Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 569 - Chương 570: Vân Gia Chi

. ._285__2" class="block_" lang="en">Trang 285# 2

 

 

 

Chương 570: Vân gia chi



- Ào!

Trong Yêu Hoàng Điện lập tức ồ lên một mảnh, tất cả các trưởng lão cùng đệ tử của Vân gia đều đứng lên, từng người đều trừng lớn hai mắt, bọn họ cảm giác giống như bản thân gặp phải ảo giác:

- Huyền Cương, là Huyền Cương... Là Huyền Cương của Vân gia chúng ta!

- Chuyện này... Chuyện gì thế này? Lẽ nào Vân Triệt đúng là người của Vân gia chúng ta...

- Tuy rằng chuyện này khó có thể tin nhưng đây quả thực là Huyền Cương chân chính! Nếu như không phải là người của Vân gia chúng ta thì sao có thể có được Huyền Cương. Không những vậy còn là thanh sắc Huyền Cương vô cùng mạnh mẽ!

- Hắn... Hắn... Hắn thật sự là người Vân gia ta!

Một vị trưởng lão Vân gia kích động hét lớn.

- Chuyện này... Chuyện này không thể nào!

Trong nháy mắt, sắc mặt đám người Trọng Vương, Hách Liên Cuồng, Cửu Phương Khuê, Xích Dương Bách Liệt lập tức đại biến. Hai mắt bọn họ nhìn chằm chằm Huyền Cương trước người Vân Triệt, cho dù là như thế nào đi nữa bọn hắn cũng không tin vào con mắt của mình. Biểu hiện chắc chắc cùng cười gằn trên mặt bọn họ cũng bị sự khiếp sợ đến sợ hãi thay thế. Bọn họ hiểu rất rõ ràng nếu như Vân Triệt thật sự là người của Vân gia, bọn họ sẽ gặp phải hậu quả gì.

Nhưng bọn họ lại biết Vân Triệt rõ ràng là người được Vân Khinh Hồng thu làm nghĩa tử. Rõ ràng là tại ba tháng trước hắn mới đến Yêu Hoàng Thành lần đầu tiên, vậy thì làm sao có khả năng hắn là người của Vân gia được! Ngoại trừ ba tháng này, từ trước tới nay chưa từng có ai nghe qua sự tồn tại của Vân Triệt. Ngay cả Hoài Vương cũng đều không thể tra ra lai lịch cùng nội tình của hắn. Huyền công cùng huyền kỹ của hắn đều không có chút quan hệ nào cùng Vân gia. Thậm chí là khi nhìn vào vẻ mặt của đám người Vân gia cũng có thể biết rằng hắn không phải là người Vân gia.

Nhưng việc Vân Triệt xuất ra Huyền Cương lại là minh chứng tốt nhất mà không ai cơ thể chối cãi. Huyền Cương Vân gia, thiên hạ vô song, coi như là người khác có thể dùng huyền khí mô phỏng ngoại hình của nó nhưng loại khí tức huyết mạch cùng Huyền Cương chi lực độc nhất của Vân gia là thứ cho dù như thế nào cũng không thể mô phỏng theo được.

Trong khoảnh khắc, toàn bộ đại điện liền triệt để loạn lên, hôm nay gần như là một ngày tâm thân bọn họ gặp phải nhiều sóng gió chập trùng nhất trong đời, bọn họ vốn là những cường nhân có được thần kinh cực kỳ vừng chắc nhưng dưới từng lần xung kích khiến cho tâm thần bọn họ gần như triệt để hỗn loạn. Thậm chí lúc này bọn họ cảm thấy bản thân như chìm trong mộng cảnh, nếu không sẽ không thể có được một ngày ly kỳ nhiều khúc chiết cùng vô số việc khó mà tin nổi như ngày hôm nay.

Lúc này Vân Ngoại Thiên cùng Vân Đoạn Thủy đứng phía sau Vân Triệt đã triệt để mất đi sự bình tĩnh trước kia, cả hai đều lâm vào kích động tới khí tức đại loạn. Thậm chí bọn họ gần như lệ nóng doanh tròng, tuy rằng Vân Triệt mang trên thân rất nhiều kinh ngạc cùng nhiều điều bí ẩn nhưng Huyền Cương lại là minh chứng kiên cố nhất trên cõi đời này. Bọn họ thân là trưởng lão của Vân gia thì cho dù như thế nào đi nữa cũng không thể nhận lầm Huyền Cương được.

Đối mặt với việc Vân Triệt xuất ra Huyền Cương, bọn họ không cách kìm chế sự kích động. Sự việc này tuyệt đối không chỉ biểu thị hôm nay Vân gia triệt để đại thắng. Hơn nữa việc Vân Triệt là nghĩa tử của Vân Khinh Hồng cùng việc hắn chân chân chính chính có huyết thống Vân gia lại là hai cái khái niệm khác nhau một trời một vực! Một đời này của Vân gia đã suy sụp tới tình trạng không gượng dậy nổi, bị biến thành kẻ lót đáy trong mười hai gia tộc. Không những vậy, tình trạng suy sụp còn càng lúc càng kịch liệt hơn nhưng lúc này Vân gia lại có được Vân Triệt, như vậy trong tương lai Vân gia bọn họ lo gì không thịnh, lo gì không thịnh cơ chứ!

- Hoài Quận Vương, sẽ không phải là ngươi không nhận ra Huyền Cương của Vân gia ta chứ?

Vân Triệt nhếch miệng lên, nhìn thẳng Hoài Vương nói. Tuy rằng vẻ mặt của hắn rất ung dung, nhưng thực ra lúc này hắn đang khổ cực kiên trì. Nếu hắn đã muốn triển lộ Huyền Cương của bản thân trước mặt thiên hạ quần hùng trước thì tất nhiên là hắn muốn triển lộ Huyền Cương trong trạng thái mạnh nhất! Gia gia Vân Thương Hải của hắn là thanh sắc Huyền Cương, phụ thân Vân Khinh Hồng cũng là thanh sắc Huyền Cương, như vậy, hắn thân là tử tôn của Vân Thương Hải, nhi tử của Vân Khinh Hồng, hắn sao có thể để bọn họ hổ thẹn về lực lượng linh hồn trong Huyền Cương của bản thân được.

Mà trước mắt hắn chính là trạng thái cực hạn của Huyền Cương. Nhưng nếu như hắn muốn đạt tới thanh sắc Huyền Cương thì nhất định phải tiến vào trạng thái Luyện Ngục.

Vì lẽ đó, mỗi một tức duy trì đạo thanh sắc Huyền Cương này thì thân thể của hắn đều phải chịu đựng gánh nặng to lớn. Vì vậy ngay khi âm thanh của hắn hạ xuống thì cánh tay hắn liền hời hợt vung lên. Đạo thanh sắc Huyền Cương kia lập tức hóa thành một đạo lưu quang bay trở lại trong cánh tay Vân Triệt.

Lúc này, sắc mặt Hoài Vương vẫn bình tĩnh nhưng rõ ràng cặp môi của hắn đang nhẹ nhàng run rẩy. Một kẻ cả đời luôn luôn bày mưu nghĩ kế như hắn khi đối mặt với câu hỏi của Vân Triệt lại im lặng hồi lâu cũng không nói ra lời.

Trước khi Yêu Hậu đại điển diễn ra, từ rất lâu về trước hắn đã làm ra các loại an bài cùng chuẩn bị vô cùng đầy đủ. Dã tâm của hắn cũng chuẩn bị ở hôm nay chân chính lộ ra. Ban đầu hắn muốn đưa đầu mâu chỉ về phía Vân gia trong đại điển nay chỉ là bước thứ nhất, còn việc phong tỏa tất cả các gia tộc cùng vươbg ohủ đứng bên phía đối phương chính là bước thứ hai...

Hắn vẫn luôn tự tin rằng bản thân đã vững vàng dẫn dắt cùng chưởng khống tất cả. Nhưng đến giờ khắc này, hắn mới đột nhiên ý thức được, cục diện hiện tại đã căn bản không còn nằm trong sự không chế của mình. Tất cả mọi việc đều rõ ràng đang bị người thanh niên trước mắt này dẫn dắt, bao gồm cả Hoài Vương hắn!

Từ khi hắn bắt đầu nhảy ra hô muốn tiếp nhận đối chiến, đến khi hắn dùng từ ngữ sắc bén để bọn họ tiếp nhận"thẻ đánh bạc", đến khi tất cả mọi người cho rằng tây tịch đã thảm bại thì hắn lại lấy sức lực của một người thắng liên tiếp sáu người... Cuối cùng đến thời khắc này, hắn lại đột nhiên triển lộ ra Huyền Cương!

Hoài Vương hoàn toàn khẳng định, đối phương sẽ không thể nào ngờ tới tại thời điểm Vân Triệt chiến thắng Huy Nhiễm hắn liền hô lên Vân Triệt không có Huyền Cương, do đó sẽ không tư cách đại biểu Vân gia tiến lên đối chiến. Như vậy Vân gia sẽ không tiếp tục dị nghị việc hắn đánh bạc cùng Vân Triệt.

Đối với người Vân gia mà nói, Huyền Cương chi lực là một loại trợ lực vô cùng to lớn, nhưng Vân Triệt chiến liền sáu trận, lại căn bản không có sử dụng ra loại lực lượng này. Đây rõ ràng là đối phương muốn dẫn dắt hắn nói ra những lời ấy để hắn không còn nửa điểm đường lui.

Hoài Vương một đời tự phụ, cả đời này, đây là lần thứ nhất hắn cảm giác được mình như bị người khác biến thành kẻ ngu, giống như một con khỉ đang nhảy múa! Hơn nữa đối phương lại là một thanh niên chỉ mới hai mươi hai tuổi!

Hắn cũng là lần đầu tiên hắn được nếm trải cái gì gọi là"hối hạn xanh ruột" cùng"tiền mất tật mang". Lần nhằm vào Vân gia này, hắn được bảy đại gia tộc cùng sáu mươi vương phủ chống đỡ, vốn hắn đã vững vàng chiếm cứ thượng phong, hắn vốn muốn đạp lên trên khí thế cùng tôn nghiêm của đối phương mà đưa ra việc song phương tiến hành quyết đấu để quyết định Vân gia sẽ đi hay ở... Nhưng cuối cùng hắn lại thu được kết quả như vậy.

Bất kể là nhằm vào Vân gia hay tàn nhẫn phong tỏa khí thế của đối phương hắn đều thành công. Nhưng lúc này lại xuất hiện một cái biến số mà hắn hoàn toàn không thể đoán trước.

Lúc này, khi đối mặt với nụ cười nhạt trên mặt Vân Triệt, trong lòng Hoài Vương lập tức bay lên một đạo hàn ý lạnh lẽo. Cho dù là nằm mộng thì hắn cũng không thể tưởng tượng được người thứ nhất khiến cho hắn cảm nhận được sự khiếp đảm lại là một thanh niên chỉ có hai mươi hai tuổi.

Âm mưu trục xuất Vân gia ra khỏi những gia tộc thủ hộ Yêu Hoàng đã được hắn chuẩn bị từ lâu. Tuy nhiên khi hắn tiến hành bước thứ nhất trên Yêu Hậu đại điển lại bởi vì Vân Triệt mà thảm bại, một bước muốn tàn nhẫn phong tỏa khí thế đối phương lại bị phản hiệu quả tới mấy lần... Trợ uy cho đối phương, tự làm khó mình!

Bảy gia tộc lớn khác phải lấy ra năm cân Tử Mạch Thần Tinh, mà hắn lại phải lấy ra ròng rã hai mươi cân Tử Mạch Thần Tinh chính là một chuyện cười lớn trong mắt thiên hạ quần hùng, khiến mọi thứ đều biến thành ác mộng!

Hoài Vương chợt cắn chặt răng, lồng ngực hơi chập trùng, hắn mạnh mẽ trấn định lại, sau đó liền quay đầu lại nhìn về phía Vân Khinh Hồng, lạnh lùng nói:

- Vân Khinh Hồng, chuyện gì thế này?

Lời nói của hắn vừa truyền ra liền khiến không ít người lập tức ngơ ngẩn, sau đó sắc mặt bọn họ liền trở nên quái dị. Dưới loại tình cảnh này, Hoài Vương không trả lời Vân Triệt mà lại đột nhiên quay lại chất vấn Vân Khinh Hồng, mặc cho ai nấy đều thấy được, hiện tại Hoài Vương đã triệt để mất bình tĩnh, tâm thần lâm vào đại loạn.

Vân Khinh Hồng cười nhạt một tiếng, chậm rãi nói:

- Như ngươi nhìn thấy, thứ hắn vừa lấy ra chính là Huyền Cương chi lực của Vân gia ta. Chẳng lẽ Hoài Quận Vương ngươi đứng gần như thế gần lại không nhận ra hay sao?

- Cái này không thể nào!

Hoài Vương chợt gầm nhẹ:

- Xưa nay trong Vân gia các ngươi căn bản không có người này! Lần đầu tiên hắn xuất hiện ở Yêu Hoàng Thành chính là ở ba tháng trước... Hắn làm sao có thể là người Vân gia được!

- Việc này ta không có nghĩa vụ phải giải thích cho ngươi.

Vân Khinh Hồng thản nhiên nói:

- Ta cũng không cần thiết phải tranh cãi với ngươi, vừa này chính ngươi cũng đã nói, Huyền Cương chính là minh chứng cứng rắn nhất, là thứ không thể chối cái để chứng minh về thân phận của người trong Vân gia ta, hắn có phải là người Vân gia ta hay không thì nhất định trong lòng ngươi đã rõ ràng. Thật ra có một chuyện ta có thể nói cho ngươi biết... Vân Triệt không những là người của Vân gia ta, hơn nữa, hắn còn là nhi tử của Vân Khinh Hồng ta, là Vân gia chi chủ trong tương lai!

Lời nói của Vân Khinh Hồng vừa truyền ra, Yêu Hoàng Điện thật vất vả mới yên tĩnh lại liền giống như bị một đạo kinh lôi bổ xuống, trong nháy mắt liền bị tiếng gầm mãnh liệt nhấn chìm.

- Vân Triệt là nhi tử của gia chủ Vân gia, này này chuyện này...

- Vân gia chủ là đại nhân vật cỡ nào, lời hắn nói ra ở trước mặt Tiểu Yêu Hậu, ở trước mặt thiên hạ quần hùng sao có thể là giả được!

- Lúc trước, thân phận của Vân gia Vân Tiêu bị tất cả mọi người nghi ngờ, Vân gia chủ đối với toàn bộ nghi vấn đều một mực im lặng không nói, không thừa nhận cũng không phủ nhận, mà lúc này ở trước mặt mọi người hắn lại nói Vân Triệt chính là nhi tử của mình. Nhìn vào ánh mắt lăng nhiên, giọng điệu tràn ngập khí phách kia thì nhìn như thế nào cũng không giống như là giả.

- Cẩn thận ngẫm lại, cũng thật sự là không phải quá khó tiếp thu. Tuy ngày hôm nay Vân Triệt lấy được vô vàn danh tiếng, nhưng cũng đã triệt để đắc tội Hoài Vương, đắc tội bảy đại gia tộc cùng sáu mươi vương phủ thủ hộ Yêu Hoàng! Nếu như Vân Triệt chỉ là nghĩa tử thì sao có khả năng có thể đánh đến trình độ như thế này! Bởi vì hắn chính là người của Vân gia, càng là nhi tử của Vân Khinh Hồng... Ngoại trừ tử tôn của Vân Thương Hải, nhi tử của Vân Khinh Hồng ra thì trong thế hệ này của Vân gia không còn ai có thể có được thiên tư, thực lực cùng sự quyết đoán như vậy!

- Lẽ nào, Vân Triệt là nhi tử tư sinh (con riêng) của Vân Khinh Hồng ở bên ngoài hay sao?

- Không không! Tính tình Vân Khinh Hồng cực kỳ chính trực, hắn quang minh chính đại cưới vợ bé còn có thể nhưng kiên quyết không thể làm ra việc trong bóng tối với nữ nhân khác. Hơn hai mươi năm trước, sau khi vợ chồng Vân Khinh Hồng từ Thiên Huyền đại lục trở về, bởi vì cả hai bị thương nặng nên đã mời rất nhiều danh y tới dưỡng thương. Căn cứ theo lời những danh y kia ngẫu nhiên truyền lại, trong lúc Vân phu nhân mang bầu lại thân thụ hàn độc, vì muốn bảo hộ đứa trẻ trong bụng mà bức hàn độc đến trong ngũ tạng của mình... Lúc này mới khiến cho hàn độc nhập thân, không cách nào cứu trị. Nói cách khác, lúc đó quả thực là Vân phu nhân đã vì Vân Khinh Hồng mà sinh hạ một đứa trẻ... Nhưng Vân Tiêu không có Huyền Cương lại là việc mọi người đều biết...

- Nói như vậy... Rất có thể bởi vì Vân gia đang trong tình cảnh nguy hiểm nên Vân gia chủ mới hết sức che giấu đứa con trai này, hoặc là vì hắn tìm được một vị sư phụ... Còn việc hắn mang Vân Tiêu về chỉ là trên danh nghĩa àd thôi.

- Vô cùng có khả năng!

Vô số âm thanh kinh ngạc thốt lên, nghị luận, suy đoán tràn ngập mỗi một góc của đại điện. Mà những người cảm thấy khiếp sợ nhất lại không thể nghi ngờ chính là người của Vân gia, Vân Triệt có Vân gia huyết thống, hắn chân chân chính chính là người của Vân gia. Việc này đã làm cho tất cả mọi người cảm thấy vô cùng mừng rỡ, mà nếu như hắn thật sự là nhi tử của Vân Khinh Hồng thì quả thật là giống như thiên giáng điềm hỉ xuống Vân gia! Bởi vì điều này đại biểu cho việc chủ mạch nhà họ Vân cũng không có đoạn tuyệt!

Các trưởng lão cùng thái thượng trưởng lão của Vân gia biết rất rõ tính nết của Vân Khinh Hồng. Nếu như ở trong trường hợp như vậy mà hắn vẫn dùng ngữ khí như vậy hô lên thì sao có thể là giả!

- Hô... Nội dung của vở kịch này quá ly kỳ.

Tô Hạng Nam thở dài, cảm khái không nói nên lời.

- Tôn tử của Vân Thương Hải, nhi tử của Vân Khinh Hồng... Chẳng trách, chẳng trách…

Thiên Hạ Hùng Đồ có chút ngơ ngác gật đầu. Vân gia đời đời đơn truyền, mỗi một đời, đều là rồng trong loài người, long chi đế, chưa từng ngoại lệ.

- Quả thật là Vân gia sẽ lại tiếp tục quật khởi.

Ngôn Tự Kính cảm thán nói.

Lão giư tử Mộ Phi Yên ngồi ở đó sửng sốt cả nửa ngày, sau đó liền giống như thức tỉnh từ trong mộng. Hắn lập tức đứng lên, chòm râu vô cùng kích động run rẩy nói:

- Lẽ nào... Lẽ nào... Hắn chính là hài tử mà Nhu nhi thất lạc tại Thiên Huyền đại lục...

Năm đó Vân Khinh Hồng cùng Mộ Vũ Nhu đã gặp cái gì ở Thiên Huyền đại lục, đặc biệt là việc về hài tử kia thì người ngoài không thể nào biết, nhưng hắn thân là phụ thân của Mộ Vũ Nhu thì hắn sao có thể không biết được cơ chứ.

- Sẽ không sai!

Mộ Vũ Thanh cũng kích động nói:

- Hắn có Vân gia huyết thống, muội phu hắn đã chính miệng thừa nhận, hơn nữa nhìn vào ánh mắt của tiểu muội thì... Mà điểm trọng yếu chính nhất ngoại trừ nhi tử của tiểu muội, ngoại tôn của phụ thân thì không còn người nào có thể ưu tú như vậy được!

Mộ Phi Yên đã mấy trăm tuổi, từ xưa tới nay đối với những lời ninh nọt của ba nhi tử đều xem thường nhưng những lời nịnh nọt này của Mạc Vũ Thanh này lại khiến Mộ Phi Yên mở cờ trong bụng, thân thể hắn hơi nghiêng về phía trước, hai tay hắn run run:

- Đúng... Hắn chính là hài tử của Nhu nhi, là ngoại tôn của ta... Ha... Ha ha ha ha... Đây là ngoại tôn của ta... Thân ngoại tôn của ta!

- Hóa ra tiểu tử này lại là ngoại tôn của chúng ta!

Mộ Vũ Không cũng kích động tới nhe răng trợn mắt, hắn vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Mộ Vũ Bạch dùng hai tay che mặt, đầu gần như muốn giấu vào trong đũng quần, hắn liền trợn mắt, vỗ cho Mộ Vũ Bạch một cái nói:

- Này, lão đại! Nhi tử của tiểu muội đã trở về, đây là thân ngoại tôn của chúng ta... Ngươi đây là phản ứng gì?

- Khà khà!

Mộ Vũ Thanh cười trên sự đau khổ của người khác cười:

- Lúc trước lão đại chúng ta vẫn hô muốn cùng ngoại tôn của chúng ta kết bái...

- Câm miệng cho ta!

Mộ Vũ Bạch liềm đã một cước lên trên mông Mộ Vũ Thanh quát:

- Ai dám nhắc lại việc này, lão tử đánh kẻ đó!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment