.
._352__1" class="block_" lang="en">Trang 352# 1
Chương 703: Hận đầy trời đất
Phượng Phi Liệt nín nhịn chịu đựng cực lớn giao thiệp với Vân Triệt, gần như mỗi một giây đều nhắc bản thân cần phải bình tĩnh, ngàn vạn lần không được vội vàng hấp tấp. Cho dù như thế, khi Vân Triệt nói ra điều kiện thứ tư, hai mắt hắn bốc hỏa, trong cổ họng suýt chút nữa phun ra máu.
Cắt nhường lãnh thổ, đây đối với một quốc gia mà nói, không thể nghi ngờ là chuyện nhục nước mất chủ quyền nhất. Thần Hoàng đế quốc hắn, làm sao có thể thừa nhận khuất nhục như vậy.
- Vân Triệt, ngươi đừng khinh người quá đáng!
- Khinh người quá đáng?
Vân Triệt trầm thấp nói:
- So sánh với tội ác ngập trời mà Thần Hoàng các ngươi đã phạm phải ở Thương Phong, ta quả thật còn nhân từ hơn thánh nhân trong truyền thuyết!
Ánh mắt của hắn chuyển hướng sang Phượng Hoành Không, cười lạnh nhìn gương mặt hiện lên xanh đen, vẹn vẹo đặc biệt dữ tợn:
- Phượng Hoàng tông chủ, bốn điều kiện này, ngươi chắc đã nghe rất rõ ràng. Ta cho ngươi thời gian năm giây cân nhắc, nếu như ngoan ngoãn nghe lời, nhi tử này của ngươi còn có thể sống sót, ngày mai ta cũng chẳng thèm đến một chuyến như vậy. Nếu vẫn không biết điều giống như ngày hôm qua… Ta đây chỉ có thể để cho hắn lập tức chết đi!
Trên gương mặt của Vân Triệt, thủy chung vẫn là dáng vẻ thật bình thản, thậm chí có phần cười ôn hòa, giống như đang nói một chuyện cực kỳ nhẹ nhõm.
Cho dù đã phẫn nộ đến mạch máu toàn thân sắp nổ tung, nhưng Phượng Phi Liệt vẫn như trước lấy định lực lớn nhất từ trước đến nay vững vàng lại, bởi vì trước mắt, bảo trụ mạng của Phượng Hi Thần mới là chuyện quan trọng nhất, cho dù Vân Triệt đưa ra điều kiện gì, nhất định phải đáp ứng trước. Hắn e sợ Phượng Hoành Không bùng nổ, lập tức nói:
- Mạng của hoàng tử Thần Hoàng ta, còn quan trọng hơn bất cứ điều gì trên thế giới này… Được! Bốn điều kiện mà ngươi nói, Phượng Hoàng thần tông ta có thể đáp ứng, chỉ có điều…
- Vậy thật sự rất tốt!
Vân Triệt nháy mắt xoay người lại, cười tủm tỉm nhìn về phía Phượng Phi Liệt, giọng nói ngạo mạn lập tức cắt ngang câu nói tiếp theo của hắn:
- Ngươi đại trưởng lão Phượng Hoàng này, ngược lại còn biết cất nhắc hơn Phượng Hoàng tông chủ làm cho người ta buồn nôn kia nhiều. Nếu các ngươi đã đáp ứng, ta đây cũng không có lý do giết thập tam hoàng tử quý giá của các ngươi, chuyện phía sau, càng đơn giản hơn.
Tay trái hắn túm lấy Phượng Hi Thần khẽ thả lỏng, tay phải chậm rãi nâng lên giơ ra một ngón tay:
- Cho các ngươi thời gian mười giây, truyền âm cho toàn bộ quân đội của các ngươi ở trên lãnh thổ Thương Phong ta, để cho bọn chúng lấy tốc độ nhanh nhất rút về. Phượng Hoàng thần tông các ngươi có truyền âm ngọc tốt nhất, dường như dùng không hết thời gian mười giây.
- Ngươi…
- Sau đó…
Vân Triệt lại giơ ra ngón tay thứ hai:
- Để Phượng Hoàng tông chủ của các ngươi lập tức viết chiếu thư bồi tội… A, liền ở đây viết là có thể, sau khi viết xong nhớ ấn phượng hoàng ấn lên, sau đó để Phượng Hoàng tông chủ của các ngươi lớn tiếng tuyên đọc, lấy huyền công cái thế của Phượng Hoàng tông chủ các ngươi, truyền đến ngoài hai trăm dặm hẳn dễ dàng.
- Lại cho các ngươi thêm thời gian ba mươi giây, viết xong văn thư cắt nhường Xích Quỳnh thành, ấn phượng hoàng đại ấn lên, trực tiếp giao vào trong tay ta là được rồi, cực kỳ tiện lợi.
- Cuối cùng, ta lại ban thưởng cho các ngươi thời gian một phút đồng hồ, chuẩn bị xong hai trăm tỷ tử huyền tệ, giống vậy trực tiếp giao vào trong tay ta, thiếu một món cũng không được.
- Sau đó, thập tam hoàng tử của các ngươi có thể an an ổn ổn sống sót.
- Mặt khác, các ngươi không có quyền lợi cò kè mặc cả. Ngàn vạn lần đừng có ý đồ vượt qua thời hạn ta vừa cung cấp… Một giây cũng không thể!
Đám người này đánh bàn tính gì, sao trong lòng Vân Triệt không rõ được. Nếu như hắn dễ dàng bị người khác tính kế như vậy, cũng vốn không có khả năng sống sót đến ngày nay.
Khuôn mặt vốn khó coi của Phượng Phi Liệt nhất thời càng khó nhìn tới cực điểm:
- Vân Triệt, ngươi… Ngươi… Ngươi đừng khinh người quá đáng!
- Hả? Đại trưởng lão đây là lại có ý gì?
Vân Triệt cười lạnh nói:
- Mới vừa rồi chính miệng ngươi đáp ứng bốn điều kiện ta đưa ra. Mà lời ta vừa mới nói, hoàn toàn tương xứng với bốn điều kiện ta đưa ra, không vượt qua một chút nào, hiện giờ đại trưởng lão bày sắc mặt là như thế nào? Chẳng lẽ… Mới vừa rồi đại trưởng lão đầy miệng đáp ứng, chính là thuận miệng thả ra một cái rắm?
- Vân Triệt!! Ngươi…
Phượng Phi Liệt gầm một tiếng dữ dội, toàn thân phát run, lại đang trong cáu giận nói không ra lời.
- Phi Liệt, đừng vô nghĩa với hắn nữa!!
Phượng Hoành Không lên tiếng, mà cho dù là vẻ mặt của hắn, hay giọng nói của hắn, đều bỗng nhiên trở nên tỉnh táo lại. Ánh mắt của hắn híp lại, nhưng không nhìn về phía Vân Triệt, mà nhìn về phía Phượng Hi Thần đang tỏ vẻ sợ hãi với cầu xin:
- Thần nhi, con nghe đây. Con là hoàng tử của Thần Hoàng đế quốc ta, trên người đang chảy huyết mạch phượng hoàng cao quý nhất. Chúng ta có thể chết, nhưng tuyệt đối không thể khúm núm! Càng không thể để cho uy danh phượng hoàng năm ngàn năm của chúng ta bị vấy bẩn!!
- Con yên tâm, trẫm sẽ không để cho con chết vô ích! Trẫm lập tức… Sẽ tự tay báo thù cho con!!
- Toàn bộ ra tay… Giết Vân Triệt!!
Lúc giọng Phượng Hoành Không vừa dứt, truyền âm đến từ hắn giống như một tia sấm sét vang lên bên tai tất cả trưởng lão Phượng Hoàng. Nhưng bọn họ lại không ai lập tức hành động, trong ánh mắt là giãy giụa và do dự thật sâu… Bởi vì trong tay Vân Triệt không phải là đệ tử Phượng Hoàng bình thường, mà là một hoàng tử.
Nhưng lập tức, một đường phượng viêm phóng lên cao, chính là Phượng Hoành Không dẫn đầu nhắm về phía Vân Triệt, sóng khí kinh người kia, rõ ràng dấy hết huyền lực toàn thân lên. Chúng trưởng lão Phượng Hoàng không cách nào do dự nữa, toàn bộ gầm nhẹ một tiếng, phượng viêm đốt thân, đồng thời ra tay, trong lúc nhất thời, hơn mười đường lửa lấy tốc độ cực nhanh nhằm về chỗ Vân Triệt, một luồng uy áp nặng nề kinh khủng bao phủ toàn bộ Thần Hoàng thành.
- A a a a a a!!
Phát ra tiếng kêu thảm thiết không phải là Vân Triệt, mà là Phượng Hi Thần trong tay hắn:
- Phụ hoàng… Con không muốn chết… Con không muốn chết!!
- Ha ha ha ha!
Vân Triệt bị vây kín ở chính giữa, giống như đã chỉ còn đường chết ngược lại cười to:
- Phượng Hoành Không, chỉ bằng ngươi, cũng xứng uy danh? Chỉ bằng ngươi, cũng có tư cách nói về huyết mạch phượng hoàng?
- Có một chuyện, ngươi phải nhắc nhở kỹ bản thân, giết chết hai nhi tử của ngươi, cũng không phải ta, mà là Phượng Hoành Không ngươi!! Đây là báo ứng gặp phải vì hành động ác độc của ngươi đối với Thương Phong ta!
- Hơn nữa… Chỉ vừa mới bắt đầu!!
- Động thủ!!
Phượng Hoành Không gầm một tiếng dữ dội.
Rầm!!!!!!
Cho dù là Phượng Hoành Không, hay là các đại trưởng lão Phượng Hoàng đều không tới gần Vân Triệt, nhưng phượng hoàng viêm trên người, đồng thời mãnh liệt nổ tung, trong nháy mắt, trên không toàn bộ Phượng Hoàng thành hóa thành một vùng biển hỏa diễm vĩ đại, phượng hoàng viêm đến từ hơn mười Bá Hoàng nồng liệt nóng cháy tới cực điểm, hoàn toàn che phủ ánh sáng mặt trời, trên không, càng vặn vẹo đến không còn hình dáng.
Bọn họ không quên tốc độ ngày hôm qua Vân Triệt đã lộ ra, cho nên, không đợi tới gần người, phượng hoàng viêm của bọn họ liền toàn lực bùng nổ, hoàn toàn bao phủ mấy chục dặm trên không, cho dù tốc độ của Vân Triệt nhanh tới gấp trên mười lần nữa, cũng tuyệt đối không có khả năng trốn thoát.
Phượng Hoàng tông chủ, cùng với toàn bộ trưởng lão Phượng Hoàng đồng thời ra tay, trận thế như vậy, chưa bao giờ có trong lịch sử Thần Hoàng. Tuy rằng cấp bậc huyền lực của Vân Triệt chỉ có Vương Huyền cảnh, nhưng mang đến hoảng sợ và căm phẫn lớn nhất từ trước đến nay cho Phượng Hoàng thần tông.
Mà khi vùng biển lửa phượng hoàng bao phủ lấy Vân Triệt, cũng tự nhiên đồng thời che phủ mất Phượng Hi Thần. Bọn họ tin tưởng dưới vùng biển lửa này, Vân Triệt tuyệt đối không có khả năng còn sống… Mà Phượng Hi Thần, giống vậy càng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Vì giết Vân Triệt, không thể không liên lụy đến tính mạng của một hoàng tử… Cho dù Vân Triệt thật sự đã chết, trong lịch sử phượng hoàng, cũng sẽ vĩnh viễn lưu lại một bút khuất nhục này.
Nhưng mà, Phượng Hoàng thần tông thủy chung chưa từng, cũng không có cơ hội nhận thức đến một điểm… Phượng hoàng viêm đơn thuần, vốn không cách nào tạo ra chút tổn thương nào cho Vân Triệt. Ngược lại, ánh lửa với khí tức nồng liệt đến mức tận cùng trở thành che giấu tốt nhất cho hắn bình yên bỏ chạy!
Phượng Hi Thần bị Vân Triệt tiện tay ném bỏ, Phượng Hi Thần dưới trạng thái hết sức như vậy, dưới hỏa diễm cũng sống không quá được ba giây, hắn bị Vân Triệt phong tỏa tất cả lực lượng phát ra một tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng cuối cùng, liền bị ngọn lửa hoàn toàn cắn nuốt, đốt diệt, giống như Phượng Hi Lạc ngày hôm qua, bị đốt cháy đến cặn bã cũng không dư thừa.
Khác biệt chính là, Phượng Hi Lạc chết dưới phượng hoàng viêm của Vân Triệt, mà Phượng Hi Thần, là chết dưới phượng hoàng viêm của Phượng Hoàng thần tông bọn họ.
Tinh thần toái ảnh kết hợp với Huyễn quang lôi cực, Vân Triệt bay vút trong không trung từ trong biển lửa cuồn cuộn, trong nháy mắt liền rời khỏi bên cạnh biển lửa, đồng thời thoát khỏi biển lửa, cũng trực tiếp thoát khỏi vòng vây do hơn mười trưởng lão Phượng Hoàng tạo thành, sau đó bay thẳng về hướng đông.
- Không hổ là mặt người dạ thú, tâm địa ác độc, Phượng Hoàng tông chủ thậm chí ngay cả nhi tử thân sinh của mình cũng giết! Đáng thương cho thập tam hoàng tử, dưới hỏa diễm của phụ thân thân sinh hắn, hiện giờ đoán chừng ngay cả một chút tro cốt cũng không thừa lại… Ha ha ha ha!!
Vân Triệt dưới Huyễn quang lôi cực, là tốc độ khiến mọi người trực tiếp tuyệt vọng, trong nháy mắt, hắn liền đã hoàn toàn biến mất trong tầm mắt, chỉ để lại tiếng cuồng tiếu trào phúng thật sâu truyền đến từ xa xa.
- Không… Không có khả năng… Sao hắn lại trốn ra được… Không có khả năng!!
Toàn bộ trưởng lão Phượng Hoàng trợn mắt há hốc mồm, một màn này mang tới khiếp sợ cho bọn họ, không hề thua kém lúc Vân Triệt đột nhiên xuất hiện ở trung tâm Phượng Hoàng thành. Vừa rồi, đó là hơn mười trưởng lão Phượng Hoàng cùng với tông chủ Phượng Hoành Không đồng thời phát động phượng viêm đại trận, dưới lực lượng như vậy, cho dù là một người đạt tới Bá Huyền cảnh đỉnh phong, cũng sẽ trong khoảng thời gian ngắn bị thiêu đốt thành tro tàn, tuyệt đối không có khả năng may mắn còn tồn tại.
Cho dù Vân Triệt cường thịnh hơn nữa, có thể không chết ở trong đó, nhưng ít ra cũng nên bị trọng thương… Nhưng tốc độ chạy trốn của hắn cực nhanh, không hề yếu hơn hôm qua chút nào, giọng nói càng điếc tai chấn hồn, đừng nói trọng thương, giống như ngay cả dấu vết bị vết thương nhẹ cũng không có
Mà khí tức của Phượng Hi Thần, cũng ở trong biển lửa hoàn toàn biến mất.
Phượng Phi Liệt từ trên không trung hạ xuống, đi đến bên người Phượng Hoành Không, mỗi một cơ bắp trên mặt đều đang kịch liệt run run:
- Tông chủ, chúng ta có cần đuổi theo không?
Tốc độ khủng bố tuyệt luân kia của Vân Triệt, bọn họ vốn không có khả năng đuổi kịp. Thậm chí, Phượng Phi Liệt cũng không cách nào tin tưởng kể cả thái thượng hoàng… Cũng là thái thượng cung chủ đã lâu không gặp đời có thể đuổi kịp tốc độ của Vân Triệt hay không.
- Phụt…
Thân thể Phượng Hoành Không hơi lay động, sau đó một ngụm máu lớn từ trong miệng hắn bắn mạnh ra.
- Tông chủ!!
Phượng Phi Liệt cuống quýt đỡ lấy Phượng Hoành Không, chúng trưởng lão hoàng tử càng kinh hãi hơn, luống cuống tay chân lao đến.
Trong vòng hai ngày, hai nhi tử trước sau bị giết ở trước mắt hắn, đời này Phượng Hoành Không cuối cùng hiểu được như thế nào là cực giận đốt tâm. Mặt hắn tái nhợt, hình ảnh trước mắt mơ hồ, nhìn hỏa diễm cấp tốc tiêu tán trong không trung, hắn đau buồn, hận không thể hung hăng khóc lớn một trận.
- Phụ hoàng, xin người nhất định bớt giận, bảo trụ thân thể… Thù của thập tam hoàng đệ và thập tứ hoàng đệ, chúng ta nhất định có thể đòi lại ngàn vạn lần.
Phượng Hi Minh gấp giọng nói.
- Trẫm… Trẫm không có chuyện gì… Không có chuyện gì…
Phượng Hoành Không đưa tay gạt cánh tay đang đỡ hắn ra, chậm rãi đứng thẳng lên, chính là hắn đứng ở đó mắt không có tiêu cự, sau một lúc lâu không có tinh thần, giống như mất hồn.
Nhị hoàng tử Phượng Hi Khang nhỏ giọng cẩn thận nói:
- Phụ hoàng, chúng ta có cần… Có cần mời gia gia rời núi không…
Lời Phượng Hi Khang nói, kích động thần kinh tất cả người ở đây, bởi vì đây là ý tưởng đồng thời xuất hiện trong lòng bọn họ. Phượng Phi Nhiên nặng nề than một tiếng, nói:
- Về huyền lực mà nói, bất cứ người nào trong chúng ta đều không sợ Vân Triệt. Nhưng tốc độ của hắn thật sự là… Kia vô cùng có khả năng chính là Huyễn quang lôi cực của bộ tộc thần trộm. Năm đó Hoa Minh Hải chỉ có Thiên Huyền hậu kỳ, chúng ta còn khó có thể đuổi kịp, cho dù thực lực, hay là tốc độ Vân Triệt đều hơn Hoa Minh Hải xa xa, thủ đoạn độc ác, càng không thể so sánh nổi, cho dù sẽ chọc cho thái thượng tông chủ thất vọng tức giận, cũng… Lỡ như, lại có hoàng tử khác vô ý rơi vào trong tay Vân Triệt…
- Tông chủ, chuyện này chỉ oán chúng ta vô năng.
Phượng Phi Liệt hổ thẹn nói.
- Vân Triệt không dám chính diện đối kháng với chúng ta, chỉ biết lấy nhi tử của trẫm đến uy hiếp trẫm…
Phượng Hoành Không chậm rãi mở miệng, giọng nói bình tĩnh đến làm cho lòng người hoảng sợ:
- Chẳng lẽ, trẫm, không thể dùng phương pháp xử lý giống vậy đối phó với hắn sao!!
Chúng trưởng lão hoàng tử sửng sốt:
- Tông chủ, ý của người là…
- Trung quân vốn bị tiêu diệt trong tay Vân Triệt, mà hiện giờ Vân Triệt ở đây, vốn không cách nào bận tâm đến Thương Phong hoàng thành.
Phượng Hoành Không cắn chặt răng, trong mắt phóng thích ra ánh sáng căm hận oán độc:
- Truyền lệnh cho đông quân với tây quân ở Thương Phong, chỉ huy ít nhất hai mươi vạn quân đóng quân gần Thương Phong hoàng thành nhất, dốc hết tốc độ tiến quân đến Thương Phong hoàng thành! Trước hừng đông ngày mai phải đến, sau đó không tiếc tất cả thủ đoạn, nắm được Thương Phong hoàng thành!!
- Tất cả người sống trong thành, giết hại không luận!! Chỉ có nữ hoàng đế kia… Cần phải bắt sống!!
Lời Phượng Hoành Không nói, khiến tinh thần mọi người vì thế mà run lên, khói mù trong lồng ngực cũng nháy mắt tiêu tan hơn phân nửa. Lần này Vân Triệt hiển nhiên vì Thương Phong mà đến, mà không cách nào bắt được hắn, nhưng có thể dễ dàng bắt được con của hắn! Không có Vân Triệt thủ hộ, Thần Hoàng quân bọn họ muốn lấy được Thương Phong hoàng thành có thể nói dễ dàng… Còn Thương Nguyệt nữ hoàng, lại là thê tử Vân Triệt cưới hỏi đàng hoàng!
- Phụ hoàng anh minh, nhi thần lập tức đi phân phó!!
Phượng Hi Minh nhanh chóng rời đi.
- Vẫn là tông chủ anh minh! Đợi lấy được Thương Phong hoàng thành, bắt được Thương Nguyệt nữ hoàng, xem Vân Triệt còn kiêu ngạo như thế nào!
Phượng Phi Liệt giọng căm hận nói.