.
._271__2" class="block_" lang="en">Trang 271# 2
Chương 542: Xung đột bắt đầu
Trọng vương bên cạnh Hoài vương nhìn thấy vẻ mặt của hắn biến hoá liền cười nhạt nói:
- Nhìn thấy ngươi chân tâm kiêng kỵ Vân Khinh Hồng như vậy khiến ta không thể nào hiểu được.
- bản vương không phủ nhận điều này.
Hoài quận vương lạnh mặt nói:
- Thời điểm bản vương an tâm nhất chính là những năm hắn bị tàn phế. Nhưng hắn không có báo trước liền khỏi hẳn như thế, lại giống như là một cái gai nhọn bỗng nhiên xuyên vào trong lòng bản vương... bản vương cảm giác, Vân Khinh Hồng đã nhìn thấu bản vương chuẩn bị làm cái gì trong lần đại điển này, đến lúc đó hắn tất nhiên sẽ có hành động.
- Nếu như ngươi kiêng kỵ Vân Khinh Hồng như thế thì hẳn là ngươi rất hiểu tính tình của hắn. Như vậy, lấy sự hiểu biết của ngươi đối với hắn, ngươi cảm thấy hắn sẽ ngả về phía chúng ta chứ?
Trọng vương chậm rãi hỏi.
Hô hấp của Hoài quận vương hơi ngưng lại, lắc đầu nói:
- Tuyệt đối không thể.
- Nếu đã biết tuyệt đối không thể, cần gì phải lãng phí cảm tình, ôm tyi vọng đi thử lôi kéo hắn chứ?
Hoài vương lặng lẽ không nói.
- Nếu Hoài vương điện hạ thật sự sợ Vân Khinh Hồng sẽ gây ra chuyện xấu thì cũng rất đơn giản.
Khóe miệng Trọng vương cong lên một cái, cười lạnh nói:
- Để hắn chờ một lúc, ngay cả tư cách mở miệng cũng không có, là tốt rồi?
Lời này vừa ra, Hoài vương liền biết hắn phải làm gì, sau khi trầm mặc ngắn ngủi, hắn chậm rãi gật gật đầu.
Trọng vương nở nụ cười, hướng về phía một người ngồi ở xa truyền âm cho hắn.
Vân Triệt hoàn toàn không có hứng thú với những lãnh chúa đang báo cáo kia, hắn suy tư hồi lâu, bỗng nhiên hướng về phía Vân Khinh Hồng hỏi:
- Phụ thân, trong số những thế lực liên hợp lại thúc đẩy dư luận, tạo áp lực khiến Tiểu Yêu Hậu nghiêm trị Vân gia chúng ta năm đó, bảy cái gia tộc thủ hộ ở phía đối diện đều có mặt phải không.
Vân Khinh Hồng không nói gì, chậm rãi gật đầu.
Vân Triệt ngưng mi nói:
- Ở bên trong đại điển trăm năm, gia tộc thủ hộ và các đại vương phủ sẽ lên đài biểu diễn, thậm chí giao đấu, lần này cũng không ngoại lệ. Nếu như ta không có đoán sai, quận vương ở phía đối diện sẽ mượn cơ hội nào đó chủ động nhắc tới việc này, hơn nữa phương pháp giao đấu, rất có khả năng là ghế phía Đông đối chiến ghế phía Tây.
- Hoài vương sẽ làm như vậy.
Vân Khinh Hồng bình tĩnh nói:
- Loại cục diện này có thể phong toả Tiểu Yêu Hậu và làm giảm nhuệ khí của những thế lực không chịu nghiêng về phía hắn như chúng ta, hắn làm sao có khả năng không làm. Bằng không, sẽ có lỗi với việc hắn cố gắng sắp xếp chỗ ngồi.
- Vậy nhìn xem hắn sẽ dùng lý do gì.
Bên trong gió êm sóng lặng, đại điển đã trôi qua một canh giờ. Dựa theo kế hoạch ban đầu trận đại điển này, sẽ kéo dài chí ít ba ngày ba đêm, hiện nay chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi.
Lúc này, Trấn Nam Vương chấn giữ nam cương vừa bẩm báo xong đại sự trong trăm năm qua thì chỗ ngồi phía đông có một vị quận vương trẻ tuổi bỗng nhiên đứng lên.
Tiểu Yêu Hậu liếc mắt nhìn hắn một cái, thản nhiên nói:
- Sở quận vương, ngươi có việc gì bẩm báo sao?
- Vâng!
Người được gọi là Sở quận vương cấp tốc ra khỏi chỗ ngồi đi về phía trước, lúc nói chuyện thanh âm rõ ràng có chút run run:
- Có một chuyện, dấu ở trong lòng tiểu vương rất lâu rồi, chỉ là việc này quan hệ trọng đại, còn có khả năng liên quan tới một ít đại nhân, vì lẽ đó tiểu vương cũng không biết có nên nói hay không.
Tiểu Yêu Hậu nhắm mắt lại, dùng âm thanh lạnh lẽo nói:
- Nếu không biết có nên nói hay không thì đừng có nói, lui ra đi!
"..."
Dường như cổ họng Sở quận vương bị chọc vào một đao, chuẩn bị hơn nửa ngày, sắp cửa ra thì lại không nói ra được một chữ, gương mặt hắn chợt đỏ bừng... Hắn nói
không biết có nên nói hay không, chỉ là bước đệm cho lời kế tiếp của mình, hắn không nghĩ tới Tiểu Yêu Hậu không có thuận thế để hắn nói ra, trái lại còn nói một câu cho hắn chết ngắc.
Sắc mặt hắn co quắp, chỉ đáp được một tiếng vâng, rồi chật vật lui ra.
- Thằng ngu này!
Hoài vương ngồi ở trung tâm phía Đông, hừ lạnh một tiếng.
Ngay khi Sở quận vương lui ra, chỗ ngồi phía bên phải cách đó không xa lại có một người đứng lên, nhìn cách ăn mặc của hắn là biết hắn thuộc một trong số chư vương, hắn chắp tay nói:
- Khởi bẩm Tiểu Yêu Hậu, tiểu vương cũng có lời muốn nói! Việc này cũng chôn dấu ở trong lòng tiểu vương đã lâu, khi nói ra cũng sẽ khiến một ít đại nhân khó chịu thậm chí là oán hận, nhưng việc này quan hệ đến danh dự Huyễn Yêu vương tộc, thậm chí quan hệ tương lai Huyễn Yêu giới ta, cho dù tiểu vương bị người ghi hận, cũng không thể không nói.
- Há, thật không?
Mắt Tiểu Yêu Hậu sáng lên giống như ngôi sao trên bầu trời đêm:
- Vậy bổn hậu cũng muốn nghe đại sự Hạng vương nói tới, đến tột cùng là đại sự cỡ nào!
Hạng vương cắn răng một cái, sắc mặt nghiêm nghị nói:
- Tiểu vương khẩn cầu Tiểu Yêu Hậu, loại bỏ Vân gia ra khỏi hàng ngũ mười hai gia tộc thủ hộ, để gia tộc có thực lực và tư cách thay vào đó!
- Rào ——
Câu nói của Hạng vương vừa ra, toàn bộ đại điện nhất thời xôn xao, không ai nghĩ tới đại sự trong miệng Hạng vương lại kinh động thiên hạ như vậy!
Mười hai gia tộc thủ hộ là mười hai gia tộc đi theo thái tổ Yêu Hoàng nhất thống Huyễn Yêu giới năm đó, là tồn tại tối cao nhất toàn bộ Huyễn Yêu giới, mà Vân gia ở trong quá khứ vạn năm, đều là gia tộc đứng đầu mười hai gia tộc, cũng là bộ tộc được Yêu Hoàng coi trọng nhất, chỉ có điều, tao ngộ trăm năm trước ở Thiên Huyền đại lục đã khiến Vân gia nhanh chóng sa sút… tuy Hạng vương cũng là quận vương, nhưng ở Trọng vương tộc có địa vị rất thấp, thế lực căn bản không đủ để so sánh với bất luận một gia tộc nào, vậy mà hiện tại lại ở ngay trước mặt Tiểu Yêu Hậu, ngay trước mặt mười hai gia tộc, ngay trước mặt quần hùng muốn Vân gia lui ra khỏi vị trí mười hai gia tộc thủ hộ!
Quả thật chuyện này giống như tiếng sấm nổ bên tai.
Đột nhiên Tiểu Yêu Hậu nhắm mắt lại, từ trên xuống dưới nhà họ Vân càng là giận tím cả mặt, Vân Khinh Hồng không có phản ứng nhiều lắm nhưng những người khác lại không thể trấn định như Vân Khinh Hồng, đại trưởng lão Vân Ngoại Thiên đột nhiên đứng lên, căn bản không để ý đến nơi này là đại điển, trực tiếp chửi ầm lên:
- Cuồng đồ lớn mật, ngươi tính là cái thứ gì, lại dám ăn nói ngông cuồng như thế!
Tên Hạng vương kia vẫn rất trấn định, thản nhiên nói:
- Vân đại trưởng lão, xin chú ý ngôn từ của ngươi, đừng để người trong thiên hạ biết người nhà họ Vân các ngươi chỉ có chút giáo dục bực này.
Vân Ngoại Thiên cười gằn:
- Lão tử chỉ tôn trọng những người lão tử nhìn vừa mắt, một tên thấy lợi quên nghĩa, vứt bỏ tổ tông, chạy đi nghe người khác sai khiến, còn chưa xứng lão tử tôn trọng.
Câu nói này của Vân Ngoại Thiên mắng thật ác độc, nguyên bản sắc mặt Hạng còn tràn đầy sự trấn định nhưng lúc này đã biến thành màu gan heo, môi tức giận đến mức run rẩy:
- Vân Ngoại Thiên... Ngươi... Ngươi... Ngươi khinh người quá đáng!
- Khinh người quá đáng chính là ngươi!
- Được rồi, hai vị không cần tranh cãi nhau làm gì.
Lúc này Hoài quận vương đứng lên. Vân gia, Mộ gia, Thiên Hạ, Ngôn gia, Tô gia vốn hết sức hoài nghi tại sao Hạng vương bỗng nhiên đứng ra nói chuyện kinh người như vậy, có lẽ là do Hoài vương xúi dục, lúc này hắn đứng lên, càng xác thực chuyện kia là không thể nghi ngờ.
Hoài vương không chờ Tiểu Yêu Hậu nói chuyện, cười ha ha nói:
- Hạng vương, Vân gia là một trong mười hai gia tộc thủ hộ của Yêu Hoàng đời trước, đã có lịch sử vạn năm, có thể nói không có công lao cũng có khổ lao, bông nhiên ngươi bẩm báo Tiểu Yêu Hậu loại bỏ Vân gia ra khỏi hàng ngũ gia tộc thủ hộ, ít nhất ngươi cũng phải nói ra đầy đủ lý do chứ.
Hạng vương cấp tốc nói:
- Nếu như tiểu vương không có đầy đủ lý do sao dám vọng ngôn. Mà để Vân gia rời khỏi hàng ngũ mười hai gia tộc cũng không phải ý của mình tiểu vương, tám phần mười người tiểu vương nhận thức đều tán thành chuyện này! Lý do tự nhiên là cực kỳ đầy đủ, hơn nữa mỗi một cái đều là thiên hạ đều biết.
Có Hoài vương đứng lên làm chỗ dựa hắn chậm rãi nói:
- Là một trong mười hai gia tộc thủ hộ Yêu Hoàng, ít nhất cũng phải nắm giữ thực lực mạnh mẽ! Chí ít, cũng phải nắm giữ một vị Đế Quân hậu kỳ! Năm đó, Vân gia là gia tộc có nhiều Đế Quân hậu kỳ nhất trong mười hai gia tộc, những gia tộc khác không thể vượt qua. Nhưng, trăm năm trước, mười một vị Đế Quân hậu kỳ của Vân gia, đều chết ở Thiên Huyền đại lục! Hiện tại, Vân gia ngay cả một vị Đế Quân hậu kỳ cũng không có! Người mạnh nhất gia tộc là thái thượng trưởng lão Vân Giang, cũng mới là Quân Huyền Cảnh cấp sáu.
- Thiên hạ đều biết, tiêu chí của thế lực đứng đầu Huyễn Yêu giới là nắm giữ một vị Đế Quân hậu kỳ, nhưng Vân gia một cái cũng không có! Như vậy Vân gia đã không phải là thế lực đỉnh cấp thì có gì tư cách đứng trong hàng ngũ mười hai gia tộc thủ hộ chứ? Có năng lực gì để bảo vệ Yêu Hoàng nhất mạch?
- Lời ấy sai rồi.
Hoài vương lắc đầu:
- Đại kiếp nạn trăm năm trước của Vân gia là do yêu vương Vân Thương Hải kích động mới tạo nên hậu quả như vậy, tuy hiện tại Vân gia không có Đế Quân hậu kỳ, nhưng lấy nội tình của Vân gia, chỉ cần cho họ đầy đủ thời gian họ sẽ quật khởi.
- Không! Tuyệt đối không thể!
Hạng vương kiên quyết lắc đầu:
- Quyết định tương lai của một cái gia tộc, chính là thực lực của lớp trẻ trong gia tộc! Nhưng trong Yêu Hoàng thành, có ai không biết hiện nay lớp trẻ Vân gia yếu tới mức không nói nổi! Bá Hoàng ba mươi tuổi trở xuống, gộp lại không tới năm người, hơn nữa thực lực cao nhất cũng chỉ là Bá Hoàng cảnh cấp hai... À nghe nói còn có một người tên là Vân Tâm Nguyệt nhưng đáng tiếc cũng đã bỏ mình.
- Như vậy Vân gia còn có cái tương lai gì? Còn có tư cách gì chiếm vị trí thủ hộ? Nếu gia tộc như vậy cũng có thể bảo vệ Yêu Hoàng, vậy chẳng phải là để bộ mặt Yêu Hoàng nhất mạch mất hết, để thiên hạ chế nhạo sao!
- Câm miệng!!
Nhắc tới"Vân Tâm Nguyệt", trái tim Vân Ngoại Thiên như bị cắm vào một đao, tức giận đến mức cả người run lên:
- Sở dĩ thế hệ trẻ của Vân gia ta yếu nhược như vậy, còn không phải là do một ít gian nhân ám hại, ép chịu trọng tội sao, bằng không, dựa vào nội tình của Vân gia ta, bằng vào lực lượng huyền cương của Vân gia, chắc chắn sẽ không yếu hơn bất luận người nào!
Hạng vương cười gằn:
- Lời này của Vân đại trưởng lão đã nhắc nhở bản vương. Không sai, Vân đại trưởng lão, chính là lý do thứ hai! trong Vân gia chi tội!
Hạng vương dùng ngón tay chỉ về phía Vân gia lớn tiếng quát:
- Tiểu Yêu Hậu đã tại vị ròng rã trăm năm, nhưng vẫn không cách nào ở Kim Ô Lôi Viêm Cốc tiếp thu Kim Ô truyền thừa như cũ... Điều này là bởi vì cái gì!! chẳng lẽ Vân gia các ngươi không biết hay sao!
- Ngươi!!
Thân thể Vân Ngoại Thiên đột nhiên lung lay một cái, đây là uy hiếp lớn nhất với Vân gia, cho dù hắn cực nộ nhưng cũng không thể nói gì. Bởi vì trăm năm trước Vân gia làm mất Yêu Hoàng tỷ, Luân Hồi kính cũng vì Vân gia mà mất... Đây là sự thực không cách nào cãi lại.
- Vân gia các ngươi làm mất Yêu Hoàng tỷ, để Tiểu Yêu Hậu không cách nào thức tỉnh huyết thống Kim Ô, thu được thần lực chí cao vô thượng... tất cả đều là do Vân gia các ngươi ban tặng! Luân Hồi kính càng là thiên địa chí bảo do thái tổ Yêu Hoàng truyền xuống, lúc trước tiên Yêu Hoàng vạn phần tín nhiệm đối với Vân gia, nên giao cho Vân gia các ngươi bảo vệ, nhưng các ngươi lại làm mất... Hơn nữa mất ở Thiên Huyền đại lục! Các ngươi không chỉ có lỗi với tiên Yêu Hoàng, có lỗi với Tiểu Yêu Hậu... Càng có lỗi với liệt tổ liệt tông Yêu Hoàng nhất mạch!
- Với thực lực như vậy, tội lớn ngập trời khiến thiên địa căm phẫn như vậy mà Tiểu Yêu Hậu vẫn để cho các ngươi tiếp tục bảo lưu vị trí gia tộc thủ hộ ròng rã trăm năm là đã hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi! Nhưng Vân gia tự hỏi xem mình còn có năng lực gì, có tư cách gì để tiếp tục lưu lại nơi này!
Từ ngữ của Hạng vương phi thường sắc bén, ngữ khí sục sôi oán giận, những câu nói lại trực tiếp đánh vào trọng điểm, để thiên hạ quần hùng bên trong cung điện theo lời nói của hắn mà sinh ra đồng cảm càng ngày càng nặng, cũng khó trách Hoài vương vì hắn ra mặt.
Đùng đùng đùng đùng...
Một tiếng vỗ tay vang lên, Trọng vương vừa vỗ tay đứng lên, vừa ra vẻ nghiêm túc nói:
- Hạng vương, nói tốt lắm! Vân gia nghiệp chướng nặng nề, thực lực đại suy, chuyện này thiên hạ đều biết, nhưng vẫn đứng trong hàng ngũ gia tộc thủ hộ như cũ, lúc đầu bản vương cũng không cảm thấy cái gì, nhưng nghe Hạng vương nói, bản vương như nghe được tiếng trống chiều chuông sớm. Xác thực, lấy thực lực hôm nay của Vân gia và việc phạm vào tội lớn, tuyệt không thể lại tiếp tục đảm nhiệm chức trách thủ hộ, bằng không, coi là liên lụy bộ mặt hoàng tộc, mất hết uy nghiêm, đến nỗi thiên hạ chế nhạo! với tội của Vân gia, Tiểu Yêu Hậu chỉ đoạn trăm năm tài nguyên, thực sự là quá mức nhân từ, nếu có loại bỏ ra khỏi Yêu Hoàng thành, cũng không quá đáng!