Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 847 - Chương 848: Lao Tù Tuyệt Vọng

. ._424__2" class="block_" lang="en">Trang 424# 2

 

 

 

Chương 848: Lao tù tuyệt vọng



Tiểu Yêu Hậu đánh bại Hiên Viên Vấn Thiên, đến Hiên Viên Vấn Thiên ngược lại đẩy Tiểu Yêu Hậu vào vực sâu hắc ám, lúc bọn hắn rơi vào hoảng sợ, Kim Ô Viêm đã tắt không ngờ phóng lên trời, đốt diệt toàn bộ hắc ám che trời......

Đám người Thiên Hạ Đệ Nhất thừa nhận lần lượt từng đợt va chạm.

Hắc ám huyền khí cùng khí tức Hiên Viên Vấn Thiên hoàn toàn biến mất, tầm mắt cũng không có...nửa điểm băng tuyết màu trắng nữa. Bọn họ vừa muốn phát ra tiếng hoan hô, chợt phát hiện Kim Ô Viêm tràn ngập phía chân trời sắp tới tốc độ tắt không bình thường, hơn nữa đồng thời không cảm giác được khí tức Hiên Viên Vấn Thiên, cũng không chút nào phát hiện được khí tức Tiểu Yêu Hậu.

- Tiểu Yêu Hậu tỷ tỷ!

Phượng Tuyết Nhi hô lên một tiếng lo lắng, giơ tay mở ra Phượng Viêm kết giới, sau đó mang theo viêm quang đỏ đậm bay về phía vị trí Tiểu Yêu Hậu..

Cự ly ba trăm dặm nhanh chóng rút ngắn, Phượng Tuyết Nhi đi tới nơi Tiểu Yêu Hậu cùng Hiên Viên Vấn Thiên ác chiến, ở hỏa diễm tán loạn rất nhanh tìm được Tiểu Yêu Hậu. Nàng lẳng lặng nằm ở mảnh đất cháy đen khô héo, thân thải y vẫn hoàn mỹ, khóe miệng vết máu nhìn thấy mà giật mình, khí tức càng vô cùng suy yếu.

Phượng Tuyết Nhi nhanh chóng hạ xuống,đi tới bên Tiểu Yêu Hậu. Nàng cảm thấy Tiểu Yêu hậu không việc gì, nội tâm thoáng thả lỏng, nhìn ánh mắt của nàng, cũng biến thành đặc biệt phức tạp.

Khoảng thời gian chưa biết Tiểu Yêu Hậu, bởi vì quan hệ nàng ấy với Vân Triệt, cùng với tên"Tiểu Yêu Hậu", Phượng Tuyết Nhi đối với Tiểu Yêu Hậu có loại tâm tình rất phức tạp. Ngày hôm nay, nàng rốt cuộc gặp được Tiểu Yêu Hậu...... Nàng ấy mạnh mẽ vượt xa dự liệu, uy lăng, lạnh lẽo, quyết đoán, bình tĩnh.

So với nàng non nớt hồ đồ, Tiểu Yêu Hậu làm cho nàng có một loại cảm giác không thể nào sánh bằng.

Hiện tại, nàng ngã ở nơi đó, yếu đuối như một phàm nhân, nhưng con ngươi nàng, phản chiếu thân ảnh còn nặng nề hơn trước

Nàng lấy sức lực của một người, cứu tất cả mọi người.

Phượng Tuyết Nhi ngồi xổm xuống, cẩn thận từng li từng tí một nâng phần lưng Tiểu Yêu Hậu dậy, nhẹ nhàng hô hoán :

- Tiểu Yêu Hậu tỷ tỷ......

Đồng dạng cùng kế thừa huyết thống Thần Viêm, nàng một chút nhìn ra, Tiểu Yêu Hậu rõ ràng tự thiêu đốt Kim Ô nguyên huyết chính mình. Nàng hiện tại tuy rằng vô cùng suy yếu, nhưng ngoài ra cũng không có bị chấn thương quá nặng, chỉ là chịu đựng chí ít một tháng, Kim Ô huyết thống đem hoàn toàn mất đi, không cách nào dấy lên Kim Ô Viêm.

- Ta không sao.

Tiểu Yêu Hậu sắc mặt tái nhợt, nhưng âm thanh vẫn bình tĩnh mang theo u lạnh. Nói xong ba chữ, nàng đã mệt mỏi nhắm mắt, hồi lâu không có mở. Ngực chậm rãi chập trùng. Không chỉ Kim Ô huyết thống biến mất, huyền lực cũng triệt để khô cạn.

Phượng Tuyết Nhi nhẹ nhàng nâng thân thể Tiểu Yêu Hậu,sức nặng trên tay nhẹ như lụa, không thể nào tưởng tượng được thân thể mỏng manh như vậy dĩ nhiên ẩn chứa sức mạnh khủng khiếp:

- Khí tức Hiên Viên Vấn Thiên đã hoàn toàn biến mất rồi, đại ác nhân cuối cùng cũng coi như lấy được kết cục nên chịu.

- Bọn họ...... Không sao chứ?

Tiểu Yêu Hậu nhẹ giọng hỏi.

"Ừm!" Phượng Tuyết Nhi nặng nề gật đầu:

- Mọi người không xảy ra chuyện, may có Tiểu Yêu Hậu tỷ tỷ. Chúng ta đi tìm một nơi có thể tạm thời dàn xếp...... Vân ca ca cũng nhất định rất nhanh tỉnh lại.

Phượng Tuyết Nhi vừa nói, bàn tay đặt tại ngực Tiểu Yêu Hậu, không chút nào keo kiệt truyền Phượng Hoàng Nguyên Khí độ cho nàng.

Tiểu Yêu Hậu không có từ chối. Rất nhanh, mặt nàng khôi phục một chút huyết sắc, ngực chập trùng cũng từ từ vững vàng hạ xuống.

- Tiểu Yêu Hậu!!

Thiên Hạ Đệ Nhất cùng Tiêu Vân cơ hồ đã liên tục vật lộn vọt tới, sau khi bọn họ hạ xuống, không kịp lấy hơi, thở hỗn hển hỏi:

- Tiểu Yêu Hậu nàng...... Nàng ấy như thế nào......

- Yên tâm đi.

Phượng Tuyết Nhi dời tay nhỏ từ ngực Tiểu Yêu Hậu, mỉm cười nói:

- Tiểu Yêu Hậu tỷ tỷ thật sự lợi hại. Nàng cũng không có thương bị quá nặng, chỉ là có chút suy yếu mà thôi. Hơn nữa......

Nàng do dự một chút, nhưng nghĩ tới thân phận Thiên Hạ Đệ Nhất cùng Tiêu Vân, rồi nói tiếp:

- Hơn nữa chí ít một tháng sẽ không cách nào sử dụng Kim Ô Viêm.

Câu nói này của Phượng Tuyết Nhi, Thiên Hạ Đệ Nhất lập tức rõ ràng Tiểu Yêu Hậu là thiêu đốt Kim Ô nguyên máu, thở nhẹ một hơi, song quyền nắm chặt, mạnh mẽ cắn răng nói:

- Không liên quan. Trở lại Huyễn Yêu Giới, có thủ hộ gia tộc chúng ta, ai cũng đừng nghĩ lầm mất Tiểu Yêu Hậu một sợi tóc.

"Hừ!" Tiểu Yêu Hậu bỗng nhiên mở mắt ra, hừ lạnh một tiếng:

- Nếu gia tộc thủ hộ các ngươi thật sự tiền đồ như thế, Huyễn Yêu hoàng tộc cũng sẽ không suy tàn đến chỉ còn mỗi bổn hậu, còn thiếu một chút bị bức

đến tuyệt cảnh!

Nàng vịn cánh tay Phượng Tuyết Nhi chậm rãi đứng lên. Tuy rằng huyền khí hoàn toàn không có, chỉ dựa vào Phượng Tuyết Nhi độ cho nguyên khí mới khôi phục chút sức mạnh, nhưng uy lăng vẫn khiến Thiên Hạ Đệ Nhất và Tiêu Vân hoàn toàn không tự chủ được hạ thấp đầu.

- Phải..... Là Đệ Nhất vô năng.

Thiên Hạ Đệ Nhất đầy mặt xấu hổ. Nếu không phải Vân Triệt, chỉ dựa vào gia tộc thủ hộ, hiện tại đâu còn có Huyễn Yêu hoàng tộc......

- Tiểu Yêu Hậu không có chuyện gì là tốt.

Tiêu Vân cũng không dám ngẩng đầu.

Trận này nguy cơ lớn lại khốc liệt không cách nào trừ khử. Đánh đổi, không chỉ là Kim Ô Huyết của Tiểu Yêu Hậu cộng thêm huyền lực khô cạn, còn có Băng Vân Tiên Cung lẫn Băng Cực Tuyết Vực biến mất.

Kim Ô viêm đã hoàn toàn tắt, nhưng ảnh hưởng nó mang đến vẫn kéo dài, Băng Cực Tuyết Vực vốn dĩ băng hàn thấu xương, nhưng không khí bây giờ lại nóng rực khiến người ta khó có thể chịu đựng.

Phượng Tuyết Nhi mang theo Tiểu Yêu Hậu, bốn người rất nhanh cùng Thiên Hạ Đệ Thất, Thương Nguyệt, Tiêu Liệt, Tiêu Linh Tịch cùng với chúng nữ Băng Vân Tiên Cung tập hợp.

Mộ Dung Thiên tuyết đi tới trước mặt Tiểu Yêu Hậu, thi lễ:

- Lần này nếu không có tiền bối, Băng Vân Tiên Cung chắc chắn mất nhiều hơn thế. Đại ân cứu mạng của tiền bối, trên dưới hai ngàn đệ tử trong cung chắc chắn khắc trong tâm khảm.

- Không cần!

Tiểu Yêu Hậu lạnh lùng lên tiếng:

Hiên Viên Vấn Thiên là người bổn hậu tất phải giết, các ngươi sống hay chết, cùng bổn hậu không can hệ.

Mộ Dung Thiên Tuyết kinh ngạc, sau đó khẽ gật đầu, không tiếp tục nói nữa, quay lại chăm sóc Vân Triệt.

Tiểu Yêu Hậu đánh tan Hiên Viên Vấn Thiên, lại thêm Phượng Tuyết Nhi toàn lực bảo vệ,Tiểu Yêu Hậu ở ngoài, bọn họ không một người bị thương, Vân Triệt cũng không có chịu bất luận ảnh hưởng gì. Đây không thể nghi ngờ là may mắn trong bất hạnh.

- Chúng ta rời khỏi nơi này trước, tìm một chỗ dàn xếp một chút đi. Nơi này động tĩnh lớn như vậy, nhất định sẽ kinh động rất nhiều người.

Thiên Hạ Đệ Thất vừa nói, lòng vẫn còn sợ hãi. Nàng đưa tay chạm vào bụng, căm hận nói:

- Hiên Viên Vấn Thiên đáng ghét, không nghĩ tới sẽ lợi hại như vậy. Hơn nữa lại là kẻ còn muốn nham hiểm hơn Minh Vương! Cha bọn họ biết, cũng nhất định sẽ bị doạ giật mình. Để hắn chết như vậy, thực sự là lợi cho hắn quá rồi!

- Đúng!

Thiên Hạ Đệ Nhất cũng cắn răng nghiến lợi nói:

- Nên để hắn giống như Minh Vương, phế bỏ huyền lực và tứ chi, mỗi ngày chịu đựng cực hình, cũng toàn lực bảo vệ hắn bất tử. Để hắn mãi mãi cũng sống trong thống khổ tuyệt vọng!

- A...... Đề nghị rất hay.

Trầm thấp cười gằn với thanh âm khàn khàn, âm u phảng phất tới từ địa ngục.

Thoáng chốc, trái tim tất cả mọi người tạng đột nhiên đình chỉ, không khí vốn dĩ nóng rực giống như trong nháy mắt hóa thành... băng hàn cực hạn, vô số đạo khí lạnh tận xương rót vào mỗi một cái lỗ chân lông đến toàn thân bọn họ, đâm thẳng vào nơi sâu xa nhất linh hồn.

Ầm!!

Mặt đất an tĩnh bị nổ tung xuất hiện một đạo hắc quang phóng lên trời, theo hắc quang tản đi, vết nứt trên mặt đất có thêm một bóng người màu đen. Toàn thân hắn cháy đen, máu me đầy mặt, một tầng hắc khí nồng nặc khi táo bạo vờn quanh thân, tay cầm đại kiếm đen kịt phóng ra ánh sáng quỷ dị uy nghiêm đáng sợ.

"A...... A...... A......" Tiêu Vân miệng mở lớn, nhưng không cách nào nói ra một câu hoàn chỉnh.

- Hiên Viên...... Vấn Thiên!!

Đồng Tử Thiên Hạ Đệ Nhất co rút lại đến mức tận cùng, toàn thân như rơi vào hầm băng, sắp nứt cả tim gan.

- Ngươi......

Thân thể Tiểu Yêu Hậu kịch liệt lay động, ngay cả nàng, cũng căn bản không dám tin tưởng con mắt mình.

Bọn họ mới ở được không dễ thả lỏng không lâu, lại bị quấn vào khủng bố càng to lớn hơn. Hiên Viên Vấn Thiên không có chết, hắn như từ địa ngục trở về, mang theo vô tận âm lãnh lẫn oán hận lại xuất hiện trước mặt bọn họ.

Mà bọn họ chỉ có duy nhất một người có thể chống lại...... Đã không một chút sức mạnh.

- Bản tôn rõ ràng đã thành Ma Thần...... Các ngươi...... Các ngươi lại làm cho bản tôn nếm trải hoảng sợ với mùi vị của tử vong! Không thể tha thứ...... Không thể tha thứ!!

Hiên Viên Vấn Thiên kéo ma kiếm lên trước, bước chân của hắn chầm chậm mà trầm trọng, thân thể thậm chí có chút lay động, khí tức cũng không kịp lúc trước, nhưng, nhưng bao hàm oán hận, phẫn nộ lẫn sát ý nồng nặc gấp mấy chục lần

- Các ngươi đi mau!!

Phượng Tuyết Nhi hét lớn một tiếng, mộtcơn gió lớn cuốn lên, đẩy tất cả mọi người về phía phía sau, thân thể của nàng hóa làm một đạo Phượng Hoàng Viêm Ảnh, lấy"Phượng Dực Thiên Khung" đánh về Hiên Viên Vấn Thiên.

Hiên Viên Vấn Thiên hai mắt nhuốm máu gắt gao trừng lớn, một tiếng gào thét như dã thú, ma kiếm đón lấy viêm quang Phượng Tuyết Nhi mãnh liệt nổ ầm ầm.

Oành ——

Viêm quang nổ tung, đại địa trong nháy mắt nứt ra một vết dài mấy dặm, rộng mấy trượng. Viêm quang nổ tung, Hiên Viên Vấn Thiên liền lùi lại mười mấy bước, mà Phượng Tuyết Nhi như một mảnh lạc diệp bay ngược ra ngoài, nàng miễn cưỡng rơi xuống đất, còn chưa đứng vững, một ngụm máu đỏ tươi đã phun ra, nhuộm đỏ tảng lớn mặt đất trước người.

Dù cho Hiên Viên Vấn Thiên thân thể trọng thương, huyền lực hao tổn lớn, nhưng hắn dù sao cũng là chỉ Bán Thần Huyền Cảnh, tay còn đang nắm Ma Hồn thức tỉnh Vĩnh Dạ ma kiếm, vẫn như cũ không phải Phượng Tuyết Nhi có khả năng đối phó.

- Tuyết công chúa!!

Mọi người kinh hãi đến biến sắc,cả Phong Hàn Nguyệt với Hàn Tuyết vội vã tới trước đỡ lấy nàng.

- Ta...... Ta không sao.

Trước mắt Phượng Tuyết Nhi một mảnh tối đen, toàn thân huyền khí như dung nham sôi trào hỗn loạn không thể tả. Nàng vừa nãy toàn lực nổ ra Phượng Dực Thiên Khung, thừa nhận lực phản chấn tự nhiên lớn, tuy chỉ là một đối một, nội thương cũng nặng tương đương.

Nhưng, Tiểu Yêu Hậu huyền lực khô cạn, tất cả mọi người, duy nhất có khả năng ngăn cản Hiên Viên Vấn Thiên chỉ còn dư lại nàng.

Tiểu Yêu Hậu vì bọn họ không tiếc thiêu đốt Kim Ô Nguyên Huyết...... Nàng làm sao có thể cho phép ngã xuống.

Phượng Tuyết Nhi vững vàng đứng vững, Phượng Hoàng Viêm đồng thời dấy lên. Ánh lửa quá mức chói mắt khiến Hiên Viên Vấn Thiên thở dốc lập tức ngẩng đầu, hắn thở hổn hển, phát điên gầm rú:

- Bằng ngươi...... Một con không trưởng thành...... Tiểu phượng hoàng...... Cũng xứng để bản tôn giao thủ!

"Hắc Ám...... Tù Lung!!"

Tia sáng đột nhiên tối sầm lại, vô số đạo hắc quang ở trên hư không chi bỗng nhiên thoáng hiện. Tất cả mọi người còn chưa tới kịp phản ứng, liền đã bị hắc mang âm lãnh bao phủ.

Phượng Tuyết Nhi vừa dấy lên Phượng Hoàng Viêm cơ hồ trong nháy mắt đã hoàn toàn tắt. Hắc mang bao phủ như một bàn tay lớn áp chế gắt gao mà huyền lực nàng không thể kháng cự, khóa lại toàn thân nàng, làm cho nàng dù cho dùng hết toàn lực, đều không thể mảy may tránh thoát.

Không cần nói tiến hành công kích, ngay cả chuyển bước, giơ cánh tay lên đều không thể làm được. Toàn thân mỗi một cái vị trí, cũng giống như là bị đóng đinh trong một cái lao tù tuyệt vọng không cách nào tránh thoát.

Ngay cả Phượng Tuyết Nhi huyền lực mạnh nhất đều là như vậy, những người khác càng là không có khả năng tránh thoát, thậm chí không có một tia sức mạnh giãy dụa.

"Ừ...... A......" phóng ra Hắc Ám Tù Lung, Hiên Viên Vấn Thiên toàn thân không vững, lay động lập tức quỳ trên đất. Qua một hồi lâu, hắn mới đỡ ma kiếm chậm rãi đứng lên, miệng phát sinh tiếng cười lớn dữ tợn:

- Ha ha...... Ha ha ha ha...... Bản tôn đã là Ma Thần...... Bằng những người phàm tục các ngươi...... Làm sao có khả năng...... Chạy ra khỏi lòng bàn tay bản tôn...... Ha ha ha ha ha......


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment