Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 761 - Chương 762: Ma Kiếm Âm Vân

. ._381__2" class="block_" lang="en">Trang 381# 2

 

 

 

Chương 762: Ma Kiếm Âm Vân



Tây nam Thiên Huyền đại lục, Thiên Uy Kiếm Vực, đêm khuya.

Đầu tháng chính là lúc mặt trăng không trọn vẹn. Lúc này đã là đêm khuya, bầu trời đêm che lại một tầng hắc vân mỏng manh, ngẩng đầu nhìn tới, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy vầng trăng mơ hồ uốn cong. Không bao lâu sau, không biết ám vân từ chỗ nào bay tới bắt đầu hội tụ lại, từ từ che đậy trăng tàn cùng tinh mang, để thiên địa không còn một tia sáng.

Thời khắc nguyệt tàn thiên ám cũng là thời gian lực lượng của một số phong ấn bị suy nhược.

Một cái không gian bí ẩn nào đó trong lòng đất, đen kịt một màu, đưa tay không thấy được năm ngón, nhưng vào lúc này bỗng nhiên vang lên tiếng bước chân nhè nhẹ. Tiếng bước chân vang động đều đều, nhưng chủ nhân của tiếng bước chân cũng không có dự định thắp đèn hoặc huyền quang, mà cứ như thế cất bước ở trong bóng tối, đi thẳng xuống đáy cái không gian dưới lòng đất này.

Theo tiếng bước chân đình chỉ, một vệt ánh sáng tối tăm cũng chậm rãi sáng lên. Luồng ánh sáng này hiện ra màu tro tàn vẩn đục, còn phóng thích ra khí tức âm u vô cùng đặc biệt, nếu ánh mắt người thường tiếp xúc đến tia sáng này, sẽ cảm giác được một luồng hàn ý khó chịu.

Thứ thả ra ánh sáng u ám, rõ ràng là một thanh kiếm... Kiếm dài sáu thước mốt, rộng gần một tấc, quanh thân đen kịt, vờn quanh một tầng khí tức quỷ dị. Thứ càng quỷ dị chính là, dưới chuôi kiếm hình thù kỳ lạ, chậm rãi hiện ra một đôi mắt màu đen dài hẹp.

Giống như hai mắt ác ma từ trong ngủ mê bỗng nhiên mở ra.

Đôi mắt đen kịt này lúc sáng lúc tối, ánh mắt đáng sợ dán mắt vào bóng người đi tới trước người nó.

- Ma Tôn đại nhân, mấy tháng không thấy, rốt cục hôm nay cũng là ngày nguyệt tàn thiên tối.

Bóng người chậm rãi mở miệng, nghe thanh âm thì đây là một người trung niên.

Bởi vì lúc nguyệt tàn thiên khuyết, chính là thời gian phong ấn của thanh kiếm này suy yếu nhất."Ma Tôn" bên trong kiếm liền có thể tự do hoạt động trong thời gian ngắn... Ví dụ như phát ra âm thanh. Nếu nó mạnh mẽ xuất hiện ở những thời gian khác, thì nó chỉ có thể bị phong ấn nhanh chóng nuốt chửng, hơn nữa loại nuốt chửng này không đảo ngược, sẽ làm nó càng nhanh biến mất.

Mà thanh kiếm này, có một cái tên cả thế gian đều biết.

Thiên Tội Thần Kiếm!!

- Việc mở phong ấn ra tiến hành ra sao... Đặc biệt là cái người gọi là Phần Tuyệt Trần kia!

Thiên Tội Thần Kiếm phát sinh ra âm thanh khủng bố. Âm thanh qua lại đãng động ở trong không gian đen kịt, như tiếng hống thống khổ của ác quỷ.

Người trung niên nhàn nhạt cười:

- Hết thảy đều cực kỳ thuận lợi. Chỉ cần thêm hai tháng nữa, sẽ đến ngày mười ba ngôi sao thẳng hàng mà ba ngàn năm mới xuất hiện, cũng chính là kỳ hạn tổ chức Ma Kiếm đại hội. Mười ba ngôi sao thẳng hàng, cũng sẽ thiên địa âm khí đạt đến cực hạn, tập hợp hết thảy cường giả của Thiên Huyền đại lục, nhất định có thể mở ra phong ấn.

- Vào lúc đó cái tên Phần Tuyệt Trần kia cũng sẽ đến. Dù sao, hắn so với bất luận người nào cũng muốn có được Thiên Tội Thần Tướng nhất.

Dưới ánh sáng tối tăm, có thể nhìn thấy người trung niên kia nhếch miệng lên để lộ ra một nụ cười nhạt nguy hiểm đến cực điểm.

- Rất tốt.

Âm thanh khủng bố trên kiếm vang lên:

- Đợi ngươi trợ bản tôn mở ra phong ấn, đoạt lại Ma Huyết, bản tôn sẽ trợ ngươi đại sát tứ phương, trở thành thiên hạ chi chủ chí cao vô thượng! Tuyệt đối không có người là đối thủ của ngươi.

- Chỉ mong ngươi nói được là làm được. Ta hao tâm tổn lực ròng rã ngàn năm, cũng không muốn được một cái kết quả không thể nào tiếp thu.

Bên trong âm thanh bình thản của người trung niên mang theo sự âm trầm.

- Ha ha ha ha, bản tôn là tồn tại cỡ nào, sao lại tính toán với loài người! cuối cùng bản tôn cũng chỉ là một thanh kiếm, vẫn cần có một người điều động, mà ngươi chính là người thích hợp nhất!

Vào lúc này âm thanh bên trong Thiên Tội Thần Kiếm bỗng nhiên trở nên đặc biệt dữ tợn:

- Năm đó, bản tôn cũng báo cho cái người họ Dạ kia, bản tôn chỉ cầu tự do, không tiếc hạ thấp tư thái, chữ chữ cầu xin, thậm chí hiến ra một giọt Ma Huyết, chỉ cầu hắn có thể giúp bản tôn mở ra phong ấn, sau đó, bản tôn sẽ ban tặng cho bọn họ sức mạnh vô địch...

- Cái người họ Dạ kia được bản tôn ban cho Ma Huyết cùng ma công xong, không những không trợ bản tôn mở phong ấn ra, ngược lại càng thêm mấy tầng phong ấn, sau đó mang bản tôn phong tỏa dưới viêm trì, để cả tộc trấn thủ, muốn bản tôn vĩnh viễn không bao giờ có thể thấy lại ánh mặt trời! Nếu không có ngươi giải cứu bản tôn ra, một tia tàn hồn cuối cùng này của bản tôn đã hoàn toàn tiêu tan, trở thành một thanh kiếm chết!

- Nhân loại các ngươi, thực sự là sinh vật thấp hèn vô liêm sỉ nhất cõi đời này!!

- Ha ha ha.

Người trung niên cười nhạt một tiếng:

- Ma Tôn đại nhân yên tâm, ta sẽ không ngu xuẩn lấy oán trả ơn giống như Vĩnh Dạ Vương tộc đâu. Những năm này, ta đánh đổi quá nhiều, từ từ mở ra phong ấn Vĩnh Dạ Vương tộc để lại trên thân thể ngươi. Vì mở ra một tầng phong ấn cuối cùng này, mà thiết kế Ma Kiếm đại hội. Những chuyện này đã đủ để thể hiện thành ý của ta.

- Bản tôn tin tưởng ngươi! bất luận thực lực, hay là mưu lược của ngươi, đều được coi là đứng đầu ở vị diện này, cũng có tư cách trở thành người điều động bản tôn. Sai lầm lớn nhất của ngươi, chính là ngàn năm trước giết Dạ Mộc Phong, không lưu lại hài cốt của hắn! Bằng không, làm sao có nhiều trắc trở như vậy!

Trung niên xem thường nói:

- Năm đó chưa gặp Ma Tôn đại nhân, làm sao biết huyết mạch Dạ Mộc Phong sẽ có tác dụng lớn. Nhưng Dạ Mộc Phong vì lưu lại huyết thống, không tiếc đánh đổi thiên khiển vận dụng 'Luân Hồi Cấm Thuật' trong miệng Ma Tôn đại nhân, để Ma Huyết vốn nên tuyệt diệt sống lại, thực sự là thương thiên giúp đỡ mà, ha ha ha a.

- Để quan tài phong ấn linh hồn Dạ Mộc Phong ở cực âm chi địa Hắc Sát quốc, là hết sức ngăn chặn tàn hồn hắn tiêu tan. Cuối cùng cũng đợi được con trai của hắn luân hồi lại Phần Thiên Môn, Thương Phong, sau khi thái tông chủ Phần Nghĩa Tuyệt đem chìa khoá phong hồn quan giao cho hắn, cũng ở bên trong tâm hồn hắn đặt xuống truyền thừa của tổ tiên, ám chỉ thời khắc tuyệt cảnh mới có thể vận dụng. Hết thảy đều cực kỳ thuận lợi.

- Ta vốn định trước khi mười ba ngôi sao thẳng hàng ba năm tàn sát hết Phần Thiên Môn, chỉ lưu lại Phần Tuyệt Trần, để hắn cầm chiếc chìa khóa đó đi đoàn tụ cùng Dạ Mộc Phong. Sau khi hắn có được trí nhớ kiếp trước, vì báo thù và có được sức mạnh báo thù, hắn nhất định muốn thu hồi Thiên Tội Thần Kiếm, tự nhiên sẽ xuất hiện trong Ma Kiếm đại hội.

- Không nghĩ tới, trong này lại xảy ra sai sót, Phần Thiên Môn, lại bị tiểu tử Vân Triệt này diệt. Cũng may hắn không có giết Phần Tuyệt Trần, thực sự là suýt nữa làm hỏng đại sự của ta! Bằng không, hắn chết ngàn vạn lần đều khó mà chuộc tội!

Trong thanh âm người trung niên, lộ ra sát cơ âm u.

- Đúng là chuyện sau đó dị thường thuận lợi. Tuy thời gian so với kế hoạch của ta sớm hơn rất nhiều, nhưng Phần Tuyệt Trần thành công tìm thấy tàn hồn Dạ Mộc Phong, thực lực còn tăng lên đến mức kinh người. Nhưng như vậy là không thể tốt hơn, nếu hắn quá yếu, ngược lại sẽ không dễ dàng để hắn 'thuận lý thành chương' lấy được Thiên Tội Thần Kiếm.

Âm thanh của người trung niên kia vẫn luôn cực kỳ bình thản, mà bên trong bình thản, lại lộ ra một luồng ngạo nghễ. Giống như thế giới này đều không trốn thoát hai mắt của hắn, phong vân biến động, chỉ ở trong tay hắn.

- Ma Tôn đại nhân, ta trước sau không hiểu, vì sao nhất định phải làm cho Phần Tuyệt Trần được Thiên Tội Thần Kiếm? Tại sao không thể đem hắn trực tiếp chộp tới, mạnh mẽ lấy Ma Huyết.

- Hừ, nếu có thể như vậy, hai mươi năm trước bản tôn đã không thể chờ đợi được nữa, làm sao phí tổn sức như vậy!

Hắc Ma kiếm gầm nhẹ:

- Phong ấn trên người ta, do một người tên là 'Tà Thần' thời thượng cổ lưu lại! Tuy trải qua ròng rã trăm vạn năm, phong ấn đã trở nên cực kỳ yếu ớt, nhưng bản tôn cũng bị nuốt chửng chỉ còn lại một tí tẹo tàn hồn!! Không mở ra phong ấn, bản tôn sẽ hoàn toàn biến mất! Bây giờ, bản tôn vẫn còn có thể tồn tại, đã là không dễ, căn bản không thể nào chủ động cướp lấy lực lượng Ma Huyết! Nhất định phải để tên Phần Tuyệt Trần kia phóng thích Ma Huyết, sau đó chủ động hiến tế cho bản tôn! Chỉ có thể như vậy!!

- Chỉ cần bị hắn phát hiện ý đồ, bản tôn sẽ vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời! tất cả nỗ lực của ngươi cũng sẽ hóa thành hư không! Chớ đừng nói chi là mạnh mẽ bắt hắn đến lấy Ma Huyết!

- Thì ra là như vậy.

Người trung niên chậm rãi gật đầu, trên mặt không chút biểu tình, hắn xoay người, thản nhiên nói:

- Hai tháng sau, sẽ là ngày mười ba ngôi sao thẳng hàng, đến lúc đó đất trời tối tăm, âm khí già thiên, phong ấn cũng đến thời gian yếu kém nhất. Đến lúc đó, hầu như hết thảy Đế Quân cùng một phần Bá Hoàng của Thiên Huyền đại lục sẽ tụ tập ở đây. Tập hợp lực lượng của hết thảy Đế Quân, Bá Hoàng, nhất định sẽ mở được phong ấn.

- Ma Tôn đại nhân yên tâm, nhất định bọn họ sẽ dốc hết toàn lực, dù sao bọn họ cũng cực kỳ bức thiết muốn biết bí mật 'Ma Kiếm'. Càng muốn biết cái gọi là 'bí mật Thần Huyền', ha ha ha ha ha...

Trong tiếng cười lớn, tiếng bước chân vang lên lần thứ hai, người trung niên cũng biến mất ở trong bóng tối,

Hắn có thực lực và thế lực đủ để một tay che trời.

Càng có tâm cơ cùng lòng dạ như ma quỷ... Hầu như mang thiên hạ quần hùng đều đùa bỡn ở trong lòng bàn tay.

Mà lại không có bất cứ người nào phát hiện.

Càng không có người nhận ra được, khoảng cách hắn trở thành chúa tể thiên hạ, đã gần tới bước cuối cùng rồi.

Thiên Uy Kiếm Chủ —— Hiên Viên Vấn Thiên!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment