Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 634 - Chương 635: Lời Mời Của Tô Gia

. ._318__1" class="block_" lang="en">Trang 318# 1

 

 

 

Chương 635: Lời mời của Tô gia



Ba mươi cân… A không, hai mươi lăm cân Tử mạch thần tinh vào dược các của Vân gia, trên dưới Vân gia toàn bộ vui mừng thật lâu không thôi. Về phần một trăm viên Bá Hoàng đan, Vân Khinh Hồng còn chưa công bố ra ngoài, bởi vì đây là một trái bom tấn nặng quả thật còn dọa người hơn ba mươi cân Tử mạch thần tinh, ngay cả chính hắn, còn chưa từ trong khiếp sợ do trăm viên Bá Hoàng đan mang đến hoàn toàn bình thường trở lại.

Vốn, Mạt Lỵ cần có bảy mươi cân Tử mạch thần tinh, đối với Vân Triệt mà nói là một mục tiêu xa không thể chạm. Trước hôm nay, hắn đừng nói một chút Tử mạch thần tinh, ngay cả dáng vẻ gì đều chưa từng thấy. Mà hôm nay, lại bỗng chốc vào tay tròn ba mươi cân.

- Cứ như vậy, liền còn thiếu bốn mươi cân.

Vân Triệt thỏa mãn nói:

- Sáu năm trước, khi ngươi nhắc tới bảy mươi cân Tử mạch thần tinh, ta bị sợ quá mức. Không nghĩ tới, mới trôi qua sáu năm ngắn ngủi, ta thế mà lại bỗng chốc có thể được đến nhiều như vậy… Dù sao trên danh nghĩa, ta vẫn là thiếu gia của Vân gia, cho nên cần phải lưu lại một nửa. Ngươi yên tâm, bốn mươi cân còn thừa lại… Nhất định sẽ mất o lâu lắm.

- … Ý của ngươi là, ba mươi cân Tử mạch thần tinh này, là để lại cho ta?

Mạt Lỵ dùng giọng điệu quái dị nói.

- Đương nhiên rồi. Bảy mươi cân Tử mạch thần tinh, là trước kia ta trịnh trọng đáp ứng ngươi.

Giọng Mạt Lỵ bình thản nói:

- Vậy ngươi cũng biết ba mươi cân Tử mạch thần tinh là khái niệm gì? Nó có thể đúc trên một trăm huyền trận khổng lồ có thể nói là cao cấp nhất đối với thế giới này! Có thể để cho một chiếc huyền chu khổng lồ liên tục phi hành mấy trăm năm! Có thể luyện chế vô số linh dược cao cấp nhất. Hơn nữa… Ngươi có thân thể Long thần, có lực thủ hộ của Hoang thần, hoàn toàn có thể hấp thu trực tiếp linh khí trong đó! Ngươi cho dù không bao giờ tu luyện nữa, đơn thuần chỉ dựa vào hấp thu lực lượng khác, huyền lực cũng có thể trong vòng mười mấy năm, đột phá tới Quân Huyền cảnh đỉnh phong, thậm chí siêu việt hơn tiểu Yêu Hậu, đều không phải không có khả năng.

- Ngươi xác định còn muốn lưu lại toàn bộ cho ta sao?

Ba mươi cân Tử mạch thần tinh là khái niệm gì, Mạt Lỵ còn rõ ràng hơn Vân Triệt, nhất là đối với Vân Triệt, càng là thần vật trong thần vật. Bởi vì lực lượng trong Tử mạch thần tinh quá mức cao cấp và cường đại, vốn không có khả năng trực tiếp hấp thu, nếu cưỡng chế hấp thu, nhẹ thì suy giảm tới huyền mạch, nặng thì nổ tan xác mà chết! Một huyền giả hấp thu lực lượng của Tử mạch thần tinh, đều phải đi qua từng tầng luyện hóa, còn phải có một vài cường giả Quân Huyền cảnh ở bên cạnh hỗ trợ, cả quá trình còn cần cực kỳ cẩn thận, cuối cùng chân chính nạp vào lực lượng của mình, còn chưa tới một thành… Mà cho dù là lực lượng chưa tới một thành của một cân Tử mạch thần tinh, cũng đủ để so với trăm năm, thậm chí mấy trăm năm vất vả tu luyện của huyền giả phổ thông.

Mà Vân Triệt ngược lại không giống vậy, hắn có thân thể Long thần, có huyết mạch Phượng hoàng và Kim ô, có Đại đạo phù đồ quyết hộ thân, hoàn toàn có thể hấp thu lực lượng của Tử mạch thần tinh… Thời gian mười mấy năm liền có thể trực tiếp đến Quân Huyền cảnh hậu kỳ, đứng ở cao nhất đương thời, không cần tu luyện và lịch lãm gì. Đối với bất kỳ một huyền giả nào mà nói, đều là hấp dẫn vốn không có khả năng ngăn cản.

Còn Vân Triệt, lại thong thả mà kiên quyết lắc đầu:

- Trước khi tích cóp đủ bảy mươi cân Tử mạch thần tinh cho ngươi, trừ phi liên quan đến cứu mạng, bằng không, ta tuyệt đối sẽ không động.

Mạt Lỵ trầm mặc một lúc, sau đó hừ nhẹ một tiếng:

- Hừ, coi như ngươi còn có chút nhân tính.

- ~!@#$%… Có chút nhân tính là có ý gì? Chẳng lẽ trước kia ta ở trong mắt ngươi là cầm thú?

Vân Triệt trừng mắt kêu lên.

- Chẳng lẽ không đúng?? Ở trong mắt người khác, ngươi vầng sáng trên người. Nhưng hành vi cầm thú, sắc ma, biến thái, đê tiện, vô sỉ này của ngươi… Chẳng lẽ còn có thể giấu giếm được ta sao!

Mạt Lỵ khinh thường hừ lạnh.

“…” Mặt Vân Triệt đỏ bừng, hồi lâu nghẹn không nói ra được một câu, còn có phần khóc không ra nước mắt. Linh hồn của Mạt Lỵ phụ thuộc vào mạch máu của hắn mà tồn tại, mỗi một giây đều hình bóng đi theo. Hiện giờ vẻn vẹn sáu năm, đừng nói tất cả của hắn nàng đều nhìn rành mạch, hiện giờ cơ bản hắn đang nghĩ cái gì, nàng đều có thể đoán được tám chín phần mười.

Trên đời này, trừ bỏ bản thân Vân Triệt. Không thể nghi ngờ Mạt Lỵ chính là người hiểu rõ hắn nhất… Cho dù là chính diện, hay là mặt tối của hắn.

Chỉ có điều, trong nhiều năm như vậy, Vân Triệt vẫn là lần đầu tiên nghe được đánh giá chính diện về hắn từ trong miệng của Mạt Lỵ, coi như là một an ủi lớn lao… Nếu “Còn có chút nhân tính” là lời đánh giá chính diện.

––––––––––––––––––

Ngày hôm sau, Vân Triệt vừa chuyển xong khí tức thiên địa cho Vân Khinh Hồng, liền nhận được tin tức Tô Hạng Nam mang theo Tô Chỉ Chiến đến.

Gia chủ Tô gia mang theo thiếu gia chủ đến cửa bái phỏng, Vân Khinh Hồng tự nhiên phải tự mình tiếp đãi. Chỉ có điều vừa hàn huyên vài câu, Tô Hạng Nam hơi câu nệ nói:

- Không biết… Lệnh công tử có ở trong nhà không?

- Triệt nhi? Không biết Tô đại ca tìm Triệt nhi có chuyện gì?

- Là như thế này… Trăm năm trước gia phụ vì nhất thời kích động gấp gáp, cưỡng ép đánh sâu vào ba đại huyền quan Thiên môn, Địa môn, Cung môn thất bại, ngược lại tạo thành ba huyền quan bị thương nặng, chẳng những bế tắc vĩnh viễn, hơn nữa khi huyền khí vận chuyển nếu khống chế không tốt, kích động đến ba huyền quan này, liền vô cùng có khả năng dẫn phát huyền khí náo động… Thống khổ còn là thứ yếu, đáng sợ chính là sẽ khiến nội tạng liên tiếp bị thương. Trăm năm này Tô gia chúng ta vẫn nghĩ tới vô số phương pháp xử lý, mời trên trăm vị danh y thần y có danh vọng hiển hách… Nhưng Thiên môn, Địa môn, Cung môn đều là trung tâm huyền mạch, nếu như không tuyệt đối nắm chắc, hơi không cẩn thận, sẽ tạo thành huyền mạch bị thương, do đó những người gọi là thần y này cũng toàn bộ không dám vọng động… Chuyện của gia phụ, Vân huynh đệ chắc hẳn cũng có nghe thấy. Đến nay đã trăm năm, chúng ta vẫn không có cách gì.

Phụ thân của Tô Hạng Nam là Tô Hoằng Bác, cũng là lão gia chủ của Tô gia, trăm năm trước, xếp vào hàng ngũ thập đại cường giả chí tôn của Huyễn Yêu giới. Chuyện huyền quan của lão bị thương, Vân Khinh Hồng tự nhiên biết được, mọi người ở Yêu Hoàng thành cũng cơ bản biết được, bởi vì đây cũng là tài liệu giảng dạy phản diện nổi tiếng nhất về cưỡng ép đánh sâu vào huyền quan khiến cho huyền quan bị thương nặng, cố tình ba huyền quan bị thương này đều nằm ở vị trí trung tâm của huyền mạch.

Vân Khinh Hồng như có đăm chiêu gật đầu, giọng thong thả nói:

- Nhìn thần sắc sốt ruột của Tô đại ca, hay là, huyền quan bị thương của Tô tiền bối lại có chuyển biến xấu?

- Haizzz.

Tô Hạng Nam thở dài một tiếng:

- Vài ngày trước gia phụ biết được âm mưu thâm độc của Hoài Vương phủ, cùng với chân tướng tiền Yêu Hoàng, tiểu Yêu Hoàng chết thảm, bi thống tự trách, hận bản thân do huyền quan bị thương liên lụy, bộ tộc Yêu Hoàng thừa nhận khó khăn lớn như thế, lại trong trăm năm vô tri vô giác, không hề có đóng góp, dưới kích động, muốn cưỡng ép đột phá huyền lực vài thập niên chưa dám đột phá… Kết quả trong quá trình đột phá vì chạm đến huyền quan bị thương, khiến huyền khí đại loạn, phản phệ bản thân, tạo thành nội thương rất nặng… Thương tổn còn là thứ yếu, luôn có ngày khỏi hẳn, nhưng huyền quan bị thương khiến gia phụ trăm năm thân đau lòng mỏi mệt, hiện giờ càng là… Haizzz.

- Thương tổn của Tô tiền bối, thật đúng là chuyện đáng tiếc.

Vân Khinh Hồng cũng than thở một tiếng:

- Mục đích Tô đại ca đến đây chẳng lẽ là?

Tô Chỉ Chiến tiến lên trước một bước, khom người nói:

- Vân thúc thúc, nghe nói Vân thiếu gia chủ có y thuật trác tuyệt bất phàm. Huyền mạch của ngài khô kiệt, thân trúng hàn độc hai mươi năm, tất cả thần y đều bó tay hết cách, Vân thiếu gia chủ lại dùng hai tháng ngắn ngủi, liền khiến ngài khỏi hẳn. Ngày ấy Vân thúc thúc chính miệng nói, hắn ngay cả tinh huyết hao tổn, đều có thể chữa khỏi hẳn… Y thuật như thế, nói không chừng, có thể có biện pháp điều trị khỏi cho huyền quan bị thương của gia gia cháu.

Tô Hạng Nam cũng chắp tay, khẩn cầu nói:

- Ngày ấy nghe Vân huynh đệ đề cập đến y thuật của lệnh công tử, thật sự giật nảy mình. Gai phụ bị huyền quan bị thương chịu khổ vẻn vẹn trăm năm, khiến gia phụ thoát khỏi nỗi khổ này, vẫn là tâm nguyện lớn nhất trong trăm năm qua của Tô gia ta, cho đến trăm năm đã qua, đã sớm trở thành hy vọng xa vời… Nếu lệnh công tử có biện pháp trị khỏi cho gia phụ, Tô Hạng Nam ta… Chắc chắn cả đời vô cùng cảm kích.

Khi bọn họ đề cập đến thương tổn của Tô Hoằng Bác, Vân Khinh Hồng liền đoán được ý đồ đến đây của bọn họ, dù sao, chuyện Vân Triệt có y thuật trác tuyệt, là hắn cố hết sức truyền bá ra ngoài:

- Tô đại ca nói quá lời. Ta đây liền kêu Triệt nhi tới. Chỉ có điều Triệt nhi vừa mới vì ta điều trị thương thế xong,chắc hơi mệt mỏi…

- Không sao, hiện giờ tinh thần của con cực kỳ tốt.

Lời Vân Khinh Hồng còn chưa dứt, giọng Vân Triệt đã từ ngoài sảnh truyền đến, hắn đi nhanh đến, nói thẳng với cha con Tô thị:

- Tô gia chủ, Tô đại ca, ta thật sự hơi thông chút y thuật, nếu có thể chữa khỏi cho tật bệnh của Tô lão tiền bối, đương nhiên không thể chối từ, hiện giờ ta liền theo hai người đến Tô gia một chuyến.

Vân Triệt hợp thời xuất hiện, chẳng những không hề chối từ, ngược lại trực tiếp đáp ứng, vẻ mặt càng đặc biệt lạnh nhạt mà chắc chắn. Nếu không có y thuật đủ cường đại và tự tin, sao lại sẽ như thế… Hai cha con Tô thị ôm hy vọng mà đến nhất thời hy vọng trong lòng phóng đại mấy lần. Tô Hạng Nam cảm kích nói:

- Vân thiếu gia chủ, cho dù như thế nào, Tô mỗ cám ơn trước.

- Tô gia chủ quá khách khí, trực tiếp gọi ta là Vân Triệt được rồi…

Tức thời, Vân Triệt liền theo Tô Hạng Nam và Tô Chỉ Chiến đến Tô gia.

Trong mười hai gia tộc thủ hộ thế lực của Tô gia xếp trong ba hạng đầu gia tộc cường thịnh, tự nhiên nội tình hùng hậu, khí thế phi phàm. Còn chưa tới gần đại môn Tô gia, một luồng kiếm khí sắc bén đã đập vào mặt, ngầm có thể nghe được từng trận gió gào thét trầm thấp. Tô gia lấy kiếm làm vũ khí, tu luyện là huyền công thuộc tính phong rất mạnh. Hơn bốn tháng trước Tô Chỉ Chiến đánh bại Hách Liên Bá bằng chiêu “Phong thần kiếm” kia khiếp sợ toàn trường, cũng khiến cho Vân Triệt khắc sâu trong trí nhớ.

Vào đại môn Tô gia, Vân Triệt không thể nghi ngờ bị trên dưới Tô gia vây xem. Dù sao, trong khoảng thời gian này cho tới nay, “Vân Triệt” đã là cái tên vang dội nhất cả Huyễn Yêu giới, danh vọng cao, gần như đã vượt qua tất cả gia tộc thủ hộ.

- Phụ thân, vị này chính là Vân Triệt thiếu gia chủ Vân gia.

- Vãn bối Vân Triệt, bái kiến Tô tiền bối.

Vân Triệt tiến lên trước hành lễ nói.

Tô Hoằng Bác từ trên giường bệnh chậm rãi ngồi dậy, làm một Đế Quân hậu kỳ vô cùng cường đại, trên mặt của lão lại hơi có vẻ già nua, sắc mặt hơi tái nhợt, hơi thở cũng cực kỳ phù phiếm, khi đang đánh giá Vân Triệt, ánh mắt vốn không có nhiều tinh thần mới khôi phục một chút sáng rọi, lão chậm rãi gật đầu, tán thán nói:

- Đúng là một thiếu niên anh kiệt. Trong khoảng thời gian này, lão phu nghe được nhiều nhất, chính là tên của ngươi. Đáng tiếc thân thể không tốt, hai lần đại điển, đều không thể có mặt, không thể tận mắt nhìn thấy sáng rọi của ngươi, thật là tổn thất lớn nhất.

- Tiền bối nói quá lời.

Vân Triệt tiến lên trước một bước, nói:

- Trong y thuật vãn bối có chút thành tựu, lần này nhận Tô gia chủ nhờ vả mà tới. Trước hết để cho vãn bối thăm dò huyền quan của tiền bối một phen có được không?

- Ha ha, haizzz.

Tô Hoằng Bác đầu tiên cười, sau đó lại ảm đạm thở dài, nói:

- Chỉ do lão phu năm đó khí thịnh, lại tự cho mình quá cao, mới nhận phải quả đắng, hiện giờ đã vẻn vẹn trăm năm, ba đại huyền qua kia đã từ lúc trước bị thương nặng, trở nên triệt để tàn phế, sợ rằng đã vốn không có biện pháp… Ngươi có thể vì lão phu mà đến, lão phu đã cảm kích, nếu như chuyện không thể làm, ngươi cũng đừng miễn cưỡng tự trách.

Từ trên vẻ mặt và trong lời nói của Tô Hoằng Bác, hiển nhiên vốn sớm không ôm hy vọng hắn chữa khỏi ba đại huyền quan bị thương tổn tàn phế. Vân Triệt khẽ cười một tiếng:

- Tô tiền bối đừng bi quan, trước hết để cho vãn bối kiểm tra thương thế huyền quan của tiền bối một chút đi.

Vân Triệt đi đến trước giường Tô Hoằng Bác, đứng ở bên lưng lão, chìa tay trái, ngưng tụ huyền khí. Lúc này, Tô Hạng Nam lên tiếng nhắc nhở:

- Vân hiền chất, có thể không cần cởi quần áo sao?

- A… Không cần, cách quần áo là có thể.

Vân Triệt không hề chần chừ nói, trong lòng nói thầm một phen… Lừa Khuynh Nguyệt lão bà và nhóm băng mỹ nhân của Băng Vân tiên cung cởi áo thì thôi, một đại lão gia cởi cái đờ bờ!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment