Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 562 - Chương 563: Nghịch Chuyển

. ._282__1" class="block_" lang="en">Trang 282# 1

 

 

 

Chương 563: Nghịch chuyển



Xích Hắc Ma Viêm đã tiến gần tơi trước thân thể Vân Triệt, kéo theo phía sau là một mảnh hỏa diễm giống như vô biên vô tận. Lúc này Vân Triệt đột nhiên bước lên trước, Kiếp Thiên Tru Ma Kiếm hời hợt vung ra. Ngay tại một sát na khi thân kiếm vung lên liền mang theo một trận khí lãng giống như kinh đào lãng hải, âm thanh không khí nổ vang càng giống như từng đạo kinh lôi đinh tai nhức óc.

- Xích lạp!

Không gian cực liệt vặn vẹo truyền ra một trận âm thanh giống như tiếng vải vóc bị xé rách. Mảnh hỏa diễm phô thiên cái địa kia bị mở ra một cách dễ như trở bàn tay khiến cho giữa hỏa hải xuất hiện một mảnh chân không. Cước bộ Vân Triệt khẽ động liền lao thẳng vào trong hỏa hải, trọng kiếm chợt múa lên giống như giao long nhập hải. Mỗi khi Kiếp Thiên Tru Ma Kiếm đánh đến, toàn bộ Xích Hắc Ma Viêm vô cùng kia đáng liền bị đẩy ra, từng cỗ bão kiếm do trọng kiếm phát ra điên cuồng tàn sát bừa bãi ở trong biển lửa, chỉ trong thời gian ngắn ngủi mấy tức, vốn là hỏa hải phô thiên cái địa liền bị oanh kích tới thất linh bát lạc.

- Cái... Cái gì!

Huy Dạ Quận Vương lâm vào hoảng sợ tới thất sắc, hai tay hắn chợt run lên, nhanh chóng huy động Hắc Diệu Ma Kiếm, ba tôn Viêm Ma đồng thời rống giận, lao thẳng tới Vân Triệt.

- Phượng Dực Thiên Khung!

Phượng ảnh thoáng hiện, Phượng minh trường không. Lúc này cả người Vân Triệt liền hóa thành một Nộ Hỏa Phượng Hoàng oanh kích về phía ba tôn Viêm Ma kia.

Đều là Phượng Dực Thiên Khung, lúc trước, khi hắn ở trạng thái tay không thi triển thì hắn chỉ có thể đánh bay một tôn Viêm Ma!

Nhưng thời khắc này Phượng Dực Thiên Khung lại được Vân Triệt sử dụng Kiếp Thiên Tru Ma Kiếm đánh ra!

Trong nháy mắt, uy áp mạnh mẽ truyền ta khiến cho Yêu Hoàng Điện xuất hiện từng tiếng hô thất thanh.

- Ầm!!!

Thời điểm bóng ảnh Phượng Hoàng đụng vào tôn Viêm Ma thứ nhất liền phát ra một tiếng ầm vang, bóng ảnh Phượng Hoàng trực tiếp xuyên qua phía sau đánh cho tôn Viêm Ma này hóa thành mảnh nhỏ bay múa đầy trời.

- Ầm!!

Tôn Viêm Ma thứ hai cũng bị xuyên qua.

- Ầm!!

Tôn Viêm Ma thứ ba cũng bị đánh bay trong nháy mắt, hung hăng nện ở đỉnh của đại điện khiến cho toàn bộ đại điện kịch liệt lay động. Trong khoảnh khắc tôn Viêm Ma kia cũng trực tiếp nổ tung háo thành vô số mảnh nhỏ Xích Hắc hỏa diễm.

Toàn bộ sự việc đều hoàn toàn xảy ra trong điện quang hỏa thạch. Trong nháy mắt, toàn bộ ba tôn Viêm Ma đều bị oanh diệt, nhưng cho dù như vậy thì uy lực của Phượng Dực Thiên Khung vẫn không có hoàn toàn bị trung hoà, mà lại mang theo uy áp của Phượng Hoàng bắn thẳng về phía Huy Dạ Quận Vương đang chìm trong sự kinh hãi, hung hăng đánh lên trên ngực của hắn.

- Ầm!!!

Hộ thân huyền lực của Huy Dạ Quận Vương bị công kích của Kiếp Thiên Tru Ma Kiếm phá nát trong nháy mắt. Tia lực lượng cuối cùng của Phượng Dực Thiên Khung đánh lên trên người của Huy Dạ Quận Vương kéo theo Phượng Hoàng Hỏa Diễm nở rộ cùng nổ vang, Huy Dạ Quận Vương giống như một quả bóng cao su bị đá bay ra xa, trong miệng hắn lập tức phát ra tiếng kêu gào thảm thiết bay ra ngoài.

Vân Triệt ngẩng đầu, nhìn về phương hướng Huy Dạ Quận Vương đang bay đi. Vừa rồi, tại thời điểm Vân Triệt đánh tới ngực của Huy Dạ Quận Vương, hắn rõ ràng cảm giác được lực lượng của chính mình bị ngăn cách trên người Huy Dạ Quận Vương, giống như đối phương khoác lên một bộ huyền giáp có lực phòng ngự cực mạnh, vừa rồi dưới sự ngăn cản của ba tôn Viêm Ma khiến cho Phượng Dực Thiên Khung suy yếu nên cũng không thể tạo thành tổn thương quá lớn cho đối phương.

- Hừ!

Khóe miệng Vân Triệt chợt nở một nụ cười tàn nhẫn. Đối mặt với một kẻ muốn đẩy bản thân vào chỗ chết thì hắn sao có thể để cho đối phương thư thư phục phục như vậy được.

Thân ảnh Vân Triệt chợt nhoáng lên, Huyễn Quang Lôi Cực phối hợp Tinh Thần Toái Ảnh, trong nháy mắt hắn liền lắc mình đến bên cạnh thân ảnh Huy Dạ Quận Vương trên bầu trời. Vân Triệt lập tức nâng Kiếp Thiên Tru Ma Kiếm lên, phía sau lưng hắn liền thoáng hiện lên bóng ảnh Thiên Lang, trên thân kiếm chợt có Phượng viêm thiêu đốt lên, một kiếm đánh xuống.

- Phượng Hoàng Thiên Lang Trảm!

Bóng ảnh Thiên Lang mang theo Phượng Hoàng Hỏa Diễm phá không đánh xuống, giống như kéo theo đuôi Phượng Hoàng lao tới. Trong tiếng rít xé gió, bóng ảnh Thiên Lang cùng Phượng Hoàng Chi Viêm nhanh chóng dung hợp lại, hóa thành Thiên Lang thiêu đốt nộ hỏa vô tình đánh về phía Huy Dạ Quận Vương.

Phượng Hoàng Thiên Lang Trảm chính là một kỹ năng do Phượng Hoàng Chi Viêm dung nhập cùng Thiên Lang nhất kiếm diễn sinh ra! Đây cũng là kiệt tác mà Vân Triệt vừa mới dung hợp thành từ mười lăm ngày trước!

- Dừng tay!

Trong nháy mắt khi Viêm Ma bị phá hủy, Huy Dạ Quận Vương bị một kiếm đập bay, trong lòng Hoài Vương liền lòng đầy kinh hãi. Lúc này, khi hắn nhìn thấy động tác của Vân Triệt liền hoảng sợ thất sắc, phi thân mà lên, trên cánh tay phải của hắn lập tức có hỏa diễm cháy lên, nhưng hỏa diễm còn chưa kịp đánh về phía Vân Triệt, phía trước hắn liền có bóng ảnh nhoáng lên, một đoàn tử sắc lôi liền đánh thẳng về phía hắn bức hắn lùi lại, nhảy ra phía xa.

- Hoài Vương, ngươi muốn phá hư quy tắc tranh tài sao!

Vân Khinh Hồng che ở phía trước Hoài Vương, âm thanh vô cùng lạnh lùng liền phát ra từ trong miệng hắn. Hơn nữa những lời này lại giống như đúc những lời mà Hoài Vương nói trước kia.

Vân Khinh Hồng tiến tới ngăn cản khiến cho Hoài Vương muốn muốn cứu Huy Dạ Quận Vương đã là căn bản không kịp, theo một tiếng vang thật lớn truyền ra, bóng ảnh Thiên Lang chìm trong Phượng Hoàng Chi Viêm đang hừng hực thiêu đốt liền nặng nề đánh lên trên người Huy Dạ Quận Vương.

- Ầm!!!!

- Ô a a a a...

Tiếng kêu thảm thiết gần như vượt lên trên tiếng huyền lực ầm vang, tiếng kêu thê lương giống như âm thanh của ác quỷ đang gào khóc. Dưới lực lượng mạnh mẽ tới cực điểm, hộ thân huyền giáp của Huy Dạ Quận Vương chỉ vẻn vẹn chống đỡ được trong nháy mắt liền giống như thủy tinh yếu ớt bị phá thành mảnh nhỏ. Thân thể Huy Dạ Quận Vương giống như vẫn thạch lập tức từ trên bầu trời rơi xuống. Dưới tiếng rít chói tai, trong nháy mắt thân thể hắn liền rơi xuống mặt đất, sau đó lại cao cao bắn lên, thời điểm thân thể hắn rơi xuống lần thứ hai thì đã là ở bên ngoài sân đấu. Hơn mười đám Phượng Hoàng Hỏa Diễm còn sót lại trên người của hắn cũng không bị dập tắt mà ngược lại còn bùng nổ lên khiến cho trong nháy mắt hắn liền biến thành một hỏa nhân.

Xung quanh thân thể hắn càng tán lạc mảnh nhỏ huyền giáp đầy đất.

- Huy Dạ điện hạ!

Chứng kiến một màn này, đám người Đông Tịch liền cuống quít lao lên, mấy tên đệ tử trẻ tuổi vội vã thả ra huyền lực của bản thân muốn dập tắt hỏa diễm trên thân Huy Dạ Quận Vương nhưng Phượng Hoàng Chi Hỏa đâu có dễ dàng dập tắt như thế. Thời điểm bàn tay của bọn họ chạm lên Phượng Hoàng Hỏa Diễm, đều bị phỏng tới oa oa kêu gào, luống cuống tay chân cả nửa ngày nhưng cũng không thể khiến hỏa diễm tắt mất nửa phần.

- Mau tránh ra!

Hoài Vương lập tức từ trên trời giáng xuống, một chưởng vỗ lên trên ngực Huy Dạ Quận Vương, dưới huyền lực vô cùng hùng hậu của Hoài Vương, ngọn lửa trên người Huy Dạ Quận Vương giống như thủy triều rất nhanh liền tiêu thất. Thời điểm Phượng Hoàng Chi Viêm hoàn toàn tắt đi, một phần ba thân thể Huy Dạ Quận Vương đã cháy đen thành một mảnh, đầu tóc lông mi càng bị thiêu đốt một cách triệt để, vết thương lại càng là nhiều vô số kể, mặc dù tất cả vết thương đều sâu đủ thấy xương nhưng những thứ này cũng chỉ là ngoại thương mà thôi. Thứ khiến cho Hoài Vương chấn nộ chính là kinh mạch toàn than của Huy Dạ đã bị cắt đứt ít nhất ba thành, các khớp xương ít nhất bị chặt đứt hơn phân nửa. Nếu như muốn hoàn toàn khôi phục thì coi như là lấy tài lực hùng hậu của Hoài Vương Phủ cũng phải tốn ít nhất là mấy tháng thời gian.

Huyền giáp vẫn luôn bao phủ quanh thân Huy Dạ Quận Vương đã không còn mà xung quanh thân hắn khí tức yếu ớt còn huyền giáp còn sót lại mà thôi. Hoài Vương vô cùng tinh tường trình độ cứng cỏi của kiện huyền giáp này, mà hắn càng rõ ràng, nếu như không phải có kiện huyền giáp hộ thân này thì sau khi đón nhận một kiếm kia, Huy Dạ coi như không chết thì cũng sẽ bị phế một cách triệt để.

- Đáng tiếc! Không ngờ người này lại mặc một Bảo Mệnh Phù như vậy, bằng không ít nhất một kích vừa rồi có thể phế đi nửa cái mạng của hắn.

Vân Triệt thở gấp, chửi thề một câu, rất là tiếc hận nói nhỏ.

Lúc này, bên trong Yêu Hoàng Điện, không biết từ lúc nào hầu như tất cả mọi người có mặt tại nơi này đều đã đứng lên, mỗi một người đều ánh mắt đờ đẫn, thật lâu không phát ra tiếng động, dường như thanh âm của cả thế giới này đã bị thôn phệ hoàn toàn.

Trong nháy mắt hủy diệt ba tôn Viêm Ma, một kiếm trọng thương Huy Dạ Quận Vương, nguyên bản bọn họ đã cho là kết quả đã được định trước nhưng sau khi thanh Cự Kiếm màu đỏ kia xuất hiện, chỉ trải qua vài tức ngắn ngủi, tình huống liền phát sinh thay đổi long trời lở đất, bất luận là kẻ nào cho dù nằm mơ cũng không thể ngờ kết quả cuối cùng lại triệt để nghịch chuyển như vậy.

Thân thể Huy Dạ Quận Vương nằm trên mặt đất, khuôn mặt hắn đã bị cháy đen hơn nửa, một nửa lại trắng bệch như tờ giấy, mặc dù hắn bị trọng thương nhưng còn không đến mức mất đi ý thức. Lúc này hai con mắt hắn vẫn mở ra nhưng trong đồng tử lại cực độ dãn ra, hắn đã bị sự kinh hãi cùng đả kích khiến cho hồn phách ly thể.

Tất cả người của Hoài Vương Phủ cùng Đông Tịch đều có phản ứng như vậy, bọn họ căn bản không thể nào tin vào đôi mắt của mình. Tại thời điểm Huy Dạ Quận Vương lấy Hắc Diệu Ma Kiếm ra, bọn họ đã hoàn toàn xác định Vân Triệt hoặc là chịu thua, hoặc là chết, nhưng cho dù như thế nào thì bọn hắn đều không nghĩ tới cuối cùng lại có kết quả như vậy.

Thời điểm này, trên mặt Vân Khinh Hồng cũng tràn đầy vẻ kinh ngạc, quá một lúc lâu, hắn mới hoảng hốt hồi thần lại, một khắc nàt hắn đã không có cách nào hình dung được sự rung chuyển trong tâm thân mình. Hắn nhìn về phía chỗ ngồi của Vân gia, không ngoài suy đoán của bắn, toàn bộ đệ tử, trưởng lão của Vân gia đều là một bộ biểu tình đờ đẫn, ngay cả Vân Giang, Vân Hà, Vân Khê, tam đại thái thượng trưởng lão cũng đứng dậy, cả nửa ngày cũng không ngồi xuống.

Vân Khinh Hồng mỉm cười, trong lòng hắn hơi hoảng hốt, lại có chút không dám tin tưởng chàng thanh nien lần lượt khiếp sợ toàn trường, kinh hãi thiên hạ quần hùng trước mắt lại là nhi tử của mình. Lúc trước, hắn lo lắng muốn xuất thủ hoàn toàn là chuyện dư thừa, sau đó hắn lại nghĩ tới thần tình chắc chắn cùng ánh mắt kiên nghị của Vân Triệt, hắn liền nhẹ nhàng gõ đầu, lẩm bẩm:

- Triệt Nhi, đến cùng thì cực hạn chân chính của ngươi là ở nơi nào?

Khi không sử dụng trọng kiếm, Vân Triệt bị Huy Dạ Quận Vương áp chế nhưng khi trọng kiếm vừa ra, chỉ trong nháy mắt Huy Dạ Quận Vương liền thảm bại, thân thụ trọng thương. Đối với một huyền giả mà nói, tu luyện một loại vũ khí là chính đạo. Thời điểm huyền giả cầm vũ khí mà mình am hiểu vào trong tay thì thực lực sẽ tùy theo đó mà đề thăng, nhưng biên độ thực lực tăng lên cũng sẽ không quá khoa trương, một huyền giả có tu vi Bá Huyền cảnh cấp năm, mặc dù là tay không tấc sắt cũng có thể dễ dàng chiến thắng một Bá Huyền cảnh cấp bốn có vũ khí trong tay.

Nhưng Vân Triệt lại tuyệt đối không giống như vậy. Thời điểm Vân Triệt không cầm trọng kiếm cùng tay cầm trọng kiếm đã không đơn giản chỉ là cường độ chênh lệch mà dường như đã trở thành chênh lệch giữa cách đại cảnh giới! Nếu như Vân Triệt cầm Long Khuyết trong tay liền có thể đánh bại Huy Dạ Quận Vương chứ không nói tới lúc này thứ hắn cầm trong tay chính là Kiếp Thiên Tru Ma Kiếm có uy lực hơn xa Long Khuyết.

Nhưng ngược lại là khi Vaqn Triệt huy vũ Kiếp Thiên Tru Ma Kiếm lại kéo theo tiêu hao vô cùng lớn, hơn nữa lại khó không khống chế hơn Long Khuyết rất nhiều. Thời điểm trọng thương Huy Dạ Quận Vương, hô hấp của Vân Triệt rõ ràng cũng trở nên vô cùng khó khăn.

- Phụ thân, đến cùng thì hắn là ai?

Tô Chỉ Chiến kinh ngạc nói. Cảnh tượng xảy ra trong vài giây ngắn ngủi kia đã hung hăng trùng kích tâm hồn của hắn, phá vỡ nhận thức của hắn.

Tô Hạng Nam lắc đầu, có chút run sợ nói:

- So với ngươi thì vi phụ càng muốn biết đáp án này.

Nghĩ đến cảnh tượng Vân Khinh Hồng mạnh mẽ xuất thủ lúc trước, hắn tiếp tục nói:

- Chỉ sợ là chính Vân Khinh Hồng cũng không biết thực lực chân chính của người này lại cường đại đến trình độ như vậy!

Có thể khiến cho những cường giả tuyệt thế đến từ Huyễn Yêu giới này lần lượt thể nghiệm như thế nào gọi là khiếp sợ và bất khả tư nghị thì Vân Triệt tuyệt đối chính là đệ nhất nhân, hắn lấy tu vi Thiên Huyền cảnh của bản thân tạo nên cảnh tượng chấn động này khiến cho trong lòng những cường giả tuyệt thế kia đều không thể không nổi lên từng cơn sóng thần, nhất là một màn hắn trọng thương Huy Dạ Quận Vương lại tạo thành sự trùng kích đối với bọn họ vượt lên tất cả mọi việc trước kia.

- Kế tiếp là ai?

Cự kiếm màu đỏ tà tà cắm lên mặt đất, Vân Triệt một tay chống kiếm, trên trán tràn đầy mồ hôi, nhưng thanh âm của hắn vẫn là chữ chữ như sấm. Đến thời khắc này, không có ai dám khinh thị cùng cười nhạo hắn, mọi ánh mắt đều vững vàng tập trung ở trên người của hắn, ngay cả Tiểu Yêu ngồi trên Hoàng Tọa đều ở dưới quang huy của hắn trở thành kẻ phối hợp mà diễn.

Đây là lần đầu tiên Hoài Vương bởi vì một người trẻ tuổi mà tức tới nghiến răng nghiến lợi. Huy Dạ Quận Vương trọng thương hoàn toàn là việc thứ yếu. Việc trọng yếu chính là tự tin cùng tôn nghiêm, ngạo khí của hắn đã Vân Triệt bị đánh cho hoàn toàn nát bấy. Sau ngày hôm nay, nếu như Vân Triệt còn sống thì hắn nhất định sẽ danh chấn Huyễn Yêu giới, mà nhi tử của Hoài Vương hắn cũng sẽ trở thành tảng đá kê chân giúp cho Vân Triệt dương danh thiên hạ!

- Tên nhân loại này, phải chết!

Hoài Vương thầm nhủ. Đồng thời hắn liền dùng một ánh mắt kỳ dị hung hăng nhìn về phía Trọng Vương. Sắc mặt Trọng Vương đã trở nên vô cùng xấu xí từ lâu, hắn hơi cúi đầu, bí mật truyền âm với nhi tử Viễn Tước Quận Vương của mình:

- Vân Triệt đã lộ ra hư thực, việc hắn sử dụng thanh kiếm kia đã tạo nên tiêu hao vô cùng lớn, chắc hẳn lúc này hắn đã không còn bao nhiêu lực lượng, ngươi phải không tiếc bất cứ giá nào dùng tất cả thủ đoạn giết chết hắn cho ta!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment