.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_634" class="block_" lang="en">Trang 317# 2
Chương 634: Tử Mạch Thần Tinh
Vân Khinh Hồng thu liễm khí tức, thả nhẹ bước chân, chuẩn bị rời khỏi mật thất. Khi hắn đến cửa ra mật thật, một luồng ánh sáng tím chói mắt bỗng nhiên lóe lên, kèm theo một tiếng rít bén nhọn đến chói tai.
Vân Khinh Hồng theo bản năng quay đầu lại, rõ ràng nhìn thấy, chung quanh thân thể Vân Triệt, lại xuất hiện hơn mười đường lôi quang màu tím vặn vẹo lóe ra, mà mấy đường lôi quang lấy tốc độ cực nhanh tăng nhiều, không bao lâu, đã đạt tới trăm đường… Cho đến mấy trăm đường… Đến hơn một ngàn, khiến cả người Vân Triệt, đều đắm chìm trong lôi quang hỗn loạn tàn sát bừa bãi.
Mà vào lúc này, Vân Triệt chậm rãi chìa tay ra, lòng bàn tay hướng về phía trước… Một luồng lôi điện hình tròn, cấp tốc sinh ra trong lòng bàn tay hắn, luôn luôn trưởng thành đến kích cỡ chừng nắm tay, nó hiện ra màu tím cực kỳ thâm thúy, khí tức nó phóng thích ra bá đạo mà nhẹ nhàng, nhưng cảm giác gây ra cho người ta lại không giống như lực lượng thể thuần túy, mà giống như một sinh mệnh còn sống.
- Lôi… Linh!
Vân Khinh Hồng khiếp sợ lạc giọng ngay tại chỗ.
Lôi linh, là lực lượng tác của huyền mạch bản thân và nguyên tố lôi điện đạt đến cực cao, mới có thể kết hợp ra lôi linh thể, mà một khi có thể kết hợp được lôi linh, liền ý nghĩa trình độ huyền lực lôi điện đạt đến một cảnh giới hoàn toàn mới, cho dù là tốc độ huyền lực lôi điện ngưng tụ, phóng thích, còn có uy lực của nó, cũng đều không thể so sánh nổi. Nó là một bước ngoặt cực kỳ lộ rõ trong cấp độ huyền lực lôi điện.
Vân Khinh Hồng tu luyện Tử vân công vẻn vẹn ba mươi năm, lấy huyền lực bản thân thai nghén ra lôi linh đầu tiên, đồng thời còn chấn động toàn bộ Vân gia… Thậm chí toàn bộ Yêu Hoàng thành. Bởi vì nhìn chung trong lịch sử Vân gia, ba mươi năm, là kỳ tích chưa từng xuất hiện.
Còn Vân Triệt, hôm nay mới vừa tiếp xúc với Tử vân công, đừng nói ba mươi năm… Ngay cả ba giờ còn chưa tới!
Đây không phải là kỳ tích… Vốn chính là chuyện không có khả năng!
Chẳng lẽ, hắn đã từng tu luyện huyền công hệ lôi khác, cho nên huyền mạch đã có lực tương tác tương đối cao đối với nguyên tố lôi điện? Nhưng mà… Trước đó huyền lực hắn thi triển ra khi giao thủ với người khác, rõ ràng không hề có một chút khí tức lôi điện nào! Chính hắn cũng đã từng nói chưa bao giờ tu luyện huyền công hệ lôi, lại thêm thuộc tính huyền lực chính của hắn là hỏa, lôi hỏa tương khắc, vốn có bài xích theo bản năng đối với lôi điện mới đúng… Lui vạn bước mà nói, cho dù hắn thật sự từng tu luyện, hơn nữa bắt đầu tu luyện trong bụng mẹ… Tính toán đâu ra đấy cũng mới chỉ có ngoài hai mươi năm…
Cảm xúc của Vân Khinh Hồng phập phồng kịch liệt, ở đó ngây ngốc đứng yên thật lâu, mới hồi phục tinh thần lại, rời khỏi mật thất, cũng ở trước cửa mật thất thiết lập một kết giới chỉ có thể ra không thể vào.
––––––––––––
Theo Hoài Vương phủ bị diệt, gió tanh mưa máu nơi Huyễn Yêu thành cuối cùng đi qua, trên tường thành, treo đầy huyết thư dày đặc chi chít, ký tên trên mỗi một phần huyết thư, đều đã từng là tiếng tăm lừng lẫy, thậm chí danh chấn Huyễn Yêu. Mà gia tộc thủ hộ với vương phủ bị tiểu Yêu Hậu trừng trị, đều toàn bộ trở nên đàng hoàng tử tế, nhất là một vài gia chủ và quận vương bị tiểu Yêu Hậu hạ nô ấn, nguyện trung thành với tiểu Yêu Hậu, với Yêu Hoàng tộc, trở thành toàn bộ quãng đời còn lại của bọn họ
Yêu Hoàng thành bình ổn lại, dưới mệnh lệnh của tiểu Yêu Hậu, các thế lực lớn, các thành vực ở Huyễn Yêu giới cũng bắt đầu tìm kiếm hành tung của Minh Vương. Vân Triệt ban ngày đúng giờ trị liệu thân thể cho Vân Khinh Hồng, buổi tối thì ở trong mật thất tìm hiểu Tử vân công… Trừ đó ra, một chuyện mỗi ngày phải làm, chính là đi “Trêu chọc” tiểu Yêu Hậu… Tuy rằng mỗi một lần đều bị đủ loại phương thức đánh ra ngoài, nhưng tuyệt đối bất chấp mưa gió.
Một ngày này, lúc Vân Triệt từ trong mật thất đi ra, đã là mặt trời lên cao. Vừa ra khỏi cửa mật thất, hắn bỗng nhiên cảm thấy một luồng khí tức cấp độ cực cao, còn vô cùng nồng đậm. Chỉ cần tiếp xúc với luồng linh khí này, một chút cảm giác mỏi mệt toàn thân liền trực tiếp quét qua mà ra, ngũ cảm đều trở nên thanh minh khác thường, ngay cả huyền khí trong huyền mạch cũng thức tỉnh từ trong yên lặng, trở nên hưng phấn lên.
- Là khí tức của Tử mạch thần tinh.
Mạt Lỵ nói:
- Hơn nữa, là một lượng Tử mạch thần tinh cực lớn.
Lượng… Tử mạch thần tinh cực lớn!?
Vân Triệt đi qua dược các mấy lần, nhưng ở trong đó, lại chưa bao giờ phát hiện ra sự tồn tại của Tử mạch thần tinh. Dù sao, trong vòng trăm năm này, huyền tinh cao cấp của Vân gia vốn số vào chẳng bằng số ra. Mà hôm nay, lại bỗng nhiên xuất hiện một khí tức thần tinh nồng đậm như thế, chẳng lẽ là…
Vân Triệt dọc theo khí tức, đi tới đại sảnh nghị sự gia tộc, nhìn thấy Vân Khinh Hồng, còn có các trưởng lão đều ở trong đó, trung tâm đại sảnh, bày chỉnh tề mười mấy hộp hắc huyền ngọc. Mà cho dù là hắc huyền ngọc thượng hạng nhất, cũng không cách nào hoàn toàn ngăn cản khí tức lực lượng nồng đậm tới cực điểm kia.
- Triệt nhi, con tới vừa vặn.
Vân Khinh Hồng cười nói:
- Đây là Tử mạch thần tinh bảy tộc kia đưa đến, mỗi một nhà năm cân, không nhiều không ít, vừa khéo ba mươi lăm cân. Mặt khác, ở trong mật thất của Hoài Vương phủ tìm ra được tổng cộng hai mươi lăm cân Tử mạch thần tinh, tiểu Yêu Hậu thưởng toàn bộ cho Vân gia chúng ta. Cộng lại, tổng cộng là sáu mươi cân.
- Sáu mươi cân… Lại chính là Tử mạch thần tinh! Vân gia chúng ta cho dù chỉ nhập vào không dùng đến… Cũng phải tích lũy vẻn vẹn mấy trăm năm, thậm chí gần một ngàn năm!
Một trưởng lão Vân gia kích động nói.
- Quả thật giống như đang nằm mơ.
Một trưởng lão dựa vào bên cạnh hai tay đều run cầm cập.
Mọi người trong đại sảnh không khỏi sắc mặt ửng đỏ, cảm xúc kích động thật lâu không cách nào bình tĩnh lại. Gia tộc bọn họ thuộc về đỉnh cao nhất ở Huyễn Yêu giới, là tồn tại ở tầng trên nhất Huyễn Yêu giới, nhưng cho dù là bọn họ, cũng cả đời chưa từng thấy nhiều Tử mạch thần tinh như vậy.
Sáu mươi cân, đó cũng không phải là con số có sức nặng rất lớn, nhưng dừng ở trên “Tử mạch thần tinh”, lại là khoa trương tới cực điểm, con số cực lớn có thể kinh hãi một huyền giả tu huyền đến ngất! Ở toàn bộ Huyễn Yêu giới, đối với trên chín phần chín huyền giả mà nói, Tử mạch thần tinh là thần vật chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, cả đời ngay cả nhìn thấy cũng là hy vọng xa vời.
Vân Triệt cũng là lần đầu tiên kiến thức đến Tử mạch thần tinh ở trong truyền thuyết. Hắc huyền ngọc có năng lực ngăn cách rất mạnh, chuyên để Tử mạch thần tinh, đều không khiến khí tức của nó tràn ra một chút nào, nhưng Tử mạch thần tinh ở trong đó, vẫn có thể tràn ra linh khí nồng đậm như thế, có thể nghĩ được trong đó ẩn chứa lực lượng khổng lồ đến cỡ nào. Nhất là lúc này cách gần, càng nồng đậm đến khiến cho hắn gần như bị vây trong hải dương linh khí… Hắn không hề nghi ngờ, luồng linh khí này, đã hoàn toàn bao phủ toàn bộ Vân gia vào trong đó.
Tử mạch thần tinh này vẫn bị khóa ở trong hắc huyền ngọc.
- Bảy gia tộc kia đã kéo dài nhiều tháng, không để cho bọn họ giao lợi tức, xem như không phụ lòng bọn họ. Chỉ có điều… Nhiều tử mạch thần tinh như vậy, vì sao không lập tức để vào dược các? Ở chỗ này, linh khí tràn ra ngoài, thật sự hơi đáng tiếc
Vân Triệt nói.
- Ha ha ha.
Vân Đoạn Thủy cười nhạt một tiếng, nói:
- Thiếu gia chủ, Vân gia ta bỗng nhiên có thể được nhiều thần tinh như vậy, đều bởi vì thiếu gia chủ Nếu không phải thiếu gia chủ, gia tộc chúng ta đừng nói thần tinh, bây giờ còn có thể tồn tại ở Yêu Hoàng thành đô hay không còn không biết. Cho nên, bao gồm cả gia chủ, mọi người chúng ta đều cho rằng, chỉ có thiếu gia chủ, mới có tư cách xử trí Tử mạch thần tinh này. Nếu như thiếu gia chủ chưa lên tiếng, chúng ta cho dù kẻ nào đều không có quyền vọng động
- Không sai.
Các trưởng lão khác cũng toàn bộ gật đầu theo, vẻ mặt chấp nhận sâu sắc.
Lúc trước Vân Triệt lấy Tử mạch thần tinh làm tiền đặt cược, đương nhiên không phải tùy ý đưa ra, bởi vì hắn vốn cần số lượng lớn Tử mạch thần tinh. Hắn tiến lên trước một bước, nói:
- Đã nói như vậy, ta cũng sẽ không làm kiêu. Ta bởi vì một nguyên nhân quan trọng, thật sự cần một lượng lớn Tử mạch thần tinh. Như vậy… Sáu mươi cân Tử mạch thần tinh này, ta muốn lấy đi ba mươi cân, ba mươi cân khác quy về gia tộc, không biết các vị… Có thể đáp ứng không?
- Ha ha ha ha.
Vân Ngoại Thiên cười ha hả:
- Thiếu gia chủ đây nói gì vậy, cho dù thiếu gia chủ lấy toàn bộ sáu mươi cân này đi, cũng là chuyện đương nhiên, theo lẽ thường phải làm, trên dưới toàn tộc chúng ta, đều sẽ không có nửa người dị nghị. Mà thiếu gia chủ chỉ lấy ba mươi cân, lưu lại tròn một nửa cho gia tộc… Đối với toàn tộc mà nói, đây đã là ban ơn rất lớn, chúng ta sao có lý không đồng ý.
- Lời đại trưởng lão nói, chính là suy nghĩ trong lòng chúng ta.
Các trưởng lão khác cũng đều nở nụ cười… Đối với bọn họ mà nói, lời Vân Ngoại Thiên nói một chút không sai, cho dù Vân Triệt lấy đi toàn bộ, cũng là theo lẽ thường phải làm. Mà lưu lại trọn một nửa, đây đã là quyết đoán làm cho không ai có thể không bị thuyết phục.
- Ta đây nếu lại từ chối chính là thật bất kính.
Vân Triệt liền tiến lên phía trước, lấy vừa đủ ba mươi cân Tử mạch thần tinh… Vì đề phòng bị Hồng nhi ăn vụng, hắn trước để ba mươi cân Tử mạch thần tinh này vào trong không gian giới chỉ, rồi mới để vào trong Thiên độc châu.
- Mặt khác, đối với ba mươi cân Tử mạch thần tinh này, ta còn có một đề nghị.
Vân Triệt nói với tất cả:
- Lấy hai mươi cân trong đó chia làm bốn phần, mỗi phần năm cân, sau đó chia ra tặng cho Mộ gia, Thiên Hạ, Tô gia, Ngôn gia.
- A? Chuyện này…
Đề nghị của Vân Triệt khiến chúng trưởng lão sửng sốt, trên mặt ào ào lộ ra lúng túng, tứ trưởng lão uyển chuyển nói:
- Thiếu gia chủ xử trí Tử mạch thần tinh này như thế nào, chúng ta vốn không có tư cách can thiệp, chính là, cứ không công tặng tròn hai mươi cân Tử mạch thần tinh này cho người khác như vậy, điều này thật sự có phần…
- Thiếu gia chủ xử trí Tử mạch thần tinh này như thế nào, chúng ta vốn không có tư cách can thiệp, chính là, cứ không công tặng tròn hai mươi cân Tử mạch thần tinh này cho người khác như vậy, điều này thật sự có phần…
- Ta đồng ý đề nghị của Triệt nhi.
Không kinh ngạc giống như các trưởng lão, Vân Khinh Hồng suy nghĩ ngắn ngủi sau, lại nở nụ cười:
- Ngày đó chúng ta giao chiến với thế lực của Hoài Vương phủ, Mộ gia, Thiên Hạ, Tô gia, Ngôn gia đều trên cùng một chiến tuyến với chúng ta, hơn nữa đều phái lên người ưu tú nhất một đời tuổi trẻ trong gia tộc tham chiến. Một trận chiến này liên quan đến vinh quang và đi hay ở của Vân gia chúng ta, cho nên theo một phương diện nói đến, bọn họ chiến đấu vì Vân gia chúng ta. Những Tử mạch thiên tinh này là tiền đặt cược của một trận chiến này, cho nên, tuy rằng khi đó quyết định chiến bại là do Vân gia, nhưng phân cho bọn họ một ít, ngược lại coi như theo lẽ thường phải làm.
- Mà còn, đương nhiên đó không phải là nguyên nhân chủ yếu.
Vân Khinh Hồng nói tiếp:
- Trải qua đoạn thời gian bốn bề sóng dậy này, ở trong mắt thế nhân, thanh thế hiện giờ của Vân gia chúng ta đã cao hơn các gia tộc thủ hộ khác rất xa, không người có thể bằng. Nhất là lại chiếm được sáu mươi cân Tử mạch thần tinh, tin tưởng trước mắt toàn bộ Yêu Hoàng thành đều đang bàn luận về chuyện này. Có chỗ Tử mạch thần tinh này, hơn nữa tiểu Yêu Hậu thiên vị, cho dù là kẻ nào cũng có thể tiên đoán được Vân gia chúng ta tốn không bao lâu, cho dù danh vọng, thực lực, địa vị, đều áp đảo ở trên các gia tộc thủ hộ khác xa xa, mà nổi bật xuất chúng quá lớn, lại ngược lại sẽ khiến cho giữa các gia tộc đã từng cùng chung vai sát cánh với chúng ta xuất hiện đứt gãy và ngăn cách vô hình.
Chúng trưởng lão nhất thời như có điều ngộ ra:
- Ý tứ của gia chủ và thiếu gia chủ chẳng lẽ là…
- Không sai. Tử mạch thần tinh là thần vật cao cấp nhất trong thiên địa, cho dù bất cứ kẻ nào có được, đều sẽ nhìn như mạng. Mà chúng ta lại chia cho bọn họ, cũng đủ tỏ vẻ cho bọn họ rằng mặc dù Vân gia chúng ta huy hoàng trở lại, nhưng sẽ không tự kiêu kiêu ngạo, càng sẽ không tự cho mình quá cao, vẫn như cũ coi trọng giao tình với bọn họ. Mà đồng thời, năm cân Tử mạch thần tinh này quá mức quý trọng, bọn họ cảm nhận được ý tứ của gia tộc chúng ta, ngược lại quả quyết sẽ không thu, cuối cùng vẫn thuộc về Vân gia chúng ta.
Vân Khinh Hồng mỉm cười:
- Kể từ đó, chúng ta cũng sẽ không tổn thất Tử mạch thần tinh, nhưng cũng biểu lộ đầy đủ thái độ của chúng ta với bọn họ, phải làm, chính là chạy không mấy chuyến mà thôi, nhưng đối với phát triển sau này của Vân gia chúng ta, lại cực kỳ quan trọng.
Vân Triệt khẽ gật đầu, hai cha con nhìn nhau cười.
Lời Vân Khinh Hồng nói, khiến đôi mắt của toàn bộ chúng trưởng lão sáng lên, bừng tỉnh đại ngộ, Vân Ngoại Thiên tin phục nói:
- Vẫn là gia chủ và thiếu gia chủ suy tính chu toàn. Chuyện này đúng là rất quan trọng, hiện giờ chúng ta tự mình đi một chuyến.
Chuyện liên quan đến Tử mạch thần tinh, bọn họ đương nhiên không có khả năng yên tâm để cho người khác đi đưa.
Bốn trưởng lão trực tiếp hành động, mỗi người năm cân Tử mạch, chia ra đi tới Thiên Hạ, Ngôn gia, Tô gia, Mộ gia. Giống như dự đoán của Vân Triệt, Thiên Hạ, Tô gia, Ngôn gia cảm kích rất nhiều, cũng không chịu nhận lấy. Nhưng ở chỗ Mộ gia, lại xuất hiện ngoài ý muốn…
- Ha ha ha ha! Nếu là nữ tế và ngoại tôn hiếu kính, ta đương nhiên không thể không thu.
Mộ Phi Yên mặt mày hớn hở, thoải mái cười to, sau đó vẫy tay một cái:
- Lão tam, thu lễ, đưa vào trong viện của ta đi. Năm cân Tử mạch thần tinh, đây là lễ lớn nhất đời này lão tử ta thu, chờ lão tử ủ nóng rồi lại đưa đến trong dược các đi… Không uổng công lão tử gả nữ nhi cho Vân gia, còn sinh cho Vân gia hắn một thiếu chủ tám trăm đời đều cầu không được, ha ha ha ha!
Mộ Phi Yên gọn gàng thu, nhị trưởng lão Vân Đoạn Thủy tiến đến “Tặng lễ” ngây người ngay tại chỗ…