.
._313__1" class="block_" lang="en">Trang 313# 1
Chương 625: Hồng Mông Sinh Tử Ấn?
Tân hoàng đại lễ được toàn bộ Huyễn Yêu Giới chú ý tới, lấy một cái kết mà bất luận kẻ nào cũng không nghĩ đến kết thúc, thay vào đó là máu tươi tẩy lễ nhằm vào Hoài Vương phủ, nhằm vào đám người nghịch phản.
Thời điểm Tiểu Yêu Hậu sở đạt mệnh lệnh tàn khốc tru diệt cửu tộc Hoài Vương phủ, những người vốn quy hàng Hoài Vương phủ, không khỏi giơ cao đồ đao hướng về Hoài Vương phủ. Đám người này đã từng ước liếm chân cho Hoài Vương phủ, nhưng hiện tại lại không tiếc hết thảy muốn phủi sạch quan hệ cùng Hoài Vương phủ, từng cái đều là tranh nhau chen lấn, e sợ bản thân giết ít hơn so với người khác... Nhất là bảy đại gia tộc thủ hộ và chúng vương phủ, trong lòng bọn họ rất rõ ràng, muốn bảo trụ bản thân, bảo trụ gia tộc của mình, thì phải không tiếc hết thảy hướng Tiểu Yêu Hậu thể hiện trung thành, cho dù là không để ý đến tôn nghiêm như chó vẩy đuôi mừng chủ...
Bởi vì bây giờ Tiểu Yêu Hậu, có năng lực để cho gia tộc bọn họ hủy diệt, cũng có thể nói dăm ba câu, để toàn tộc bọn hắn mang tiếng xấu muôn đời!
Dù sao Hoài Vương phủ cũng là Hoài Vương phủ, trong đó có đông đảo cường giả, nhưng cũng không thể thừa nhận đám cường giả tuyệt thế này hợp lực vây quét. Tiểu Yêu Hậu cho thời hạn mười ngày mà chỉ qua ba ngày ngắn ngủi, Hoài Vương phủ đã không còn một ngọn cỏ, cửu tộc diệt hết... Một người sống đều không có để lại, cho dù là cửu tộc ở ngoài mấy ngàn dặm, cũng đều bị đồ diệt.
Hoài Vương phủ đã từng hưng thịnh vượt quá mức bình thường, bây giờ chỉ còn lại một phế tích, trong đó lay động mùi máu tanh nồng nặc, thật lâu không có tiêu tan, trong vòng mười dặm, không người nào dám tới gần. Trong Yêu Hoàng thành, các đại thế lực đều nơm nớp lo sợ, người người cảm thấy bất an, ngay cả bước đi đều cẩn thận từng li từng tí, lời nói cũng không quá lớn tiếng.
Quần hùng thiên hạ từ bốn phương tám hướng chạy đến tham gia Yêu Hậu đại điển cùng lễ lên ngôi của tân hoàng vẫn không có khả năng rời đi, bởi vì bảy ngày sau, đại điển bị gián đoạn bốn tháng trước sẽ một lần nữa được tổ chức... Đây cũng là mệnh lệnh của Tiểu Yêu Hậu. Bây giờ Tiểu Yêu Hậu lệnh xuống, ai dám không theo.
Những ngày này Vân gia một mực hưng phấn, không khí vui tươi tràn ngập khắp nơi.
Mặc dù cấm trận của Vân Khinh Hồng bị Tiểu Yêu Hậu cưỡng ép dỡ bỏ, không có dẫn phát hậu quả nghiêm trọng nhất, nhưng dù sao nó cũng đã phát động một nửa, vết thương nghiêm trọng nhất trên người của hắn là tinh huyết tổn hao quá nhiều. Mà tổn thất tinh huyết, chẳng những để cho huyền lực sụt giảm, mà đáng sợ hơn là nó sẽ khiến cho tư chất vĩnh hạ xuống, thậm chí sau này không bao giờ có thể đột phá nữa... Mà tinh huyết một khi bị hao tổn, cơ hồ là không thể dùng bất kỳ phương pháp nào bù đắp lại.
Nhưng đối với Vân Triệt mà nói, chữa trị tổn thương tinh huyết không phải là chuyện không có khả năng.
Vân Triệt ngồi sau lưng Vân Khinh Hồng, bàn tay chống đỡ hậu tâm của hắn, lấy Đại Đạo Phù Đồ Quyết thu nạp thiên địa chi lực không ngừng tràn vào trong thân thể hắn.
Động tác này kéo dài hơn một canh giờ. Theo bàn tay Vân Triệt thu hồi, Vân Khinh Hồng cũng mở mắt ra. Bộ mặt hắn hồng nhuận, hai mắt trong trẻo, khí tức hùng hậu, để cho người ta không thể phát hiện ra vài ngày trước hắn mới tổn hao rất nhiều tinh huyết.
- Hô!
Vân Triệt thở nhẹ một hơi, vẻ mặt nhẹ nhõm nói:
- Nguyên khí của phụ thân vốn rất hùng hậu, khôi phục so dự đoán còn thuận lợi hơn nhiều. Mỗi ngày điều tiết một canh giờ như thế, nhiều nhất ba tháng, tinh huyết tổn thương của phụ thân có thể hoàn toàn khôi phục.
- Triệt nhi, vất vả cho con rồi.
Mộ Vũ Nhu duỗi ống tay áo ra, nhẹ nhàng lau sạch mồ hôi nóng trên trán cho Vân Triệt, khuôn mặt tràn đầy từ ái cùng thỏa mãn.
- Đây quả thực... là thần tích a!
Vân Ngoại Thiên kích động nói.
- Có câu nói này của thiếu gia chủ, chúng ta liền triệt để yên tâm rồi.
Vân Đoạn Thủy hớn hở gật đầu, sau đó phiền muộn nói một tiếng:
- Cảm tạ lão thiên trả lại thiếu gia chủ cho chúng ta. Thiếu gia chủ, toàn tộc chúng ta hổ thẹn với ngươi hơn hai mươi năm, ngươi vừa về đến, lại cứu vớt toàn tộc chúng ta ở trong hoạn nạn... Xin nhận Vân Đoạn Thủy một lạy!
Nói xong, hắn đã bái hạ thật sâu... mặc dù hắn rất kích động, nhưng không có chút nào khoa trương. Ai cũng nhìn thấy rõ ràng, từ khi Vân Triệt trở về, hắn liền cứu Vân gia từ bên bờ sinh tử, theo hắn và Tiểu Yêu Hậu cường thế trở về, càng khiến địa vị Vân gia, tăng lên tới một cái độ cao không tưởng.
Vân Ngoại Thiên cũng cấp tốc quỳ xuống. Vân Triệt vội vàng đi lên trước đỡ bọn hắn dậy:
- Hai vị trưởng lão mau dậy, đại lễ bực này thực sự là muốn hại vãn bối rồi. Nếu bàn về nỗ lực đối với gia tộc, các vị mới thật là khổ cực, vãn bối làm gì có tư cách nhận các vị quỳ lạy...
Lúc này, một tiếng bước chân dồn dập từ bên ngoài truyền đến, tiếp theo là tiếng la lo lắng của Tiêu Vân:
- Phụ thân, mẫu thân... con trở về rồi!!
Cửa phòng bị đẩy ra, mặt mũi Tiêu Vân tràn đầy kích động đứng ở nơi đó, trên mặt là một mảnh đỏ bừng:
- Phụ thân, mẫu thân... đại ca!
Hắn vọt tới trước mặt Vân Triệt, kích động đến hai mắt đỏ bừng, chân tay luống cuống:
- Đại ca, có thể gặp lại ngươi... Thật là tốt quá... tốt quá...
Vừa nói, Tiêu Vân vừa nghẹn ngào.
Thập tam trưởng lão từ bên ngoài chậm rãi đến gần, cười ha hả nói:
- Sau khi thiếu gia biết thiếu gia chủ trở về, đều kích động suýt chút nữa khóc rống lên... Tiểu Yêu Hậu bình yên vô sự, Vân gia chúng ta cũng bình yên vô sự... quả nhiên lão thiên không phụ Vân gia chúng ta.
Ba ngày trước, tại lúc Vân Khinh Hồng quyết ý cùng Hoài Vương cá chết lưới rách, hắn đã đánh ngất xỉu Tiêu Vân, để thập tam trưởng lão đưa hắn ra ngoài mấy ngàn dặm. Mặc dù hắn đã quyết định đi chịu chết, hơn nữa có khả năng toàn tộc sẽ đi theo, nhưng tuyệt không thể liên lụy đến hậu nhân của Tiêu Ưng.
Mà bây giờ, chuyện đã hướng theo chiều hướng nằm mộng cũng không nghĩ ra phát triển, tự nhiên Tiêu Vân cùng thập tam trưởng lão cũng trở về.
- Tiêu nhi, là phụ thân có lỗi với ngươi.
Vân Khinh Hồng mỉm cười nói:
- Không được ngươi đồng ý, liền cưỡng ép ngươi ra ngoài ngàn dặm...
- Không, không, không!
Tiêu Vân cuống quít khoát tay:
- Con biết, cha mẹ làm như vậy, cũng là vì bảo hộ con, như thế nào lại là có lỗi với con... lúc đầu con đặc biệt sợ hãi, con muốn trở về cùng cha mẹ đối mặt, nhưng lại không dám trở về, sợ cô phụ khổ tâm của cha mẹ... Bây giờ thấy cha mẹ không có việc gì, đại ca cũng tốt rồi, một nhà chúng ta hoàn hoàn chỉnh chỉnh đoàn tụ, tóm lại chính là... Quá tốt rồi!
- Tiêu nhi …
Mộ Vũ Nhu nhìn hai đứa con trai của mình, mắt đầy mông lung, lại một lần nữa cảm thấy kiếp này mình không còn gì để cầu.
Vân Triệt cười híp mắt nói:
- Nếu như trong nhà có nhiều thêm mọt cái Thất muội mà nói, thì càng hoàn mỹ.
- Ha ha ha ha!
Trong phòng phá lên tiếng cười, Tiêu Vân hơi đỏ mặt, cúi đầu, cũng ngượng ngùng nở nụ cười theo.
Vân Triệt lấy ra Bá Hoàng đan từ trong Thiên Độc Châu, nói:
- Lúc trước ta nói qua sẽ chia Bá Hoàng đan ra làm hai khỏa, mỗi người các ngươi một nửa, không nghĩ tới, trời xui đất khiến lại qua lâu như vậy. Đợi thân thể của phụ thân ổn định lại, ta sẽ bắt tay vào làm Bá Hoàng đan, đến lúc đó ngươi cầm Bá Hoàng đan đi tìm Thất muội, cam đoan nhạc phụ tương lai của ngươi sẽ đích thân đi ra ngoài nghênh đón ngươi.
- Hắc hắc hắc.
Tiêu Vân có chút ngượng ngùng cười ngây ngô.
Thân thể Vân Khinh Hồng trọng thương, lại thêm tinh huyết tổn hao quá nhiều, nên cần đại lượng thời gian nghỉ ngơi. Vân Triệt trở lại chỗ ở của mình, hắn hồi tưởng lại tất cả mọi chuyện phát sinh sau khi mình tới Huyễn Yêu Giới, nội tâm không khỏi thổn thức một trận. Bản thân đến, đích thật là hoàn toàn thay đổi vận mệnh Huyễn Yêu Giới. Nếu như không có sự xuất hiện của hắn, Vân gia sẽ bị hủy diệt, Yêu Hoàng tộc vĩnh viễn biến mất, Huyễn Yêu Giới, sẽ thành thiên hạ của Hoài Vương phủ. Thậm chí âm mưu thâm độc của Minh Vương, sẽ vĩnh viễn không cách nào sáng tỏ.
Đến bây giờ, tất cả cũng coi như kết thúc. Mùi máu tươi mơ hồ phiêu đãng ở bên ngoài, là minh chứng cho việc Hoài Vương phủ triệt để bị tiêu diệt. Nhân tố không ổn định còn lại, chính là Minh Vương đã huyết độn đi... Còn nữa, sinh mệnh của Tiểu Yêu Hậu chỉ còn lại ba năm.
- Ngươi chuẩn bị lúc nào trở về Thiên Huyền đại lục?
Mạt Lỵ đột nhiên hỏi.
-... Nếu phụ thân muốn khỏi hẳn, phải cần ba tháng nữa, chí ít ba tháng này, ta còn không thể trở về.
Vân Triệt có chút thất thần nói:
- Hơn nữa ở Huyễn Yêu Giới này, ta còn có một chuyện rất trọng yếu phải làm.
- Chuyện trọng yếu?
Rất ít khi Mạt Lỵ không cách nào thấy rõ suy nghĩ của Vân Triệt.
Vân Triệt im lặng một hồi lâu, mới thấp giọng nói:
- Tuổi thọ của Tiểu Yêu Hậu, thực sự chỉ còn lại có ba năm... Không có bất kỳ biện pháp nào sao?
- Làm sao? Không bỏ được nàng sao?
Trong thanh âm của Mạt Lỵ lại rõ ràng mang theo sự khinh bỉ.
- Cục diện đại loạn có thể kết thúc nhanh như vậy, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là Tiểu Yêu Hậu có lực lượng tuyệt đối, nhưng ba năm thực sự quá ngắn, ba năm sau nàng vẫn lạc... rất có thể Huyễn Yêu Giới sẽ đại loạn lần thứ hai.
Vân Triệt chậm rãi nói:
- Lại nói... Nàng tốt xấu gì cũng là nữ nhân của ta!
- Hừ! Một câu cuối cùng mới là trọng điểm đi!
Mạt Lỵ khinh bỉ nói:
- Chuyện của ngươi vĩnh viễn là chuyện đàn bà!
-... Tạ ơn khích lệ.
Vân Triệt vô lực nói.
Trong đầu của hắn, hiện lên hình ảnh Tiểu Yêu Hậu thay hắn ngăn lại công kích của Minh Vương ở Kim Ô Lôi Viêm Cốc, hình ảnh bản thân trọng thương và hình ảnh nàng hắn ép hắn trên mặt đất, khuôn mặt trắng bệch cùng hai con ngươi vô thần... hình ảnh Kim Ô hồn linh cho nàng biết nàng chỉ còn lại ba năm tuổi thọ, nàng không chút do dự... Sau khi trở về tuyệt tình đối đãi với Hoài Vương phủ...
Trong lòng không cách nào khống chế được một trận nhói nhói.
Bây giờ mọi người thấy nàng, chỉ là uy nghiêm không thể xúc phạm, cùng lực lượng không thể ngỗ nghịch, lại không người nào biết tất cả gánh nặng nàng thừa nhận... Nàng không có người thân, hết thảy đều là nàng tự mình tiếp nhận. Bây giờ, cũng là một mình nàng vì Yêu Hoàng tộc báo thù, một người trọng chỉnh Yêu Hoàng thành, một người gánh vác đống nợ máu của Hoài Vương phủ...
Cuối cùng nàng chỉ là một nữ nhân.
Đổi lại nữ tử khác, cho dù có nghìn lần ý chí, cũng đã bị đánh từ lâu.
Bỏ đi lớp vỏ Tiểu Yêu Hậu, nàng chỉ là một cô gái bình thường, nàng khổ cực, đáng thương quá nhiều.
- Bây giờ huyền lực của Tiểu Yêu Hậu là dựa vào sinh mệnh của mình mà duy trì! Nàng tối đa chỉ có thể sống thêm ba năm, đây là lời thần thú Kim Ô nói tới! ngay cả thần thú đều nói như vậy, ngươi cảm thấy cái thế giới này, còn có người nào, lực lượng gì có thể nghịch chuyển sao!
- Lấy hiểu biết của ngươi... Cũng hoàn toàn không thể sao?
Vân Triệt chưa từ bỏ ý định hỏi.
- Hừ, quả nhiên ngươi sẽ hỏi như vậy.
Mạt Lỵ hừ nhẹ một tiếng:
- Nếu ngươi khăng khăng muốn biết, ta thật ra biết hai cái phương pháp... Nhưng ta nói ra, ngươi sẽ càng thêm thất vọng.
- Phương pháp gì?
Vân Triệt mừng rỡ:
- Mau nói đi, nếu như quả thật có... Bất kể như thế nào, so với không có hi vọng đều tốt hơn!
- Vậy ngươi liền nghe cho tốt.
Mạt Lỵ thoáng xoẹt mũi:
- Phương pháp thứ nhất, chính là đem Đại Đạo Phù Đồ Quyết của ngươi tu luyện đến thập trọng trở lên! Đến lúc đó, ngươi chẳng những có được thân thể Chân Thần, còn có thể thu nạp Hồng Mông khí tức nguyên thủy nhất trong không gian vũ trụ! mỗi ngày ngươi truyền cho nàng đầy đủ Hồng Mông khí tức, dần dà, thể chất của nàng sẽ phát sinh chất biến, nói không chừng, có thể sống lâu tám mươi một trăm năm.
- Không nói đến vấn đề thân thể nhân loại yếu ớt, đệ lục trọng Đại Đạo Phù Đồ Quyết đã là cực hạn. Cho dù ngươi thật sự đạt tới đệ thập trọng... thì thời gian cho nàng, cũng chỉ có ba năm! Ngươi dùng thời gian năm năm, từ đệ nhất trọng đột phá tới đệ tứ trọng, tốc độ đã như là kỳ tích. Thời gian ba năm, ngươi có thể đột phá tới đệ ngũ trọng hay không đều không biết... Đệ thập trọng, thế nhưng chỉ là thiên phương dạ đàm. Xem như Hoang Thần tại thế, cũng không có khả năng ở trong thời gian ba năm tu luyện Đại Đạo Phù Đồ Quyết từ đệ tứ trọng đột phá tới đệ thập trọng.
-.. Vậy phương pháp thứ hai là gì?
Vân Triệt thoáng cắn răng. Mặc dù hắn biết phương pháp Mạt Lỵ nói tới đều rất khó thực hiện, nhưng chậu nước lạnh này dội xuống cũng quá mức triệt để. Lúc trước Mạt Lỵ nói qua, ca ca của nàng dốc hết sức lực cả đời, cũng mới tu luyện Đại Đạo Phù Đồ Quyết tới đệ lục trọng. Muốn hắn ở bên trong ba năm tu đến đệ thập trọng … thì đây là sự tình làm sao cũng không có khả năng hoàn thành.
- Phương pháp thứ hai.
Thanh âm Mạt Lỵ hơi ngừng lại, sau đó trầm lặng nói:
- Chính là tìm được 'Hồng Mông Sinh Tử Ấn' đứng hàng thứ bà trong bảy đại Huyền Thiên chí bảo... Có vĩnh hằng chi lực!