Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 857 - Chương 858: Thảm Thiết

. ._429__2" class="block_" lang="en">Trang 429# 2

 

 

 

Chương 858: Thảm thiết



Đại trận hộ thành vẫn hoàn hảo như cũ, sắc mặt của Hiên Viên Vấn Thiên cuối cùng trở nên khó nhìn.

Ba tháng trước, lực lượng của y tăng vọt, tự cho là thế gian không còn có người có thể đối kháng với y, lại bị tiểu Yêu Hậu làm bị thương nặng, dựa vào Vĩnh Dạ ma kiếm cuối cùng mới vãn hồi thế bại. Mà trong ba tháng này, ma huyết của y đã thức tỉnh đến gần sáu thành, y tự nhận cho dù là ba tiểu Yêu Hậu, cũng tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của y. Nhưng y còn chưa gặp được tiểu Yêu Hậu, lại bị một kết giới hộ thành đánh vào mặt.

Giọt nước nhỏ bé không đáng kể, nhưng ngàn vạn tụ tập, lại có thể nâng lên sóng to che trời!

Mây đen quay cuồng trên bầu trời, sau đó vặn vẹo thành một gương mặt ác ma dữ tợn, hắc khí trên người Hiên Viên Vấn Thiên cũng nồng đậm đến cực hạn, lốc xoáy màu đen vĩ đại xoay tròn sau lưng y, giống như động đen không gian khủng bố nguyên thủy nhất thời hồng hoang.

Uy áp không cách nào hình dung được bao phủ Yêu Hoàng thành, cũng bao phủ toàn bộ trời đất. Hiên Viên Vấn Thiên rõ ràng đã tăng huyền lực hắc ám lên đến cực hạn.

Trước khi đến, y vốn tưởng rằng lấy lực lượng hiện giờ của bản thân, có thể trong lúc vẫy tay liền quét ngang Huyễn Yêu, tuyệt đối không nghĩ đến, bản thân lại phải phóng thích toàn lực đi đối phó với một cái kết giới!

Hiên Viên Vấn Thiên trầm thấp cười, nhưng ánh mắt không còn là khinh miệt hoàn toàn, mà nhiều thêm vài phần phẫn nộ với táo bạo:

- A… A… A… Làm đúng thật không tệ, nhưng con kiến cho dù giãy giụa như thế nào, cũng chỉ là một đám con kiến hèn mọn!!

Hiên Viên Vấn Thiên mang theo hắc khí đầy trời đánh về phía kết giới, lốc xoáy hắc ám phía sau y thò ra một bàn tay to tối đen, thô bạo nện xuống kết giới chớp động lên tử quang với lục quang.

Đây là lực lượng tới gần thần đạo, cũng là lực lượng khủng bố chưa bao giờ xuất hiện ở vị diện này. Móng vuốt tối đen cực lớn đi đến đâu, không gian yếu ớt trực tiếp hóa thành bột mịn, còn chưa tới gần, kết giới hộ thành đã vặn vẹo trên phạm vi lớn.

- Các huynh đệ, đánh cược tính mạng và vinh quang của tất cả mọi người chúng ta… Nhất định phải giữ chặt!!

Trong tiếng rít gào vĩ đại, bộ tộc Vân thị, bộ tộc Thiên Hạ, cùng với toàn bộ huyền giả Huyễn Yêu phía sau phát ra tiếng thét ngập trời, liên tiếp đỡ lấy công kích của Hiên Viên Vấn Thiên, khiến tin tưởng càng nhiều hơn che lấp sợ hãi ban đầu, hơn mười vạn đường huyền quang đồng thời lóng lánh, dung hợp trên kết giới hộ thành biến thành vầng sáng giống như thái dương…

Rầm ––––

Cả kết giới, cùng với toàn bộ Yêu Hoàng thành run run kịch liệt, bầu trời chợt tối xuống, bàn tay hắc ám khổng lồ nặng nề nện lên trên kết giới, nổ bung một lốc xoáy hắc ám đủ ngàn trượng, điên cuồng đánh sâu vào, tàn sát cắn nuốt kết giới do lực lượng của chừng mười vạn huyền giả rót vào.

Kết giới hộ thành giống như khí cầu bị một lực lượng lớn đọng lại, ở dưới lốc xoáy màu đen hiện ra vặn vẹo nhìn thấy ghê người. Nhưng dưới lực lượng ngưng tụ ở phía trong, lại ngoan cường không nứt vụn.

- Các ngươi lũ cá tạp đáng giận này!

Oanh kích hắc ám dưới toàn lực lại bị ngăn trở như trước, Hiên Viên Vấn Thiên gầm hét lên, trong hắc khí lượn lờ, song chưởng của y giống như gió bão mưa rào nện lên trên kết giới, mang lên từng trận nổ vang khủng bố.

Từng vết rách tản ra trên kết giới hộ thành, nhưng lại lập tức hoặc sẽ nhanh chóng, hoặc gian nan khép lại.

- Để bản tôn xem lũ cá tạp các ngươi có thể kiên trì được bao lâu!!

Hiên Viên Vấn Thiên dưới tấn công lâu, nội tâm càng ngày càng giận dữ và nóng nảy, huyền lực hắc ám giống như điên đánh lên.

Huyền lực của huyền giả Huyễn Yêu giới cấp tốc tiêu hao, nhưng dưới chống đỡ thật lâu, lòng tin của bọn họ đã không ngừng tăng vọt, khiến cho thân thể của bọn họ ở dưới trọng áp hắc ám bộc phát ra lực lượng cuồn cuộn không dứt, cứng rắn ngăn chặn Hiên Viên Vấn Thiên không ai bì nổi.

Lực lượng của huyền giả Huyễn Yêu cấp tốc tiêu hao, còn Hiên Viên Vấn Thiên đã sớm mất đi bình tĩnh, nóng lòng đánh mở kết giới cũng giống vậy cấp tốc tiêu hao lực lượng. Lực lượng của ma huyết thức tỉnh càng nhiều, bình tĩnh trong tính cách của y sẽ càng ít, cũng chuyển hóa thành hấp tấp trái ngược.

Bầu trời đã hoàn toàn tối xuống, ở trong thời gian nhiều chừng một khắc Hiên Viên Vấn Thiên liên tục đánh ra hơn một ngàn lần oanh kích, lực lượng tràn ra ngoài biến khu vực trăm dặm chung quanh hóa thành một mảnh hư vô, nhưng thủy chung không cách nào phá bỏ kết giới gần trong gang tấc.

- Gia chủ, huyền lực của chúng ta đã tiêu hao hơn phân nửa, lại tiếp tục như vậy… Sẽ triệt để không kiên trì nổi nữa!

Vân Ngoại Thiên tỏ vẻ thống khổ nói:

- Chúng ta vẫn kêu người của trận vực khác đến hỗ trợ đi.

- Đúng… Hiên Viên Vấn Thiên vẫn luôn công kích bên phía chúng ta, vốn không có dấu hiệu muốn công kích phương hướng khác.

Thiên Hạ Hùng Đồ cũng nói theo.

- Không được!!

Vân Khinh Hồng lại quả quyết lắc đầu:

- Đừng quên, Hiên Viên Vấn Thiên là kẻ còn gian trá giảo hoạt hơn Minh Vương! Lấy cảnh giới tu vi của y, liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấu huyền cơ của đại trận hộ thành, nếu điều động lực lượng trận vực khác, hắn vô cùng có khả năng sẽ lập tức dời đến trận vực đó… Một khi mở ra chỗ hổng, chúng ta liền sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ!

Nói xong, Vân Khinh Hồng ngửa đầu gầm to, âm thanh nháy mắt truyền đến mỗi một góc của Yêu Hoàng thành:

- Tất cả mọi người các ngươi đừng động, chúng ta kiên trì ở yên!

Tuy rằng chỉ kiên trì một phút đồng hồ ngắn ngủi, nhưng đối với bọn họ mà nói, huyền lực tiêu hao còn kịch liệt hơn tiến hành một trận đại chiến sinh tử. Vân Khinh Hồng thở dốc đã trở nên ồ ồ, nhưng đồng thời, hắn cũng cảm thấy thế công của Hiên Viên Vấn Thiên lấy một biên độ mong manh không ngừng yếu bớt.

Lúc này, âm thanh hắc ám oanh kích rung trời đột nhiên dừng lại, động tác của Hiên Viên Vấn Thiên dừng lại, nhưng còn chưa chờ các huyền giả Huyễn Yêu thừa dịp khe hở thở dốc, khóe miệng của y bỗng nhiên nâng lên một nụ cười âm hiểm, hắc mang trên tay thoáng hiện, cầm lấy Vĩnh Dạ ma kiếm tối đen.

Cùng lúc đó, một luồng khí tức càng tối tăm hơn lúc trước đột nhiên bao phủ xuống, khiến ngực của mọi người nhất thời ngột ngạt, không cách nào thở dốc.

- Là thanh Thiên tội thần kiếm kia… Cẩn thận!!

Tiêu Vân hoảng sợ kêu lên. Ba tháng trước ở Băng cực tuyết vực, Hiên Viên Vấn Thiên chính là dùng thanh kiếm này đánh bại tiểu Yêu Hậu.

- Một đám cá tạp, lại khiến cho bản tôn vận dụng ma kiếm, thật đúng là sỉ nhục!

Nụ cười của Hiên Viên Vấn Thiên đã hoàn toàn không phải là cuồng tiếu giống như trước, mà đã biến thành âm trầm:

- Xem ra, bản tôn không thể không biến nơi này… Hóa thành địa ngục tàn khốc nhất!!

Thân thể của Hiên Viên Vấn Thiên… Càng chuẩn xác hơn mà nói là thân thể của Phần Tuyệt Trần cũng không phải là ma thân chân chính, chỉ có huyết mạch ma thần cực kỳ mỏng manh, ma hồn trong Vĩnh Dạ ma kiếm cũng chỉ có một luồng nhạt nhẽo, hơn nữa lực lượng của ma huyết còn chưa hoàn toàn thức tỉnh, hai người vốn không có khả năng đạt tới phù hợp hoàn mỹ.

Sử dụng Vĩnh Dạ ma kiếm, mặc dù sẽ khiến huyền lực hắc ám của ma huyết phóng thích có biến hóa lớn nhất, nhưng đồng thời sẽ tăng thêm tiêu hao, hơn nữa sẽ khiến cho y trong vòng mấy ngày tiếp theo thừa nhận thống khổ vĩ đại. Cho nên không phải lúc vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không vận dụng lực lượng của ma kiếm.

Hôm nay y đã đến Huyễn Yêu giới, thứ nhất vì cướp lấy Luân hồi kính, thứ hai vì giết tiểu Yêu Hậu, lại hoàn toàn không nghĩ tới phải sử dụng tới Vĩnh Dạ ma kiếm.

Đây đối với y mà nói, thật sự là sỉ nhục rất lớn!

- Toàn bộ chết đi!!

Vĩnh Dạ ma kiếm cuốn sạch hắc khí chém xuống trong tiếng thét của Hiên Viên Vấn Thiên, một luồng uy áp lạnh như băng không cách nào hình dung cũng từ trên không vô tình lật úp.

Rắc!!!!!

Kết giới hộ thành kiên trì hồi lâu dưới huyền lực hắc ám của Hiên Viên Vấn Thiên ở dưới một nhát kiếm này phát ra tiếng rên rỉ chói tai, một đường vết rạn dài chừng hơn mười trượng vắt ngang phía trên kết giới, từng đường huyền khí hắc ám theo vết rạn thẩm thấu vào trong, đột nhiên mang lên một cơn gió lạnh giống như tới từ địa ngục.

- Wow a a a a a ––

Mặc dù chỉ là huyền khí hắc ám cực kỳ mỏng manh, nhưng đối với huyền giả Huyễn yêu có tu vi khá thấp này mà nói không thể nghi ngờ là lực lượng ác mộng đáng sợ, mấy ngàn huyền giả bị lật ngược lại trong nháy mắt, toàn thân giống như rơi vào hầm băng, toàn thân thống khổ co rúm lại, cũng không cách nào phóng xuất ra một chút lực lượng.

Vết rạn trên kết giới vẫn tiếp tục mở rộng, càng nhiều huyền khí hắc ám thâm nhập vào, nếu tiếp tục mở rộng tiếp, kết giới chắc chắn nát vụn.

- Cha, làm… Làm sao bây giờ?

Tiêu Vân run môi hỏi. Hai tay hắn dốc hết toàn lực phóng thích ra tử vân công, phía sau, là Thiên Hạ Đệ Thất kề sát lưng với hắn, cùng nhau cho đối phương chỗ dựa vào với tín niệm.

Dưới Vĩnh Dạ ma kiếm, áp lực của huyền giả Huyễn Yêu xoay chuyển tăng lên. Gương mặt của Vân Khinh Hồng hoàn toàn trầm tĩnh, hắn nhìn vết rạn cấp tốc lan tràn trên không, thế tay nhanh chóng biến đổi, lôi quang trên người chớp động, ngay cả đôi con ngươi, đều biến thành màu tím.

- Tử vân lĩnh vực!!

Lôi điện lĩnh vực khổng lồ mở ra, trải lên trên kết giới hộ thành, một cử động kia khiến tât cả trưởng lão Vân gia và toàn bộ đệ tử Vân gia có cảnh giới đã ngoài Vương Huyền đều theo sát làm ra hành động đều nhịp, bọn họ phóng xuất ra huyền lực cực hạn nhất trong cơ thể, mở ra mấy ngàn Tử vân lĩnh vực, đè lên nhau thành một biển lôi vân vô cùng khổng lồ, lật úp ở trên kết giới hộ thành.

Tròng mắt Thiên Hạ Hùng Đồ chợt lóe, hét lớn:

- Tường thành tinh linh!!

Biển lôi vân sôi trào cũng đốt lên ý chí đang thừa nhận trọng áp của bộ tộc tinh linh, toàn bộ bọn họ cũng mở ra tinh linh lĩnh vực, trút lực lượng lĩnh vực khổng lồ khác lên trên kết giới… Nhất thời, vết rạn trên kết giới dừng lan tràn, sau đó, bắt đầu lấy tốc độ thong thả khép lại.

Nhưng mà, bọn họ còn chưa kịp hoan hô, trên người Hiên Viên Vấn Thiên đã bộc phát lên hắc mang vô cùng khủng bố, một đôi mắt dữ tợn mở ra trên thân Vĩnh Dạ ma kiếm, thân kiếm tối đen điên cuồng đánh về phía kết giới hộ thành.

Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm…

Ở dưới lực lượng khủng bố của Vĩnh Dạ ma kiếm, tầng phòng ngự lấy lĩnh vực đúc lên của hai đại gia tộc bị đánh tan từng tầng, từng đường vết rạn trên kết giới điên cuồng nổ tung, trong nháy mắt, kết giới vốn coi như hoàn hảo liền hiện đầy vết rạn giống như mạng nhện, tốc độ chữa trị, còn kém tốc độ nứt toác ra xa xa.

- Nguy… Nguy rồi!

Sắc mặt của nhóm huyền giả Huyễn Yêu biến thành vô cùng tái nhợt, hoảng sợ thật sâu với tuyệt vọng lạnh như băng hiện ra ở trên mặt của bọn họ.

- Không được… Chống đỡ… Chống đỡ không được rồi!

Hai tay Thiên Hạ Hùng Đồ giơ lên trời, liều chết áp bức tất cả lực lượng trong cơ thể, không cam lòng quát.

Ánh mắt của Vân Khinh Hồng biến thành vô cùng u lãnh, hắn khẽ cắn răng, hai tay nắm chặt, khi một đường vết rạn trên kết giới đột nhiên kéo dài đến trước mặt hắn, quang mang trong mắt hắn trong nháy mắt trở nên quyết tuyệt, bỗng nhiên thu hồi Tử vân lĩnh vực, phóng đi ra ngoài kết giới.

Nhưng hắn vừa mới động, cánh tay đã bị một bàn tay gắt gao nắm lấy, hắn quay đầu lại, thấy được gương mặt trong nước mắt mang ý cười của Mộ Vũ Nhu, nàng nhẹ nhàng nói:

- Phu quân, chàng nỡ bỏ ta lại một mình sao… Muốn đi, cũng nên là phu thê chúng ta cùng đi.

Ánh mắt Vân Khinh Hồng trong chớp mắt mê man, sau đó khẽ cười, bàn tay nắm thật chặt tay của Mộ Vũ Nhu. Bọn họ cùng ngẩng đầu, nhìn về phía trên không, ánh mắt đồng thời trở nên lạnh lẽo như băng thấu xương, sau đó sóng vai bay lên, nhằm thẳng về phía Hiên Viên Vấn Thiên mà đi.

- Cha… Nương!! Hai người…

Tiêu Vân sửng sốt trong ngắn ngủi, sau đó nháy mắt hiểu được ý đồ của bọn họ, hắn hoảng sợ thét lên một tiếng, liều mạng đánh về phía hai người bọn họ, nhưng tốc độ của hắn làm sao có thể đuổi theo kịp phu thê Vân Khinh Hồng.

- Gia chủ, để cho chúng ta đến!!

Ngay khi Vân Khinh Hồng và Mộ Vũ Nhu sắp lao ra khỏi kết giới, một tiếng gầm tang thương vang lên, một luồng lực lớn vô hình cũng từ phía sau đánh úp lại, hung hăng vung bọn họ quay lại phía sau, cùng lúc đó, ba bóng dáng già nua mang theo tử quang khắp người, bay ra khỏi kết giới hộ thành, nhằm thẳng về phía Hiên Viên Vấn Thiên.

- Thái… Thái trưởng lão!!

Vân Khinh Hồng bị ném trở về trong thành, nhìn thấy ba bóng người bay ra, tròng mắt của hắn kịch liệt co rút lại, trong miệng phát ra tiếng gầm to giống như phun ra máu.

Ba người kia, rõ ràng là ba thái trưởng lão còn tồn tại lại duy nhất của Vân gia: Vân Hà, Vân Khê, Vân Giang.

- Gia chủ, người nhất định phải sống tốt, có người ở đây, Vân gia liền vĩnh viễn không đổ!

- Lão gia chủ, chúng ta đi cùng người!!

Giọng nói của bọn họ hùng hậu, thậm chí ngầm mang theo ý cười, ba huyền quang trên người đều đã phóng thích đến cực hạn, như ba đường lôi đình màu tím đánh lên trên người Hiên Viên Vấn Thiên.

Ba thái trưởng lão của Vân gia toàn lực công kích, khiến Hiên Viên Vấn Thiên bất ngờ không kịp phòng ngự chợt lảo đảo một cái, hắc khí trên người đều thoáng tan biến đi, hắn chợt ngước mắt, sát khí nhịn đầy một bụng cuối cùng tìm được chỗ phát tiết, Vĩnh Dạ ma kiếm vạch ra một đường hình vòng cung tối đen.

Bọn họ là Đế Quân cấp sáu cường đại được người đời ngưỡng vọng, nhưng đụng chạm đến kiếm quang hắc ám của Hiên Viên Vấn Thiên, huyền lực hộ thân của bọn họ cũng giống như bọt nước bị xé rách trong nháy mắt, huyền lực hắc ám giống như vô số vuốt sắc lạnh như băng, tàn khốc xông vào trong cơ thể của bọn họ.

- Ba lão bất tử… Chết đi!!!

Ma kiếm của Hiên Viên Vấn Thiên lại đánh ra, hoàn toàn cuốn ba đại thái trưởng lão vào trong bóng tối thâm thúy, sau đó trong một tiếng nổ vang nặng nề, hóa thành ba đám bột phấn tối đen.

Công kích của Hiên Viên Vấn Thiên bị gián đoạn, khiến vết rạn tràn đầy nguy cơ trên kết giới hộ thành cấp tốc chữa trị, trong khoảnh khắc khi ba đại thái trưởng lão mất mạng, toàn bộ vết rạn hoàn toàn biến mất, kết giới hộ thành lại một lần nữa khôi phục hoàn hảo.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment