.
._403__1" class="block_" lang="en">Trang 403# 1
Chương 805: Máu nhuộm Mạt Lỵ (một )
- Hiên Viên kiếm chủ, theo ý kiến của ngươi, kẻ này nên xử trí như thế nào?
Hoàng Cực Vô Dục có chút tùy ý nói. Nếu thân phận của Vân Triệt bị Hiên Viên Vấn Thiên tiết lộ, như vậy hắn đưa ra phương án xử lý, cũng là hợp tình hợp lý.
Hiên Viên Vấn Thiên trầm ngâm một phen, nói:
- Vân Triệt tính tình cương liệt, thực lực cũng không tồi, hoàn toàn khác với Tiêu Vân. Muốn ở chỗ này hỏi ra mưu đồ của Huyễn Yêu Giới căn bản là không có khả năng. Trước tiên bắt hắn lại, sau đó để ta mang về Kiếm Vực, đến lúc đó, ta tự có vô số loại phương pháp móc ra tất cả bí mật của hắn!
Hoàng Cực Vô Dục chậm rãi gật đầu:
- Cũng tốt, ý hai vị như thế nào.
Khúc Phong Ức đồng dạng gật đầu, không có dị nghị. Dạ Mị Tà hừ lạnh một tiếng, nói:
- Tên tặc tử Huyễn Yêu này chẳng những ba lần bốn lượt làm hỏng đại sự Thần Cung ta, còn giết Dạ Thạch trưởng lão, ta hận không thể tự tay xử quyết hắn! Nhưng nếu bí ẩn từ Hiên Viên kiếm chủ thấy rõ, hơn nữa mang ra công khai, vậy do Thiên Uy Kiếm Vực xử trí, cũng không có gì đáng trách.
Hiên Viên Vấn Thiên gật đầu cười, thản nhiên nói:
- Các ngươi yên tâm, đợi ta hỏi ra mưu đồ lần này của Huyễn Yêu Giới, ta nhất định thông báo cho các vị trước tiên, sau đó cộng đồng ứng đối. Đợi thời điểm hắn hết giá trị lợi dụng, nếu như cơn giận của Dạ huynh vẫn chưa tiêu, ta sẽ giao hắn cho Dạ huynh xử trí.
- Vân Triệt, bây giờ ngươi còn lời gì muốn nói không.
Hiên Viên Vấn Thiên ghé mắt Vân Triệt, bỗng nhiên nghiêm nghị nói.
- A.
Vân Triệt cười lạnh một tiếng, châm chọc nói:
- Hiên Viên kiếm chủ, thoạt nhìn hơn trăm năm trước, ngươi ở Huyễn Yêu thành sắp xếp không ít tai mắt a.
- Ha ha ha ha.
Hiên Viên Vấn Thiên cười lớn một tiếng, đường hoàng thừa nhận:
- Không sai! Nếu không có như thế, làm sao có thể để lộ thân phận cùng dã tâm của tặc tử Huyễn Yêu ngươi! Nếu không có như thế, sợ là không bao lâu nữa Thiên Huyền đại lục sẽ rơi vào âm mưu đám yêu nhân các ngươi bày ra!
Mặt mũi Vân Triệt vẫn tràn đầy nụ cười lạnh như cũ:
- Tai mắt ngươi lưu lại Yêu Hoàng thành có thể yên ổn tồn tại hơn một trăm năm, giải thích duy nhất, chính là do Hoài Vương phủ che chở. Mà trước khi ta rời khỏi Huyễn Yêu Giới, Hoài Vương nhất mạch đã bị giết hết cửu tộc, Tiểu Yêu Hậu tận chưởng quyền hành, một lần nữa thanh tẩy Yêu Hoàng thành... Tai mắt của ngươi ở nơi đó cũng đã chết toàn bộ không có chỗ chôn đi.
- Phải thì như thế nào?
Hiên Viên Vấn Thiên không có bất kỳ tiếc hận cùng nộ ý gì:
- Ẩn núp trăm năm, chẳng những để cho chúng ta nắm rõ thế cục Huyễn Yêu Giới những năm này như lòng bàn tay, còn bắt được tân tấn Yêu Hoàng tự chui đầu vào lưới như ngươi, có thể nói đó là công đức viên mãn, chết cũng vinh quang! Tự nhiên Kiếm Vực ta sẽ vĩnh viễn lưu lại chiến công của bọn hắn!
Giọng nói của hắn biến đổi:
- Vân Triệt, ta vốn cho ngươi cơ hội giải thích, ngươi cũng chỉ có một đống lời không quan trọng như thế sao.
- Bắt ta có thể.
Sắc mặt Vân Triệt trầm xuống:
- Nhưng thả Tiêu Vân ra!
- Ha ha ha.
Hiên Viên Vấn Thiên khinh thường mà cười:
- Vân Triệt, ngươi cảm thấy ngươi bây giờ, có tư cách trả giá sao!
- Cô Vân, bắt hắn lại!
- Vâng!
Nhị trưởng lão Kiếm Vực nhàn nhạt ứng thanh, tiến về phía trước một bước, sau đó đằng không mà lên, đột nhiên nhào về phía Vân Triệt. Cùng lúc đó, ánh mắt Hiên Viên Vấn Thiên khẽ liếc Hiên Viên Cô Tinh. Hiên Viên Cô Tinh cấp tốc hiểu ý, bước về phía bên phải một bước, chắn ngay phía trước Tiêu Vân, bàn tay cũng đã phun trào huyền khí... Để phòng bị Vân Triệt dùng thân pháp quỷ dị cướp Tiêu Vân đi.
Hiên Viên Cô Vân, đệ nhị trưởng lão Thiên Uy Kiếm Vực, cũng là một trong hai Đế Quân cấp chín của Kiếm Vực.
Xem như Vân Triệt ở trạng thái cực hạn cũng tuyệt không có khả năng là đối thủ của Đế Quân cấp chín. Huống chi hiện tại hắn trọng thương chưa lành, huyền lực đại tổn.
Vân Triệt mang theo trọng thương, huyền khí suy yếu, đây chỉ cần là người có thực lực Đế Quân, đều có thể nhìn nhất thanh sở nhị. Nhưng Hiên Viên Cô Vân vẫn bảo đảm vạn vô nhất thất, thình lình vận dụng hơn phân nửa huyền lực, khí tràng cùng uy áp nặng nề như núi khóa chặt thân thể Vân Triệt, để hắn muốn nhúc nhích một cái bước chân cũng trở nên vô cùng khó khăn.
- Cút ngay!!
Hiên Viên Cô Vân vừa mới bay lên không, còn chưa tới gần, một tiếng quát lớn từ sau lưng Vân Triệt vang lên.
Hạ Nguyên Bá!
Lời nói của Vân Triệt để hắn nhẫn rồi lại nhẫn, nhẫn thẳng đến mức da đầu gần như nổ tung, hắn cũng biết rõ mình ra tay cực không sáng suốt, hơn nữa là chuyện vô bổ.
Nhưng, khi nhìn thấy Hiên Viên Cô Vân xuất thủ với Vân Triệt, tất cả ẩn nhẫn theo lửa giận không cách nào khống chế bộc phát trong nháy mắt, hắn nhào về phía Hiên Viên Cô Vân như giống như điên, cánh tay phải toàn lực oanh ra, hung ác đánh vào mặt Hiên Viên Cô Vân.
- Nguyên Bá dừng tay!!
Cùng lúc đó, mấy tiếng quát vang lên, một tiếng đến từ Vân Triệt, những cái khác đều đến từ Hoàng Cực Thánh Vực, nhưng căn bản đã không kịp.
Ầm!!
Hai cỗ khí lãng chạm vào nhau giữa trời, dòng xoáy huyền khí to lớn cuồn cuộn cuốn lên, sau đó kịch liệt nổ tung, Hải Thần đài phía dưới băng liệt trong nháy mắt, vết rách lan tràn đến tận biên giới, gần như muốn cắt toàn bộ Hải Thần đài thành hai nửa.
Mặc dù sớm biết Hạ Nguyên Bá bất phàm, nhưng chí ít mình cũng dùng hết một nửa lực lượng, thế mà bị Hạ Nguyên Bá mạnh mẽ ngăn trở, trong lòng Hiên Viên Cô Vân vừa giận vừa sợ, vung hai tay lên, huyền khí trên người tăng vọt trong nháy mắt, Hạ Nguyên Bá lập tức kêu lên một tiếng trầm thấp bay ngược trở về như diều đứt giây.
- Hừ!
Hiên Viên Cô Vân hừ lạnh một tiếng, một lần nữa chụp vào Vân Triệt. Lại gặp Hạ Nguyên Bá mạnh mẽ lật lại ở trong không, hắn bạo hống một tiếng, mắt hiện hung quang, hai tay hiện lên lôi đình chi thế đánh về phía đầu của hắn.
- Muốn chết!!
Sắc mặt Hiên Viên Cô Vân âm trầm, huyền khí quanh thân hóa thành mấy trăm đạo kiếm khí vô cùng sắc bén, trong nháy mắt đánh nát khí lãng của Hạ Nguyên Bá đánh tới, sau đó thủ thế biến đổi, trong ánh mắt thoáng hiện lệ khí, hơn mười đạo vô ảnh kiếm cương hình thành ở trong hư không, bắn thẳng đến chỗ Hạ Nguyên Bá.
Vừa rồi chỉ là chấn khai Hạ Nguyên Bá, mà chiêu này của Hiên Viên Cô Vân, đã ẩn giấu độc tâm... Tự mình thấy được Hạ Nguyên Bá cường đại, trong lòng của hắn càng rõ ràng nếu như tương lai hắn trưởng thành, Thiên Uy Kiếm Vực sẽ không có bất kỳ một người nào có thể chống lại hắn! Việc này, Hiên Viên Vấn Thiên cũng không chỉ đề cập qua một lần.
Mà bình thường, bọn hắn không có cơ hội, cũng không có lý do gì xuống tay với Hạ Nguyên Bá.
Nhưng ngay lúc này lại là một cái thời cơ ngàn năm một thuở!
Hơn mười đạo kiếm cương nhanh chóng hình thành, dưới sát tâm ác độc của hắn, tuyệt không phải là thứ Hạ Nguyên Bá có khả năng ngăn cản! Đến lúc đó, Hạ Nguyên Bá coi như không chết, cũng tất nhiên trọng thương, có khả năng thiên phú bị phế.
- Ngươi... Dám!!
Một tiếng rống giận trầm thấp vang lên khi kiếm cương hình thành, khiến toàn thân Hiên Viên Cô Vân lạnh lẽo, tiếp theo hắn thấy mắt hoa, phía trước nhiều hơn một bóng người. Lấy thực lực Đế Quân cấp chín của hắn, đủ để nhìn xuống thiên hạ, nhưng hắn hoàn toàn không thấy rõ bóng người này xuất hiện như thế nào, giống như từ trong hư không bỗng nhiên lóe ra.
Tướng mạo bóng người này gầy gò, rõ ràng là Thánh Đế Hoàng Cực Vô Dục. Chỉ là, sắc mặt vẫn không lộ vẻ gì của hắn âm trầm như nước, một bàn tay tái nhợt như có bệnh hơi phất.
Kiếm cương Hiên Viên Cô Vân toàn lực ngưng tụ lại trực tiếp tiêu tán thành vô hình, trước người Hiên Viên Cô Vân có gió nhẹ đảo qua... Mà một vòng gió nhẹ này khiến hắn như bị trọng chùy vạn cân oanh kích, đột nhiên từ không trung rơi xuống, sau đó lùi lại vài chục bước, mỗi một bước, đều giẫm ra một cái hố to ở trên Hải Thần đài, chấn động toàn bộ Hải Thần đài lung lay sắp đổ.
Hiên Viên Vấn Thiên duỗi cánh tay ra, bàn tay nhẹ nhàng đặt vào phía sau lưng Hiên Viên Cô Vân, yên lặng đánh tan dư lực trên người của hắn, lúc này Hiên Viên Cô Vân mới dừng thân hình lại, chỉ có sắc mặt là có chút tái nhợt, hiển nhiên là bị nội thương.
Hiên Viên Cô Vân là Quân Huyền cảnh cấp chín, Hoàng Cực Vô Dục là Quân Huyền cảnh mười cấp đỉnh phong. Huyền lực hai người chỉ chênh lệch có một cái tiểu cảnh giới. Nhưng vừa đối mặt, đã có thể biết thực lực của hai người khác biệt một trời một vực.
- Hoàng Cực huynh, ngươi đây là ý gì?
Sắc mặt Hiên Viên Vấn Thiên biến thành hơi trầm xuống:
- Chẳng lẽ Hoàng Cực Thánh Vực ngươi muốn che chở cho tặc tử Huyễn Yêu này hay sao?
- Che chở?
Hoàng Cực Vô Dục hừ lạnh nói:
- Ngươi muốn xử trí Vân Triệt như thế nào, không có quan hệ gì với ta! Ta che chở chính là đệ tử Thánh Vực! Ta ngược lại cũng muốn hỏi nhị trưởng lão Kiếm Vực ngươi một chút, hắn biết rõ Hạ Nguyên Bá là đệ tử Thánh Vực ta, còn nhất định muốn hạ độc thủ, rốt cuộc là có mục đích gì!
Hiên Viên Vấn Thiên đẩy Hiên Viên Cô Vân ra sau lưng, thản nhiên nói:
- Chính ngươi cũng thấy rõ, rõ ràng là Hạ Nguyên Bá xuất thủ ngăn cản trước, thân là đệ tử Thánh Vực, lại xả thân bảo hộ cho một cái tặc tử Huyễn Yêu, lẽ nào lại như vậy! Cô Vân trưởng lão bị luân phiên ngăn cản, thịnh nộ xuất thủ giáo huấn một hậu bối phạm sai lầm, có gì không thể!
Thanh âm Hoàng Cực Vô Dục càng thêm trầm thấp:
- Nguyên Bá bảo vệ yêu nhân hoàn toàn là sai, nhưng hai người có quan hệ thông gia, Vân Triệt lại từng cứu tính mệnh Nguyên Bá, cho nên hành vi mặc dù sai, nhưng tình nghĩa không sai, cũng có thể thông cảm được! Còn nữa, Hạ Nguyên Bá là đệ tử Thánh Vực ta, hắn mặc dù có thiên đại sai, cũng là Thánh Vực ta xử trí, còn chưa tới phiên một trưởng lão Kiếm Vực ngươi!
- Huống chi còn ra tay ngay trước mặt bản Thánh Đế... Coi ta bị mù mắt sao!
Hoàng Cực Vô Dục là một người cực kỳ ít tức giận, nhưng trạng thái lúc này của hắn, hiển nhiên là thật sự nổi giận.
Nếu là đệ tử khác của Thánh Vực, hắn dù có bất mãn, cũng không tức giận như thế. Nhưng Hạ Nguyên Bá khác biệt, bởi vì Hạ Nguyên Bá đối với Hoàng Cực Thánh Vực mà nói, là một tồn tại hoàn toàn bất đồng!
Bầu không khí Hải Thần đài lập tức đóng băng. Đây là hai vị thánh chủ đối chọi gay gắt, uy áp há có thể giống bình thường. Trừ hai thánh chủ khác, không có bất kỳ người nào có tư cách, có đảm lượng tham gia vào trong đó.
Mà loại không khí này cũng không có tiếp tục quá lâu, khí thế Hiên Viên Vấn Thiên đột nhiên yếu xuống.
Hắn nhìn Hạ Nguyên Bá một chút, kéo Hiên Viên Cô Vân qua, nói:
- Cô Vân, việc này ngươi thật có chút lỗ mãng, hướng Thánh Đế tạ lỗi đi.
Hiên Viên Cô Vân khẽ giật mình, vạn phần khó hiểu nói:
- kiếm chủ đại nhân, ta...
Nhưng hắn vừa tiếp xúc với ánh mắt của Hiên Viên Vấn Thiên, toàn thân liền run lên, mang câu nói kế tiếp nuốt xuống, tiến về phía trước một bước, khẽ khom người nói:
- Thánh Đế đại nhân, vừa rồi lão phu...
- Tạ lỗi thì không cần.
Hoàng Cực Vô Dục khoát tay, ngắt lời Hiên Viên Cô Vân, ánh mắt lại nhìn Hiên Viên Vấn Thiên một chút…
Hiên Viên Vấn Thiên nhượng bộ, hắn cũng không kỳ quái. Bởi vì hắn chính là một người như vậy.
Loại người đáng sợ nhất.
- Nguyên Bá, vừa rồi ngươi xuất thủ, đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Hoàng Cực Vô Dục nhíu mày:
- Tiếp theo vô luận như thế nào, ngươi cũng không được ra tay. Thân phận Vân Triệt quá mức nguy hiểm, bất luận kẻ nào trên Thiên Huyền đại lục đều khó có khả năng tha cho hắn! xem như bây giờ ngươi liều tính mệnh, cũng không có khả năng bảo vệ hắn, ngược lại danh vọng cùng tiền đồ của mình sẽ bị mất!
- Ta... Không!
Hạ Nguyên Bá cương ngạnh lắc đầu —— dù cho đối diện là thánh đế Hoàng Cực Vô Dục:
- Tỷ phu của ta có phải là ác nhân hay không, ta so với bất luận kẻ nào đều rõ. Huyễn Yêu Giới trong miệng các ngươi có phải là một cái tội ác chi địa hay không... Các ngươi so với ta hẳn là biết!!
- Hôm nay các ngươi muốn đối phó tỷ phu của ta... Trước giẫm qua thi thể của ta!
Việc đã đến nước này, Hạ Nguyên Bá đã quyết định không còn nhẫn nữa. Hắn gầm thét như là dã thú, bàn tay, cũng chậm rãi xê dịch đến bên trái ngực của mình.
Động tác này của hắn, để sắc mặt của Hoàng Cực Vô Dục cùng Cổ Thương chân nhân đồng thời kịch biến, Hoàng Cực Vô Dục nghẹn ngào gào thét:
- Phong bế hắn!
Bên trong Hoàng Cực Thánh Vực, Thống Khổ chân nhân cùng Tuyệt Tâm chân nhân... Hai đại Đế Quân cấp mười vọt tới sau lưng Hạ Nguyên Bá như điện quang, hai cỗ huyền lực cuồn cuộn đồng thời hướng về phía Hạ Nguyên Bá, sau đó tràn vào thân thể của hắn, một mực phong tỏa huyền lực toàn thân hắn.
Cùng lúc đó, Hiên Viên Vấn Thiên cũng hạ lệnh lần nữa:
- Cô Vân, nhanh bắt cái tên tặc tử Huyễn Yêu này lại!
Hiên Viên Cô Vân đã nhẫn nhịn một bụng ngột ngạt, trong nháy mắt mạnh bạo xông ra, bay thẳng đến chỗ Vân Triệt:
- Tặc tử! Ta xem lần này ai còn dám ngăn cản!!
Tiếng rống của hắn chưa rơi xuống, bỗng nhiên cảm giác được không khí chung quanh trở nên vô cùng nóng rực, một tiếng Phượng Minh to rõ phá không vang lên, trong đó đầy ắp uy nghiêm vô thượng khiến huyền khí toàn thân hắn xuất hiện sát na đình trệ.
Ầm!!
Một đoàn xích hồng hỏa diễm nổ tung trước người hắn, mang theo một đạo hỏa tráo xung thiên, hỏa diễm nóng rực, để sắc mặt hắn tật biến, cưỡng ép ngừng thân hình lại, sau đó huyền khí hóa kiếm, muốn cưỡng ép xé mở màn lửa. Nhưng màn lửa phía trước đột nhiên vỡ vụn, hóa thành mấy chục đạo phượng vũ hỏa diễm, ở trong âm thanh bén nhọn cùng nhau oanh kích tới chỗ hắn.
Ầm ầm ầm ầm ầm...
Trong tiếng nổ vang liên hoàn, Hiên Viên Cô Vân vung hai tay ra, nhanh chóng lui lại mấy chục bước, mới khó khăn lắm hóa giải tất cả hỏa diễm, lực lượng huyền kiếm trong tay cũng gần như khô kiệt, hai tay càng là một trận ray rức nóng bỏng. Tay áo, thình lình đã cháy đen thành một mảnh.
Mặc dù chỉ là tay áo bị đốt cháy khét, nhưng đối với nhị trưởng lão Kiếm Vực như hắn mà nói, đó là sỉ nhục mấy trăm năm chưa từng có!
Trong Thiên Huyền đại lục, huyền viêm có thể có uy lực như thế, chỉ có Phượng Hoàng Viêm. Mà bên trong Phượng Hoàng Thần Tông, có thể làm cho hắn chưa kịp phòng bị chật vật như vậy, cũng chỉ có một người...
Phượng Tổ Khuê!!
Con mắt Hiên Viên Cô Vân trừng trừng, nộ khí lan tràn, vừa muốn chửi ầm lên, lại thấy ánh lửa trầm xuống, đứng trước mắt hắn, lại là một thiếu nữ mặc áo trắng, mặt che lụa trắng, khí chất siêu phàm xuất trần!