.
._386__1" class="block_" lang="en">Trang 386# 1
Chương 771: Thiên Uy Kiếm Chủ.
- Mặc dù vận dụng một bộ phận Thần Tinh này sẽ vi phạm lệnh cấm của tổ tiên, nhưng lợi ích lớn như thế, rủi ro lại rất nhỏ, giao dịch này ta không tìm được bất cứ lý do gì để cự tuyệt, có thể nói đây là giao dịch tốt nhất trong đời này của ta, nếu như bỏ lỡ, ta thật không xứng tự là thương nhân.
Thanh âm vừa rơi xuống, trong tay Tử Cực đã xuất hiện giới chỉ màu ánh tím lóng lánh, hắn phóng Tử Tinh giới chỉ tới trước mặt Vân Triệt:
- Trong này, chính là bốn mươi cân Tử Mạch Thần Tinh, bây giờ ngươi đổi ý còn kịp đó.
Vân Triệt không có trả lời, bàn tay đẩy ra, hai mươi mai Bá Hoàng đan bay về phía Tử Cực, đồng thời, Tử Tinh giới trong tay Tử Cực cũng bị hắn hút tới, cầm trong tay tùy ý quan sát, bên trong chứa bốn mươi cân Tử Mạch Thần Tinh, không ít hơn, cũng không nhiều hơn.
- Giao dịch cùng Tử tiền bối đúng là thống khoái.
Vân Triệt thu Tử Tinh giới chỉ lại.
- Chỉ là mong Tử tiền bối đừng quên, hai mươi viên bảo đan này chỉ có thể dùng để đấu giá, không thể nuốt riêng.
Lại là bốn mươi cân Tử Mạch Thần Tinh tới tay, cộng thêm năm mươi cân ở trong Thiên Độc Châu… Vì vậy, bảy mươi cân Tử Mạch Thần Tinh mà Mạt Lỵ cần cũng đã hoàn thành!
Hai quả Huyền đan cũng đã tới tay, hơn nữa quy cách vượt xa khỏi Bá Huyền đan mà lúc trước Mạt Lỵ nói, mà là cao hơn Quân Huyền đan một tầng.
Bây giờ chỉ còn thiếu U Minh Bà La Hoa nữa thôi!
- Ha ha, đó là tự nhiên.
Huyền khí của Tử Cực cũng đảo qua mỗi một viên Bá Hoàng đan, sau đó cẩn thận thu hồi, mỉm cười… Đây đúng là giao dịch có lợi nhất mà hắn từng làm. Không cần tốn nhiều sức, lại được ít nhất hai mươi cân Tử Mạch Thần Tinh, hơn nữa chu kỳ ngắn đến mức chỉ mấy ngày.
"Mức" giao dịch của hai người rất lớn nhưng chỉ cần mấy lời ngắn ngủi liền hoàn thành, hơn nữa song phương đều cực kỳ hài lòng.
Thân mang chín mươi cân Tử Mạch Thần Tinh, số lượng này bất luận là ở Huyễn Yêu Giới, hay là Thiên Huyền đại lục đều chính là con số trên trời, tuyệt đối vượt qua bất kỳ một cái thánh địa nào! Vân Triệt biết rõ, hắn có thể đạt được nhiều Tử Mạch Thần Tinh trong thời gian ngắn như vậy, tuyệt đối không phải dựa vào thực lực của chính mình, mà là dựa vào năng lực tuyệt đối nghịch thiên của Thiên Độc Châu.
Nhưng về mặt tồn lượng mà nói, Vân Triệt cũng không phải đứng đầu Thiên Huyền đại… Hiện tại Phượng Hoàng Thần tông mới là nơi có Tử Mạch Thần Tinh nhiều nhất.
Phượng Thần đã chết, cùng trăm cân Tử Mạch Thần Tinh. Đây là hai bí mật mà Phượng Hoàng Thần Tông cho dù phải chết cũng phải giữ bí mật! Nếu tiết lộ bất kỳ một cái nào cũng đều đưa tới tai họa thật lớn. Đây cũng là lý do vì sao năm đó Phượng Hoàng Thần Tông không tiếc tốn công tốn sức che giấu chiến tranh tàn khốc với Thương Phong quốc.
- Rất tốt!
Đối với kết quả giao dịch này, Hải Hoàng hiển nhiên cũng rất hài lòng, khuôn mặt một mực cứng ngắc đều hơi giãn ra:
- Vân cung chủ, ngươi quả nhiên là một kỳ nhân không tầm thường. Nếu giao dịch đã thành, Tử Cực, bây giờ ngươi liền dẫn Vân Triệt đi đến Thí Nguyệt Ma quật đi.
- Có điều, Vân cung chủ, Bản Hoàng nhắc nhở ngươi một chút, phong ấn của Thí Nguyệt Ma Quật mở ra chỉ kéo dài trong trăm hơi thở! Sau trăm hơi thở, phong ấn sẽ cưỡng ép khép kín, tuyệt không có khả năng cưỡng ép mở ra. Cho nên, sau khi vào Thí Nguyệt Ma Quật bất luận kết quả như thế nào, nhất định phải rời đi trong trăm hơi thở, nếu không sẽ vĩnh viễn bị vây chết trong đó! Hơn nữa bởi vì trong Thí Nguyệt Ma Quật âm khí cực nặng, chẳng những huyền lực bị áp chế trên phạm vi lớn, mà còn cực tổn hại thọ nguyên, đừng nói thực lực hôm nay của ngươi, dù cho là Bản Hoàng bị phong tỏa trong đó, chưa đến một ngày không chết cũng phế, muốn chống đỡ đến năm trăm năm sau phong ấn lần nữa mở ra rồi rời khỏi đó hoàn toàn chính là suy nghĩ viển vông.
- Ngươi yên tâm, đến lúc đó ta sẽ hộ tống hắn tiến vào bên trong động ma. Không cần đợi đến trăm hơi thở, đến hơn năm mươi hơi thở một cái, ta sẽ cưỡng ép dẫn hắn rời đi.
Tử Cực cười ha hả nói.
- Vậy thì tốt, các ngươi đi thôi!
Vân Triệt cùng Tử Cực cùng rời khỏi Hải Hoàng điện, Phượng Tuyết Nhi chờ ở bên ngoài bước nhanh đi đến bên cạnh Vân Triệt:
- Vân ca ca, ngươi không sao chứ?
- Đương nhiên không có việc gì.
Vân Triệt cười nắm lấy tay Phượng Tuyết Nhi, sau đó đưa tay ra hiệu cho Tử Cực:
- Vị này là Chí Tôn Hải Điện Tử Cực tiền bối.
- Phượng Hoàng Thần Tông Phượng Tuyết Nhi gặp qua Tử tiền bối.
Tử Cực gật đầu mỉm cười, ánh mắt dị dạng:
- Nghe danh của Tuyết công chúa đã lâu, bây giờ thấy tận mắt thật đúng là inh hạnh
- Tuyết Nhi, ta muốn cùng Tử tiền bối đi đến Thí Nguyệt Ma Quật, ngươi đến chỗ phụ hoàng của ngươi trước đi, ta rất nhanh sẽ trở lại.
Vân Triệt nói với Phượng Tuyết Nhi.
- Sẽ đi ngay bây giờ?
Phượng Tuyết Nhi biết mục đích lần này của Vân Triệt đi tới Chí Tôn Hải Điện chủ yếu chính là đi Thí Nguyệt Ma Quật, chỉ là không nghĩ tới sẽ đi nhanh như vậy. Nàng không chút nghĩ ngợi nói:
- Vậy ta sẽ ở cùng một chỗ với Vân ca ca, ta đã đáp với sư bá sư thúc, nhất định phải bảo hộ Vân ca ca mọi lúc mọi nơi.
- Vậy được rồi.
Vân Triệt liền biết kết quả sẽ như này, cũng không có khuyên nàng nữa, hắn dùng sức nắm lấy tay của Phượng Tuyết Nhi, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc nói:
- Có điều, ở trong đó rất có thể tồn tại nguy hiểm không lường trước được, đến lúc đó ngươi nhất định phải nghe lời ta nói, ngàn vạn lần không thể vì bảo hộ ta mà đi mạo hiểm.
- Biết rồi. Ta vẫn luôn nghe lời của Vân ca ca mà.
Phượng Tuyết Nhi cười hì hì nói.
Nhìn thấy hai người bọn họ vô cùng thân mật, tâm tình của Tử Cực lập tức có hơi phức tạp, giơ tay lên nói:
- Thí Nguyệt Ma Quật rất gần với Hải điện của ta, từ nơi này đi về hướng nam một trăm năm mươi dặm sẽ đến nơi. Vân Triệt, nếu không có gì khác cần chuẩn bị, thì lên đường thôi.
- Được! Làm phiền Tử tiền bối dẫn đường!
Ba người mới vừa lơ lửng lên, một bóng người lợi dụng tốc độ cực nhanh xa xa vọt tới, tựa hồ có hơi vội vàng, lập tức, Vân Triệt dừng bước lại thấp hô:
- Nguyên Bá! Sao ngươi lại tới đây?
Hô!
Hạ Nguyên Bá mang theo một cơn gió lớn lao đến, sau đó thở mạnh ra một hơi nói:
- Ở bên kia sư phụ ta đã dàn xếp ổn thỏa, ta không có chuyện gì khác liền đến tìm tỷ phu. Ai, Tử tiên sinh, các ngươi muốn đi chỗ nào sao?
Ở thất quốc bài vị chiến mấy năm trước, sau khi Cổ Thương mang theo Hạ Nguyên Bá đi vào Thần Hoàng thành, nơi đầu tiên đi tới chính là Hắc Nguyệt thương hội đến bái phỏng Tử Cực. Cho nên mặc dù Hạ Nguyên Bá là Chí Tôn Hải Điện tương lai, nhưng lại nhận biết Tử Cực.
- Đi Thí Nguyệt Ma Quật. Nguyên Bá, ngươi có muốn cùng đi xem hay không?
Vân Triệt biết Hạ Nguyên Bá vội vàng xông đến như vậy là lo lắng cho an toàn của hắn. Bây giờ đi đến Thí Nguyệt Ma Quật, Hạ Nguyên Bá nhất định sẽ đi theo hắn, cho dù đuổi cũng đừng nghĩ đuổi được.
- A? Đi ngay bây giờ sao? Đương nhiên muốn rồi! Ta cũng rất muốn nhìn xem bên trong đó rốt cuộc như thế nào?
Hạ Nguyên Bá có chút hưng phấn.
- Ai.
Tử Cực cười lắc đầu, cũng không biết đang thở dài cái gì:
- Đi thôi, đến nơi đó nhất định phải chú ý an toàn.
Chí Tôn Hải Điện tồn tại chính là vì trấn thủ Thí Nguyệt Ma Quật, cho nên nó cũng sẽ không cách quá xa. Một trăm năm mươi dặm, đối với bốn người bọn hắn mà nói, chỉ là một đoạn khoảng cách rất ngắn.
Cũng không lâu lắm, bọn hắn lđã đi tới biên giới Hải điện Nam Bộ.
Một bóng người xuất hiện ở phía trước bọn hắn.
Mặc dù còn cách rất xa, nhưng Vân Triệt, Phượng Tuyết Nhi, Hạ Nguyên Bá, còn có Tử Cực thân hình đồng loạt thả chậm lại, ánh mắt cũng đồng thời khẽ biến.
- Người kia… Khí tức thật kinh người! Còn cách xa như vậy đã làm cho ta cảm thấy hít thở không thông.
Hạ Nguyên Bá nhẹ hít một hơi, thấp giọng nói:
- Giống như còn lợi hại hơn cả sư phụ của ta.
Theo khoảng cách rút ngắn, thân ảnh người kia cũng trở nên rõ ràng trong tầm mắt. Hắn một thân y phục màu xanh đơn giản, dáng người cao to, tóc đen buộc lên. Hắn lơ lửng ở trên mặt biển mười trượng, mặc cho gió biển gào thét, toàn thân cao thấp bất luận tay áo hay là tóc vẫn không nhúc nhích tí nào, ngay cả mặt biển dưới chân hắn đều không có chút gợn sóng.
Giống như không gian chỗ hắn đứng đã hoàn toàn bị phong kết.
Cả người hắn không nhúc nhích, trên người không có chút Huyền khí nào phóng ra, nhưng theo đám người Vân Triệt tới gần, một cỗ lực áp bách im lặng giống như tấm sắt càng ngày càng dày gắt gao đặt ở ngực.
- Tử tiền bối, người này là ai?
Vân Triệt thấp giọng hỏi. Người này vô thanh vô tức ở giữa phóng ra uy áp, tuyệt đối còn mạnh hơn cả Minh Vương!
Tử Cực không có trả lời, trực tiếp nhìn về phía trước nói:
- Hiên Viên Kiếm Chủ, vì sao hôm nay lại có nhã hứng một mình đứng ở chỗ này ngắm biển vậy? Chẳng lẽ gần đây trong lòng có lí giải rồi?
Hiên Viên Kiếm Chủ!
Bốn chữ này khiến ba người Vân Triệt đồng thời chấn động trong lòng.
- Hắn chính là Kiếm chủ của Thiên Uy Kiếm Vực... Hiên Viên Vấn Thiên!
Hạ Nguyên Bá nhỏ giọng nói một tiếng.
-...
Vân Triệt chậm chạp nắm chặt tay lại, qua một hồi lâu, mới buông ra chút xíu.
Thiên Uy Kiếm Vực… Là đầu sỏ trực tiếp hại cha mẹ của hắn bị phế, gia gia chết thảm! Cũng là Thiên Uy Kiếm Vực làm hại cha ruột của Tiêu Vân, làm mẫu thân hắn tự tử, khiến Tiêu Liệt đau khổ hơn hai mươi năm...
Năm đó, bi kịch của hắn và hai nhà Tiêu Vân, Minh Vương là chủ mưu phía sau, còn Thiên Uy Kiếm Vực chính là đao phủ tạo thành tất cả.
Nam tử mặc áo xanh chậm rãi quay người, lộ ra một khuôn mặt có vẻ gầy gò, không có gì lạ, ánh mắt của hắn đảo qua bốn người, cười nhạt một tiếng:
- Hóa ra là Tử tiên sinh.
Sau một câu ngắn ngủi, ánh mắt của hắn lại thẳng tắp rơi vào người Vân Triệt.
- Nếu ta không đoán sai, vị bên tay phải của Tử tiên sinh hẳn là Vân Triệt gần đây danh chấn Thiên Huyền đi.
Vân Triệt:
-...
- Ha ha, đúng vậy. Không nghĩ tới, nhân vật tuyệt thế như Hiên Viên kiếm chủ cũng sẽ lưu ý một tên hậu bối như vậy.
Tử Cực nhàn nhạt nói.
- Đó là tự nhiên.
Trên khuôn mặt bình thản của Hiên Viên Vấn Thiên lộ ra một tia ý vị thâm trường, ánh mắt vẫn nhìn thẳng Vân Triệt:
- Với tư cách là nhân vật kiệt xuất nhất thế hệ trẻ tuổi, Vân cung chủ, Ma Kiếm đại hội ba ngày sau mong ngươi đến tham dự, nếu như thiếu ngươi, Ma Kiếm đại hội sẽ mất đi không ít náo nhiệt.
Vân Triệt:
-...
- Thoạt nhìn, Tử tiên sinh cùng Vân cung chủ có chuyện quan trọng muốn làm, ta cũng không tiện trì hoãn, mời đi.
Trên mặt Hiên Viên Vấn Thiên mang vẻ thần bí khó lường, thân thể chậm rãi lên không, sau đó thân ảnh nhoáng một cái, đi về hướng của Chí Tôn Hải Điện, cũng không có hỏi thăm bọn họ muốn đi làm cái gì... Tựa hồ không có hứng thú chút nào.
- Hắn chính là Kiếm Chủ của Thiên Uy Kiếm Vực —— Hiên Viên Vấn Thiên. Không nghĩ lại gặp được hắn ở chỗ này.
Âm điệu của Tử Cực có chút tùy ý, thanh âm vừa rơi xuống, hắn đã đằng không mà lên, tiếp tục bay về hướng nam.
Vân Triệt khẽ nhíu mày, tâm hồn cũng trở nên nặng nề. Trầm mặc một lúc, hắn thì thầm trong lòng:
- Mạt Lỵ, khoảng thời gian ở trong Chí Tôn Hải Điện, rất có khả năng ta sẽ mượn lực lượng của ngươi… Ta cảm thấy có cái gì đó không thích hợp?
- Hừ!
Mạt Lỵ nhàn nhạt rên một tiếng:
- Nếu ta không muốn ngươi chết, cho dù có một vạn Hiên Viên Vấn Thiên cũng đừng nghĩ sẽ giết được ngươi. Nhưng ta thật ra rất hiếu kỳ, vì sao ngươi lại làm một giao dịch lỗ vốn như vậy với Chí Tôn Hải Điện?
- Bởi vì từ lúc ta đến Chí Tôn Hải Điện này, không hiểu sao tâm thần có chút không yên.
Thanh âm của Vân Triệt trầm trọng nói:
- Ta sợ rằng nếu không sớm lấy được, lại có biến số gì đó ở trong Ma Kiếm đại hội. Hơn nữa ánh mắt nhìn ta vừa rồi của Hiên Viên Vấn Thiên… Làm cho ta có một loại cảm giác ở trước mặt hắn không có chút bí mật nào.
- Hy vọng là ta nghĩ nhiều… Nhưng bất luận như thế nào, ta đều phải cẩn thận một chút.
- Phụ thân, Quỷ Sát Độc Tiên đã đến.
Người nói chuyện là một thanh niên mặc y phục màu xanh, sắc mặt gầy gò, ngũ quan cùng dáng người phía trên đều có chút tương tự với Hiên Viên Vấn Thiên.
Mà người đứng trước mặt hắn
cũng chính là Hiên Viên Vấn Thiên vừa mới trở lại Hải điện.
- Rất tốt.
Hiên Viên Vấn Thiên nhàn nhạt gật đầu:
- Hi vọng năng lực cổ độc của hắn giống như trong truyền thuyết. Nếu như chỉ có tiếng mà không có miếng, không có chút giá trị lợi dụng nào, vậy thì hắncũng không cần thiết lưu lại trên đời này.
- Phụ thân có cần đi gặp hắn ngay bây giờ hay không?
Thanh niên nam tử hỏi.
Hiên Viên Vấn Thiên không có đáp lại, mà bỗng nhiên chậm rãi nói ra:
- Cái tên Vân Triệt kia quả nhiên không khiến ta thất vọng, ta vừa mới gặp qua hắn ở trong Hải điện.
Thanh niên nam tử mạnh mẽ ngẩng đầu, trên mặt lộ ra nụ cười nguy hiểm:
- Vậy thì thật quá tốt.
- Trăm năm qua, ta một mực chuẩn bị đại hội, vốn nghĩ sau khi hiểu Phong Ma kiếm mới bước vào Huyễn Yêu Giới chiếm lấy Luân Hồi Kính. Không nghĩ tới, nó thế mà ở trước kỳ hạn Ma kiếm giải phong tự đưa tới cửa, thực sự là trời cũng giúp ta!
Hiên Viên Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn trời, im lặng cười.
- Luân Hồi Kính kia thật sự ẩn giấu 'bí mật Thần Huyền' sao?
Thanh niên nam tử hỏi.
- Bí mật Thần Huyền.
Hiên Viên Vấn Thiên nhắm mắt lại, nhàn nhạt cười:
- Đó chỉ là lời bịa đặt mà Minh Vương Huyễn Yêu Giới tạo để lợi dụng chúng ta mà thôi. Ha ha, phỏng chừng bây giờ, Minh Vương kia còn ngây thơ cho là mình thông minh tuyệt thế, tạo ra bí mật của Luân Hồi Kính thành công lợi dụng chúng ta để đạt thành dã tâm của hắn, thật tình không biết, nếu không phải năm đó ta đổ thêm dầu vào lửa, ba thánh địa khác há lại dễ dàng hoàn thành tâm nguyện của hắn mạnh mẽ đi vào Huyễn Yêu Giới như vậy?
- Nếu bí mật Thần Huyền là giả, vậy vì sao phụ thân còn cố chấp muốn có được Luân Hồi Kính như thế?
Thanh niên nam tử có chút cẩn thận hỏi.
- Năm đó ta đã từng hỏi qua Ma kiếm chuyện Luân Hồi Kính, nó nói cho ta biết Luân Hồi Kính là 'Huyền Thiên chí bảo ' là đồ vật mà Thần thời Thượng Cổ đều muốn có được. Mặc dù không biết nó đến tột cùng có được loại năng lực nào, nhưng đồ vật ngay cả Thần đều muốn có được tất nhiên còn vượt xa cái gọi là 'bí mật Thần Huyền' ngàn vạn lần!
- Nó vốn là thứ ta nhất định phải có sau khi hiểu được Phong Ma kiếm, mag bây giờ đồ tự đưa tới cửa, ta há có không nhận.
- Vấn Đạo, những chuyện này là bí mật chỉ có cha con chúng ta mới biết.
Hiên Viên Vấn Thiên ghé mắt nhìn con trai mình:
- Mà ở trong đó là Hải điện không phải là Kiếm Vực, một chữ đều không được nhắc lại.
- Hài nhi hiểu.