.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_770" class="block_" lang="en">Trang 385# 2
Chương 770: Lỗ vốn giao dịch
- Hiện tại.
Vân Triệt khẽ giật mình. Chuyện Hải Hoàng là nữ giới hắn không nghĩ tới, càng không nghĩ tới nàng đối với chuyện liên quan đến cấm địa lại lưu loát dứt khoát như vậy.
- Qua ba ngày nữa, chính là kỳ hạn Ma Kiếm đại hội. Vì chuẩn bị huyền trận cho Ma Kiếm đại hội sử dụng nên mấy ngày này bản hoàng sẽ càng thêm bận rộn, không có khả năng quan tâm đến chuyện khác. Chuyện này sớm chấm dứt, bản hoàng cũng có thể không bị phân tâm, ngươi không phải lo nghĩ.
Hải Hoàng nói.
Vân Triệt nhanh chóng suy nghĩ một chút, sau đó thận trọng gật đầu:
- Được! Vậy liền bắt đầu đi!
- Rất tốt!
Hải Hoàng gật đầu, sau đó ánh mắt quét một bên:
- Tử Cực, ngươi tự mình mang Vân Triệt đến Thí Nguyệt Ma Quật đi!
- Ha ha ha.
Một tiếng cười bình hòa vang lên. Cánh cửa bên trái Hải Hoàng Điện bị chậm rãi đẩy ra, một trung niên nhân mặc áo bào tím, khuôn mặt tuấn nhã chậm rãi đi ra, mỉm cười nói:
- Vân Triệt, mới ngắn ngủi mấy tháng không gặp, quả nhiên huyền lực của ngươi lại tinh tiến rất nhiều. Tốc độ phát triển bực này, quả thực để cho người ta nhìn thấy mà than thở.
- Quả nhiên Tử tiền bối là người Chí Tôn Hải Điện.
Vân Triệt cũng mỉm cười trả lời, đối với việc Tử Cực bỗng nhiên xuất hiện không kinh ngạc chút nào.
Tử Cực khẽ gật đầu:
- Lấy sự thông tuệ của ngươi, quả nhiên là đã sớm biết. Cũng may Hải Hoàng đáp ứng chuyện Thí Nguyệt Ma Quật, nên Tử Cực ta mới may mắn trả được nhân tình mười khỏa dược đan của ngươi. Ngoài ra, chuyện lần trước ta ủy thác ngươi, cũng dĩ nhiên hoàn thành, tất nhiên ta sẽ không để cho ngươi thất vọng.
Tử Cực nói xong, bàn tay mở ra, một đạo huyền quang chớp động, hai cái hộp gỗ màu đen đã bị hắn thổi phồng trong tay. Mặc dù không biết trong hộp gỗ là vật gì, nhưng trong không khí tràn ngập một luồng khí tức nặng nề, chứng minh hai cái hộp gỗ này tuyệt không phải phàm vật.
- Không phải là hai khỏa huyền đan chứ.
Ánh mắt Vân Triệt ngưng tụ, lại lập tức hỏi:
- Không biết đây là Bá Huyền thú huyền đan hay là Quân Huyền thú huyền đan.
- Ngươi tìm hiểu sẽ biết.
Tử Cực cười nhạt nói.
Vân Triệt bước về phía trước một bước, trực tiếp cầm hộp gỗ từ trong tay Tử Cực qua, hắn không có mở ra, mà trực tiếp lấy hai đạo huyền khí tràn vào trong đó. Huyền khí của hắn lập tức đụng chạm tới hai đoàn khí tức huyền lực vô cùng nồng đậm, cao đến Quân Huyền cảnh.
Rõ ràng là hai khỏa huyền đan Quân Huyền thú.
Quá tốt rồi... trong lòng Vân Triệt nói nhỏ một tiếng, sau đó trực tiếp thu hồi hai cái hộp gỗ:
- Quả nhiên Tử tiền bối thần thông quảng đại. Dựa theo ước hẹn lúc trước, đây là hai viên bảo đan.
Ngón tay Vân Triệt khẽ búng một cái, mang hai khỏa Bá Hoàng đan đẩy về phía Tử Cực. Tử Cực đưa tay tiếp nhận, cẩn thận thu hồi, thần sắc cũng nhiều hơn một phần vui vẻ hài lòng:
- Quân Huyền thú cực kỳ khó tìm, muốn săn giết lại càng khó thêm khó. Vì hai khỏa huyền đan Quân Huyền thú này, mà Hải Điện ta bỏ ra tâm tư cực lớn. Nhưng có thể đạt được hai khỏa tuyệt thế kỳ đan này, cũng rất đáng giá.
Hải Hoàng lườm Tử Cực một chút, nói:
- Vân Triệt, tuy chuyện liên quan tới sư phụ 'Đoạt Thiên Lão Nhân' của ngươi đến từ Nhật Nguyệt Thần Cung, cử động của Nhật Nguyệt Thần Cung cũng thể hiển sự kiêng kị, nhưng bản hoàng vẫn chỉ có hai điểm tin tưởng, tám điểm nghi vấn như cũ. Có điều, ngay cả Hải Điện của ta dốc hết tất cả đều khó có khả năng luyện ra tuyệt thế bảo đan bực này, tôn sư lại có thể ở trong lúc giơ tay nhấc chân luyện chế ra mấy chục khỏa, với khả năng thông thiên như thế, bản hoàng cũng không thể không tin.
- Nhưng ngươi yên tâm, chuyện liên quan tới bảo đan, Tử Cực chỉ nói qua với một mình ta, trên đời này ngoại trừ ba người chúng ta, không còn người thứ tư biết.
Mặt Hải Hoàng không biểu tình, mắt như hàn đàm.
- Lời của Hải Hoàng tiền bối, vãn bối tự nhiên không hoài nghi.
Vân Triệt đáp.
- Tử Cực còn đề cập tới, mấy tháng trước ngươi ủy thác Hắc Nguyệt thương hội vì ngươi đấu giá hai mươi viên bảo đan, đồng thời hứa hẹn sau hai mươi khỏa này, sẽ không bán ra một khỏa nào cho bốn đại thánh địa, đúng như thế sao.
- Đương nhiên như thế.
Vân Triệt quả quyết gật đầu:
- Vật trân quý, xuất hiện nhiều sẽ không đáng giá. Nếu không phải trong khoảng thời gian này vãn bối cần số lượng lớn Tử Mạch Thần Tinh, thì vãn bối cũng sẽ không bán nó cho người khác.
- Vậy thì không thể tốt hơn.
Hải Hoàng nghiêm nghị gật đầu. Trong nội tâm nàng rất rõ ràng, một khi công khai hai mươi khỏa Bá Hoàng đan đến từ Vân Triệt, chắc chắn sẽ gây nên oanh động to lớn, tam đại thánh địa khác cũng sẽ không tiếc đại giới mang nó bỏ vào trong túi. Mà kết quả cuối cùng nhất, chính là bốn đại thánh địa chia đều hai mươi khỏa, về phần bên ngoài thánh địa, hoàn toàn là nghĩ cũng đừng nghĩ.
Kể từ đó, mặt ngoài Hải Điện cũng chỉ được năm viên, nhưng kì thực là mười bảy khỏa! đại giới bỏ ra cũng chỉ là hai mươi cân Tử Mạch Thần Tinh cùng một lần để Vân Triệt tiến vào Thí Nguyệt Ma Quật. Trong thời gian ngắn, hơn mười hai viên Bá Hoàng đan này cũng không có tác dụng rõ ràng, nhưng tiếp qua một đời, thực lực tầng lớp đỉnh tiêm tuyệt đối sẽ hơn xa bây giờ, thậm chí ngay cả Hoàng Cực Thánh Vực cũng có thể vượt lên trên!
- Lần Ma Kiếm đại hội này khiến quần hùng thiên hạ tề tụ, ngược lại cũng là một cái thời cơ bán đấu giá tuyệt hảo. Sau Ma Kiếm đại hội, bản hoàng sẽ để Tử Cực an bài việc này.
Hải Hoàng nâng tay áo dài lên, bàn tay lật một cái, một viên bảo ngọc chớp động lam quang bay lơ lửng ở trong lòng bàn tay của nàng, sau đó bị nàng nhẹ nhàng đẩy về phía Tử Cực:
- Đây là Hải Hoàng ấn của Chí Tôn Hải Điện ta, là biểu tượng của Hải Điện chi hoàng, cũng là đồ vật duy nhất có thể mở ra cấm chế của Thí Nguyệt Ma Quật. Tử Cực, ngươi cầm laasys nó, hiện tại liền dẫn Vân Triệt đi đến Thí Nguyệt Ma Quật. Sau khi chuyện thành công, trở về trong thời gian ngắn nhất!
Tử Cực không nói gì, chỉ nhẹ nhàng gật đầu, nắm Hải Hoàng ấn trong tay.
Từ đầu tới cuối thần sắc Vân Triệt vẫn như một, nhưng thực ra đang một mực quan sát thần thái của Hải Hoàng cùng Tử Cực... Đại trưởng lão Mạch Trần Phong có địa vị cực cao, khi đối mặt với nàng đều vô cùng kính sợ, nhưng Tử Cực ở trước mặt Hải Hoàng, và lúc trò chuyện cùng với hắn gần như không có chút nào khác nhau, không có chút sợ hãi nào, mà khi Hải Hoàng ra lệnh cho Tử Cực, uy nghiêm trong giọng nói kém hơn khi mệnh lệnh cho Mạch Trần Phong... Hơn nữa hoàn toàn là thu liễm theo bản năng.
Hình như thu liễm giữa Tử Cực và Hải Hoàng... không tầm thường a.
Tâm trí Vân Triệt nhanh chóng quay ngược trở lại, lông mày khẽ động, mở miệng nói:
- Hải Hoàng tiền bối, Tử tiền bối, chuyện liên quan tới việc đấu giá bảo đan, vãn bối lại có một cái giao dịch mới, có lẽ, các ngươi sẽ cảm thấy rất hứng thú.
- A!
Hải Hoàng liếc mắt, mặt mũi Tử Cực lại tràn đầy vẻ chờ mong, cười ha hả nói:
- Giao dịch gì.
Vân Triệt ung dung nói:
- Ban đầu ở Hắc Nguyệt thương hội, Tử tiền bối đã nói qua, một viên bảo đan có thể bán đi với giá ít nhất hai cân Tử Mạch Thần Tinh, mà về sau Tử tiền bối không tiếc một lần xuất ra hai mươi cân Tử Mạch Thần Tinh, nói ra chuyện cấm kỵ về 'Thí Nguyệt Ma Quật', cũng quyết phải mua được mười khỏa từ tay vãn bối, rất hiển nhiên, một viên bảo đan hai cân Tử mạch Thần Tinh vẫn là đánh giá sơ qua, thời điểm đấu giá chân chính, hoàn toàn không chỉ như thế.
- Ha ha ha.
Tử Cực cười nhạt một tiếng, nghe hắn nói tiếp. Mặc dù hắn đang dùng địa vị Chí Tôn Hải Điện nói chuyện, nhưng đối với huyền giả, hắn vẫn luôn nguyện ý dùng danh hiệu là một cái thương nhân. Mà một cái thương nhân, đương nhiên sẽ không dễ dàng tiết lộ"giá quy định" trong lòng. Thời điểm biết được dược tính của Bá Hoàng đan, hắn đã khẳng định nó có giá trị không chỉ là hai cân Tử Mạch Thần Tinh... Nhất là ở trong cấp độ thánh địa, càng là xa xa không đủ.
Bởi vì xưa nay thánh địa không thiếu tài nguyên có thể bồi dưỡng thực lực, Bá Hoàng đan là đan dược có thể cưỡng ép đột phá bình cảnh cao tầng, nên nó càng là thứ Thánh Địa ngủ mơ cũng muốn có.
Vân Triệt chỉ thò tay vào trong Thiên Độc Châu một cái, liền trực tiếp lấy ra hai mươi khỏa Bá Hoàng đan, trong nháy mắt một cỗ dược khí hùng hậu, nồng đậm, tràn ngập toàn bộ Hải Hoàng Điện, để không khí bị một cái huyền trận cực mạnh trong Hải Hoàng Thánh Điện bao phủ đều đột nhiên thay đổi.
Ánh mắt Tử Cực cùng Hải Hoàng đồng thời rơi vào phía trên hai mươi khỏa Bá Hoàng đan này... Dù cho là Hải Hoàng, khi đối mặt với dược khí có thể xưng là kinh thiên động địa, cũng vô pháp không động dung.
- Hai mươi viên bảo đan này, vốn muốn giao cho Tử tiền bối đấu giá. Nhưng bây giờ, ta thay đổi chủ ý.
- A chẳng lẽ, ngươi chuẩn bị từ bỏ đấu giá.
Tử Cực hỏi.
- Không! Chỉ là phương thức có chút biến đổi.
Cổ tay Vân Triệt khẽ đảo, không có thu hồi hai mươi khỏa Bá Hoàng đan, mặt mũi tràn đầy vẻ nghiêm túc nói:
- Ta nghĩ trước khi đi đến Thí Nguyệt Ma Quật, mang hai mươi khỏa Bá Hoàng đan này lấy giá cả bốn mươi cân Tử Mạch Thần Tinh, trực tiếp bán cho Chí Tôn Hải Điện. Về sau, lợi ích khi các ngươi đấu giá hai mươi khỏa bảo đan này, liền toàn bộ thuộc về các ngươi, không liên quan gì đến ta!
"..."
Lông mày của Hải Hoàng và Tử Cực đều khẽ động.
- Vì sao lại như thế?
Tử Cực rất là bình tĩnh hỏi:
- Hai mươi viên bảo đan này bán cho bốn đại thánh địa, giá trị tuyệt không chỉ là bốn mươi cân Tử Mạch Thần Tinh, ta có thể ngay thẳng thông báo cho ngươi, giá cả hai cân một khỏa, chỉ là đánh giá sơ sơ, lấy năng lực có thể đột phá bình cảnh Bá Hoàng, dù lấy giá cả ba cân một khỏa, chắc chắn bốn đại thánh địa sẽ toàn lực tranh đoạt.
- Ta biết.
Vân Triệt cười nhạt nói:
- Nếu không, lấy tâm cảnh như gỗ khô ngàn năm của Tử tiền bối, cũng sẽ không cấp thiết muốn mua mười khỏa như vậy.
Tử Cực:
"..."
- Ta cũng không phải là người có lòng dạ tham lam.
Vân Triệt tiếp tục nói ra:
- Giá cả hai cân Tử Mạch Thần Tinh một khỏa, đã vượt ra khỏi mong muốn lúc ban đầu của ta. Mặc dù hai mươi khỏa bảo đan này có thể đấu giá hơn bốn mươi cân Tử Mạch Thần Tinh, nhưng số lượng này đã đủ thỏa mãn nhu cầu của ta, nhiều hơn cũng không ý nghĩa quá lớn. Đối với ta mà nói, có thể sớm tới tay, mới an tâm hơn nhiều.
Tử Cực trầm mặc trong thời gian ngắn ngủi, liền mở miệng nói:
- Qua ba ngày nữa chính là kỳ hạn Ma Kiếm đại hội. Sau khi Ma Kiếm đại hội kết thúc, ta sẽ tự mình tổ chức đấu giá ở bên trong Hải Điện, tính toán ra, chỉ chậm bốn năm ngày sau. Đến lúc đó, giá cả ít nhất cũng phải vượt qua năm mươi cân Tử Mạch Thần Tinh! Ngươi chỉ vì cần sớm mấy ngày mà tình nguyện lấy ít hơn mười cân, thậm chí mấy chục cân Tử Mạch Thần Tinh sao!
- Đúng!
Vân Triệt gật đầu:
- Đương nhiên, đây chỉ là ý nguyện của cá nhân ta, nếu Hải Hoàng cùng Tử tiền bối không nguyện ý, ta sẽ không cưỡng cầu nửa câu.
Tử Cực cùng Hải Hoàng liếc nhau, cười nói:
- Đại lễ như vậy, Hải Điện ta sao lại không nhận. Nếu ngươi thật sự nguyện ý như thế... Hải Hoàng, xem ra, cần phải vận dụng một bộ phận Thần Tinh kia.
- Đích xác cần phải dùng.
Hải Hoàng cũng khẽ gật đầu, ánh mắt của nàng đảo qua hai mắt Vân Triệt, chậm rãi nói ra:
- Tử mạch Thần Tinh là bảo vật trân quý nhất Thiên Huyền đại lục! Muốn một lần xuất ra bốn mươi cân, thật sự là cực kỳ khó khăn.
- A!
Vân Triệt ghé mắt:
- Tài nguyên của bốn đại thánh địa viễn siêu tưởng tượng thường nhân. Huống chi Hải Điện còn có Hắc Nguyệt thương hội chèo chống, đối với thế lực khác mà nói bốn mươi cân Tử Mạch Thần Tinh là số lượng trên trời, nhưng đối với Chí Tôn Hải Điện các ngươi, hẳn là không quá mức khó khăn.
- Xem ra, ngươi cũng không có rõ ràng trình độ trân quý của Tử Mạch Thần Tinh.
Hải Hoàng nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn:
- Bàn về tài nguyên phong phú, Chí Tôn Hải Điện ta là số một trong bốn đại thánh địa. Vậy ngươi có biết, mỗi năm Hải Điện phân phối cho đệ tử có thiên tư cao nhất bao nhiêu Thần Tinh không?
Vân Triệt:
"..."
Hải Hoàng chậm rãi duỗi ra một ngón tay:
- Là một lượng! Hơn nữa số lượng này, chỉ có đệ tử thiên tư cao nhất, địa vị cao nhất mới được, bao gồm cả bản hoàng ở bên trong!
- Nói cách khác, dù cho là con trai của bản hoàng, phải chờ ròng rã năm mươi năm, mới được một cân Tử Mạch Thần Tinh! Hoàng Cực Thánh Vực, Nhật Nguyệt Thần Cung, Thiên Uy Kiếm Vực, so với số lượng nàysẽ càng ít hơn! Về phần các thế lực khác trên Thiên Huyền đại lục, có thể đạt được một phần Thần Tinh như hạt cát, đã là may mắn suốt đời! Mà ngươi lại vì nhanh hơn mấy ngày 'an tâm', cam nguyện bỏ qua lượng Thần Tinh lớn như thế, sự 'rộng rãi' bực này, quả thực để cho người ta mở rộng tầm mắt!
Thần sắc Vân Triệt không thay đổi:
- Đương nhiên vãn bối biết Tử Mạch Thần Tinh rất trân quý, nếu Hải Điện các ngươi không có biện pháp một lần xuất ra bốn mươi cân Tử Mạch Thần Tinh, vậy coi như vãn bối không có nói qua chuyện này đi. Tử tiền bối, liền làm phiền ngươi mang vãn bối tiến vào Thí Nguyệt Ma Quật.
Vẻ mặt Vân Triệt bình tĩnh, chuyện nhanh mấy ngày, trễ mấy ngày, nhiều mấy cân, ít mấy cân đều không có vấn đề gì.
- Bốn mươi cân Tử Mạch Thần Tinh đích xác là một số lượng cực kỳ to lớn, nhưng không có nghĩa là Hải Điện ta không cách nào một lần xuất ra.
Tử Cực cười ha hả nói:
- Lần trước mua mười khỏa bảo đan của ngươi hao tổn hai mươi cân, chiếm gần nửa số lượng Thần Tinh Hải Điện ta có thể dùng. Nói cách khác, số lượng Thần Tinh bây giờ Hải Điện ta có thể tự do vận dụng, cũng chỉ có hai mươi cân mà thôi. Nhưng ngoài những thứ này, còn có một bộ phận Thần Tinh không thể vận dụng.
- Chẳng lẽ không thể vận dụng, là dùng để phòng bị xuất hiện tình thế nguy hiểm hay sao.
Vân Triệt suy nghĩ rồi nói ra.
- Ha ha, ngươi quả nhiên thông minh.
Tử Cực gật đầu:
- Từ rất lâu trước kia Chí Tôn Hải Điện ta đã tồn trữ năm mươi cân Tử Mạch Thần Tinh. Bộ phận Thần Tinh này sẽ được dùng khi Hải Điện tao ngộ nguy cơ to lớn, khởi động hộ tông đại trận, cho nên đời đời đều có nghiêm lệnh, không đến thời khắc nguy cơ, tuyệt đối không thể vận dụng. Mà trên thực tế, năm mươi cân Thần Tinh này, từ ngày tồn trữ đến bây giờ đã có hơn tám nghìn năm, chưa từng sử dụng.
Bởi vì Thiên Huyền đại lục, không có thứ gì có thể làm cho Chí Tôn Hải Điện lâm vào tình thế nguy hiểm ngập đầu.