Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 670 - Chương 671: Phô Trương Thanh Thế

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_671" class="block_" lang="en">Trang 336# 1

 

 

 

Chương 671: Phô trương thanh thế



- Vân...... Triệt!

Nhìn khuôn mặtVân Triệt cười gằn, Dạ Tinh Hàn thất vọng nói không ra lời oán hận căm ghét, năm đó, chính là tên tiểu nhân đến cẩu cũng không bằng này dám đối với hắn đường đường thiếu chủ Nhật Nguyệt, cũng ở Thái Cổ Huyền Chu làm hỏng đại sự của hắn! Nếu không phải Vân Triệt, hắn đã chiếm được Phượng Tuyết Nhi thân thể phượng thần, thực lực hôm nay tất đã đột phá Đế Quân, tương lai tốc độ trưởng thành không phải bây giờ có thể so với...... Đều là vì Vân Triệt!

Năm đó Vân Triệt chết ở Thái Cổ Huyền Chu, nhưng vô luận như thế nào đều không thể phá giải mối hận trong lòng!

Mà ba năm qua đi, hắn mới biết Vân Triệt không chết! Còn giết người của hắn, lại một lần chuyện hỏng của hắn...... Ngay cả huyền lực, đều tăng nhanh như gió...... Thậm chí, tựa hồ đã vượt qua hắn!

Nhận được hồn ấn Dạ Thanh Thịnh chết, trong nháy mắt sự phẫn nộ, oán hận, sát ý...... Kịch liệt muốn nổ tung lồng ngực!

Nếu như không phải lý trí nói cho hắn biết mình đã không phải là đối thủ Vân Triệt, hắn từ lâu giống như chó điên xông lên, bằng thủ đoạn tàn nhẫn hành hạ Vân Triệt đến chết. Hắn nhìn chằm chằm Vân Triệt, ánh mắt từ lạnh lẽo, oán hận, chậm rãi hóa thành ác độc cười gằn:

- Ngươi vẫn sống sót...... Thực sự cho bản thiếu ta một kinh hỉ lớn! Những năm này, bản thiếu tiếc nuối lớn nhất, chính là không thể tự tay chém ngươi thành muôn mảnh. Không nghĩ tới ngươi lại từ Diêm Vương chạy trở về đến, ngoan ngoãn dâng lên bản thiếu một đại lễ.

Thời gian nói chuyện, ánh mắt Dạ Tinh Hàn nhìn về phía sau, rơi vào trên người Băng Vân chúng nữ. Thoáng chốc, con mắt của hắn lập tức trừng lớn, ánh mắt trở nên cực kỳ nóng rực, vẻ mặt cũng từ âm lãnh chuyển thành dâm tà không hề che giấu chút nào:

- Vân Triệt, bản thiếu gia bỗng nhiên có chút cảm kích ngươi, nếu không phải bởi vì ngươi, bản thiếu gia còn không biết có nơi Băng Vân Tiên Cung tuyệt vời như thế! Không nghĩ tới lúc này tiểu quốc nhỏ bé sắp tan thành mây khói, lại có nhiều tuyệt thế mỹ nhân chờ thiếu gia ta đến hưởng dụng như vậy, chà......

Dạ Tinh Hàn lè lưỡi, chậm rãi liếm khóe miệng một hồi, cuống họng thậm chí vang lên thanh âm"Ùng ục", ánh mắt lẫn khí tức dâm tà, tức giận lẫn sát ý đều hoàn toàn che giấu đi. Mà những điều này không phải Dạ Tinh Hàn giả vờ. Hắn tu luyện tà công, ngự nữ vô số, đối với sắc đẹp tham lam, ánh mắt tự nhiên cũng vượt xa người thường, mỹ nữ tầm thường căn bản sẽ không để vào mắt. Nhưng nữ tử Băng Vân Tiên Cung đều lấy băng tuyết làm da, hàn nguyệt làm dung, khí chất càng lạnh lẽo xuất sắc, mỗi một cái, cũng như ở bên trong phong tuyết tỏa ra thiên sơn tuyết liên, như"Tiên giáng trần" lâm thế, ngạo nghễ hậu thế, mỹ hoán tuyệt luân.

Ngàn năm qua, Thương Phong Quốc các đời đệ nhất mỹ nhân đều xuất từ Băng Vân Tiên Cung, chưa từng ngoại lệ!

Mà tùy ý một nữ tử bên trong Băng Vân Tiên Cung...... Cho dù là bình thường nhất, ở thế gian đều là tuyệt thế mỹ nhân trăm dặm có một, băng tuyết khí chất càng tuyệt đối không phải nữ nhân tầm thường có thể so với.

Vì lẽ đó, ngay cả là Dạ Tinh Hàn ngự nữ vô số, đối mặt một Băng Vân nữ tử đều sẽ lộ ra dâm thái giống như đói khát...... Huống hồ trước mắt trọn hai ngàn Băng Vân nữ tử! Không chút nào khuếch đại, lúc này Dạ Tinh Hàn mỗi một tế bào, mỗi một dây thần kinh đều hưng phấn phát run. Ròng rã hai ngàn Băng Vân nữ tử, chỉ cần tùy ý chọn ra một người cũng có thể làm cho hết thảy nữ nhân hắn"Nuôi nhốt" ở Nhật Nguyệt Thần Cung đều ảm đạm phai mờ. Đặc biệt là phía trước nhất, sáu người trên người huyền khí cường thịnh nhất kia, để hắn thèm nhỏ dãi đến không cách nào khống chế......

Đối với Băng Vân Tiên Cung, hắn rất lâu trước ngẫu nhiên nghe nói qua, nhưng, một thế lực nữ tử ở Thương Phong tiểu quốc, đừng nói để hắn quan tâm, căn bản tư cách để hắn nhớ kỹ đều không có. Nếu không phải bởi vì biết được cái tên"Hạ Khuynh Nguyệt", hơn nữa ngay ở bên trong Băng Vân Tiên Cung, hắn mãi mãi cũng sẽ không"Hạ mình" đến nơi như thế này. Mà hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, nơi này lại là"Nhân gian tiên cảnh"!

Đối với Nhật Nguyệt thiếu chủ coi nữ sắc như mạng, thình lình có một loại cảm giác sáng tỏ. Lúc này, sự chú ý của hắn đã từ trên người Vân Triệt hoàn toàn chuyển đến Băng Vân chúng nữ phía sau...... So với những này thứ đẹp như băng tiên mỹ nhân, Vân Triệt sống chết quả thực không đáng nhắc tới!

Nhật Nguyệt thiếu chủ Dạ Tinh Hàn ác danh lấy nữ tử tu luyện tà công, Băng Vân chúng nữ chúng đều nghe qua. Các nàng hôm nay nhìn thấy, quả thực so với nghe đồn càng thêm không thể tả. Đối mặt vẻ mặt và ánh mắt dâm tà, trên mặt Băng Vân chúng nữ đều lộ ra thật sâu căm ghét. Mộ Dung Thiên Tuyết, Sở Nguyệt Ly nguyệt mi nhíu chặt, toàn thân băng linh bay lượn, trong tay cầm thật chặt băng kiếm...... Hôm nay, các nàng coi như tự mình mất mạng, cũng chắc chắn sẽ không để Dạ Tinh Hàn làm bẩn nửa phần.

"Ha ha ha ha ha!" Nghe xong Dạ Tinh Hàn, Vân Triệt không có lộ ra dù cho nửa điểm kiêng kỵ hay tức giận, trái lại hai tay ôm ngực, lớn tiếng cười như điên:

- Dạ Tinh Hàn, ngươi chết đến nơi còn muốn làm một hồi xuân thu đại mộng*, thật là khiến người ta cười đến rụng răng a, ha ha ha ha......

- Bản thiếu chết đến nơi rồi?

Dạ Tinh ánh mắt lạnh lùng, ngửa đầu cười ha hả, cười so với Vân Triệt còn lớn tiếng hơn:

- Xem ra ngươi mặc dù sống thêm ba năm, vẫn sống thành đáng thương ngớ ngẩn a, thậm chí ngay cả ai chết đến nơi rồi đều không nhận rõ.

- Thiếu chủ!

Dạ Thạch bước lên trước nói:

- Tiểu tử này thấy thiếu chủ, hiển nhiên đã bị sợ mất hồn. Hừ, lấy thân phận thiếu chủ, không cần thiết phí lời, ta hiện tại liền bắt hắn, mặc cho thiếu chủ xử trí!

- Làm phiền thập ngũ trưởng lão rồi.

Dạ Tinh Hàn tự nhiên nói:

- Thập ngũ trưởng lão ra tay nhẹ chút, tuyệt đối đừng giết chết hắn.

(*) Xuân thu đại mộng: Ý nghĩ không thiết thực, bởi vì thời kỳ Xuân Thu, các quốc gia quân chủ vì địa vị bá chủ mà cực kì hiếu chiến. Mà thời kỳ chiến quốc, Tần quốc mục tiêu sáng tỏ, chính là diệt sáu nước thống thiên hạ, mà mục tiêu sáu nước khác vẫn chỉ là xưng vương xưng bá, còn làm một hồi xuân thu mộng, vì lẽ đó thì có thành ngữ xuân thu đại mộng. Tần quốc cùng sáu nước khác tư tưởng khác nhau, Tần quốc cuối cùng thống nhất sáu nước.

- Nhìn ta trước tiên đánh gãy hai chân của hắn!

Dạ Thạch cười lạnh một tiếng, huyền lực toàn thân khuấy động, muốn lên trước, bỗng nhiên bóng người phía trước loáng một cái, đã bị Dạ Cô Ảnh che ở nơi đó, hắn thấp giọng nói:

- Chờ chút! Trước tiên không được ra tay! Các ngươi lẽ nào không phát hiện tình hình không đúng sao!

- Thời điểm chúng ta đến, bọn họ đã ở đây bày trận, còn hô lên ‘ Nhật Nguyệt Thánh Chu ’, rõ ràng đã sớm biết chúng ta sẽ đến, nhưng chẳng những không có chạy trốn, trái lại chờ ở chỗ này!

Dạ Cô Ảnh lạnh lùng giải thích:

- Nếu không có gì dựa dẫm hoặc âm mưu, bọn họ làm sao sẽ như vậy! Đặc biệt là Vân Triệt kia...... Ngươi xem bộ dáng của hắn, nào có nửa điểm lo lắng sợ sệt, ngược lại một bộ nắm chắc phần thắng, tư thái con mồi mắc câu!

Tình hình đâu chỉ không thích hợp, sau khi bọn họ đến, tình cảnh tìm tới Vân Triệt ngoài dự đoán, Dạ Thạch đáp lại:

- Xác thực không giống bình thường. Nhưng ta vừa nãy toàn lực tìm bốn phía, căn bản không có cường giả khí tức. Huyền khí lực tức mạnh nhất, cũng bất quá chỉ có Vương Huyền Cảnh cấp tám mà thôi, Vân Triệt này, cũng bất quá là Vương Huyền Cảnh cấp ba! Tuy rằng không biết bọn họ vì sao lại sớm biết được chúng ta sẽ đến, nhưng bọn họ không đào tẩu, hiển nhiên là biết Nhật Nguyệt Thần Cung chúng ta, coi như chạy trốn tới chân trời góc biển cũng vô dụng. Mà dáng vẻ Vân Triệt vốn là giả vờ...... Phô trương thanh thế mà thôi!

- Ngươi thật cảm thấy hắn là giả bộ sao?

Dạ Cô Ảnh nhăn mày:

- Chúng ta đều là người sống gần ngàn năm, mà Vân Triệt mới hai mươi tuổi, hắn giả vờ hay không, chẳng lẽ còn có thể tránh được ánh mắt của chúng ta?

Dạ Thạch mí mắt chớp chớp, Dạ Tiêu Nhiên với Dạ Quyển Vân đều khẽ nhíu mày...... Trước mắt Vân Triệt chẳng những ở đây chủ động chờ bọn họ, hơn nữa đối mặt Nhật Nguyệt Thần Cung, hắn nhưng lại trấn định tự nhiên, bất luận từ vẻ mặt hắn, ánh mắt, tư thái, không nhìn thấy nửa điểm căng thẳng hay kiêng kỵ, trái lại không ngừng lộ ra ngông cuồng thậm chí miệt thị...... Bọn họ sống mấy trăm năm, thậm chí gần ngàn năm, tuyệt không tin tưởng một thiếu niên mới hai mươi tuổi có thể tại trước mặt bọn họ"Giả bộ" đến trình độ như thế.

Sâu trong nội tâm bọn họ từ lâu xác định...... sau lưng Vân Triệt, tất có chỗ dựa!

- Vậy thì như thế nào?

Dạ Thạch vẫn cười khinh bỉ:

- Coi như hắn thật sự có núi dựa lớn...... Chẳng lẽ còn có có thể mạnh hơn Nhật Nguyệt Thần Cung chúng ta? Thiên Huyền Đại Lục, ngoại trừ ba thánh địa, chẳng lẽ còn có thứ xứng để Nhật Nguyệt Thần Cung kiêng kỵ?

Dạ Thạch nói có phần ngông cuồng, nhưng lại là sự thật. Làm thế lực cao nhất Thiên Huyền Đại Lục, ngoại trừ Thánh Địa Hoàng Cực Thánh Vực, Chí Tôn Hải Điện, Thiên Uy Kiếm Vực, căn bản không tồn tại gì đó đủ khiến bọn họ nhìn thẳng. Cho dù là Vân Triệt dùng toàn bộ hết thảy huyền giả Thương Phong Quốc đều triệu tập lại, bọn họ căn bản sẽ không để vào trong mắt.

- Một người khiến cho Phượng Hoàng Thần Tông thất bại, tu huyền sáu năm có thể giết Dạ Thanh Thịnh và Dạ Tử Nghĩa, ta không có lý do gì cho rằng hắn ở nơi này đơn thuần chờ chết!

Dạ Cô Ảnh cực kỳ thận trọng:

- Hơn nữa ngươi không nghe hắn mới vừa nói sao...... Hắn nói thiếu chủ của chúng ta sắp chết đến nơi! Hắn hoặc là đang phô trương thanh thế, nhưng, nếu như sau lưng của hắn thật sự có chỗ dựa thực lực như vậy, dù cho chỉ có một phần ngàn khả năng...... Ngươi dám liều lĩnh chịu nguy hiểm à!! nếu thiếu chủ thật xảy ra chuyện gì, không chỉ chúng ta muốn chết, chúng ta toàn gia già trẻ, thậm chí hết thảy hậu thế đều phải chôn cùng!!

Dạ Cô Ảnh khiến Dạ Thạch toàn thân khẽ run, Dạ Tiêu Nhiên thêm Dạ Quyển Vân sắc mặt thêm kinh hoảng. Nhìn Vân Triệt này chắc chắc đến một chút kẽ hở đều không biểu hiện ra, bọn họ mấy trưởng lão Nhật Nguyệt Thần Cung, Đế Quân ngạo thị thiên hạ, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại không người dám tùy tiện lên trước, mà toàn lực ngưng tụ tinh thần, tìm kiếm khu vực xung quanh ẩn giấu huyền khí lực tức hay không.

- Hắn một cái tiện mệnh, sống chết hay không lại há có thể cùng an nguy thiếu chủ đánh đồng với nhau. Không phải ta quá mức cẩn thận, mà là bộ dáng của hắn...... Tuyệt không tầm thường, sau lưng nhất định có ám mưu, thiếu chủ, chúng ta kiên quyết không thể liều lĩnh.

Dạ Cô Ảnh con ngươi nửa híp, bình tĩnh nói:

- Để ta đi tới thăm dò hắn! Kiểm tra tận gốc, xác nhận không có uy hiếp, sau đó giết hắn không muộn!

- Ồ? Làm sao lại lập tức an tĩnh rồi, không phải hô muốn bắt ta sao? Các ngươi động thủ a!

Vân Triệt tản mạn vươn ngón tay, ngoắc ngoắc đầu ngón tay, động tác với ánh mắt khinh bỉ, đừng nói đối diện là trưởng lão Nhật Nguyệt Thần Cung, coi như là một huyền giả cấp thấp nhất đều sẽ bị tức lửa giận đùng đùng.

Vân Triệt vẻ mặt ngạo mạn mà khinh bỉ, nhưng kì thực sau gáy đã một khoảng mồ hôi lạnh từ lâu. Vừa nãy Mạt Lỵ cho hay bốn người này thực lực một Quân Huyền Cảnh cấp ba, hai Quân Huyền Cảnh cấp năm, mà người nhìn qua trẻ tuổi nhất, rõ ràng là Quân Huyền Cảnh cấp bảy...... Tới gần hậu kỳ, ngang hàng Vân gia thái thượng trưởng lão nhân vật khủng bố! Hắn dự đoán qua Dạ Tinh Hàn tất nhiên sẽ mang Đế Quân mức độ cường giả theo, nhưng hắn đội hình như vậy, vẫn vượt xa dự liệu của hắn.

Bản thân Dạ Tinh Hàn, huyền lực cũng đã đột phá tới Bá Huyền Cảnh cấp tám, vượt xa ba năm trước.

Nếu như vừa nãy Dạ Thạch thật sự cứ như vậy xông đến, lựa chọn duy nhất của hắn chính là mang theo Băng Vân chúng nữ lấy Thái Cổ Huyền Chu đào tẩu...... Hết thảy kế hoạch sau đều không cách nào triển khai. Mà cũng may, hắn đã thành công làm cho đối phương nổi lên cảnh giác, mới đầu hữu kinh vô hiểm.

Dạ Cô Ảnh chậm rãi lên trước, trên người một luồng khí tức cũng không mãnh liệt, nhưng vô biên như hải dương thả ra, trong nháy mắt cơ hồ tràn ngập toàn bộ Băng Cực Tuyết Vực, luồng hơi thở này mạnh mẽ, sự khủng bố, khiến cho Băng Vân chúng nữ không khỏi hoảng sợ thất sắc...... Bởi vì đây là một loại vượt qua nhận thức các nàng vô số lần, thậm chí sức mạnh ngoài tưởng tượng.

- Vân Triệt,

Dạ Cô Ảnh nhàn nhạt mở miệng:

- Ngươi tuy rằng thiên tư không tầm thường, nhưng ở trong mắt Nhật Nguyệt Thần Cung, căn bản không đáng nói. Chúng ta nếu như muốn giết ngươi, bất quá là vung tay một cái. Chỉ có điều trước lúc này, ta có mấy vấn đề muốn hỏi ngươi, ngươi nếu thành thật trả lời, chúng ta có thể cân nhắc bỏ qua cho những nữ nhân phía sau ngươi.

Dạ Cô Ảnh câu nói sau cùng hiển nhiên là phí lời, bởi vì coi như bọn họ muốn tha cho Băng Vân chúng nữ, Dạ Tinh Hàn cũng tuyệt đối không đồng ý. Vân Triệt nhàn nhạt liếc nhìn hắn một cái, ngửa đầu cười ha hả:

- Ha ha ha ha! Giết ta? Chỉ bằng các ngươi một Đế Quân cấp ba, hai Đế Quân cấp năm, cấp Đế Quân cũng muốn giết ta? Ha ha ha ha, quả thực là chuyện cười lớn, các ngươi Nhật Nguyệt Thần Cung chẳng lẽ đều là một đám ngu xuẩn sao?

Tứ đại trưởng lão, còn có Dạ Tinh Hàn đều sắc mặt đột nhiên biến đổi...... Không phải là bởi vì Vân Triệt dùng ngôn ngữ sỉ nhục đối với bọn họ ngông cuồng chói tai, mà là hắn càng nói ra thản nhiên chuẩn xác không có sai sót huyền lực đẳng cấp, Dạ Thạch, Dạ Quyển Vân, Dạ Cô Ảnh!

Nói không kém chút nào!!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment