.
._376__1" class="block_" lang="en">Trang 376# 1
Chương 751: Thời đại chư thần kết thúc.
- Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm là thần kiếm do lực lượng mạnh nhất thời đại Hồng Mông dưỡng dục ra, cũng là thanh kiếm thứ nhất của thế giới hỗn độn, là thủy tổ của tất cả kiếm, thậm chí là tất cả vũ khí trong thế gian! Đứng đầu trong bảy Huyền Thiên chí bảo, có lực lượng cường đại đến mức ngỗ nghịch trật tự. Nghe đồn một người không có chút lực lượng nào cầm nó trong tay, đều có thể dễ dàng cắt đứt bầu trời, hủy diệt chư thiên.
Mạt Lỵ bình thản miêu tả thanh kiếm trong thần thoại... Mà cho dù ở thế giới nàng ra đời, Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm cũng là tồn tại trong thần thoại.
- Tại thời đại chư thần, không ai không biết cái tên Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm, nhưng theo chủ nhân thứ nhất, cũng là chủ nhân duy nhất của nó bên trong ghi chép thì sau khi thần nguyên của 'Mạt Ách' người đứng đầu tam đại sáng thế thần tan hết, chết già Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm cũng mai danh ẩn tích từ đây, không người nào có thể thấy dấu vết. Thẳng đến bảy mươi vạn năm sau, trung tâm hỗn độn mới xuất hiện kiếm ảnh của Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm lần nữa.
Vân Triệt:
"..."
Mạt Lỵ nhắm mắt lại, tựa hồ như đang đắm chìm trong hồi ức xa xăm, tiếp tục chậm rãi giảng thuật:
- Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm bị Thần tộc cùng Ma tộc đồng thời phát hiện, nên bọn hắn đều muốn chiếm làm của riêng. Bởi vì đạt được Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm, sẽ có được lực lượng chí cao vô thượng trong toàn bộ không gian hỗn độn, là cám dỗ mà chư thần đều không cách nào kháng cự.
- Thế là Nam Thần Hỗn Độn cùng Bắc Ma Hỗn Độn vì Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm triển khai ác chiến. Mới đầu, song phương chỉ vì cướp đoạt Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm mà chiến, nhưng theo ác chiến trở nên gay gắt, một số lượng lớn thần vẫn diệt ở dưới thủ hạ của Ma, Ma tộc cũng táng thân số lượng lớn ở trong tay Thần, thế là cừu hận bắt đầu sinh sôi, lan tràn, tăng lên, cũng làm cho cuộc chiến của thần và ma càng thêm thảm liệt, chiến tranh càng thêm thảm thiết, lại để cho Thần, Ma vẫn diệt càng ngày càng nhiều, cừu hận vượt qua mức hóa giải... hai cái thế giới vốn không can thiệp chuyện của nhau, hai cái tầng diện duy nhất trong thế gian có được lượng của thần, đã trở thành tử địch không chết không thôi. Giao chiến càng là một năm so với một năm thêm thảm liệt... Không ngừng không nghỉ.
Vân Triệt nghe rất chăm chú, nhưng trong lòng đã gào thét cùng một câu đến vài chục lần... Cái này cùng Phần Tuyệt Trần có quan hệ mẹ gì!?
- Sau khi hai tộc ác chiến kéo dài ba vạn năm, Ma tộc bắt đầu tan tác, ngay cả Bắc Hỗn Độn của bọn họ cũng bị Thần tộc từng bước chiếm cứ. Cuối cùng Ma tộc còn sót lại bị Thần tộc dần dần dồn đến nơi hẻo lánh trong hỗn độn...
- Ma tộc trong tuyệt vọng, bắt đầu không tiếc hậu quả phản công... Bọn hắn sử dụng vũ khí cấm kị mà ngay cả bọn hắn đều vô cùng sợ hãi...
- Tà Anh Vạn Kiếp Luân!
Mạt Lỵ nói ra cái tên này, lông mày liền xuất hiện sát na rung động, giống như đoạn trí nhớ kia, là một cái hình ảnh khủng bố tới cực điểm... Để Chân Thần nghe thấy đều run sợ.
- Tà Anh Vạn Kiếp Luân?
Vân Triệt giật mình, tiếp theo nhớ tới:
- Chí bảo xếp hạng thứ hai trong thất đại Huyền Thiên chí bảo, gần với Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm nhất Tà Anh Vạn Kiếp Luân?
- Không sai.
Mạt Lỵ nhắm mắt lại lần nữa:
- Mặc dù xếp hạng trong thất đại Huyền Thiên chí bảo của nó thua Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm, nhưng nếu luận trình độ kinh khủng, nó lại vượt xa Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm. Thậm chí năng lực tàn sát hủy diệt của nó còn phải thắng Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm.
- Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm là thần kiếm được lực lượng chí thánh trong tâm hỗn độn chí dưỡng dục sinh ra, là một thanh chí cường chí thánh chi kiếm. Mà 'Tà Anh Vạn Kiếp Luân' lại hoàn toàn ngược lại, nó được sinh ra ở nơi chí ác trong không gian hỗn độn, ẩn chứa lực lượng tà ác kinh khủng nhất. Một khi dẫn động lực lượng của nó cho dù là thần linh cũng không có cách nào khống chế, càng không có khả năng khống chế. Cho nên, Tà Anh Vạn Kiếp Luân vẫn luôn ở bên trong Bắc Hỗn Độn, nhưng từ trước Ma tộc đều liều mạng phong ấn cách ly, đừng nói vận dụng lực lượng của nó, ngay cả tới gần cũng không dám. Cho dù giao chiến với thần tộc từng bước bại lui, cũng chưa từng nghĩ tới vận dụng Tà Anh Vạn Kiếp Luân.
- Nhưng khi Thần tộc đối mặt Ma tộc tan tác, bèn dần dần chiếm cứ Bắc Hỗn Độn từng bước ép sát, ý đồ đuổi tận giết tuyệt Ma tộc. Ma tộc ở trong tuyệt vọng, gần như là mất trí vận dụng Tà Anh Vạn Kiếp Luân.
Lông mày Mạt Lỵ không tự kìm hãm được nhíu chặt, ngay cả âm thanh, cũng xuất hiện chút thống khổ, tựa hồ cái hình ảnh trong trí nhớ kia thực sự quá mức đáng sợ:
- Thời điểm lực lượng của Tà Anh Vạn Kiếp Luân bị dẫn động, một cái thanh âm vừa giống như tiếng khóc nỉ non của hài nhi, vừa âm trầm khủng bố tới cực điểm truyền khắp mỗi một cái góc của thới giới hỗn độn, khí tức tử vong cùng bóng tối bao phủ mỗi một vùng không gian...
- Nếu là thời kỳ cường thịnh, có lẽ Thần tộc còn có thể hợp lực kháng cự lực lượng của Tà Anh Vạn Kiếp Luân, nhưng Thần tộc mặc dù thắng, ác chiến ba vạn năm thảm liệt, vẫn khiến bọn hắn bỏ ra cái giá cực kỳ thảm trọng, nguyên bản Thần tộc vô cùng cường thịnh, lại tàn lụi đến mức thảm không nói nổi, căn bản là không có cách chống cự lực lượng hủy diệt của Tà Anh Vạn Kiếp Luân. Chư thần hoặc là bị hủy diệt, hoặc là bị trọng thương, hoặc là bị tà khí nhập thể, thần nguyên xói mòn, sống không bằng chết.
- Mà người tao ngộ trong kiếp nạn này, cũng không đơn thuần là Thần tộc, còn có Ma tộc dẫn động lực lượng Tà Anh Vạn Kiếp Luân. Vụ tai nạn kia sự rất thê thảm, nó phải siêu việt vô số lần tưởng tượng của ngươi... Những sinh linh bị hủy diệt như rơm rạ kia không phải sinh linh hèn mọn, mà là Thần chân chính, là tồn tại chí cao đặt ở bất kỳ một cái thế giới nào trong hiện tại đều có thể thống trị chư thiên. Thần tộc cùng Ma tộc còn sót lại vì hy vọng sinh tồn, mà không thể không liên hợp lại chống cự lực lượng Tà Anh Vạn Kiếp Luân, nhưng điều này đã quá muộn, hai tộc bị buộc đến biên giới diệt tuyệt... Mà lực lượng Tà Anh Vạn Kiếp Luân cũng đã đạt tới mức cuối cùng, hai tộc vốn cho rằng mình thấy được hy vọng, nhưng Tà Anh Vạn Kiếp Luân lại ở giây phút cuối cùng, thả ra kịch độc đầy trời, đưa Thần Ma hai tộc vào thâm uyên tuyệt vọng.
- Độc?
Vân Triệt nói nhỏ theo bản năng.
- Loại độc kia, tên là 'Vạn Kiếp Vô Sinh'. Mặc dù ngươi thông hiểu độc lý, nhưng ngươi tuyệt đối chưa từng nghe nói qua loại độc này.
Mạt Lỵ lãnh đạm nói:
- Nó so với 'Thiên Thương Đoạn Niệm Độc' Thiên Độc Châu có khả năng thả ra còn đáng sợ hơn nhiều! Đáng sợ đến mức Chân Thần vừa chạm vào ắt hẳn phải chết!
Vân Triệt chấn động giật mình, tiếp theo lại là một trận mê hoặc... Thiên Thương Đoạn Niệm Độc? Đó là cái gì? Tại sao ta không biết? Lúc trước sử dụng độc lực của Thiên Độc Châu, mặc dù độc lực nó thích ra rất đáng sợ, nhưng không có đáng sợ đến trình độ siêu thoát lý giải. Phóng thích xong tất cả độc lực, cũng chỉ là tràn đầy ba mươi ba tòa thành, bảy mươi sáu cái tông môn mà thôi.
... Chẳng lẽ lúc ta lấy được Thiên Độc Châu, kỳ độc không trọn vẹn?
Mạt Lỵ nhìn lướt qua phản ứng của Vân Triệt, lại lý giải một loại ý tứ khác, nghiêng đầu nói:
- Ngươi không cần cảm thấy bất ngờ. Mặc dù Thiên Độc Châu lấy 'Thiên Độc' làm tên, nhưng độc lực cũng không phải năng lực chủ yếu của nó, năng lực chính của nó là tịnh hóa cùng rèn luyện... đó là lực lượng tịnh hóa, rèn luyện cường đại nhất trong thế gian!
- Chỉ có điều, năng lực tịnh hóa của Thiên Độc Châu, có thể tịnh hóa 'Vạn Kiếp Vô Sinh ' của Tà Anh Vạn Kiếp Luân hay không đều là ẩn số. Ta trúng 'Thí Thần Tuyệt Thương Độc ', cùng Ma độc Hồng nhi trúng lúc trước, đều là tà khí của Tà Anh Vạn Kiếp Luân tràn ra từ thời thượng cổ. Vẻn vẹn khí tức tràn ra ngoài đã có thể tạo ra thí thần chi độc đáng sợ như vậy, thì 'Vạn Kiếp Vô Sinh' từ Tà Anh Vạn Kiếp Luân sinh ra lại kinh khủng tới bực nào, sợ là Chân Thần đều không thể nào hiểu được. Chí ít trong mắt của ta, 'Vạn Kiếp Vô Sinh' là thứ Thiên Độc Châu đều không thể tịnh hóa. Nếu không, Thần tộc cũng không hoàn toàn bị diệt tuyệt.
-... Vậy sau đó thì sao? Thần tộc cùng Ma tộc cứ như vậy bị hủy diệt sao?
Vân Triệt truy vấn.
- Không sai.
Mạt Lỵ hờ hững gật đầu:
- Thời đại chi thần bị hủy diệt, lấy Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm đứng hàng thứ nhất Huyền Thiên chí bảo làm điểm xuất phát, lấy Tà Anh Vạn Kiếp Luân xếp hạng thứ hai kết thúc.
- Năm đó, lúc ta giao phó Tà Thần bất diệt chi huyết cho ngươi, đã từng nói qua cho ngươi Tà Thần là vị thần vẫn diệt cuối cùng trong thời đại chư thần. Khi đó, Thần Ma bị diệt hết, hỗn độn hỗn loạn tưng bừng, vô số tinh cầu, tinh giới, sinh linh vẫn diệt, rốt cục khí tức Tà Anh Vạn Kiếp Luân cũng tan hết, mặc dù Tà Thần chưa chết, nhưng thân trúng 'Vạn Kiếp Vô Sinh ', cũng nhất định không thoát khỏi được kết cục vẫn diệt. Tại điểm cuối của sinh mệnh, hắn liền lấy tất cả thần lực còn lại của bản thân náo động trật tự hỗn độn, sau đó dựa vào Thần nguyên đi tới vẫn diệt chi địa mà hắn lựa chọn... Cuối cùng vẫn diệt.
- Chuyện liên quan tới Tà Thần, là sau khi đạt được Tà Thần bất diệt chi huyết, cướp lấy mảnh vỡ kí ức của hắn mới biết, có lẽ đây là truyền thừa mà Tà Thần ở dưới thời điểm cuối cùng tận lực lưu lại. Nhưng bên trong những mảnh vỡ ký ức này có rất nhiều chỗ trống không, hiển nhiên là đồ vật Tà Thần cố ý che giấu, không muốn để cho hậu thế biết. Ngay cả vẫn lạc chi địa hắn lựa chọn ở nơi nào, cùng thời điểm cuối cùng trong sinh mệnh làm những chuyện gì, đều bị xóa đi.
Mạt Lỵ nói ra đoạn văn này là từ ký ức lấy được ở bên trong Tà Thần bất diệt chi huyết..., trong thiên hạ cũng chỉ có nàng biết. Không đúng, hiện tại chỉ có nàng và Vân Triệt biết.
Nhưng là! Nhưng là! Nhưng là! Những cái này và Phần Tuyệt Trần có quan hệ gì!!!
Ta chỉ muốn biết đến cùng trên người Phần Tuyệt Trần xảy ra chuyện gì, làm sao lại kéo thời đại viễn cổ vào!!
Mặc dù nghe... Rất có ý!!
Mặc dù, đó là kết thúc của thời đại chi thần, là đại nạn ảnh hưởng toàn bộ không gian hỗn độn. Nhưng đối với Vân Triệt mà nói, nó quá mức xa xôi, quá mức hư miểu, hơn nữa chuyện đó cùng hiện tại và tương lai của hắn, không có nửa xu quan hệ, hắn nghe vào trong tai chỉ cảm thấy có chút ý tứ, hoặc là có chút rung động... Trên cơ bản nó giống như một câu chuyện thần thoại dân gian bịa đặt không có khác biệt quá lớn.
So ra mà nói, hắn đối với bí mật của Phần Tuyệt Trần cảm giác hứng thú hơn nhiều!