.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_569" class="block_" lang="en">Trang 285# 1
Chương 569: Chuyển thạch tạp chân
- Hoài Quận Vương, ngươi đây là có ý gì?
Ngôn Tự Kính chợt đứng dậy quát lớn.
- Chẳng lẽ lời bản vương nói không đủ để ngươi hiểu sao?
Hoài Vương cười nhạt một tiếng, thản nhiên nói:
- Vân Triệt chỉ là nghĩa tử của Vân Khinh Hồng mà không phải người Vân gia chân chính, ta tin tưởng chư vị ngồi ở đây đều rất rõ ràng về chuyện này. Nghĩa tử, nói cho cùng vẫn là người ngoại tộc, hắn lấy đâu ra tư cách đại biểu cho Vân gia xuất chiến... Hơn nữa đây còn là Yêu Hoàng đại điển, là đại sự có quan hệ tới các gia tộc bảo vệ Yêu Hoàng diễn ra tại Yêu Hoàng Điện!
- Thực lực của Vân Triệt quả thực là vô cùng kinh diễm, tất cả những người ở đây đều nhìn thấy rất rõ. Tuy rằng tại thời điểm cuối cùng hắn đánh bại nhi tử Huy Nhiễm của ta đa phần là dựa vào vận may nhưng bại chính là bại, Hoài Vương Phủ chúng ta tuyệt đối sẽ không phản bác. Nhưng người đánh bại nhi tử Huy Nhiễm của ta cũng sáu người bên phía chúng ta chính là Vân Triệt mà không phải là Vân gia! Nói cho cùng thì căn bản là ngay cả tư cách tham gia tỷ thí hắn cũng không có! Sáu trận đấu mà hắn tham dự quả thực là những trận luận bàn đặc sắc nhưng cũng vẻn vẹn chỉ là luận bàn mà thôi. Tất cả những tràng đấu phía trước căn bản không có quan hệ và cũng không thể quyết định vận mệnh của Vân gia!
Một câu nói của Hoài Vương giống như một chậu nước lạnh dội xuống khiến cho tất cả người phía tây tịch đều cảm thấy cả người phát lạnh, thầm hận trong lòng. Tại thời điểm Vân Triệt vừa mới tiến lên sân đấu, gần như tất cả mọi người đều nghĩ đến điểm này, ngay cả mấy vị trưởng lão của Vân gia cũng đều lấy lý do này yêu cầu Vân Khinh Hồng lấy đệ tử trẻ tuổi ưu tú nhất Vân gia thay thế Vân Triệt. Nhưng dưới sự kiên trì của Vân Khinh Hồng, Vân Triệt vẫn tiến lên sân đấu mà đám người phía đông tịch lại không chút dị nghị... Một người có thực lực yếu ngược tới chỉ có Thiên Huyền cảnh lại đại biểu Vân gia xuất chiến. Thời điểm nhìn thấy một màn này bọn họ chế giễu còn không kịp, làm sao có thể đứng lên nói rằng hắn không phải là Vân gia đệ tử, sao có thể nói rằng hắn không tư cách xuất chiến được chứ.
Tuy nhiên, sau mỗi một cuộc tranh tài, tất cả mọi người đều bị sự mạnh mẽ của Vân Triệt khiến cho kinh thán một hồi, gần như tất cả mọi người đều theo bản năng quên mất cái vấn đề này.
Nhưng ngay lúc này, Hoài Vương đột nhiên nhắc tới vấn đề này khiến cho đám người phía tây tịch đang chìm trong hưng phấn cùng vui sướng, đặc biệt là người của Vân gia có cảm giác giống như bị đối phương điểm trúng tử huyệt. Tuy rằng, điều này cũng là Hoài Vương chống chế của nhưng lý do chống chế của hắn lại vững chắc đến mức đám người tây tịch căn bản không có cách nào để cãi lại. Tuy rằng Vân Triệt mang họ Vân, nhưng hắn cũng không phải là đệ tử của Vân gia, càng không phải là nhi tử thân sinh của Vân Khinh Hồng mà hắn chỉ là một"nghĩa tử" vừa được thu nhận mà thôi. Xét cho cùng thì quả thật là hắn căn bản không có tư cách đại biểu Vân gia xuất chiến.
Yêu Hoàng đại điển trăm năm một lần, mỗi một giới đều sẽ phái ra người của vương phủ cùng mười hai gia tộc bảo vệ Yêu Hoàng tiến hành biểu diễn thực lực, tiến hành tranh chấp. Đồng thời có một ít gia tộc, vương phủ có mâu thuẫn cùng xung đột trên lý niệm thường thường vẫn thông qua cuộc đấu này để giải quyết... Mà trong cuộc tranh đấu to lớn giữa các vương phủ cùng các gia tộc bảo vệ Yêu Hoàng thì tất nhiên chỉ có là người của vương phủ cùng các gia tộc bảo vệ mời có thể tiến đến tham dự, chắc chắn bọn họ sẽ không cho phép người ngoài nhúng tay vào việc này, mà xét trên thực lực cùng địa vị của vương phủ cùng các gia tộc thì căn bản là người ngoài cũng không có năng lực cùng tư cách nhúng tay vào trận chiến này.
Huống chi lần này chính là đại sự lớn nhất từ trước tới nay của Vân gia.
Vì lẽ đó, lúc này Hoài Vương đã chân chân chính chính điểm vào tử huyệt của Vân gia.
- Hoài Quận Vương, đây rõ ràng là ngươi muốn chống chế!
Tô Hạng Nam lớn tiếng quát:
- Vân Triệt là nghĩa tử của Vân Khinh Hồng, nếu như đã là nghĩa tử thì hắn cũng coi như là người của Vân gia ta. Vậy thì tại sao hắn không thể đại biểu Vân gia ta mà xuất chiến!
Âm thanh của Tô Hạng Nam vô cùng điếc tai nhưng những lời tranh luận này của hắn ở trong tai bất kỳ người nào đều là sức lực không đủ, đúng như dự đoán, Hoài Vương chợt cười nhạt một tiếng:
- Thực sự là chuyện cười lớn. Chiếu theo lời của Tô gia chủ thì nếu như sau này lại có thêm loại tranh đấu cần thông qua huyền lực so đấu để giải quyết như vậy thì không phải là bản vương có thể tùy tiện đi tìm một ít cường giả tuyệt thế, thu làm nghĩa tử. Sau đó liền để bọn họ đại biểu Hoài Vương Phủ ta xuất chiến hay sao! Ha ha, nếu đã vậy thì bài vị của các vương phủ cùng gia tộc bảo vệ Yêu Hoàng chúng ta còn có ý nghĩa gì nữa chứ? Việc chúng ta toàn lực bồi dưỡng đời kế tiếp lại có ý nghĩa gì? Như vậy chẳng phải là xem ai có nhiều nghĩa tử hơn, xem ai có thể tìm tới nghĩa tử lợi hại hơn là tốt rồi sao?
- Tô gia chủ, không ngờ ngươi lại tán đồng việc để cho một người ngoài đại biểu cho một gia tộc hoặc vương phủ bảo vệ Yêu Hoàng mà xuất chiến! Ngươi đã để tôn nghiêm của các vương phủ cùng gia tộc bảo vệ Yêu Hoàng chúng ta đặt ở đâu?
- Ngươi…
Sắc mặt Tô Hạng Nam lập tức biến thành âm trầm, nhưng hắn lại không biết phải nói gì.
- Hoài Quận Vương, nếu như ngươi nói Vân Triệt không có tư cách vậy thì tại sao ở thời điểm hắn vừa tiến vào đấu trường ngươi lại không nói, tại sao không ngăn cản?
Mộ Vũ Bạch lạnh mặt nói.
- Vì sao bản vương phải ngăn cản?
Hoài Vương hỏi ngược lại:
- Để một tên ngoại tộc đến đại biểu gia tộc mình xuất chiến, đây là hành vi buồn cười, ngu xuẩn biết bao, Vân gia làm ra quyết định như vậy là Vân gia ngu xuẩn, tất cả hậu quả phía sau cũng là bọn hắn phải tự mình gánh chịu, bản vương không có nghĩa vụ phải đi nhắc nhở cùng ngăn cản bọn hắn.
Sắc mặt Mộ Vũ Bạch đen như than, trong lòng thầm oán hận, nhưng căn bản hắn lại không có cách nào có thể phản bác lại. Tất cả người phía tây tịch đều nghiến răng nghiến lợi, ngày hôm nay, bọn họ xem như đã trải nghiệm cảm giác từ địa ngục lên thiên đường, sau đó lại từ thiên đường rơi xuống địa ngục. Lúc này bọn họ chỉ có thể thở dài, trong lòng mỗi người đều tràn ngập sự phẫn nộ cùng bi thương. Mà ngược lại, toàn bộ vẻ khó coi trên mặt đám người phía đông tịch liền biến mất không còn tăm hơi, từng người đều là vẻ mặt ung dung. Bên trong ánh mắt mang theo sự khinh bỉ cùng thương hại.
- Gia chủ…
Vân Ngoại Thiên cùng Vân Đoạn Thủy xoay người lại, nhìn về phía Vân Khinh Hồng. Đồng thời tất cả người phía tây tịch đều không hẹn mà cùng nhìn về phía Vân Khinh Hồng.
Vân Khinh Hồng vẫn trần mặc không nói. Mà lúc này, sau khi thở hồng hộc mấy chục ngụm trọc khí, sau khi khí huyết khôi phục vững vàng, Vân Triệt liền thu hồi Kiếp Thiên Tru Ma Kiếm, nâng bước đi tới phía trước Vân Ngoại Thiên cùng Vân Đoạn Thủy đang chắn phía trước, đối diện với Hoài Vương, mặt không biến sắc nói:
- Hoài Vương điện hạ nói không sai, nếu như ta không có huyết mạch của Vân gia, chỉ bằng vào thân phận nghĩa tử này thì quả thực là không có tư cách đại biểu cho toàn bộ Vân gia xuất chiến, nhưng Hoài Quân Vương ngươi dựa vào cái gì kết luận ta không phải là người của Vân gia đây?
Lời nói của Vân Triệt khiến cho Hoài Vương híp mắt lại, sau đó hắn lập tức cười lớn, phía đông tịch cũng có không ít người trực tiếp cười ra tiếng, Vân Triệt vừa nói, bọn họ liền lập tức đoán được mục đích của Vân Triệt. Hiển nhiên, đã đến loại tình cảnh này, hắn rõ ràng là muốn mặt dày mày dạn nói bản thân chính là người của Vân gia, không chừng chốc lát nữa hắn còn có thể lấy ra một ít cái gọi là"chứng cứ" để chứng minh bản thân.
Nếu như là những gia tộc khác, loại thủ đoạn này vẫn có thể làm cho bọn họ cảm thấy có chút buồn nôn nhưng đây lại là Vân gia.
Vân gia là gia tộc có phương thức độc nhất vô nhị trên thế gian này để chứng minh huyết thống của gia tộc mình. Đó chính là Huyền Cương!
Huyền Cương là sức mạnh huyết thống mà chỉ người có huyết thống của Vân gia mới có thể nắm giữ, Huyền Cương chính lực lượng độc nhất vô nhị trong thiên hạ! Hơn nữa loại sức mạnh huyết thống này chỉ có thể do nam tính truyền thừa xuống đời kế tiếp, mà không thể do nữ tính truyền thừa, vì lẽ đó, chỉ có người của Vân gia mới có Huyền Cương.
Ngược lại, người có thể sử dụng Huyền Cương chi lực nhất định chính là người của Vân gia. Đây chính là thường thức mà tất cả người trong Huyễn Yêu giới đều biết từ vạn năm trước tới nay.
Vì lẽ đó, muốn phán định một người có phải là người của Vân gia hay không thì chỉ cần nhìn xem hắn có thể vận dụng Huyền Cương chi lực hay không liền biết. Nếu như có thể sử dụng Huyền Cương chi lực thì người đó chắc chắn là người của Vân gia. Nếu không thể thì người đó nhất định không phải là người của Vân gia, nhất định sẽ không sai!
Vì lẽ đó, dưới ánh mắt của Hoài Vương và tất cả mọi người, Vân Triệt muốn nói mình là người của Vân gia căn bản là một trò cười.
- Làm sao? Chẳng lẽ ngươi muốn nói cho bản vương biết thực ra ngươi chính là người của Vân gia sao? Ha ha ha a…
Hoài vương mỉm cười cân nhắc nói:
- Vậy không biết ngươi thuộc trực hệ của vị trưởng lão nào trong Vân gia đây? Chẳng lẽ, ngươi chính là con riêng mà Vân Khinh Hồng lưu lại bên ngoài, cái gọi là 'nghĩa tử' kia chỉ là trên danh nghĩa thôi hay sao? Ha ha ha ha!
Nói xong, Hoài Vương liền cười lớn, trên mặt tất cả các đại gia chủ ngồi bên phía đông tịch cũng hiện lên vẻ cười nhạo.
Lúc nàg Vân Triệt cũng nở nụ cười nói:
- Hoài Vương điện hạ, vẫn là ngươi nói đúng, ta là người của Vân gia, là người có huyết mạch Vân gia thuần chính nhất! Vân Khinh Hồng chính là cha ruột của ta!
Lời nói này của Vân Triệt không khiến toàn trường kinh ngạc nhưng lại khiến không ít người phì cười. Mộ Vũ Bạch vỗ trán một cái, áo não nói:
- Ai! Lần này, có thể tiểu tử này đã ném đi bộ của chính mình rồi. Trên thế giới này, thứ không cách nào cải trang chính là huyết thống của Vân gia.
Thời điểm này, người phản ứng kịch liệt nhất chính là Mộ Vũ Nhu. Khi Vân Triệt nói, nàng lập tức nắm lấy tay Vân Khinh Hồng, nước mắt của nàng không cách nào khống chế liền tràn mi mà ra.
- Ha ha ha ha…
Hoài Vương cười to rất lâu mới ngừng lại, ánh mắt của hắn xuyên qua khóe mi hẹp dài bắn lên trên người Vân Triệt, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra một loại khoái ý... Hai nhi tử của hắn đều bị Vân Triệt đánh bại, kế hoạch của hắn cũng bởi vì Vân Triệt mà triệt để thất bại, thậm chí còn tạo nên kết quả không mà hắn rất không mong muốn. Trải qua cuộc thi đấu này, hắn không những không thể làm nhục đối phương mà ngược lại còn khiến cho khí thế của đối phương đại thịnh. Trong lòng hắn nổi lên sát ý đối với Vân Triệt nhưng Huy Dạ, Viễn Tước, Huy Nhiễm đều không thể giết chết đối phương. Sự thù hận của hắn đối với Vân Triệt giống như núi lửa ngàn năm cao cao bốc lên. Mà giờ khắc này, cuối cùng thì hắn cũng tìm được cơ hội mạnh mẽ làm nhục Vân Triệt, hơn nữa cơ hội này lại là đối phương chủ động đưa ra.
- Rất tốt, nếu như ngươi nói mình là người của Vân gia, hơn nữa chính là nhi tử của Vân Khinh Hồng, vậy thì ngươi hãy lấy ra Huyền Cương của mình cho bản vương cùng với tất cả mọi người có mặt ở đây nhìn xem.
- Huyền Cương?
Lông mày Vân Triệt khẽ nhúc nhích.
- Làm sao? Nhìn dáng dập của ngươi, chẳng lẽ ngay cả Huyền Cương là cái gì ngươi cũng không biết sao? Huyền Cương chính là sức mạnh huyết thống độc nhất trong thiên hạ mà Vân gia sở hữu. Chỉ cần là người của Vân gia nhất định phải được truyền thừa Huyền Cương. Nếu như ngươi có thể lấy ra Huyền Cương của mình, như vậy việc ngươi chính là người của Vân gia sẽ không có ai cũng phủ nhận được. Đồng thời việc ngươi đại biểu Vân gia xuất chiến cũng là thiên kinh địa nghĩa, bất kể là việc không trục xuất Vân gia hay là mang Tử Mạch Thần Tinh ra bản vương sẽ tuyệt đối không có nửa điểm dị nghị. Nhưng nếu như ngươi không thể sử dụng Huyền Cương...
Hai mắt Hoài Vương híp thành hai đạo khe rãnh càng thêm dài nhỏ, ánh mắt cùng âm thanh của hắn đều trở nên đặc biệt âm hàn nói:
- Nếu như ngươi không thể xuất ra Huyền Cương thì ngươi cũng biết việc ngươi giả mạo là người của gia tộc bảo vệ Yêu Hoàng ở ngay trước mặt Tiểu Yêu Hậu cùng thiên hạ quần hùng là tội lớn cỡ nào chứ?
- Cái này ta không có hứng thú biết.
Vân Triệt bước lên phía trước, chậm rãi cánh tay của mình ra nói:
- Ta chỉ muốn nhắc nhở Hoài Vương điện hạ một câu, ngài tuyệt đối không nên quên những lời bản thân vừa nói!
Vân Triệt lập tức kéo tay áo lên, để lộ ra cánh tay trái của mình nói:
- Không sai, Huyền Cương chính là cách chứng minh thân phận tốt nhất của người nhà họ Vân chúng ta mà người ngoài không cách nào lừa gạt được, ngay cả mô phỏng theo cũng không thể! Hoài Vương điện hạ, ngươi phải mở lớn mắt lên... nhìn xem!
Vân Triệt vừa dứt lời, dưới ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người,"Luyện Ngục" không chút tiếng động liền mở ra, trên cánh tay hắn đột nhiên hiện ra dấu ấn kiếm màu xanh.
Ngay tại một sát na khi ấn ký kia xuất hiện, thân thể của tất cả người trong Vân gia liền chấn động:
- Cái kia... Đó là...
Theo ý niệm Vân Triệt hơi động, một tia hào quang màu xanh đậm từ trên dấu ấn bắn ra liền trôi nổi ở trước người của hắn, theo ý niệm của hắn, nhanh chóng liền biến thành hình dạng của Kiếp Thiên Tru Ma Kiếm. Trong nháy mắt một luồng khí tức đặc thù của Huyền Cương chợt truyền ra sau đó liền nhanh chóng lan tràn ra toàn bộ Yêu Hoàng Điện.
- Huyền... Huyền Cương!
Vân Ngoại Thiên cùng Vân Đoạn Thủy đứng phía sau Vân Triệt đồng thời thất thanh kêu to.
Mà trong một sát na Huyền Cương xuất hiện, biểu hiện của Hoài Vương liền trở nên cực kỳ cứng ngắc, con ngươi của hắn giống như đột nhiên bị một đạo ngân châm đâm vào, nhanh chóng co rụt lại.