Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 861 - Chương 862: Linh Hồn Tuyệt Vọng

. ._431__2" class="block_" lang="en">Trang 431# 2

 

 

 

Chương 862: Linh hồn tuyệt vọng



- Ngươi đã muốn là người chết đầu tiên… Vậy bản tôn sẽ thành toàn cho ngươi!!

Thể chất của Vân Triệt vô cùng mạnh mẽ, tuy rằng thực lực hiện giờ của hắn còn xa không bằng được tiểu Yêu Hậu và Phượng Tuyết Nhi, nhưng nếu luận về cường độ thân thể, hai nàng cộng lại cũng không bằng một mình hắn. Phản chấn vừa rồi của Hiên Viên Vấn Thiên dưới cơn giận dữ tuy rằng khủng bố, nhưng còn không đến mức để cho hắn nhận lấy bị thương nghiêm trọng.

Khi tiểu Yêu Hậu chắn trước Hiên Viên Vấn Thiên, hắn đã khôi phục năng lực hành động giữa không trung. Tiểu Yêu Hậu trọng thương rơi xuống dưới tay Hiên Viên Vấn Thiên, Vân Triệt đột nhiên phát hiện Hiên Viên Vấn Thiên lại không tiếp tục nhằm về phía hắn, mà bỗng nhiên hạ xuống, chộp về phía tiểu Yêu Hậu đã mất đi ý thức ngắn ngủi.

Một màn này khiến Vân Triệt quá mức sợ hãi:

- Dừng tay!!

Trong tiếng gầm gừ, Vân Triệt chân đạp Huyễn quang lôi cực, vốn không thể nào bận tâm có phải là âm mưu dụ dỗ thâm độc của Hiên Viên Vấn Thiên hay không, giống như điên chủ động nhằm về phía Hiên Viên Vấn Thiên.

Nhưng tốc độ của hắn, sao có thể đuổi kịp được Hiên Viên Vấn Thiên.

“Shhh!!” Vân Triệt cắn chặt răng nanh, khóe mắt nứt hết, đồng tử trong mắt lóe lên một chút lam quang.

- Long… Hồn… Lĩnh vực!!

Grào!!!!!!

Thương lam long ảnh lơ lửng mà hiện, phóng xuất ra uy áp Long thần kinh sợ thiên địa.

Ở dưới lĩnh vực tinh thần đầy rẫy thần uy của Long thần thượng cổ, toàn thân Hiên Viên Vấn Thiên run lên, hắc khí quanh thân giống như thủy triều rút đi hơn phân nửa, tốc độ cũng chợt giảm xuống. Mà một đường thiên lang ảnh thiêu đốt lên phượng hoàng hỏa diễm từ phía sau gào thét tới, hung hăng đánh lên trên lưng y.

Rầm!!

Một tiếng vang thật lớn, phía sau lưng vốn huyết nhục mơ hồ của Hiên Viên Vấn Thiên lại một lần nữa nổ tung mảng lớn huyết nhục, thậm chí hơi lộ ra xương cốt biến thành màu đen, cả người giống như đạn pháo bắn đi rơi xuống, nặng nề nện xuống trên đất.

Vân Triệt khẽ hít một hơi, lấy Tinh thần toái ảnh cấp tốc lắc mình, đón được tiểu Yêu Hậu đang rơi xuống, ôm nàng thật chặt vào trong ngực.

A a a a a!!

Hiên Viên Vấn Thiên từ trên mặt đất bắn lên, trong miệng phát ra tiếng rống giận luống cuống tới cực điểm. Vết thương trên người hắn rõ ràng nhìn thấy mà ghê người, nhưng khí tức hắc ám phóng thích ra lại không suy yếu bao nhiêu, vẫn trầm trọng như trước làm cho bọn họ không thở nổi.

Mà trái lại Phượng Tuyết Nhi và tiểu Yêu Hậu, hai người chẳng những đã huyền lực tiêu hao lớn, hơn nữa đều tương đương với nội thương nặng, nhất là tiểu Yêu Hậu, huyền khí trong cơ thể đã hỗn loạn đến gần như hoàn toàn mất khống chế.

- Vân ca ca, huynh không sao chứ?

Phượng Tuyết Nhi vội vàng bay tới, chắn ở trước người hắn và tiểu Yêu Hậu, mà phượng hoàng viêm thiêu đốt trên người nàng rõ ràng đã hơi suy yếu.

- Ta không sao.

Vân Triệt nói khẽ. Mà một bàn tay vào lúc này đã đặt ở trên lồng ngực của hắn, nhẹ nhàng đẩy hắn ra.

Tiểu Yêu Hậu khôi phục ý thức, giãy giụa rời khỏi nâng đỡ của Vân Triệt, tren tay nhỏ bé bị máu tươi nhuộm đỏ, lại bốc cháy lên hỏa diễm màu vàng kim hoa lệ.

Hiên Viên Vấn Thiên bay vút lên không trung, gương mặt nhìn như ma quỷ xuât hiện lần nữa ở phía trước bọn họ, hắc ám với sát khí âm trầm nặng nề gắt gao bao phủ bọn họ:

- Các ngươi thế mà lại… Lại một lần nữa làm bị thương ma thân của bản tôn! Lần này… Bản tôn sẽ triệt để… Vĩnh viễn đưa các ngươi vào địa ngục!

Vân Triệt nhíu chặt mày, hai tay nắm chặt Kiếp Thiên Tru Ma kiếm đã đốt ngón tay trắng bệch. Ba tháng trước, Hiên Viên Vấn Thiên đã vô cùng đáng sợ, mà trong ba tháng này, huyền lực của hắn và Phượng Tuyết nhi đều có được bay vọt về cấp độ, vốn tưởng rằng đủ để đối phó với Hiên Viên Vấn Thiên dị biến.

Không nghĩ tới, cách ba tháng, Hiên Viên Vấn Thiên càng cường đại hơn ba tháng trước. Kết hợp lực lượng của ba người bọn họ, đều hoàn toàn không phải là đối thủ.

Không được… Trạng thái hiện giờ, đã vốn không hề có một chút khả năng chiến thắng được y, tiếp tục kéo dài, hậu quả duy nhất, chính là toàn bộ chết ở trong tay y. Yêu Hoàng thành cũng sẽ lập tức gặp phải tai họa ngập đầu!

Rốt cuộc phải làm sao bây giờ… Làm sao bây giờ!!

- Chết đi!!

Trên người Hiên Viên Vấn Thiên cuốn lấy hắc mang che trời, huyền lực của Phượng Tuyết Nhi và tiểu Yêu Hậu đã suy nhược trên phạm vi lớn, một kích toàn lực của y, hai người không bao giờ có khả năng tiếp được.

Mà lúc này, Vân Triệt bỗng nhiên tiến về trước, hét lớn một tiếng:

- Phần Tuyệt Trần, ngươi rốt cuộc đang làm gì đó! Chẳng lẽ ngươi cứ tùy ý để cho y thao túng thân thể và lực lượng của ngươi như vậy sao!!

Lời hắn nói khiến Hiên Viên Vấn Thiên sửng sốt, sau đó khàn giọng cười như điên:

- Ha ha ha ha ha… Vân Triệt, chết đã đến nơi, ngươi lại còn mơ ước linh hồn ti tiện kia giống như ba tháng trước tới cứu các ngươi như vậy!

- Lúc trước bản tôn không xem xét, không thanh lý triệt để linh hồn ti tiện kia, mới khiến cho hắn vào ba tháng trước làm hỏng đại sự của bản tôn! Cho tới bây giờ, chẳng lẽ ngươi còn hồn nhiên cho rằng hắn có thể tiếp tục sống tạm bợ cho tới hôm nay sao?

- Đừng nói ý thức của hắn, ngay cả phần còn lại của linh hồn hắn, đều đã bị bản tôn gạt sạch hoàn toàn, cho dù một chút dấu vết đã từng tồn tại đều không để lại!

Lời Hiên Viên Vấn Thiên nói, Vân Triệt mắt điếc tai ngơ, ánh mắt hắn nhìn Hiên Viên Vấn Thiên, giọng lạnh lùng nói:

- Phần Tuyệt Trần, ngươi vì có được lực lượng cường đại, thừa nhận thống khổ với tra tấn mà người khác trăm kiếp đều không thể thừa nhận. Ngươi như vậy, chẳng lẽ lại dễ dàng bại bởi ác ma xấu xí này!?

- Ngươi theo đuổi lực lượng này, chính là vì báo thù. Mà người ngươi muốn giết nhất, chính là Hiên Viên Vấn Thiên. Bởi vì y chẳng những có mối thù diệt tộc với ngươi, càng là đầu sỏ gây nên tạo ra tất cả vận mệnh bi thảm của ngươi! Nhưng đến bây giờ ngươi vẫn chưa có thể báo thù, ngược lại khiến cho thân thể mình, còn có lực lượng báo thù phải thừa nhận thống khổ vô tận mới có được bị người bản thân muốn giết nhất đoạt được, làm giá y cho dã tâm nhân thần căm phẫn của y… Đây là thù hận với khuất nhục vĩ đại cỡ nào!

- Ngươi có được tự tôn với kiêu ngạo thắng được mọi người, chẳng lẽ lại cam tâm mang theo thù hận với khuất nhục như vậy vĩnh viễn biến mất! Chẳng lẽ ngươi thật sự chỉ là một kẻ nhu nhược rất dễ dàng bị gạt bỏ sao!?

Hiên Viên Vấn Thiên xòe bàn tay ra, khinh miệt nói:

- Chậc chậc, giãy giụa hèn mọn đáng thương cỡ nào, ngươi còn không bằng trực tiếp quỳ xuống đất cầu xin bản tôn tha thứ, khi bản tôn xé nát ngươi, sẽ lưu lại cho ngươi một hai cục xương.

- Đáng tiếc, ngươi đã không còn cơ hội!

Hắc khi bạo động, một trảo của Hiên Viên Vấn Thiên chộp tới, không gian chung quanh nháy mắt thắt chặt.

- Cẩn thận!!

Hỏa diễm trên người Phượng Tuyết Nhi bùng nổ, nghênh đón về phía Hiên Viên Vấn Thiên trước tiểu Yêu Hậu.

Gương mặt Hiên Viên Vấn Thiên dữ tợn, bàn tay xuyên qua hỏa diễm, đánh thẳng về phía ngực Phượng Tuyết Nhi:

- Chết đi…

Tiếng kêu của hắn còn chưa hoàn toàn ra khỏi miệng, liền đột nhiên gián đoạn, giống như bị người đột nhiên bóp chặt yết hầu, cả gương mặt cũng đột nhiên khựng lại, ngay cả bàn tay hắc ám đánh ra đều chệch phương hướng.

“Rầm” một tiếng vang thật lớn, phượng hoàng viêm vốn không hề có lực uy hiếp đối với Hiên Viên Vấn Thiên xuyên qua hắc khí đột nhiên không khống chế được, thật sự đánh lên trên mặt y, Hiên Viên Vấn Thiên hét thảm một tiếng, bị đánh trực tiếp lộn ra ngoài, toàn thân bị hỏa diễm đỏ đậm nhanh chóng bao vây.

Phượng Tuyết Nhi dùng một kích đánh bay Hiên Viên Vấn Thiên nhất thời sững sờ ở đó.

- A… Sao… Sao lại thế này?

Hiên Viên Vấn Thiên luống cuống tay chân dập tắt phượng hoàng viêm trên người, không thể tin được nhìn hai tay của mình, biểu cảm khó có thể tin đến cực điểm kia, giống như rõ ràng nhìn thấy quỷ thần chân chính.

Mà trên mặt Vân Triệt bỗng chốc lộ ra vẻ kinh hỉ.

- Không… Không có khả năng… Điều này không có khả năng!!

Hiên Viên Vấn Thiên gầm rú lên giận dữ, trong đôi mắt lại chợt xuất hiện hung quang cuồng bạo, hắn một phát túm lấy Vĩnh Dạ ma kiếm, vung ngang đánh về phía Vân Triệt.

Nhưng hắn vừa mới bay lên không, toàn thân liền bỗng nhiên run lên, cả người thẳng tắp ngã xuống dưới, toàn thân không ngừng lay động, run rẩy:

- Không có khả năng… Bản tôn rõ ràng… Đã triệt để ngươi… Không có khả năng…

- Phần Tuyệt Trần… Là Phần Tuyệt Trần!

Vân Triệt kinh hỉ kêu lên. Hắn vừa mới gọi Phần Tuyệt Trần, chỉ là phép thử dưới không còn kế sách, ở sâu trong nội tâm cũng không hy vọng quá lớn. Bởi vì ba tháng trước nếu Hiên Viên Vấn Thiên nhận thấy được ý thức của Phần Tuyệt Trần còn lưu lại, nhất định sẽ dùng tất cả các biện pháp triệt để xóa đi.

Nhưng mà, ý thức của Phần Tuyệt Trần lại như trước cũng không hoàn toàn bị tiêu diệt xóa đi, thậm chí, linh hồn không cam lòng, bất khuất bị xóa đi kia giờ phút này bộc phát ra lực lượng, rõ ràng ảnh hưởng đến Hiên Viên Vấn Thiên ở trình độ lớn.

Đây là Phần Tuyệt Trần dùng ý thức còn lại của hắn giành lấy hy vọng với cơ hội sống cho bọn họ! Vân Triệt nhất thời giống như tia chớp lao tới, Kiếp Thiên Tru Ma kiếm trọng kích lên trên người Hiên Viên Vấn Thiên.

Hiên Viên Vấn Thiên không khống chế được thân thể thậm chí không làm ra động tác chống đỡ, liền bị lực lớn nhấc lên, một kiếm nện đến ra ngoài vài dặm. Còn chưa chờ y đứng lên, Vân Triệt đã lại một lần nữa xông đến, ngưng tụ lực lượng toàn thân, Kiếp Thiên Tru Ma kiếm thiêu đốt lên kim ô viêm điên cuồng đánh lên trên người Hiên Viên Vấn Thiên.

Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm…

Tuy rằng cấp bậc lực lượng không bằng Hiên Viên Vấn Thiên, nhưng đối với huyền lực ma đạo mà nói, Kiếp Thiên Tru Ma kiếm là tồn tại giống như ác mộng, mỗi một kiếm của Vân Triệt, đều sẽ mang đến một tiếng hét thảm của Hiên Viên Vấn Thiên, mặt đất đã ở trong chấn động kịch liệt nứt toác.

- A a a a a!!

Hiên Viên Vấn Thiên thống khổ gầm rú, hắc khí tiêu tán hơn phân nửa ở trên người đột nhiên tăng vọt, hung hăng đánh văng Vân Triệt ra. Thân thể của y lay động,trong miệng kịch liệt thở dốc, sau đó giống như điên cuồng nhằm về phía Vân Triệt.

Rầm!!

Kiếp Thiên Tru Ma kiếm và bàn tay hắc ám của Hiên Viên Vấn Thiên va chạm chính diện, toàn thân Vân Triệt run lên, song chưởng đau nhức, bị đánh bay đến ngoài trăm trượng, khí huyết sôi trào trong lồng ngực. Hắn chợt ngẩng đầu, hét lớn:

- Phần Tuyệt Trần, lấy dáng vẻ của ngươi bây giờ, cả đời này đều không có khả năng tự tay báo thù! Nhưng mà… Nếu như ta sống qua hôm nay, chung quy có một ngày, ta sẽ tự tay giết Hiên Viên Vấn Thiên!!

Âm thanh gầm to này của Vân Triệt giống như ngàn vạn châm độc đâm vào tâm hồn Hiên Viên Vấn Thiên, tàn hồn mới vừa bị y áp chế lại bỗng nhiên phát ra lực lượng mãnh liệt đến khó có thể tin, gắt gao đánh sâu vào ý thức của y, quấn quanh…

- A a a a a!

Hiên Viên Vấn Thiên hét thảm một tiếng, thân thể mới vừa nhào ra bỗng chốc quỳ xuống, hai tay gắt gao ôm chặt đỉnh đầu của mình, thống khổ đến toàn thân co rút lại:

- A a a… Vì… Cái gì… Vì sao ngươi… Còn không… Chết hết… A a a a!!

- Bởi vì hắn là Phần Tuyệt Trần!!

Vân Triệt gầm lên giận dữ, Kiếp Thiên Tru Ma kiếm ngưng tụ tất cả lực lượng của hắn, đánh về phía Hiên Viên Vấn Thiên… Ở dưới Hiên Viên Vấn Thiên ý thức hỏng mất, thân thể và lực lượng đã thoát khỏi khống chế của y trên phạm vi lớn, bị một kiếm này của Vân Triệt hung hăng đánh lên trên đầu.

Rầm!!!

Trong đầu Hiên Viên Vấn Thiên giống như bay vào ngàn vạn con ruồi, vo vo ve ve, thân hình huyết nhục mơ hồ giống như bó rơm rạ bay ngang ra ngoài.

- Ngươi… Ngươi…

Hiên Viên Vấn Thiên quỳ rạp trên mặt đất, toàn thân run rẩy co rúm lại, liên tục giãy giụa mấy lần, đều không thể đứng lên. Y quay đầu lại, đôi mắt phóng thích ra sáng rọi tối đen nhìn chăm chú vào trên người Vân Triệt. Y vặn vẹo gương mặt, vừa định nói chuyện, đột nhiên thấy tiểu Yêu Hậu và Phượng Tuyết Nhi cũng đã đuổi theo, đứng ở bên cạnh người Vân Triệt.

- Đi!!

Nói ra chữ này, đồng thời năm cái răng trong miệng Hiên Viên Vấn Thiên bị y đồng thời cắn gãy. Vĩnh Dạ ma kiếm nhanh chóng tới, mang y lên, như lôi điện màu đen bay về phía phương bắc.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment