.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_842" class="block_" lang="en">Trang 421# 2
Chương 842: Hy vọng cuối cùng
Tiểu Yêu Hậu toàn bộ khai hỏa huyền lực, tuy rằng mang theo sáu người, tốc độ vẫn như cũ nhanh đến cực hạn, trong lúc vô tình đã phi hành mấy trăm dặm.
Mà lúc này, Tiểu Yêu Hậu tốc độ lại chậm lại, đột nhiên hỏi:
- Vân Triệt ở Thiên Huyền Đại Lục có cưới một lão bà, lại là công chúa, nàng ở nơi nào?
- Là Thương Nguyệt tỷ tỷ.
Phượng Tuyết Nhi nói:
- Có điều nàng hiện tại đã không phải là công chúa, mà là hoàng đế Thương Phong Quốc, ngay ở trong hoàng thành.
"......" Tiểu Yêu Hậu quay đầu đi:
- Nói cho ta biết phương hướng, đi hoàng thành trước!
Lập tức, Tiểu Yêu Hậu thay đổi phương hướng, đi tới Thương Phong Hoàng Thành, vọt thẳng vào hoàng điện, không có nửa chữ giải thích, mạnh mẽ mang Thương Nguyệt hoàn toàn không biết phát sinh cái gì đi, sau đó thẳng tắp hướng bắc, chạy tới Băng Cực Tuyết Vực.
Bây giờ Băng Vân Tiên Cung trước sau như một lạnh lẽo yên tĩnh, bất luận người nào đi tới nơi này, tâm tình sẽ như vô tận băng tuyết nơi này trầm tĩnh lại.
Đối với Vân Triệt, hết thảy nữ tử trên dưới Băng Vân Tiên Cung đều có kính trọng cao nhất, cảm kích cùng với ỷ lại. Đối với Phượng Tuyết Nhi, các nàng không người nào không phát ra yêu thích từ nội tâm. Bọn họ định ra hôn ước, đối với Băng Vân Tiên Cung mà nói cũng là đại đại việc vui, nhưng hoàn toàn không biết, tình thế dĩ nhiên đã xảy ra kịch biến.
Đang lúc hoàng hôn, phương nam Băng Cực Tuyết Vực yên tĩnh bỗng nhiên cuốn lên một luồng sóng khí cực đoan kinh khủng, Mộ Dung Thiên Tuyết gần như lúc đó giật mình, sau đó tập hợp mọi người nhanh chóng vọt tới ngoài cửa cung.
- Người nào!!
Mộ Dung Thiên Tuyết quát chói tai, ở huyền khí kéo theo thẳng truyền tới bên ngoài mấy chục dặm. Nhưng tiếp theo một cái chớp mắt, mấy nhân ảnh nháy mắt xuất hiện ở trước mặt các nàng.
Hàn phong phía sau cao mấy trăm trượng cao.
- Các vị sư thúc sư bá, nhanh...... Mau dẫn chúng ta đi Hàn Đàm!!
Phượng Tuyết Nhi ôm Vân Triệt từ không trung nhảy xuống, không kịp giải thích, vội vàng hô.
- Tuyết công chúa? Chuyện này...... Bọn họ là?
Mộ Dung Thiên Tuyết nhất thời sửng sốt. Băng Vân Tiên Cung rất ít khách lạ, ngàn năm qua đều như vậy. Vân Triệt mặc dù thân là cung chủ, nhưng xuất phát từ kính trọng đối với Băng Vân Tiên Cung, cũng cực ít mang người ngoài đến, ngoại trừ Phượng Tuyết Nhi,cũng chỉ mang Tiêu Vân tới —— là bởi vì lý do quan trọng.
Nhưng lần này, Phượng Tuyết Nhi lại lập tức dẫn theo nhiều người mới như vậy. Quan trọng nhất là, ngày hôm nay rõ ràng là ngày cung chủ các nàng đính hôn với Phượng Tuyết Nhi, nàng ấy tại sao sẽ bỗng nhiên trở về.
Nhưng kinh ngạc chỉ giằng co chớp mắt, các nàng đột nhiên phát hiện, trong lòng Phượng Tuyết Nhi ôm lại là Vân Triệt, nhất thời, sáu người toàn bộ như bị sét đánh, sợ hãi vây lại:
- Cung...... Cung chủ!? Đã xảy ra chuyện gì! Là ai đả thương cung chủ......
- Các ngươi không nghe lời nói vừa rồi à!
Tiểu Yêu Hậu quát lạnh một tiếng:
- Không muốn để cho hắn chết, liền lập tức mang chúng ta đi cái gọi là Băng Vân Hàn Đàm.
- Sư bá sư thúc...... Nhanh...... Chỉ có nơi đó có thể cứu Vân ca ca.
Phượng Tuyết Nhi mang theo tiếng khóc nức nở nói.
- Mau đi theo chúng ta!
Mộ Dung Thiên Tuyết không hỏi nhiều thêm một chữ, huyền khí toàn thân toàn bộ khai hỏa, chớp mắt xoay người, một chưởng vung ra, hết thảy cấm chế cửa cung trong nháy mắt toàn bộ giải trừ, nàng bằng tốc độ nhanh nhất xông vào phía trước, đồng thời bên trong uy lạnh mang theo thanh âm run rẩy truyền khắp toàn bộ Băng Vân Tiên Cung:
- Vũ Tuyết Tâm, Thủy Hàn Âm...... Cùng với hết thảy đệ tử gần Hàn Đàm nghe lệnh, nhanh đi mở tất cả cấm chế xung quanh Hàn Đàm, việc này quan hệ tới an nguy, nửa tức cũng không đến trì hoãn!!
Sau lần gặp phải tai họa, Băng Vân Tiên Cung thiết lập rất nhiều cấm chế, xung quanh Băng Vân Hàn Đàm càng như vậy. Những cấm chế này mạnh, dù cho Phượng Tuyết Nhi muốn cưỡng chế phá tan đều cần tiêu tốn rất nhiều thời gian lẫn khí lực.
Nhưng từ cửa cung đến Hàn Đàm, hết thảy cấm chế được sáu người Mộ Dung Thiên Tuyết bằng cách thô bạo mở ra, xông thẳng đến trong băng cung, cấm chế xung quanh Hàn Đàm cũng đã bị toàn bộ mở ra, cảm nhận được hàn khí dày đặc cực cao, Tiểu Yêu Hậu trực tiếp lấy Vân Triệt từ trong tay Phượng Tuyết Nhi, trong chớp mắt, ném hắn vào sương mù màu trắng trong Hàn Đàm.
- Tiểu Yêu Hậu...... Tỷ tỷ, như vậy, thật sự có thể cứu Vân ca ca sao?
Phượng Tuyết Nhi lo lắng sợ hãi hỏi.
"......" Tiểu Yêu Hậu lặng lẽ, sau đó trầm thấp nói:
- Một năm trước, hắn bị Hoài Vương công kích trọng thương, cùng ta đồng thời bị ép vào Tử Vong Chi Hải. Tử Vong Chi Hải vốn dĩ hắn chạm vào phải chết, hắn nhưng không mất một sợi tóc, ngay cả thương thế cũng nhanh chóng tự lành. Sau đó ta truy hỏi, hắn từng nói, sức mạnh hỏa diễm tinh khiết không chỉ không gây thương tổn được hắn, còn có thể bị hắn hấp thu đến khôi phục nguyên khí và huyền khí nhanh chóng. Đồng thời hắn còn nhắc tới, không chỉ là hỏa, băng cũng giống như thế.
Sức mạnh Hàn Đàm mật độ lẫn mức độ mặc dù còn lâu mới có thể so với Tử Vong Chi Hải, nhưng xác thực ẩn chứa băng hàn cực kỳ tinh khiết và dày mạnh, cũng coi như không để ta quá mức thất vọng.
- Nói như vậy, Vân ca ca...... Vân ca ca được cứu rồi sao?
Phượng Tuyết Nhi kích động nói.
Tiểu Yêu Hậu bình tĩnh nhìn Vân Triệt ở trong nước, âm thanh lạnh tựa hàn sương:
- Mức độ sức mạnh làm tổn thương hắn cực kỳ cao, hiện tại vẫn như cũ còn ở lại trong cơ thể hắn, sức mạnh của ta không thể chữa trị thương thế cho hắn, ngay cả xua tan cũng không thể. Chỉ dựa vào Hàn Đàm, căn bản không khả năng cứu được hắn. Tại đây trong Hàn Đàm, hắn vẫn như cũ có thể lập tức sẽ chết...... Ta kỳ vọng, là cái Hàn Đàm có thể cho hắn một ít nguyên khí, để hắn có thể thức tỉnh một lần, sau đó khởi động Thái Cổ Huyền Chu trở lại Huyễn Yêu Giới...... Đây là hy vọng duy nhất.
Sáu người Mộ Dung Thiên Tuyết nghe choáng váng, Sở Nguyệt Ly tiến lên gấp gáp hỏi:
- Tuyết công chúa, đến cùng xảy ra chuyện gì? Là ai...... Là ai đả thương cung chủ?
- Ta không biết.
Phượng Tuyết Nhi thống khổ lắc đầu:
- Ta lúc đó ngay ở bên cạnh Vân ca ca, nhưng căn bản không thấy là ai hạ độc thủ.
- Các ngươi lui ra đi, nơi này không cần quá nhiều người.
Tiểu Yêu Hậu ra lệnh. Nàng nói ra mỗi một chữ đều mang theo một luồng uy lăng khiến người ta căn bản là không cách nào cãi lời. Sáu tiên đô Băng Vân đã thành Bá Hoàng, nhưng dưới cỗ uy lăng, cơ hồ không cách nào thở dốc, nhưng cùng lúc, các nàng không có một người rời đi.
- Hiện tại ngoài người ở cửa cung, đều là người thân Vân Triệt, các ngươi hay là đi dàn xếp bọn họ đi. Đặc biệt là ba người huyền lực thấp nhất trong đó, căn bản không chịu đựng nổi băng hàn nơi này.
Tiểu Yêu Hậu lạnh lùng nói.
Phượng Tuyết Nhi lúc này mới như từ trong mộng mới tỉnh, gấp gáp hỏi:
- A...... Tiêu gia gia, tiểu cô, còn có Thương Nguyệt tỷ tỷ còn đang bên ngoài, bọn họ ở đây lâu, nhất định sẽ bị đông cứng. Các vị sư bá sư thúc, làm phiền các ngươi đi chăm sóc Tiêu gia gia bọn họ, chúng ta ở lại chỗ này một tấc cũng không rời bảo vệ Vân ca ca.
Mộ Dung Thiên Tuyết ngắn ngủi do dự, chậm rãi gật đầu:
- Tốt...... Nếu như cung chủ tỉnh lại, nhất định phải lập tức cho chúng ta biết.
- Hàn Nguyệt, lập tức tự mình đi phong tỏa hết thảy cửa cung, cũng mở ra phòng ngự huyền trận. Hàn Tuyết, đi Ngưng Tuyết Điện mang tới hết thảy toàn bộ ngọc dịch chữa thương! Liên Thiếp Làm Y, truyền lệnh các đệ tử ngày đêm đề phòng. Nguyệt Ly, chúng ta đi.
Mộ Dung Thiên Tuyết rất rõ ràng, tình thế tuyệt không chỉ là Vân Triệt chịu chấn thương nặng, lúc nào cũng có thể tuyệt mệnh dễ dàng. Sau lưng ẩn giấu nguy cơ, tất nhiên so với tai vạ trước còn muốn đáng sợ hơn nhiều.
Lục tiên Băng Vân rời đi, Tiểu Yêu Hậu xoay người lại, đồng mâu nhìn về phía Phượng Tuyết Nhi,cũng là lần thứ nhất chân chính đánh giá nàng:
- Ngươi tên là Phượng Tuyết Nhi?
- Vâng.
Phượng Tuyết Nhi nhẹ nhàng gật đầu:
- Tiểu Yêu Hậu tỷ tỷ, ta thường nghe Vân ca ca nhắc tới ngươi, ta còn biết, thời điểm Vân ca ca ở Huyễn Yêu Giới, đã cùng ngươi thành hôn.
-...... Ngươi thật sự không thấy là ai tổn thương hắn?
- Không có.
Phượng Tuyết Nhi quả quyết lắc đầu:
- Ta khi đó ngay ở bên cạnh Vân ca ca, phụ hoàng, gia gia, thái gia gia cũng đều ở đó, thế nhưng, chúng ta không có một người biết xảy ra chuyện gì. Ta chỉ nghe được Vân ca ca hô to một tiếng, sau đó đẩy ta ra, khi ta xoay người, Vân ca ca đã...... Đã......
"......" Tiểu Yêu Hậu trầm mặc hồi lâu, sau đó hờ hững vô thần nói:
- Đem chuyện phát sinh khi hắn trở lại Thiên Huyền Đại Lục này, toàn bộ nói cho ta biết. Ngươi biết bao nhiêu liền nói cho ta bấy nhiêu, bất cứ chuyện gì cũng không được để sót.
- Ừ.
Phượng Tuyết Nhi không do dự chút nào đáp ứng.
Ở phía sau Tiểu Yêu Hậu, nàng nhìn thấy tam thánh chủ tan tác, uy thế lạnh lùng khiến người ta nghẹt thở, cho dù đối mặt Vân Triệt lúc nào cũng có thể triệt để tử vong, nàng vẫn bình tĩnh không hề ưu tư, bình tĩnh đến phảng phất sự sống chết của hắn không có vấn đề chút nào.
Thế nhưng, nàng càng là rõ ràng nhìn thấy, từ cái nhìn đầu tiên thấy Tiểu Yêu Hậu, tất cả hành động, ngôn ngữ, thậm chí nàng bình tĩnh gần như đáng sợ, không phải là vì Vân Triệt.
Khí thế của nàng khiến người ta nghẹt thở, nhưng cũng để Phượng Tuyết Nhi trong hoang mang lo sợ tìm được cảm giác tín nhiệm thậm chí ỷ lại.
————————————
Băng Vân Hàn Đàm tồn tại thời gian sánh cùng với lịch sử Băng Vân Tiên Cung. Nó ở trung tâm Băng Vân Tiên Cung, cũng là trung tâm Băng Cực Tuyết Vực, khắp nơi cực hàn vĩnh viễn không ngưng, nước suối trong suốt cực kỳ, thậm chí một viên đá dưới nước cũng nhìn thấy rõ ràng, mà trong đó bao hàm hàn khí càng lớn hơn huyền băng. Nơi này bình thời là nữ nhân Băng Vân tắm rửa, ngâm vào trong đó, vừa có thể tĩnh tâm, cũng có thể bình phục hàn khí.
Mà những ngày gần đây, Băng Vân Tiên Cung ngày đêm đề phòng, Băng Vân Hàn Đàm càng là trở thành cấm địa lớn nhất, không chỉ bất kỳ Băng Vân đệ tử không được đến gần, ngay cả âm thanh đều ngăn cách.
Vốn là Băng Vân Tiên Cung lãnh lẽo những ngày qua càng tĩnh lặng đáng sợ, bao phủ một luồng khí tức ngột ngạt trước nay chưa có.
Một ngày...... Hai ngày...... Ba ngày...... Bảy ngày...... Mười ngày......
Trong vòng mười ngày, thân thể Vân Triệt vẫn an tĩnh chìm trong Hàn Đàm, tại đây trong Hàn Đàm, ngay cả một bộ tử thi, quá khứ ngàn vạn năm cũng sẽ không có bất kỳ biến hóa nào. Mười ngày này bên trong, Tiểu Yêu Hậu vẫn dừng lại ở đó, chưa bao giờ rời đi. Khí tức, cũng trước sau liên tiếp ở trên người Vân Triệt, chưa từng lệch khỏi dù cho nháy mắt.
Trôi qua, Vân Triệt không có động tĩnh gì, càng không có dấu hiệu muốn thức tỉnh. Trên người của hắn bị thương cực kỳ nặng không có nửa điểm khép lại, tia sinh mệnh khí tức cuối cùng cũng giống mười ngày trước yếu ớt không thể tả, nhưng vẫn ngoan cường đến cực điểm ở lại trong thân thể của hắn, từ đầu đến cuối không có tán loạn hoàn toàn, cũng gian nan lưu giữ một tia hi vọng xa vời cuối cùng này.