Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 794 - Chương 795: Nguy Cảnh

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_795" class="block_" lang="en">Trang 398# 1

 

 

 

Chương 795: Nguy cảnh



Chí Tôn Hải Điện, phía dưới màn đêm.

- Ngươi nói cái gì? Vân Triệt đã trở về.

Tin tức này để Hải Hoàng Khúc Phong Ức có chút chấn kinh.

Lúc trước nàng đã nhận ra kết giới Thí Nguyệt Ma Quật có dị động, liền để cho người nhanh chóng tiến về điều tra, không nghĩ tới đạt được một cái tin tức để cho nàng kinh ngạc không thôi.

- Vân Triệt cùng Thánh Vực Hạ Nguyên Bá và Phượng Hoàng Thần Tông Tuyết công chúa đồng thời trở về, trước mắt ở trong Vân Điện. Sự tình hắn trở về bị rất nhiều người phát giác, mặc dù không người ra mặt, nhưng chắc chắn sẽ rất nhanh truyền ra.

Trước người Hải Hoàng, có một vị trưởng lão Hải Điện mặc áo bào xanh cung kính nói.

"..."

Hải Hoàng Khúc Phong Ức lặng lẽ một hồi, thấp giọng nói:

- Mấy ngày trước bản hoàng tự mình tiếp kiến Vân Triệt, lấy năng lực của hắn, quả quyết không có khả năng ở trong Thí Nguyệt Ma Quật sống qua ba ngày, càng không có khả năng từ đó thoát ra... xem ra, chuyện sư phụ Đoạt Thiên lão nhân của hắn, là sự thật.

- Hải Hoàng đại nhân, việc này liên quan đến cấm địa Hải Điện ta, phải chăng cần lập tức dẫn hắn đến gặp mặt Hải Hoàng.

- Không!

Hải Hoàng Khúc Phong Ức trực tiếp bác bỏ, thản nhiên nói:

- Mặc dù bản hoàng rất muốn biết đến tột cùng hắn từ bên trong Thí Nguyệt Ma Quật thoát ra như thế nào, nhưng Ma Kiếm đại hội đã tới gần, không thể sảy ra bất cứ chuyện gì. Chuyện này, vẫn là chờ sau khi Ma Kiếm đại hội rồi nói.

Cùng một thời gian, một địa phương khác của Chí Tôn Hải Điện.

- Phụ thân, hài nhi có chuyện quan trọng bẩm báo... Vân Triệt đã trở về! Bây giờ đang ở Vân Điện, hài nhi tận mắt nhìn thấy!

- A

Hiên Viên Vấn Thiên đang nhắm mắt dưỡng thần liền mở to mắt, có chút nghiêng đầu, trên mặt cũng không kinh ngạc, nhàn nhạt mỉm cười một tiếng:

- Cái kia không thể tốt hơn. Vi phụ còn tiếc nuối Ma Kiếm đại hội ngày mai thiếu một vở kịch, kể từ đó, cái khuyết điểm này cũng viên mãn.

- Phụ thân, chẳng lẽ ngươi không hiếu kỳ làm sao hắn từ trong Thí Nguyệt Ma Quật đi ra.

Mặt mũi Hiên Viên Vấn Đạo tràn đầy vẻ không hiểu:

- Từ khi hắn tiến vào Thí Nguyệt Ma Quật đến bây giờ, đã qua hơn bốn mươi canh giờ, thế mà hắn còn sống đi ra! hơn nữa kết giới kia, ngay cả phụ thân cũng không có biện pháp, hắn vậy mà có thể...

- Không cần thiết.

Hiên Viên Vấn Thiên trầm giọng nói:

- Thêm năm canh giờ nữa, chính là thời điểm tổ chức Ma Kiếm đại hội. Vi phụ vì một ngày này, đã chờ đợi ngàn năm, chuẩn bị ngàn năm, đây là thời khắc cuối cùng, không cho phép bất luận sai lầm gì! Thiên đại sự tình cũng phải đặt sang bên!

- Vâng, hài nhi nhất thời sốt ruột, lỗ mãng.

Hiên Viên Vấn Đạo vội vàng cúi đầu, lại cẩn thận nói:

- Vậy có cần phái người đi theo dõi Vân Triệt không?

- Không cần!

Lông mày Hiên Viên Vấn Thiên có chút trầm xuống, sóng mắt bình tĩnh như nước, nhưng chỗ sâu lại lay động hàn mang để cho người ta không rét mà run:

- Ngược lại, đừng cho hắn phát giác được một chút xíu dị thường, để hắn an an ổn ổn tham gia Ma Kiếm đại hội ngày mai. Nếu Ma Kiếm đại hội thiếu đi hắn... Hừ, sẽ không thú vị chút nào!

- Vâng!

Hiên Viên Vấn Đạo nhanh chóng đáp lại, sau đó cười lạnh một tiếng:

- Nhất định Vân Triệt có nằm mộng cũng không nghĩ ra, lai lịch của hắn đã sớm bị phụ thân thăm dò tám chín phần mười! Sau khi Ma kiếm giải phong, Luân Hồi Kính, cũng sớm là vật trong bàn tay phụ thân.

- Chuyện xảy ra khi nào? những người khác xảy ra chuyện, có biết là ai làm hay không.

Vân Triệt vội vàng truyền âm, rất nhanh, Băng Vân Tiên phách liền truyền đến câu trả lời chắc chắn.

Ba ngày trước... Đã trải qua ba ngày!

Vân Triệt vốn muốn tĩnh tâm chữa thương cũng không còn cách nào ngồi yên, trong lúc nhất thời nóng lòng như ma... ba ngày trước Tiêu Vân mất tích, thời gian như vậy là ngay sau khi bản thân tiến vào Thí Nguyệt Ma Quật!

- Mạt Lỵ, chúng ta...

Lời vừa ra khỏi miệng, bỗng nhiên Vân Triệt tỉnh lại. Mạt Lỵ đã bắt đầu tái tạo thân thể, tuyệt không thể nhận bất kỳ quấy rầy nào! Hắn muốn tìm nàng thương lượng cũng không thể.

Hơn nữa, hắn không thể rời khỏi Mạt Lỵ quá hai mươi dặm... Cũng không cách nào lập tức trở về Lưu Vân thành!

Vân Triệt hít sâu một hơi, để cho mình nhanh chóng tỉnh táo lại.

Đến cùng là chuyện gì xảy ra! vì sao Tiêu Vân lại mất tích.

Sống không thấy người, chết không thấy xác, lúc chuyện xảy ra không nghe được bất luận tiếng vang gì không bình thường, thậm chí không tìm được bất luận dấu vết đánh nhau nào, lấy thực lực của Tiêu Vân cùng Thiên Hạ Đệ Nhất, có thể khiến Tiêu Vân không có lực phản kháng, để Thiên Hạ Đệ Nhất không phát giác gì, thì thực lực của đối phương nhất định là Đế Quân!!

Nhìn chung Thiên Huyền đại lục, có được huyền giả cấp Đế Quân trừ bốn đại thánh địa ra, chỉ còn lại Phượng Hoàng Thần Tông... Cùng một tên Phần Tuyệt Trần. Lấy tính tình Phần Tuyệt Trần quả quyết không làm chuyện như vậy, Phượng Hoàng Thần Tông cũng không có chút lý do nào, vậy cũng chỉ còn bốn đại thánh địa!

Thế nhưng tại sao bốn đại thánh địa phải động thủ đối với Tiêu Vân.

Chẳng lẽ, là Nhật Nguyệt Thần Cung bởi vì cách nào đó biết được ta dựng lên"Đoạt Thiên lão nhân", từ đó động thủ trả thù, bắt Tiêu Vân đi uy hiếp ta.

Không đúng! Nếu thật sự là như thế, lấy thực lực Nhật Nguyệt Thần Cung, sau khi đâm thủng"Ngụy trang" của ta, muốn đối phó ta dễ như trở bàn tay, căn bản không cần vẽ vời cho thêm chuyện. Coi như thật muốn bắt người uy hiếp ta, cũng nên là gia gia hoặc tiểu cô mụ thì thích hợp hơn, tại sao lại là Tiêu Vân.

Đúng rồi... Tại sao lại là Tiêu Vân!

Lông mày Vân Triệt trầm xuống, theo hắn tỉnh táo lại, càng phát ra tình thế nghiêm trọng.

Chẳng lẽ thân phận Tiêu Vân... Bại lộ

Không... Không có lý do a! trong ba người Tiêu Vân, Thiên Hạ Đệ Nhất, Thiên Hạ Đệ Thất, thì chỉ có Thiên Hạ Đệ Nhất cùng Thiên Hạ Đệ Thất bởi vì đặc tính Tinh Linh nhất tộc, mặc dù ngụy trang hoàn mỹ, nhưng vẫn ồn tại một chút sơ hở. So với bọn hắn, Tiêu Vân không trở bị nhận ra đến từ Huyễn Yêu Giới mới đúng!

Bởi vì hắn là một khuôn mặt hoàn toàn xa lạ, lại từ đâu để cho người ta biết hắn đến từ Huyễn Yêu Giới.

Huống chi tính tình Tiêu Vân vốn rất cẩn thận, thời điểm tại Lưu Vân thành ngay cả huyền lực đều không động tới.

Mấy tháng này, nhiều lần đi tới đi lui Lưu Vân thành như vậy, cũng không thấy bọn hắn bị thăm dò hoặc chú ý tới... Chỉ mấy lần ngẫu nhiên phát hiện khí tức Phần Tuyệt Trần mà thôi.

- Chẳng lẽ là...

Một cái khả năng đáng sợ, cũng là hậu quả nghiêm trọng nhất hiện lên trong óc Vân Triệt:

- Bên trong Huyễn Yêu Giới có người của bốn đại thánh địa...

Ngực Vân Triệt chập trùng, hít một hơi thật dài. Sau đó nâng cánh tay phải lên, lấy Băng Vân Tiên phách ra.

- Mộ Dung sư bá, nghĩ biện pháp nói cho tiểu cô mụ biết, Tiêu Vân hắn bình an vô sự, ta đã biết hắn ở địa phương nào, ngày mai sẽ dẫn hắn trở về, bảo bọn họ an tâm. Còn có...

Vân Triệt dừng lại một chút, thanh âm trở nên nặng nề:

- Buổi trưa ngày mai để gia gia ta, tiểu cô mụ và Thất muội quy tụ trong đình viện của gia gia, thẳng đến khi ta xuất hiện, nửa bước cũng không được rời đi.

Lam quang lóe lên, tiếng nói của hắn đã truyền đến Băng Vân Tiên Cung bên ngoài mấy trăm ngàn dặm. Vân Triệt nhìn tầng kết giới ngăn cách Mạt Lỵ, vô cùng phiền muộn thì thầm:

- Vì cái gì hết lần này tới lần khác lại là lúc này, hô...

- Xem ra, Ma Kiếm đại hội ngày mai, ta không tham gia cũng phải tham gia!

- Ta vẫn quá mức khinh thường, vậy mà không để mắt đến chuyện năm đó bốn đại thánh địa có biện pháp xâm nhập Yêu hoàng thành, tự nhiên cũng có biện pháp âm thầm xếp người vào trong đó... Huống chi còn có Minh Vương nội ứng!

- Hiện tại chỉ có thể kỳ vọng sự tình Thái Cổ Huyền Chu không có bại lộ. Nếu không...

Màn đêm rút đi, trời dần dần sáng.

Chí Tôn Hải Điện yên lặng cả đêm vẫn vô cùng tĩnh mịch. Nhưng một cỗ huyền khí mãnh liệt đến không bình thường lại khuấy động ở trên Hải Điện, giống như đang biểu thị đại sự nào đó sắp phát sinh.

Cỗ huyền khí mênh mông này cũng làm cho Vân Triệt từ trong nhập định tỉnh lại, từ từ mở mắt, sau đó thở ra một hơi.

Đêm qua, hắn chỉ muốn dùng hết khả năng khôi phục một chút thương thế. Nhưng mọi chuyện không như mong muốn, bởi vì Mạt Lỵ rời khỏi người, sự tình Tiêu Vân mất tích lại quá nghiêm trọng, khiến tâm thần hắn cả đêm không thể tập trung, thương thế khôi phục kém hơn bình thường.

Nơi hẻo lánh trong phòng, kết giới do Mạt Lỵ dựng lên vẫn vô thanh vô tức như cũ. Bên trong bảy năm, mỗi một lần gặp phải đại sự, hắn đều thương lượng với Mạt Lỵ. Đây là lần đầu tiên Mạt Lỵ không ở bên người, trong lòng của hắn tràn ngập cảm giác viễn siêu dự trù... Thậm chí còn có một chút cảm giác mất hết hồn vía.

Đứng dậy đẩy cửa, đi ra điện các, liếc mắt liền thấy được Phượng Tuyết Nhi cùng Hạ Nguyên Bá đang một mực thủ ở bên ngoài.

- Vân ca ca, thương thế tốt lên tý nào chưa?

Phượng Tuyết Nhi như một đám bông đi tới, ân cần hỏi han.

- Ừ, tốt hơn rất nhiều.

Vân Triệt nhìn thoáng qua bốn phía, lại phát hiện toàn bộ đại điện vắng vẻ, không có bất kỳ khí tức của những người khác, lập tức hỏi:

- Sư phụ ngươi đã đi đến Ma Kiếm đại hội.

- ừ!

Hạ Nguyên Bá gật đầu:

- Nửa canh giờ trước sư phụ ta đã rời đi. Vốn sư phụ và các vị chân nhân, trưởng lão khác định tới thăm tỷ phu, nhưng ta nói cho bọn hắn biết ngươi bị thương, cần yên tĩnh chữa thương, bọn hắn liền không có cưỡng cầu.

- Nửa canh giờ trước? Ma Kiếm đại hội còn bao lâu nữa thì bắt đầu.

Vân Triệt giật giật lông mày, hỏi.

- Còn không đến nửa canh giờ... Tỷ phu, sắc mặt của ngươi có chút kỳ quái, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?

Hạ Nguyên Bá nhìn mặt Vân Triệt bật thốt lên hỏi.

-... Đi thôi, chúng ta đi Ma Kiếm đại hội.

Vân Triệt không có giải thích, dắt Phượng Tuyết Nhi đi ra ngoài.

Ra khỏi Vân Điện, Vân Triệt muốn mở miệng hỏi Hạ Nguyên Bá địa điểm tổ chức Ma Kiếm đại hội, liền nhìn thấy Cổ Thương chân nhân đang đứng ở bên trong đình viện, mặt mũi tràn đầy nụ cười nhạt.

- Sư phụ, sao ngươi còn ở chỗ này, không phải ngươi đã đi Hải Thần đài sao?

Hạ Nguyên Bá kinh ngạc nói.

Cổ Thương chân nhân cười nhạt một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Vân Triệt:

- Vi sư muốn đến, vẫn là cùng ngươi tiến đến tốt hơn. Vân tiểu hữu, thoạt nhìn ngươi thụ thương không nhẹ, huyền lực cũng hao tổn nhiều, nhưng cũng may thương thế đã ổn, chỉ cần tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, không còn đáng ngại. Lần Ma Kiếm đại hội này, ngươi quan sát là được, không nên miễn cưỡng xuất thủ.

Vân Triệt hướng về phía trước nói:

- Cám ơn Cổ tiền bối quan tâm. Vì thương thế trên người nên dù ở tạm Vân Điện, nhưng không đi bái phỏng chúng tiền bối Thánh Vực được, mong được tha thứ.

- Không sao.

Cổ Thương chân nhân cười ha hả lắc đầu, lại không có hỏi thăm hắn vì sao hắn thụ thương và chuyện làm như thế nào hắn từ bên trong Thí Nguyệt Ma Quật còn sống đi ra, Cổ Thương chân nhân hơi ngửa đầu, nhìn thoáng qua sắc trời:

- Chỉ nửa canh giờ nữa, bầu trời sẽ hiện ra dị tượng mười ba tinh liên châu, cũng chính là thời khắc mấu chốt giải khai Ma kiếm chi bí. Mặc dù thời gian hơi sớm, nhưng quần hùng Thiên Huyền đã tụ họp ở Hải thần đài, chúng ta cũng nên động thân đi.

Trên trời cao, có một vòng mặt trời sáng rực, không có chút dị trạng nào.

Hải Điện vẫn rất yên tĩnh, trong tầm mắt không thấy bóng dáng ai cả. Phương hướng chính giữa, có một cỗ khí tràng vô cùng kinh người xa xa truyền đến... Nơi đó, chính là Hải Thần đài hội tụ tất cả cường giả đỉnh cao của Thiên Huyền đại lục, cũng là địa điểm cử hành Ma Kiếm đại hội. Về khoảng cách, có chừng hai ba dặm.

Khoảng cách này, cũng làm cho Vân Triệt hơi yên lòng một chút.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment