, liền chỉ có một tông môn truyền thừa phượng hoàng! Phượng thần vĩ đại của Phượng Hoàng thần tông chúng ta cũng đã từng không chỉ một lần nói, ngài chính là tàn linh phượng hoàng duy nhất của cả Thiên Huyền đại lục! Nếu như có sự tồn tại của tàn linh phượng hoàng khác, Phượng thần đại nhân của chúng ta làm sao lại không phát hiện ra! Nếu như có truyền thừa phượng hoàng khác tồn tại, sao lại vẻn vẹn năm ngàn năm đều không bị người tìm ra được!
- Vân Triệt này… Cho dù hắn nói xạo, che giấu như thế nào, huyết mạch phượng hoàng của hắn, đều tuyệt đối không có khả năng đến từ truyền thừa phượng hoàng khác, đến từ Phượng Hoàng thần tông ta, là khả năng duy nhất.
Phượng Hi Minh nói từng chữ vang vang, nghĩa chính ngôn từ, nhưng cho dù là ai nghe vào trong tai, đều cảm giác rõ ràng là già mồm át lẽ phải. Hạ Nguyên Bá nhất thời quay đầu lại, dữ dội gầm một tiếng:
- Ngươi thúi lắm! Đệ tử xếp hạng top mười của Phượng Hoàng thần tông ngươi, tỷ phu ta một mình đánh bại ngay cả chó cũng không bằng! Ngươi còn có mặt mũi nói huyết mạch của tỷ phu ta đến từ Phượng Hoàng thần tông ngươi? Ta nhổ vào!! Đây quả thật là vũ nhục đối với tỷ phu ta!
Lời nói này của Hạ Nguyên Bá cực kỳ bá đạo, cũng càng cực kỳ khó nghe, mức độ ác liệt này quả thật không kém gì trước mặt bao nhiêu người hắt một chậu phân lên trên mặt đường đường là thái tử Thần Phong này, mặt của Phượng Hi Minh nháy mắt biến thành màu gan heo, Vân Triệt cũng trực tiếp trợn mắt… Đậu xanh rau má! Đây là lời nói ra từ trong miệng Hạ Nguyên Bá!?
- Nguyên Bá, không được vô lễ!
Cổ Thương chân nhân âm thầm cười khổ, chỉ phải tượng trưng quát lớn, sau đó nói:
- Chỉ có điều, theo ý kiến của Cổ mỗ, huyết mạch của Vân Triệt, đúng là không phải đến từ quý tông. Phượng hoàng tụng thế điển của hắn, đã đủ để chứng minh tất cả.
Tuy rằng lời Cổ Thương chân nhân nói rất bình thản, vốn dĩ với thực lực, xuất thân, uy danh, địa vị của hắn, không thể nghi ngờ là người có quyền nói chuyện cao nhất toàn trường. Hắn nói ra phen này, không thể nghi ngờ là chỗ dựa cho Vân Triệt… Chê cười! Đệ tử quan môn của hắn vì Vân Triệt này quả thật muốn liều mạng già, hắn chính là muốn trầm mặc cũng không được, huống chi, hắn nổi lên kinh thán và lòng yêu tài đối với Vân Triệt, cho dù không có quan hệ của Hạ Nguyên Bá, hắn cũng sẽ vì Vân Triệt mà nói chuyện.
Cổ Thương chân nhân nói chuyện, khiến sắc mặt của đám người Phượng Hoành Không lại một lần nữa khó coi vài phần, Phượng Hi Minh hít sâu một hơi, thi lễ với Cổ Thương chân nhân, mạnh mẽ nói:
- Lời Cổ tiền bối nói, tự nhiên nhất ngôn cửu đỉnh. Nhưng mà… Chuyện này liên quan đến cấm kỵ huyết mạch của Phượng Hoàng thần tông ta, tuyệt đối không thể có bất kỳ thỏa hiệp gì. Hắn đánh bại thập tứ hoàng đệ của ta, chỉ có thể nói rõ thiên tư của hắn rất cao, và độ tinh khuyết của huyết mạch, không liên quan gì đến nguồn gốc căn bản. Hai chiêu mới vừa rồi kia của hắn… Gần như chính là bản thân hắn tự xưng đó là cảnh giới tầng thứ năm, sáu của Phượng hoàng tụng thế điển mà thôi! Trên thế giới này, lại có ai từng chân chính gặp cảnh giới đỉnh phong của Phượng hoàng tụng thế điển? Phượng thần đại nhân tông ta còn không thông hiểu cảnh giới đỉnh phong của Phượng hoàng tụng thế điển, hắn làm sao có thể lĩnh hội! Kia rõ ràng, chính là hắn dùng huyền kỹ hỏa diễm khác để che giấu!!
Phượng Hi Minh vừa nói ra như vậy, Cổ Thương chân nhân khẽ nhíu mày, tóc trên đầu Hạ Nguyên Bá càng nháy mắt dựng đứng lên, hắn vừa định chửi ầm lên, bỗng nhiên một giọng nói nũng nịu vang lên:
- Ôi ôi ôi…. Nghe lời tiểu Minh Minh nói này, rất không cần bích liên nha, nghe đến ngay cả người ta cũng thật sự chịu đựng không nổi nha… Tiểu Minh Minh, không phải người ta nói ngươi đâu, ngươi dù sao cũng là tiểu thái tử của Thần Hoàng, cha ngươi tốt xấu gì cũng là tiểu Không Không, ngươi nói làm sao có thể không cần bích liên như vậy chứ… Làm người nha, nhất định phải cần bích liên, cho dù ngươi không cần bích liên, Phượng Hoàng thần tông còn phải cần nha, cho dù Phượng Hoàng thần tông không cần bích liên, Thần Hoàng quốc còn phải cần nha… Tiểu Minh Minh, nghe lời, nhanh nhặt bích liên mà ngươi không cần lên, người ta ngược lại chán ghét nhất người không cần bích liên đó nha. (bích liên đồng âm với mặt mũi, thể diện; không cần bích liên – ngôn ngữ mạng – dùng để chửi thề, có nghĩa không biết xấu hổ, không cần thể diện)