Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 782 - Chương 783: Bà La Tỏa Ra

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_783" class="block_" lang="en">Trang 392# 1

 

 

 

Chương 783: Bà la tỏa ra



- Ha... Ha... Ha...

Rốt cục Thí Nguyệt Ma Quân cũng hoàn thành biến thân, ngay cả hắn cũng không nghĩ tới, hắn đã từng chớp mắt có thể hoàn thành biến thân, bây giờ lại tốn nhiều thời gian như vậy. Sau khi Thí Nguyệt Ma Quân biến thân khí tức tăng vọt, hắc ám ma tức vờn quanh quanh thân nồng nặc hơn gấp đôi. Nhưng trên khuôn mặt không có lộ ra vẻ đắc ý khi có sức mạnh tuyệt đối, mà ngược lại càng thêm phần dữ tợn cùng phẫn nộ...và cừu hận.

Bởi vì hắn không phải là Thí Nguyệt Ma Quân trăm vạn năm trước! Lần biến thân này, sẽ làm mệnh nguyên của hắn cách thời gian hoàn toàn khôi phục chí ít một ngàn năm!!

Nhưng hắn đã cảm giác được... Nếu như không làm như vậy, ngày hôm nay hắn thật sự có khả năng chết ở trên tay Vân Triệt!

- Hiện tại bản vương muốn giết ngươi, chỉ cần mười tức!!

- Chết đi!!

Trạng thái biến thân để sức mạnh của Thí Nguyệt Ma Quân tăng vọt, nhưng gánh nặng to lớn khiến hắn hầu như có một loại cảm giác lúc nào cũng có thể bị thịt nát xương tan. Hắn không trì hoãn một cái nháy mắt nào nữa, trong tiếng gào thét giận dữ bay lên trời, xông thẳng về phía Vân Triệt, tốc độ nhanh đến mức khiến Vân Triệt giật nảy cả mình.

Sau khi Thí Nguyệt Ma Quân biến thân, dĩ nhiên tốc độ cũng tăng lên dữ dội! trong nháy mắt Vân Triệt liền phán đoán ra, tốc độ bây giờ của Thí Nguyệt Ma Quân, đã vượt qua tốc độ cực hạn khi dùng Huyễn Quang Lôi Cực của hắn! Nói cách khác, dù cho nơi này không phải Thí Nguyệt Ma Quật, mà là khu vực trống trải vô tận, hắn cũng đừng nghĩ dựa vào tốc độ để tránh né mũi nhọn!

Ma khí mãnh liệt, âm phong gào thét, theo Thí Nguyệt Ma Quân bay đến, toàn bộ cát bay đá vụn bị cuốn lên, sức gió khủng bố tuyệt luân, ở trên mặt đất cứng cỏi đến cực điểm cày ra một cái khe cực sâu!

Hai cái ma trảo bị hắc quang bao vây, lớn hơn gấp đôi so với lúc trước, giống như vuốt rồng trực tiếp đập về phía đỉnh đầu Vân Triệt... nó vẫn còn ở bên ngoài trăm trượng, đã làm cho toàn thân Vân Triệt cứng đờ, thổ địa dưới chân nhanh chóng lún xuống.

Ánh mắt Vân Triệt đông lạnh, hít một hơi thật sâu, dùng Tinh Thần Toái Ảnh tránh ra xa trong nháy mắt.

Oanh.

Hai trảo mãnh liệt của Thí Nguyệt Ma Quân oanh kích trên mặt đất, thoáng chốc, toàn bộ vách đá xung quanh mười mấy trượng nứt toác ra. Vân Triệt thuấn thân tránh ra cũng bị sóng khí như thương hải rít gào va chạm ở ngực, khiến hắn rên lên một tiếng, lộn một vòng ra sau.

- Chết!!

Thí Nguyệt Ma Quân một đòn đánh hụt, nhưng trong nháy mắt đã khóa chặt vị trí của Vân Triệt, thân thể bắn lên, bóng tối hắc ám to lớn hoàn toàn bao phủ Vân Triệt.

Vân Triệt ở giữa không trung nhanh chóng xoay người lại, vận chuyển huyền khí toàn thân, hư ảnh Phượng Hoàng, Kim Ô đồng thời hiển hiện ở sau lưng, bên trên cánh tay trái cũng nổi lên một vệt hào quang màu xanh kỳ dị, cự kiếm mang theo quang mang đỏ thắm đến từ Kim Ô cùng Phượng Hoàng thần viêm ngang trời đánh xuống.

Sau khi Thí Nguyệt Ma Quân biến thân sức mạnh tăng vọt nhưng Vân Triệt vẫn không hề sợ hãi va chạm chính diện như cũ!

Ầm ầm!!

Trong nháy mắt hắc ám cùng hỏa diễm đan chéo tạo thành hải dương, mang hết thảy đồ vật bên trong Thí Nguyệt Ma Quật vô tình nuốt hết.

Thí Nguyệt Ma Quân ở bên trong họa hải gào thét, tóc dài bay hỗn loạn, hắn cảm nhận được sức mạnh của chính mình đang bị cản trở, nhất thời ngửa đầu cười to... Nhưng tiếng cười hắn chỉ kéo dài trong nháy mắt liền đình chỉ. Bởi vì hắn cảm giác được sức mạnh của chính mình không có dễ dàng phá tan được sự cản trở nhìn như yếu đuối của Vân Triệt, để hoàn toàn nuốt chửng hắn, mà ngược lại hắn chỉ đứng ở trước người Vân Triệt ba trượng, cũng không còn cách nào đi tới.

- Cái...Cái gì!?

Tròng mắt Thí Nguyệt Ma Quân phóng to. Hắn cảm giác được khí tức của Vân Triệt cũng không có gì thay đổi, nhưng người bên cạnh hắn, chợt xuất hiện một đạo khí tức khác! cường độ của đạo khí tức này chỉ bằng một nửa Vân Triệt, nhưng nó và Vân Triệt đồng thời, chống đỡ sức mạnh của hắn!

Thí Nguyệt Ma Quân nổi giận, hai tay che kín cốt giáp, vốn tráng kiện đến doạ người lại phồng lên lần thứ hai, hai trảo liên tục nổ ra như mưa rào, hắc ám ma lực khủng bố sôi trào như biển gầm, liều mạng đánh về phía Vân Triệt, khiến hắn càng không chỗ có chỗ để trốn.

- Hống!!

Vân Triệt chợt quát lên một tiếng, Kiếp Thiên Tru Ma kiếm cũng toàn lực nổ ra, mỗi một kiếm, đều mang theo huyền lực đủ để hủy thiên diệt địa, huyền cương hóa thành hình thái trọng kiếm ở bên cạnh hắn, cũng bay lượn theo Kiếp Thiên Tru Ma Kiếm, hai thanh trọng kiếm tụ hợp cùng nhau, đúc thành một mảnh"trọng kiếm lĩnh vực" bá đạo mạnh mẽ đến cực điểm, khiến Thí Nguyệt Ma Quân đang nổi khùng cũng chỉ có thể miễn cưỡng ở bên ngoài"Lĩnh vực".

- Chuyện này... Chuyện này không thể nào!!

Da đầu Thí Nguyệt Ma Quật tê dại, con ngươi càng lúc càng phóng to. Lúc trước Vân Triệt có thể chống lại hắn, đã vượt qua suy nghĩ của hắn, càng khiến hắn không thể không đánh đổi cái giá to lớn ép mình biến thân thành hình thái chiến đấu, hắn vốn tưởng rằng sau khi mình mở ra toàn bộ sức mạnh, hoàn toàn có thể nghiền ép Vân Triệt, tùy tâm chưởng khống sự sống chết của hắn, dù như thế nào cũng không nghĩ đến, sau khi mình biến thân, dĩ nhiên bị hắn chống đỡ được!!

Sức mạnh của hắn đang điên cuồng phóng thích, mỗi một lần đều dốc hết toàn lực, không có mảy may bảo lưu, nhưng liên tục oanh kích mấy ngàn lần, toàn bộ đều bị Vân Triệt nổ ra!!

- À!!!

Tóc tai Thí Nguyệt Ma Quân dựng thẳng lên, đột nhiên huyết nguyệt ấn trước ngực hắn thả ra quang mang xích hắc khiến người ta sợ hãi, mỗi một đạo ma văn trên người, đều loé ra huyết quang khiến người ta kinh sợ.

Tất cả hắc ám ma tức bất động ở trong chớp mắt, thế giới xuất hiện một khoảnh khắc im lặng trong nháy mắt, giống như thời gian bỗng nhiên bất động. Tiếp theo, trên người Thí Nguyệt Ma Quân phát sinh ra một tiếng rít gào giống như đến từ luyện ngục, hết thảy khí tức hắc ám bên trong Thí Nguyệt Ma Quật điên cuồng bốc lên, hóa thành một con cự đại Ma Thần đến từ Cửu U Thâm Uyên, mang Vân Triệt nhỏ bé đến mức không thể tả nuốt vào trong bóng tối vô cùng vô tận.

- Vĩnh Dạ Trầm Luân!!

Bỗng nhiên vô tận hắc ám từ bốn phương tám hướng đè xuống, nuốt chửng ánh sáng, nuốt chửng không gian, thậm chí nuốt chửng trọng kiếm của hắn, một cái chớp mắt tiếp theo, sẽ đem mang hắn cùng huyền cương hoàn toàn nuốt chửng.

Vân Triệt không hề có vẻ sợ hãi, ánh mắt trở nên âm hàn, trên người vốn là hỏa diễm mạnh mẽ cực hạn lại bốc lên một phần nữa. Trọng kiếm trong tay cùng huyền cương hóa thành trọng kiếm đồng thời giơ lên, thả ra hai cỗ khí tức mênh mông mênh đến mức khiến thiên địa thất sắc.

- Diệt Thiên Tuyệt Địa!!

Ầm!!!!

Tiếng nổ đáng sợ, nuốt hết thảy âm thanh trong tiểu thế giới này.

Năng lượng do nổ tung điên cuồng lan tràn, thiên địa rung động, ngay cả không gian cũng ở dưới nguồn sức mạnh kinh khủng này co rúm lại, phát sinh ra nhiều tiếng đổ nát.

Tiếp theo, ngàn trượng hư không cũng bị đổ nát! Ở trước mặt sức mạnh như vậy, không gian cũng yếu đuối như tờ giấy mỏng.

Mười mấy hố đen to to nhỏ nhỏ thoáng hiện ở trong chớp mắt đó, rồi lại biến mất.

Năng lượng ở trung tâm vụ nổ, khiến Vân Triệt cùng Thí Nguyệt Ma Quân chịu đựng lực oanh kích cùng phản chấn to lớn.

Hai người đã tách ra xa trăm trượng. Nếu không phải vách đá nơi này cứng cỏi đến mức tận cùng cản trở lại thì bọn họ đã bị xung kích ra bên ngoài mấy chục dặm.

Vân Triệt vịn tay vào vách đá chầm chậm đứng lên, vừa đứng lên thì cái vách đá hắc ám kia cũng ầm ầm đổ nát.

Trên Kiếp Thiên Kiếm có một dòng máu đổ xuống. Cỗ sức mạnh vừa nãy cực kỳ kinh khủng, nhưng tuyệt đại đa số lực lượng đều do hai cánh tay của hắn gánh chịu, khiến hộ khẩu hai tay cầm kiếm của hắn bị nứt ra, huyết nhục lật ra ngoài, xương cánh tay ít nhất bị đánh ra mười mấy vết nứt. Chỉ là hắn không có cảm giác được chút đau đớn nào... cảm giác quá mức kịch liệt mất, để hai cánh tay của hắn hầu như mất đi tri giác, tất cả đều dựa vào ý chí và chấp niệm, vững vàng nắm Kiếp Thiên Kiếm nặng triệu cân trong tay như cũ.

Huyền cương đã biến mất, nó bị luồng sức mạnh vừa nãy trực tiếp đánh tan nhưng huyền cương là sức mạnh huyết thống, coi như bị đánh tan một vạn lần, cũng có thể phóng thích ra như lúc đầu.

Thương thế của Thí Nguyệt Ma Quân nhìn qua so với hắn nhẹ nhàng hơn rất nhiều, ngoại trừ xương ngực bị Vân Triệt cắt ngang lúc trước, trên cánh tay chỉ có vài đoạn xương đứt đoạn, máu chảy ồ ạt.

Nhưng đây chỉ là biểu hiện bên ngòi, kì thực, tình hình của hắn so với Vân Triệt thảm hơn nhiều lắm. Vân Triệt phóng thích huyền cương, chỉ khiến huyền lực tiêu hao.

Còn trạng thái biến thân của hắn, không chỉ khiến tiêu hao của hắn tăng gấp bội, thân thể còn phải chịu đựng gánh nặng to lớn! nếu tiếp tục ở dưới trạng thái siêu gánh nặng này liều mạng phóng thích toàn bộ lực lượng, thì hậu quả khó có thể tưởng tượng được.

Nếu như Vân Triệt tới gần một chút, sẽ nhìn thấy bên trên vảy giáp cùng cốt giáp ngoài thân thể hắn, phủ kín từng đạo từng đạo vết nứt nhỏ bé.

Thí Nguyệt Ma Quân ngã trên đất, toàn thân mềm yếu, nửa ngày không thể đứng lên được, hai con ngươi hắc ám càng kịch liệt co rúm lại, như rơi vào trong ác mộng.

- Thí Nguyệt Ma Quân... cái này đã... là... cực hạn của ngươi à!!

Vân Triệt kéo lê Kiếp Thiên Kiếm, từng bước một đi về phía Thí Nguyệt Ma Quân. Âm thanh của hắn trở nên khàn khàn, bước chân cũng đặc biệt trầm trọng, hô hấp càng là ồ ồ. Bất luận là huyền cương, hay là"Diệt Thiên Tuyệt Địa", đều tạo thành tiêu hao rất lớn đối với hắn, hơn nữa hai tay chấn thương, nội phủ trọng thương, khiến trạng thái lúc này của hắn đã là cực kỳ kém.

Nhưng hắn cảm giác, Thí Nguyệt Ma Quân còn kém hơn so với hắn! tuy rằng hắn vẫn duy trì trạng thái biến thân như trước, nhưng khí tức còn yếu hơn một phần so với hắn.

Coi như vết thương trên người nặng hơn gấp mười lần, hắn cũng sẽ không lãng phí thời gian... Tuyệt không thể để cho Thí Nguyệt Ma Quân một tức thời gian thở lấy hơi.

- Ngươi... ngươi không phải... loài người!!

Thí Nguyệt Ma Quân chống đỡ thân thể đứng lên, hắn toàn lực ngưng tụ ma tức, nhưng ma khu giống như đã biến thành một cái vại nước bị rò, mặc cho hắn ngưng tụ, nhưng thủy chung không cách nào vượt trên khí tức của Vân Triệt.

Dù như thế nào đi nữa hắn cũng không thể tin được Vân Triệt là một tên nhân loại... Lấy thân thể thấp kém của loài người, làm sao có khả năng nắm giữ sinh mệnh lực hùng hậu cùng sức chịu đựng vượt qua hắn!

- Để ngươi thất vọng rồi! Ta là một người sinh trưởng ở một nơi gọi là Thiên Huyền đại lục!! Ngày hôm nay, chính là giờ chết của ngươi... Cũng là kết cục miệt thị loài người của ngươi!

Cảm giác hai tay bắt đầu khôi phục, cảm giác đau nhức thay thế trạng thái mất tri giác, Vân Triệt thở hổn hển, tay nắm Kiếp Thiên Kiếm càng ngày càng chặt.

- Điệp ô ô ô ô... Hi ha ha ha ha... Gào gừ gào gừ ô ô...

Đúng lúc này, một cái thanh âm âm u khủng bố đến cực điểm từ nơi sâu xa trong hang động phía sau Thí Nguyệt Ma Quân truyền đến, âm thanh giờ khóc giờ cười, lúc giống như khóc lúc giống như cười, chỉ mới nghe vào trong tai, liền khiến toàn thân người ta băng hàn, một luồng sợ hãi ngưng tụ.

Bước chân Vân Triệt đình chỉ lại theo bản năng. Đây là âm thanh tới từ U Minh Bà La Hoa. Nhưng hắn nhớ lại, thời điểm hắn cùng đám người Tử Cực tiến vào Thí Nguyệt Ma Quật, đã nghe được thanh âm như quỷ khóc của U Minh Bà La Hoa, khoảng cách đến vị trí của U Minh Bà La Hoa đại thể là bốn mươi, năm mươi trượng. Sau khi tạm thời rời đi, đúng hơn là từ lúc tử chiến cùng Thí Nguyệt Ma Quân đến giờ, đã vượt qua khoảng cách này, như vậy sẽ không nghe được âm thanh này nữa.

Nhưng hiện tại, chỗ đứng hắn cách vị trí U Minh Bà La Hoa khoảng ba dặm, vậy mà cái thanh âm quỷ khóc này vẫn nghe thấy rõ ràng! Hơn nữa so với lúc trước càng thêm âm u nhiếp hồn, khiến tâm thần sợ hãi.

Nhưng lúc này trên mặt Thí Nguyệt Ma Quân, bỗng nhiên lộ ra vẻ mừng như điên.

- Trời giúp bản vương... Ha... Ha ha ha ha ha!!

Thí Nguyệt Ma Quân phát sinh một tiếng cười lớn gần như điên, sau đó hắn điên cuồng vận chuyển hết thảy sức mạnh còn lại trên người, mặc kệ vết thương trên người nứt toác, bỗng nhiên cuốn lên một luồng sóng khí màu đen hướng về nơi sâu xa của Thí Nguyệt Ma Quật phóng đi.

Vân Triệt hơi run rẩy, tiếp theo sắc mặt khẽ biến, lẽ nào...

- Lập tức ngăn cản hắn!!

Bỗng nhiên Mạt Lỵ kêu to một tiếng:

- Nhất định là U Minh Bà La Hoa hoàn toàn mở ra rồi! bên trong U Minh Bà La Hoa chất chứa lực lượng âm minh to lớn, nếu như bị hắn ăn được, chẳng những có thể chữa trị hồn nguyên của hắn, còn có thể khiến sức mạnh cùng thương thế của hắn cấp tốc khôi phục ở trong thời gian ngắn!

Ầm!!

Huyền khí toàn thân Vân Triệt bạo phát, toàn bộ vết thương trên hai tay nứt toác, tiên huyết phun ra, Kiếp Thiên Kiếm cũng bị hắn thu hồi trong nháy mắt, cả người hóa thành một đạo ánh chớp rơi xuống đất, đuổi sát theo Thí Nguyệt Ma Quân.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment