Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 805 - Chương 806: Máu Nhuộm Mạt Lỵ (Hai )

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_806" class="block_" lang="en">Trang 403# 2

 

 

 

Chương 806: Máu nhuộm Mạt Lỵ (hai )



- Ngươi...

Nếu như ngăn ở trước người Vân Triệt là Phượng Tổ Khuê, nhất định Hiên Viên Cô Vân sẽ giận tím mặt, chửi ầm lên. Nhưng đứng ở trước mắt, nhưng chỉ là một thiếu nữ, hắn ở dưới khiếp sợ, nhất thời đều không thể nói ra lời.

Chỉ dựa vào một đạo hỏa diễm vừa rồi, đã đủ để hắn xác định đối phương tuyệt đối có thực lực địch nổi hắn! Mà bản thân, ở Thiên Uy Kiếm Vực có địa vị cực cao, nhị trưởng lão, còn đối phương chỉ là một cô gái tuổi thanh xuân!

Thiếu nữ mặc áo trắng này, tự nhiên là Phượng Tuyết Nhi. Lấy thực lực và phong thái vô cùng kinh người của Phượng Tuyết Nhi, đương nhiên Hiên Viên Cô Vân cũng đã sớm chú ý tới nàng. Nhưng hắn không nghĩ tới, thực lực của nàng không những không yếu hơn đẳng cấp huyền lực của nàng, ngược lại còn muốn vượt xa! khí tức huyền lực là Quân Huyền cảnh bát cấp, nhưng trên thực lực tuyệt đối có thể so với Quân Huyền cảnh cấp chín trung kỳ như hắn.

Có thể làm cho nhân vật như Hiên Viên Cô Vân hoảng sợ tắt tiếng, có lẽ trong thiên hạ, chỉ có Phượng Tuyết Nhi.

- Không hổ là người kế thừa Phượng Thần, quả nhiên để cho người ta kinh thán không thôi, coi là thiên nhân.

Hiên Viên Vấn Thiên cười nhạt thở dài.

Lúc này Phượng Hoàng Thần Tông mới như trong mộng tỉnh lại, Phượng Hoành Không cuống quít rống lên:

- Tuyết Nhi, ngươi làm cái gì đó... Mau trở lại!!

- Tuyết Nhi, không nên hồ nháo!

Sắc mặt Phượng Thiên Uy cũng biến hóa. Vân Triệt bị vạch trần thân phận quá mức kinh người cùng đáng sợ, ngay cả"chỗ dựa sư phụ" của hắn cũng căn bản là giả. Đoạn thời gian trước, bởi vì biết được Vân Triệt có một cái"Chỗ dựa sư phụ", bọn hắn chẳng những không còn phản đối quan hệ giữa Phượng Tuyết Nhi cùng Vân Triệt, ngược lại có ý hướng ra phía ngoài tuyên dương... Mà tới tình thuống hôm nay, bọn hắn tự nhiên là tránh đi còn sợ không kịp, nếu lúc này có người nói Phượng Hoàng Thần Tông muốn mang Tuyết công chúa gả cho Vân Triệt, bọn hắn tuyệt đối liều mạng phủ nhận.

Ngay tại thời điểm Thiên Uy Kiếm Vực muốn bắt Vân Triệt lại, Phượng Tuyết Nhi chợt xuất thủ ngăn cản, cái này khiến trên dưới Phượng Hoàng Thần Tông đều run như cầy sấy.

Phượng Tuyết Nhi đứng ở trước người Vân Triệt, run giọng nói:

- Vân ca ca... Mặc dù là người Huyễn Yêu Giới, nhưng hắn không phải ác nhân, các ngươi không thể như vậy đối với hắn.

- Không phải ác nhân?

Hiên Viên Vấn Thiên cười lạnh một tiếng:

- Hừ, thật không hổ là yêu nhân chi hoàng, Tuyết công chúa nổi danh như vậy đều bị mê hoặc thất điên bát đảo. Phượng Hoàng Thần Tông, đã sớm nghe nói các ngươi kết bạn với Vân Triệt rất thân, ngay cả Tuyết công chúa quý giá nhất đều muốn gả cho hắn, nhưng đó là chuyện quá khứ, các ngươi không biết thân phận yêu nhân của Vân Triệt, không biết cũng không có gì là kỳ quái. Mà cho tới bây giờ, lại còn che chở như vậy, chẳng lẽ các ngươi quyết tâm muốn làm bạn cùng yêu nhân.

- Không không không, tuyệt không có ý này!

Phượng Hoành Không lo sợ không yên nói:

- Từ nhỏ Tuyết nhi đã lớn lên bên cạnh Phượng Thần, ra đời còn ít, căn bản không hiểu yêu nhân chi ác, lại thêm mấy năm trước Vân Triệt có ân cứu mạng đối với nàng, cho nên mới tùy tiện xuất thủ, tuyệt đối không có nửa phần ý tứ muốn làm bạn cùng yêu nhân.

- Hiên Viên kiếm chủ, hoàng muội của ta tâm tính thiện lương, chỉ là những năm gần đây bị yêu nhân Vân Triệt mê hoặc, mới... có thể tùy tiện xuất thủ! trong tông chúng ta chưa bao giờ có người nói qua sự tình Huyễn Yêu Giới cùng nàng, đến bây giờ nàng ngay cả Huyễn Yêu Giới là cái gì cũng không biết, nếu không, làm sao lại ra tay trợ giúp yêu nhân lòng dạ khó lường, tội ác tày trời như thế.

Phượng Hi Minh hướng Hiên Viên Vấn Thiên sợ hãi nói, trong thanh âm tràn đầy cầu khẩn:

- Còn xin Hiên Viên kiếm chủ minh xét.

- Hoàng muội, ngươi mau trở lại! Vân Triệt căn bản là một yêu nhân, những năm này ngươi đều bị hắn lừa!

Lông mày Phượng Tổ Khuê trầm xuống, nhảy lên một cái, đi tới bên người Phượng Tuyết Nhi, bắt lấy cánh tay của nàng:

- Tuyết Nhi, vừa rồi ngươi xuất thủ, cũng coi là báo ân cứu mạng năm đó của hắn. Sau này ân đoạn nghĩa tuyệt, không còn liên quan nữa, đi!

- Không!

Từ trước đến nay Phượng Tuyết Nhi ở trước mặt trưởng bối vô cùng dịu dàng và ngoan ngoãn lại là bỏ qua lời Phượng Tổ Khuê nói:

- Mặc dù Vân ca ca có huyết mạch Huyễn Yêu Giới, nhưng từ nhỏ đến lớn hắn đều sinh hoạt tại Thiên Huyền đại lục, dù biết cha mẹ của mình ở Huyễn Yêu Giới, cũng vẫn cho rằng mình là người Thiên Huyền đại lục. Hắn trở lại Huyễn Yêu Giới sau đó lại trở về, căn bản không có cái gì gọi là âm mưu, hắn chỉ xem nơi này như nhà mà thôi... trong khoảng thời gian sau khi Vân ca ca trở về, ta vẫn luôn ở cùng một chỗ với hắn, ta nhìn hắn nỗ lực bảo vệ cố thổ, bảo hộ mọi người, căn bản không có làm bất luận sự tình gì có lỗi với Thiên Huyền đại lục!

Lời nói Phượng Tuyết Nhi đầy ắp phẫn nộ, không hiểu, lo sợ, không yên cùng có chút mê mang, chữ chữ đều như ngọc thạch kích tâm. Vân Triệt đi đến bên cạnh nàng, vỗ nhè nhẹ bờ vai của nàng:

- Tuyết Nhi, ngươi không cần nói. Ta là không phải ác nhân, ta quay về Thiên Huyền đại lục có phải có mưu đồ gì hay không, ngươi cho rằng... bọn hắn thực sự không biết sao.

Ánh mắt Vân Triệt đảo qua bốn đại thánh địa, trong đôi mắt đều là trào phúng:

- Bốn đại thánh địa một mực công bố thủ hộ Thiên Huyền đại lục, chống đỡ thế lực khác xâm lấn. Mà này thế lực khác này, chính là Huyễn Yêu Giới! Nhưng, bên ngoài bốn đại thánh địa, có ai thực sự gặp qua Huyễn Yêu Giới xâm lấn, có ai thực sự tiếp xúc qua người Huyễn Yêu Giới, lại có ai thực sự biết người Huyễn Yêu Giới, và chuyện Huyễn Yêu Giới đến tột cùng là thiện hay ác!

- Không có!

Vân Triệt mang theo khuôn mặt cười lạnh, chậm rãi lắc đầu:

- Thứ các ngươi nghe được, chỉ là lời bốn đại thánh địa muốn để cho các ngươi nghe! đến tột cùng Huyễn Yêu Giới và bốn đại thánh địa đâu mới là tội ác chi địa, đến tột cùng phương nào mới là tham lam cùng dơ bẩn, các ngươi nhìn không thấy, nhưng ta nhìn rõ ràng, thiên địa này cũng nhìn rõ ràng, cho nên cuối cùng cũng có một ngày, tất có báo ứng!

Ánh mắt Vân Triệt đảo qua Khúc Phong Ức, sau đó dừng lại ở trên người đứng đầu tứ đại thánh chủ, Hoàng Cực Vô Dục:

- Hải Điện Hải Hoàng, Thánh Vực Thánh Đế, các ngươi nói xem ta nói có đúng không?

Chân mày Khúc Phong Ức cùng Hoàng Cực Vô Dục đồng thời giật giật, nhưng đều không nói gì... Hoặc là không phản bác được.

- Đã sắp chết đến nơi, lại còn dùng yêu ngôn mê hoặc chúng, ngươi đừng vọng tưởng hủy đi danh vọng của bốn đại thánh địa.

Hiên Viên Vấn Thiên khinh thường, cười nhạt:

- Vân Triệt, ngươi sẽ không phải ngây thơ đến mức cho là huyền giả Thiên Huyền đại lục ta chọn tin tưởng một cái yêu nhân chi hoàng như ngươi, mà nghi vấn thần thánh chi địa thủ hộ Thiên Huyền ròng rã vạn năm sao, đúng là làm trò cười cho thiên hạ!

- Đoạn Tình!

Hiên Viên Vấn Thiên quát khẽ một tiếng, một cái bóng đen như u hồn xuất hiện ở bên người của hắn, phát ra thanh âm khàn khàn:

- Kiếm chủ.

Theo người áo đen này hiện thân, toàn thân mấy ngàn cường giả ở đây đều phát lạnh, nhất là người cầm kiếm trong tay, thân kiếm lại tự hành run rẩy, phát ra trận trận tranh minh.

Ngay cả sắc mặt Phượng Tổ Khuê đứng ở phía trước, muốn cưỡng ép kéo Phượng Tuyết Nhi rời đi cũng đại biến, trong con mắt, thậm chí hiện lên một vòng sợ hãi.

Bởi vì người này, là Đoạn Tình kiếm thị một trong ba kiếm thị của Thiên Uy Kiếm Vực để cho người ta nghe thấy mà biến sắc!

Tồn tại kinh khủng gần với thánh chủ bên trong bốn đại thánh địa!

- Phong bế huyền lực của Vân Triệt lại! Người nào cản trở... Giết.

Trong mắt Hiên Viên Vấn Thiên lóe lên hàn quang. Hạ Nguyên Bá đã bị Hoàng Cực Thánh Vực phong bế, bốn chữ cuối cùng, rõ ràng là nói cho Phượng Hoàng Thần Tông.

- Cứ chờ một chút!

Từ đầu đến cuối Vân Triệt không có nửa câu giãi bày nhưng bỗng nhiên lúc này lên tiếng, hắn nhìn Hiên Viên Vấn Thiên, trên mặt lộ ra một vòng ý vị thâm trường:

- Hiên Viên kiếm chủ, ngươi bóc mẽ rất nhiều bí mật cùng thân phận của ta, nhưng thật giống như hết lần này tới lần khác đã bỏ sót một chuyện quan trọng nhất.

- A phải không.

Hiên Viên Vấn Thiên cười khinh bỉ, có hắn ở đây, Vân Triệt lại có mọi loại quỷ kế, cũng đừng hòng thoát đi:

- Vậy ngươi nói xem ta bỏ sót cái gì.

Lời vừa ra khỏi miệng, hắn đột nhiên nghĩ tới điều gì, mặt biến sắc, hắn còn chưa kịp nói ra ba chữ chế trụ Vân Triệt, dĩ nhiên Vân Triệt đã nói ra.

- Đương nhiên là... Luân Hồi Kính!

Vân Triệt cười lạnh nói.

"..."

Thân thể Hiên Viên Vấn Thiên nhoáng lên một cái, nụ cười trên mặt hoàn toàn cứng đờ... lần thứ nhất trên mặt lộ ra thần sắc u ám. Sắc mặt Hiên Viên Vấn Đạo đứng phía sau của hắn cũng hoàn toàn biến đổi, răng cắn khanh khách.

Bởi vì câu nói này của Vân Triệt, để kế hoạch tính toán tỉ mỉ của Hiên Viên Vấn Thiên hoàn toàn thất bại.

Hiên Viên Vấn Thiên có thể thông qua tai mắt trong Huyễn Yêu Giới biết thân phận hắn tại Huyễn Yêu Giới, cũng tự nhiên biết Luân Hồi Kính ở trên người hắn. Hiên Viên Vấn Thiên bắt Tiêu Vân đi, cũng tự mình ra mặt nhằm vào hắn... lý do duy nhất Vân Triệt có thể nghĩ tới, chính là muốn chiếm lấy Luân Hồi Kính.

Nhưng hắn cũng nghi hoặc, nếu Hiên Viên Vấn Thiên biết Luân Hồi Kính ở trên người hắn, vì cái gì không giấu diếm tam đại thánh địa khác, xuống tay với hắn trong bóng tối, ngược lại muốn ở trước mặt mọi người đối phó hắn... Bởi vì sự tình Luân Hồi Kính một khi bại lộ, tam đại thánh địa khác cũng tự nhiên bất chấp đại giá cướp đoạt, Hiên Viên Vấn Thiên còn muốn cầm tới, cũng không phải dễ dàng như vậy.

Hôm nay, Hiên Viên Vấn Thiên ở trước mặt mọi người lộ ra thân phận Huyễn Yêu Giới của hắn, lại cho chụp cho hắn mấy cái mũ vô cùng nặng, nhưng từ đầu đến cuối lại không nói ra sự tình"Luân Hồi Kính", ngay cả"Thái Cổ Huyền Chu" cũng ẩn xuống.

Lúc Hiên Viên Vấn Thiên tận lực ẩn giấu sự tình"Thái Cổ Huyền Chu", Vân Triệt lập tức hiểu mục đích của Hiên Viên Vấn Thiên.

Lấy thực lực Thiên Uy Kiếm Vực, muốn ở trong bóng tối động thủ với hắn, hoàn toàn không phải là việc gì khó. Nhưng, Vân Triệt ở trên Thiên Huyền đại lục cũng không phải hạng người vô danh, động tĩnh của hắn được bốn đại thánh địa cực kỳ chú ý, cho nên, nếu Thiên Uy Kiếm Vực động thủ với hắn trong bóng tối, sẽ vô cùng có khả năng bị tam đại thánh địa khác phát giác, tất nhiên sau đó sẽ truy cứu nó... Nhất là Hạ Nguyên Bá còn là người Hoàng Cực Thánh Vực, lấy việc hắn cực kỳ coi trọng đối với Vân Triệt và Hoàng Cực Vô Dục lại coi trọng Hạ Nguyên Bá, thì khả năng rất lớn sẽ vì thế mà làm to chuyện, một khi tra ra trên người Vân Triệt có Luân Hồi Kính, Hiên Viên Vấn Thiên cũng đừng nghĩ"độc chiếm".

Nhưng ở trên Hải Thần đài, ngay trước mặt bốn đại thánh địa, trước mặt Thiên Huyền quần hùng, quang minh chính đại để lộ thân phận Vân Triệt, lại quang minh chính đại để hắn mang về Kiếm Vực xử trí, tam đại thánh địa căn bản không có cái gì nghi ngờ cùng truy hỏi, nhiều lắm thì chú ý một chút kết quả xử trí. Đến lúc đó, Hiên Viên Vấn Thiên có thể nhẹ nhõm độc chiếm Luân Hồi Kính.

Không, trừ Luân Hồi Kính, hắn cố ý ẩn giấu Thái Cổ Huyền Chu, cũng hiển nhiên là muốn đồng thời đạt được Thái Cổ Huyền Chu!

Hiên Viên Vấn Thiên là một người bụng dạ cực sâu, tâm tư vô cùng ác độc và cẩn thận. Tính toán lần này của hắn có thể nói là hoàn mỹ... Bởi vì theo lẽ thường mà nói, hai món đồ"Luân Hồi Kính" cùng"Thái Cổ Huyền Chu" này không có bị bại lộ, vốn nên là trong lòng mừng thầm, thở dài một hơi, mặc cho ai cũng sẽ không ngốc đến mức chủ động nói ra... Bởi vì một khi bại lộ, sẽ kích phát toàn bộ lòng tham của bốn cái thánh địa, chân chính đặt mình vào chỗ vạn kiếp bất phục.

Hiên Viên Vấn Thiên cũng cho là như vậy.

Nhưng hắn đánh giá thấp sự cương liệt của Vân Triệt.

Cho dù dẫn phát sự tham lam bốn đại thánh địa, trở thành con mồi bọn hắn không tiếc tất cả cũng muốn cướp đoạt, mang chính mình đặt vào thâm uyên tuyệt địa không có một ngày yên tĩnh, hắn cũng phải hung hăng tát Hiên Viên Vấn Thiên một cái!!

Quả nhiên, ba chữ"Luân Hồi Kính" vừa ra, tam đại thánh địa khác, nhất là ba đại thánh chủ đều như giống như bị điện giật:

- Ngươi nói cái gì, Luân Hồi Kính là sao!

Đối với thất quốc chi nhân"Luân Hồi Kính" là một cái tên xa lạ, nhưng đối với thánh địa mà nói, lại là ba chữ như sấm nổ.

Trăm năm trước bọn hắn hao phí đại giá xâm nhập Huyễn Yêu Giới là vì cái gì, chính là vì Luân Hồi Kính ẩn giấu Thần Huyền chi bí trong truyền thuyết!

- Luân Hồi Kính ở trên người của ngươi?

Dạ Mị Tà nghiêm nghị nói, ngay cả bước chân đều không tự chủ được bước lên phía trước một bước.

- Đó là đương nhiên, nếu không sắc mặt của Hiên Viên kiếm chủ sao lại biến đổi chứ.

Vân Triệt giễu cợt nói.

Chợt nghe Luân Hồi Kính, Hoàng Cực Vô Dục, Khúc Phong Ức, Dạ Mị Tà, và các trưởng lão thánh địa đều chấn kinh, về sau dâng lên ham muốn nóng rực, chỉ có Hiên Viên Vấn Thiên là trên mặt trầm thấp... Tam thánh chủ là nhân vật bậc nào, trong nháy mắt liền hiểu rõ Hiên Viên Vấn Thiên đã sớm biết Luân Hồi Kính ở ngay trên người Vân Triệt, đại phí khổ tâm như thế, chính là vì ẩn giấu bọn hắn, độc chiếm làm của riêng!

Mà cái này cũng chứng minh, Luân Hồi Kính ở ngay trên người Vân Triệt!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment