.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_753" class="block_" lang="en">Trang 377# 1
Chương 753: Luân hồi cấm thuật
"..."
Mạt Lỵ dùng ánh mắt nhìn thằng ngốc hung hăng quét Vân Triệt một cái:
- Dĩ nhiên là không phải! Mà... Phần Tuyệt Trần cũng giống như ngươi, có nhân sinh hai đời!
- Cái... gì!?
Bỗng dưng trong lòng Vân Triệt giật mình.
- Nhưng hắn và ngươi khác biệt.
Mạt Lỵ lại nói tiếp.
- Ngươi có được hai đoạn nhân sinh trong Thiên Huyền đại lục cùng Thương Vân đại lục...
Mạt Lỵ thoáng dừng lại, sửa chữa nói:
- Phải nói là ba đoạn nhân sinh, bởi vì ngươi không những phát động Luân Hồi Kính xuyên việt, hơn nữa còn là hai lần. Thời điểm Luân Hồi Kính phát động luân hồi chi lực, cũng đồng thời sửa chữa... Nói theo một ý nghĩa nào đó là 'sửa đổi' nhân quả, loại năng lực này làm trái thiên đạo, nhưng không nhiễu loạn nhân quả luật, hơn nữa bởi vì Luân Hồi Kính quá cường đại, dù cho thiên đạo đều không thể hạ xuống khiển trách.
- Mà Phần Tuyệt Trần thì khác... thời điểm ta cảm giác được dị trạng lực lượng cùng linh hồn của hắn, ta đã từng có hoài nghi, nhưng là chỉ hoài nghi mà thôi, hơn nữa loại hoài nghi này rất nhanh liền bị ta gạt bỏ. Bởi vì khi đó ta cho rằng lực lượng của hắn là do tâm tình bị ảnh hưởng cực đoan mới diễn sinh ma hóa, là ma huyền lực thông thường. Vừa rồi đọc trí nhớ của hắn, ta mới phát hiện, suy đoán chợt lóe lên lúc trước mới là sự thực... Trên người hắn có thêm một loại luân hồi cấm thuật!
- Luân hồi cấm thuật? Đó là cái gì?
Vân Triệt nghi vấn hỏi. Bốn chữ này cũng là lần đầu tiên hắn nghe được.
- Nếu là cấm thuật, đương nhiên thiên địa bất dung, nhất định bị trời phạt... Huống chi còn dính tới luân hồi.
Mạt Lỵ cười lạnh một tiếng, ý cười băng lãnh lóe lên còn mang theo một tia thương hại đối với Phần Tuyệt Trần:
- Nhưng luân hồi cấm thuật trên người Phần Tuyệt Trần so với thứ ta biết cao cấp hơn nhiều, mặc dù đã vượt qua ngàn năm, nhưng độ hoàn hảo của linh hồn lại cao trên bảy thành. Bởi vì nó là thuật cấm kỵ đến từ viễn cổ Ma tộc... Chính xác hơn mà nói, là đến từ 'Vĩnh Dạ Huyễn Ma Điển'!
Vân Triệt càng nghe càng mộng... Nếu như nói thẳng, Phần Tuyệt Trần vì tiếp nhận truyền thừa của một cái thượng cổ chi ma nào đó, hắn còn hiểu rõ hơn nhiều đằng này...
- Mặc dù có độ hoàn hảo bảy thành trở lên, nhưng dù sao cũng không phải là linh hồn hoàn chỉnh, cho nên tính tình Phần Tuyệt Trần khác hẳn với thường nhân, hắn đặc biệt quái gở, mẫn cảm, cực đoan và dễ dàng phẫn nộ cùng mất khống chế.
Mạt Lỵ nhìn thoáng qua biểu lộ tràn đầy xoắn xuýt trên mặt mũi Vân Triệt liền vểnh đầu lông mày lên, nàng biết cấp độ mình giảng thuật đã vượt xa khỏi x phương diện nhận biết của Vân Triệt, đành phải tận khả năng nói càng đơn giản hơn một chút:
- Được rồi, để ta trực tiếp nói cho ngươi đi, Phần Tuyệt Trần còn có một cái tên khác gọi là 'Dạ Hoang', mà cha đẻ thứ nhất của hắn tên là 'Dạ Mộc Phong', mẹ đẻ thứ nhất tên là 'Dạ Kiếm Tịch'!
- Dạ Hoang... Dạ? Đây không phải là dòng họ độc hữu của Nhật Nguyệt Thần Cung sao, chẳng lẽ nói...
- Không!
Mạt Lỵ cắt ngang lời nói của Vân Triệt, thản nhiên nói:
- Đó là hiện tại mà thôi, tại ngàn năm trước đó, có một cái thế lực khác lấy Dạ làm họ... Hơn nữa, là thế lực có bản chất khác hẳn với Nhật Nguyệt Thần Cung!
- Chờ một chút!
Tại thời khắc này bỗng nhiên Vân Triệt nghĩ tới điều gì đó, bởi vì sâu trong linh hồn hắn, có cảm giác quen thuộc không rõ đối với"Dạ Mộc Phong" cùng"Dạ Kiếm Tịch". Hắn cấp tốc bình tĩnh lại, lần theo vị trí rung động trong linh hồn, đi lục soát truyền thừa"Băng Vân Tiên Phách" lấy được từ Băng Vân tiên tổ...
Giây lát sau, hai cái danh tự"Dạ Mộc Phong" cùng"Dạ Kiếm Tịch" lộ ra ở bên trong trong đầu của hắn, hắn không tự kìm hãm được than nhẹ:
- Vĩnh Dạ... vương tộc!?
Vĩnh Dạ vương tộc đã vẫn diệt ngàn năm trước, trong ghi chép của nó, ngoại trừ bốn đại thánh địa ra, có lẽ đây cũng là thứ Băng Vân Tiên Cung ghi chép cặn kẽ cùng khắc sâu nhất. Mà bên trong Băng Vân Tiên Phách và trí nhớ của Băng Vân tiên tổ đều nói, Vĩnh Dạ chi vương cuối cùng của Vĩnh Dạ vương tộc trước khi vẫn diệt tên là Dạ Mộc Phong!
Mà vị hoàng hậu cuối cùng của Vĩnh Dạ tộc... Cũng là người có ân tình cứu mạng đối với Mộc Băng Vân tên là Dạ Kiếm Tịch!
- Không sai!
Mạt Lỵ thấp giọng nói:
- Dạ Mộc Phong, chính là vương chủ cuối cùng của Vĩnh Dạ vương tộc bị bốn đại thánh địa liên thủ tiêu diệt ngàn năm trước, khi đó Dạ Kiếm Tịch là hoàng hậu Vĩnh Dạ tộc. Dạ Hoang chính là con độc nhất của Dạ Mộc Phong cùng Dạ Kiếm Tịch, cũng là Vĩnh Dạ vương tử sau cùng của Vĩnh Dạ vương tộc... Mà huyền công hạch tâm Vĩnh Dạ Huyễn Thần của Vĩnh Dạ vương tộc trong ghi chép, kỳ thật chính là Vĩnh Dạ Huyễn Ma Điển của Vĩnh Dạ ma tộc thời thượng cổ! Ngay cả cái tên Vĩnh Dạ vương tộc, cũng lấy từ 'Vĩnh Dạ ma tộc'!
- Vậy mà... có... chuyện như vậy?
Đại não Vân Triệt xuất hiện sự ngốc trệ. Nếu không có Mạt Lỵ chính miệng giảng thuật, lấy lịch duyệt hai đời của hắn, cũng vĩnh viễn không có khả năng biết con trai Phần Tuyệt Trần của môn chủ Phần Thiên môn, có liên hệ cùng Vĩnh Dạ vương tộc bị diệt ngàn năm trước, càng không có khả năng nghĩ đến người mới hai mươi mấy tuổi, là Vĩnh Dạ vương tử ngàn năm trước!
- Đến tột cùng thì cái luân hồi cấm thuật kia là cái gì? Chẳng lẽ linh hồn hiện tại của Phần Tuyệt Trần, chính là linh hồn Dạ Hoang ngàn năm trước? Nếu ngươi từ trong trí nhớ Phần Tuyệt Trần biết những cái này, thì thời điểm đó Phần Tuyệt Trần cũng khôi phục ký ức? huyền công của Vĩnh Dạ vương tộc lại là chuyện gì xảy ra?
Trong lòng Vân Triệt có vô số nghi vấn, mỗi một vấn đề, đều là thiên đại bí ẩn hắn có suy nghĩ nát óc cũng khó có khả năng suy nghĩ ra.
Mạt Lỵ không có trực tiếp trả lời vấn đề hắn hỏimà là tự mình nói ra:
- Ngàn năm trước, Vĩnh Dạ vương tộc tao ngộ bốn đại thánh địa liên hợp tiễu sát, Vĩnh Dạ vương tử Dạ Hoang bị sát hại tàn nhẫn. Vĩnh Dạ chi hậu Dạ Kiếm Tịch vì cứu con trai đã chết đi mà không tiếc vi phạm nghiêm huấn của tiên tổ, vận dụng thuật cấm kỵ trong 'Vĩnh Dạ Huyễn Ma Điển ', cưỡng ép cầm giữ tất cả linh hồn cùng tinh huyết lập tức phải tiêu tán của Dạ Hoang, sau đó lấy hai thành linh hồn của Dạ Mộc Phong làm vật dẫn, phát động cấm thuật làm trái thiên đạo luân hồi, để linh hồn cùng tinh huyết của Dạ Hoang có thể không tiêu tan, ở dưới thời cơ đặc thù có thể mượn thể luân hồi trọng sinh.
- Rất hiển nhiên, khi đó Vĩnh Dạ chi vương cùng Vĩnh Dạ chi hậu đã tiên đoán được Vĩnh Dạ vương tộc sẽ bị tiêu diệt, cho nên dùng loại biện pháp này lưu lại một tia huyết mạch... Nếu không, bọn hắn cũng không đến mức vi phạm tổ huấn, vận dụng loại cấm thuật phải gánh chịu trời phạt này.
Vân Triệt:
"..."
Mạt Lỵ biết đồ vật ở tầng diện linh hồn là thứ mà bây giờ Vân Triệt không có cách nào lý giải. Nàng càng ngay thẳng nói:
- Nói đơn giản là Dạ Hoang đã chết ngàn năm trước, hơn nữa còn là thần hồn đều chết, sau đó Dạ Mộc Phong phân tán hai thành linh hồn của bản thân, để Dạ Kiếm Tịch thi triển cấm thuật Ma tộc, mượn nhờ hai thành linh hồn của Dạ Mộc Phong cưỡng ép linh hồn đã chết đi của Dạ Hoang phục sinh, sau đó lại thực hiện luân hồi cấm thuật ta nói tới. Dưới luân hồi cấm thuật, linh hồn cùng tinh huyết mới hồi phục của Dạ Hoang sẽ tiêu tán trong khoảng thời gian ngắn, nhưng nếu gặp được hài nhi mới sinh liền chết đi trong vòng ba canh giờ, là linh hồn cùng huyết mạch của hắn có thể mượn hài nhi này trọng sinh.
- Nói cách khác, thời điểm 'Phần Tuyệt Trần' chân chính vừa sinh ra đã chết đi, bây giờ xác thịt Phần Tuyệt Trần đúng là con thứ ba của Phần Đoạn Hồn, huyết mạch là huyết mạch hỗn hợp của Phần Thiên môn cùng Vĩnh Dạ vương tộc, linh hồn lại là linh hồn du đãng ngàn năm của Dạ Hoang?
Vân Triệt kinh ngạc nói ra.
Cái này so với hai lần xuyên việt của ta còn muốn phức tạp hơn nhiều!
Đại thiên thế giới, thực sự là cái yêu ma quỷ quái gì đều có!
- Không sai, chỉ có điều linh hồn không đơn thuần là linh hồn của Dạ Hoang, mà là linh hồn kết hợp của Dạ Hoang cùng Dạ Mộc Phong, lấy Dạ Hoang làm chủ. Hơn nữa ở dưới luân hồi cấm thuật bảo vệ, ngàn năm du đãng, cũng chỉ để cái linh hồn này tiêu tán không đến ba thành mà thôi.
Mạt Lỵ giải thích.
Mặc dù Vân Triệt hoàn toàn không biết gì về quá trình và cấm thuật, cũng không thể nào hiểu được, nhưng hắn nghe hiểu kết quả cuối cùng, sau khi trầm ngâm một phen, liền chậm rãi nói:
- Như vậy, biến hóa của Phần Tuyệt Trần là do huyết mạch cùng linh hồn ngủ say hơn hai mươi năm sau khi hắn 'mượn thể trọng sinh' thức tỉnh?
- Huyết mạch một mực tồn tại, nếu không thức tỉnh thì coi như luân hồi cấm thuật của Vĩnh Dạ ma tộc, cũng không có khả năng để huyết mạch mượn thể trọng sinh giữ lại lực lượng trước kia. Còn linh hồn, lấy linh hồn không trọn vẹn của Dạ Hoang, nếu không có chuyện ngoài ý muốn, ký ức sẽ ở năm ba mươi tuổi mới có thể thức tỉnh. Nhưng, một chuyện càng có ý tứ đã phát sinh.
Con mắt của Mạt Lỵ thoáng híp lại:
- Bốn năm trước, sau khi ngươi tiêu diệt Phần Thiên môn rời đi, Phần Nghĩa Tuyệt đã lưu lại một hơi thở đã mang một cái chìa khoá màu đen nhánh giao cho Phần Tuyệt Trần.
- Chìa khóa đen nhánh? đó là cái gì?
Vân Triệt vạn phần nghi hoặc.
- Lúc Phần Nghĩa Tuyệt giao chìa khoá cho Phần Tuyệt Trần, có nói cho hắn biết đây là cấm kỵ chi vật tiên tổ lưu lại, bên trong ẩn giấu một cái bí mật cấm kỵ đáng sợ, chỉ khi Phần Thiên môn tao ngộ đại nạn ngập đầu mới có khả năng động dùng. Nhưng xem ra, ngay cả hắn cũng không biết cái bí mật kia đến tột cùng là gì. Phần Tuyệt Trần dựa theo chỉ dẫn khắc bên trên chìa khóa, đến một nơi cực ác chi địa vạn năm không có nhật nguyệt của Hắc Sát quốc, dùng chiếc chìa khóa đó, mở ra một cái Phong Hồn Quan... Phong ấn linh hồn ngàn năm!
- Mà tàn hồn phong tỏa bên trong cái Phong Hồn Quan kia,... Chính là Dạ Mộc Phong!
- Hả?
Vân Triệt kinh ngạc đến ngây người lần nữa... mẹ nó! trò cười hoang đường nhất trên đời này không có vớ vẩn như vậy chứ!
Ký ức Vân Triệt về tới lúc hắn chính thức trở thành đệ tử Băng Vân Tiên Cung, một bên nhớ lại, một bên chậm rãi nói ra:
- Lúc trước, thái thượng cung chủ Phong Thiên Hối đã nói qua với ta chuyện Vĩnh Dạ vương tộc ngàn năm trước, người từng đề cập qua kết quả cuối cùng của Vĩnh Dạ chi vương. Nàng nói Vĩnh Dạ chi vương vì tao ngộ vợ con bị giết, toàn tộc bị diệt, ở dưới cực độ oán hận bi thương, bỗng nhiên ma hóa, đồng thời trở thành người đầu tiên trong lịch sử Thiên Huyền chân chính 'ma hóa'. Sau khi Vĩnh Dạ chi vương ma hóa đã trở nên vô cùng cường đại, nhưng vẫn không thể đối kháng bốn đại thánh địa vây kín, cuối cùng bị tứ đại thánh địa chi chủ liên thủ giết chết. Mặc dù thân thể bị hủy đi, nhưng linh hồn thật lâu không tiêu tan... giống như vì huyền lực ma hóa mà linh hồn sinh ra chất biến.
- Thế là, tứ đại thánh địa chỉ có thể lấy Phong Hồn Quan phong tỏa linh hồn Vĩnh Dạ chi vương... Phong Thiên Hối còn nói qua, thời gian ngàn năm, hẳn là linh hồn Vĩnh Dạ chi vương đã sớm tiêu tán.
- Chỗ Phần Tuyệt Trần tìm được, chính là cái quan tài kia!?
- Nếu không có Phong Hồn Quan, linh hồn của Vĩnh Dạ chi vương Dạ Mộc Phong đã hoàn toàn bị tiêu tán. Buồn cười là, cái Phong Hồn Quan này phong tỏa ma hồn của Dạ Mộc Phong nhưng cũng đồng thời bảo hộ hắn! Càng buồn cười hơn chính là, địa phương đặt Phong Hồn Quan lại là nơi có âm khí nặng nhất Thiên Huyền đại lục, khí tức nơi đó không những không tăng tốc quá trình tiêu tán ma hồn của Dạ Mộc Phong, ngược lại sẽ ngăn chặn hắn tiêu tán. Cho nên, tàn hồn của Dạ Mộc Phong sau ngàn năm ròng rã vẫn còn tồn tại gần bốn thành.
"..."
Vân Triệt giật giật lông mày, như có điều suy nghĩ.
Phần Tuyệt Trần ở Phần Thiên môn mượn thể trọng sinh... chìa khoá Phong Hồn Quan không ở trong tay bất kỳ một cái thánh địa nào, mà vẫn cứ ở trong tay Phần Thiên môn... Nếu như chỉ là trùng hợp, cũng quá ly kỳ đi...
Phong Hồn Quan vừa phong tỏa vừa"bảo hộ"... nhất âm chi quốc, nhất âm chi địa... Dẫn đến ma hồn Vĩnh Dạ chi vương vốn nên tản đi ngàn năm trước chưa tuyệt...
Cuối cùng, chìa khoá mở ra Phong Hồn Quan lại nằm trong tay Phần Tuyệt Trần...
Tất cả những chuyện này quá"Hài hòa" giống như là được an bài vậy!
Nhưng người diệt Phần Thiên môn chính là mình, đồng thời cũng vì tiểu cô mụ mà hắn lưu lại mệnh của Phần Tuyệt Trần, cũng vì nguyên nhân này dẫn đến chìa khoá Phong Hồn Quan rơi vào trong tay Phần Tuyệt Trần... Như thế, lại không phải là bị"an bài”.
Chẳng lẽ trên đời này thật tồn tại trùng hợp đến trình độ như vậy sao...
Không phải là thượng thiên cũng thương hại Vĩnh Dạ vương tộc gặp bi kịch chứ?
Ở giữa trầm ngâm, hắn lại nghĩ tới một chuyện khác, liền nhíu mày hỏi:
- Vĩnh Dạ Huyễn Thần trong ghi chép chính là 'Vĩnh Dạ Huyễn Ma Điển', nó là một loại thượng cổ ma công không nên tồn tại ở thế gian... nói cách khác, ngàn năm trước, Vĩnh Dạ chi vương Dạ Mộc Phong bị 'Ma hóa', cũng không phải là loại 'Ma hóa' thế nhân nói, mà là...
- Không sai!
Mạt Lỵ gật đầu, dùng giọng điệu xác định nói:
- Là 'Ma huyết' vẫn luôn bị giam cầm ở trong thân thể hắn!
Vân Triệt:
"..."
- Một khi huyết mạch giải khai gông xiềng, huyền lực tự thân của Dạ Mộc Phong cùng uy lực 'Vĩnh Dạ Huyễn Ma Điển ' toàn bộ bạo tăng, ngay lúc đó thắng bất kỳ một vị thánh địa chi chủ nào. Nhưng loại phá giải phong ấn ma huyết này, chỉ có người trong vương tộc nhất mạch Vĩnh Dạ vương tộc mới có thể làm được, nếu không, Vĩnh Dạ vương tộc làm sao dễ dàng bị diệt tộc như vậy. Ngoài ra, từ trạng thái linh hồn Dạ Mộc Phong xem ra, một khi giải khai Ma huyết, sẽ tạo thành ảnh hưởng to lớn đối với tính tình cùng ý chí, hơn nữa không cách nào phong tỏa Ma huyết một lần nữa... nhưng đây cũng chỉ là suy đoán.
Một bộ phận liên quan tới đoạn ký ức này, vừa lúc lại không trọn vẹn.
Linh hồn Phần Tuyệt Trần dung hợp cùng ma hồn Dạ Mộc Phong, tự nhiên cũng dung hợp trí nhớ của hắn, cho nên Mạt Lỵ đọc ký ức Phần Tuyệt Trần, cũng tương đương với việc đọc ký ức của Phần Tuyệt Trần cùng Dạ Mộc Phong. Chỉ có điều ma hồn Dạ Mộc Phong ở bên trong ngàn năm đã sớm lụn bại, cho nên ký ức lưu lại cũng là vụn vặt lẻ tẻ, cực không hoàn chỉnh.