Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 635 - Chương 636: Danh Thần Y

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_636" class="block_" lang="en">Trang 318# 2

 

 

 

Chương 636: Danh thần y



Vân Triệt chìa ba ngón tay, điểm ở sau lưng Tô Hoằng Bác, vị trí tinh chuẩn ứng với ba quan Thiên môn, Địa môn, Cung môn của lão, huyền khí theo đó xâm nhập, rất nhanh, trạng thái của ba huyền quan này rõ ràng lộ ra trong đầu Vân Triệt.

Ba đại huyền quan này của Tô Hoằng Bác đúng là bị thương nặng đã lâu, chỉ có điều không đến mức hoàn toàn phế bỏ. Dù sao, trăm năm trước Tô Hoằng Bác đã là Đế Quân hậu kỳ, huyền quan của hắn sao lại dễ dàng bị hủy phế hoàn toàn như vậy. Nhưng bị thương đủ để dùng “Rất nặng” để hình dung, hơn nữa suy giảm đã lâu, ba huyền quan đều hoàn toàn bế tắc, chỉ cần chữa trị thương tổn này, đều khó càng thêm khó. Về phần đả thông… Càng khó như lên trời.

Lấy y thuật của Vân Triệt, dốc hết toàn lực, ngược lại có thể hoàn toàn chữa khỏi ba huyền quan bị thương này, hơn nữa phiêu lưu vô ý suy giảm đến huyền mạch thật nhỏ, nhưng chu kỳ cũng rất dài, cho dù mỗi ngày điều trị không gián đoạn, cũng cần hơn nửa năm.

Nhưng mà, nếu đả thông trước, lại chữa khỏi thương tổn này mà nói, dưới huyền lực từ thân lan tràn tới, thương thế khôi phục sẽ trở nên cực kỳ đơn giản, thậm chí không cần ngoại lực, tự mình có thể khỏi hẳn… Nhưng trước đây, lúc ba huyền quan này thả lỏng, Tô Hoằng Bác cưỡng ép đánh sâu vào, đều lấy thất bại mà chấm dứt, hiện giờ chẳng những hoàn toàn bế tắc, còn ở dưới trạng thái bị thương, muốn trực tiếp đả thông, với huyền giả nào, bao gồm cả thần y đức cao vọng trọng xem ra, đều vốn là chuyện không có khả năng.

Nếu Vân Triệt chỉ bằng y thuật của chính mình học, cũng hoàn toàn không thể nào làm được một điểm này.

Nhưng mà… Vân Triệt lại có được một món có được lực nghịch thiên Thiên độc châu của Huyền thiên chí bảo.

Dưới lực tinh lọc mạnh đến mức tận cùng của Thiên độc châu, chuyện trái với y lý lẽ thường này, đối với nó mà nói, chính là vốn dễ dàng.

- Vân huynh đệ, thương thế huyền quan của gia gia ta như thế nào? Có biện pháp không?

Nhìn động tác của Vân Triệt, Tô Chỉ Chiến khẩn trương khát khao nói.

Vân Triệt tỏ vẻ thoải mái cười:

- Yên tâm, huyền quan bị thương của Tô tiền bối cũng không phải nghiêm trọng như mọi người tưởng tượng… Tô tiền bối, cố hết sức thả lỏng tinh thần, đừng dùng huyền khí, lát nữa có khí tức tiến vào trong huyền mạch của tiền bối, ngàn vạn lần đừng có kháng cự gì.

Lời Vân Triệt, khiến trên mặt cha con Tô thị hiện ra thần sắc mừng rỡ, Tô Hoằng Bác cười ha ha:

- Ngươi cứ việc làm là được.

Vân Triệt ngưng tụ tinh thần, lòng bàn tay trái lóe lên ánh sáng xanh, nhất thời, ba luồng khí tức tinh lọc đến từ Thiên độc châu theo huyền khí của Vân Triệt rót vào bên trong huyền mạch của Tô Hoằng Bác, vô cùng chính xác đụng chạm vào trong ba đại huyền quan bị thương của hắn.

Vẻ mặt của Tô Hoằng Bác luôn luôn thật bình thản, trong bình thản thậm chí hơi u ám. Bởi vì huyền quan bị thương nghiêm trọng bao nhiêu, bản thân lão đều rõ ràng hơn bất cứ kẻ nào, lão đã sớm cho rằng huyền quan bị thương của mình không có khả năng có một ngày khỏi hẳn, bằng không cũng sẽ không thể thừa nhận đau khổ vẻn vẹn trăm năm. Mà đúng lúc này, lão đột nhiên chấn động toàn thân, hai mắt chợt trừng lớn, trong mắt phóng xạ ra khiếp sợ và khó có thể tin nồng đậm tới cực điểm, ngay cả toàn bộ thân thể, đều kịch liệt run rẩy lên.

Dáng vẻ của Tô Hoằng Bác khiến Tô Hạng Nam cả kinh, đời này của hắn, gần như chưa từng thấy cha mình lộ ra cảm xúc dao động kịch liệt như thế:

- Phụ thân, như thế nào?

Tô Hoằng Bác quay sang, kích động đến môi run run một trận:

- Thông… Thiên môn quan, Địa môn quan, Cung môn quan của ta… Toàn bộ thông!

- Cái gì??

Tô Hạng Nam và Tô Chỉ Chiến đều kinh ngạc ở đó, hoàn toàn không thể tin được vào lỗ tai của mình. Tô Hạng Nam nhanh chóng tiến lên trước, đưa tay đặt lên trên người Tô Hoằng Bác, huyền khí cẩn thận dũng mãnh tiến vào… Sau đó, trên mặt của hắn, lộ ra vẻ mặt gần giống như đúc với Tô Hoằng Bác… Vẻ mặt không thể tin.

- Điều này… Này… Điều này sao có thể…

Tô Hạng Nam thất thanh nói.

Có thể chữa khỏi huyền quan bị thương, đã là khát vọng thật lớn trong trăm năm nay của bọn họ. Mà đả thông ba huyền quan này… Bọn họ đừng nói là hy vọng xa vời, ngay cả nghĩ cũng không nghĩ đến. Bởi vì kia vốn là chuyện không có khả năng.

Nhưng chuyện không có khả năng này, lại vô cùng chân thật hiện ra ở trước mặt bọn họ.

Vân Triệt thu bàn tay về, ung dung nói:

- Tuy rằng huyền quan đả thông, nhưng bị thương vẫn như cũ, chỉ có điều cứ như vậy, thương tổn của ba huyền quan này, hoàn toàn có thể dưới huyền khí tẩm bổ tự lành. Nhưng mà hai tháng tiếp theo, Tô tiền bối tốt nhất đừng dùng huyền lực vượt quá ngoài bảy thành, để tránh bị thương nặng lên, hai tháng sau, cơ bản sẽ khỏi hẳn.

- Hai tháng…

Tô Chỉ Chiến há hốc mồm.

- A, nếu như muốn khép lại càng nhanh một chút mà nói, đương nhiên cũng không phải không có biện pháp.

Vân Triệt thuận miệng nói:

- Sau khi ta trở về, sẽ tức khắc phối dược cho Tô tiền bối, sáng sớm ngày mai mấy người phái người đến Vân gia ta lấy thuốc là được. Đến lúc đó, mỗi ngày lấy một viên thuốc, đặt ở sau lưng gần chỗ huyền quan bị thương, lấy huyền lực dẫn đường cho dược lực tới chỗ huyền quan, liên tục chừng trăm giây, nhiều nhất mười lăm ngày, liền có thể khỏi hẳn.

- Mười lăm… Ngày!??

Tô Chỉ Chiến hung hăng nuốt một ngụm nước miếng, miệng há càng lớn. Lú trước hắn thì thầm một tiếng “Hai tháng”, đã cảm thấy đây thật sự quá ngắn. Bởi vì huyền quan của Tô Hoằng Bác bị thương đã hơn trăm năm, đều không có biện pháp. Mà Vân Triệt dường như lý giải thành như vậy hơi quá dài… Trực tiếp cho ngắn lại thành mười lăm ngày.

- Vân hiền chất…

Tô Hạng Nam khiếp sợ trong lòng, còn kích động hơn rất xa:

- Mặc dù từ trong miệng phụ thân ngươi biết được y thuật của ngươi trác tuyệt, nhưng không nghĩ tới, đúng là… Quả thật là kinh hãi thế tục, vang dội xưa nay! Tất cả thần y của Yêu Hoàng thành cộng lại, cũng không bằng sợi lông của ngươi.

Câu nói này của Tô Hạng Nam mặc dù khoa trương đến cực điểm, nhưng phát ra từ phế phủ. Thân là gia tộc thủ hộ, có thể mời đến y giả, tự nhiên đều là cao cấp nhất ở Yêu Hoàng thành, hoàn toàn xứng đáng là thần y, nhưng vẻn vẹn trăm năm, mời đến vô số y giả, hao phí linh dược huyền ngọc vô số, lại tất cả đều không làm nên chuyện gì. Còn Vân Triệt,hắn chính là trực tiếp đả thông huyền quan bị thương nặng… Đây còn gian nan hơn chữa khỏi đâu chỉ ngàn vạn lần, kết quả càng là khác biệt trời vực.

Mà tất cả hắn đã làm, chỉ dùng thời gian mười mấy giây mà thôi.

Hắn hoàn toàn không biết Vân Triệt làm được như thế nào, cũng sẽ không thể không thức thời đến đi hỏi rõ. Nhưng chỉ bằng kết quả này, y đạo ở trình độ cao của Vân Triệt… Sợ rằng đã vốn vượt qua tưởng tượng và phạm trù lý giải của hắn. Cũng khó trách, ngày đó Vân Khinh Hồng nói tài nghệ y đạo của Vân Triệt, còn vượt qua huyền lực của Vân Triệt.

- Tô gia chủ khen trật rồi.

Vân Triệt khách khí nói:

- Tô tiền bối đã không còn đáng ngại, vãn bối may mắn không làm nhục mệnh, liền không quấy rầy nhiều, cáo từ.

- Đợi chút!!

Vừa nghe Vân Triệt phải đi, Tô Hoằng Bác “Vụt” phát từ trên giường nhảy xuống, lập tức túm lấy Vân Triệt, lúc trước sắc mặt tái nhợt, lúc này đã kích động đến mặt đỏ bừng. Ba huyền quan bị thương nặng trực tiếp thông, chẳng những khổ sở trăm năm hoàn toàn trừ khử, tốc độ tu luyện huyền lực của hắn, cũng sắp sửa cao hơn trước… Đây không chỉ chữa khỏi thương thế cho hắn, quả thật giống như để cho hắn có được sinh mệnh mới. Nhất là cảm giác huyền mạch thông suốt đã xa cách trăm năm, gần như khiến cho hắn lệ nóng doanh tròng.

- Tiểu huynh đệ, ngươi ra ơn nặng như thế cho lão phu ta, sao lại cứ đi như vậy được. Ít nhất để cho Tô gia chúng ta tỏ lòng biết ơn.

- Không cần.

Vân Triệt xua tay ngăn lại, tiêu sái nói:

- Có thể khiến cho thương thế của tiền bối khỏi, là vinh hạnh của vãn bối. Hơn nữa đây đối với vãn bối mà nói, chẳng qua chỉ là tiện tay mà thôi, đảm nhận không nổi hai chữ “Ơn nặng”. Sắp tới vãn bối mọi việc quấn thân, sẽ không ở lâu, ngày khác lại tới bái phỏng tiền bối… Cáo từ.

Vân Triệt hành một lễ vãn bối, dứt khoát xoay người rời đi.

Thấy Vân Triệt đi không chút dong dài dây dưa, tuy rằng cảm xúc của Tô Hoằng Bác phập phồng vô cùng kịch liệt, nhưng cũng không tiện nói ra giữ lại, trịnh trọng gầm theo về phía bóng lưng của hắn:

- Ngươi không chỉ trị thương tổn cho lão phu, còn cứu nửa cái mạng của lão phu, khiến nửa đời sau của lão phu cuối cùng có thể sống sung sướng thoải mái! Ngươi nghe đây, chỉ bằng ngươi cứu nửa cái mạng của lão phu… Về sau trong Yêu Hoàng thành, nếu ai dám khi dễ ngươi, báo cho lão phu biết một tiếng, lão phu sẽ tự đi phá hủy cả nhà bọn nó!

Tô Hạng Nam ở bên cạnh cười khổ nói:

- Phụ thân, trước hắn chính là ngay cả Hoài Vương cũng đánh bị thương, tu vi huyền lực rất có thể đã không thua Vân Khinh Hồng, thái độ của tiểu Yêu Hậu đối với hắn cũng rất không giống với người khác, lòng dạ của hắn, tâm cơ đáng sợ, càng không gì sánh kịp, hơn nữa có y thuật có thể nói là nghịch thiên này… Trong Yêu Hoàng thành này, ai có thể khi dễ được hắn.

Tô Hoằng Bác quay đầu lại, khẽ trừng mắt, rít gào một tiếng:

- Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, không nhanh đi đưa tiễn!

- Dạ dạ…

Lúc này cha con Tô thị mới như trong mộng mới tỉnh, vội vàng cuống không kịp đuổi theo Vân Triệt mà đi.

Ngày hôm sau, Tô Hoằng Bác trong vòng trăm năm cực kỳ ít đi ra khỏi Tô gia nghênh ngang đi lại trong Yêu Hoàng thành, liên tiếp thăm hỏi bảy tám người bạn cũ, cả người mặt mày hồng hào, hăng hái, quả thật giống như trẻ lại mấy trăm tuổi, tiếng cười to sang sảng kia, gần như đều truyền khắp toàn bộ Yêu Hoàng thành. Đồng thời, tin tức lão dưới trị liệu của Vân Triệt, huyền quan bị thương nặng chẳng những đã không còn lo ngại, còn đả thông toàn bộ, đã trong một ngày truyền khắp Yêu Hoàng thành… Kết hợp với rất nhiều tin đồn nghe được về y thuật của Vân Triệt trước đó. Danh “Thần y” của Vân Triệt, ở trong thành truyền cuồng liệt như một trận gió bão.

Sau này sẽ phát sinh chuyện gì, hiển nhiên rõ ràng. Ngày thứ ba sau khi trở về từ Tô gia, liền xuất hiện số lượng lớn người cầu y hướng về Vân gia. Mà có gan muốn hướng về Vân gia nhờ vả, tự nhiên đều là cấp bậc vương công quý tộc. Yêu Hoàng thành là tồn tại cấp bậc cao nhất của huyền giới Huyễn Yêu, y giả có thể có được, cũng giống vậy là cao nhất ở Huyễn Yêu. Nếu ngay cả thần y của Yêu Hoàng thành đều không có cách nào, vậy ý nghĩa vốn không cách nào có thể cứu…

Cũng như huyền mạch khô kiệt của Vân Khinh Hồng và Mộ Vũ Nhu, còn có huyền quan bị thương nặng của Tô Hoằng Bác.

Mà trong số những người cần chữa trị, một phần rất lớn đều thuộc về bệnh nan y “Không cách nào có thể cứu”, sau khi nghe được lời đồn, vội vàng ôm một chút hy vọng tiến đến… Vân Triệt có chuẩn bị ai đến cũng không từ chối, sau đó, cho dù là “Bệnh không trị được”, “Thương tổn không trị được”, “Độc không trị được”… Toàn bộ bằng tốc độ kinh người chuyển biến tốt đẹp, lại lấy tốc độ càng kinh người khỏi hẳn.

Không có ngoại lệ!

Khiến hết người này đến người khác bá chủ quyền quý danh chấn thiên hạ nghẹn họng nhìn trân trối, cảm xúc không khống chế được.

Đối với Vân Triệt, cảm kích và thiên ân vạn tạ còn đều là thứ yếu… Quả thật đều coi như người trời.

Theo “Người bị bệnh nan y” được Vân Triệt hoàn mỹ chữa khỏi càng ngày càng nhiều, y thuật của hắn, cũng dần dần được truyền giống như thần thoại. Mà sự thật chính là như thế… Ở trên tay hắn, đúng là giống như không có chứng bệnh nào không thể chữa khỏi. Ít nhất, chưa từng nghe nói tới trong số những người hắn chữa trị có xuất hiện kết quả chữa trị thất bại. Hơn nữa những người này, có hơn phân nửa, đều là người bị một vài “Thần y hàng đầu”, “Y Vương” của Yêu Hoàng thành xác định bệnh nan y.

Thực lực hoặc thế lực cường đại, có thể khiến cho người khác thiếu nợ nhân tình của mình, mà y thuật vô cùng cường đại, lại có thể khiến cho người khác thiếu mạng của mình!

Yêu Hoàng thành là nơi nào? Cường giả của Yêu Hoàng thành đông đúc làm sao? Mà trong số đó, có tương đương với một bộ phận thiếu nợ Vân Triệt nửa cái, thậm chí là một mạng, đây là khái niệm gì?

Hơn nữa, thân là người trong huyền đạo, ai cũng có thể gặp lúc bị thương nặng, kịch độc, thậm chí bị thương trí mạng, ai cũng có thể lúc tu luyện, khi đột phá gặp bất trắc, mà nếu có thể giao hảo với Vân gia, nhất là giao hảo với Vân Triệt, đây chẳng phải tương đương với để cho mình nhiều thêm một tấm… Thậm chí là mấy tấm phù miễn chết sao!

Đây là đạo lý dễ hiểu mà cho dù là huyền giả gì, đều rõ ràng hơn bất cứ điều gì.

Đây cũng là nguyên nhân mà Vân Khinh Hồng cố hết sức truyền y thuật của Vân Triệt ra ngoài.

Y thuật của Vân Triệt vốn đã rất mạnh, hơn nữa có lực nghịch thiên của Thiên độc châu. Mặc dù Vân Khinh Hồng vốn kinh thán với y thuật của Vân Triệt, nhưng vài ngày ngắn ngủi, hắn liền phát hiện, bản thân vẫn như cũ đánh giá thấp nhi tử của mình xa xa… Cho dù là bệnh nan y, trọng thương như thế nào, ở dưới tay Vân Triệt đều có thể dễ dàng chữa khỏi hẳn, nhưng thật sự đến cảnh giới không gì không chữa được!

Đủ để cho người nào đó luôn luôn công nhận là thần y hàng đầu của Huyễn Yêu giới xấu hổ muốn chết.

Vân Triệt có thân phận thiếu gia chủ Vân gia, biểu hiện kinh diễm trên đại điển của tiểu Yêu Hậu để cho hắn danh dương thiên hạ, theo tiểu Yêu Hậu cùng trở về, hơn nữa đánh trọng thương Hoài Vương… Hiện giờ danh thần y truyền mạnh, hơi bất tri bất giác, danh vọng của cá nhân Vân Triệt, cho dù ở bên trong Yêu Hoàng thành, hay bên ngoài Yêu Hoàng thành, đều đã hoàn toàn vượtq ua mười hai gia chủ. Tên của hắn, cũng đã thành hai chữ có tần suất đề cập tới cao nhất.

Ngay cả danh vọng của Vân gia, cũng theo y thuật như thần thoại của Vân Triệt, lại một lần nữa kéo lên.

Về sau, Vân Triệt đi tới đâu, ngay cả nhân vật cấp trưởng lão của gia tộc thủ hộ, quận vương của vương phủ gặp được hắn, đều sẽ lập tức chủ động đón chào, cố hết sức lấy lòng, quả quyết không hề dám có một chút chậm trễ và đắc tội… Bởi vì chậm trễ vãn bối khác, kia đều có thể nói là chuyện đương nhiên, nhưng chậm trễ Vân Triệt… Đó chính là gây khó dễ cho mạng của mình.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment