.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_859" class="block_" lang="en">Trang 430# 1
Chương 859: Trở về
Nguy cơ tạm thời giải trừ, nhưng giá cao, chính là tính mạng của ba đại thái trưởng lão Vân gia, trên dưới Vân gia toàn là âm thanh bi thương, gia tộc Thiên Hạ, còn có chúng huyền giả Huyễn Yêu cũng đều biến thành hai mắt đẫm lệ mông lung… Thân là thái trưởng lão thủ hộ có địa vị được tôn sùng của gia tộc, bọn họ chẳng những không thể sống thọ và chết ở nhà, thậm chí còn chết bi thảm như thế, ngay cả thi cốt đều không thể lưu lại.
- Hiên Viên… Vấn… Thiên!!
Toàn thân Vân Khinh Hồng điên cuồng run run, cả gương mặt trở nên còn dữ tợn hơn Hiên Viên Vấn Thiên nổi giận, hắn kêu tên của Hiên Viên Vấn Thiên, bốn chữ ngắn ngủi, nhưng lại mang theo oán hận tràn ngập trời cao.
Hiên Viên Vấn Thiên âm trầm nói:
- Đừng gấp, các ngươi sẽ lập tức đi xuống địa ngục theo!
Vĩnh Dạ ma kiếm vung lên kiếm quang tối đen, ở trong tiếng cười điên dại của Hiên Viên Vấn Thiên đánh lên trên kết giới. Một đường hắc quang phóng lên cao, phía trên kết giới cũng nháy mắt nổ tung hơn mười vết rạn dày đặc.
- Các huynh đệ… Cho dù như thế nào, đều phải chống đỡ!! Nhất là con cháu Vân gia chúng ta… Ngàn vạn lần không được để cho ba vị thái trưởng lão chết vô ích!!
Vân Khinh Hồng khàn giọng rít gào, thân hình vốn tiêu hao hơn phân nửa lại dâng lên lực lượng gần như điên cuồng, liều mạng đánh lên trên kết giới. Toàn bộ huyền giả Huyễn Yêu cũng đều bộc phát ra lực lượng dưới bi thương, dùng thân thể càng ngày càng thiếu hụt, phóng thích ra lực lượng chống lại Vĩnh Dạ ma kiếm.
Đối mặt với Hiên Viên Vấn Thiên ngay cả tiểu Yêu Hậu đều không thể đánh bại, bọn họ có thể kiên trì lâu như vậy, đã vô cùng không dễ. Nhưng Vĩnh Dạ ma kiếm của Hiên Viên Vấn Thiên xuất hiện quá mức đáng sợ, ba đại thái trưởng lão của Vân gia chết đi khiến cho bọn họ nhận được cơ hội thở dốc ngắn ngủi, nhưng dưới lực lượng huyền lực vượt quá xa bọn họ, thậm chí vượt qua trình độ nhận thức của bọn họ, bọn họ đau khổ kiên trì không đến trăm giây, kết giới thừa nhận ngàn vạn tai họa lại nghênh đón nguy cơ vỡ vụn.
Vĩnh Dạ ma kiếm liên tục đánh xuống, vết rạn càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dài, tốc độ chữa trị kém tốc độ lan tràn xa xa. Hiên Viên Vấn Thiên nhìn kết giới phía dưới đã nứt nẻ hình lưới, không hề có một chút khoái ý nào, chỉ có lửa giận và khuất nhục kịch liệt
- Lũ cá tạp đáng chết!!
Hiên Viên Vấn Thiên phóng lên cao, một ma ảnh cực lớn thoáng hiện ngang trời, phía trên Vĩnh Dạ ma kiếm đột nhiên mở rộng ra một đường kiếm quang hắc ám dài chừng mười trượng, sau đó mang theo khí tức giống như tận thế nhằm về phía kết giới hộ thành đã cận kề vỡ vụn.
Rắc!!
Kết giới hộ thành vốn trải rộng thương tích lại nứt ra mấy ngàn vết rạn, nhưng vẫn không triệt để nứt vụn, kiếm quang bị ngăn trở gắt gao, đồng tử của Hiên Viên Vấn Thiên trừng lớn, gầm nhẹ một tiếng, kiếm quang tối đen lại bạo tăng.
Răng rắc!!
Đoạn đầu của kiếm quang hắc ám hung hăng đâm vào trong kết giới, một luồng phong bạo hắc ám giống như tới từ địa ngục trong một nháy mắt thổi quét hơn phân nửa trận vực.
Trong kết giới vang lên một đống tiếng kêu thảm thiết hoảng sợ, một lượng lớn huyền giả Huyễn Yêu bị cuốn vào trong hắc ám, gần ngàn tên huyền giả nháy mắt đột tử, thân thể trực tiếp hóa thành xương khô tối đen, càng nhiều huyền giả ở giữa tiếng gào thê thảm đã hôn mê, sống chết không biết.
Lực lượng đáng sợ đến mới thấy lần đầu tiên này khiến toàn bộ huyền giả nhìn thấy tất cả run rẩy toàn thân, như rơi vào trong hầm băng.
- Ha ha ha ha ha…
Trên không truyền đến tiếng cuồng tiếu tùy ý của Hiên Viên Vấn Thiên:
- Chỉ bằng các ngươi lũ cá tạp này, lại làm sao có thể ngăn cản bản tôn đã đến ma thần! Toàn bộ… Xuống địa ngục đi!!
Dưới chống cự hợp lại tất cả của bọn họ, kết giới hộ thành chính là vẫn bị đâm thủng, có lẽ chỉ còn mấy hơi, sẽ triệt để vỡ vụn. Vân Khinh Hồng nhìn thấy kiếm quang đâm thủng kết giới kia, không có kinh hoảng và khủng bố, gương mặt hoàn toàn vắng lặng, trong lòng thở dài một tiếng nặng nề.
Đối mặt với Hiên Viên Vấn Thiên đáng sợ như thế, bọn họ có thể ngăn cản đến bây giờ, thật sự đã là kỳ tích.
Như thế, cũng triệt để đến cực hạn.
Mỗi một giây, đều toàn lực phòng ngự. Hắn thân là Đế Quân cấp năm, huyền lực đều đã tiêu hao đến bảy phần, huống chi là những người kia.
Hắn vốn cho rằng dựa vào huyền trận thần kỳ mà tổ tiên Yêu Hoàng để lại này, sẽ có khả năng ngăn cản Hiên Viên Vấn Thiên ở bên ngoài Yêu Hoàng thành, nhưng mà, lực lượng của Hiên Viên Vấn Thiên thật sự quá đáng sợ, cho dù dồn hết át chủ bài và lực lượng của toàn bộ Yêu Hoàng thành, cũng chỉ có thể ngăn trở đến lúc này.
- Gia chủ, làm sao bây giờ?
Vân Ngoại Thiên thở hổn hển hét lớn.
“…” Vân Khinh Hồng nhẹ nhàng thở ra một hơi, chậm rãi nói:
- Thông báo cho người của các trận vực khác, chuẩn bị nghênh chiến.
Bốn chữ “Chuẩn bị nghênh chiến” nói ra đặc biệt bình tĩnh hờ hững, nhưng mỗi người, đều nghe được tử chí quyết tuyệt.
Rắc!!
Lại là một tiếng nứt vang điếc tai, phía trên kết giới xuất hiện một vết rạn lớn nhất từ trước đến giờ, kiếm quang tối đen cũng lại một lần nữa mạnh mẽ đâm vào thêm một phần, kết giới hộ thành rung rung… Triệt để đến sát bên bờ hỏng mất.
Vân Khinh Hồng cũng thu hồi lực lượng vào lúc này, tay phải cầm kinh lôi kiếm lên, trên thân kiếm lượn lờ lên lôi quang mang theo chút màu đỏ.
Đúng lúc này, phía trên bầu trời cao hắc ám bỗng nhiên sáng rọi lên quang mang sáng ngời chiếu xuống, mọi người theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn… Phía bắc, một vầng quang mang màu vàng như sao băng ngoài bầu trời, rạch ở ám vân quay cuồng trên không Yêu Hoàng thành, ở trong một tiếng rít dài đánh rơi.
- Đó chính là… Kim ô viêm!!
Thiên Hạ Đệ Nhất kinh hỉ kêu lên.
Rầm!!!!
Như thiên thạch rơi xuống, ánh lửa màu vàng trong trời đất rung động đánh lên trên kiếm quang tối đen của Hiên Viên Vấn Thiên, kiếm quang tối đem đâm thủng kết giới hộ thành nhất thời bị đốt vỡ, Hiên Viên Vấn Thiên cũng bị ép rời ra xa xa, y hét lớn một tiếng, gầm nói:
- A!! Tiểu Yêu Hậu, ngươi cuối cùng cũng có lá gan đi ra!!
Trong một nháy mắt sau cùng kia kết giới hộ thành thoát khỏi vận mệnh bị nứt vụn, đưới huyền lực khổng lồ đến từ nhóm huyền giả Huyễn Yêu, bắt đầu cấp tốc chữa trị lấy ngàn vạn vết rạn tung hoành.
Ám vân trên không cấp tốc tản ra, hiện ra bóng dáng lả lướt phấp phới của Thải Y. Mắt nàng như hàn tinh, lạnh lẽo nhìn Hiên Viên Vấn Thiên, một ngọn hỏa diễm màu vàng trong tay đang kịch liệt thiêu đốt lên.
- Tiểu Yêu Hậu… Là tiểu Yêu Hậu!!
Nhìn bóng dáng đột nhiên xuất hiện trên không, Yêu Hoàng thành bộc phát ra tiếng kinh hô giống như rung trời. Vì người này, rõ ràng chính là tiểu Yêu Hậu đã vẻn vẹn ba tháng không hề có tin tức.
- Là tiểu Yêu Hậu… Tiểu Yêu Hậu đã trở lại!
Tiêu Vân kích động kêu lên.
Vào thời khắc kề cận tuyệt vọng này, tiểu Yêu Hậu đột nhiên trở về, không thể nghi ngờ mang đến cho mọi người của Yêu Hoàng thành kinh hỉ và hy vọng rất lớn, không khí khẩn trương nặng nề bị tiếng reo hò khắp trời khắp đất che đi, ngay cả trận vực phía bắc đối diện với Hiên Viên Vấn Thiên cũng là như thế. Nhưng sắc mặt của Vân Khinh Hồng vẫn trầm trọng như cũ.
Bởi vì Hiên Viên Vấn Thiên đáng sợ như thế, tiểu Yêu Hậu cũng vốn không phải là đối thủ. Hơn nữa, chỗ nàng hiện thân là bên ngoài kết giới hộ thành, muốn dựa vào thủ hộ của kết giới hộ thành cũng không thể!
Nhìn tiểu Yêu Hậu hiện thân, Hiên Viên Vấn Thiên lớn tiếng cuồng tiếu:
- Bản tôn còn tưởng rằng ngươi đã mang theo đuôi chạy trốn, xem ra ngươi vẫn còn có một chút cốt khí như vậy, ngươi chuẩn bị dâng luân hồi kính sau đó tự kết thúc, hay muốn bản tôn tự tay hóa ngươi thành tro tàn tối đen!
- Chậc, một thứ ngay cả mặt mũi túi da của mình đều mất hết, vô sỉ trộm cắp lực lượng của người khác lại dám cuồng vọng giương oai như vậy, thật sự làm cho người ta cười đến rụng răng!
Trong tiếng cười nhạo khinh thường, một mảnh ám vân phía sau tiểu Yêu Hậu đã trong viêm quang bỏng mắt cấp tốc tản ra, Vân Triệt và Phượng Tuyết Nhi sóng vai từ giữa đi ra, đi tới bên cạnh người tiểu Yêu Hậu.
- Đại… Đại ca!!
Tiêu Vân kích động trực tiếp nhảy dựng lên.
- Triệt nhi… Triệt nhi!
Mộ Vũ Nhu la lên hai tiếng, kích động thiếu chút nữa ngất đi.
- Cung chủ!
Chúng nữ Băng Vân tiên cung càng hưng phấn không kiềm chế được.
Vân Triệt sóng vai mà đứng cùng tiểu Yêu Hậu, Phượng Tuyết Nhi trên mặt mang theo cười nhạt mà bọn họ quá mức quen thuộc, một đôi tròng mắt thâm thúy giống như vực sâu, trên dưới quanh thân, nhìn không ra một chút bị thương hoặc dáng vẻ yếu ớt.
- Vân huynh đệ hắn… Thoạt nhìn hoàn toàn khôi phục!
Thiên Hạ Đệ Nhất kêu lên.
- Đó là đương nhiên! Ta đã nói… Có thần lực của kim ô thánh thần, đại ca nhất định sẽ hoàn toàn tốt.
Tiêu Vân vừa nói, cái mũi không tự chủ được đau xót, suýt chút nữa rơi nước mắt ra. Trong vòng ba tháng không hề có tin tức, mỗi một ngày hắn đều trong lo lắng đề phòng vượt qua.
- Vân Triệt?
Hắc quang chợt lóe trong hai mắt Hiên Viên Vấn Thiên:
- Ngươi lại còn không chết!?
Vân Triệt cười lạnh một tiếng:
- Ngay cả ngươi còn sống không da không mặt như vậy, ta sao lại không biết xấu hổ đi tìm cái chết!
Trên mặt Hiên Viên Vấn Thiên lộ ra dữ tợn vô cùng đáng sợ:
- Ha… Còn sống, kia thật sự quá tốt! Bản tôn nhận đến khuất phục ở dưới chân yêu nữ áo đỏ, cuối cùng có thể trả lại ngàn vạn lần đến trên người ngươi!
Tuy rằng đã biết được dị biến của Hiên Viên Vấn Thiên, nhưng nhìn “Phần Tuyệt Trần” trước mắt, trong lòng Vân Triệt vẫn thổn thức một trận như cũ.
Vân Triệt thản nhiên nói:
- Tuy rằng ta không hề thích Phần Tuyệt Trần, nhưng ngươi thứ linh hồn dơ bẩn này, còn không xứng với thân thể hắn! Khuôn mặt này, thật sự là sỉ nhục lớn nhất đời này của Phần Tuyệt Trần!
- Không, đây là vinh quang lớn nhất đời này của hắn!
Hiên Viên Vấn Thiên vặn vẹo khuôn mặt lên, Vĩnh Dạ ma kiếm chậm rãi nâng lên:
- Vân Triệt, ngươi nhất định nằm mộng cũng không thể nghĩ đến hiện giờ bản tôn đã cường đại đến cỡ nào! Ngay cả bản tôn đều không thể tin được bản thân lại có thể cường đại đến mức độ như vậy!
- Bởi vì đây là thân thể của ma thần, lực lượng của ma thần, các ngươi những kẻ phàm tục này vĩnh viễn không cách nào lý giải được sự cường đại này, nhưng mà, các ngươi đã có vinh hạnh nhấm nháp sợ hãi và tử vong mà nó mang đến cho!
- Nhất là ngươi, Vân Triệt!! Bản tôn sẽ ban thưởng cho ngươi một cái chết mà cho dù luân hồi trăm ngàn lần đều sẽ đắm chìm trong sợ hãi vô tận mà chết đi!!
- Vân ca ca, y… Trở nên thật đáng sợ.
Phượng Tuyết Nhi nắm thật chặt ống tay áo của Vân Triệt.
- Cường độ khí tức của y, so với giao thủ lần trước, tăng lên gần như gấp đôi.
Trong mắt tiểu Yêu Hậu tràn đầy hận ý thấu xương, nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn màu trắng sữa lại hoàn toàn bình tĩnh:
- Chỉ có điều, lúc trước hắn cường công kết giới hộ thành, có tiêu hao không nhỏ, lấy lực lượng của ba người chúng ta, cũng chưa hẳn không có phần thắng. Tuyết Nhi, bổn hậu cần phải nhờ lực lượng của ngươi.
- Ừm!
Phượng Tuyết Nhi dùng sức gật đầu.
- Nhiều lời vô ích.
Tiểu Yêu Hậu giơ tay lên, trên người hiện ra kim ô viêm ảnh màu vàng kim, vừa lên liền tăng kim ô viêm lực lên đến cực hạn:
- Hiên Viên Vấn Thiên… Nhận lấy cái chết!!
Tay nhỏ bé của tiểu Yêu Hậu đẩy ra, khu vực trăm dặm chung quanh nháy mắt biến thành màu vàng kim, tuy có kết giới rất mạnh ngăn cách, nhưng huyền giả Huyễn Yêu phía dưới vẫn như cũ cảm giác được một luồng sóng khí nóng rực tới cực điểm đập vào mặt, làm cho bọn họ không thể không luống cuống tay chân ngưng lực chống đỡ.
- Làm sao bây giờ! Triệt nhi… Triệt nhi còn ở bên ngoài!!
Mộ Vũ Nhu nắm chặt tay Vân Khinh Hồng, sốt ruột đến chân tay luống cuống.
Vừa rồi chống đỡ vô cùng gian khổ, khiến cho bọn họ thấy được Hiên Viên Vấn Thiên khủng bố giống như lực lượng của ma thần trong truyền thuyết. Mà Vân Triệt và tiểu Yêu Hậu chẳng nhưng đều đã ở ngoài kết giới, còn trực diện với Hiên Viên Vấn Thiên, nàng cảm giác được toàn bộ trái tim của bản thân mình đều treo trên núi đao.
“…” Vân Khinh Hồng không nói gì, hai tay gắt gao nắm chặt.
- Khí tức của Vân huynh đệ…
Thiên Hạ Đệ Nhất nghi hoặc nhìn Vân Triệt ở trên không, sau đó bỗng nhiên biến sắc, kinh giọng nói:
- Bá Huyền cảnh… Cấp sáu!?
- Cái gì?
Tiêu Vân chợt cả kinh:
- Huynh đang nói… Đại ca?
- Không sai, khí tức huyền lực của hắn, đích xác đã là Bá Huyền cảnh cấp sáu.
Thiên Hạ Hùng Đồ kinh thán một tiếng:
- Thật sự là thiên tư kinh người, không nghĩ tới không đến thời gian một năm, hắn thậm chí có tăng lên to lớn như thế.
Thiên Hạ Đệ Nhất lắc đầu:
- Không, ba tháng trước, lúc Vân huynh đệ trọng thương, huyền lực mới là Vương Huyền cảnh trung kỳ. Lần này… Hắn chẳng những thương thế khôi phục, huyền lực thế mà lại… Thế mà lại trực tiếp tăng lên một đại cảnh giới!!
- Chẳng lẽ sở dĩ ba tháng này vẫn luôn luôn lưu lại Kim ô lôi viêm cốc, là vì để tu luyện dưới thần lực của kim ô thánh thần dẫn đường sao?
Thiên Hạ Đệ Nhất không cách nào không kích động. Hắn thân là Bá Hoàng cấp tám, Bá Hoàng cấp sáu vẫn như cũ ở dưới hắn. Nhưng mà, hắn biết được vô cùng rõ ràng, thực lực của Vân Triệt vốn không hề dùng cấp bậc huyền lực theo lẽ thường đến cân nhắc. Khi huyền lực của Vân Triệt ở Vương Huyền cảnh trung kỳ, đều có thể đánh bại Phần Tuyệt Trần ở cảnh giới Quân Huyền trung kỳ!
Hiện giờ gặp lại, huyền lực của Vân Triệt giống như kỳ tích tăng mạnh đến Bá Huyền cảnh cấp sáu… Thực lực của Vân Triệt, lại sẽ ở cảnh giới nào!?
Rầm!!
Âm thanh bạo viêm khiến không gian trăm dặm kịch liệt chấn động, nhất là phía trước Hiên Viên Vấn Thiên, không gian bị liệt diễm của kim ô cháy thành hình dáng lốc xoáy bất quy tắc. Tuy rằng đây là lần đầu tiên nàng ra tay, nhưng đã là lực lượng cực hạn, không hề giữ lại chút gì.
Bởi vì đối diện là Hiên Viên Vấn Thiên!
Đây chẳng những là hỏa viêm mạnh nhất của tiểu Yêu Hậu, cũng là hỏa viêm cao nhất của vị diện này. Đối mặt với hỏa diễm như vậy, Hiên Viên Vấn Thiên lại không hề có một chút tư thái tránh lui, mà cười nhẹ một tiếng, một kiếm ngay mặt ném tới.
Trong nổ vang nặng nề xen lẫn một đường rít gào trầm thấp, giống như ác quỷ khóc thét. Kim ô viêm có uy thế phần thiên bị đánh mà tan, tán ra chung quanh mà đi, một ít viêm bể nát dừng lại ở trên thân hắn, nhưng lập tức bị hắc khí trừ khử, Hiên Viên Vấn Thiên cười ha hả:
- Tiểu Yêu Hậu, ba tháng trước, nếu không phải dựa vào lực lượng ma kiếm, bản tôn đúng thật không phải là đối thủ của ngươi, nhưng hiện giờ, bản tôn muốn giết ngươi, vốn dễ như trở bàn tay!!
Hiên Viên Vấn Thiên nháy mắt vượt qua khoảng cách ngàn trượng, một kiếm đâm về phía tiểu Yêu Hậu, âm thanh kiếm bén cắt vỡ không khí vốn nên bén nhọn chói tai, nhưng ma kiếm của Hiên Viên Vấn Thiên lại mang đến âm thanh khí bạo vô cùng trầm thấp, khiến cho người ta nghe thấy da đầu run lên, cùng lúc đó, hắc khí chung quanh không gian bắt đầu kịch liệt khởi động, trong giây lát đè kim ô viêm quang xuống.
Chiếp!!
Một tiếng hót vang, một đường kim ô viêm ảnh phá không bay ra, nghênh hướng Hiên Viên Vấn Thiên, nháy mắt va chạm vào ma kiếm tối đen.
Không gian chợt bị xé rách, tiếng hót vang của kim ô viêm ảnh cũng đã xảy ra vặn vẹo, hỏa diễm với ma kiếm chỉ giằng co trong một chớp mắt ngắn ngủi, kim ô viêm ảnh liền kêu thảm một tiếng, nó giãy giụa kịch liệt, nhưng lập tức đã bị hắc vụ che mất hơn phân nửa.
- Thấy được không, đây là lực lượng hiện giờ của bản tôn!
Hiên Viên Vấn Thiên bừa bãi cười to, trên mặt mơ hồ hiện đầy từng đường máu màu đỏ thẫm, khiến khuôn mặt của hắn nhìn qua có vẻ vô cùng dữ tợn đáng sợ.
- Hủy diệt đi!!
Hiên Viên Vấn Thiên rít gào một tiếng, càng tăng áp chế lên kịch liệt đối với kim ô viêm ảnh, bất cứ lúc nào cũng có khả năng đánh tan. Mà lúc này, một đường hỏa quang màu đỏ thẫm từ bên phải phía trước hắn đánh tới.
Hiên Viên Vấn Thiên lại tỏ vẻ khinh thường, nhìn cũng chưa từng liếc mắt nhìn một cái. Mà hỏa diễm gần thân, hắn đột nhiên giật mình, Vĩnh Dạ ma kiếm cấp tốc thu hồi, sau đó trong một tiếng nổ vang giống như kinh lôi quét ra, nghênh đón hai đường thần hỏa.
Ầm ầm!!
Như thiên thạch rơi xuống đất, mặt đất hãm sâu, bụi mù tràn ngập, trong ngọn lửa che trời, Hiên Viên Vấn Thiên bị bức lui đến ngoài ngàn trượng trong nháy mắt, tay hắn nắm ma kiếm, một đôi mắt đầy rẫy kinh ngạc và âm lệ nhìn chằm chằm vào Phượng Tuyết Nhi.
- Nữ hài áo đỏ kia… Chính là Phượng Tuyết Nhi theo lời các con?
Vân Khinh Hồng run sợ nói.
- Đúng! Nàng ấy chính là Tuyết Nhi muội muội.
Tiêu Vân gật đầu.
- Nàng ấy thế mà lại…
Vân Khinh Hồng hít sâu một hơi:
- Khí tức của nàng ấy, thế mà lại hoàn toàn không thua tiểu Yêu Hậu!!
- … Ha a!?
Tiêu Vân đầu tiên sửng sốt, sau đó kinh hãi đến cằm thiếu chút nữa rớt xuống đất.
- Đây… Quả thật không thể nào tin được.
Thiên Hạ Đệ Nhất biết được thực lực của Phượng Tuyết Nhi lúc trước cũng trợn mắt há hốc mắt. Phượng Tuyết Nhi là người có thiên tư đáng sợ nhất mà đời này hắn từng gặp được, mới vừa tròn hai mươi tuổi hoa, liền đã là Đế Quân cấp tám, cho dù ở Thiên Huyền đại lục, hay là Huyễn Yêu giới, đều từ xưa đến nay chưa từng có.
Nhưng Đế Quân cấp tám và tiểu Yêu Hậu có thực lực đã tới gần thần đạo, vẫn có chênh lệch vô cùng lớn.
Nhưng mà, mới ba tháng không gặp, chẳng những thực lực của Vân Triệt bạo tăng, ngay cả thực lực của Phượng Tuyết Nhi, chính là đạt tới cảnh giới có thể so với tiểu Yêu Hậu!?
Hắn không cách nào tưởng tượng, trong ba tháng bọn họ ở Kim ô lôi viêm cốc, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
- Phượng Tuyết Nhi, ngươi ngược lại cho bản tôn một sự kinh hỉ không nhỏ.
Hiên Viên Vấn Thiên âm trầm nói:
- Ba tháng không gặp, ngươi con tiểu phượng hoàng này lại có thể trưởng thành đến mức này, chỉ tiếc… Vẫn còn quá non mềm!
Ba tháng trước, thực lực của Hiên Viên Vấn Thiên có thể thoải mái nghiền ép Phượng Tuyết Nhi.
Mà mới vừa rồi, phượng hoàng viêm mà Phượng Tuyết Nhi đánh về phía y, gây ra uy hiếp cho y, thế mà lại không hề kém hơn kim ô viêm của tiểu Yêu Hậu chút nào!
Ngắn ngủi ba tháng mà thôi.
Phượng Tuyết Nhi biến hóa, khiến trong lòng y thật chấn động, đồng thời, cũng mãnh liệt tăng sát tâm lên mấy lần đối với Phượng Tuyết Nhi.
Phượng Tuyết Nhi lẳng lặng đứng bên cạnh người tiểu Yêu Hậu, trên người một tầng hỏa diễm đỏ đậm mỏng manh, trên kiều nhan đẹp như mộng ảo bớt đi một chút non nớt với mơ hồ, mà nhiều thêm một vẻ siêu phàm với cao quý giống như thiên nữ… Cùng với, một chút uy lăng rất nhạt, nhưng đủ để nhiếp tâm chấn hồn.
- Phượng hoàng viêm là thần viêm thần thánh, ta thừa nhận lấy phượng thần ban ơn, nhưng lại chưa bao giờ dùng nó đốt diệt bất cứ một sinh linh nào.
Phượng Tuyết Nhi nhẹ nhàng nói:
- Nhưng chỉ có ngươi, ta tuyệt đối sẽ không lưu tình.
Bàn tay Phượng Tuyết Nhi khẽ lật, múa lên phượng viêm đầy trời, cánh tay tiểu Yêu Hậu cũng dấy lên kim viêm cháy trời, hai đường thần viêm đồng thời đánh ra, đụng chạm vào nhau, nhưng không đốt diệt nhau, mà giao hòa không hề bài xích với nhau, hợp thành một đường hỏa xà khổng lồ to hơn mười trượng, thổi quét về phía Hiên Viên Vấn Thiên mà đi, đến chỗ nào, hư không bị đốt xuyên thủng từng tầng.
Ba tháng trước, hai người đơn thuần không nhận thức. Nhưng trong thời gian ba tháng này, các nàng ở cùng một nơi, không chia ra chỉ phút chốc, trong lúc vô tri vô giác, lực lượng của hai người đã có thể dễ dàng phù hợp –– tuy rằng phượng hoàng với kim ô bài xích lẫn nhau, nhưng phượng hoàng viêm với kim ô viêm lại có thuộc tính giống nhau, là thần đạo viêm có cấp bậc giống nhau!