.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_633" class="block_" lang="en">Trang 317# 1
Chương 633: Tử vân công
Húc Vương, là quận vương cuối cùng được tiểu Yêu Hậu gọi vào, sau khi hắn nhận được tin tức tiểu Yêu Hậu táng thân ở Kim Ô Lôi Viêm cốc mới quy phục về phía Hoài Vương, cho nên được tiểu Yêu Hậu đặc xá. Kết quả cuối cùng để cho hắn tràn ngập phấn khởi, nhưng uy áp khủng bố với ánh mắt lạnh như băng kia của tiểu Yêu hậu, vẫn như cũ để cho hắn lòng còn sợ hãi
Hắn mang theo người trong vương phủ bước chân vội vàng rời đi, nhưng rời khỏi Yêu Hoàng đại điện không bao lâu, phía sau, bỗng nhiên truyền đến một tiếng nổ điếc tai.
Rầm!!
Trong tiếng nổ vang, một bóng người bay vụt tới, tốc độ quả thật nhanh đến giống như sao băng bay mất… Bay thẳng đến qua đỉnh đầu của người Húc Vương phủ, sau đó hung hăng nện lên trên mặt đất ở phía trước cách đó không xa, nện ra trên mặt đất một hố sâu tương đối lớn.
Đám người Húc Vương giật mình ở đó, ngây ngốc nhìn bóng người trong hố sâu kia… Nếu vừa rồi không nhìn lầm, người này… Rõ ràng bay từ trong Yêu Hoàng đại điện ra ngoài.
Vân Triệt mặt mày xám tro từ trong hố bò ra, quần áo trên người đều rách rưới đến không còn hình dáng, hắn phủi bùn đất trên người, trong miệng không ngừng nói lảm nhảm: “Nữ nhân này… Xuống tay vẫn ngoan độc như vậy, shhh…”
Từ trong hố leo ra, ngẩng đầu, liền nhìn thấy đám người Húc Vương phủ trừng lớn mắt, nhìn chằm chằm vào hắn, vẻ mặt kia giống như giữa ban ngày ban mặt gặp phải quỷ. Khóe miệng Vân Triệt hung hăng co rút, mặt không đỏ tim không đập mạnh nói:
- Khụ khụ, hóa ra là Húc Vương. A… Mặt đất bên chỗ tiểu Yêu Hậu đã lâu năm thiếu tu sửa, dễ nứt, nên sửa chữa cẩn thận một phen, cho nên chỉ ta tới thử. Sự thật quả thế, nơi này dù sao cũng gần Yêu Hoàng đại điện, huyền ngọc cũng nên đổi thành hơi cao cấp một chút, tùy tùy tiện tiện cứ sụp đổ như vậy, rất tổn tại đến hình tượng của Yêu Hoàng đại điện.
Húc Vương sửng sốt hồi lâu, mới cuối cùng phục hồi tinh thần lại, vội vàng nói:
- Đúng đúng đúng. Vân thiếu gia chủ nói đúng lắm, tiểu Yêu Hậu càng nhìn rõ mọi chuyện, vậy tiểu vương đi phân phó xuống, lấy huyền ngọc thượng hạng lót lại nơi đây một lần nữa.
- Vậy làm phiền Húc Vương. Bản thiếu còn có chuyện quan trọng trong người, cáo từ trước.
Vân Triệt tỏ vẻ nghiêm trang gật đầu, sau đó xoay người sang chỗ khác, không nhanh không chậm rời đi.
- Vương gia, hắn không phải bị… Tiểu Yêu Hậu đánh ra ngoài đi?
Đợi Vân Triệt đi xa, một người bên phải Húc Vương nhỏ giọng hỏi.
- … Ngươi biết quá nhiều.
Húc Vương cúi đầu nói.
- Khụ…
“… Trên người nàng có chỗ nào mà ta không nhìn không sờ không XX, lại chỉ vì một lời nói thật… Shh, quả thật không thể nói lý!” Dọc theo đường đi Vân Triệt tức giận bất bình lầm bầm lầu bầu, hắn tùy tiện tìm một chỗ thay đổi một bộ quần áo hoàn chỉnh, sau đó mới về đến Vân gia.
Đối với Vân Khinh Hồng, Vân Triệt cũng không giấu giếm, miêu tả đơn giản một phen chuyện tiểu Yêu Hậu xử trí bảy đại gia tộc thủ hộ và chư vương phủ, dẫn tới Vân Khinh Hồng kinh thán một trận. Bởi vì với tình thế trước mắt, về hậu quả và lâu dài mà nói, đây không thể nghi ngờ là một phương thức xử trí hoàn mỹ nhất.
- Triệt nhi, cha “Không cẩn thận” để lộ ra chuyện y thuật của con, một thời gian ngắn tiếp theo, con cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Vân Khinh Hồng cười hề hề nói.
Vân Triệt đương nhiên biết Vân Khinh Hồng khẳng định không phải “Không cẩn thận” mà cố ý làm vậy, hắn thoáng nghĩ qua, liền hiểu rõ nói:
- Cha, cha hy vọng con thành lập danh vọng và nhân mạch thuộc về mình?
Vân Khinh Hồng khẽ gật đầu, nói:
- Trước mắt tuy rằng thanh danh của con cực thịnh, nhưng những điều này là do kinh thán, cũng hoặc là có một chút kính sợ. Mà nếu muốn quả thật như cá gặp nước ở Huyễn Yêu thành này, y thuật con có thể có được, đó là chỗ dựa vào vô cùng tốt nhất. Người khác mười phần tán thưởng và kinh thán, không bằng một phần cám ơn… Huống chi là ơn cứu mạng.
- Con hiểu được.
Vân Triệt gật đầu, sau đó từ trong Thiên độc châu lấy ra một hộp bạch ngọc, đặt vào trong tay Vân Khinh Hồng:
- Cha, bên trong này là một trăm viên Bá Hoàng đan, cho Tiêu Vân mười một viên, để cho bản thân đệ ấy ăn một viên, mười viên làm sính lễ cho gia tộc Thiên Hạ, còn tám mươi chín viên khác, thì cho đệ tử trẻ tuổi tư chất thượng thừa trong gia tộc đi.
Sáu chữ “Một trăm viên Bá Hoàng đan” khiến đầu óc của Vân Khinh Hồng trực tiếp ngơ ngẩn, hắn có thính giác cảnh giới Đế Quân sâu sắc, vô cùng xác định là lỗ tai của mình xuất hiện vấn đề. Chờ đến khi Vân Triệt nói xong, hắn mới hơi bừng tỉnh lại nói:
- Con vừa mới nói… Bên trong này là cái gì?
- Bá Hoàng đan, không nhiều không ít, vừa khéo một trăm viên.
“…” Vân Khinh Hồng mở hộp ngọc ra, nhất thời, một luồng khí tức dược lực tinh thuần nồng đậm tới cực điểm đập vào mặt. Bằng vào nhận thức lịch duyệt của hắn, nháy mắt liền đoán được, đây là khí tức dược lực cấp độ cực cao. Mà hắn nhiều lần tiếp xúc với Bá Hoàng đan, đồng thời lập tức nghĩ đến ba chữ “Bá Hoàng đan”.
Vân Khinh Hồng ngây người ước chừng một hồi lâu, mới cẩn thận cầm lấy một viên trong đó… Đan dược trong tay cho dù là vẻ ngoài, hay là khí tức, đều gần với Bá Hoàng đan mà hắn biết. Mà sở dĩ là gần, vì từ vẻ ngoài xem ra, còn thêm tròn trịa sáng bóng hơn Bá Hoàng đan, khí tức này, còn tinh thuần nồng đậm hơn tất cả Bá Hoàng đan mà hắn từng tiếp xúc nhiều lắm. Hắn thoáng phóng thích huyền khí xâm nhập vào trong Bá Hoàng đan, nhất thời, trên mặt càng lộ ra vẻ kinh ngạc thật sâu. Không sai, đây đúng là Bá Hoàng đan không thể nghi ngờ, tuyệt đối không phải chỉ là vẻ ngoài và khí tức tương tự. Hơn nữ, là Bá Hoàng đan tỷ lệ tốt đến gần như hoàn mỹ!
Hắn lại cầm viên thứ hai… Viên thứ ba… Viên thứ năm lên… Mỗi lần cầm lấy một viên, khiếp sợ trên mặt hắn sẽ nhiều thêm một phần, mà khi cầm viên thứ mười, hắn không tiếp tục nữa, mà đóng hộp ngọc lại, nhìn chằm chằm vào Vân Triệt, hồi lâu đều không nói ra lời.
Vân Triệt cười ha ha, nói:
- So với y thuật, con càng thành thạo về chế thuốc hơn. Cho dù là linh dược gì, con chỉ cần thăm dò một chút thành phần trong đó, sau đó nếu như cho con đủ nguyên liệu mà nói, con cũng có thể ở trong khoảng thời gian ngắn hoàn mỹ luyện thành, hơn nữa tuyệt đối sẽ không thất bại. Một trăm viên Bá Hoàng đan này cứ việc sử dụng là được, không cần quá bảo thủ. Dược các của Vân gia chúng ta tích lũy vạn năm, chỉ cần là những nguyên liệu có thể dùng để luyện chế được Bá Hoàng đan, lại luyện mấy ngàn viên đều đủ.
Vân Khinh Hồng lại một lần nữa có cảm giác giống như trong mộng. Bảo Thanh vương phủ hao tốn thời gian năm mươi năm cùng tâm lực mới luyện thành một viên Bá Hoàng đan, ở trên tay Vân Triệt, lại có thể sinh ra số lượng rất nhiều, hơn nữa nghe giọng điệu của hắn, giống như vẫn thật dễ dàng!
Nếu không phải ở trong tay mình cầm vẻn vẹn một trăm viên Bá Hoàng đan… Cho dù là Vân Triệt vô cùng chân thật nói cho hắn biết, hắn đều không thể tin tưởng. Hắn nhất thời cười khẽ, thu hồi hộp ngọc:
- Triệt nhi, con lại một lần nữa khiến vi phụ không thể tin được vào hai tai và ánh mắt của bản thân… Dùng tiểu quái vật đến để gọi con, thật đúng là một chút cũng không quá phận.
- Ha, nếu như con là tiểu quái vật mà nói, vậy cha không phải thành đại quái vật sao, còn hình như kéo theo cả nương.
Vân Triệt cười nói.
- Ha ha ha ha.
Vân Khinh Hồng cười lớn một tiếng, trong lòng vẫn còn khiếp sợ, nhưng thần sắc với cảm xúc đã khôi phục như thường. Dù sao, Vân Triệt càng “Quái vật”, hắn tự nhiên chỉ biết càng kinh hỉ, càng kiêu ngạo, cũng càng an tâm và kỳ vọng đối với tương lai của Vân Triệt. Một trăm viên Bá Hoàng đan, hắn vô cùng rõ ràng kia là khái niệm như thế nào. Nó có thể khiến cho một thế lực trung đẳng, trong vòng thời gian vài thập niên ngắn ngủi, trực tiếp trưởng thành một thế lực cấp cao. Có thể khiến cho Vân gia thế lực trung bình đã suy giảm lớn, cho dù không có đối đãi đặc thù của tiểu Yêu Hậu, cũng có thể trong thời gian không đến trăm năm, quay về đỉnh cao nhất đã từng.
Cười to xong, Vân Khinh Hồng bỗng nhiên cảm khái một tiếng:
- Triệt nhi, nếu không có con, Vân gia hiện giờ, còn có Huyễn Yêu giới hiện giờ, đã không biết biến thành dáng vẻ gì. Gia gia con trên trời có linh… Nhất định rất vui vẻ đi.
- Mạng của con, là gia gia dùng mạng của mình đổi lấy.
Vân Triệt khẽ nói:
- Ý chí và nguyện vọng của gia gia, con cho dù như thế nào đều phải kế thừa tiếp. Hơn nữa, con cũng là con cháu Vân gia, cho nên chuyện này, đều là chuyện con nên làm, cũng phải làm.
- Tốt!
Vân Khinh Hồng liên tục gật đầu:
- Không hổ là nhi tử của Vân Khinh Hồng ta!
- Tiêu Vân đâu?
Vân Triệt hỏi.
- Lúc này, chắc nó đang luyện công đi.
Vân Khinh Hồng mỉm cười nói:
- Tuy rằng tư chất của nó không xuất chúng nổi bật, hơn nữa tài nguyên sử dụng còn xa không bằng các thiếu gia chủ khác, nhưng cho tới nay đều rất nỗ lực. Nó có thể có thực lực như ngày hôm nay, phải bỏ ra nỗ lực gấp mấy lần người khác.
Vân Triệt hơi trầm ngâm, sau đó bỗng nhiên nói:
- Cha, con muốn biết một chút về Tử vân công của Vân gia chúng ta.
Vân Khinh Hồng hơi kinh ngạc, sau đó gật đầu, cười nói:
- Con là nhi tử Vân gia, đương nhiên có tư cách tu luyện Tử vân công hơn bất cứ kẻ nào. Chính là, con đã có hai loại huyền lực thuộc tính băng, hỏa, huyền lực thuộc tính khác sẽ dễ dàng dẫn phát huyền khí náo động, nếu lại thêm một huyền công thuộc tính lôi, hẳn không có chỗ ưu việt đối với con. Hơn nữa huyền công hệ băng của con có khả năng đóng băng huyền lực, huyền lực hệ hỏa càng là do Kim ô ban cho, cấp bậc đều cực cao, vi phụ vẫn cảm thấy, con có thể không cảm thấy hứng thú với Tử vân công.
- Con là nhi tử Vân gia, cho dù như thế nào, cũng phải biết huyền công tổ truyền của nhà mình. Hơn nữa… Hiện giờ con cũng vừa lúc cần một huyền công hệ lôi, về phần quấy nhiễu và khắc chế giữa thuộc tính khác nhau, cũng không có khả năng phát sinh trên người con.
Khi ở trong Kim Ô Lôi Viêm cốc được đến mầm mống lôi của Tà thần, cũng thật sự cần một huyền công hệ lôi đến thi triển huyền lực hệ lôi điện của hắn.
Câu nói sau cùng, cho dù bất cứ người nào nghe được đều có phần không thể tưởng tượng được, nhưng lời Vân Triệt nói lại tràn đầy tự tin, điều này khiến cho Vân Khinh Hồng kinh ngạc rất nhiều, lại nhàn nhạt cười khổ một tiếng… Bản thân đứa nhi tử này, trên người đã có rất nhiều điều không thể tưởng tượng nổi, nhiều đến mức hắn đã bắt đầu có phần chết lặng.
- Đi theo cha.
Vân Triệt đi theo Vân Khinh Hồng, đi tới một mật thất dưới tấm tổ bia của Vân gia.
Mật thất hoàn toàn tối đen, hơn nữa vô cùng trống trải, trong bóng đêm hai mắt của Vân Triệt không hề bắt được thứ gì ngoài vách tường. Vân Khinh Hồng tiến lên phía trước một bước, cánh tay trái chìa ra, Huyền cương màu xanh bắn lên, đụng lên trên vách đá ở phía trước.
Tinh!!
Nhất thời, một luồng ánh sáng tím lóe lên, trên vách tường vốn trơn nhẵn như gương, xuất hiện mảng lớn huyền quyết màu tím. Những huyền quyết này chi chít dày đặc phủ kín vách tường dài rộng mười trượng ở trước mặt, nguyên tố lôi điện của cả căn mật thất cũng hoàn toàn sinh động lên, trong không khí không ngừng lấp lóe tiếng rít của lôi quang.
- Đây chính là Tử vân công của Vân gia ta.
Vân Khinh Hồng thu hồi Huyền cương, nhưng huyền quyết màu tím trên vách tường cũng không theo đó biến mất:
- Chỉ có Huyền cương của Vân gia ta, mới có thể khiến cho huyền quyết này lộ ra.
Vân Triệt không tiếp lời, đã bắt đầu xem huyền quyết của Tử vân công ở trên vách tường, Vân Khinh Hồng liếc nhìn hắn, chậm rãi nói:
- Ở trong các thuộc tính huyền lực, hỏa diễm có lực đốt diệt cường đại, băng có thể hóa thành đóng băng, mà so với cấp bậc huyền lực của lôi điện, chỉ đơn thuần về uy lực mà nói, còn hơn huyền lực của băng với hỏa, cùng với tất cả thuộc tính khác. Nhưng mà, huyền giả tu luyện huyền lực lôi điện, cũng là ít nhất, đây đương nhiên không phải không có nguyên nhân. Tuy rằng uy lực của huyền lực lôi điện rất mạnh, nhưng lôi điện lực quá mức dữ dằn, là huyền lực khó khống chế và điều khiển nhất trong tất cả thuộc tính huyền lực, hơn nữa trong quá trình tu luyện dễ dàng suy giảm tới bản thân… Thậm chí suy giảm tới huyền mạch. Cảnh giới tu luyện càng cao, càng là như thế.
- Bảy ngày trước, vi phụ sử dụng “Minh ngục lôi hoàng trận”, tuy rằng uy lực cực lớn, nhưng phải trả giá rất nhiều tinh huyết làm giá cao, hơn nữa trước khi đả thương người, phải thương tổn bản thân mình trước. Nếu lúc đó không phải bị tiểu Yêu Hậu cưỡng ép chặn lại, cho dù với cảnh giới huyền lực và trình độ Tử vân công của vi phụ, cũng có lẽ đã chết. Đây cũng là huyền kỹ cấm kỵ mà khi gia gia con còn sống đã nhiều lần dặn dò cha tuyệt đối không thể tu luyện… Con cũng nhớ lấy không nên đi tìm hiểu.
Vân Khinh Hồng nói xong, lại vẫn không nhận được đáp lại của Vân Triệt, hắn nghiêng đầu sang, sau đó giật mình ở đó.
Vân Triệt đứng ở đó không nhúc nhích, thần sắc và ánh mắt bình tĩnh mà si ngốc, đột nhiên, khí tức toàn thân giống như đêm tối nước lặng, không có một chút rung chuyển nào… Chính là tiến vào trạng thái ngộ đạo lục thức đóng kín, nội tâm trống rỗng!
Trên mặt Vân Khinh Hồng ngưng tụ ngạc nhiên thật sâu. Tử vân công có thể nói là huyền công hệ lôi mạnh nhất Huyễn Yêu giới, cho dù về trình độ còn xa không kịp “Kim ô phần thế lục”, nhưng uy lực vĩ đại, bao hàm pháp tắc huyền lực lôi điện huyền ảo vô cùng, rất khó tìm hiểu. Cho dù lấy tư chất rất mạnh của hắn, năm đó ở lại trong mật thất suốt cả một tháng, cũng mới thoáng dòm được lối đi.
Mà từ khi huyền quyết của Tử vân công sáng lên cho đến bây giờ, mới qua không đến thời gian một trăm giây… Vân Triệt chính là cứ tiến vào trạng thái ngộ đạo như vậy!
Chẳng lẽ pháp tắc lôi điện huyền diệu cực kỳ phức tạp bao hàm trong Tử vân công, Vân Triệt chính là liếc mắt một cái liền có thể hiểu được thấu triệt, thông hiểu đạo lý?