.
._373__2" class="block_" lang="en">Trang 373# 2
Chương 746: Chiến cuộc ngoài ý liệu.
- Ngươi muốn trực tiếp giao thủ với hắn?
Mạt Lỵ thấp giọng nói:
- Mặc dù huyền lực của hắn đã hao mòn hơn phân nửa, nhưng cũng không có đạt tới trạng thái mong muốn của ngươi, bây giờ ngươi muốn cưỡng ép giao thủ với hắn, vẫn là quá mức miễn cưỡng.
- Không sao.
Vân Triệt rất là trấn định nói:
- Mặc dù huyền lực của hắn cao kinh người, nhưng hắn cũng không thể khống chế tốt cỗ lực lượng này, hơn nữa tốc độ tiêu hao cũng nhanh hơn nhiều so với huyền lực bình thường. Trước đó ta chỉ thủ không công, vậy mà hắn có vài lần suýt nữa đả thương ngược lại bản thân... Xem ra, hắn bị cừu hận mê tâm, nóng lòng cầu thành, chỉ chuyên chú tăng lên, không có quá nhiều thời gian đi củng cố vững chắc.
Huyền lực Phần Tuyệt Trần tăng vọt là thông qua phương pháp hấp thu dung hợp"ma nguyên" trong miệng Mạt Lỵ, mà không phải là bản thân tu luyện được, lại trong thời gian ngắn ngủi, nên nó không thể đạt tới trạng thái hoàn toàn phù hợp với thân thể, từ đó cũng không cách nào làm ra khống chế hoàn mỹ vô khuyết.
- Ồ? Nguyên lai ngươi đã nhìn ra.
Mạt Lỵ thản nhiên nói.
- Thêm ưu thế vũ khí của ta cùng nhược điểm tính cách của hắn... Coi như hắn còn có bốn thành lực lượng, ta muốn đánh bại hắn, cũng không phải là không thể được!!
Hai tay Vân Triệt nâng Kiếp Thiên kiếm lên, chỉ một thoáng sau mặt biển dưới chân Vân Triệt đã có sóng lớn nổ lên, một cỗ lực lượng trầm trọng tới cực điểm bức xạ ra, tâm thần tất cả hải thú trong khu vực mấy trăm dặm xung quanh đều trở nên hồi hộp, toàn thân co rúm lại như bị định thân vậy, một cử động nhỏ cũng không dám.
Trong nháy mắt đó, một tôn thượng cổ Ma Thần bỗng nhiên hàng thế, mang vô thượng uy áp bao phủ xuống thế gian.
Đồng tử lạnh lùng của Phần Tuyệt Trần có sát na co rúm lại, ánh mắt bị hút vào cự kiếm màu đỏ trên tay Vân Triệt. Khí tức của Vân Triệt không làm cho hắn cảm thấy áp lực, nhưng một khắc thanh cự kiếm màu đỏ kia xuất hiện ở trong tay Vân Triệt, lại khiến hắn có một loại cảm giác trầm trọng, ngạt thở.
Hơn nữa, lúc hắn nhìn chăm chú vào thanh kiếm này, khí tức trong lồng ngực bỗng nhiên trở nên náo động, toàn thân nổi lên một loại cảm giác vô cùng không thoải mái. Loại cảm giác này không có theo huyền khí vận chuyển mà chậm lại, ngược lại càng tăng lên, khiến cho hắn khó chịu như bị đồ vật gì đó đang hung hăng xé rách ngũ tạng cùng linh hồn của hắn.
Khuôn mặt Phần Tuyệt Trần vặn vẹo, đột nhiên dời ánh mắt đi, loại cảm giác khó chịu kia mới thoáng giảm bớt nhưng chỉ là thoáng giảm bớt mà thôi.
So với lần đầu gặp Hồng nhi trên Thái Cổ Huyền Chu, dưới sự phàm ăn của nàng, kiếm thế bây giờ của Kiếp Thiên kiếm đã không thể so sánh nổi, ẩn ẩn có một loại uy thế"vừa hiện liền kinh thiên địa".
Nhưng loại biến hóa này đối với Vân Triệt mà nói cũng không phải là chuyện tốt. Bởi vì biên độ Kiếp Thiên kiếm lớn lên đã siêu việt biên độ lớn lên của hắn, lại thêm trong khoảng thời gian này hắn toàn lực tăng huyền lực của Băng Vân nữ tử lên, gần ba tháng không có động chạm đến Kiếp Thiên kiếm, lúc này nắm Kiếp Thiên kiếm trong tay, lại có một loại cảm giác cố hết sức... Thậm chí muốn buông bỏ.
Đến cùng thì ba tháng này Hồng nhi đã ăn vụng bao nhiêu đồ vật!!
Sẽ không phải... là ăn vụng một thanh Bá Hoàng kiếm đi!!
Không luận đến kiếm thế vô cùng khủng khiếp của Kiếp Thiên kiếm, chỉ vẻn vẹn loại cảm giác nặng nề như núi kia đã... Vân Triệt cẩn thận phỏng đoán, ít nhất cũng phải vượt qua trăm vạn cân!
Khuôn mặt Vân Triệt một mảnh yên tĩnh, thậm chí có tư thái nắm chắc phần thắng. Sau khi Kiếp Thiên kiếm xuất hiện, thần sắc của Phần Tuyệt Trần trở nên dị thường, hắn có chút nghi hoặc nhưng không có để ở trong lòng:
- Kiếm này tên là 'Kiếp Thiên Tru Ma Kiếm', để cho ta xem một chút, ngươi có thể ở trước mặt nó chèo chống bao lâu!!
Thanh âm của Vân Triệt vừa dứt, hắn liền gầm nhẹ một tiếng, trạng thái"Luyện Ngục" được mở ra, huyền lực toàn thân tăng vọt, hỏa diễm dấy lên, Kiếp Thiên kiếm đánh xuống... huyền lực của hắn vốn kém xa Phần Tuyệt Trần, bây giờ có Kiếp Thiên kiếm ở trong tay, sẽ tạo thành hao tổn to lớn đối với hắn, cũng làm cho hắn không cách nào trì hoãn nữa.
Công kích đơn giản không có sử dụng bất luận một cái huyền kỹ gì, chỉ dẫn động lực lượng toàn thân của Vân Triệt. Uy thế khổng lồ, giống như có một tòa núi cao nện xuống giữa trời.
Ánh mắt Phần Tuyệt Trần ngưng lại, toàn thân phóng xuất ra hắc quang so với đêm tối còn muốn thâm thúy hơn, kiếm trong tay càng bị hắc quang hoàn toàn bao phủ, hắc ám huyền lực ở trên thân kiếm cuồng bạo đến mức khiến cho người ta phải sợ hãi điên cuồng bộc phát, mang theo âm thanh xé rách không gian, hoành không đánh tới Kiếp Thiên kiếm.
Chính diện ngạnh kháng cùng trọng kiếm, không phải là hành động sáng suốt... Thậm chí có thể nói là hành động ngu xuẩn.
Mặc dù Phần Tuyệt Trần biết rõ, cũng vẫn phải làm như vậy.
Bởi vì lòng tự trọng của hắn vô cùng mãnh liệt.
Đây cũng là"nhược điểm tính cách" trong miệng Vân Triệt.
Coong!!!!
Song kiếm chạm vào nhau, tiếng vang kinh thiên động địa, xuyên vân chấn biển truyền ra, hải vực phía dưới hai người hóa thành tràng cảnh còn đáng sợ hơn so với biển động, mấy trăm đạo sóng lớn gào thét mà lên, xông thẳng tới chân trời.
Bên trong sóng to gió lớn, quang mang xích hồng cùng đen kịt đụng vào nhau vẫn vô cùng chói mắt. Hai thanh kiếm phát ra hai loại ánh sáng giao hội gắt gao, Kiếp Thiên kiếm vẫn tỏa ra thần uy màu hồng như cũ, còn hắc kiếm trong tay Phần Tuyệt Trần đã uốn cong thành một vầng trăng đen nhánh... Nhưng không có bẻ gãy, mà mạnh mẽ đỡ được đòn công kích của Kiếp Thiên kiếm.
Ánh mắt hai người xuyên qua thân kiếm, nhìn chòng chọc vào nhau, khuôn mặt cách nhau không đến ba thước, sắc mặt hai người một cái bình thản, một cái băng hàn... Nhưng trong lòng, lại tràn đầy chấn kinh.
Vân Triệt chấn kinh vì Phần Tuyệt Trần ở dưới tình huống huyền lực hao tổn rất lớn, lại lấy một thanh hắc kiếm chỉ có hơi thở Vương Huyền, cứng rắn chống đỡ một kích toàn lực của Kiếp Thiên kiếm, dưới huyền lực vô cùng cường đại của hắn, thân kiếm đều không có bị nện gãy.
Phần Tuyệt Trần càng khiếp sợ khi Vân Triệt chỉ có cảnh giới Vương Huyền, thế mà ở dưới một kiếm toàn lực của hắn lại không bại!!
Hắc kiếm trong tay Phần Tuyệt Trần vốn là một thanh Địa Huyền kiếm, mấy năm ở trong tay Phần Tuyệt Trần đã nhanh chóng lớn lên, thanh Địa Huyền kiếm này bị hắc ám huyền lực hắn phóng ra ảnh hưởng nên xảy ra chất biến, ở trong mấy năm ngắn ngủi, vì hấp thu số lượng lớn hắc ám huyền khí, mà trở thành một thanh Vương Huyền kiếm cấp thấp.
Vương Huyền kiếm ở trong Thương Phong quốc được tính là kiếm trung chi đế, ở Thiên Huyền đại lục cũng là cực phẩm trong kiếm, nhưng nếu đối đầu với Kiếp Thiên kiếm của Vân Triệt thì... nó tuyệt đối ở thế yếu!
Mà ngay cả như vậy, hắn vẫn chính diện ngăn lại công kích của Vân Triệt. Rất hiển nhiên, huyền lực của hắn dù hao tổn rất lớn, cũng tuyệt đối vượt qua Vân Triệt.
Hai mắt Phần Tuyệt Trần trở nên âm hàn như hung lang khát máu, đột nhiên hắc quang trên người tiếp tục bành trướng thêm... Nhưng vào lúc này, hắn bỗng nhiên cảm giác được hắc ám huyền lực trên người lập tức loạn cả lên, giống như nhìn thấy cái gì kinh hãi vậy. Mà hắc quang trên thân kiếm chẳng những không có bành trướng, ngược lại bỗng nhiên vặn vẹo, sau đó ở trong vặn vẹo tiêu tán chút một, giống như bị một cái lỗ đen không nhìn thấy im ắng thôn phệ.
Bỗng nhiên áp lực đến từ Phần Tuyệt Trần yếu bớt, ánh mắt Vân Triệt ngưng tụ, Kim Ô Viêm toàn thân tăng vọt, Kiếp Thiên kiếm toàn lực đẩy về trước. Cánh tay cầm kiếm của Phần Tuyệt Trần bị hung hăng chấn khai, một cỗ cự lực trùng điệp đánh vào trước ngực của hắn, để hắn rên lên một tiếng, thân thể bay ra như lá rách bên trong gió lốc.
- Ồ?
Vân Triệt một mực ngưng tụ tâm thần, không có chú ý tới biến hóa hắc ám huyền lực của Phần Tuyệt Trần, nhưng Mạt Lỵ lại để ở trong mắt, chỗ sâu trong đôi mắt lập tức hiện lên một vòng sáng kỳ dị.
Thế giằng co chỉ kéo dài trong thời gian ngắn, lợi dụng Phần Tuyệt Trần"Có sức mà không dùng được", hai người chính thức giao thủ đối mặt, nhưng người có huyền lực chiếm cứ ưu thế tuyệt đối như Phần Tuyệt Trần lại bị Vân Triệt dùng ưu thế về vũ khí dùng một kiếm đánh bay.
Dễ dàng chiếm thượng phong, khiến Vân Triệt cũng cảm thấy ngoài ý muốn. Hắn cười lạnh một tiếng, Kiếp Thiên kiếm hoành không, thân thể xông về phía trước như gió lốc:
- Phần Tuyệt Trần, xem ra ngươi cũng không gì hơn cái này... Ta xem ngươi có thể chống nổi mấy kiếm!!
Phần Tuyệt Trần liên tiếp lật ra sau mười mấy bước mới giữ vững thân thể ở trong không. Vân Triệt đánh ra trọng kiếm làm sao có thể giống tiểu khả, mặc dù chỉ bị kiếm phong chấn khai, nhưng lại khiến khí huyết toàn thân hắn sôi trào, lục phủ ngũ tạng gần như lật lên... Mà loại trình độ này đối với hắn mà nói chỉ có thể coi là nội thương nhỏ nhẹ, bình thường coi như nhận trọng thương gấp mười lần, hắn cũng không một chút nhíu mày. Nhưng chẳng biết tại sao lúc này, có một cỗ cảm giác khó chịu không rõ lần thứ hai đánh tới, để hắn có chút mê muội muốn nôn.
Bên trong tiếng gầm gừ, Vân Triệt đi đến trước người, Kiếp Thiên kiếm mang theo khí thế sơn nhạc lấp đỉnh đánh xuống lần thứ hai. Trong con mắt Phần Tuyệt Trần phóng xuất ra quang mang giống như máu tươi, hắc ám huyền lực toàn thân cuồng bạo dâng lên...
Coong!!!!
Bão táp khổng lồ quét sạch hướng bốn phương tám hướng, một mảnh gợn sóng không gian bao trùm chừng mấy chục trượng xuất hiện ở chung quanh hai người. Kiếp Thiên kiếm cùng hắc kiếm chạm vào nhau lần nữa, lần này hắc kiếm gần như xếp thành x trăng tròn lần nữa, thân kiếm khẽ run, phát ra tiếng tê minh như quỷ khóc.
Song kiếm va chạm vẫn không có dừng lại, trong nửa hơi ngắn ngủi, lực lượng hắc kiếm cấp tốc suy yếu.
Ầm!!
Viêm quang cùng hắc quang đồng thời nổ tung, hai người hướng hai phương hướng ngược nhau bay ra ngoài. Nhưng Vân Triệt xoay chuyển một cái ở trong không trung, liền khống chế được cân bằng, còn Phần Tuyệt Trần thì xa xa bay rớt ra ngoài, cánh tay cầm kiếmbị va chạm thành một cái góc độ kinh người, gần như bị bẻ gãy.
Vân Triệt đã khôi phục thăng bằng không có cho Phần Tuyệt Trần ở vào thế hạ phong một chút cơ hội thở dốc, Huyễn Quang Lôi Cực được phát động, thân thể hóa thành một đạo hắc sắc lôi quang, Kiếp Thiên kiếm hung ác đánh xuống, mang theo tiếng oanh minh như lôi đình.
Coong!!
Ầm!!
Ầm!!
Cảnh tượng giống như là thương thiên hung hăng đánh xuống, tiếng gầm kinh khủng cuốn lấy sóng biển quanh quẩn ở giữa thiên địa, khiến bầu trời rung động.
Mỗi một Vân Triệt kiếm đánh xuống, đều đẩy lui Phần Tuyệt Trần ra xa, hắc kiếm trong tay hắn lần lượt biến hình, mặc dù từ đầu đến cuối không có vỡ vụn, nhưng gần như mỗi một lần đều bị đập thành hình trăng tròn, thỉnh thoảng biểu lộ của Phần Tuyệt Trần trở nên vặn vẹo, thỉnh thoảng lại là thống khổ, thỉnh thoảng không cam lòng, thỉnh thoảng dữ tợn...
Rầm rầm rầm...
Bên trong tiếng nổ rung trời, Phần Tuyệt Trần bị oanh lui hơn mười dặm xa, khí huyết toàn thân đã hoàn toàn sôi trào, trong miệng không ngừng phun ra máu đen. Ở dưới Kiếp Thiên kiếm của Vân Triệt, từ kiếm thứ nhất bắt đầu, hắn liền hoàn toàn ở vào thế yếu, cơ bản chỉ có lực chống đỡ... Thậm chí ngay cả chống đỡ, đều là càng ngày càng miễn cưỡng.
- Phượng Hoàng Thiên Lang Trảm!!
Ầm!!!
Âm thanh Thiên Lang gào thét cùng tiếng Phượng Hoàng huýt dài vang lên trên bầu trời, Phần Tuyệt Trần như một đạo lưu tinh bay đi, hung hăng đập ở bên trên bãi đá ngầm, toàn bộ đá ngầm bị đụng chạm hóa thành bột phấn. Phía sau của hắn, có một khe rãnh sâu không thấy đáy vắt ngang trên mặt biển, thật lâu không có biến mất... Giống như mảng lớn hải vực này đã bị cắt thành hai nửa.
- Khục... Khụ khụ...
Phần Tuyệt Trần giẫm lên nước biển, lảo đảo đứng dậy, trong miệng không ngừng ho ra máu đỏ của con người...
Chuyện gì xảy ra... đến cùng thì lực lượng của ta bị làm sao... Vì sao lại mất đi khống chế... Vì sao lại đột nhiên biến mất...
Đến cùng là chuyện gì xảy ra...
Một cỗ sóng gió cuồng bạo ở sau lưng nhanh chóng tiếp cận. Phần Tuyệt Trần hung hăng nuốt tinh huyết trong miệng xuống, mang theo sát khí ngất trời xoay người lại, thứ đầu tiên ánh mắt của hắn đụng chạm không phải là Vân Triệt, mà là một thanh cự kiếm màu đỏ còn to hơn thân thể Vân Triệt, khí huyết toàn thân hắn lập tức bốc lên, cảm giác linh hồn bị đâm đâm khó chịu đánh tới lần thứ hai.
Trong chớp nhoáng này, rốt cục hắn cũng ý thức được cái gì...
Là thanh kiếm kia!!
Cảm giác khó chịu dị thường kia, xuất hiện khi ánh mắt hoặc lực lượng của hắn tiếp xúc đến thanh kiếm kia!!
Bỗng nhiên huyền lực mất khống chế giống như bị thôn phệ biến mất, cũng là lúc mình đụng chạm vào thanh kiếm kia!!
Thanh kiếm kia... Khắc chế lực lượng của ta!?