Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 587 - Chương 588: Hậu Trường Tay

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_588" class="block_" lang="en">Trang 294# 2

 

 

 

Chương 588: Hậu trường tay



Tuy Vân Triệt nói là"Suy đoán", nhưng hắn trưng ra bốn cái lý do, bên dưới tổng hợp, lại gần như tiếp cận sự thực!

Có ba điểm Vân Triệt nói giống với ngoài nghi của Vân Khinh Hồng cùng Mộ Phi Yên. Những năm này, bọn họ vẫn không rõ tại sao trăm năm trước mười một người mạnh nhất Vân gia liên thủ, lại toàn bộ chôn vùi ở Thiên Huyền Đại Lục... tứ đại thánh địa Thiên Huyền Đại Lục quá mạnh, có thể đánh bại bọn họ, nhưng không thể đánh giết toàn bộ bọn họ mới đúng...

Hôm nay bọn họ mới biết, hóa ra những người kia vừa vào Thiên Huyền Đại Lục, đã rơi vào"Thiên Uy Trấn Hồn Trận" có thể phong tỏa huyền lực!

Vân Triệt nói tới một điểm không sai,"Thiên Uy Trấn Hồn Trận" có thể phong tỏa mười một vị cao cấp Đế Quân, thì mỗi giây kéo dài đều tiêu hao rất nhiều tài nguyên, lớn đến mức người thường không thể tưởng tượng nổi, vì lẽ đó nó không thể tồn tại trước ở nơi đó... Mà rõ ràng là có người sớm biết thời gian cùng địa điểm Vân Thương Hải đến!

Chỉ cần điểm này, đã đủ để chứng minh bên trong Yêu Hoàng thành tất có gian nhân!

Mà cái"Gian nhân" này, cũng chỉ có Hoài vương phủ!

- Nói như vậy, kẻ cầm đầu hại chết tiên Yêu Hoàng, Tiểu Yêu Hoàng... Để Huyễn Yêu Giới ta bị đại nạn cũng không phải là đám người gọi là thánh địa trên Thiên Huyền Đại Lục, mà là... Hoài vương phủ!!

Mộ Vũ Bạch đấm một quyền xuống đất, tức giận đến mức cả người run run.

- Ta vốn cho là sau khi Tiểu Yêu Hoàng chết, huyết thống Yêu Hoàng đoạn tuyệt, Hoài vương mới bắt đầu sinh dã tâm, lại không nghĩ tới, dĩ nhiên là...

Mộ Vũ Thanh nghiến răng nghiến lợi:

- Toàn tộc bọn họ nhận được ân trạch của Yêu Hoàng nhất mạch mấy ngàn năm, nhưng lại làm ra chuyện gieo vạ Huyễn Yêu Giới bực này, đúng là thiên địa không dung! Nếu như tất cả những thứ này là sự thật, tội của Hoài vương phủ quả thật là không thể tha!

- Triệt nhi đưa ra bốn cái lý do này, đã không thể nào là giả rồi!

Ngực Mộ Phi Yên kịch liệt chập trùng, đôi mắt hổ tràn ngập tức giận:

- Tuy trước đây ta có suy đoán này, nhưng mỗi lần đều tự mình phủ định, bởi vì ta kiên quyết không muốn tin tưởng hắn thân là vương phủ, lại làm ra chuyện nhân thần cùng phẫn, thiên địa không tha này! Không nghĩ tới... Bọn họ thật sự là một đám súc sinh! Vì dã tâm của mình, hại chết tiên Yêu Hoàng cùng Tiểu Yêu Hoàng, hại chết Vân Thương Hải... Hại huyết thống Yêu Hoàng cứ như vậy đoạn tuyệt... Hại toàn bộ Huyễn Yêu giới hoảng sợ trăm năm...

Mộ Phi Yên càng nói càng kích động, hô hấp cũng ở dưới tức giận và bi thương mà trở nên gấp rút... thời điểm Vân Triệt nói rõ nguyên nhân đám người Vân Thương Hải bị vây hãm thì hắn đã biết, suy đoán mông lung mà mình không muốn tin tưởng là sự thực.

Những năm này, bọn họ hận tứ đại thánh địa Thiên Huyền Đại Lục thấu xương, toàn bộ Huyễn Yêu giới cũng coi Thiên Huyền Đại Lục là nơi yêu ma ở... Hôm nay mới biết, yêu ma mang đến đại nạn cho Huyễn Yêu Giới càng ở bên trong Yêu Hoàng thành! càng là người vương tộc.

Điểm này, ai có thể nghĩ tới? Ai sẽ nghĩ tới?

Ngay cả những thế lực có khuynh hướng đầu nhập vào Hoài vương phủ, cũng tuyệt đối không nghĩ đến Hoài vương phủ là người đứng sau tất cả.

Hai mắt Tiêu Vân trừng trừng, triệt để há hốc mồm. Mỗi một chữ hắn nghe được bên tai lúc này đều là thiên lôi.

Vân Khinh Hồng gắt gao nắm chặt hai tay than nhẹ:

- Hại chết Yêu Hoàng, hại phụ thân ta, hại Vân gia ta vẫn luôn là người bên cạnh... Thù này hận này... Không đội trời chung!

Hắn ngẩng đầu lên, chậm rãi nói:

- Nhưng người sinh sôi dã tâm đầu tiên, không phải là Hoài vương! thời điểm Thiên Huyền Đại Lục xâm lấn lần đầu, Hoài vương mới ba mươi tuổi, hắn không thể có dã tâm cùng lòng dạ này, càng không thể dựa vào lực lượng bản thân, không bị bất kỳ người nào phát hiện, cấu kết với Thiên Huyền Đại Lục...

Mộ Phi Yên đột nhiên cả kinh, Mộ Vũ Không kinh ngạc nói:

- Lẽ nào... Là Hoài vương chi phụ, Minh Vương!?

- Nhưng, thường ngày Minh Vương là người cực kỳ hiền lành, làm việc khiêm tốn, dù cho đối mặt với bình dân cũng không hề dùng tư thế vương tộc, còn là người trung thành tuyệt đối với tiên Yêu Hoàng, nói gì nghe nấy... Đối với danh lợi càng là không hề theo đuổi, hơn trăm năm trước, lúc Hoài vương ba mươi bảy tuổi liền không thể chờ đợi được nữa, mang vị trí vương phủ chi chủ vị tặng cho Hoài vương, còn mình ung dung đi chung quanh du sơn ngoạn thủy, bất cứ chuyện gì cũng không quan tâm đến... tính tình đạm bạc khiến những người nghe tên hắn rất có thể đã quên danh tự này... Làm sao có khả năng sẽ là hắn!

Mộ Vũ Thanh không thể tin được nói.

Mộ Phi Yên ngơ ngác nửa ngày, bỗng nhiên nói:

- Lúc trước, ta vẫn rất thưởng thức tính tình của Minh Vương, nên hay giao hảo cùng hắn. Nhưng có một lần đối ẩm, Vân Thương Hải trịnh trọng nói với ta, muốn ta cùng Minh Vương chỉ có thể giao tình, kiên quyết không thể giao tâm. Ta hỏi đến nguyên nhân, hắn nói Minh Vương quá mức ôn hòa, ôn hòa đến mức cho hắn có một loại cảm giác không bình thường. Hơn nữa nếu Minh Vương thật sự đạm bạc, vì sao tu vi huyền lực một mực cao như thế...

- Thực lực Minh Vương rất mạnh?

Vân Triệt liền vội vàng hỏi.

- Không sai!

Mộ Vũ Bạch gật đầu, xanh mặt nói:

- Trong những người đồng lứa thì tiên Yêu Hoàng mạnh nhất, Yêu Vương kém hơn, mà tu vi huyền lực của Minh Vương, chỉ đứng sau tiên Yêu Hoàng cùng Yêu Vương. Bây giờ trăm năm qua đi, tu vi của hắn, hẳn đã vượt qua Yêu Vương năm đó.

- Ai.

Mộ Phi Yên thở dài:

- Chỉ có điều năm đó đối mặt lời khuyên của Vân Thương Hải, ta không làm theo... Thậm chí mãi đến tận khi Hoài vương bộ lộ dã tâm, ta vẫn không có hoài nghi đến trên đầu hắn, nhiều lắm là tức giận mắng hắn sinh ra một cái nghịch tử.

Lông mày Vân Triệt hơi động:

- Ông ngoại, ý của người là.. Những năm này, người không có gặp qua Minh Vương?

- Không sai.

Mộ Phi Yên gật đầu:

- Trước khi tiên Yêu Hoàng gặp nạn, Minh Vương đã mang vị trí vương phủ chi chủ truyền cho Hoài vương, sau đó hướng về tiên Yêu Hoàng cáo lui, tự xưng muốn không sầu lo đi khắp Huyễn Yêu giới, cảm nhận phong trần... Sau lần đó, bất kể là Yêu Hoàng nhất mạch tao ngộ biến cố lớn, hay là Hoài vương bại lộ dã tâm, hắn cũng chưa từng xuất hiện. Vì để cho hắn đứng ra ngăn cản Hoài vương, Tiểu Yêu Hậu và ta đã từng tận lực đi tìm tung tích của hắn, nhưng không thu hoạch được gì... Xác thực, Huyễn Yêu Giới to lớn như thế, lấy thực lực của hắn, nếu như không muốn bị người tìm tới, liền không có người nào có thể tìm tới hắn.

- Bây giờ Tiên Yêu Hoàng cùng Yêu Vương đều đã từ thế, huyết thống Kim Ô của Tiểu Yêu Hậu vẫn còn chưa thức tỉnh, thực lực Minh Vương... Đã hoàn toàn xứng đáng số một Huyễn Yêu giới, không người nào có thể sánh cùng!

Nói tới chỗ này, hô hấp của Mộ Phi Yên hơi ngưng lại, sắc mặt của mọi người, cũng lập tức trở nên khó coi rất nhiều, toàn thân xuất hiện lạnh lẽo trong chớp mắt.

Chân tướng càng rõ ràng, liền càng khủng bố.

Thực lực Hoài vương vốn đã bành trướng đến mức Tiểu Yêu Hậu cũng không cách nào ngang hàng, bây giờ lại thêm một người có lòng dạ cùng thực lực cực kỳ đáng sợ là Minh Vương, thế cuộc vốn cực kỳ ác liệt, lại trở nên càng ngày càng hướng tới vực sâu...

Đến tột cùng thì bọn họ có thể lấy cái gì để chống lại đoàn bóng tối bao phủ Yêu Hoàng tộc, bao phủ toàn bộ Huyễn Yêu giới này...!?

Trong phòng lập tức trở nên yên lặng, chỉ còn dư lại một tiếng hít thở hỗn loạn. Hồi lâu sau, Mộ Phi Yên thở dài một tiếng, nhíu mày nói:

- Xem ra, hy vọng duy nhất chính là Tiểu Yêu Hậu thức tỉnh huyết mạch rồi!

- Nếu huyết thống của Tiểu Yêu Hậu thức tỉnh, thực lực có thể tăng lên tới trình độ nào?

Vân Triệt hỏi.

Vân Khinh Hồng không hề do dự bình tĩnh nói:

- Mỗi một đời Yêu Hoàng thức tỉnh sức mạnh huyết thống một, luyện thành Kim Ô Phần Thế Lục thì thực lực của hắn chắc chắn vô địch Huyễn Yêu giới! Ngàn năm trước, tiên Yêu Hoàng ở Quân Huyền cảnh cấp bốn đã thức tỉnh huyết thống, huyền lực trực tiếp tăng lên đến Quân Huyền cảnh cấp chín, hiện nay huyền lực của Tiểu Yêu Hậu là Quân Huyền cảnh cấp năm, sau khi huyết thống thức tỉnh, huyền lực chí ít sẽ tăng lên đến Quân Huyền cảnh cấp chín đỉnh cao! Hơn nữa bởi vì trên người mang theo Kim Ô Phần Thế Lục, mà có thể ngang hàng Quân Huyền cảnh cấp mười! Đồng thời, Kim Ô viêm lực nàng thức tỉnh còn có thể tạo thành áp chế rất lớn đối với người có huyết thống Kim Ô mỏng manh, đến thời điểm đó, coi như là Minh Vương, cũng không thể là đối thủ của Tiểu Yêu Hậu.

- Thì ra là như vậy.

Vân Triệt hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, trước hắn có nghe nói, mỗi một đời Yêu Hoàng lấy Yêu Hoàng tỷ tiến vào Kim Ô Lôi Viêm cốc, huyền lực sẽ trực tiếp tăng vọt, vô địch thiên hạ... hóa ra không phải là khoa trương.

Như vậy, Tiểu Yêu Hậu đã bắt được Yêu Hoàng tỷ, cũng có thể tiến vào Kim Ô Lôi Viêm cốc, mà nửa tháng sau Kim Ô Lôi Viêm Cốc cũng vừa vặn mở ra.

- Một khi huyết thống thức tỉnh, thực lực Tiểu Yêu Hậu sẽ khuếch đại tăng lên, như vậy...

Vân Triệt trầm mi nói:

- Nếu như ta là Hoài vương, sẽ dùng hết tất cả khả năng và biện pháp ngăn cản Tiểu Yêu Hậu tiến vào Kim Ô Lôi Viêm Cốc!

- Không sai!

Mộ Phi Yên gật đầu, ánh mắt âm lệ:

- Vì lẽ đó, nửa tháng sau Kim Ô Lôi Viêm Cốc mở ra, ta sẽ gọi thêm mấy lão già kia, tự mình hộ tống Tiểu Yêu Hậu đến Kim Ô tổ địa!

Yêu Hoàng Thành, Hoài vương phủ.

Sau khi Hoài vương trở lại vương phủ, sắc mặt lại bình tĩnh như nước, nhưng người trong phủ tới gần hắn, sẽ không tự chủ được run rẩy một cái, sự âm trầm để cho bọn họ khiếp đảm không dám tới gần.

- Vương gia, lão gia nói sau khi người trở lại lập tức đi gặp lào gia.

Hoài vương mới bước vào cửa phủ, một người sắc mặt vàng như nghệ, tiến lên thấp giọng nói. Dáng vẻ của hắn cùng Nham Long tôn giả bị Vân Khinh Hồng trọng thương cực kỳ giống.

Nghe được hai chữ"Lão gia", lông mày Hoài vương mạnh mẽ động một cái, khẽ gật đầu, bước nhanh về phía trước, sau khi bước vài bước, hắn bỗng nhiên dừng lại, nhếch miệng nói:

- Thương thế của Dạ nhi sao rồi?

Nam tử kia nói:

- Thương thế của Huy Dạ điện hạ so với dự đoán nghiêm trọng hơn mấy phần, sức mạnh đánh vào trong cơ thể hắn cực kỳ bá đạo, mãi đến tận hiện tại cũng chưa thể hoàn toàn xua tan... Chỉ sợ Huy Dạ điện hạ phải tu dưỡng ít nhất ba tháng.

Lông mày Hoài vương hơi căng lên, không nói gì, lặng lẽ đi vào trong hậu viện.

Hoài vương mở ra kết giới, tiến vào mật đạo, cuối cùng dừng bước ở trước một tấm rèm rộng lớn mà đen kịt, sau bức rèm có một bóng người mơ mơ hồ hồ.

Hoài vương quỳ xuống, nhắm mắt nói:

- Phụ vương...

- Không cần nhiều lời, chuyện hôm nay, vi phụ đã biết toàn bộ.

Một cái thanh âm trầm thấp sau bức rèm che truyền ra. Âm thanh này để người ta không thể phán đoán tuổi tác của chủ nhân nó, thanh âm như đến từ thiên ngoại, lại như đến từ luyện ngục u lạnh.

- Hai tháng trước Vân Khinh Hồng bỗng nhiên khỏi hẳn, huyền lực khôi phục. Ta vốn tưởng rằng chuyện này là biến số duy nhất ngoài dự liệu. Không nghĩ tới, con trai của hắn dĩ nhiên...

Nhắc tới Vân Triệt, cho dù lấy tâm tính của Hoài vương, cũng không nhịn được nghiến răng nghiến lợi. Đối với hắn nhục nhã và thất bại hôm nay đều là bình sinh không có!

- Việc này không trách ngươi, Vân Triệt cực kỳ lợi hại, còn mang Yêu Hoàng tỷ cùng di thể Vân Thương Hải về, coi như hôm nay vi phụ trình diện, cũng khó nghịch bại cục.

Thanh âm phía sau bức rèm che nói:

- Kế hoạch không thể thực thi vẫn còn ở đó nhưng thiên hạ chi tâm lại bị đẩy về phía Vân gia, đây mới là chỗ bất lợi. Đã như thế, ít nhất hai mươi năm, chúng ta không thể khinh động.

-... Ta muốn tự tay... Ngàn đao băm thây tên Vân Triệt kia!

Hoài vương hung tợn nói.

- Thất tâm chi ngữ như vậy, vẫn là lần thứ nhất vi phụ nghe được từ trong miệng ngươi. Xem ra lần này ngươi, triệt để bại rồi.

Âm thanh phía sau bức rèm vẫn bình tĩnh và lạnh lẽo như đêm đen vô bờ:

- Hắn giảo hoạt tới cực điểm, lại dám trắng trợn không kiêng dè như thế, tất có lý do! Cõi đời này, kẻ địch đáng sợ nhất, chính là kẻ địch ngươi không có thăm dò. Trước khi điều tra rõ tất cả nội tình của hắn, ra tay với hắn, bất luận là trong sáng hay ngoài tối đều là cử chỉ không khôn ngoan.

- Điểm này, ta rõ ràng.

Hoài vương cắn răng nói:

- Ta sẽ phái người... điều động hết thảy tai mắt, đi tra xét hết thảy nội tình của hắn! Đặc biệt là sư môn của hắn... và việc làm như thế nào hắn từ Thiên Huyền Đại Lục đi tới nơi này!

- Không! Hiện tại không phải thời điểm làm chuyện này.

Âm thanh phía sau bức rèm che trở nên càng thêm âm lãnh, một ngọn lửa màu đen bỗng nhiên ở trong bóng tối dấy lên, như là quỷ hỏa chập chờn bên trong vực sâu:

- Vi phụ gọi ngươi đến, là đi giết một người.

- Giết ai.

- Tiểu Yêu Hậu.

- Cái gì?

Hoài vương đột nhiên ngẩng đầu.

- Hiện tại, là thời cơ tốt nhất giết Tiểu Yêu Hậu.

Một tiếng cười khủng bố vang lên:

- Hơn nữa, đây là cơ hội nàng tự tay đưa cho chúng ta. Hiện tại không những nàng một thân một mình, hơn nữa bây giờ không có ai tới gần Kim Ô Lôi Viêm Cốc.

- Nàng cho rằng có được Yêu Hoàng tỷ, là có thể thức tỉnh huyết thống sao... thật ngây thơ...

- Việc này không thích hợp kinh động bất luận người nào, người càng ít càng tốt... Vì là bảo đảm không có sơ hở nào, vi phụ sẽ đích thân đi cùng ngươi, khiến cho nàng chết không để lại dấu vết! Ha ha ha ha ha ha...

Ngọn lửa màu đen điên cuồng chập chờn, một luồng hàn phong thổi lên, khiến bức rèm che vang lên tiếng ào ào...


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment