.
._335__2" class="block_" lang="en">Trang 335# 2
Chương 670: Kiếp nạn lại tới
Vân Triệt và Tiêu Vân thay xong y phục, không nhìn mặt, hai người bất luận chính diện hay bóng lưng đều có chín phần tương tự. Tiêu Vân thay xong y phục lo sợ nói:
- Đại ca, ngươi đến tột cùng muốn...... Làm thế nào?
Vân Triệt ánh mắt đánh giá Tiêu Vân một phen, khẽ gật đầu, sau đó lên trước nói:
- Rất tốt, hai chúng ta hình thể tương tự, trừ phi biết rõ người của chúng ta, bằng không từ thân hình trên rất khó đem phân biệt ra.
Vừa nói, Vân Triệt đã từ bên trong Thiên Độc Châu lấy ra một hộp gỗ:
- Ngươi bây giờ ngồi xuống, ta giúp ngươi dịch dung thành bộ dáng của ta.
- Cái gì?
Tiêu Vân sững sờ, tiếp theo miệng mở lớn:
- Dịch...... Dịch dung?
- Đúng!
Vân Triệt gật đầu, lông mày hơi chặt:
- Ngươi yên tâm, ta dùng thuốc đặc thù tiến hành dịch dung, mà không phải huyền khí dịch dung, trừ phi là cao thủ, bằng không tuyệt đối không thể nhận ra.
Vân Triệt hiện nay ở trên Thiên Huyền Đại Lục gặp phải cao thủ dịch dung mạnh nhất chính là Hoa Minh Hải. Nhưng ngay cả là Hoa Minh Hải, ở khả năn dịch dung cũng kém xa hắn. Hắn có thể một chút đã nhìn ra Hoa Minh Hải dịch dung, nhưng hắn dịch dung, Hoa Minh Hải nhất định có thể trong thời gian ngắn không thể nhìn thấu.
- Nhưng là, tại sao phải dịch dung thành hình dạng đại ca?
Tiêu Vân khuôn mặt không rõ.
- Bởi vì người của Nhật Nguyệt Thần Cung sau khi đến...... Nếu như không có ngoài ý muốn, có một đoạn thời gian, ngươi cần lấy thân phận của ta, thay thế ta đi đối mặt chúng.
Vân Triệt trịnh trọng nói.
- Hả?
Tiêu Vân sửng sốt:
- Ta......
- Có sợ hay không?
Vân Triệt cười nhạt.
Tiêu Vân nhất thời bừng tỉnh, sau đó cắn răng một cái, dùng sức lắc đầu:
- Không...... Không sợ! Đại ca, ngươi yên tâm, ta coi như liều mạng, vậy......
- Liều mạng thì không cần,
Vân Triệt cười đánh gãy lười hắn:
- Ta bảo đảm với Thất muội nhà ngươi khi trở về không mất một sợi tóc, ngươi nếu như không còn mệnh, Thất muội nhà ngươi còn không mỗi ngày cầm đao đuổi theo chém ta, đời này ta cũng đừng nghĩ yên ổn.
Nói tới chỗ này, Vân Triệt biểu hiện trở nên nghiêm nghị:
- Thế nhưng, chuyện này xác thực sẽ có nguy hiểm rất lớn. Dạ Tinh Hàn vì bảo đảm đưa ta vào chỗ chết, chí ít sẽ mang ba Đế Quân đến đây! Còn có thể sẽ mang trung kỳ...... Thậm chí trung kỳ trở lên Đế Quân đến. Nếu như thất bại, tuy rằng chúng ta có thể mượn Thái Cổ Huyền Chu thoát đi, nhưng hậu quả sẽ có nhiều nghiêm trọng, ngươi nên có thể dự đoán ra...... Sau khi dịch dung, cần ngươi làm cái gì, ta sẽ tỉ mỉ nói. Chốc nữa ta nói mỗi một câu, ngươi đều phải vững vàng nhớ kỹ...... Chuyện này, đối với ngươi mà nói cũng là một thử thách lớn.
- Tốt...... Ta hiểu.
Tiêu Vân hít một hơi dài, chăm chú vô cùng gật đầu.
——————————
Vân Triệt ra khỏi Thái Cổ Huyền Chu, biến Thái Cổ Huyền Chu về hình thái nhỏ nhất...... Chỉ có to bằng bàn tay, sau đó trở về trước cửa Băng Vân Tiên Cung, đặt Thái Cổ Huyền Chu vào hai toà tầng băng dày nặng. trong nhận thức mọi người, huyền chu ra vào, tự nhiên phải thông qua cửa. Thái Cổ Huyền Chu cũng có thể thông qua cửa thuyền tiến vào, nhưng nó còn có một loại phương thức ra vào đặc thù, cũng là phương thức Vân Triệt vẫn sử dụng...... Đó chính là dịch chuyển không gian!
Cái này cũng là Vân Triệt hôm nay đối mặt Nhật Nguyệt Thần Cung dựa dẫm vào...... Đương nhiên tiền đề chính là quyết không thể làm cho đối phương phát hiện Thái Cổ Huyền Chu tồn tại. Có điều Thái Cổ Huyền Chu vật dẫn năng lượng là Hồng Nhi, mà không phải ở thân thuyền, cho nên ở bất động lúc không hề có khí tức rung chuyển, hơn nữa có thể biến ảo kích thước, cho nên ngay cả là Đế Quân, cũng khó có thể phát hiện sự tồn tại của nó. Dù cho thấy được, cũng chỉ xem là một mô hình huyền chu.
Lúc đến đêm khuya, Băng Vân Tiên Cung vạn vật im lặng. Cách hừng đông còn có hai canh giờ...... Mà sau hai canh giờ, cũng gần như là thời gian Nhật Nguyệt Thần Cung đến. Vân Triệt lấy Băng Vân Tiên Phách phát ra cung chủ lệnh...... Rất nhanh, lục đạo tiên ảnh trắng như tuyết bay lượn đến, hạ xuống trước người Vân Triệt, Băng Vân thất tiên lại thiếu hụt Hạ Khuynh Nguyệt.
- Cung chủ, có thể có đại sự gì?
Mộ Dung Thiên tuyết nhíu mày hỏi. Tinh dạ gọi các nàng lên, tất nhiên là có chuyện quan trọng gì.
Vân Triệt trầm giọng nói:
- Đích thật là đại sự. Người của Nhật Nguyệt Thần Cung đang tới nơi này rồi...... Đại khái hai canh giờ sẽ đến, hơn nữa người đến đây do thiếu chủ Dạ Tinh Hàn dẫn đầu, trong đó chí ít sẽ có ba tên Đế Quân!
- Cái gì!!
Mộ Dung Thiên Tuyết toàn bộ ngơ ngác thất sắc. Thiếu chủ Nhật Nguyệt Thần Cung...... Đế Quân...... Đối với các nàng mà nói, không thể nghi ngờ so với ác mộng còn muốn đáng sợ ngàn vạn lần!
Hai cái Phách Hoàng đã đẩy Băng Vân Tiên Cung vào tuyệt cảnh, nếu không phải Vân Triệt tới, Băng Vân Tiên Cung hiện tại đã không còn tồn tại nữa...... Chí ít ba Đế Quân, cơ hồ là đủ để quét ngang Thiên Huyền thất quốc. Muốn hủy diệt một Băng Vân Tiên Cung, chỉ cần giơ tay nhấc chân!
- Cho tới nguyên nhân, đã không còn thời gian giải thích. Các ngươi lập tức kêu gọi các đệ tử, làm cho các nàng ở trong nửa canh giờ mang hết thảy đồ vật trọng yếu, sau sau nửa canh giờ toàn bộ tụ tập!
- Cung chủ đã chọn xong nơi lánh nạn sao?
Quân Liên Thiếp căng thẳng nói.
- Không, ta chưa từng nói nhất định phải trốn!
Vân Triệt bình tĩnh nói:
- Đối đầu là Nhật Nguyệt Thần Cung, các ngươi nên rất rõ ràng, ngày hôm nay chạy trốn, sau này cũng sẽ vĩnh viễn phải chạy trốn, mãi mãi lưu vong dưới con mắt Nhật Nguyệt Thần Cung. Các đệ tử Băng Vân Tiên Cung tụ tập ở đây, chính là muốn cùng nhau đối mặt Nhật Nguyệt Thần Cung.
Các nàng ngơ ngác. Sở Nguyệt Ly than nhẹ một tiếng, chán nản nói:
- Dù sao cũng là Nhật Nguyệt Thần Cung, chúng ta căn bản không có cách chống lại. Các nàng lưu lại, cũng chỉ có thể không công chịu chết...... Liền lưu lại sáu người chúng ta đối mặt Nhật Nguyệt Thần Cung, cho các nàng...... Còn có hai canh giờ, vẫn kịp rời xa, càng nhiều người có thể thoát đi ma chưởng, Băng Vân Tiên Cung vẫn còn một chút hi vọng.
- Không! Ta đã nói muốn cùng nhau đối mặt Nhật Nguyệt Thần Cung, cũng không nói muốn cho các ngươi đi chịu chết!
Vân Triệt cực kỳ nghiêm túc nói:
- Tuy rằng lần này là thiếu chủ Nhật Nguyệt Thần Cung tự thân tới, nhưng tuyệt không đại biểu chúng ta rơi vào tuyệt cảnh, nếu như các ngươi tin tưởng lời nói của ta...... Ta không dám hứa chắc có thể bảo vệ Băng Vân Tiên Cung, nhưng nhất định sẽ bảo vệ tính mạng của tất cả mọi người, bất kể là các vị sư thúc sư bá, còn có hết thảy sư tỷ sư muội...... Ta bảo đảm một người sẽ không thiếu!
- Mà nếu như tất cả thuận lợi, cũng bảo vệ được Băng Vân Tiên Cung......
Vân Triệt hơi ngẩng đầu, ánh mắt đảo qua tuyết nhan các nàng:
- Vậy chúng ta Băng Vân Tiên Cung chính là niết bàn trọng sinh, sau này, chí ít trong khoảng thời gian ngắn, chắc chắn sẽ không có người dám xúc phạm...... Mãi đến tận khi chúng ta trưởng thành đủ để chống lại bọn họ!
Dưới màn đêm, Tuyết Nguyệt không hề có một tiếng động, Mộ Dung Thiên Tuyết, Quân Liên Thiếp, Mộc Lam Y, Sở Nguyệt Ly, Phong Hàn Nguyệt, Phong Hàn Tuyết đều kinh ngạc nhìn Vân Triệt, thật lâu không nói gì...... Các nàng không thể nào tưởng tượng được, quay mắt về phía hắn chính miệng nói"Thiếu chủ Nhật Nguyệt Thần Cung","Chí ít ba Đế Quân", hắn đến tột cùng là dựa vào cái gì, nói ra lời như vậy.
Màn đêm càng ngày càng sâu, bầu trời màu sắc từ xám trắng chuyển sang u ám hơn. Sở Nguyệt Ly đầu tiên lên tiếng:
- Tốt...... Ngươi là cung chủ, lời của ngươi, chúng ta đương nhiên sẽ tin tưởng.
- Vậy thì chúng ta đi triệu tập các đệ tử.
Mộ Dung Thiên Tuyết vuốt cằm nói. Lúc nói chuyện, cuối sợi tóc xuất hiện băng châu...... Giết chết hai tên Bá Hoàng Nhật Nguyệt Thần Cung, Băng Vân Tiên Cung tạm cách tuyệt cảnh, nhưng các nàng đều biết đó cũng không phải kiếp nạn cuối cùng, mà chỉ là bắt đầu...... Chỉ không nghĩ tới, kiếp nạn lớn hơn sẽ đến nhanh như vậy.
- Mặt khác, ta tiếp đó sẽ ở bên trong Băng Di Thần Điện, cũng sẽ xây dựng cách ly kết giới, trước khi ta chủ động đi ra, trừ phi người của Nhật Nguyệt Thần Cung đến, bằng không không nên để cho bất luận người nào tiếp cận nơi đó.
Vân Triệt nghiêm nghi, sau đó cũng không giải thích, lơ lửng giữa trời, bay thẳng băng đi phương hướng Thần Điện.
——————————
Ngàn dặm vắng lặng, gió đêm băng hàn, trong lúc vô tình, sắc trời đã từ u ám trở nên xám trắng, lại tới trắng xám...... Cho đến sáng sủa. Thời gian hai canh giờ, lặng yên rồi biến mất.
Hết thảy đệ tử Băng Vân đều tụ tập cửa chính từ lâu, không khí căng thẳng quyết tuyệt bao phủ toàn bộ Băng Vân Tiên Cung.
Mộ Dung Thiên Tuyết phiêu phù trên bầu trời, các nàng đôi mắt đẹp khi thì nhìn về phương nam, khi thì về nhìn về Băng Di Thần điện phía sau...... Vân Triệt sau khi tiến vào Băng Di Thần Điện, lại không có động tĩnh. Mà thời gian, cách Vân Triệt nói tới"Hai canh giờ" càng ngày càng gần, các nàng chỉ có không ngừng lấy Băng Tâm Quyết bình phục tâm tình.
Lúc này, một trận xa xôi, nhưng âm thanh xé gió chói tai vô cùng từ bầu trời phía tây nam truyền đến, đồng thời lấy tốc độ cực nhanh càng ngày càng gần...... Tiếptheo, từ phương hướng xé gió, một điểm đen mơ hồ xuất hiện trên bầu trời trắng xám.
- Đó...... A!!
Theo tiếng kinh hô Băng Vân nữ tử, trong nháy mắt...... Chỉ là trong nháy mắt, điểm đen trong tầm mắt lợi dụng tốc độ khủng bố phóng to vô số lần, rõ ràng hiện ra toàn bộ huyền chu đường viền màu bạc. Tốc độ kia nhanh chóng, vượt xa hết thảy nhận thức Băng Vân nữ tử, mà tiếp theo, chiếc này huyền chu màu bạc lại lấy tốc độ cực nhanh đình trệ...... Cứ như vậy dừng lại ở phía trước các nàng không tới trăm trượng.
Hàn phong trở nên hỗn loạn, không gian ở mơ hồ rung động, một luồng huyền khí cực lớn đến không cách nào hình dung giống như bao phủ toàn bộ Băng Vân Tuyết Vực, để bọn người Mộ Dung Thiên Tuyết mạnh nhất Băng Vân Tiên Cung triệt để nín thở. Bực cấp độ huyền lực này chỉ có thể xưng là"Không thể nào hiểu được"...... Người của Nhật Nguyệt Thần Cung...... Thật sự đến rồi!!
- Chiếc huyền chu này, tên gọi Nhật Nguyệt Thánh Chu, là huyền chu cao cấp nhất Nhật Nguyệt Thần Cung, tốc độ cực nhanh, không dễ dàng sử dụng. Lần này vì đến thăm hỏi Băng Vân Tiên Cung, ngay cả nó đều lấy ra rồi.
Một trong thanh âm bình tĩnh mang chút châm chọc từ sau truyền đến, các nàng vội vã nhìn lại, vui mừng có kinh hoảng nói:
- Cung chủ!
Vân Triệt đạp gió mà tới, trong nháy mắt liền bay tới phía trước Mộ Dung Thiên Tuyết. Hắn ở Băng Di Thần Điện hai canh giờ đến tột cùng làm cái gì, các nàng không người nào biết. Nhưng, lúc ẩn lúc hiện, các nàng cảm giác được cảm giác nặng nề trên người Vân Triệt, so với trước còn muốn giảm bớt rất nhiều. Lúc này đối mặt Nhật Nguyệt Thánh Chu, hắn bất luận khí tức, còn có giữa hai lông mày, đều là vô cùng bình tĩnh...... Thậm chí còn có chút ngạo nghễ, duy độc không có hoảng sợ!
Vân Triệt đứng phía trước nhất, ánh mắt nhìn thẳng cửa thuyền vẫn không có mở ra, trên mặt bình tĩnh tựa hồ còn mang chút ý cười:
- Các vị sư bá, sư thúc, sư tỷ, sư muội, trước mắt đích thật là Băng Vân Tiên Cung ngàn năm trong lịch sử chúng ta, chưa bao giờ có kiếp nạn! Thế nhưng, ta vừa là cung chủ Băng Vân Tiên Cung, đánh cược tôn nghiêm Vân Triệt ta...... Chắc chắn sẽ không để Băng Vân Tiên Cung cứ như vậy luân hãm! Càng sẽ không để cho bất cứ người nào bị độc thủ. Các ngươi sau đó phải làm, chính là bất luận phát sinh cái gì, cũng không hoảng loạn! Nói không chắc......
Hắn quay đầu lại, hướng về phía các Băng Vân thiếu nữ nhẹ nhàng nở nụ cười:
- Các ngươi còn có thể phát hiện, Nhật Nguyệt Thần Cung cũng không đáng sợ như các ngươi nghĩ.
Kiếp nạn trước mặt, các nàng mỗi người ngửi được, đều là khí tức lạnh lẽo tuyệt vọng. Nhưng Vân Triệt, còn có hắn đối đầu kẻ địch mạnh nhàn nhạt mỉm cười, lại như một làn gió nhẹ, tản hết ngột ngạt cùng hoảng sợ đi hơn nửa, hết thảy ánh mắt Băng Vân nữ tử đều rơi vào bóng lưng che chờ phía trước các nàng, ánh mắt khẽ run, một loại ỷ lại, tín nhiệm, còn có nhiệt độ không cách nào truyền lời không ngừng nảy sinh trong lòng, bành trướng, đây là thứ tiền nhiệm cung chủ Cung Dục Tiên, các nàng chưa bao giờ cảm giác được.
Sở Nguyệt Ly yên lặng nhìn bóng lưng Vân Triệt, đôi mắt đẹp thất thần thật lâu...... Ai có thể nghĩ tới, người kia ban đầu ở Lưu Vân Thành người người xem thường, người người châm chọc, Khuynh Nguyệt cầu tình nàng mới ra tay che chở, lại vẻn vẹn mấy năm đó, chấn động Thương Phong Quốc, chấn động toàn bộ Thiên Huyền Đại Lục...... Bây giờ, lại trở thành chỗ dựa duy nhất của Băng Vân Tiên!
Theo một trận vang động trầm trọng, cửa tuyền Nhật Nguyệt Thánh Chu lúc này mở ra, từng cái từng cái bóng người toàn thân đãng động huyền khí bàng bạc từ trong chậm rãi đi ra. Vân Triệt hai tay ôm ngực, ánh mắt đảo qua từng người đi xuống Nhật Nguyệt Thánh Chu, khóe miệng từ từ nổi lên một vệt nhàn nhạt cười gằn:
- Dạ Tinh Hàn, ngươi rốt cuộc đã tới. Ta còn tưởng rằng cái gọi là thánh chu Nhật Nguyệt Thần Cung các ngươi rất ghê gớm, nguyên lai cũng bất quá như vậy, để ta đợi lâu quá!
Toàn bộ người đi ra Nhật Nguyệt Thánh Chu bước chân dừng một chút, sắc mặt khẽ biến.
Dạ Tinh Hàn có tứ đại Đế Quân, mười lắm Bá Hoàng, điều động Nhật Nguyệt Thánh Chu phía trước, chính là muốn dưới cơn thịnh nộ, trong thời gian ngắn nhất giết chết Vân Triệt, để hắn cơ hội phản ứng chạy trốn đều không có. Trên đường đến nơi này, bọn họ đều đã dự đoán rất nhiều loại hình ảnh...... Bọn họ nghĩ đến đối mặt Nhật Nguyệt Thần Cung từ trên trời giáng xuống, Vân Triệt có lẽ sẽ sợ hãi đến xụi lơ tại chỗ, hoặc là sẽ chạy trối chết. Ở trong sợ hãi không liều mạng mà chạy trốn...... Hoặc là hắn phát giác ra, thoát đi Băng Vân Tiên Cung, sau đó bọn họ sẽ hủy diệt Băng Vân Tiên Cung, lại lật đổ Thương Phong Hoàng Thành, chờ xem Vân Triệt gương mặt tuyệt vọng......
Nhưng bọn họ có chết cũng không nghĩ tới đến lúc này, nhìn thấy sẽ là hình ảnh như vậy...... Vân Triệt tư thái, dù bận vẫn ung dung đợi bọn họ, hiển nhiên đã sớm biết bọn họ sẽ tới...... Nhưng chẳng những không có đào tẩu, trái lại không có nửa điểm kinh hoảng sợ sệt, âm thanh càng điếc tai, vẻ sốt sắng run rẩy đều không có. Mà hắn nhếch khóe miệng rõ ràng mang theo ngạo mạn cùng ánh mắt tàn bạo, càng như xem con mồi đã rơi vào bẫy!
Bọn họ thân là"Người săn đuổi", lúc đối mặt ánh mắt Vân Triệt, lại có một khắc cảm giác trở thành"Con mồi".
——————————