Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 618 - Chương 619: Báo Thù Chi Viêm (Hạ)

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_619" class="block_" lang="en">Trang 310# 1

 

 

 

Chương 619: Báo thù chi viêm (hạ)



- Vương... Vương gia!

Bên trong không gian tĩnh mịch tràn ngập kinh hãi, một tiếng hô bi thương chợt vang lên. Sau đó, một lão giả có mái tóc hơi bạc lập tức vọt lên, đứng ở địa phương Trọng Vương chết, toàn thân người này rơi vào một trận run lẩy bẩy. Bất cứ người nào có mặt ở chỗ này đều không chút lạ lẫm đối với vị lão giả này. Tôn bạch phát lão giả này thuộc về Huyễn Yêu Vương tộc, Vương hào Hàn Vương, là người có thực lực mạnh nhất, bối phận cao nhất trong Trọng Vương Phủ, mà trên bối phận thì hắn chính là bá phụ của Trọng Vương. Thực lực của hắn đã đạt tới Quân Huyền cảnh cấp sáu, là trụ cột vững vàng của toàn bộ Trọng Vương Phủ. Hắn cũng có được thực lực cùng địa vị hết sức quan trọng trong Yêu Hoàng Thành. Từ sau khi Trọng Vương tiếp quản Trọng Vương Phủ, hắn liền ẩn về phía sau Trọng Vương, tự mình trở thành thủ hộ giả, có hắn ở bên cạnh thì xem như là địa phương có cao thủ nhiều như mây như Yêu Hoàng Thành cũng không có mấy người có thể đả thương Trọng Vương.

Nhưng hôm nay, hắn lại là trơ mắt nhìn Trọng Vương hóa thành tro tàn trong nháy mắt. Đừng nói là hắn muốn tiến tới thủ hộ mà thậm chí là thẳng đến khi Trọng Vương hoàn toàn mất mạng thì hắn cũng chưa kịp phản ứng.

- Tiểu Yêu Hậu!

Hàn Vương buồn giận đan xen:

- Mặc dù lời của Vương gia nhà ta có chỗ bất kính... Nhưng tội của hắn không đáng chết, ngươi... Ngươi sao phải ác độc như vậy?

- Tội không đáng chết?

Thanh âm băng lãnh của Tiểu Yêu Hậu chợt truyền ra:

- Hoài Vương giết chủ mưu phản, tội nên tru di cửu tộc! Trọng Vương thân là vây cánh của Hoài Vương, là tội đáng chết vạn lần! Mà việc hắn bất kính với bản Hậu càng là chết chưa hết tội!

- Hàn Vương! Niệm tình năm đó ngươi tận trung với phụ hoàng của bản hậu nên hôm nay ta tạm không liên luỵ đến ngươi! Nếu như ngươi còn dám nói thêm nửa câu bênh vực cho Trọng Vương, cùng Hoài Vương thì bản hậu liền diệt sát ngươi tại chỗ!

Khuôn mặt Hàn Vương kịch liệt run rẩy, hắn chợt rống to một tiếng:

- Ngươi đã giết Vương gia nhà ta... nếu như ngươi có gan thì ngươi hãy gộp luôn cả bản vương tới cùng một chỗ mà giết đi!

Đôi mắt Tiểu Yêu Hậu thoáng nhíu lại, âm thanh lạnh lẽo kéo theo vô tận uy áp tử vong không có chút nào do dự truyền vào trong thần hồn của tất cả mọi người:

- Nếu như ngươi đã muốn chết thì bản hậu liền thành toàn ngươi! Ngươi dung túng Trọng Vương mưu phản, cũng là tội đáng chết!

Thanh âm của Tiểu Yêu Hậu còn chưa dứt, một cỗ cảm giác băng lãnh thấu xương đã là lan tràn ra toàn thân Hàn Vương. Hắn đường đường là một Đế Quân cấp sáu nhưng ở trong nháy mắt này hắn liền cảm giác được tử vong đang tới gần. Một loại cảm giác sợ hãi mà suốt đời hắn chưa từng trải qua giống như một tôn ác ma thức tỉnh, điên cuồng sinh sôi, bành trướng trong tâm hồn hắn.

Hắn không nghĩ tới, Tiểu Yêu Hậu lại thực sự hạ sát thủ đối với hắn, hơn nữa nàng ra tay một cách không chút do dự. Mà hắn nằm mộng cũng nghĩ không ra rằng lấy thực lực bực này của bản thân, dưới sát cơ của Tiểu Yêu Hậu tỏa định hắn lại sợ hãi như vậy.

Những người khác hoàn toàn không biết, ở dưới một câu nói tuyệt tình vô cùng băng lãnh của Tiểu Yêu Hậu, niềm tin của Hàn Vương đã gần như sụp đổ. Lúc này hắn chợt cắn răng một cái, liều lĩnh lao tới, trong miệng hắn hú lên một tiếng quái dị. Hắn điên cuồng ngưng tụ toàn thân huyền lực đánh về phía Tiểu Yêu Hậu.

- Tiểu Yêu Hậu cẩn thận!

Tô Hạng Nam chợt phát ra một tiếng kêu sợ hãi. Cho dù là bên trong các Đế Quân thì Hàn Vương cũng là một cường giả đứng đầu. Dựa vào thực lực bốn tháng trước thì Tiểu Yêu Hậu căn bản không phải là đối thủ của hắn.

Nhưng lúc này, khi tiếng hô của Tô Hạng Nam vừa dứt, một tiếng kêu gào thảm thiết giống như heo bị giết gần như vang dội trên không trung của Yêu Hoàng Thành. Thân thể vừa mới nhảy lên không trung của Hàn Vương lập tức co rút một trận, sau đó liền hung hăng rơi xuống mặt đất. Trong miệng hắn truyền ra tiếng kêu thảm thiết giống như hắn đang thừa nhận tra tấn tàn khốc thế gian này.

Trong khoảnh khắc, đám người phía dưới liền hoảng sợ trừng to hai mắt... Bọn hắn nhìn thấy trên hai tay Hàn Vương phân biệt có một đoàn xích kim sắc hỏa diễm đang thiêu đốt lên!

Kim Ô Chi Viêm!

Hai đoàn Kim Ô Chi Viêm này cũng không dữ dội, không cuồng bạo, mà lại không nhanh không chậm thiêu đốt lên. Chỉ trong nháy mắt, liền đốt tới da thịt trên hai tay của vị Đế Quân cấp sáu gần như không còn, lộ ra bạch cốt âm u, sau đó ngay cả bạch cốt cũng bị thiêu đốt tới gần như không còn. Trong khoảnh khắc, hai bàn tay của Hàn Vương đã hoàn toàn biến mất...

- Ô a a a a a a...

Hàn Vương liều mạng kêu thảm, liều mạng lăn lộn, liều mạng dùng huyền lực của bản thân chống cự, nhưng hai đoàn hỏa diễm thoạt nhìn rất ôn hòa này vẫn không nhanh không chậm thiêu đốt lên, không bị ảnh hưởng chút nào. Thậm chí, theo việc hắn liên tục lăn lộn mà hai đạo xích kim sắc hỏa diễm đã lan tới ngực, hông, đùi của hắn... Trong nháy mắt, trên người hắn, đã xuất hiện mười mấy đạo hỏa diễm đang kịch liệt thiêu đốt, mà lúc này, hai cánh tay của hắn đã biến mất một nửa.

Tiếng kêu thảm thiết, thê lương của Hàn Vương giống như tiếng gào khóc của ác quỷ dưới địa ngục. Thân thể hắn điên cuồng lăn lộn, co rút, đôi mắt hắn thống khổ trừng lớn giống như là muốn lồi ra, gân xanh trên trán hắn phồng lên!

Mà lúc này, Kim Ô Chi Hỏa vẫn duy trì tốc độ ban đầu, không một tiếng động thiêu đốt lên, ôn hòa tới mức ưu nhã cắn nuốt từng chút từng chút thân thể của Hàn Vương. Tất cả sự giãy dụa cùng huyền lực Đế Quân cấp sáu của Hàn Vương đều không tạo thành bất kỳ một tia quấy nhiễu cùng cản trở nào đối với những đạo hỏa diễm này.

Lúc này, trên mặt tất cả mọi người đều hiện ra sự hoảng sợ vô tận. Hàn Vương là người của Huyễn Yêu Vương tộc, trong thân thể của hắn cũng có được chút Kim Ô huyết mạch mỏng manh, đồng thời hắn còn tu luyện hỏa hệ huyền công. Hắn có được năng lực chống cự rất mạnh Đối với hỏa diễm... Huống hồ trong mắt toàn bộ huyền giả thì huyền lực của Đế Quân cấp sáu có thể xưng là huyền lực Thần Đạo!

Nhưng dưới hai đoàn hỏa diễm nho nhỏ này, chỉ trong khoảng thời gian mười mấy tức, toàn bộ thân thể hắn đã biến mất một phần ba...

- Hàn... Hàn... Hàn Vương …

Lúc này, một người trong Trọng Vương Phủ duỗi bàn tay, run run tiến về phía trước một bước, dường như hắn muốn tiến tới dập tắt hỏa diễm trên người Hàn Vương.

- Không nên đi qua!

Đột nhiên một người khác liền gắt gao kéo hắn lại, sau đó cả hai người lập tức liều mạng lui lại... Để mặc cho hỏa diễm thiêu đốt toàn bộ thân thể của Hàn Vương bởi vì nếu như bọn hắn đụng chạm vào chút hỏa diễm này thì căn bản chính là muốn chết!

Hai mắt của tất cả mọi người chợt hoảng sợ trừng lớn, kinh ngạc nhìn thân thể Hàn Vương điên cuồng vặn vẹo bên trong hỏa diễm, bên tai bọn họ truyền tới tiếng kêu thảm thiết, thê lương của Hàn Vương khiến toàn thân bọn hắn chợt phát lạnh. Thậm chí trong nháy mắt đó bọn hắn lại cảm giác được dường như chính mình đưa thân vào trong Cửu U Luyện Ngục, nhìn thấy một người thân mang tội ác đang tiếp thụ sự trừng phạt của Luyện Ngục chi hỏa...

- Tiểu Yêu Hậu... Tha mạng... Tiểu... Yêu Hậu... Tha mạng... A... Ô a a a a a a a...

Không có người có thể tưởng tượng được đến cùng là thống khổ to lớn dường nào mới khiến cho một Đế Quân cấp sáu phát ra tiếng kêu thảm thiết như vậy, khiến cho một Đế Quân cấp sáu hô lên lời cầu xin hèn mọn tới cực điểm như vậy... Lúc này, xích kim sắc hỏa diễm đã lan ra khắp thân thể Hàn Vương, dần dần nuốt chửng toàn bộ thân thể đang giãy dụa cùng thanh âm của hắn.

Sau khi xích kim sắc hỏa diễm bị dập tắt, thân thể Hàn Vương đã triệt triệt để để biến mất ở nơi đó. Giống như thảm trạng của Trọng Vương, Hàn Vương đã hoàn toàn biến mất mà không để lại một chút dấu vết nào.

Trong toàn bộ quá trình này, sự hoảng sợ vẫn luôn hiện ra trên khuôn mặt cùng ánh mắt của tất cả mọi người mà không có một chút tiêu tán nào. Trong toàn bộ đại điện, chỉ có Tiểu Yêu Hậu từ đầu đến cuối là mặt không biểu tình, giống như trước mắt nàng chỉ là một đoạn hình ảnh vô cùng bình thường mà thôi.

Phù phù...

Trong đám người bên cạnh, người đứng cách Hàn Vương gần nhất chính là một Bá Hoàng cấp chín của Hoài Vương Phủ. Lúc này, thân thể của hắn đã co quắp tới mức lập tức quỳ xuống trên mặt đất. Mà trong mắt tất cả những huyền giả khác, từ Vương tọa cho tới Đế Quân đều tràn ngập sự sợ hãi.

Bọn hắn thân là tồn tại vô địch ở trong mắt thường nhân nhưng đây là lần đầu tiên trong đời bọn hắn cảm giác được bản thân nhỏ bé như vậy...

- Không... Không có khả năng …

Con ngươi Hoài Vương co rút lại, hắn không thể tin được vào mắt mình, không thể tin được trên đời lại tồn tại loại lực lượng này... Càng không thể tin được, lực lượng này lại thuộc về Tiểu Yêu Hậu.

- Cái này... Cái này... Đây là lực lượng gì?

Mộ Vũ Bạch liều mạng hít một hơi lạnh, là người tử trung với Yêu Hoàng nhất tộc. Sau khi nhìn thấy Tiểu Yêu Hậu cường đại trở về, hắn vốn nên mừng rỡ như điên nhưng những hình ảnh vừa xảy ra... Một tôn Đế Quân cấp sáu chìm trong thống khổ mà vẫn lạc khiến cho hắn sự sợ hãi trong lòng hắn vượt xa khỏi sự kinh hỉ. Bởi vì đây căn bản chính là một loại lực lượng vô cùng kinh khủng, có thể nói là loại lực lượng này không nên tồn tại ở trên thế giới này.

- Cho dù là Tiểu Yêu Hậu đã thức tỉnh huyết mạch thì cũng không nên... Đáng sợ tới mức này …

Thiên Hạ Hùng Đồ trừng lớn hai mắt, có chút thất thần lẩm bẩm.

- Chẳng lẽ lực lượng này là Kim Ô thần linh đặc biệt ban cho Tiểu Yêu Hậu sao?

Ánh mắt của Vân Khinh Hồng cũng có chút ngốc trệ... loại lực lượng này căn bản đã vượt qua toàn bộ nhận biết của hắn. Đây cũng không phải là thứ mà hai từ"cường đại" có thể hình dung, mà có thể nói đây chính là"nghịch thiên" chi lực.

Vân Triệt lập tức lắc đầu nói:

- Cái này coi như là bí mật của nàng đi.

Tất cả mọi người đều khiếp sợ dưới sự cường đại của Tiểu Yêu Hậu nhưng không một biết rằng lực lượng hiện giờ là lấy chấp niệm báo thù cũng sinh mệnh của nàng đổi lấy... Thật tình mà nói thì còn dùng cả tấm thân xử nữ của nàng để đổi lấy nữa.

- Vân Hà, Vân Giang, Vân Khê.

Tiểu Yêu Hậu lại một lần nữa nói ra sáu chữ. Nhưng sáu chữ ngắn ngủi này lại giống sáu đạo băng trùy đâm vào tâm hồn của tất cả mọi người khiến cho toàn thân bọn họ trở nên lạnh lẽo cứng đờ:

- Nhanh bắt lấy Hoài Vương! Ai dám ngăn trở... bản hậu liền giết kẻ đó!

- Một người ngăn, bản hậu giết một người! Trăm người ngăn cản, bản hậu giết trăm người. Ngàn vạn người ngăn, bản hậu liền giết hết ngàn vạn người!

Thanh âm lạnh lùng, lãnh huyết của nàng tạo nên sự uy hiếp tới tận linh hồn của tất cả mọi người. Tại giờ phút này, bọn hắn đã nhân thức rất rõ ràng... Tiểu Yêu Hậu trở về sau bốn tháng mất tích đã căn bản không phải là Tiểu Yêu Hậu trước kia.

-... Được!

Vẫn là câu trả lời ấy nhưng lúc này âm điệu của ba người đã hoàn toàn khác biệt. Lúc này, khí thế trên thân ba vị thái thượng trưởng lão Vân gia đã từng trải qua vô số mưa gió đều đã xảy ra biến hóa rất lớn. Bọn hắn lập tức phi thân lên, ba đạo thủ trưởng già nua được bảo bọc bởi lôi hệ huyền lực vô cùng hùng hậu vươn thẳng về phía Hoài Vương. Vừa rồi, khi bọn hắn phóng tới bắt Hoài Vương thì bất luận là động tác hay là lực lượng đều có ba phần bảo thủ, bảy phần tâm thần bất định, nhưng hiện giờ cả ba người đều phi thường ngoan lệ, nhanh chóng phát ra lượng lớn huyền khí, thậm chí còn mang theo tiếng nổ điếc tai.

- Ai dám động đến Vương gia!

Số lượng cao thủ bên thân Hoài Vương quả thực là viễn siêu sự tưởng tượng của thường nhân. Nói một cách không chút nào khoa trương thì hơn bảy thành Đế Quân của Yêu Hoàng đều đã đầu nhập vào trận doanh của Hoài Vương! Hôm nay lại chính là ngày Hoài Vương đăng đế vị nên hắn mang theo lượng lớn cường giả hộ vệ bên mình. Hơn nữa, bản thân Hoài Vương chính là một tôn Đế Quân trung kỳ, người có tư cách hộ vệ ở bên cạnh hắn thì không có người nào mà không phải là cường giả đứng đầu trong Huyễn Yêu Giới! Người có thực lực thấp nhất trong số bọn họ cũng là Đế Quân trung kỳ!

Những người mà thường nhân cả đời khó gặp, trong mắt bọn họ thì những người này có thể so với cường giả tuyệt thế trong thần thoại lại có tới mười bảy người đi theo bên cạnh Hoài Vương tiến vào bên trong Yêu Hoàng Điện!

Mà không bao gồm những người tử trung với Hoài Vương Phủ cùng cận vệ bên người hắn, không bao gồm những thủ hộ gia tộc cùng Vương phủ đã quy hàng với hắn.

Thời điểm tam đại thái thượng trưởng lão của Vân gia xuất thủ, bốn người mặc y phục khác nhau chợt xuất hiện trong hư không phía sau Hoài Vương. Trong khoảnh khắc, bốn người này liền lao lên chắn ở phía trước, đón lấy thế công của tam đại thái thượng trưởng lão Vân gia. Trên thân của bất cứ người nào trong số bốn người này đều mang theo hơi thở hùng hậu tới cực điểm... Mà cường độ khí tức bọn họ tỏa ra lại tương xứng với ba người Vân Hà, Vân Giang, Vân Khê.

- Lục Trảm Phong, Bạch Kinh Hồng, Đường Loạn Ly, Như Thanh Sơn... 'Nam Thiên tứ tuyệt' bảy trăm năm trước uy chấn Nam Cương!

Tại một nơi hẻo lánh trong đại điện vang lên tiếng kinh hô của một lão giả. Bốn cái danh tự mà hắn hô lên lại giống như bốn tiếng sấm nổ vang bên tai mọi người.

Ở thế giới này, người có thể thành tựu Đế Quân thì không có ai là không danh chấn thiên hạ! Nhất là những huyền giả ở bên ngoài Yêu Hoàng Thành, nếu như bọn họ có thể thành tựu Đế Quân thì có thể nói là uy danh hiển hách, mặc dù cách mấy đời cũng sẽ không bị người khác lãng quên.

- Nam Thiên tứ tuyệt …

Trên mặt Vân Khinh Hồng đột nhiên hiện lên vẻ kinh sợ:

- Đây là những nhân vật tuyệt thế mà năm đó gia gia ngươi thường xuyên đề cập tới. Bảy trăm năm trước bọn họ đều đã thành tựu Đế Quân, sau đó không lâu liền không có chút tin tức nào về bọn họ, tất cả mọi người đều cho rằng bọn họ đã quy ẩn nhưng không nghĩ tới, bọn hắn lại sớm trở thành người của Hoài Vương Phủ!

-... Thoạt nhìn thì dã tâm của Hoài Vương Phủ đã vượt xa so với phỏng đoán của chúng ta.

Vân Triệt hơi nhíu chân mày nói.

- Từ trước tới giờ chúng ta đều không dám đánh giá thấp thực lực của Hoài Vương Phủ.

Chân mày Vân Khinh Hồng lập tức khóa lại:

- Nhưng thẳng đến bốn tháng này, chúng ta mới ý thức được thực lực của Hoài Vương Phủ căn bản đã cường đại tới mức viễn siêu dự đoán của chúng ta! Không tới ba ngày sau khi tin tức Yêu Hậu táng thân trong Kim Ô Lôi Viêm Cốc truyền ra, toàn bộ Yêu Hoàng Thành liền hoàn toàn rơi vào sự khống chế của Hoài Vương Phủ, thậm chí ngay cả cơ hội phản ứng chúng ta cũng không có.

- Ai!

Vân Triệt lắc đầu:

- Phụ thân, người không cần phải cảm thấy thất bại. Chỉ bằng vào một mình Hoài Vương thì hắn tuyệt đối không có được năng lực như vậy. Tất cả đều là bời vì tên Minh Vương quá mức đáng sợ kia... Mấy trăm năm này, toàn bộ Huyễn Yêu Giới đều bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay mà không có một người nào biết được thực hư mọi chuyện! Tất cả những chuyện này cũng đều do một tay hắn đạo diễn mà tiến hành... Nhưng cuối cùng thì người tính cũng không bằng trời tính!

Vân Triệt ngẩng đầu, nhìn về phía Tiểu Yêu Hậu, thấp giọng nói:

- Hắn sẽ không ngờ khâu cuối cùng trong kế hoạch hoàn mỹ của hắn lại bức ra một tôn Bán Thần...

- Bán Thần?

Vân Khinh Hồng cùng Mộ Vũ Nhu khẽ giật mình đồng thanh nói.

- Ta ngược lại muốn xem xem, thế lực to lớn mà Minh Vương dùng trăm phương ngàn kế tạo nên trong suốt mấy trăm năm qua có thể chịu nổi oán hận cùng lửa giận của thần hay không...


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment