.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_617" class="block_" lang="en">Trang 309# 1
Chương 617: Báo thù chi viêm (thượng)
Tại thời điểm Yêu Hoàng Điện hoàn toàn đại loạn, rốt cục thì Tiểu Yêu Hậu cùng Vân Triệt cũng đến. Có thể nói, bọn hắn tới đúng thời điểm tốt nhất nhưng cũng mạo hiểm vạn phần. Bởi vì nếu như bọn họ trở lại chậm hơn một chút, sau khi huyết sắc lôi quang trên thân Vân Khinh Hồng nổ tung thì hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Lại nói, trên đường đi tới Yêu Hoàng Thành, Vân Triệt đã suy nghĩ ra mười mấy loại tư thế oai hùng cùng mấy chục đoạn lời nói uy lăng để tỏa sáng bản thân. Dù sao thì lúc này bên người hắn cũng có một chỗ dựa siêu cấp vững chắc là Tiểu Yêu Hậu. Coi như lúc này hắn đối mặt với Minh Vương thì cũng có thể tận tình đắc ý một phen.
Nhưng khi nhìn thấy Yêu Hoàng Điện chìm trong đại loạn lại liếc mắt nhìn thấy trạng thái của Vân Khinh Hồng cùng Mộ Vũ Nhu thì chân mày hắn liền khóa chặt lại. Toàn bộ những ý nghĩ lúc trước đều bị hắn ném ra sau gáy. Lúc này, hắn chợt kinh hô một tiếng, bất chấp tất cả, lấy tốc độ nhanh nhất vọt xuống phía dưới.
- Cha, mẹ!!
- Triệt... Triệt nhi!!
Nhìn lấy thân ảnh của Vân Triệt càng ngày càng phóng lớn trong tầm mắt, hai mắt Vân Khinh Hồng cùng Mộ Vũ Nhu liền rơi vào một mảnh mông lung cùng thất thần giống như bọn họ đang lạc trong mộng cảnh. Vân Triệt nhanh chóng hạ xuống, lao thẳng tới trước người Vân Khinh Hồng cùng Mộ Vũ Nhu, dồn dập nói:
- Cha, mẹ, các ngươi thế nào... Vết thương có nặng hay không?
Lấy năng lực hiện nay của bản thân, hắn chỉ liếc mắt liền nhìn ra mặc dù Mộ Vũ Nhu đã bị thương nhưng cũng không lo ngại. Tuy nhiên khi nhìn thấy Vân Khinh Hồng mặt trắng môi tím, y phục trên thân bị máu tươi nhiễm đỏ hơn phân nửa thì hắn liền biết phụ thân của mình không chỉ thụ trọng thương mà còn hao tổn lượng lớn nguyên khí. Trong khoảnh khắc, Vân Triệt liền không chút nghĩ ngợi, tay phải hắn lập tức đè lên trên ngực Vân Khinh Hồng, toàn lực vận chuyển Đại Đạo Phù Đồ Quyết, mang toàn bộ thiên địa chi khí mà bản thân thu nạp được quán thâu vào trong thân thể Vân Khinh Hồng.
-Triệt nhi... Ngươi còn sống... Triệt nhi của ta không có chết... Quá tốt rồi... Quá tốt rồi …
Mộ Vũ Nhu không nghĩ được nơi này là nơi nào. Lúc này, đối với nàng mà nói, tất cả mọi thứ đều đã không trọng yếu, nàng lập tức nhào lên ôm chặt lấy con của mình, nước mắt nàng rơi như mưa, khóc không thành tiếng.
Vân Triệt nhẹ nhàng nói:
- Hài nhi còn chưa có tận hiếu với phụ mẫu thì sao có thể để cho bản thân chết đi như vậy được... trong khoảng thời gian này, nhất định là hài nhi đã khiến cho hai người rất lo lắng cùng thương tâm...
Dưới lượng lớn thiên địa chi khí Vân Triệt truyền tới, thương thế của Vân Khinh Hồng liền nhanh chóng thư giãn, ngay cả ngũ giác của hắn cũng dần trở nên thanh minh. Hắn nhìn chằm chằm Vân Triệt. Lúc này, vị nam tử cứng rắn như sắt thép này cũng hai mắt đẫm lệ:
- Trở về là tốt rồi... Trở về là tốt rồi... Chỉ cần ngươi còn sống thì đã chính là cách báo hiếu tốt nhất đối với chúng ta rồi... Coi như cái mạng của ta lập tức mất đi... ta cũng không nuối tiếc.
- Cha, ngươi đừng nói lời ngốc như vậy!
Vân Triệt chém sắt chặt sắt nói:
- Đừng quên, con của người là thần y! Chút thương thế này của người... Tổn thất một điểm tinh huyết ấy thì tính là cái gì! Cha, mẹ, các ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ giúp hai người khôi phục... Hoàn toàn khôi phục!
- Được…
Vân Khinh Hồng nhắm hai mắt lại, một chữ vô cùng đơn giản này lại lộ ra ý vui mừng tới cực điểm. Giờ phút này hắn đã thân thụ trọng thương, tinh huyết đại tổn. Mặc dù Tiểu Yêu Hậu trở về nhưng lúc này bọn họ vẫn bị địch nhân bao vây, lấy thế lực hiện tại của Hoài Vương thì nguy cơ vẫn không được giải trừ chút nào. Nhưng giờ phút này hắn lại mỉm cười mang theo nước mắt, trong lòng hắn không có một chút khẩn trương, oán hận cùng phẫn nộ nào mà chỉ có vui mừng cùng thỏa mãn... Việc cả nhà hắn có thể đoàn tụ một lần nữa hắn vốn đã cho rằng đây chính là hy vọng xa vời mà cả đời này đều không thể thực hiện nhưng không ngờ lúc này mọi thứ lại hoàn hoàn chỉnh chỉnh xuất hiện trước mặt hắn.
Ánh mắt Tiểu Yêu Hậu chậm rãi đảo qua toàn trường, thanh âm mềm mại nhưng băng lãnh thấu xương từ cánh môi nàng truyền ra:
- Ai tới giải thích cho bổn hậu một chút, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?
Thanh âm Tiểu Yêu Hậu mang theo một cỗ uy áp cực kỳ nặng nề, trầm trọng không biết bao nhiêu lần so với trước kia. Cho dù lúc này, đám người phía dưới đại điện không trực diện nhìn vào ánh mắt nàng mà chỉ vẻn vẹn nghe được thanh âm của nàng liền cảm thấy hô hấp không thoải mái, toàn thân cứng ngắc.
Bọn họ vốn tưởng Tiểu Yêu Hậu đã chết nhưng không ngờ vào ngày Tân Hoàng đăng ngôi nàng lại thức tỉnh Kim Ô huyết mạch, mang theo Kim Ô ấn ký trở về! Đây không thể nghi ngờ là một màn kinh dị nhất, khó xử nhất trong lịch sử của Huyễn Yêu Giới.
Lúc này, tổng thống lĩnh Yêu Hoàng thị vệ liền tiến về phía trước một bước, thanh âm của hắn có chút run run nói:
- Tiểu Yêu Hậu, bốn tháng trước ngươi hoàn toàn không có chút tin tức, Kim Ô Lôi Viêm Cốc lại bị cưỡng ép mở ra, nhưng sau khi phong ấn trở lại thì ngươi cũng không thể đi ra... Tất cả mọi người đều cho rằng ngươi đã gặp nạn trong Kim Ô Lôi Viêm Cốc cho nên... Cho nên... Hôm nay, là... là...... ngày lễ đăng cơ của Tân Hoàng...
- Lễ đăng cơ?
Hai mắt Tiểu Yêu Hậu chậm rãi chuyển động, ánh mắt u hàn lạnh như băng của nàng bắn thẳng về phía Hoài Vương cùng tất cả những người đứng ở sau lưng hắn:
- Hoài Vương! Ngươi cũng thật uy phong. Ngươi cũng xứng mặc bộ hoàng bào kia sao?
Yêu Hậu chợt nổi giận. Trong nháy mắt, một cỗ cảm giác áp bách vô cùng kinh người khiến cho tất cả mọi người cảm giác như muốn ngạt thở. Trong khoảnh khắc, một số người vội vàng quy hàng dưới trướng Hoài Vương trong vài tháng này liền đại loạn trong lòng, sợ tới kinh hồn táng đảm, chân tay luống cuống. Nhưng sự bối rối trong lòng rất nhiều thế lực... Nhất là những thế lực lệ thuộc vào thế lực của Hoài Vương Phủ từ rất lâu về trước đều dàn dần lắng xuống. Bởi vì bọn họ cảm thấy cho dù Tiểu Yêu Hậu tưởng chừng đã chết nhưng vẫn còn sống thì lại thế nào? Từ trước tới nay, thực lực của Hoài Vương Phủ vốn luôn vượt xa nhân mạch của Tiểu Yêu Hậu. Mà trải qua thời gian mấy tháng ngắn ngủi này lại một lần nữa bành trướng trên phạm vi lớn... Hiện tại ngoài trừ Tiểu Yêu Hậu ra thì danh vọng cùng dư uy vạn năm của Yêu Hoàng nhất tộc đâu có chỗ nào có thể so sánh cùng Hoài Vương được cơ chứ!
Tiểu Yêu Hậu xuất hiện cũng chỉ khiến xuất hiện thêm một cái phiền toái bên trong lễ đăng ngôi này mà thôi! Hôm nay đừng nói là Tiểu Yêu Hậu mà cho dù là Tiên Yêu Hoàng khởi tử hoàn sinh... Cũng đừng hòng ngăn cản Hoài Vương đăng cơ!
Sau khi nhanh chóng giao lưu với nhau qua ánh mắt, tâm trạng của đám người thuộc thế lực Hoài Vương liền nhanh chóng bình ổn lại. Việc đã đến nước này, bọn hắn đã không có chỗ trống để lui bước mà bọn họ cũng không cần thiết phải làm như vậy. Lúc này, Trọng Vương lập tức tiến về phía trước một bước, đón lấy ánh mắt của Tiểu Yêu Hậu nói:
- Tiểu Yêu Hậu! Bốn tháng trước ngươi đột nhiên hoãn đại điển lại, sau đó lại không để ý tới mà vứt bỏ tất cả thiên hạ quần hùng tới tham gia đại điển, một đi không trở lại, suốt bốn tháng thời gian lại bặt vô âm tín. Tất cả mọi người đều cho rằng ngươi đã gặp phải rủi ro trong Kim Ô Lôi Viêm Cốc.
- Mấy tháng này, nếu không phải Hoài Vương... Không! Nếu không phải có Tân Hoàng chủ trì đại cục thì chắc chắn là Huyễn Yêu Giới đã đại loạn! Tân Hoàng đăng cơ là do quần hùng thiên hạ đề cử, chúng nhân ngưỡng vọng... Ngươi lại có lý do gì chỉ trích Tân Hoàng!
Tuy rằng lúc này đang đối mặt với Tiểu Yêu Hậu nhưng ngôn từ của Trọng Vương lại trở nên vô cùng kịch liệt, không chút khách khí, không chút cố kỵ lớn tiếng chỉ trích, hiển nhiên lúc này hắn đã không coi Tiểu Yêu Hậu là Huyễn Yêu Chi Đế.
- Trọng Quận Vương, ngươi thật to gan!
Mộ Vũ Bạch giận dữ gầm lên một tiếng:
- Không ngờ ngươi lại dám nói năng lỗ mãng, bất kính đối với Tiểu Yêu Hậu như vậy! Xem ra là các ngươi chuẩn bị mưu phản sao?
- Lời Trọng Quận Vương nói đâu có gì sai.
Hách Liên Cuồng hét lớn một tiếng, ngạnh sinh đè thanh âm của Mộ Vũ Bạch xuống:
- Tiểu Yêu Hậu, việc ngươi còn sống đương nhiên chính là chuyện vô cùng tốt, nhưng ngươi vô thanh vô tức biến mất suốt bốn tháng thời gian, toàn bộ người trong Huyễn Yêu Giới đều cho rằng ngươi đã chết. Như vậy, cái danh xưng 'Tiểu Yêu Hậu' cũng đã trở thành lịch sử! Bây giờ Tân Hoàng đã khoác lên hoàng bào. Tất cả mọi chuyện đều là ván đã đóng thuyền, về tình về lý thì hiện giờ Hoài Đế Vương mới là Huyễn Yêu Chi Đế chân chính chứ không phải là Tiểu Yêu Hậu ngươi.
- A!
Mộ Phi Yên cười lạnh:
- Thân là gia chủ của một trong những gia tộc thủ hộ Yêu Hoàng nhất tộc mà ngươi lại dám nói ra những lời đại nghịch bất đạo như thế! Mặt mũi của tổ tông trăm đời Hách Liên gia các ngươi đều đã bị các ngươi làm mất hết!
- Hừ!
Hách Liên Cuồng mặt không đổi sắc nói:
- Thứ Hách Liên nhất tộc chúng ta chân chính bảo vệ chính là Huyễn Yêu minh quân! Bảo vệ Huyễn Yêu Giới bình yên! Không nói đến tới việc Tiểu Yêu Hậu là một nữ nhân thì có thể nói, tất cả các phương diện của Tân Hoàng đều hơn xa Tiểu Yêu Hậu! Luận lòng người thì Tân Hoàng hơn Tiểu Yêu Hậu rất nhiều! Tân Hoàng vốn thích hợp với vị trí Huyễn Yêu Chi Đế hơn so với Tiểu Yêu Hậu! Trăm năm trước đây, Tiểu Yêu Hậu có thể trở thành Huyễn Yêu Chi Đế chỉ vẻn vẹn là bởi vì nàng có được Yêu Hoàng huyết mạch mà thôi! Nhưng hiện tại, nàng lại không chút để ý mà vứt bỏ Huyễn Yêu Giới đang chìm trong hỗn loạn lại mà đột nhiên biến mất bốn tháng khiến cho thiên hạ hoàn toàn đại loạn... Hiện giờ cho dù là nàng trở về thì lại có uy tín, mặt mũi nào mà tiếp tục thống lĩnh Huyễn Yêu Giới!
Dưới lượng lớn thiên địa chi lực mà Vân Triệt truyền thụ, cuối cùng thì thương thế của Vân Khinh Hồng cũng ổn định lại, sắc mặt của hắn cũng tốt hơn rất nhiều. Mãi cho tới thời điểm này, trong lòng Vân Triệt mới buông lỏng một hơi, hắn chợt quay mặt lại nhìn chằm chằm Hoài Vương. Trên mặt hắn lập tức hiện lên nụ cười lạnh:
- Thân mang sứ mệnh thủ hộ, đã từng lớn tiếng hô to một lòng trung thành đối với Yêu Hoàng nhất tộc, đến chết cũng không thay đổi thế nhưng hiện tại lại ngẩng đầu quở trách Tiểu Yêu Hậu... Thực sự là uy phong! Quả thực là không biết xấu hổ! Lúc này ta lại muốn hỏi Hách Liên gia chủ một chút, là ai đã thống nhất Huyễn Yêu Giới náo động không ngừng? Là ai đã giúp cho Huyễn Yêu Giới chìm trong vạn năm yên bình, người cùng yêu chung sống hoà bình! Là ai dẫn đầu những gia tộc thủ hộ các ngươi nhất thống thiên hạ, để cho các ngươi đứng trên đỉnh của Huyễn Yêu Giới trong suốt vạn năm qua! Là ai đã để một vài tên Quận Vương ăn cây táo rào cây sung, không biết liêm sỉ vừa ra đời liền hưởng hết vinh hoa! Là Yêu Hoàng nhất tộc... hay là kẻ gọi là 'Tân Hoàng' mà các ngươi hận không thể nhào tới quỳ xuống liếm chân này?
- Ngươi …
Vân Triệt vừa lên tiếng, Hách Liên Cuồng liền đột nhiên máy động trong lòng. Bóng đen mà Vân Triệt để lại trong lòng hắn bốn tháng trước chợt thức tỉnh mà phóng đại lên nhất thời khiến hắn không dám phát ra chút âm thanh nào nữa.
- Không ngờ ngươi lại có thể nói một cách đường hoàng rằng Hoài Vương thích hợp trở thành Huyễn Yêu Chi Đế hơn so với Tiểu Yêu Hậu, ha ha ha ha! Đây thực sự là chuyện cười lớn, không có Yêu Hoàng nhất tộc thì Hoài Vương hắn căn bẳn là một cái rắm cũng không bằng, như vậy thì hắn có tư cách gì để so sánh cùng Tiểu Yêu Hậu cơ chứ!
Ánh mắt Vân Triệt lập tức trở nên mãnh liệt, hắn trầm giọng nói:
- Các ngươi luôn mồm chỉ trích Tiểu Yêu Hậu vô cớ biến mất suốt bốn tháng qua nhưng tại sao các ngươi không hỏi cái gọi là Tân Hoàng này xem vì sao Tiểu Yêu Hậu lại đột nhiên biến mất? Hắn chính là kẻ biết tới... nhất thanh nhị sở!
- Vân thiếu gia, đến tột cùng thì là có chuyện gì xảy ra?
Tần Chinh, Thiên Yêu vực chủ vội vàng nói:
- Đến cùng thì bốn tháng trước đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ thật sự là Hoài Vương...
Ánh mắt Vân Triệt chợt chuyển, mặc dù đang đối mặt với ánh nhìn chăm chú của toàn trường nhưng hắn vẫn thản nhiên nói:
- Các vị đã dừng lại trong Yêu Hoàng Thành trong mấy tháng thời gian, chắc hẳn các vị đã sớm nghe nói về dã tâm của Hoài Vương Phủ! Tuy nhiên, Hoài Vương Phủ này chẳng những sớm có tâm mưu phản mà bọn hắn còn độc ác gấp ngàn vạn lần so với tưởng tượng của các ngươi! Bốn tháng trước, chính là Hoài Vương hắn, còn có Minh Vương, vị phụ thân đã biến mất nhiều năm của hắn đã thừa dịp Tiểu Yêu Hậu dùng Yêu Hoàng ấn tỷ mạnh mẽ mở phong ấn Kim Ô Lôi Viêm Cốc mà hạ độc thủ với Tiểu Yêu Hậu tron Kim Ô Lôi Viêm Cốc! Bởi vì lúc ấy ta ngẫu nhiên phát hiện phong ấn Kim Ô Lôi Viêm Cốc đã mở ra nên cũng tiến nhập vào trong đó! Kết quả là vừa vặn nhìn thấy cảnh tượng bọn hắn ám sát Tiểu Yêu Hậu! Tiểu Yêu Hậu và ta đều bị bọn hắn ép tới tuyệt cảnh, bị buộc phải tiến vào Tử Vong Chi Hải!
- Cái...cái gì!
Trong đại điện chợt truyền ra một mảnh kinh hô. Tô Hạng Nam lập tức nói:
- Vừa tiến vào Tử Vong Chi Hải liền phải chết không thể nghi ngờ, vậy các ngươi đã làm như thế nào...
- Đương nhiên là bởi vì chúng ta được Kim Ô thần linh che chở!
Vân Triệt lạnh mặt nói:
- Yêu Hoàng nhất tộc là những người thừa kế duy nhất của Kim Ô thần linh, nó sao có thể nguyện ý nhìn thấy truyền thừa huyết mạch của mình bị đoạn tuyệt như vậy được. Chính vì vậy nên nó đã cứu chúng ta ra từ bên trong Tử Vong Chi Hải... Nếu không, ta cùng Tiểu Yêu Hậu sớm đã táng thân ở trong đó! Nghịch tặc bực này quả thực là đại nghịch bất đạo, thiên địa không dung... Không ngờ ngày hôm nay, hắn lại được các ngươi tôn làm Tân Hoàng... Đây quả thực là sỉ nhục lớn nhất trong lịch sử vạn năm của Huyễn Yêu Giới!
Lời nói của Vân Triệt đã khiến đại điện lập tức chìm trong một mảnh cãi vã. Lúc này Hoài Vương liền cười lạnh một tiếng, âm trầm nói:
- Vân Triệt, ngươi đã nói đủ chưa! Bản hoàng vẫn ít nhiều có chút kính ý đối với Vân gia các ngươi, nhưng... Hôm nay, các ngươi thật khiến cho bản hoàng thất vọng! Vân Khinh Hồng mở miệng nói xấu bản hoàng, bản hoàng vẫn luôn nhẫn lại. Nhưng Vân Triệt ngươi vừa xuất hiện, bản hoàng liền biết ngươi chắc chắn sẽ nói ra loiè thoái thác giống như Vân Khinh Hồng... Quả nhiên không sai! Vân gia các ngươi vì muốn hãm hại bản hoàng thật đã nhọc lòng, tận hết sức lực!
Hai mắt Vân Triệt lạnh lùng nhìn về phía Hoài Vương, ánh mắt hắn mang theo sự trào phúng giống như nhìn một thằng hề đang cố gắng biểu diễn.
- Nhưng tiếc là lời nói mà các ngươi dùng để hãm hại bổn vương lại có một lỗ thủng hết sức buồn cười.
Hoài Vương cười lạnh nói:
- Một khi tiến vào Kim Ô Lôi Viêm Cốc thì trừ khi phong ấn trùng sinh nếu không sẽ không có bất kỳ phương pháp nào có thể đi ra, toàn bộ người trong thiên hạ đều biết điểm này. Nhưng bốn tháng trước, sau khi Vân gia, Mộ gia, Tô gia từ Kim Ô Lôi Viêm Cốc trở về, đến trước khi phong ấn trùng sinh thì bản hoàng vẫn luôn ở trong Yêu Hoàng Thành mà chưa bao giờ rời đi! Vô số người ở nơi này, bao gồm rất nhiều người của Vân gia đều tận mắt nhìn thấy! Ngươi nói là bản hoàng đã hạ độc thủ với Tiểu Yêu Hậu... Như vậy chẳng phải là bản hoàng phải biết phân thân sao? Sau khi đại điển đột nhiên bị gián đoạn, bản hoàng liền chưa từng nhìn thấy Tiểu Yêu Hậu. Những lời giá họa mang trăm ngàn chỗ hở quả thật là trò cười đáng hổ thẹn cho Vân gia các ngươi!
Lúc này sắc mặt của Hoài Vương càng thêm âm trầm, hắn chợt mở miệng nói:
- Vân gia các ngươi liều mạng hãm hại bản hoàng, mặc dù là vô sỉ bỉ ổi tới cực điểm nhưng cũng coi như một lòng trung thành với Yêu Hoàng nhất mạch, cho nên bản hoàng còn có thể nhẫn lại! Nhưng... Vân Triệt tiểu nhi, ngươi nói xấu bản hoàng thì cũng coi như thôi nhưng không ngờ ngươi lại có can đảm dám nói xấu danh dự của phụ vương ta!
- Phụ Vương ta một đời không màng danh lợi, không tranh quyền thế. Hơn một trăm năm trước liền từ biệt Yêu Hoàng, du tẩu trong Huyễn Yêu Giới, trải qua cuộc sống nhàn vân dã hạc... Cả thiên hạ đều biết tới chuyện này! Trải qua trăm năm thời gian, đừng bảo là người khác mà ngay cả bản hoàng đều chưa từng thấy thấy phụ vương nhưng ngươi lại…
Hoài Vương tức giận tới toàn thân run rẩy nói:
- Ngươi dám can đảm làm ô danh phụ vương của ta đã chạm tới ranh giới cuối cùng của bản hoàng... Ngày hôm nay, Vân gia các ngươi nhất định phải cấp cho bản hoàng một cái công đạo! Nếu không, đừng trách bản hoàng không lưu lại bất kỳ chút thể diện nào cho các ngươi!
- Ngươi muốn thể diện sao?
Vân Triệt vừa muốn mở miệng đáp lại thì một đạo âm thanh lạnh lùng tới cực điểm của Tiểu Yêu Hậu liền từ trên không truyền đến:
- Như vậy thì từ giờ về sau ta liền để cho ngươi tự mình tới bàn giao với tất cả mọi người!
Hôi bào trên người Tiểu Yêu Hậu hơi động, nàng đột nhiên xuất thủ, trong một sát na, ana ký giữa mi tâm nàng liền bắn ra mộ đạo xích kim sắc quang hoa lập loè tỏa sáng.
- Vương gia cẩn thận!
Đám hộ vệ của Hoài Vương nhanh chóng lách mình, muốn lao tới ngăn ở trước mặt Hoài Vương. Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, mặc dù không ai nhìn thấy Tiểu Yêu Hậu làm ra động tác gì khác nhưng trên người Hoài Vương lại có ánh lửa chợt lóe lên, sau đó một tiếng vỡ vụn chói tai liền truyền ra...
Không gian tùy thân của Hoài Vương liền trực tiếp sụp đổ. Trong nháy mắt, một khối ngọc ấn tỏa ra xích hồng sắc hỏa diễm chợt xuất hiện ở ngay trước mắt của tất cả mọi người. Trong khoảnh khắc, khối ngọc ấn kia liền từ bên trong không gian tùy thân đã bị phá toái của Hoài Vương bay ra, sau đó dưới một cỗ hấp lực không thể kháng cự khối ngọc ấn kia liền kéo lên một đạo xích hồng sắc chi ảnh bay thẳng vào trong tay Tiểu Yêu Hậu.
- Cái đó là... Yêu Hoàng ấn tỷ!
- Là Yêu Hoàng ấn tỷ!
- Yêu Hoàng ấn tỷ... Cái này...
Từ ngoại hình, quang mang cho tới khí tức thì đây chính là Yêu Hoàng ấn tỷ duy nhất trên thế gian này! Lực lượng có thể một kích đánh nát không gian tùy thân của một tôn Đế Quân trung kỳ đã đủ để cho huyền giả khắp thế gian chìm trong kinh ngạc. Nhưng tất cả những người có mặt tại đây đều không có chút quan tâm tới chuyện này bởi vì bọn hắn trừng lớn hai mắt nhìn vào khối ngọc ấn vừa bay ra từ trong không gian tùy thân đã bị phá toái của Hoài Vương...
Trong nháy mắt, toàn bộ đại điện lập tức vang lên một trận kinh hô. Lúc này, ngay cả sắc mặt của những người thuộc thế lực dưới trướng Hoài Vương liền kịch biến, thần sắc bọn họ chìm trong lo sợ không yên mà khuôn mặt Hoài Vương lại triệt để cứng ngắc.
- Hoài Vương!
Mộ Phi Yên giận dữ gầm lên một tiếng:
- Ngươi nói sau khi đại điển bị gián đoạn ngươi chưa từng nhìn thấy Tiểu Yêu Hậu... Vậy thì tại vì sao Yêu Hoàng ấn tỷ lại ở trên người của ngươi?