.
._293__2" class="block_" lang="en">Trang 293# 2
Chương 586: Kim Ô Hồn Linh.
Người đứng phía trước Kim Ô Lôi Viêm Cốc chính là Tiểu Yêu Hậu.
Nàng đứng ở Kim Ô huyền trận nhẹ nhàng phẩy phẩy cánh tay, sau đó chậm rãi nâng Yêu Hoàng tỷ lên, nhất thời Yêu Hoàng tỷ phóng thích ra ánh sáng càng thâm thúy nóng rực hơn, đồng thời chậm rãi lóe sáng, tần suất lấp lóe của nó hoàn toàn hoàn toàn tương tự cùng hư ảnh Kim Ô trong tâm huyền trận, giống như là sản sinh ra sự cộng minh nào đó.
Tiểu Yêu Hậu vươn tay trái ra, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vạch một cái, một giọt máu đỏ sẫm từ đầu ngón tay của nàng bay ra, rơi xuống Yêu Hoàng tỷ, một lát sau Yêu Hoàng tỷ lấp lóe ánh lửa, một đạo hỏa diễm màu vàng óng bay lên, vờn quanh Yêu Hoàng tỷ, thật lâu không tắt.
Tiểu Yêu Hậu mở rộng ngón tay, nhẹ nhàng biến ảo, nhất thời lại có một giọt máu đỏ tươi bay thẳng đến chỗ Kim Ô huyền trận, rơi vào trung tâm hư ảnh Kim Ô. Một ngọn lửa màu vàng ở trung tâm huyền trận thiêu đốt lên.
Tiểu Yêu Hậu cầm Yêu Hoàng tỷ bay người lên, mang Yêu Hoàng tỷ đụng vào trung tâm huyền trận, nhất thời hai đám hỏa diễm do máu của nàng thiêu đốt lên dung hợp lại cùng nhau, Yêu Hoàng tỷ phát sinh ra một tiếng hí, Kim Ô huyền trận cũng hí lên từng trận, tiếp theo, hai đám lửa giao hòa bên trong đồng thời vụt tắt...
Mà huyền trận phong tỏa Kim Ô Lôi Viêm Cốc, cũng nhanh chóng mờ nhạt, cho đến khi hoàn toàn tiêu tan.
Lối vào duy nhất của Kim Ô Lôi Viêm Cốc, hiện ra ở trước người Tiểu Yêu Hậu.
Ánh mắt Tiểu Yêu Hậu bình tĩnh như nước, nàng thu hồi Yêu Hoàng tỷ, thân thể lướt trên một con đường mà mắt người bình thường không thể phát hiện, không hề có một tiếng động đi vào Kim Ô Lôi Viêm Cốc...
Phải nửa tháng nữa mới đến kỳ hạn Kim Ô Lôi Viêm Cốc mở ra, thời gian năm năm đi qua, bên trong đã thai nghén ra lượng lớn Hỏa Linh cùng Lôi Linh. Đại địa nơi này đỏ thẫm, bầu trời lại là màu tím, trong tầm mắt có vô số hỏa diễm đang đung đưa, vô số ánh chớp lóe lên, tihỉnh thoảng mặt đất lại vọt lên sóng lửa cao mấy chục trượng, hoặc là một đạo lôi đình rít gào xuống... rõ ràng nơi này cùng ngoại giới chỉ cách nhau một cái Kim Ô huyền trận nhưng pháp tắc đã tạo thành hai cái thế giới hoàn toàn khác nhau.
Tiểu Yêu Hậu mở ra tốc độ, một đường đi thẳng về hướng Bắc, nàng tùy ý để hỏa diễm cùng ánh chớp oanh kích ở trên người nàng, nhưng những ngọn lửa và ánh chớp kia có tàn phá như thế nào đi nữa cũng không cách nào xúc phạm tới nàng mảy may. Một số Hỏa Linh có ý thức, sau khi nhận biết được khí tức trên người nàng, liền nhanh chóng thoát đi, không dám tới gần.
Kim Ô Lôi Viêm Cốc cực kỳ rộng lớn, Tiểu Yêu Hậu tập trung hết thảy sức mạnh lên tốc độ, không có bất kỳ bảo lưu nào, nên tốc độ nhanh như một ánh chớp, mà ngay cả như vậy, hơn một canh giờ sau bên người nàng vẫn là thế giới sấm sét cùng hỏa diễm như cũ, bay mãi cũng không thấy phần cuối.
Ròng rã hai canh giờ, một cái vách núi bị ngọn lửa màu vàng hoàn toàn bao vây xuất hiện ở phía trước, Tiểu Yêu Hậu xoay người một cái, rơi xuống trước vách núi, trước mặt nàng là một cái huyền trận giống với Kim Ô huyền trận phong tỏa Kim Ô Lôi Viêm Cốc, chỉ là cái huyền trận này nhỏ hơn cái trước ba phần, hình ảnh Kim Ô càng thêm thâm thúy.
Rốt cục ánh mắt vắng lặng của Tiểu Yêu Hậu cũng xuất hiện sự rung chuyển. Đây không phải là lần thứ nhất nàng đến đây, nhưng lần này tâm tình của nàng hoàn toàn không giống dĩ vãng. Trong dĩ vãng, nàng chỉ có bất đắc dĩ cùng khát vọng, mà lần này... Trong tay nàng đã cầm Yêu Hoàng tỷ.
Cầm Yêu Hoàng tỷ trong tay, Tiểu Yêu Hậu không còn do dự nữa, nàng chậm rãi đi về phía trước, thời điểm thân thể của nàng đụng chạm đến huyền trận, ánh lửa trên Yêu Hoàng tỷ lấp lóe, một đoàn hỏa diễm lan tràn mà ra, bao vây lấy Tiểu Yêu Hậu, mang theo thân thể của nàng chậm rãi đi vào huyền trận...
Thế giới trước mắt Tiểu Yêu Hậu nhất thời biến mất, từ thế giới lôi hỏa bước vào một cái thế giới đầy rẫy màu vàng.
Tiểu Yêu Hậu cầm Yêu Hoàng tỷ quỳ một chân trên đất, cung kính nói:
- Đế vương thứ mười hai của Huyễn Yêu vương tộc, người kế thừa huyết thống Kim Ô thứ mười một, bái kiến Kim Ô thánh thần.
- Ha ha ha ha ha ha...
Thanh âm Tiểu Yêu Hậu vừa ra, một tiếng cười lớn của nữ nhân liền vang lên ở trong thế giới màu vàng. Âm thanh này vừa giống như đến từ phía chân trời, vừa giống như gần ở bên tai, cho dù Tiểu Yêu Hậu có huyền lực Quân Huyền cấp năm, cũng cảm thấy run rẩy khi nghe thấy âm thanh này.
- Huyễn Yêu vương tộc các ngươi muộn trăm năm không đến, rốt cục hôm nay cũng đến, nhưng lại là một cái nữ tử. Xem ra, duyên phận của bản tôn cùng bộ tộc các ngươi đã hết, ngươi còn tới làm gì!
Thanh âm của nữ tử dường như ngọn lửa hừng hực, lời của nàng để lòng Tiểu Yêu Hậu sinh ra không hiểu, nàng ngẩng đầu nói:
- Phụ hoàng cùng hoàng đệ ở trăm năm trước lần lượt gặp nạn, Yêu Hoàng tỷ cũng mất trăm năm, ngày gần đây mới tìm về, vì lẽ đó trì trễ trăm năm. Tuy ta là nữ tử, nhưng ta là truyền nhân duy nhất của Yêu Hoàng tộc bây giờ, kế thừa Yêu Hoàng chi huyết thuần khiết. Kính xin Kim Ô thánh thần ban cho ta Kim Ô Phần Thế Lục cùng huyết thống thuỷ tổ, để chấn chỉnh lại Yêu Hoàng tộc.
- Ban tặng cho ngươi Kim Ô Phần Thế Lục cùng huyết thống thuỷ tổ? Ha ha ha ha! Ngươi thực sự là đáng thương mà lại ngây thơ, lẽ nào ngươi không nghe rõ vừa nãy bản tôn nói gì sao? Thời điểm ngươi tiến vào, bản tôn liền biết duyên phận cùng tộc ngươi đã hết!
- Kim Ô thần thánh có ý gì?
Tiểu Yêu Hậu cau mày không hiểu.
- Ý gì? Ngươi quả nhiên là quá ngây thơ! Yêu Hoàng tộc ngươi ở trong vạn năm, truyền nối mười đời Yêu Hoàng, mười đời Yêu Hoàng đều là nam tử! Chưa bao giờ có nữ tử, lẽ nào ngươi cho rằng đây chỉ là sự trùng hợp đơn thuần à! Hừ, xem ra ngươi vẫn luôn không biết, lấy thân thể phàm nhân của các ngươi, làm sao có thể chịu đựng máu huyết của Kim Ô thuỷ tổ, chỉ có nam tử mới có thể!
Tiểu Yêu Hậu như bị sét đánh, toàn thân khẽ run lên:
- Tại sao! Tuy ta là nữ tử, nhưng ta là người thừa kế Yêu Hoàng tộc..
- Chuyện này không quan hệ đến việc ngươi có là người kế thừa Yêu Hoàng tộc hay không! Chỉ liên quan ngươi là nữ nhân!
Cô gái không hề lưu tình nói:
- Nam thể là dương, nữ thể là âm, lấy thân thể phàm nhân của nữ tử, điều động huyền hỏa bình thường vẫn có thể, cho dù đó là Phượng Hoàng, Chu Tước chi viêm cũng có thể, nhưng Kim Ô chi viêm ta là chí dương chi hỏa của thế gian! Không có nửa điểm âm khí! bây giờ ngươi chỉ kế thừa Kim Ô huyết thống mỏng manh, đã bị phần tâm phần thể ngày đêm, thống khổ không thể tả, hơn nữa tuổi thọ giảm nhiều, nếu chịu đựng huyết thống thuỷ tổ, khí huyết bên trong ngươi sẽ triệt để đại loạn, đau đến mức không muốn sống!
- Lại thêm chuyện, hiện nay tấm thân của ngươi vẫn là xử nữ, nguyên âm trong cơ thể vẫn còn tồn tại, nếu như thừa nhận máu huyết thuỷ tổ, không quá ba ngày, huyết thống sẽ bốc cháy, ngũ tạng bị đốt mà chết!
Tiểu Yêu Hậu:
-!!!!
Xác thực mười đời Yêu Hoàng của Huyễn Yêu giới đều là nam tử, thế nhưng không có người nào cảm thấy chuyện này có cái gì kỳ quái, bởi vì nam tử là hoàng, vốn là chuyện thiên kinh địa nghĩa, nữ tử là hoàng, ngược lại sẽ không bình thường. Kim Ô huyết thống làm tổn thương nữ tử, điểm này người Huyễn Yêu vương tộc đều rõ rõ ràng ràng, đặc biệt là sau khi có huyết thống Yêu Hoàng trực hệ, xưa nay đều chết trước Yêu Hoàng, không có một người nào có tuổi thọ vượt quá ngàn năm... Chuyện này chưa từng ngoại lệ.
Những thứ này Tiểu Yêu Hậu đều biết... Nhưng tuyệt không nghĩ tới, thân nữ tử, dù cho là con gái Yêu Hoàng, lại không thể gánh chịu máu huyết thuỷ tổ... Cũng không thể tu luyện Kim Ô Phần Thế Lục.
Hết thảy hi vọng như hóa thành nước suối lạnh lẽo vô tình chảy qua tâm hồn của nàng, nàng ngơ ngác hồi lâu, nghĩ đến tình cảnh hiện nay của Yêu Hoàng tộc, không cam lòng lẩm bẩm nói:
- Lẽ nào, một điểm khả năng đều không có... Kim Ô thánh thần, ngươi rõ ràng cũng là thân thể nữ tử...
- Ha ha ha ha!
Thanh âm kia lại cười to:
- Thân thể thần linh, há lại là thứ mà phàm nhân các ngươi có thể so sánh! Nếu nói là khả năng... Hừ, ngược lại cũng không phải là không có, ngươi phải lấy được nguyên dương của nam tử nắm giữ huyết mạch của Chu Tước hoặc Phượng Hoàng tẩm bổ! Nhưng Huyễn Yêu Giới, chưa từng có lực lượng của Phượng Hoàng cùng Chu Tước để lại, cũng kiên quyết không tồn tại một cái nam tử như vậy, ngươi nên rời đi đi!
Thời điểm Kim Ô nhắc tới"Phượng Hoàng" cùng"Chu Tước" thì rõ ràng biểu lộ ra sự xem thường sâu sắc.
Tiểu Yêu Hậu cúi đầu nhắm mắt, thật lâu không nói gì, không chịu rời đi. Thanh âm của cô gái lại vang lên:
- Không nên ôm ấp ảo tưởng, không nên hy vọng bản tôn ra tay trợ giúp ngươi! Bản tôn là linh hồn rời thể của Kim Ô, ý chí Kim Ô hạ xuống là cả đời này không được rời khỏi nơi đây! vạn năm khởi nguồn, bản tôn đã ban tặng cho các ngươi vinh hoa, thành tựu Yêu Hoàng tộc vạn năm! duyên phận cùng bộ tộc các ngươi vừa tận, cũng là thiên ý! Ngươi đi đi!
- Còn Yêu Hoàng tỷ này cũng sẽ tiêu tán khi Yêu Hoàng huyết thống đoạn tuyệt!
Thanh âm của Kim Ô hạ xuống, thế giới màu vàng cũng nhất thời đổ nát, xung quanh lại đã biến thành thế giới lôi hỏa. Tiểu Yêu Hậu vẫn quỳ ở đó như cũ, thật lâu không có động tác gì, nhìn như người mất hồn...
Có thể nói hôm nay là ngày vui nhất của Mộ gia hơn trăm năm qua năm.
Lúc Vân Triệt đáp ứng trở về Mộ gia, Mộ Phi Yên đã truyền âm về trong nhà trước, từ trên xuống dưới Mộ gia nhất tộc liền bận bịu thành một đoàn, quả thực so với Tiểu Yêu Hậu đến còn muốn ầm ĩ hơn gấp mấy chục lần.
Mộ tộc so với Vân gia lớn hơn nửa phần, hơn nữa Vân gia suy yếu, nên bên trên khí thế Mộ gia phải thắng Vân gia rất nhiều.
Mộ lão gia tử lôi Vân Triệt đi vào cửa, một đường cười ha ha, tinh thần phấn chấn, khiến con cháu Mộ gia trố mắt ngoác mồm, thậm chí hoài nghi đây không phải là gia chủ không giận mà uy.
Mộ Phi Yên tự mình mang theo Vân Triệt đi dạo Mộ gia một vòng, miệng liên tục cười to không ngừng, nước bọt bay loạn, doạ đệ tử Mộ gia như là ban ngày thấy quỷ. Đi dạo Mộ gia xong, thời gian cũng gần chạng vạng, Mộ Phi Yên mới dẫn đoàn người tới đình viện của mình, sau đó không do dự lấy trà sâm mà mình cất giấu mấy trăm năm không cam lòng uống lấy ra hết... Ba huynh đệ Mộ Vũ Bạch nâng chén trà, hai tay đều phát run. Bình thường một ly trà sâm giá trị mười hai mươi vạn kim, bình thường ba huynh đệ bọn họ chỉ lén lút ngửi một chút, cũng bị lão gia tử mắng, ngày hôm nay lại vì cháu ngoại.. lấy ra uống!
- Đến! Triệt nhi, đây là lễ vật ông ngoại đưa cho ngươi, mau nhìn xem có thích hay không.
Mộ Phi Yên cười ha ha, ném một cái hộp ngọc toả ra hàn khí cho Vân Triệt.
- Cảm tạ ông ngoại.
Vân Triệt tiếp nhận, sau đó trực tiếp mang hộp ngọc mở ra, trong hộp to bằng lòng bàn tay, là một viên thủy tinh nhỏ hẹp như ngón út. Nhìn qua, nó giống như là một viên đá phổ thông, nhưng nó lại toả ra hàn khí, cho người ta cảm giác thần bí không cách nào hình dung.
Lúc nhìn thấy viên ‘đá’ này thì ba huynh đệ Mộ gia đồng thời trừng lớn, trà sâm trong miệng cũng phun ra ngoài, tiếp theo là tiếng gầm gừ khàn cả giọng...
- Thiên Tuyệt Hàn Tinh a a a a!!