Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 751 - Chương 752: Viễn Cổ Ma Công

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_752" class="block_" lang="en">Trang 376# 2

 

 

 

Chương 752: Viễn cổ Ma công



- Vậy sau đó thì sao? Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm cùng Tà Anh Vạn Kiếp Luân đi nơi nào?

Vân Triệt hỏi.

Mạt Lỵ chậm rãi lắc đầu:

- Không biết. Tà Thần là vị thần vẫn lạc cuối cùng, có lẽ hắn biết nơi hạ lạc cuối cùng của Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm và Tà Anh Vạn Kiếp Luân. Nhưng bên trong mảnh vỡ kí ức hắn lưu lại hoàn toàn không có đề cập tới. Có lẽ, hắn muốn... giấu kín nó để người đời sau vĩnh viễn không thể tìm được, tránh cho hai cái căn nguyên diệt tuyệt chư thần mang đến tai họa lần thứ hai cho toàn bộ không gian hỗn độn.

- Thế nhưng, Thái Cổ Thương Long lại nói nữ nhi của nó bị phong ấn trong Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm, đó lại là chuyện gì xảy ra? Hơn nữa còn muốn ta tận hết khả năng đi tìm Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm.

Vân Triệt nhíu mày nghĩ đến lời nói của Long Thần ở hoang nguyên nói với hắn... có thể nói đây là thỉnh cầu.

- Ta đây làm sao biết.

Mạt Lỵ có chút mím môi:

- Vô luận là một chút ký ức ta kế thừa, hay là ghi chép liên quan tới thượng cổ thần tộc, đều rất ít nói đến sự tình Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm. Còn việc bảo ngươi đi tìm nó... thì trong mắt ta, căn bản chính là lời nói vô căn cứ.

- Từ khi chư thần diệt tuyệt đến bây giờ, thời gian trôi qua cũng không quá lâu, chỉ có trăm vạn năm mà thôi. Trong trăm vạn năm này, vô số sinh linh, chủng tộc, đều không có buông tha việc tìm kiếm Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm. Bởi vì mặc dù chư thần vẫn diệt, Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm cũng không có khả năng biến mất... Thế gian này cũng không có đồ vật có khả năng hủy diệt Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm. Nhưng, ròng rã trăm vạn năm, chưa bao giờ có người tìm được tung tích Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm, một tơ một hào đều không có.

- Cho tới hôm nay, vẫn có vô số người đang nỗ lực tìm Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm. Mà chỉ cần người biết 'Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm', cũng không có một cái nào không muốn lấy được nó. Còn chuyện Long Thần chi nữ bị phong ấn trong đó, trước đó ta chưa từng nghe qua bất luận sự tình tương tự. Nói không chừng, ngươi và ta là hai người duy nhất trên thế gian biết chuyện này... Mặc dù nó không có chút ý nghĩa nào.

- Vậy... Tà Anh Vạn Kiếp Luân đâu?

Vân Triệt hỏi.

- Món tà khí ác độc kia, mặc dù có lực lượng hủy thiên diệt địa, nhưng nó cũng giống như Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm không có khả năng bị hủy diệt hoặc biến mất, nhưng sẽ không có người thử đi tìm kiếm nó. Hừ, đừng nói là hao phí tâm lực đi tìm, chỉ sợ nó có xuất hiện ở trước mặt mọi người, họ cũng đều e sợ tránh không kịp. Bởi vì người vận dụng lực lượng của nó, sẽ phải đưa bản thân vào địa ngục vạn kiếp bất phục đầu tiên!

Thanh âm Mạt Lỵ có chút băng lãnh sâm nhiên,giống như là bị ảnh hưởng bới một ít trí nhớ mình thừa kế, để cho nàng đối với Tà Anh Vạn Kiếp Luân có bài xích cùng sợ hãi mãnh liệt:

- Sau khi Thần tộc hủy diệt trăm vạn năm, Tà Anh Vạn Kiếp Luân cũng hoàn toàn biệt tích, chưa bao giờ xuất hiện qua. Nhưng nhất định nó đang ẩn giấu ở một góc nào đó trong hỗn độn. Hơn nữa thời gian trăm vạn năm qua đi... lực lượng hủy diệt chư thần nó năm đó, sau khi ngủ say cũng đã trải qua một lần thức tỉnh.

- Vậy Hồng Mông Sinh Tử Ấn xếp hạng thứ ba đâu? nó cũng là thứ ròng rã trăm vạn năm đều không có bị tìm thấy?

Vân Triệt có chút nóng nảy hỏi. Hồng Mông Sinh Tử Ấn... là phương pháp duy nhất hắn biết có thể cứu Tiểu Yêu Hậu.

- Đương nhiên!

Mạt Lỵ không có nửa điểm chần chờ trả lời:

- Chuyện liên quan tới Hồng Mông Sinh Tử Ấn có vài ghi chép lẻ tẻ bên trong sử sách, nó vốn là dồ vật thuộc về nữ thần duy nhất trong tam đại sáng thế thần 'Lê Sa', nàng có Hồng Mông Sinh Tử Ấn bên cạnh, nếu không có chuyện ngoài ý muốn, sẽ có được thọ nguyên vĩnh hằng, cho dù kéo dài tới hôm nay cũng sẽ không vẫn diệt hoặc là già yếu, nhưng trong lúc Thần Ma ác chiến, nàng lại táng thân ở dưới tay của mấy tên Ma Quân vây quét, Hồng Mông Sinh Tử Ấn cũng bởi vậy mà rơi vào trong tay Ma tộc, thẳng đến khi Thần tộc ép Ma tộc tế ra Tà Anh Vạn Kiếp Luân, cũng không thể đoạt Hồng Mông Sinh Tử Ấn lại.

- Cho nên, Hồng Mông Sinh Tử Ấn đã theo Ma tộc hủy diệt mà lưu lạc đến nơi hẻo lánh nào đó trong hỗn độn. Trong trăm vạn năm này, người mưu toan đạt được Hồng Mông Sinh Tử Ấn, tuyệt không ít hơn so với người muốn có được Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm. Bởi vì đạt được Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm là cầm giữ lực lượng, nhưng đạt được Hồng Mông Sinh Tử Ấn, chỉ cần không bị người giết chết, liền có được sinh mệnh vĩnh hằng.

- Mà lúc đạt được bọn nó...

Khóe mắt Mạt Lỵ hơi có chút nheo lại:

- Người ta có thể thật sự trở thành hỗn độn chi chủ.

- Nhưng ta cũng đã nói, Hồng Mông Sinh Tử Ấn có khả năng đã bị tìm được. Dù sao, muốn lấy được vĩnh hằng chi lực của nó, chỉ cần mang theo nó là đủ. Muốn ẩn tàng nó thực sự rất dễ dàng, người có được nó, cũng sẽ toàn lực ẩn tàng nó, tuyệt không có khả năng để bất luận kẻ nào biết sự tồn tại của nó... Cho dù là người thân nhất.

Vân Triệt trầm mặc thời gian dài, sau đó hít mạnh một hơi, gần như là cắn răng nghiến lợi hỏi:

- Nhưng ngươi nói những cái này, đến cùng là có quan hệ gì với sự tình của Phần Tuyệt Trần!?

- Đương nhiên là có quan hệ!

Mạt Lỵ nhìn hắn một chút, thần sắc trở nên ngưng trọng:

- Huyền công hắn sử dụng tên là 'Vĩnh Dạ Huyễn Ma Điển ', cái kia rõ ràng là... một loại ma công của thượng cổ Ma tộc!

- Thượng cổ... Ma tộc?

Trong lòng Vân Triệt máy động:

- Không phải Thượng cổ Ma tộc đã diệt tuyệt rồi sao?

- Đây chính là nguyên nhân làm ta chấn kinh khi Phần Tuyệt Trần phóng thích ra nguyên lực.

Mạt Lỵ nhíu lông mày nói.

Vân Triệt giật giật lông mày, thử thăm dò nói:

- Vậy có phải... Hắn chiếm được một cái truyền thừa nào đó đến từ thượng cổ Ma tộc hay không? nếu như năm đó thần có thể lưu lại linh hồn cùng huyết dịch, như vậy Ma cùng Thần là tồn tại ở cùng một cái tầng diện, hẳn là cũng có thể lưu lại truyền thừa a?

- Không!

Mạt Lỵ lắc đầu:

- Mặc dù Ma cùng Thần đều có lực lượng của thần nhưng linh hồn, thuộc tính nguyên lực của hai bên không giống nhau, thậm chí là trái ngược nhau! Trước khi tiêu vong, thần vì không cam lòng việc bản thân cứ như thế biến mất, nên mới dùng lực lượng cùng linh hồn hóa thành hồn linh, để hồn linh thủ hộ thần huyết cùng ý chí sau cùng, từ đó truyền thừa huyết mạch cùng lực lượng của mình, xem như miễn cưỡng kéo dài tồn tại của mình ở thế giới hỗn độn. Mà những hồn linh cùng thần huyết để lại này bởi vì có lực lượng cực cao nên rất khó bị tự nhiên mẫn diệt, thậm chí một mức hấp thụ thiên địa chi khí hào vào bản thân.

- Nhưng Ma lại hoàn toàn khác biệt! thuộc tính lực lượng của Ma cùng thiên địa chi khí thuần chính hoàn toàn trái ngược, thậm chí phần lớn Ma tộc e ngại quang minh. Cho dù Ma lưu lại hồn linh hoặc Ma huyết, cũng sẽ bị thiên địa chi khí bài xích mà tiêu tán rất nhanh, đừng nói trăm vạn năm, sợ là tồn lưu mấy ngàn năm đều cực kỳ khó. Sau khi thời đại chư thần kết thúc, vô số truyền thừa của thần được tìm thấy, từ đó thôi sinh ra 'Chúng Thần Chi Giới' mới, mà truyền thừa của Ma ở sau khi Thần Ma hủy diệt cũng đã từng xuất hiện, nhưng mỗi loại chỉ truyền thừa được mấy chục đời, là sẽ bị thiên địa chi lực tịnh hóa hầu như không còn, sau ba vạn năm ngắn ngủi, truyền thừa của Ma hoàn toàn mai danh ẩn tích, sau gần trăm vạn năm đến nay, rốt cuộc chưa từng xuất hiện.

Vân Triệt:

"..."

- Bây giờ, Chúng Thần Chi Giới cũng gần như quên mất lực lượng của thượng cổ Ma tộc, nhưng nó lại xuất hiện trên người một nhân loại ở vị diện cấp thấp, đơn giản là chuyện quá không bình thường.

Lông mày Mạt Lỵ càng nhíu chặt. Nàng đối với Thần, Ma, đối với chủng tộc viễn cổ, có lý giải vượt qua Vân Triệt rất xa. Hắc ám huyền lực trên người Phần Tuyệt Trần tạo thành rung động đối với Mạt Lỵ, vượt qua lý giải của Vân Triệt.

- Nếu lực lượng của thượng cổ Ma tộc đã biến mất lâu như vậy rồi, vì cái gì mà ngươi có thể nhận ra?

Vân Triệt nghĩ nghĩ hỏi.

Mạt Lỵ không đổi sắc nói:

- Lúc ta kế thừa lực lượng trên người, cũng kế thừa một bộ phận mảnh vỡ kí ức từ thượng cổ thần linh. Mà bên trong những ký ức này, vừa vặn có loại hắc ám huyền lực Phần Tuyệt Trần sử dụng... Hoặc gọi là Hắc Ám Ma Công, cho nên thời điểm hắn đang vận chuyển, ta lập tức nhận ra được. Loại ma công này tên là 'Vĩnh Dạ Huyễn Ma Điển ', là một loại ma công cao đẳng của 'Vĩnh dạ ma tộc’ bên trong viễn cổ chư ma. Mà muốn sử dụng loại ma công này, thì nhất định phải có ma huyết hoặc ma hồn tương ứng... Giống như 'Phượng Hoàng Tụng Thế Điển' của ngươi nhất định phải lấy máu Phượng Hoàng làm vật dẫn mới có thể phát động vậy.

- Chuyện này cũng mang ý nghĩa, Phần Tuyệt Trần có được 'Vĩnh Dạ Huyễn Ma Điển' thì trên người còn kế thừa Ma huyết hoặc ma hồn của 'Vĩnh Dạ ma tộc'!

- Mà còn là Ma huyết hoặc ma hồn tồn tại ròng rã trăm vạn năm đều không có biến mất!

- Cái này...

Vân Triệt càng nghe càng cảm thấy ly kỳ, thậm chí có chút cảm giác cái này không phải đồ vật cấp độ của mình có thể hiểu được. Trong mấy năm ngắn ngủi Phần Tuyệt Trần có biến hóa lật trời, thì ra phía sau có nguyên nhân cực kỳ không tầm thường... Thậm chí không bình thường đến loại trình độ này.

Chỉ nghe Mạt Lỵ miêu tả, hắn đã có chút hoa mắt váng đầu.

Vân Triệt nghĩ nghĩ về phản ứng lúc trước của Mạt Lỵ, vừa suy nghĩ vừa nói:

- Nếu vừa rồi ngươi đã đọc ký ức của Phần Tuyệt Trần, thì lực lượng của hắn tới như thế nào, hẳn là đại khái hiểu rõ a?

- Đúng là ta đã biết, hơn nữa so với bất kỳ khả năng ta có thể nghĩ tới đều nhiều hơn.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạt Lỵ một mảnh lạnh lùng:

- Ma công và lực lượng của hắn, đều tới từ... Phụ thân của hắn.

- Phụ thân?

Vân Triệt mở to hai mắt, khuôn mặt không thể tin nói:

- Không có khả năng! Phụ thân Phần Đoạn Hồn của hắn là do ta tự tay giết, không có khả năng còn sống. Coi như thực sự không chết, thì huyền lực của Phần Đoạn Hồn cũng chỉ có Thiên Huyền cảnh, thế nào cũng không có khả năng...

- Ta cũng không có nói 'Phụ thân của hắn' là Phần Đoạn Hồn!

Vẻ mặt Mạt Lỵ có chút nghiền ngẫm.

"..."

Biểu lộ của Vân Triệt lập tức trở nên quái dị, nói nhỏ:

- Chẳng lẽ, Phần Tuyệt Trần không phải con trai của Phần Đoạn Hồn? Phần Đoạn Hồn bị người đội nón xanh?

- Phần Đoạn Hồn là cha đẻ Phần Tuyệt Trần. Nhưng Phần Tuyệt Trần còn có một người cha khác... Cũng là cha đẻ của hắn.

Vân Triệt:

-! @# $%...

- Hai nam nhân... cũng có thể... có hậu đại sao? thanh âm của Vân Triệt có chút run lên, yết hầu càng hung hăng nuốt nước bọt ừng ực.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment