Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 784 - Chương 785: Liều Mạng Đặt Cược

. ._393__1" class="block_" lang="en">Trang 393# 1

 

 

 

Chương 785: Liều mạng đặt cược



Nguy rồi!!

Nhìn lấy cánh U Minh Bà La Hoa bị Thí Nguyệt Ma Quân một hơi nuốt vào, một cỗ lương khí từ trong ngoài lan tràn ra toàn thân Vân Triệt.

Rốt cục tình huống xấu nhất vẫn phơi bày ở trước mắt hắn.

Chẳng những khát vọng bắt được U Minh Bà La Hoa của hắn thất bại, mà lực lượng, thương thế của Thí Nguyệt Ma Quân cũng sẽ nhanh chóng khôi phục! Mà ở trong một khu vực phong bế tuyệt đối như này cho dù là Thái Cổ Huyền Chu cũng không thể đào thoát. Hết lần này tới lần khác Mạt Lỵ lại không có cách nào hiện thân ở trong này!

Trước mắt, gần như là tuyệt cảnh tàn khốc nhất Vân Triệt từng tao ngộ qua.

Thí Nguyệt Ma Quân mang U Minh Bà La Hoa nuốt vào say mê giang hai cánh tay ra, nhắm mắt lại, cảm thụ lực lượng của U Minh Bà La Hoa khuếch tán bên trong cơ thể, một loại cảm giác vô cùng thư thích lan tràn ra toàn thân, cho đến tận sâu trong linh hồn, để đau xót toàn thân hắn gần như biến mất không còn tăm tích.

Hắc ám khí tức trên người, lấy một cái tốc độ tương đối nhanh hồi phục... Vân Triệt và chính Thí Nguyệt Ma Quân đều cảm giác rõ ràng. Vết thương phủ kín trên thân hắn cũng ở lúc này nổi lên tử quang hơi yếu, tiếp theo, những vết thương này lấy tốc độ nhanh đến mức mắt thường có thể thấy, bắt đầu khép lại.

- Ha ha ha ha!

Thí Nguyệt Ma Quân cuồng tiếu. Mỗi lần nuốt U Minh Bà La Hoa, đều là thời khắc hắn say mê nhất, mà lần này, so với bất kỳ lần nào trong dĩ vãng đều say mê hơn. Nghĩ đến việc Vân Triệt ra sức giãy dụa nhưng lúc sau chỉ có thể đối mặt tuyệt vọng, thì trong lòng của hắn càng có khoái ý mãnh liệt:

- Nhân loại hèn mọn! Lần này, xem ngươi còn giãy dụa như thế nào trong tay bản vương!!

- Ngươi sẽ lập tức biết được hậu quả của việc làm bản vương triệt để tức giận! Bản vương sẽ cho ngươi biết cái gì là luyện ngục đáng sợ nhất trên đời này!!

"..."

Cảm thụ được khí tức của Thí Nguyệt Ma Quân đang nhanh chóng tăng lên, trơ mắt nhìn vết thương của hắn nhanh chóng khép lại, toàn thân Vân Triệt trở nên băng lãnh, nội tâm chìm xuống, nhưng bên trong đại não lại vô cùng thanh tỉnh...

Càng ở trong tuyệt cảnh, hắn càng trở nên thanh tỉnh!

Lúc trước Mạt Lỵ đã nói qua, lấy trạng thái của Thí Nguyệt Ma Quân, sau khi nuốt U Minh Bà La Hoa, chỉ cần trăm tức ngắn ngủi, là có thể khôi phục hơn phân nửa huyền lực cùng hơn phân nửa thương thế! Mà hắn nuốt vào là năm cánh hoa, chứ không phải là một đóa hoa hoàn chỉnh, cho nên thời gian này sẽ dài hơn một chút.

Trăm tức thời gian khôi phục hơn phân nửa, mặc dù chuyện này kinh thế hãi tục, nhưng dù sao vẫn là trăm tức... mà không phải là trực tiếp tuyệt vọng trong nháy mắt!!

U Minh Bà La Hoa bị mất năm cánh hoa... Nhưng còn bốn cái lưu lại!!

Nói không chừng lực lượng bốn cánh U Minh Bà La Hoa cũng đủ để trợ giúp Mạt Lỵ đạt được tân sinh!! Coi như không thể, cũng sẽ có ích lợi rất lớn.

Lông mày Vân Triệt trầm xuống, tâm niệm nhanh chóng suy chuyển... hiện tại Thí Nguyệt Ma Quân bị thương rất nặng, lực lượng tiêu hao cũng rất lớn, trước khi hắn dựa vào U Minh Bà La Hoa khôi phục lại trạng thái hoàn chỉnh, nếu như mình có thể giết hắn...

Không! Không có nếu như! Đây là lựa chọn duy nhất của hắn, hy vọng duy nhất... Nếu không, một khi Thí Nguyệt Ma Quân khôi phục, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ!!

Nhưng, thực lực tổng hợp của Thí Nguyệt Ma Quân và trạng thái bây giờ của hắn vốn cách xa nhau, lại thêm việc hắn có ma thân... Lúc trước ác chiến mấy canh giờ đều không thể đánh rụng nửa cái mạng của hắn! Nghĩ lại ở trong mấy chục tức ngắn ngủi đánh chết hắn, căn bản khó như lên trời!

Nhưng cục diện trước mắt, căn bản không cho Vân Triệt được phép do dự cùng cân nhắc. Bởi vì mỗi khi qua một hơi, lực lượng của Thí Nguyệt Ma Quân liền tăng trưởng một điểm, thương thế sẽ khôi phục một điểm!! Nói cách khác qua mỗi một hơi, hi vọng vốn xa vời như là đom đóm trong thâm uyên sẽ càng thêm xa vời! Có lẽ hai mươi tức, thậm chí mười hơi về sau, ngay cả một chút hơi khả năng cũng không có.

Một phương diện khác, coi như hắn dùng đầu ngón chân cũng biết được, động tác kế tiếp của Thí Nguyệt Ma Quân cũng không phải là giao thủ với hắn, mà là toàn lực thoát khỏi hắn sau đó vọt tới chỗ U Minh Bà La Hoa lần nữa! Đến lúc đó, chẳng những bốn cánh U Minh Bà La Hoa còn dư lại cũng sẽ rơi vào ma trảo của Thí Nguyệt Ma Quân... mà ngay cả cơ hội hắn tới gần U Minh Bà La Hoa cũng không có, chứ đừng nói chi là giãy dụa cùng hi vọng cuối cùng!

Hai mắt Vân Triệt trừng lớn, phóng xạ ra quang mang âm tàn mà quyết tuyệt, hai tay gắt gao nắm chặt Kiếp Thiên Kiếm, gần như muốn mang nó gắn vào trong thịt... Ở trước mặt tình huống chỉ có lựa chọn, hậu quả, đại giới đã bị hắn hoàn toàn ném khỏi tâm hồn!

- Thí —— Nguyệt —— Ma —— Quân!!

Vân Triệt gần như xé rách cổ họng rống to một tiếng, tốc độ phóng tới chỗ Thí Nguyệt Ma Quân chậm lại trong sát na bỗng nhiên bạo tăng.

- Vân Triệt, ngươi...

Trong nháy mắt Mạt Lỵ đã biết ý đồ của Vân Triệt, nhưng lời khuyên can của nàng còn chưa ra khỏi miệng, liền bị nàng nuốt xuống... Bởi vì với tình cảnh trước mắt, thì cái này chính là lựa chọn duy nhất của hắn!

Không thể không lấy tính mệnh ra làm tiền đặt!

Mặc dù làm như vậy có khả năng chết bất đắc kỳ tử, nhưng ít ra còn có thể có một tia hy vọng mong manh!

- Tà Thần đệ tứ cảnh —— oanh thiên!!

Ầm!!

Một tiếng oanh minh vô cùng ngột ngạt từ bên trong huyền mạch của Vân Triệt vang lên. Tất cả huyền quan hoàn toàn mở ra, toàn bộ Tà Thần huyền mạch bành trướng đến mức lớn gấp hai bình thường trong nháy mắt... Gần như nổ tung!!

Cùng lúc đó, một cỗ khí lãng cuồng mãnh từ trên người hắn bạo phất, khiến hắc ám khí tức xung quanh đều bị gạt ra! Cổ khí lãng này khủng bố đến mức, để Thí Nguyệt Ma Quân đang cuồng tiếu như bị trọng chùy oanh kích, hung hăng đụng bay ra bên ngoài, nện ở trên một cái vách đá.

Tiếng cuồng tiếu của Thí Nguyệt Ma Quân lập tức nghẹn lại, hắn vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía Vân Triệt, bên trên đồng tử còn sót lại một chút đắc ý cùng khoái ý lập tức tuôn ra hoảng sợ...

Vân Triệt đang phóng tới chỗ hắn hoàn toàn không thấy, thay vào đó là một huyết nhân toàn thân nhuốm máu, phóng thích ra khí tức khủng bố! Đầu của hắn dựng thẳng lên, hỏa diễm lượn lờ quanh thân, huyền khí phóng ra rõ ràng là màu hồng sắc xúc mục kinh tâm! Hai mắt của hắn, càng giống như là máu tươi, biến thành một mảnh huyết hồng!

Huyết nhục bên ngoài hai cánh tay và toàn thân hắn nứt ra vô số vết rách xúc mục kinh tâm, máu chảy ra ngoài giống như từng đạo từng đạo suối phun. Cả người giống như là bị thiên đao vạn quả, từ trong huyết trì vớt ra, toàn thân cao thấp gần như không tìm thấy một địa phương nào hoàn hảo!

Vẻ bề ngoài này đủ để một người bình thường bị dọa đến mặt không còn chút máu, nhưng tuyệt đối không thể hù dọa được Thí Nguyệt Ma Quân, thứ khiến Thí Nguyệt Ma Quân hoảng sợ, là khí tức cuồng bạo phóng ra trên người hắn!!

Nếu như nói lúc trước Vân Triệt là một đám hỏa diễm... Như vậy huyết nhân trước mắt, giống như là một tòa núi lửa đang phun trào mãnh liệt! Khủng bố đến mức để thần kinh toàn thân Thí Nguyệt Ma Quân co rút lại, linh hồn được cánh U Minh Bà La Hoa tẩm bổ càng xuất hiện cảm giác nguy hiểm cực độ khép lại trong nháy mắt.

Mà thanh cự kiếm màu đỏ trong tay hắn đã chứng minh... huyết nhân này chính là Vân Triệt!!

- Ngươi...

Thí Nguyệt Ma Quân gắt gao dựa vào vách tường phía sau lưng, không còn cách nào cười ra tiếng.

Thời điểm Vân Triệt mở ra cảnh quan"Oanh thiên", thần kinh của hắn đã bị vô tận đau nhức bao phủ, hắn cảm giác một cỗ sức mạnh vô cùng đáng sợ đang nổ tung trong thân thể... Mà cỗ lực lượng này xa xa vượt ra cực hạn mà thân thể hắn có thể chịu đựng, hắn cảm giác được thân thể, ngũ tạng của mình ở một khắc huyền lực nổ tung này hoàn toàn nổ theo... Ngay cả thế giới trước mắt, đều trở nên hoàn toàn đỏ ngầu.

Trừ màu huyết hồng ra, cũng không nhìn thấy cái khác...

Chỉ có một luồng ý chí không chịu tắt đi, vẫn một mực tập trung vào khí tức của Thí Nguyệt Ma Quân.

Hắn giơ hai tay đã gần như hoàn toàn mất đi tri giác, dùng hết niềm tin của mình, đập về phía Thí Nguyệt Ma Quân.

Con ngươi Thí Nguyệt Ma Quân lập tức co vào bằng lỗ kim... Trăm vạn năm trước, lực lượng như vậy đối với hắn mà nói căn bản không đáng nhắc tới. Nhưng đối với hắn bây giờ mà nói, lại là thứ để hắn không cách nào đình chỉ hoảng sợ.

Lần theo hào quang màu tím nơi khóe mắt, hắn muốn phóng tới vị trí U Minh Bà La Hoa, nhưng ma thân của hắn vừa mới tiến về phía trước một bước, liền bị cỗ khí tức khủng bố đang đâm tới cưỡng ép quay lại, phía sau lưng như bị đóng đinh ở trên vách tường, đừng nói là vọt tới trước, ngay cả việc nhấc chân lên đều trở nên vô cùng gian nan. Từng cái bộ phận trên người, giống như bị núi cao vạn trượng gắt gao trấn áp.

Kiếm mang màu đỏ càng ngày càng gần, hoảng sợ trong con mắt Thí Nguyệt Ma Quân cũng càng lúc càng lớn. Hắn rống to một tiếng, dốc hết tất cả lực lượng toàn thân, cuốn lên một cái vòng xoáy so với thâm uyên còn muốn u ám hơn vạn lần, gào thét đánh về phía trước.

Thời điểm vòng xoáy đen kịt đánh ra,"Oanh thiên" mang theo kiếm mang màu đỏ cũng lật xuống. Vòng xoáy đen kịt ngưng tụ tất cả tàn lực của Thí Nguyệt Ma Quân lập tức đình chỉ hướng về phía trước, sau đó bị kiếm mang màu đỏ áp chế từng chút, thôn phệ, cắn nuốt... Cho đến khi hoàn toàn tan biến.

Thế giới trước mắt Thí Nguyệt Ma Quân bị màu đỏ vô tận bao trùm, con ngươi của hắn phóng đại đến mức tận cùng, nổ tung ra vô số tơ máu. Tiếng oanh minh kinh thiên động địa, xen lẫn tiếng gào thét tuyệt vọng, vang dội mỗi một cái ngóc ngách Thí Nguyệt Ma Quật...

Oanh —— ----

- Ô a a a a a a a a a!!!

Vách đá đen nhánh điên cuồng vỡ vụn, vô số đá vụn cuồn cuộn rơi xuống. Thí Nguyệt Ma Quật đang run rẩy, toàn bộ thiên địa như đang run rẩy, hủy diệt phong bạo phun trào bốn phía bên trong ma quật, vừa đi vừa va chạm, chôn vùi tất cả đồ vật có thể chôn vùi. Toàn bộ chỗ sâu trong ma quật, bị ngọn lửa màu vàng kim cháy hừng hực tràn ngập, phong bạo điên cuồng tàn phá thật lâu không tắt...

Đây là lần thứ nhất Vân Triệt mở ra"Oanh thiên", cũng là kiếm thứ nhất hắn đánh ra sau khi mở"Oanh thiên". Kết cục sau một kiếm này là cái gì, Mạt Lỵ không biết. Nhưng nàng hoàn toàn có thể xác định,"Oanh thiên" chi lực là thứ mà hiện tại Vân Triệt khó có khả năng thừa nhận! Thời điểm Vân Triệt mạnh mẽ mở ra cảnh giới"Oanh thiên", huyền lực bùng nổ trong nháy mắt đó, Mạt Lỵ đã thấy rõ ngũ tạng Vân Triệt đều nứt, huyết dịch toàn thân đảo lưu, kinh mạch đứt từng khúc, chỉ có xương cốt được Long Thần chi tủy bao phủ là không có nứt vỡ.

Đây chỉ là một cái sát na... Về sau, từng hơi thở nhỏ, đều sẽ chuyển biến xấu đi!!

Có lẽ chỉ cần thời gian một hai hơi thở, thân thể Vân Triệt sẽ bạo liệt mà chết, ngay cả toàn thây cũng đừng nghĩ lưu lại.

Tình cảnh như thế, khiến Mạt Lỵ không có nửa điểm do dự, thời điểm Vân Triệt dùng hết ý chí oanh ra một kiếm kia, hồn thể Mạt Lỵ cũng rời khỏi Thiên Độc Châu, tiến vào thân thể Vân Triệt, bốn đạo quang mang tinh hồng vội vàng bắn ra, đâm xuyên mấy cái tạng khí của Vân Triệt, thẳng tới huyền mạch, vô cùng tinh chuẩn điểm vào phía trên bốn cái Tà Thần cảnh quan.

Lực lượng của Mạt Lỵ có biết bao bá đạo, bốn đạo ánh sáng đỏ thắm biến mất, bốn cái Tà Thần cảnh quan của Vân Triệt sắp bị bùng nổ vì huyền khí lập tức tan biến. Mạt Lỵ thở ra một hơi, lập tức trở về bên trong Thiên Độc Châu.

Hồn thể của nàng e ngại ma khí bên trong Thí Nguyệt Ma Quật, mà hiện tại dù sao Vân Triệt cũng ở chỗ sâu bên trong Thí Nguyệt Ma Quật, dưới sự tiêm nhiễm, cũng sẽ có một phần nhỏ ma khí tràn nhập bên trong thân thể. Tuy Mạt Lỵ chỉ dừng ở bên trong thân thể Vân Triệt một thời gian cực ngắn, nhưng sau khi trở lại Thiên Độc Châu, nàng vẫn nổi lên một cỗ cảm giác cực kỳ khó chịu.

Mạt Lỵ nhanh chóng ngưng thần, qua một hồi lâu, loại cảm giác khó chịu này mới biến mất.

Nàng mở to mắt một lần nữa, nhìn hướng ra thế giới bên ngoài.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment