.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_620" class="block_" lang="en">Trang 310# 2
Chương 620: Vô tận uy hiếp
Nam Thiên tứ tuyệt đón đỡ thế công của Vân gia tam đại thái thượng trưởng lão. Mặc dù bảy cỗ Đế Quân chi lực này còn chưa va chạm vào nhau nhưng đã khiến cho không gian bị vặn vẹo thành một vòng xoáy khổng lồ.
Trong lúc nhất thời, thế công của tam đại thái thượng trưởng lão liền chậm lại. Vào thời điểm này, hư không phía trên chợt vặn vẹo, trong nháy mắt có ba đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện, từ phía trên đánh xuống, khí thế của bọn họ không kém chút nào so với Nam Thiên tứ tuyệt kia.
Thập đại Đế Quân, mà toàn bộ đều là Đế Quân trung hậu kỳ... Khí tức của bọn họ giao hòa giống như sóng biển mênh mông che ngợp bầu trời.
Lực lượng của bảy đại Đế Quân đan xen vào nhau đã là một luồng sức mạnh người thường nghĩ cũng không dám nghĩ tới! Ngoại trừ Yêu Hoàng Thành ra thì tất cả những địa phương khác của Huyễn Yêu Giới, cho dù là ở Thiên Yêu Thành to lớn nhất thì cũng không thể tìm ra được bảy tôn Đế Quân chiến tại một chỗ. Tuy rằng tam đại thái thượng trưởng lão của Vân gia thực lực mạnh mẽ nhưng dưới sự ngăn cản cử bảy tôn Đế Quân trung hậu kỳ thì ba người bọn họ tuyệt không thể tiến tới gần Hoài Vương được.
Lúc này, một luồng khí tức nóng nảy tới cực điểm đột nhiên bao phủ xuống... Nhưng ngay tại một khắc khi đạo khí tức kia hạ xuống thì tất cả mọi người đều rõ ràng cảm thấy toàn thân phát lạnh.
Theo không gian vặn vẹo, bóng người Tiểu Yêu Hậu ở dưới ánh mắt ngây dại của tất cả mọi người liền xuất hiện ở giữa hai phe. Lúc này, trên người nàng thoáng hiện một đạo Kim Ô chi ảnh tản ra đạo đạo kim sắc quang mang...
Thoáng chốc, toàn bộ đại điện, thậm chí là toàn bộ không gian cùng tầm mắt của tất cả mọi người đều trở hoàn toàn mờ mịt.
- Đây là...
Vân Triệt không tự kìm hãm được trầm thấp hô lên:
- Kim Ô Phần Thế Lục, đệ tam trọng, Viêm Dương Bạo Liệt!
Trong không gian màu đỏ thắm kia, Kim Ô Chi Viêm mênh mông vô tận nhanh chóng ngưng tụ lại, hóa thành một cái đạo ảo ảnh của Kim Ô thần linh tỏa ra khí tức nóng rực mà lại thần thánh, xé rách thế giới màu đỏ, xuyên qua không gian, bay về phía bảy đại Đế Quân chắn ở phía trước Hoài Vương...
Trong nháy mắt, bảy đại Đế Quân mạnh mẽ đủ để hủy diệt một thành trì liền biến mất không thấy hình bóng, bên cạnh bọn họ là vô số vết nứt kéo theo không gian triệt để sụp đổ. Trong một khắc đó, tầm mắt cùng ý niệm của tất cả mọi người đều không thể cảm nhận được sự tồn tại của bọn họ mà chỉ có thể cảm nhận được một mảnh hỏa hải vô tận...
Bảy tôn Đế Quân này mạnh mẽ dùng lực lượng tinh thần truyền đạt cho Hoài Vương một đạo tin tức... Những ngọn lửa này đã xâm nhập thân thể của bọn họ, thậm chí còn xâm nhập vào sâu trong thần hồn của bọn họ. Thân thể cùng thần hồn của bọn họ có được năng lực phòng ngự đạt tới cấp bậc Đế Quân nhưng ở dưới cỗ hỏa diễm này lại chính là thùng rỗng kêu to, không có một chút lực lượng chống đỡ nào.
- Ầm!!!
Dưới từng tiếng vỡ nát truyền ra, hỏa hải ngập trời lạp tức co rút lại, bảy đại Đế Quân giống như bảy cái bao tải rách bị ném đi rất xa. Toàn bộ đầu cùng thân thể, tứ chi của bọn họ đều bị xích kim sắc hỏa diễm thiêu đốt... Thậm chí là linh hôn bên trong thân thể bọn họ cũng bị hỏa diễm thiêu đốt một cách vô tình.
Bảy đại Đế Quân lăn lộn, thống khổ kêu gào trên mặt đất... Rốt cục thì lúc này bọn họ cũng biết được tại vì sao vừa nãy Hàn Vương lại phát ra tiếng kêu thảm thiết như vậy. Loại cảm giác bị Kim Ô Chi Viêm thiêu đốt giống như mỗi một tấc thịt cùng thần kinh trên thân thể họ đều bị vô số lưỡi dao cắt nát. Cho dù là bọn họ có được ý chí vượt qua không biết bao nhiêu lần so với người thường nhưng bọn họ cũng chỉ có thể chịu đựng được mấy tức thời gian liền hận không thể lập tức chết đi.
Lực lượng mà một huyền giả cấp Đế Quân phát ra khi tuyệt vọng vốn cực kỳ khủng bố, nhưng lúc này bảy đại Đế Quân lại chỉ có thể kêu gào thảm thiết cùng khóc thét mà không có một người nào không tiếc tất cả phóng thích ra toàn bộ huyền lực của bản thân... Bởi vì bọn họ chỉ cần hơi sử dụng huyền lực liền bị phần diệt trong nháy mắt.
Lúc này, thân thể của những cường giả vẫn ẩn nấp trong bóng tối, một mực không có ra tay kia liền gắt gao đình trệ lại, toàn thân bọn họ từ trên xuống dưới đều kịch liệt run rẩy, không dám tiến lên nửa bước... Rốt cục thì sau mười tức thời gian, tiếng
kêu thảm thiết cùng khóc thét kia cũng đình chỉ. Lúc này, Tiểu Yêu Hậu chậm rãi giơ tay lên, hời hợt bóp nát hỏa diễm trong lòng bàn tay.
- Ầm!!
Trong nháy mắt, đạo đạo Kim Ô Chi Viêm đang thiêu đốt bảy đại Đế Quân kia đồng thời nổ tung, hóa thành ánh lửa ngập trời. Mà bảy đạo thân thể bị hỏa diễm thiêu đốt cũng theo Kim Ô Chi Viêm tán đi mà biến mất không thấy hình bóng.
Trọng Vương... Hàn Vương... bảy đại cao thủ của Hoài Vương Phủ ủ...
Cả chín người đều chết thảm dưới tay Tiểu Yêu Hậu... Ngay cả một tia năng lực phản kháng đều không có. Phải biết bọn họ tuyệt không phải là a miêu a cẩu gì... Mà chín người bọn họ lại là cửu đại Đế Quân cái hàng thật giá thật!
Dù cho là ở trong Yêu Hoàng Thành thì sự tồn tại của Đế Quân cũng giống như phượng mao long giác. Bất cứ một tôn Đế Quân nào ngã xuống, cho dù là Đế Quân cấp thấp nhất cũng đủ để khiến cho toàn bộ Huyễn Yêu Giới bị náo động lên!
Mà hôm nay, trong nháy mắt, cửu đại Đế Quân... Trong đó có tới tám người đạt tới Đế Quân trung hậu kỳ nhưng toàn bộ đều chết thảm dưới tay Tiểu Yêu Hậu... Trong toàn bộ quá trình này cũng không có va chạm trời rung đất chuyển, không có năng lượng hủy diệt khiến trời long đất lở mà Tiểu Yêu Hậu chỉ phất tay mấy cái, đánh ra vài đạo hỏa quang thì toàn bộ cửu đại Đế Quân kia đã táng thân tại nơi này.
Tất cả chỉ đơn giản giống như bóp chết chín con côn trùng nhỏ bé.
- Bổn hậu đã nói, bất kể là ai, nếu như dám tiến lên ngăn trở thì chỉ. có một con đường chết!
Tiểu Yêu Hậu chậm rãi xoay người lại, nàng có được dung nhan tuyệt mỹ khuynh thế hãi tục, thoạt nhìn thì thân thể của nàng còn nhỏ yêu hơn so với một thiếu nữ bình thường, bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy một nữ nhân như thế thì trong lòng bọn họ liền sinh ra sự kinh diễm cùng một loại dục vọng muốn che chở cùng giữ lấy cho riêng mình. Tuy nhiên vào thời điểm nay, tất cả những người có mặt tại đây đều không có một người nào dám nhìn thẳng vào nàng. Bất cứ người nào bị ánh mắt lạnh lùng của nàng đảo qua đều sẽ cảm thấy toàn thân cứng ngắc, giống như bản thân đang ở trong băng vực sâu nhất thế gian, ngay cả huyết dịch của bọn họ cũng gần như hoàn toàn đông lại.
Đây là một loại uy thế khủng bố mà cả đời này bọn họ chưa từng chịu đựng qua... Thậm chí lúc này bọn họ có cảm giác, chỉ cần Tiểu Yêu Hậu đồng ý thì chỉ cần dựa vào cỗ uy thế này nàng cũng có thể xé nát thân thể của bọn họ ra thành từng mảnh.
Bên ngoài cỗ cảm giác trầm trọng ngột ngạt ra thì trong tâm bọn họ còn cảm thấy vô cùng sợ hãi. Bởi vì Tiểu Yêu Hậu ra tay quá mức vô tình... Không, mà là quá mức tàn bạo ác độc. Chín đại Đế Quân, mỗi một người đều có được uy danh cùng địa vị cô cùng cao trong Huyễn Yêu Giới, Trọng Vương cùng Hàn Vương càng là người thuộc về Huyễn Yêu Vương tộc nhưng nàng đều trực tiếp ra tay, không có chút huyền niệm nào, càng không có nửa điểm do dự, nàng vừa ra tay liền trực tiếp đưa đối phương vào chỗ chết... Thậm chí nàng còn khiến cho đối phương chịu đựng thống khổ tới cực hạn trước khi chết, cho tới khi đối phương chết đi thì một tia tro cốt cũng không lưu lại.
Dù là đối mặt với Quận Vương hay là Đế Quân thì nàng đều ra tay vô cùng quyết tuyệt như vậy chứ không nói tới người khác!
Ngày hôm nay Tiểu Yêu Hậu như hóa thành một Tử Thần vô cùng khủng bố... Chạm vào hẳn phải chết!
Đôi con ngươi của Hoài Vương đã co rút lại nhỏ như lỗ kim
từ lâu, toàn bộ vẻ bình tĩnh trước kia đều đã triệt để hóa thành sự sợ hãi. Tuy rằng việc Tiểu Yêu Hậu bỗng nhiên trở về khiến cho hắn kinh ngạc cùng khiếp sợ nhưng còn không đến mức làm cho hắn thất thố, bởi vì cho dù là đối mặt Tiểu Yêu Hậu thì thế lực của hắn cũng mang tính áp đảo. Nhưng chỉ trôi qua thời gian mấy chục tức, toàn bộ cục diện đã giống như gió chuyển mây vần, sau khi Tiểu Yêu Hậu triển lộ thực lực của mình, tất cả những sự việc xảy ra tiếp theo liền giống như từng đoạn ác mộng xuất hiện trước mắt hắn.
Hắn vẫn luôn cho rằng phụ thân Minh Vương của mình Minh chính là vô địch thiên hạ. Tuy rằng, hắn cũng chưa từng thấy thực lực cực hạn của Minh Vương nhưng hắn có thể xác định rằng phụ thân Minh Vương của mình tuyệt đối không thể một chiêu khiến cho bảy đại Đế Quân trung hậu kỳ mất mạng!
Đây là một loại sức mạnh chưa bao giờ xuất hiện trong lịch sử cùng truyền thuyết của Huyễn Yêu Giới, là sức mạnh căn bản không nên tồn tại ở thế giới này!
Đám người quy hàng dưới trướng Hoài Vương đều đã kinh ngạc tới há hốc miệng từ lâu. Hách Liên, Xích Dương, Cửu Phương, Nam Cung, Lâm, Khiếu, Bạch, toàn bộ bảy đại gia tộc đều triệt để ngây dại, lúc này chỉ có yết hầu của bọn họ đang không ngừng lay động. Bảy đại gia chủ ngay thường uy phong hiển hách đều sợ tới mức y phục toàn thân đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt, có thậm chí hai chân của bọn họ cũng đang run rẩy lên... Ngay cả những vương phủ cùng các gia tộc thủ hộ tử trung với Yêu Hoàng nhất tộc cũng câm như hến, không dám thở mạnh.
Trọng Vương chết, Hàn Vương chết... Một chiêu diệt bảy đại Đế Quân!
Đây chính là sự uy hiếp kinh khủng cùng nặng nề nhất trong lịch sử của toàn bộ Huyễn Yêu Giới!
- Còn không nhanh chóng bắt Hoài Vương lại!
Tiểu Yêu Hậu chợt quát lạnh một tiếng. Tới thời điểm này thì tam đại thái thượng trưởng lão của Vân gia mới giống như từ trong mộng tỉnh lại, bọn họ lập tức lao về phía Hoài Vương đang thất hồn lạc phách. Lần này, tuy rằng không gian phía sau Hoài Vương xuất hiện từng đạo gợn sóng nhưng lại không có người nào dám tiếp tục tiến lên chắn ở phía trước Hoài Vương nữa.
Thành tựu Đế Quân chính là mục tiêu cao nhất của một huyền giả. Mà mỗi một huyền giả thành tựu Đế Quân đều phải tiêu hao không biết bao nhiêu thời gian, nỗ lực cùng tài nguyên, hơn nữa bọn họ còn cần phải gặp được thời cơ không thể cầu mới có thể bước vào cảnh giới này. Sau khi bước vào cấp độ này, bọn họ vốn tưởng rằng bản thân không còn phải sợ hãi thứ gì nữa bởi vì bọn họ đã đạt tới cấp độ cao nhất của thế giới này, đã không còn thứ gì có thể nghiền ép bọn họ nữa.
Nhưng tới hôm nay bọn họ lại cực kỳ sợ hãi phát hiện bản thân mình ở trước mặt Tiểu Yêu Hậu lại nhỏ bé giống như một hạt bụi, quả thực là bọn họ không khác gì so với một tiểu hài đồng.
Bọn họ có thể chết... Nhưng cho dù là chết thì Đế Quân cũng phải chết một cách khốc liệt, một cách kinh thiên động địa. Nhưng dưới tay Tiểu Yêu Hậu, cửu đại Đế Quân kia lại chết đi một cách cực kỳ thấp kém. Có chín cái tiền lệ ở phía trước, giờ khắc này bất kỳ người nào dám xông lên bảo vệ Hoài Vương thì cũng sẽ phải nhận kết quả như vậy!
Bọn họ sao có thể cam nguyện để cho một đời Đế Quân vinh quang cứ như vậy bị phần diệt trong nháy mắt được cơ chứ.
- Hoài Vương, còn không bó tay chịu trói!
Dưới tiếng quát mắng, Huyền Cương chi lực của tam đại thái thượng trưởng lão Vân gia đồng thời xuất hiện, chăm chú khoa thân ảnh của Hoài Vương lại. Trong khoảnh khắc, ba cỗ lôi hệ huyền lực vô cùng mạnh mẽ liền phong tỏa toàn bộ các phương vị của Hoài Vương. Lúc này, Hoài Vương giống như đã sợ tới tim mật vỡ nát, hắn cứ như vậy đứng tại đó, ánh mắt trống rỗng, không chút giãy dụa, bị Vân Hà khống chế một cách vô cùng dễ dàng.
- Hoài... Hoài Vương...
Trong khoảnh khắc, hai mắt của toàn bộ Quận Vương trực hệ cùng các cường giả hạch tâm vẫn luôn ngạo nghễ vô độ trong Hoài Vương Phủ đều trừng lớn, toàn thân co rúm lại. Bọn họ trơ mắt nhìn Hoài Vương bị tam đại thái thượng trưởng lão của Vân gia trực tiếp bắt đi mà không tiến lên nửa bước. Mặc dù lúc này Tiểu Yêu Hậu đang quay lưng về phía bên này nhưng bọn họ vẫn cảm giác được dường như có một thanh hàn nhận lạnh lẽo đang kề sát trên cổ bọn họ, chỉ cần bọn họ hơi vọng động thì sẽ chết không có chỗ chôn.
- Phụ hoàng... Cứu phụ hoàng của ta... Các ngươi nhanh cứu phụ hoàng của ta!
Khóe miệng Huy Dạ Quận Vương kịch liệt run rẩy, hắn khàn giọng gầm rú lên:
- Phụ hoàng hắn là Tân Hoàng của Huyễn Yêu Giới... Các ngươi còn không mau hộ giá... Hộ giá!!
Huy Dạ Quận Vương khàn giọng hét lên nhưng toàn bộ những cường giả dưới trướng Hoài Vương lại không có một người nào dám động. Lúc này, Tiểu Yêu Hậu chậm rãi xoay người lại, ánh mắt u lãnh của nàng lập tức rơi lên trên người Huy Dạ Quận Vương.
- A a a a...
Trong một sát na, Huy Dạ Quận Vương như bị rắn độc quấn quanh người, toàn thân hắn chợt co rút lại, trong miệng hắn phát ra một tiếng kêu sợ hãi vô cùng quái dị, cả người hắn liên tục lăn lộn về phía sau:
- Không nên giết bản vương... Không nên giết bản vương... Bản vương cũng không có làm gì... Không nên giết bản vương...
Tại thời điểm sinh mệnh bản thân chân chính bị nguy hiểm, Huy Dạ Quận Vương ngày thường vẫn luôn ngông cuồng tự đại liền hiện ra tư thái giống như một kẻ phàm nhân đang sợ hãi cái chết...Không, thậm chí là tư thái cả hắn còn thấp kém hơn so với một phàm nhân. Lúc này cả người hắn liền co quắp ngã xuống đất, căn bản không có cách nào đứng lên, toàn thân hắn kịch liệt run rẩy, gương mặt trở nên trắng bệch không có chút máu... Thậm chí đám người của Hoài Vương Phủ đứng xung quanh còn ngửi thấy được một luồng tanh tưởi nhanh chóng lan tràn ra...
Huy Dạ Quận Vương đã sợ hãi tới không thể khống chế.
Tiểu Yêu Hậu lập tức thu hồi ánh mắt... Mặt hàng bực này căn bản không xứng để nàng ra tay, cho dù là nhìn thêm vài lần thì cũng chỉ khiến con mắt của nàng bị bẩn hơn mà thôi.
Dưới loại tình cảnh này, trong đại điện không ai có thể cười được. Lúc này, khi nhìn Huy Dạ Quận Vương thì mọi người không thể tìm được nửa điểm kính nể mà chỉ có thương hại cùng miệt thị, mà trên mặt đám người của Hoài Vương Phủ thì lại treo đầy vẻ xấu hổ cùng bi ai... Mãi đến khi chất lỏng bẩn thỉu dưới thân Huy Dạ Quận Vương chảy xuôi đến ngoài một trượng cũng không có ai tiến lên phía trước nâng hắn dậy.
Dưới sự hợp lực của ba người Vân Hà, Vân Giang, Vân Khê, huyền lực toàn thân liền Hoài Vương nhanh chóng bị phong tỏa lại. Lúc nay, Vân Hà nhấc Hoài Vương lên, trực tiếp kéo tới trước người Tiểu Yêu Hậu, hắn hơi khom người nói:
- Hoài Vương đã bị chúng ta bắt lại, mời Tiểu Yêu Hậu xử lý.
Lấy thực lực khủng bố mà Tiểu Yêu Hậu biểu hiện ra thì nếu như nàng muốn giết Hoài Vương căn bản là chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng từ đầu đến cuối nàng lại không ra tay với Hoài Vương mà lại muốn bọn họ đi tới bắt Hoài Vương, có thể thấy rõ, nàng không muốn giết chết đối phương, chính vì lẽ đó nên ba người bọn họ chỉ phong tỏa huyền lực toàn Hoài Vương mà không hề đả thương hắn.
Nhưng đúng lúc này, trong còn ngươi tối tắm của Hoài Vương chợt lóe lên quang mang hung tàn. Trong khoảnh khắc, thân thể đã bị phong toả huyền lực của hắn đột nhiên cháy lên một đạo Đọa Lạc Ma Viêm! Cỗ Đọa Lạc Ma Viêm vô cùng cuồng bạo này lập tức bùng lên mười mấy trượng, trực tiếp đánh bay tam đại thái thượng trưởng lão của Vân gia... Đồng thời, Hoài Vương đang chìm trong Đọa Lạc Ma Viêm liền giống như một con dã thú phát điên, hắn điên cuồng gào thét, lao thẳng về phía Vân Triệt, Vân Khinh Hồng cùng Mộ Vũ Nhu!
Thời điểm này, sau khi Vân Khinh Hồng được Vân Triệt truyền thiên địa chi khí để chữa thương thì đã không thể vọng động huyền khí. Mà trên người Mộ Vũ Nhu cũng có thương tích, tuy rằng thương tích không quá nguy hiểm nhưng cũng không thể chiến đấu tiếp. Hoài Vương chợt điên cuồng lên khiến tất cả mọi người không ứng phó kịp nhưng lúc này Tiểu Yêu Hậu chỉ giương mắt nhìn Hoài Vương lao tới mà không hề có ý tứ ngăn cản.
- Cẩn thận!!
Chứng kiến một màn này, đám người Mộ Phi Yên, Mộ Vũ Bạch, Tô Hạng Nam, Vân Ngoại Thiên liền kinh hãi tới biến sắc, bọn họ lập tức điên cuồng hét lên. Không ai có thể nghĩ rằng Hoài Vương đã bị phong toả huyền lực nhưng vẫn có thể phá tan phong tỏa mà điên cuồng đánh tới khiến bọn họ muốn ra tay ngăn cản cũng không kịp.
Trong nháy mắt khi Đọa Lạc Ma Viêm cháy lên trên thân Hoài Vương, hai mắt Vân Triệt chợt lóe lên. Ngay khi Hoài Vương điên cuồng xông tới, bàn tay Vân Triệt liền không nhanh không chậm dời khỏi thân thể Vân Khinh Hồng... Trên mặt hắn không hiện ra chút kinh hoảng cùng thất thố nào.
- Hồng nhi!
Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên một đạo tàn ảnh. Trong khoảnh khắc, Vân Triệt đã phi thân lao lên đón lấy thế công của Hoài Vương, hai tay hắn nắm chặt xích sắc cự kiếm, phía trên cự kiếm lập tức bị một tầng hỏa diễm kim sắc tỏa ra khí tức vô cùng mạnh mẽ bao phủ
- Triệt nhi!
Mộ Phi Yên kinh hãi hét lên một tiếng... Dưới sự điên cuồng, Hoài Vương đã thả ra toàn bộ thực lực của bản thân. Trong mắt tất cả mọi người, lực lượng điên cuồng của một cường giả Đế Quân cấp năm cũng không phải là thứ mà Vân Triệt có thể chống lại! Coi như là chính diện va chạm Vân Triệt mạnh hơn đối phương gấp mười lần nhưng cuối cùng hắn vẫn phải chết không chút nghi ngờ.
Ngay khi Hoài Vương nhìn thấy thân ảnh của Vân Triệt thì con ngươi của hắn liền phóng to, Ma Viêm toàn thân hắn lại một lần nữa bành trướng lên, trong miệng hắn phát ra một đạo âm thanh hưng phấn nhưng lại giống như đang thống khổ gào thét:
- Vân Triệt... Chết đi!!!
Chứng kiến một màn này, chan mày Vân Triệt liền nhíu lại, ánh mắt của hắn tỏa ra quang mang băng lãnh. Kiếp Thiên Tru Ma Kiếm được kim sắc hỏa diễm bao phủ liền chính diện va chạm với công kích của Hoài Vương... Bởi vì hắn chỉ cần hơi né tránh một chút thì rất có thể là lực lượng của Hoài Vương sẽ tạo nên tổn thương tới Vân Khinh Hồng cùng Mộ Vũ Nhu ở phía sau.
- Kim Ô Phần Thế Lục đệ ngũ trọng, Hoàng Kim Đoạn Diệt!