.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_609" class="block_" lang="en">Trang 305# 1
Chương 609: Tà Thần chi chủng. Lôi
- Hủy diệt... Toàn bộ Huyễn Yêu Giới?
Cánh tay Vân Triệt hơi run, thiếu chút nữa hắn liền quá mức kinh ngạc mà hô lên. Lúc này tuy rằng khối kim sắc ngọc thạch không có chút nhiệt độ nào đang nằm trong lòng bản tay hắn nhưng trái tim của hắn lại không thể khống chế mà run rẩy một hồi... Vân Triệt khó có thể tưởng tượng một khối ngọc thạch ẩn chứa lực lượng có thể hủy diệt Huyễn Yêu Giới trong một cái chớp mắt là hạng đồ vật khủng bố gì!
- Vật này khủng bố như vậy…
Vân Triệt hung hăng nuốt một ngụm nước miếng nói:
- Nếu như có thể hấp thu luyện hóa lực lượng trong đó thì chẳng phải là muốn nghịch thiên sao.
- Hấp thu lực lượng trong đó? Đối với ngươi tại thời điểm hiện tại mà nói đây chỉ là người si nói mộng.
Mạt Lỵ khinh thường cười nói một tiếng:
- Một khối ngọc thạch nhỏ như vậy lại ẩn chứa năng lượng có thể hủy diệt toàn bộ Huyễn Yêu Giới, ngươi có thể tưởng tượng được mật độ năng lượng bao trùm trong đó có bao nhiêu khổng lồ không? Lực lượng ở giai tầng này là thứ mà hiện tại ngươi căn bản không có cách lý giải, càng không thể thừa nhận. Nếu như ngươi muốn cưỡng ép hấp thu lực lượng bên trong đó thì chỉ có một kết quả duy nhất, đó là... Chết!
Đối với câu trả lời này của Mạt Lỵ, Vân Triệt cũng không cảm thấy bất ngờ, hắn lập tức nghi ngờ hỏi:
- Đã như vậy thì tại sao Kim Ô hồn linh lại phải tặng nó cho ta?
- Tất nhiên là có chỗ hữu dụng, về phần dùng để làm cái gì thì chính ngươi tới hỏi nàng đi.
Mạt Lỵ nói:
- Tại thời điểm ngươi hôn mê, nàng đã đọc qua tất cả ký ức của ngươi. Bởi vậy cho dù nàng nói ra bất kỳ bí mật nào của ngươi thì ngươi cũng không cần phải kinh ngạc.
Vân Triệt nâng Cửu Dương Ngọc lên, động tác của hắn cẩn thận từng li từng tí hỏi:
- Kim Ô Thánh Thần, viên Cửu Dương Ngọc này quá mức quý giá, hơn nữa lấy năng lực của ta, cũng căn bản không có cách nào có thể khống chế cùng sử dụng, thần vật bực này để ở chỗ ta sẽ chỉ làm phung phí của trời mà thôi. Không hiểu tại vì sao ngươi lại muốn tặng nó cho ta?
- Đối với ngươi mà nói, nó không chỉ hữu dụng, mà còn là đại dụng.
Kim Ô hồn linh thản nhiên nói, dường như không chút kinh ngạc khi hắn biết tới danh tự của"Cửu Dương Ngọc".
- Ngươi không phải có một chiếc huyền chu đến từ thời đại Viễn Cổ sao! Chiếc Huyền Chu có được năng lực thần kỳ xuyên thẳng qua Thái Hư chi lực, nhưng muốn thôi động nó lại cần tới năng lượng vô cùng to lớn.
- Mà mai Cửu Dương Ngọc này lại có thể làm trở thành nguồn năng lượng cho chiếc Thái Cổ Huyền Chu kia, giúp đỡ ngươi tùy ý xuyên thẳng qua Thái Hư chi lực... Chí ít thì nó có thể giúp ngươi tùy thời trở lại Thiên Huyền đại lục mà ngươi một mực suy nghĩ phải làm sao mới có thể trở về.
Nếu như không phải trước đó đã được Mạt Lỵ nhắc nhở thì nhấy định Vân Triệt sẽ bị lời nói của Kim Ô hồn linh dọa tới kêu to một tiếng... Cảm giác khi biết mình bị người khác đọc trí nhớ đương nhiên là vô cùng khó chịu, tất cả kinh lịch, qua lại, bí mật củ bản thân... Thậm chí các loại ý nghĩ không thể nói ra cũng bị người ta biết tới nhất thanh nhị sở, việc này còn khó chịu hơn so với bị lột sạch đứng ở trước mặt người khác...
Nghĩ đến Kim Ô hồn linh lúc trước đã ban cho Kim Ô huyết mạch cùng Cửu Dương Ngọc cho mình, Vân Triệt liền khẽ cắn môi nhẫn nhịn nhưng lúc này trong lòng hắn lại nổi lên một trận rung động kịch liệt. Mạt Lỵ từng nói qua, ngay cả Tử Mạch Thần Tinh cũng khó có thể thôi động Thái Cổ Huyền Chu nhưng theo như Kim Ô hồn linh nói thì mai Cửu Dương Ngọc này lại hoàn toàn có thể làm được việc này!
Như vậy, chẳng phải là hắn có thể lập tức lợi dụng Thái Cổ Huyền Chu để trở về Thiên Huyền đại lục... Trở lại bên cạnh những thân nhân mà hắn ngày đêm đó lo lắng hay sao!
Chỉ cần lực lượng trong Cửu Dương Ngọc chưa hao hết thì hắn còn có thể mượn nhờ Thái Cổ Huyền Chu, tùy thời qua lại giữa Thiên Huyền đại lục cùng Huyễn Yêu Giới... Hơn nữa còn sẽ không bị bất luận kẻ nào phát giác! Hoàn toàn tùy thời tùy chỗ, tùy tâm sở dục!
Tất nhiên là Vân Triệt cũng không phải loại người bụng đang đói có người mời ăn thì kêu no rồi mà từ chối, hắn lập tức gọn gàng cất Cửu Dương Ngọc vào trong Thiên Độc Châu. Sau khi Cửu Dương Ngọc chứa năng lượng kinh khủng rời khỏi bàn tay mình, trong lòng Vân Triệt liền nặng nề thở phào nhẹ nhõm, sau đó hắn liền chân thành hướng về phía Kim Ô hồn linh nói lời cám ơn:
- Cảm tạ Kim Ô Thánh Thần ban ân... Lúc trước ta có chút bất kính, mong Kim Ô Thánh Thần khoan dung.
- Hừ! Sao bản tôn có thể chấp nhặt với một tên tiểu tử nhân loại như người.
Kim Ô hồn linh lãnh đạm nói. Lúc này cặp đồng tử của nàng đột nhiên lóe lên. Trong nháy mắt, thân thể của Vân Triệt lập tức bị hỏa diễm bao phủ, đằng không, lơ lửng mà lên.
- Đây là …
Vẻ mặt của Vân Triệt có chút nghi hoặc.
- Tử Vong Chi Hải chính là đại phương tu luyện tốt nhất của ngươi! Thời gian kế tiếp ngươi phải luôn luôn ở trong Tử Vong Chi Hải, tỉ mỉ luyện hóa Kim Ô nguyên huyết, lĩnh hội “Kim Ô Phần Thế Lục” mà bản tôn đã khắc sâu vào trong tâm hồn ngươi! Đợi tới ngày Tiểu Yêu Hậu của ngươi phá khai bình chướng thì bản tôn sẽ đưa ngươi trở về! Trước đó thì ngươi không thể rời khỏi Tử Vong Chi Hải!
- Lại là cái tính cách này! Tôn Kim Ô hồn linh này chính là ưa thích việc ép buộc người khác phaie làm theo ý mình.
- Tuy nhiên mấy chữ"Tiểu Yêu Hậu của ngươi" quả thật là dễ nghe!
Vân Triệt tự nhủ trong lòng.
- Được!
Vân Triệt gật đầu, hắn cũng không có lý do gì để phản đối quyết định của Kim Ô hồn linh. Tử Vong Chi Hải quả thật chính là địa phương tu luyện thích hợp nhất của hắn.
- Ngoài ra, sau khi luyện hóa xong toàn bộ Kim Ô chi huyết thì ngươi phải ăn hết cái này!
Ngay khi thanh âm của Kim Ô hồn linh rơi xuống, một điểm tử sắc quang mang đã xuất hiện ở giữa hai mắt của nàng, sau đó điểm tử quang kia liền nhanh chóng bay về phía Vân Triệt...
Khi điểm tử quang kia tới gần liền kéo theo một trận tê minh càng ngày càng chói tai truyền đến. Hai mắt Vân Triệt chợt trừng lớn... Điểm tử quang kia càng ngày càng gần về phía Vân triệt, tuy rằng thứ này rất nhỏ, nhưng quanh thân nó lại có vô số đạo tử quang vặn vẹo, nóng này như hung thú, thâm thúy tới cực điểm quấn quanh, mà không gian xung quanh nó lại bị vặn vẹo tới không còn hình dạng.
Trong nháy mắt, lôi vân trên không trung l bị uy áp của Kim Ô hồn linh xua tan liền tràn ngập toàn bộ chân trời, bên tai hắn vang lên từng đạo từng đạo lôi minh điếc tai, chấn động thần hồn.
Mà chút dị biến này cũng không phải là thứ làm cho Vân Triệt kinh ngạc nhất. Hắn cảm giác được, ngay tại một sát na khi điểm tử quang này xuất hiện, huyền mạch trong cơ thể hắn giống như mãnh thú đang hôm mô đột nhiên thức tỉnh dậy, bắt đầu kịch liệt rung động. Loại cảm giác rung động này Vân Triệt cũng không cảm thấy chút lạ lẫm nào...
Tử lôi quang mang chớp động, tàn phá bừa bãi cũng không khiến hắn cảm giác được nửa điểm e ngại cùng bài xích mà ngược lại Vân Triệt còn cảm thấy một loại cảm giác hòa hợp thấm vào sâu trong tâm hồn.
Thời điểm tử quang tới gần, Vân Triệt gần như không thể tự chủ được vươn tay ra, nắm đồ vật này vào trong lòng bàn tay.
Trong nháy mắt, tất cả lôi điện liền tiêu tán, ngay cả khí tức cũng cũng trở nên vô cùng ôn hòa. Lúc này trong lòng bàn tay Vân Triệt hiện ra toàn cảnh của đạo tử quang kia... Đây là một khỏa hạt giống rất nhỏ, tử quang giống như mộng ảo mà bình thản chớp động lên.
- Cái này... Chẳng lẽ thứ này là … Tà Thần lôi chủng?
- Không sai! Đây chính là lôi điện chi chủng trong số các Tà Thần chi chủng! Ngươi kế thừa sức mạnh của Tà thần nên thứ nãy cũng thuộc về ngươi!
Kim Ô hồn linh nói:
- Nó vốn luôn lưu lạc tại Huyễn Yêu Giới nhưng lại được bản tôn thu lại. Phiến lôi vân vô tận bên trong Kim Ô Lôi Viêm Cốc này chính là nương nhờ vào lực lượng của nó mà sinh! Cuối cùng thì hiện giờ phiến Kim Ô Lôi Viêm Cốc này cũng sắp không còn lôi vân nữa rồi.
- Hiện giờ ngươi đã đạt được hỏa, thủy chi chủng, thành tựu Hỏa Linh Tà Thể cùng Thủy Linh Tà Thể. Sau khi ngươi dung nhập nó vào trong Tà Thần huyền mạch thì ngươi có thể thành tựu 'Lôi Linh Tà Thể ', đến lúc đó vạn lôi bất xâm. Đừng nói là huyền lực biến thành lôi điện mà ngay cả Thiên Kiếp Lôi cũng
không thể làm gì được ngươi!
- Đi thôi!
Không chờ Vân Triệt nói tiếp, cặp xích kim sắc đồng tử kia liền lóe lên, thân ảnh Vân Triệt lập tức biến mất trên không trung... Hắn bị Kim Ô hồn linh trực tiếp ném vào sâu bên trong Tử Vong Chi Hải vô biên vô tận.
Khi Vân Triệt rời đi, cặp xicah kim sắc đồng tử của Kim Ô hồn linh cũng không có biến mất mà phía trước cặp nhãn đồng kia lại chậm rãi hiện ra bóng ảnh của một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, thân mang váy lụa màu đỏ.
Nàng hai tay ôm ở trước ngực. Thoạt nhìn thì rõ ràng đây chỉ là một thiếu nữ nhỏ tuổi nhưng vẻ mặt cùng tư thái của nàng lại vô cùng ngạo mạn cùng lăng nhiên... Mặc dù đối mặt với Kim Ô hồn linh thì nàng vẫn nhắm hai mắt lại, mặt không thay đổi nói:
- Bản công chúa rất hiếu kỳ, việc ngươi đột nhiên thu tay, sau đó lại ban cho hắn nhiều chỗ tốt như vậy, là bởi vì ngươi phát hiện ra sự tồn tại của bản công chúa nên sinh lòng e ngại, hay là ngươi cam tâm tình nguyện?
Kim Ô hồn linh lãnh đạm nói:
- Đúng là ngươi có năng lực khiến bản tôn hồn phi phách tán nhưng bản tôn thân mang Kim Ô ý chí. Trên đời này còn không có đồ vật gì có thể khiến bản tôn sợ hãi!
Mạt Lỵ cười lạnh nói:
- Đáng tiếc cái 'Kim Ô ý chí' này không bao lâu nữa liền muốn tiêu tán. Ngươi mang hồn nguyên cho hắn, nhiều nhất còn có thể tồn tại thêm mười năm thời gian. Ngược lại là rất đáng tiếc chó phiến Tử Vong Chi Hải ba ngàn dặm này, mười năm về sau cũng bởi vì sự tan biến của ngươi mà dần dần biến mất.
- Bản tôn đã tìm được một người hoàn mỹ thừa kế nhất, cho dù là lập tức tan biến thì ta cũng không chút tiếc nuối, huống hồ là còn có tới mười năm... Mà ngươi chính là người thừa kế Thiên Sát Tinh Thần Lực của Tinh Thần Giới, rất có thể ngươi còn không sống được tới ngày bản tôn tan biến, cần gì phải đến thương tiếc cho bản tôn!
- Ngươi nói cái gì?
Trên khuôn mặt nhỏ màu trắng sữa của Mạt Lỵ chợt hiện lên tầng một âm trầm.
- Giữa Kim Ô hồn linh chúng ta có thể truyền ký ức tới lẫn nhau, mặc dù bản tôn vẫn luôn ở Huyễn Yêu Giới này, nhưng tuyệt đối không phải hoàn toàn không biết chút gì về chuyện của Chúng Thần Chi Giới các ngươi. Mặc dù Tinh Thần Giới các ngươi có thể thông qua 'Tinh Phách Luân Hồi' để truyền thừa lực lượng tinh thần xuống, nhưng mỗi khi trải qua 'Tinh Phách Luân Hồi ' thì thần lực kế thừa sẽ hạ xuống một điểm, cho nên Tinh Thần Giới các ngươi không thể không cần tới các loại phương pháp tiến hành 'Di bổ ', để tránh cho một đời yếu hơn một đời.
- Mà từ mười vạn năm trước, Thiên Sát Tinh Thần đã không còn tồn tại 'Một mình '... Nói cách khác, người gánh chịu lực lượng Thiên Sát Tinh Thần như ngươi chỉ tạm thời là một cái 'vật dẫn' mà thôi! Mà kết cục của 'vật dẫn ' chính là trở thành 'tế phẩm'! Nên biết ngươi xuất hiện ở cái thế giới này cũng không chỉ bởi vì ngươi đạt được Tà Thần bất diệt chi huyết mà nguyên nhân lớn nhất khiến ngươi tao ngộ truy sát có lẽ là vì ngươi muốn thoát khỏi Tinh Thần Giới!
- Nếu không, khi ngươi gặp phải đuổi giết thì vì cái gì mà phương hướng chạy trốn của ngươi lại ngược với Tinh Thần Giới... Tại sao lại rơi xuống thế giới này?
- Có lẽ, việc ngươi bốc lên phong hiểm to lớn, không tiếc tất cả đạt được Tà Thần bất diệt chi huyết, chính là muốn thu được lực lượng cường đại, từ đó thoát khỏi vận mệnh trở thành 'tế phẩm'!
- Im miệng!
Trong nháy mắt, không gian xung quanh Mạt Lỵ liền băng liệt, sát khí âm hàn, kinh khủng tới cực điểm không cách nào khống chế được mà phóng thích ra khiến không gian xung quanh bị nứt ra hàng ngàn hàng vạn vết rách.
- Ha ha ha ha ha …
Kim Ô hồn linh cười to:
- Xem ra toàn bộ đã bị bản tôn nói trúng rồi.
- Trên cái thế giới này, không ai có thể quyết định vận mệnh của bản công chúa, coi như là 'người kia' cũng không thể!
Sắc mặt của Mạt Lỵ hiện lên một mảnh hờ hững, tay nàng lập tức chỉ về phía xích kim song đồng, phía trên đầu ngón tay nàng chớp động lên đạo đạo tinh thần đỏ thắm:
- Nếu như ngươi còn dám hồ ngôn loạn ngữ nữa thì hiện tại bản công chúa liền khiến ngươi vĩnh viễn biến mất!
- Coi như là phẫn nộ thì ngươi không dám thực sự ra tay giết chết bản tôn. Nơi này cũng không phải là thông đạo không gian. Nếu như xuất ra lực lượng đủ để giết chết bản tôn thì chắc chắn sẽ khiến Tinh Thần Giới phát hiện ra sự tồn tại của ngươi. Đến lúc đó hậu quả như thế nào thì ngươi đều sẽ hiểu rõ hơn bất kỳ kẻ nào.
Cánh tay Mạt Lỵ lập tức đình trệ trên không trung. Qua một hồi lâu, nàng liền chậm rãi hạ cánh tay xuống. Ngay cả sát khí cùng nộ khí vừa bùng nổ trên thân nàng cũng bình tĩnh lại một chút, một đôi đồng tử của nàng cũng khôi phục lại sự hờ hững, nàng lạnh lùng nói:
- Không hổ là hồn linh gánh chịu ý chí cùng trí nhớ của Kim Ô, đồ vật mà ngươi biết thật quá nhiều! Hừ! Chuyện của bản công chúa, còn chưa tới phiên ngươi quan tâm! Nếu ngươi biết nhiều như vậy thì bản công chúa liền hỏi ngươi một vấn đề... Nếu như ngươi đã tra xét toàn bộ ký ức của Vân Triệt thì chắc hẳn ngươi đã biết trên Lam Cực Tinh nho nhỏ này đồng thời tồn tại Phượng Hoàng, Long Thần... Còn có Kim Ô truyền thừa của ngươi! Ngay cả Tà Thần chi chủng cũng lưu lạc trong cái thế giới này...
- Đại thiên thế giới vạn vạn ức Tinh Thần, Thần chi truyền thừa là tồn tại trong trăm tỷ khó có một, mà một Lam Cực Tinh nho nhỏ này lại tồn tại nhiều truyền thừa như thế... Ta thật không hiểu trong thời đại Viễn Cổ, rốt cục là trên tinh cầu này đã phát sinh cái gì? Vì sao có nhiều thần kinh lưu lại ấn ký truyền thừa như vậy?
Mạt Lỵ đột nhiên nói ra vấn đề khiến Kim Ô hồn linh lập tức trầm mặc xuống. Sau một hồi im lặng, thanh âm của Kim Ô hồn linh liền kịch liệt vang lên:
- Nếu như ngươi đã muốn biết thì bản tôn liền trả lời ngươi... Tinh cầu này có danh tự là Lam Cực Tinh là bởi vì nó chỉ có một phiến đại lục, chín thành chín là nước! Nhìn từ bên ngoài thì cái thế giới này giống như một cái viên tinh thần màu xanh nhạt vậy.
- Nhưng trước kia nó cũng không gọi là Lam Cực Tinh, năm đó, trên tinh cầu này có bốn phần là đại lục, sáu phần là nước. Dáng vẻ hiện giờ của nó là bởi vì phần lớn đại lục đều bị Thần chi hạo kiếp thời Viễn Cổ hủy diệt thành hư vô. Chính bởi vì vậy mà hiện tại chỉ còn lại một điểm đại lục. Thậm chí, nguyên bản cái tinh cầu này cũng không phải ở vị trí hiện giờ mà là ở một chỗ khác trong không gian hỗn độn, chie cách thế giới mà ngươi sinh ra không đến một trăm Tinh Giới khoảng cách.
- Cái gì?
Chân mày Mạt Lỵ chợt trầm xuống:
- Ngươi muốn nói năm đó viên tinh cầu này đã đi xuyên qua một nửa không gian hỗn độn sao?
- Không sai! Dưới lực lượng kinh khủng dạng này, nó vẫn tiếp tục tồn tại mà chỉ bị hủy đi hơn chín phần mười thổ địa mà thôi. Đây là một cái kỳ tích mà toàn bộ Thần chi thế giới đều không cách nào phỏng chế. Kẻ bảo vệ viên tinh cầu này chính là Tà Thần! Bởi vì Lam Cực Tinh này chính là viên tinh cầu đầu tiên hắn sáng tạo ra!
Mạt Lỵ trầm mặc không nói.
- Sau khi Tà Thần tiêu vong, người biết được sự tồn tại của thế giới này chỉ có một vài thần linh giao hảo cùng Tà Thần mà thôi! Long Thần, Phượng Hoàng cùng Kim Ô! Đây chính là nguyên nhân duy nhất khiến ba vị thần linh lưu lại truyền thừa lực lượng tại vị diện cấp thấp này! Chí ít thì người tại Tinh Giới các ngươi cũng sẽ không biết đến sự tồn tại của viên tinh cầu từng đi ngang qua nửa hỗn độn thế giới!
- Như vậy xem ra, Phượng Hoàng, Long Thần, còn có ngươi, không những ban cho hắn huyết mạch truyền thừa mà ngay cả hồn nguyên cũng đều phú dư hắn nguyên nhân, chính là hắn gánh chịu lấy Tà Thần chi lực?
Mạt Lỵ hơi híp mắt nói.
- Dĩ nhiên là không phải!
Kim Ô hồn linh lập tức phủ nhận. Lúc này thanh âm của nàng lại trở nên vô cùng trầm thấp:
- Tuy chúng ta chỉ là linh hồn của thần linh đã tách rời bản thể, lực lượng của chúng ta thấp hơn ngàn vạn lần so với bản thể nhưng cảnh giới của linh hồn chúng ta vẫn là thần linh chi cảnh... Chúng ta có thể mơ hồ phát giác ra được một chút khí tức mà chỉ có thần linh mới có thể nhận ra được.
- Có ý tứ gì?
- Đó là khí tức vốn nên diệt tuyệt cùng một chỗ với chư thần tại thời đại Viễn Cổ! Mặc dù khí tức này vô cùng xa xôi và mơ hồ nhưng rõ ràng qua một năm lại mạnh hơn một năm... Chúng ta là linh hồn tách rời khỏi bản thể, cần cả đời tuân theo ý chí của thần linh, không thể rời khỏi cái thế giới này... Nhưng cái khí tức đáng sợ kia càng ngày càng tới gần, vì vậy chúng ta cần phải bỏ ra cố gắng lớn nhất có thể, chính là mang tất cả mọi thứ của bản thân... Bao gồm cả hồn nguyên giao cho một người thừa kế thích hợp nhất!
- Thời điểm bản tôn nhìn thấy Long Thần cùng Phượng Hoàng hồn nguyên bên trong linh hồn hắn thì bản tôn liền biết rõ bọn chúng cũng đã nhận ra đạo khí tức kia! Vì vậy, mặc dù bản tôn cực kỳ chán ghét Phượng Hoàng chi lực nhưng còn không đến mức vì oán giận cá nhân mà gạt bỏ ý chí!
-... ‘khí tức vốn nên bị diệt tuyệt‘ như ngươi nói là cái gì?
Mạt Lỵ nhíu chặt lông mày hỏi.
- Ngươi hãy cầu nguyện đó chỉ là một ảo giác đi. Nếu không, mạnh như Tinh Thần Giới các ngươi cũng sẽ lâm vào vô tận khủng hoảng!
Theo câu nói cuối cùng của Kim Ô hồn linh rơi xuống, cặp xích kim sắc đồng tử khảm nạm trên không trung liền chậm rãi biến mất. Ám tử sắc lôi vân trên không trung đang nhanh chóng tiêu tán, màu sắc của bầu trời dần dần từ màu tím sẫm liền chuyển thành xích hồng sắc.