Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 565 - Chương 566: Năm Thắng Liên Tiếp

. ._283__2" class="block_" lang="en">Trang 283# 2

 

 

 

Chương 566: Năm thắng liên tiếp



Tại vị trí chỗ ngồi trung tâm, Trọng Vương lập tức đứng lên, sắc mặt hắn dần từ kinh hãi dần trở nên vô cùng vặn vẹo. Thực ra trong lòng hắn rất tán thành việc Viễn Tước Quận Vương không tiếc bản thân phải chịu tác dụng phụ mà phát động cấm kỵ huyền kỹ. Bởi vì Viễn Tước Quận Vương thân là tiểu vương gia của Trọng Vương Phủ, nếu như hắn thất bại thì cũng có nghĩa rằng toàn bộ Trọng Vương Phủ đều thất bại. Nếu như việc Viễn Tước Quận Vương phát động huyết thống cấm kỹ có thể giúp hắn triệt để nghiền ép, đánh bại Vân Triệt thì tuy rằng việc bị suy yếu trong ba tháng là rất nghiêm trọng, nhưng ít ra hậu quả phía sau còn tốt hơn rất nhiều so với việc bị thua bại.

Viễn Tước Quận Vương tiến vào trạng thái huyền lực cuồng bạo nhưng vẫn không thể nghiền ép Vân Triệt đã khiến cho Trọng Vương tâm thần không yên. Hơn nữa vào thời điểm này, khi khi tức của Vân Triệt lại đột nhiên tăng vọt với mức độ lớn khiến hắn kinh sợ đến mức suýt chút nữa liền thổ huyết tại chỗ.

Khí tức của Vân Triệt đột nhiên tăng vọt phả vào mặt khiến cho hô hấp của Viễn Tước Quận Vương đang chìm trong cuồng bạo cũng hơi ngưng lại, ngay cả thương thế trên thân hắn cũng hơi chậm lại. Đối mặt với một đòn mang theo lực lượng kinh thiên của Viễn Tước Quận Vương, Vân Triệt cũng không chỉ chống đỡ mà hắn lập tức tiến lên chính diện đón nhận, hắn mạnh mẽ nện xuống một đạo"Vẫn Nguyệt Trầm Tinh".

- Ầm!

Lực lượng trong một kích này của Vân Triệt mạnh mẽ hơn quá nhiều so với trước đó, hưyèn lực phong bạo do song thương trong tay Viễn Tước Quận Vương cuốn lên liền giống như cự lãng ngàn thước gặp phải sự lãng vạn trượng, trong nháy mắt liền bị áp chế, nuốt chửng, một luồng sưc mạnh khổng lồ, mạnh mẽ đến cực điểm đánh tới khiến hắn làm sao đều không thể tin được. Đạo sức mạnh khổng lồ kia lập tức oanh kích lên trên song thương sau đó liền truyền tới trên người hắn.

Bên trong tiếng nổ kinh thiên, hai cánh tay của hắn lập tức hoàn toàn mất đi tri giác, cả người hắn liền giống như cánh bướm trong phong bạo. Trong nháy mắt, thân thể hắn liền bay ngược ra ngoài, mạnh mẽ nện lên đỉnh của Yêu Hoàng Điện, sau đó lại theo cả tòa đại điện kịch liệt run rẩy mà mạnh mẽ rơi xuống khiến cho đại điện rung lên một lần nữa.

Tuy nhiên cũng bởi vì hắn là bị đánh lên trên không, mà không phải bay ngang nên tuy rằng thân thể hắn bị đình trệ nhưng cũng cũng không hề rời khỏi phạm vi của đấu trường.

Viễn Tước Quận Vương dùng song thương chống đỡ thân thể, từ bên trong loạn thạch cực kỳ chật vật đứng lên, toàn thân khí huyết của hắn giống như sôi trào lên, hổ khẩu hai tay hắn nắm chặt song thương bị xé rách tới máu tươi đầm đìa. Dưới hộ thân huyền lực mạnh mẽ, tuy rằng chính diện trúng phải kiếm kích của Vân Triệt, hắn cũng không bị thương quá nặng, nhưng niềm tin vốn đang kịch liệt lung lay của hắn liền trực tiếp bị đánh tan hơn nửa.

Dưới trạng thái"Luyện Ngục", Vân Triệt muốn kéo dài sức chịu đựng, giảm nhẹ sự tiêu hao cùng gánh nặng nên sẽ không lãng phí dù chỉ nửa tức thời gian, Viễn Tước Quận Vương vừa mới đứng lên, Viên Triệt liền nhanh chóng xông lên, hắn lập tức nện xuống một kiếm.

Lúc này, gân xanh toàn thân Viễn Tước Quận Vương đều phồng lên giống như sắp nứt, bên trong tròng mắt hắn đột nhiên loé lên hung quang điên cuồng, một một tấm long lân trên người hắn đều dựng lên với mức độ lớn nhất, từng đạo huyết hoa bắn ra khiến người khác nhìn thấy mà giật mình...

- Bản vương... Muốn ngươi chết!

Hai mắt Viễn Tước Quận Vương dần trở nên đỏ đậm, hàm răng bị hắn cắn tới nát tan, hắn lập tức giơ lên hai tay lên, bên trong tiếng hô hấp trầm thấp mà thống khổ, hắn lập tức điều động toàn bộ sức mạnh trong thân thể, không chút bảo lưu trút xuống song thương, long ảnh phía sau thân hắn lập tức phá diệt, đồng thời phía trên thân thương phân biệt lộ ra bóng ảnh của một hắc một ngân hung long.

- Là tuyệt chiêu của Trọng Vương Phủ, Yêu Long Đồ Thế!

Chứng kiến một màn này có vài người liền kinh hô tại chỗ.

- Triệt Nhi có hơi tiểu tâm!

Vân Khinh Hồng cấp tốc nói.

Là một trong những tuyệt chiêu chung cực của Trọng Vương Phủ. Bình thường Viễn Tước Quận Vương rất miễn cưỡng mới có thể sử dụng chiêu Yêu Long Đồ Thế này mà hiện giờ, hắn mạnh mẽ vận dụng một chiêu này khi đang trong trạng thái cuồng bạo khiến cho thân thể hắn phải chịu gánh nặng khó có thể tưởng tượng được. Nhưng lúc này, khi niềm tin của bản thân đã gần như tan vỡ, Viễn Tước Quận Vương đâu còn kiêng kỵ hậu quả gì.

Sau khi đánh ra một chiêu này, thậm chí huyền mạch của hắn có khả năng bị trọng thương.

Nhưng nếu như xét về uy lực thì lại cực kỳ khủng bố.

- Vân Triệt... Đi chết đi! Yêu Long Đồ Thế!

Một hắc một thương, hai đạo hung long từ trên song thương bắn ra, hai đạo long ảnh lập tức uốn lượn đan xen vào nhau sau đó liền mạnh mẽ đâm xuyên qua không gian. Tuy ràng hai đạo long ảnh còn chưa tới gần nhưng Vân Triệt đã bị xung kích khiến cho hắn không có cách nào tiến tới, y phục trên người hắn nhanh chóng nứt thành mảnh vụn, ngay cả hai mắt của hắn cũng gần như không có cách nào mở ra.

- Một chiêu thật mạnh... Tuy nhiên cái tên này lại bất chấp bản thân phải chịu đựng ảnh hưởng trong thời gian dài mà phóng thích sức mạnh trong trạng thái huyền lực thiếu hụt như vậy...

- Là hắn chán sống rồi sao!

- Phong Vân Tỏa Nhật!

Vân Triệt thầm nghĩ, sau đó hắn lập tức tiến lên.

Trong một sát na khi Tà Thần bình chướng xuất hiện, hai đạo hung long kia liền nuốt chửng Vân Triệt, sức mạnh hủy diệt mãnh liệt bạo phát, Tà Thần bình chướng bị từng đạo lực lượng cuồng bạo xung kích phát ra âm thanh va chạm tràn ngập bên tai Vân Triệt. Tình trạng này kéo dài suốt ba tức, cuối cùng thì Tà Thần bình chướng cũng bị phá nát, nhưng sức mạnh của Yêu Long Đồ Thế cũng đã bị trung hoà hơn chín mươi phần trăm. Sức mạng tàn dư lại chỉ vẻn vẹn đánh bay Vân Triệt ra xa mấy chục trượng, miễn miễn cưỡng cưỡng tạo thành một đạo vết thương nhẹ cho hắn mà thôi.

- Có thể kết thúc…

Vân Triệt lau qua vết máu ở khóe miệng, bóng người hắn nhoáng lên, lập tức xuyên qua mảnh cát bụi đầy trời kia. Hắn lập tức đánh ra một kiếm, trực tiếp nện lên người Viễn Tước Quận Vương.

Vừa rồi, Viễn Tước Quận Vương đã gần như không muốn sống phóng thích toàn bộ sức mạnh khiến cho tại thời điểm này, trên người hắn một tia hộ thân huyền lực cũng không có, Vân Triệt chỉ vẻn vẹn dùng hai phần mười sức mạnh đánh ra một kiếm liền khiến cho thân thể Viễn Tước Quận Vương giống như một đống thịt nát bị đánh bay ra ngoài.

- Ầm!

Thân thể Viễn Tước Quận Vương trùng trùng điệp điệp rơi xuống đất, toàn thân hắn đều là máu tươi. Tuy nhiên thương thế mà Vân Triệt tạo thành đối với Viễn Tước Quận Vương đều là vỡ xương đứt gân cùng nội thương, huyết mạch trên người hắn đều là bởi vì không chịu được gánh nặng quá lớn nên mới nứt toác trên diện rộng.

Lượng lớn máu tươi từ trên trán, thân thể cùng mu bàn tay của Viễn Tước Quận Vương chảy xuống, hắn nằm thẳng tắp ở đó, hai mắt hắn dần trở nên mơ hồ không nhìn rõ đỉnh đại điện, ánh mắt hắn tràn ngập một mảnh mờ mịt, dần dần dại ra. Dường như bản thân hắn đang trải qua một hồi mộng cảnh hư huyễn đến cực điểm, hắn hơi hé miệng, nhưng cuối cùng vẫn không thể phát ra một chút âm thanh nào, ý thức liền hoàn toàn trôi qua, đầu hắn hơi lệch, triệt để ngất đi.

Viễn Tước Quận Vương, bại!

Toàn bộ Yêu Hoàng Điện hoàn toàn rơi vào tĩnh mịch, khiến mọi người nghe được cả tiếng kim rơi.

Ngay cả người của Trọng Vương Phủ khi nhìn thấy cảnh Viễn Tước Quận Vương máu chảy khắp người, hôn mê nằm trên đất, đều thật lâu không có động tĩnh gì... Toàn bộ bọn họ đã hoàn toàn bối rối.

- Đại ca... Quá lợi hại rồi! Đại ca ngươi thật sự quá lợi hại rồi!

Tiếng hô kích động chợt vang lên ở bên trong đại điện, Tiêu Vân đã là kích động tới khua tay múa chân mà điên cuồng hét lên.

Âm thanh của Tiêu Vân giống như một đốm lửa bùng cháy lên, nhất thời Yêu Hoàng Điện liền chìm trong tiếng gào thét kinh hô.

- Lại là Vân Triệt thắng... Vân Triệt lại thắng rồi! Ta! Trời ạ! Chuyện này quả thật... Quả thực... Quả thực...

- Viễn Tước Quận Vương mở ra toàn bộ thực lực, tuyệt chiêu ra hết, còn không tiếc vận dụng cấm kỹ đấu với Vân Triệt đã chiến bốn tràng, mà bốn đối thủ của hắn đều là nhân vật tuyệt đỉnh, danh chấn Huyễn Yêu giới nhưng Vân Triệt vẫn như cũ giành được chiến thắng... Chuyện này, hắn quả thật chính là một quái vật!

- Ta lại có thể tận mắt chứng kiến một thiên tài tuyệt thế ngang trời xuất thế! Lần này tiến đến Yêu Hoàng Thành, ta lại có thể tận mắt nhìn thấy một thiên tài giống như thần thoại, một cuộc tranh tài như vậy khiến ta cảm thấy đời này mình đã sống đủ rồi

- Thi đấu lúc trước nhất định sẽ khiến Vân Triệt danh chấn thiên hạ. Mà một trận chiến này đủ để danh tự của Vân Triệt vĩnh viễn ghi lại bên trong sử sách của Huyễn Yêu giới! Lấy tu vi Thiên Huyền cảnh đánh bại năm Bá Hoàng trung kỳ, việc này chưa từng xảy ra trong lịch sử của Huyễn Yêu giới, mà trong tương lai thì cũng gần như không thể xảy ra một lần nữa!

- Được... Được!

Vân Khinh Hồng cùng Mộ Vũ Nhu nắm tay nhau, hai người đã kích động tới gần như không cách nào diễn tả bằng ngôn ngữ.

Mà toàn bộ huyền giả trẻ tuổi có mặt tại nơi này đều sững sờ. Bất cứ người nào trong số bọn họ đều là tồn tại đứng đầu trong cùng thế hệ, trong ngày thường bọn họ cực kỳ kiêu căng tự mãn, nhưng sau khi chứng kiến trận chiến khốc liệt, chứng kiến sức mạnh khủng bố đến cực điểm của Vân Triệt đã khiến cho bọn họ hoàn toàn sợ tới mất mật, thậm chí ngay cả trái tim cũng sắp nứt ra. Ở trước mặt sức mạnh như vậy, ở trước mặt người có niên kỷ xấp xỉ mình, bọn họ cảm giác được với sức mạnh của bản thân thì căn bản là tư cách tiến lên bêu xấu cũng không có.

Tô Chỉ Chiến thua thì bên phía đông tịch vẫn còn tới sáu người, mà tây tịch lại chỉ còn một người. Bên phía đông tịch, những người cường đại nhất, như Huy Dạ, Viễn Tước, Huy Nhiễm đều có thể toàn thắng Tô Chỉ Chiến, mà bên phía tây tịch, Vân Triệt chính là người cuối cùng xuất chiến. Hơn nữa về phương diện huyền lực của hắn lại thấp đến không cách nào nhìn thẳng.

Tất cả mọi ngươi phía tây tịch vốn tưởng rằng cuộc tỷ thí này lập tức sẽ diễn ra theo như dự liệu. Hơn nữa so với dự liệu sẽ càng thêm thê thảm, ở trong khuất nhục mà đại bại, nhưng cho dù thế nào thì cũng không có người nào trong bọn họ lại nghĩ tới, Vân Triệt chỉ là Thiên Huyền cấp mười lại có thể đánh bại Cửu Phương Dục, bại Khiếu Đông Lai, bại Xích Dương Viêm Vũ...

Không ngờ hắn có thể đánh bại Huy Dạ Quận Vương đứng hàng thứ ba trong Huyễn Yêu Thất Tử có được Yêu Hoàng huyết mạch, cùng huyền công mạnh nhất...

Hơn nữa sau đó hắn lại đánh bại Viễn Tước Quận Vương có bài vị thứ hai trong Huyễn Yêu Thất Tử, ngay cả khi Viễn Tước Quận Vương không tiếc vận dụng huyền công cấm kỵ vẫn bị Vân Triệt đánh bại!

Năm thắng liên tiếp!!

Hơn nữa là mỗi một tràng đấu đều khiến tâm hồn tất cả mọi người rung động, đánh đổ nhận thức của tất cả mọi người mà đạt được năm thắng liên tiếp!

Năm tràng đấu này đủ để náo động toàn bộ Huyễn Yêu giới. Trước mặt chiến tích như vậy, thất bại trước kia của song phương đều bé nhỏ không đáng kể, hết thảy chiến thắng đều không đáng nhắc tới. Trận chiến này, bề ngoài là thi đấu nhưng bên trong, hai đại trận doanh lại âm thầm đánh cờ, chống lại nhau nhằm thực hiện dã tâm cùng sự tranh đấu của bọn họ nhưng cuối cùng lại để cho Vân Triệt trở thành nhân vật chính duy nhất hấp dẫn tầm mắt cùng tâm thần của tất cả mọi người.

Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người bên phía tây tịch nhìn tới Vân Triệt đều quang mang kỳ dị trước nay chưa từng có. Mà hiện tại, các trưởng lão của Vân gia càng là kích động tới hoặc là nói không ra lời, hoặc là nói năng lộn xộn. Nguyên bản, đối với việc Vân Khinh Hồng thu cái"nghĩa tử" này mọi người đều có chút phản đối, thậm chí bởi vì huyền lực của hắn quá thấp mà trong tâm bọn họ sinh ra sự khinh bỉ nhưng tới lúc này bọn họ mới biết, Vân gia đã nhặt được một bảo bối to lớn cỡ nào!

Viễn Tước Quận Vương chìm trong hôn mê được người của Trọng Vương Phủ nâng lên, nhanh chóng mang ra khỏi Yêu Hoàng Điện, nếu không mau chóng trị liệu thì rất có thể Viễn Tước Quận Vương sẽ hoàn toàn bị phế bỏ. Tuy nhiên lúc này Trọng Vương cũng không có rời đi, sắc mặt của hắn cùng Hoài Vương đều trở nên nghiêm nghị tới khó coi. Trải qua năm trận chiến của Vân Triệt, thời điểm mỗi một tràng đấu kết thúc, bọn họ đều sẽ phát hiện ra sai lầm nghiêm trọng của bản thân chính là đã đánh giá thấp Vân Triệt, mà lần này vẫn là như vậy!

Sau khi cuộc tranh tài thứ ba kết thúc, trong lòng Hoài Vương liền nổi lên sát tâm đối với Vân Triệt. Mà hiện tại, thậm chí đây chính là lần đầu tiên trong đời hắn có hi vọng mãnh liệt muốn một người lập tức biến mất trên thế giới như thế!

Từ trên người Vân Triệt, hắn đã cảm nhận được quá nhiều sự khiếp sợ, mà theo sự khiếp sợ này lại là một mảnh khí tức nguy hiểm cực kỳ dày đặc.

Đối với lai lịch thực sự của Vân Triệt, có thể nói là hắn không có chút hiểu biết gì, hắn chỉ biết niên kỷ của Vân Triệt chỉ có hai mươi hai tuổi... Hai mươi hai tuổi là khái niệm gì? Nhi tử Huy Nhiễm mà hắn đắc ý nhất, người được công nhận là đệ nhất nhân trong tương lai của Huyễn Yêu giới nhưng ở thời điểm hắn hai mươi hai tuổi cũng không có thực lực như vậy!

Nếu như để Vân Triệt tiếp tục trưởng thành thì không cần tốn thời gian dài hắn liền có thể vượt qua Huy Nhiễm! Trong tương lai, khi hắn hoàn toàn trưởng thành liền có thể vượt rất xa Huy Nhiễm.

Mà một người như vậy lại là nghĩa tử của Vân gia! Là kẻ đứng ở phe địch!

Trọng Vương cùng Hoài Vương liếc mắt nhìn nhau. Cả hai người đều nhìn thấy trong mắt đối phương lộ ra sát ý mãnh liệt đến cực điểm.

- Phù phù...

Ở giữa sân, trong cái hố trên mặt đất, Vân Triệt dựa vào trọng kiếm, chậm rãi quỳ xuống, toàn thân hắn khẽ run, miệng mở lớn, mỗi một lần hô hấp đều phát ra âm thanh gấp gáp đến cực điểm. Bốn trận chiến phía trước, đặc biệt là một trận chiến cùng Huy Dạ đã khiến lực lượng của Vân Triệt tiêu hao rất lớn, vừa rồi hắn lại cùng Viễn Tước đấu hơn trăm kiếm, cuối cùng còn mở ra Luyện Ngục chi cảnh, thậm chí ở trong trạng thái Luyện Ngục mở ra"Phong Vân Tỏa Nhật" khiến cho tiêu hao của hắn càng trở nên vô cùng to lớn. Tại thời này, khi thần kinh hắn hơi buông lỏng liền cảm nhân được áp lực giống như cự sơn chụp xuống toàn thân, khiến hắn ngay cả đứng lên đều có vẻ đặc biệt khó khăn.

- A? Đại ca!

Nhìn thấy Vân Triệt nửa quỳ trên đất, trong lòng Tiêu Vân chợt căng thẳng, hắn vội vàng nói:

- Cha, nhanh để đại ca kết thúc! Đại ca đã chiến liền năm trận, căn bản không thể tiếp tục chiến đấu... Hơn nữa người cuối cùng chưa ra trận bên phía đối phương lại chính là Huy Nhiễm đáng sợ nhất!

Huy Nhiễm là người đứng đầu trong Huyễn Yêu Thất Tử, Bá Huyền cảnh cấp tám, trên ôhưng diện tu vi hắn hoàn toàn siêu việt trong toàn bộ huyền giả trẻ tuổi, được người trong Yêu Hoàng Thành lấy bốn chữ"mạnh đến biến thái" để hình dung, hơn nữa hắn còn được mệnh danh là đệ nhất nhân trong số những người cùng thế hệ!

Tuy rằng hắn cùng Huy Dạ, Viễn Tước đều được liệt vào ba vị trí đầu, nhưng thực lực của hắn, so với Huy Dạ cùng Viễn Tước, lại mạnh hơn không chỉ một chút, thậm chí thực lực của Huy Dạ cùng Viễn Tước cộng lại đều xa xa không theo kịp hắn.

Vân Triệt thắng năm tràng liên tiếp, biểu diễn ra thực lực khiếp sợ tất cả mọi người, nhưng cho dù là như vậy, với thực lực mà hắn biểu hiện ra thì chỉ cần là người có chút hiểu biết về thực lực của Huy Nhiễm cũng tuyệt không cho rằng Vân Triệt có thể là đối thủ của Huy Nhiễm.

Huống chi là đã trải qua năm tràng chiến liên tiếp khiến Vân Triệt hầu như không còn chút dư lực.

- Gia chủ, nhanh... Nhanh để hắn lập tức rời khỏi tràng đấu!

Đại trưởng lão Vân Ngoại Thiên của Vân gia gấp gáp nói:

- Nếu như Huy Nhiễm ra trận, lấy tâm tính của Hoài Vương thì nhất định hắn sẽ để cho Huy Nhiễm trực tiếp ra tay giết chết Vân Triệt.

- Đúng đấy, gia chủ! Vân Triệt có thể làm đến một bước này đã là đại thắng đối với Vân gia chúng ta rồi! Hiển nhiên hiện tại hắn đã kiệt lực, nhất định phải để hắn lập tức rời khỏi tràng đấu, bằng không có khả năng sẽ không kịp. Lấy thực lực của Huy Nhiễm, nếu như hắn muốn giết chết Vân Triệt thì chỉ cần thời gian một tức liền đủ! Đến thời điểm đó, cho dù chúng ta muốn xuất thủ cứu giúp cũng không kịp.

Nhị trường lão cũng vội vàng nói, lấy thực lực mà Vân Triệt biểu hiện ra cùng thân phận nghĩa tử Vân gia thì bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng sự sống chết của Vân Triệt vô cùng có khả năng quan hệ trực tiếp tới tương lai của Vân gia.

Đối với sự an nguy của Vân Triệt thì tất nhiên là Vân Khinh Hồng quan tâm hơn so với bất cứ ai khác, hắn cấp tốc truyền âm với Vân Triệt:

- Triệt Nhi, để vi phụ thay ngươi từ bỏ một tràng đấu cuối cùng này đi.

Do hắn đứng ra thay Vân Triệt từ chối giao thủ cùng Huy Nhiễm, tự nhiên có thể giữ gìn tôn nghiêm của Vân Triệt với trình độ lớn nhất, hắn vừa truyền âm xong liền nhìn thấy Vân Triệt xoay người nhìn về phía hắn. Vân Triệt chậm rãi lắc đầu, tỏ rõ vẻ không muốn, sắc mặt hắn đỏ như lửa nhưng trong ánh mắt, lại hiện lên sự kiên nghị.

Trái tim Vân Khinh Hồng dường như bị món đồ gì đó tầng tầng va chạm một thoáng, hắn không có đứng lên, cũng không có lên tiếng, cho dù các trưởng lão lần lượt tiến lên khuyên can, cho dù tất cả các đại gia chủ, Quận Vương của tây tịch không ngừng hướng về phía hắn thể hiện sắc mặt cùng truyền âm nhưng hắn cũng không hề bị lay động.

- Phu quân…

Mộ Vũ Nhu cầm lấy cánh tay của Vân Khinh Hồng, lòng bàn tay nàng đều là một mảnh lạnh lẽo.

Vân Khinh Hồng cầm ngược cánh tay của nàng, dùng âm thanh trầm thấp mà kiên quyết nói:

- Vũ Nhu, đây là sự kiên trì của Triệt Nhi đối với bản thân, chúng ta không có quyền tự ý quyết định thay hắn... Thế nhưng, ngươi yên tâm, hắn là con của chúng ta, ta coi như là đánh đổi cả tính mạng cũng tuyệt đối không để hắn gặp phải độc thủ.

Thời điểm hai người nói chuyện, một bàn tay khác của hắn đã gắt gao nắm lại, một đoàn sấm sét nhỏ với mật độ cao đến trình độ vô cùng khủng bố không một tiếng động ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn. Nếu như Huy Nhiễm thật sự hạ độc thủ đối với Vân Triệt, mà Vân Triệt lại không có thời gian chống cự thì coi như là Vân Khinh Hồng hắn phải thân bại danh liệt thì hắn cũng sẽ không tiếc tự mình ra tay giết chết Huy Nhiễm!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment