Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 70 - Chương 71: Nhất Chiến Kinh Thành (8)

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_71" class="block_" lang="en">Trang 36# 1

 

 

 

Chương 71: Nhất chiến kinh thành (8) Thời gian Vân Triệt khiêu chiến chỉ hơn mười hơi thở, bảy tông môn lại không có người ứng trận, xấu hổ vô cùng. Ánh mắt của Vân Triệt cũng dần trở nên trào phúng. Lúc này, một thiếu niên ngoại môn của Phần Thiên môn cuối cùng không kiềm chế được, định đứng dậy, lại bị người bên cạnh hắn một phen kéo về, thấp giọng nói:

- Ngươi định làm gì? Thực lực của ngươi và Phong Quảng Dực tám lạng nửa cân, ngươi đi lên ném mặt mũi của Phần Thiên môn chúng ta sao?

- Đáng giận, tiểu tử này, quá kiêu ngạo!

Người thiếu niên kia buồn bực cắn răng:

- Nếu như Tử Loan thiếu môn chủ ở đây thì tốt rồi, nhất định giáo huấn hắn đến thân mẫu cũng không nhận ra.

Tử Loan trong miệng hắn, là nhi tử của môn chủ ngoại môn Phần Thiên môn, là thiên tài đệ nhất một đời trẻ tuổi, tuy rằng không thể so sánh với Tiêu Lạc Thành, nhưng mười sáu tuổi, đã đặt chân đến Nhập Huyền cảnh cấp bảy, cách Nhập Huyền cảnh cấp tám chỉ thiếu một bước ngắn nữa. Trong nhóm tuổi trẻ một đời của Tân Nguyệt thành, gần với Tiêu Lạc Thành.

Lúc này, trong Thiết Thương môn, đã có một thiếu niên sắc mặt cương nghị chậm rãi đi ra. Tuổi của hắn nhìn qua gần với Vân Triệt, nhưng không hề khiến cho người ta cảm thấy non nớt, ngược lại có vẻ ổn trọng không hợp với tuổi. Hắn đứng ở trước mặt Vân Triệt, khẽ gật đầu với Vân Triệt, bình tĩnh nói:

- Thiết Hoành Quân Thiết Thương môn, năm nay mười bảy tuổi. Vốn không cách nào khiêu chiến ngươi. Nhưng vừa rồi thấy ngươi liên tục phá địch, trong bừa bãi ngạo mạn ẩn chứa một phần phong phạm vương giả, trong lòng kính nể, cho nên muốn luận bàn với ngươi một phen… Chính là vì thưởng thức ngươi mà luận bàn, tuyệt đối không có ý gì khác. Nếu ngươi cảm thấy ta tuổi quá lớn, không có tư cách giao thủ với ngươi ở đây, ngươi có thể từ chối, ta tuyệt đối không dây dưa!

- Wow!! Đó là thiếu môn chủ Thiết Thương môn! Lần này lại do hắn đi ra!

- Từ ba tháng trước ta đã nghe nói hắn là Nhập Huyền cảnh cấp bốn! Khống chế trường thương càng xuất thần nhập hóa! Đánh bại đối thủ cao hơn bản thân một hai cấp hoàn toàn không nói chơi.

Thiết Hoành Quân vừa ra, trừ bỏ Vân Triệt, từ đệ tử đến trưởng lão ở đây, gần như không ai không biết. Thiếu môn chủ Thiết Thương môn, nổi tiếng ở Tân Nguyệt thành, lực ảnh hưởng, thậm chí địa vị, đều hoàn toàn không kém thành chủ Tân Nguyệt thành. Mà thực lực của hắn cũng không thể nghi ngờ, tuy rằng Nhập Huyền cảnh cấp bốn mười bảy tuổi ở trong bảy tông môn chỉ coi là hàng đầu, mà không tính là đứng đầu, nhưng trong Thiết Thương môn chú trọng nhất phải là cấp bậc Huyền lực, mà tài nghệ thương! Cấp bậc Huyền lực bình quân của Thiết Thương môn thuộc nhóm vị trí đếm ngược trong thất tông môn, nhưng thực lực tổng hợp lại, lại ở vùng trung đẳng.

- Thiết Hoành Quân lại đi ra, hắn muốn thắng Vân Triệt này đương nhiên dễ dàng. Dù sao chính hắn đã mười bảy tuổi, thắng cũng là chuyện đương nhiên, một chút cũng chưa hả giận.

Một đệ tử Huyền Tâm tông nói.

- Thật đúng là hơi khi dễ người, nhưng nếu Thiết Hoành Quân cố ý đánh gãy tay gãy chân gì đó của hắn ta, ha ha, đúng là cũng không sai. Ta thật sự nhìn không nổi sắc mặt kiêu ngạo của Vân Triệt kia.

Một người khác oán hận nói.

Người của Tân Nguyệt Huyền phủ cũng đều nghĩ giống vậy, có phải Thiết Hoành Quân này định mượn cơ hội “Đơn thuần luận bàn” mà làm tổn thương Vân Triệt, khiến Vân Triệt không cách nào khiêu chiến không. Dù sao, lấy thân phận thiếu môn chủ Thiết Thương môn và thực lực Nhập Huyền cảnh cấp bốn của hắn, hoàn toàn có thể làm được. Tức thời, có mấy đệ tử mười bảy tuổi của Tân Nguyệt Huyền phủ nắm chặt hai tay, nóng lòng muốn thử, muốn lấy lý do tuổi tác đi lên chống đỡ lấy Thiết Hoành Quân, nhưng nghĩ đến thân phận và thực lực của Thiết Hoành Quân, các đệ tử nhóm mười bảy tuổi cuối cùng không ai dám ra tới.

Từ trên mặt và trong mắt Thiết Hoành Quân, Vân Triệt nhìn ra được là khát vọng và chân thành, mà không hề có bất kỳ tạp chất nào khác. Trong lòng hắn hơi ngạc nhiên, xem ra, đệ tử của bảy tông môn này cũng đều không phải là mặt hàng kiêu căng, Thiết Hoảnh Quân này tuổi còn trẻ lại lộ ra cương nghị ổn trọng, càng khó có được là một thân chính khí, ngạo khí cũng có, nhưng là ngông nghênh mà nam nhi nên có, mà không phải cuồng ngạo.

Biểu hiện mới vừa rồi của Vân Triệt, khiến trong lòng hắn kính nể, đồng thời cũng ngứa ngáy một trận, thật tình muốn luận bàn với Vân Triệt.

Tức thời, Vân Triệt khẽ cười nói:

- Thiết huynh nói chi vậy, ngươi lấy thân phận thiếu chủ Thiết Thương môn, không để ý ánh mắt của người khác chủ động khiêu chiến ta một kẻ vô danh tiểu tốt, đã là rất để mắt ta. Có thể được Thiết huynh làm đối thủ, ta cũng cực kỳ vinh hạnh. Như vậy, liền bắt đầu đi.

Nói xong, Vân Triệt đã lui về sau nửa bước, cánh tay phải nâng ngang.

Thiết Hoành Quân sững sờ, hoàn toàn không nghĩ tới Vân Triệt lúc trước luôn cuồng vọng đến vô biên vô hạn lại có tư thái như vậy với hắn, trong lòng nhất thời ấm áp, trên mặt cũng lộ ra nụ cười nói:

- Một khi đã như vậy, ta liền luận bàn một phen với Vân huynh đệ! Vân huynh đệ, vừa rồi ngươi đã chiến liên tục ba trận, Huyền lực tất nhiên có hao tổn, tuy rằng chúng ta luận bàn không phân thắng bại, nhưng hiện giờ liền bắt đầu, thật sự quá không công bằng với ngươi, chi bằng…

- Không cần.

Vân Triệt lắc lắc đầu, cười nói:

- Cảm tạ ý tốt của Thiết huynh, chỉ có điều Thiết huynh yên tâm, mặc dù vừa rồi ta chiến ba trận, nhưng ba trận đều phân thắng bại trong nháy mắt, Huyền lực của ta vốn không hề tiêu hao gì, cho nên cũng không cần phải nghỉ ngơi. Ta và Thiết huynh đối chiến, tự nhiên phải lấy trạng thái tốt nhất.

Thiết Hoành Quân không kiên trì nữa, gật gật đầu, đưa tay sờ lên không gian giới chỉ, một cây trường thương màu bạc có chiều cao có thể so với hắn hiện ra trong tay hắn, chống nghiêng trên mặt đất:

- Thương này tên “Xuyên vân”, là một Chân Huyền khí tổ truyền, cũng là thương ta yêu như sinh mệnh, vẫn không rời người. Ta dùng Xuyên vân của ta, lãnh giáo Vân huynh đệ. Vân huynh đệ, chọn binh khí đi.

Vân Triệt khẽ lắc đầu:

- Không cần, ta liền dùng tay không chiến một trận với Thiết huynh đi.

Thiết Hoành Quân hơi sửng sốt, sau đó khẽ gật đầu một cái:

- Vân huynh đệ quả nhiên ngạo khí, một khi đã như vậy…

- Thiết huynh hiểu lầm.

Vân Triệt lập tức nói:

- Cũng không phải ta khinh thường sử dụng binh khí với Thiết huynh, mà là ta chưa bao giờ sử dụng binh khí, cho tới nay vũ khí đều là hai tay, nếu để cho ta sử dụng binh khí, ngược lại sẽ bó tay bó chân, không biết làm như thế nào.

Tâm tính của Vân Triệt chính là như thế, người kính hắn một thước, hắn kính người một trượng, người phạm hắn một tấc, hắn trả người một côn, người phạm hắn một thước, hắn trực tiếp khiến người cực khổ chết. Tâm tư Thiết Hoành Quân chân thành, cũng lấy lễ đối đãi với hắn, hắn tự nhiên cũng biểu hiện ra lễ phép và tôn trọng nên có với Thiết Hoành Quân.

Thiết Hoành Quân liếc mắt nhìn Vân Triệt thật sâu, sau đó cười phá lên:

- Ha ha ha ha! Hóa ra Vân huynh đệ vốn không phải người luôn biểu hiện ra vẻ ngạo mạn cuồng ngạo kia, thật tốt. Xem ra trận luận bàn này, nhất định sẽ rất tận hứng. Như vậy, Vân huynh đệ cũng nên cẩn thận, thương Xuyên vân của ta, còn chưa bao giờ bại bởi người nhỏ hơn ta!

- Thiết huynh cũng phải cẩn thận!

Vân Triệt chậm rãi đưa tay, Tà thần quyết đệ nhất cảnh –– Tà phách trực tiếp mở ra! Đối mặt với Thiết Hoành Quân xa hơn Phong Quảng Dực và Viêm Minh, hắn phải để cho mình liên tục bảo trì trạng thái “Tà phách”, bằng không tuyệt đối không có khả năng chiến thắng. Đồng thời, điều này cũng chính là một kiểu tôn trọng Thiết Hoành Quân.

- Một khi đã như vậy, đón thương!

Thiết Hoành Quân khẽ gầm một tiếng, Huyền lực toàn thân bộc phát, thương Xuyên vân liền đâm về phía Vân Triệt, động tác của hắn nhìn qua không nhanh, nhưng mũi thương lại giống như một tia sấm sét xuyên mây, mang theo uy thế vĩ đại trong nháy mắt đâm tới phía trước Vân Triệt, không khí chung quanh đều điên cuồng tách ra, mang theo gợn sóng thoáng cái đã qua.

Đồng tử Vân Triệt co lại rất nhỏ, thân thể nhanh chóng lùi lại chếch sang bên, mạo hiểm tránh thoát, hắn vừa định tiến hành phản kích, bỗng nhiên một cơn gió mạnh nguy hiểm truyền đến từ bên trái hắn…

Thường thường mà nói, thương đâm ra có uy thế càng lớn, tốc độ thu thương liền càng chậm, sơ hở cũng càng lớn, nhưng Thiết Hoành Quân cuồng bạo đâm thương Xuyên vân ra cũng đâm vào trong không khí sau nháy mắt bỗng nhiên quét ngang, quá ngoài dự đoán của Vân Triệt. Hắn nhanh như tia chớp thu tay lại, hai cổ tay đè lên trên eo, cứng rắn chống lại.

Rầm!!

Khoảnh khắc khi cổ tay đón đỡ thương kia, một lực chấn động hung mãnh lạ thường từ thân thương truyền đến, khiến thân thể của hắn liên tục lui lại ba bước, Huyền khí hộ thân cũng suýt chút nữa văng tung tóe.

- Thế thương tốt! Thương pháp tốt!

Vân Triệt nhịn không được tán thưởng một tiếng. Thiết Hoành Quân tuổi còn trẻ, nhưng năng lực khống chế thương, tuyệt đối đã có thể nói thuộc cấp bậc đại sư.

- Giao long phá vân!

Thương Xuyên vân của Thiết Hoành Quân lại quét ngang mà ra, múa ra mảng lớn thương ảnh, ép Vân Triệt rời xa xa. Thương chính là bá chủ trăm binh khí, có uy thế bá đạo, cũng không phải binh khí khác có thể so sánh, nhưng khó khống chế nhất, một khi vô cùng thuần thục, thương ảnh đến đâu, địch nhân đừng nói phản kích, ngay cả gần người cũng không thể.

- Giao long thám uyên!

- Phi hỏa lưu tinh!

- Thương hải bào hao!



Mỗi một khi Thiết Hoành Quân ra thương, liền kèm theo một tiếng gầm to, trong lúc nhất thời, trong mắt mọi người đều tràn ngập thương ảnh của hắn, thương mạnh mẽ oai thế ép bức Vân Triệt lui từng bước.

- Hoành tảo thiên quân!

Thiết Hoành Quân nhảy lên năm trượng, thương Xuyên vân từ trên không quét về phía Vân Triệt, ngoài năm trượng, một khí thế mạnh mẽ đã đánh sâu vào khiến Vân Triệt gần như mắt mở không ra. Dưới hơn mười thương của Thiết Hoành Quân đã dồn Vân Triệt đến bên cạnh đại điện, lần này Vân Triệt vốn tránh không thể tránh, hắn ngẩng đầu lên, bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng, lấy cánh tay cường ngạnh với thương Xuyên vân của Thiết Hoành Quân vọt tới.

- A!

Hơn phân nửa đệ tử của Tân Nguyệt Huyền phủ lên tiếng kinh hô.

Huyền lực của Vân Triệt có thể đánh bại một đối thủ Nhập Huyền cảnh cấp ba, nhưng mà, một thương này của Thiết Hoành Quân, Huyền lực chất chứa không phải đơn thuần, trong đó, cũng có oai thế bá đạo tuyệt luân của thương! Há có thể lấy tay cứng rắn che chắn khi thế thương phóng thích đến điểm cao nhất.

Thương của Thiết Hoành Quân và cánh tay Vân Triệt đụng chạm vào nhau, nhưng không có tiếng va chạm quá lớn, gần như trong nháy mắt khi hai người chạm vào nhau, cánh tay của Vân Triệt bỗng nhiên chếch xéo xuống dưới, nương theo thế thương chưa hết của thương Xuyên vân thay đổi quỹ tích quét ngang của nó, đồng thời thuận thế phá rơi toàn bộ lực lượng của thân thương, sau đó nhanh chóng tấn công lên, thẳng đến ngực Thiết Hoành Quân.

Thiết Hoành Quân nhanh chóng thu thương, nhưng dưới vội vàng đã không có cách nào ngưng tụ thế thương, bị Vân Triệt dễ dàng đánh văng ra, nhưng hắn không hề hốt hoảng chút nào, quát khẽ một tiếng, thương Xuyên Vân lại lướt lên một thương ảnh màu bạc hoa mỹ, thế thương không hề cuồng bạo bá đạo nữa, mà như một con rắn bạc có linh tính chĩa lên một góc độ không hợp với lẽ thường, mũi thương chĩa thẳng vào yết hầu Vân Triệt.

Hô hấp của Vân Triệt ngừng trệ, một Tinh thần toái ảnh bùng lên đi về phía sau, đồng thời một kích nặng nề lên trên cán thương, ép Thiết Hoành Quân rời xa mấy bước.

Thiết Hoành Quân tách ra khoảng cách nhất định và Vân Triệt lại không ngay lập tức giao phong, mà toàn bộ đại điện, lại một lần nữa lặng ngắt như tờ.

Mặc dù chỉ trong mười mấy cái giao thủ đối mặt ngắn ngủi, nhưng thế thương của Thiết Hoành Quân khi thì như gió bão, lúc lại như linh xà, còn có năng lực khống chế kinh người với thương của hắn, đều được người ta xưng rất tuyệt, trình độ thương như vậy, thế mà lại xuất hiện trên người một thiếu niên mười bảy tuổi. Các đệ tử bằng tuổi, ngang cấp với Thiết Hoành Quân, đều khiếp sợ trong tận đáy lòng, không thể không thầm thừa nhận trong đáy lòng, tuy rằng bản thân ngang cấp với Thiết Hoành Quân, nhưng tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của hắn.

Ngay cả phụ thân của Thiết Hoành Quân là Thiết Chiến Thương, cũng không ngừng lặng lẽ gật đầu, mặt lộ nụ cười hài lòng.

Mà để cho người khiếp sợ chính là, đối mặt với thế thương và thương pháp như vậy, hơn nữa Huyền lực thắng ba cấp, sau mười mấy chiêu đối mặt, Vân Triệt vẫn lông tóc vô thương! Hơn nữa mơ hồ có thực lực ngang với Thiết Hoành Quân! Điều này khiến cho mọi người khiếp sợ không kiềm chế được, một số người càng há hốc miệng, thật lâu không cách nào khép lại.

- Xem ra tìm Vân huynh đệ luận bàn, là một lựa chọn chính xác.

Thiết Hoành Quân vung thương Xuyên vân lên, trên khuôn mặt cương nghị lộ vẻ hưng phấn.

- Cũng vậy.

Vân Triệt khẽ cười, giọng nói, lại mang theo cảnh báo nhàn nhạt:

- Như vậy, Thiết huynh, tiếp theo, ngươi cũng nên cẩn thận!

Thương pháp của Thiết Hoành Quân gần như không chê vào đâu được, khó có thể tìm ra sơ hở. Một khi đã như vậy, phải trong thời gian ngắn nhất đánh bại hắn, phương pháp tốt nhất, liền dùng lực lượng mang tính áp đảo, mạnh mẽ phá vỡ thế thương của hắn.

Ánh mắt Vân Triệt hơi nheo lại, dưới trạng thái “Tà phách”, Huyền lực cuồng bạo trong Huyền mạch không hề giữ lại mà dũng mãnh vào trên hai tay.

 

 

 

Bình Luận (0)
Comment