.
._441__2" class="block_" lang="en">Trang 441# 2
Chương 882: Thiếu nữ dưới vực sâu (trung)
- Tê ô!
- Xoạt rống!!
- Rống
.... …
Sau tiếng gào thét đáng sợ kia, còn có vô số tiếng rống khác từ phương xa truyền đến, trong lúc nhất thời, thế giới hắc ám vốn yên tĩnh bắt đầu rung động nhè nhẹ, ngay cả không gian đều ẩn ẩn chấn động. Vân Triệt cấp tốc vận chuyển huyền khí chống cự, nhưng vẫn bị tiếng rống kinh khủng tuyệt luân này trùng kích cho toàn thân tê dại, đại não mê muội.
Nơi này có sinh vật còn sống, hơn nữa không chỉ có một con, mà là tồn tại số lượng lớn!
Sau tiếng gào thét rung trời, Vân Triệt bắt đầu cảm thấy đại địa rung động, rõ ràng là hung thú hắc ám ở phương xa đang nhanh chóng tới gần... Hơn nữa tốc độ rất nhanh.
Mặc dù Vân Triệt rất muốn tận mắt nhìn một chút xem đó là quái vật gì, vậy mà có thể tồn tại ở trong cái thế giới hắc ám này, nhưng chỉ dựa vào tiếng gầm gừ xa xôi là có thể đoán biết quái vật gầm gừ chấn thương hắn, mạnh mẽ đến mức không phải hắn có khả năng chống cự... Không, hoàn toàn là vượt qua phạm trù nhận biết cùng tưởng tượng của hắn vô số lần.
Nói không chừng so với Mạt Lỵ sẽ không yếu hơn quá nhiều.
Nếu tiến vào phạm vi công kích của nó, hắn căn bản không có khả năng sống sót... Lực lượng của hắn ở trước mặt quái vật dạng này, có lẽ ngay cả giãy dụa trong một sát na đều không làm được.
Vân Triệt nhanh chóng bình phục khí huyết, lấy tốc độ nhanh nhất bỏ chạy về phía ngược lại.
- Gào rống!!!
Vân Triệt toàn lực vận chuyển huyền quang Lôi Cực, có thể nói đó là tốc độ cực hạn của vị diện này. Nhưng tiếng thú hống ở phía sau lại càng ngày càng gần, bước chân dẫn phát đất rung núi chuyển càng ngày càng điếc tai.
Quái vật ở phía sau chẳng những có lực lượng mạnh mẽ, mà ngay cả tốc độ cũng là hắn trước đây chưa từng gặp.
Rốt cuộc cái kia là thứ gì!
Cái thế giới dưới đáy vực sâu này đã xảy ra chuyện gì.
Tại sao Thương Vân đại lục lại tồn tại một chỗ như vậy!
Nội tâm Vân Triệt tràn ngập nghi vấn như Mạt Lỵ lúc trước.
Lúc này hắn mới rõ ràng vì sao lúc trước Mạt Lỵ lại cố ý dùng ngữ khí nghiêm khắc nhất bắt hắn hứa không được tìm kiếm thế giới dưới Tuyệt Vân Nhai.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Tiếng bước chân của quái vật ở phía sau càng ngày càng gần, đến cuối cùng, mỗi một bước chân đều như đạp ở trên trái tim của hắn, để nhịp tim hắn tùy thời đại loạn, toàn thân vô cùng khó chịu.
Rất ít khi thế giới dưới đáy vực sâu có dị vật tiến vào, bị phát hiện Vân Triệt là một triệt đầu triệt đuôi dị loại, tự nhiên sẽ dẫn tới nơi này hắc ám hung thú điên cuồng đuổi theo.
Lực áp bách đến từ hậu phương càng lúc càng lớn, nương theo đó là một loại khí tức nguy hiểm trước nay chưa từng có. Mặc dù Vân Triệt một mực chống cự lại, nhưng khóe miệng vẫn chảy ra mấy đạo tơ máu.
Vân Triệt nhìn thoáng qua hậu phương, nhưng thứ đập vào mắt hắn chỉ có hắc ám, ngay cả hình dáng đại khái của quái vật đều không nhìn thấy.
Vân Triệt dùng sức lau miệng, sắc mặt dần dần trở nên âm trầm... Không được, tiếp tục như vậy hẳn phải chết không nghi ngờ, đến cùng nên làm cái gì bây giờ.
Hướng về sau là chết, hướng về phía trước cũng lập tức bị đuổi kịp, hướng lên trên càng là không thể nào...
Xem ra, trước hết phải lập tức rời khỏi nơi này. Vô luận Linh Nhi như thế nào, đều khó có khả năng ở cái địa phương này.
Vân Triệt không chần chờ nữa, lập tức triệu hồi ra Thái Cổ Huyền Chu, trực tiếp xuyên qua khoảng cách một vạn năm ngàn trượng.
Mặc dù hắn không cách nào kháng cự hấp lực quỷ dị của cái thế giới hắc ám này, nhưng Thái Cổ Huyền Chu lại có thể trực tiếp xuyên toa không gian, thoát ly ra ngoài. Khoảng cách một vạn năm ngàn trượng hướng lên trên, là quãng đường hắn tính toán để vượt qua Tuyệt Vân Nhai.
Thái Cổ Huyền Chu xuất hiện, sau đó biến mất ở bên trong không gian... gây ra gợn sóng có chút yếu ớt, hơn nữa lập tức biến mất.
Thái Cổ Huyền Chu xuyên toa hoàn tất, Vân Triệt rời khỏi Thái Cổ Huyền Chu, đi ra thế giới bên ngoài... Sau đó trực tiếp sững sờ ở nơi đó.
Chỗ của hắn, vẫn là thế giới vô cùng hắc ám, chung quanh tràn ngập hắc ám ma tức nồng đậm tới cực điểm. Dưới chân vẫn là hắc ám thổ địa cứng rắn đến bất khả tư nghị.
- Đây là có chuyện gì?
Vân Triệt xác nhận bốn phía, khói mù trong lòng lập tức nặng thêm mấy lần.
Tiếng rống đáng sợ ép đến gần không thấy nữa, chung quanh hoàn toàn tĩnh mịch, chứng minh hắn đã thật sự rời khỏi chỗ cũ, ở đây hoàn toàn không nghe được những quái vật hắc ám đó gào thét, ít nhất nơi đây cách xa chỗ cũ mấy trăm dặm thậm chí mấy ngàn dặm. Nhưng hắn rõ ràng sử dụng Thái Cổ Huyền Chu phát động xuyên toa, không đến hai vạn trượng, nhưng hiển nhiên vị trí không có phát sinh bất kỳ biến hóa nào!
"..."
Vân Triệt ngưng lông mày, chưa từ bỏ ý định gọi Thái Cổ Huyền Chu ra lần nữa, mà lần này phương vị hắn chỉ định xuyên toa, là hướng lên trên hai vạn trượng.
Thái Cổ Huyền Chu hiện thân rồi biến mất, hoàn thành lần không gian xuyên toa thứ hai.
Vân Triệt rời khỏi Thái Cổ Huyền Chu, dưới chân hắn vẫn là mặt đất lạnh ngắt, hắc ám ma khí kinh khủng như ma quỷ thổ tức đập vào mặt.
Liên tiếp xuyên toa dọc không gian hai lần, nhưng toàn bộ đều thất bại! Hơn nữa khoảng cách hai lần xuyên toa dọc vách núi không có bất kỳ thay đổi nào, còn phương ngang lại xuất hiện sự sai lệch khổng lồ.
Tâm trạng của Vân Triệt mau chóng chìm xuống... Hắn chợt nhớ tới Mạt Lỵ đã từng giảng giải qua về không gian pháp tắc cho hắn. Thế giới khác nhau, vị diện khác nhau, nên không gian cũng không giống nhau, nó cũng phân ra cao thấp giống như những nguyên tố khác. Không gian pháp tắc của Thiên Huyền đại lục rất thấp, có thể dễ dàng xé rách cùng tiến hành xuyên toa, nhưng ở thế giới có không gian pháp tắc được cao đẳng, muốn xé rách không gian và tiến hành xuyên toa là vô cùng khó khăn.
Mạt Lỵ đã từng đề cập qua, sức mạnh của bản thân Thái Cổ Huyền Chu cực cao, nhưng chỉ có lực lượng của Cửu Dương Ngọc như vậy, không thể phát huy ra toàn bộ lực lượng của nó. Ở Thiên Huyền đại lục có thể tùy ý xuyên toa, nhưng nếu đến không gian cao tầng thứ hơn, quỹ đạo xuyên toa sẽ dễ dàng bị bóp méo, thậm chí xuyên toa cự ly ngắn cũng không thể làm được.
Hai lần xuyên toa thất bại đã chứng minh cho Vân Triệt thấy, không gian pháp tắc của cái thế giới hắc ám này không phải là thứ mà thế giới bên ngoài có thể so sánh.
Rất hiển nhiên, quỹ đạo xuyên toa của Thái Cổ Huyền Chu ở cái thế giới này bị vặn vẹo nghiêm trọng!
Nhưng nếu như dựa vào Thái Cổ Huyền Chu mà vẫn không thể rời đi nơi này, như vậy... chẳng phải là hắn sẽ bị vây khốn ở trong này vĩnh viễn hay sao!
Sắc mặt của Vân Triệt biến ảo một trận, hắn giang hai tay ra, trong lòng bàn tay vẫn là viên Hồn Tinh hoàn chỉnh, phóng thích ra hào quang màu tím ấm áp.
Không được, nhất định phải nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này!
Ta còn không thấy Linh Nhi, còn không có lôi kéo Hiên Viên Vấn Thiên cùng xuống địa ngục!
Ta có thể chết, nhưng không thể chết vô ích!
Mặc dù không có khả năng ra ngoài từ phía trên, nhưng nói không chừng, còn có cửa ra vào khác.
Mặc dù, trong lòng Vân Triệt biết khả năng này gần như không có khả năng tồn tại, nhưng nếu còn sống, liền không có lý do gì không đi tìm cùng thử nghiệm.
Hiện tại hắn không biết bản thân thân ở vị trí nào trong thế giới hắc ám, cũng vô pháp phân biệt phương hướng, chỉ có thể tùy tiện lựa chọn một cái phương hướng, thận trọng đi thẳng về phía trước.
Mặc dù nơi này là hắc ám vô tận, nhưng lấy hị lực siêu thoát phàm nhân của Vân Triệt, vẫn có thể mơ mơ hồ hồ bắt được một chút hình ảnh trong bóng tối. Sau khi hành tẩu một lúc lâu, hắn liền dấy lên Kim Ô Viêm, chiếu sáng không gian chung quanh.
- Hô.
Kim Ô Viêm dấy lên không bao lâu, bỗng nhiên phía sau Vân Triệt truyền đến một tiếng thở dốc trầm trọng... Mà sau tiếng thở dốc này là một tiếng gào thét khủng khiếp.
- Gào gừ!!!
Tiếng này gào thét cùng hung thú lúc trước không giống nhau, nhưng vẫn vô cùng đáng sợ. Toàn thân Vân Triệt kịch liệt run rẩy, đột nhiên trước mắt tối đen, suýt nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Thế giới hắc ám vốn yên lặng, bỗng nhiên bị một cỗ sát khí che trời bao phủ, hắc ám hung thú đang gầm thét kia từ trong yên tĩnh đứng dậy, ở dưới tiếng động chấn động thiên địa đánh về phía Vân Triệt.
-!!!
Vân Triệt không chút nghĩ ngợi, đột nhiên đề khí, dùng tốc độ cao nhất hướng về phía trước vọt tới.
- Gào gừ!! Rống!!
Khí thế như ma thần, tiếng gào thét đáng sợ tới cực điểm, hung thú ở phía sau giống như là bị triệt để chọc giận, không tiếc tất cả muốn mang Vân Triệt hủy diệt.
Vân Triệt cắn chặt răng, không ngừng quay đầu, mỗi lần quay đầu, đều phát hiện nó cách mình càng ngày càng gần. Mặc dù, tốc độ của nó kém hơn con hung thú đuổi theo hắn lúc trước, nhưng hắn vẫn không thể nào đào thoát khỏi nó.
Chẳng lẽ quái vật nơi này đều không có lý trí, chỉ biết liều mạng đánh giết kẻ ngoại lai sao?
Chờ chút! Chẳng lẽ là... Hỏa!
Có thể sinh tồn ở bên trong cái thế giới hắc ám này, nhất định thuộc tính của những con quái vật này đều giống nhau. Lúc trước Mạt Lỵ cũng đã nói, những thứ có hắc ám huyền lực luôn luôn bài xích hỏa diễm, bởi vì chúng đều bị hỏa diễm huyền lực khắc chế ở một mức độ nào. Nhất là Chu Tước Viêm... Tiếp theo là Phượng Hoàng Viêm cùng Kim Ô Viêm.
Hắc ám huyền lực càng thuần túy thì càng là như thế.
Bỗng nhiên quái vật hắc ám ở sau lưng bị kinh động, cũng là do mình thiêu đốt Kim Ô Viêm.
Nghĩ tới chỗ này, Vân Triệt cấp tốc dập tắt Kim Ô Viêm, để thế giới chung quanh khôi phục lại vẻ hắc ám lần thứ hai.
- Ngao... Rống!!
Nhưng tiếng gào thét phía sau lưng vẫn tiếp tục truy đuổi theo bước chân của hắn, không có nửa điểm chậm lại hoặc chần chờ, khí tức nguy hiểm đáng sợ tới cực điểm không ngừng tiếp cận từ phía sau.
- Tê... Đã không còn kịp rồi sao?
Vân Triệt âm thầm cắn răng... Xem ra, chỉ có thể dựa vào Thái Cổ Huyền Chu cưỡng ép chạy trốn lần nữa.
Mặc dù Thái Cổ Huyền Chu không cách nào dẫn hắn rời khỏi cái thế giới này, nhưng lúc trước thất bại hai lần, đã dẫn dẫn tới địa phương khác... Nhất là lần thứ nhất, giúp hắn thành công đào thoát khỏi quái vật hắc ám đuổi theo.
Tốc độ Vân Triệt thoáng chậm lại, hắn ở trong không gian xoay người lại, hỏa diễm vừa mới tắt dấy lên lần thứ hai... Nhưng không còn là Kim Ô Viêm, mà là Phượng Hoàng Viêm.
Quái vật bóng tối này đã chán ghét hỏa diễm như vậy thì trước khi chạy trốn, phải cho nó một món lễ vật lớn!!
huyền lực toàn thân Vân Triệt phun trào, ánh lửa trên người bạo tăng, một đóa Phượng Hoàng Hỏa Liên to lớn nhanh chóng nở rộ, trong nháy mắt sinh trưởng hơn trăm trượng, sau đó bị hắn toàn lực đẩy về phía hậu phương.
Một tiếng phượng hót to rõ bên trong hỏa liên bay ra, rơi xuống đất, một đạo hỏa quang xích hồng đốt phá hắc ám, phóng lên tận trời, thẳng tới độ cao trăm trượng, thả ra quang mang cùng nhiệt độ nóng nhất từ trước tới nay của cái thế giới hắc ám này.
Vân Triệt oanh ra đạo hỏa liên này, chỉ đơn thuần xả giận một phen vì quái vật hắc ám ở hậu phương cứ đuổi theo mình không bỏ.
Lại không biết, hành động này của bản thân đã hung hăng chọc vào tổ ong vò vẽ của cái thế giới hắc ám này.
- Rống!!
- Tê ô!!!
- Thu!!
....
Thế giới hắc ám vốn yên lặng, chợt bộc phát ra vô số tiếng thú hống như lôi đình, có xa xôi, có gần, hơn nữa những tiếng rống này đều mang theo sự hung lệ và phẫn nộ vô cùng mãnh liệt.
Oanh long long long...
Đại địa và không gian điên cuồng run rẩy, sau đó là vô số hắc ám hung thú lao nhanh tới. Trên không trung xa xôi, cũng truyền tới âm thanh cực kỳ bén nhọn, hiển nhiên bên trên có một số lượng lớn hung thú biết bay lấy tốc độ khủng bố áp sát tới gần.
Một con quái vật hắc ám đã vô cùng đáng sợ, huống chi nhiều như thế. Bọn chúng gào thét khiến thân thể Vân Triệt không ngừng run run, nhiều lần suýt ngã quỵ xuống. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới bản thân chỉ tùy tiện đốt lên một cây đuốc, lại dẫn phát tràng diện đáng sợ như vậy, hắn không dám có bất kỳ chút dừng lại nào, một bên toàn lực vọt tới, một bên nhanh chóng triệu hồi ra Thái Cổ Huyền Chu, xác định phương vị, lần này vẫn là hướng lên trên xuyên toa hai vạn trượng.
Hắn đi nơi nào cũng không trọng yếu, chỉ cần để hắn thoát khỏi khứu giác của những con quái vật hắc ám này là được.
Thái Cổ Huyền Chu xuất hiện, ở dưới ý niệm của Vân Triệt, lực lượng không gian xuyên toa của nó khởi động, không gian xung quanh bị tạo nên tầng tầng gợn sóng... Chỉ là, những gợn sóng này vô cùng yếu ớt, so với hai lần trước phải yếu hơn mấy lần, ngay cả sóng nước nhẹ nhàng nhất cũng không bằng.
Tiếp theo, những gợn sóng này lập tức biến mất, còn Thái Cổ Huyền Chu thì dừng lại ở tại chỗ, không chút di động nào.
-!!!
Trong lòng Vân Triệt sợ hãi, mặc dù trước kia cũng có tình huống ở tiểu thế giới độc lập không cách nào xuyên toa, nhưng tình huống ở bên trong cùng một cái thế giới mà không thể tiến hành qua lại, lại chưa xảy ra bao giờ.
Chẳng lẽ, không gian pháp tắc của cái địa phương này còn cao hơn vị trí lúc trước, để Thái Cổ Huyền Chu hoàn toàn không có cách nào tiến hành không gian xuyên toa sao?
Vân Triệt chưa từ bỏ ý định, liên tục thử mấy lần, nhưng kết quả đều giống như trước, chung quanh Thái Cổ Huyền Chu chỉ là gợn sóng không gian yếu ớt, còn nó vẫn bất động.
-! #...
Tiếng gầm gừ sau lưng càng ngày càng gần, số lượng cũng càng ngày càng nhiều, da đầu Vân Triệt tê cả lên, hắn thu hồi Thái Cổ Huyền Chu, lần nữa đẩy tốc độ tăng lên tới cực hạn, xông thẳng vào trong bóng tối.
Hắn ở nơi có nguy cơ quá to lớn nên ý niệm tập trung quá độ, không có chú ý tới một điểm quái dị, là những con hắc ám hung thú bị hỏa diễm của hắn kinh động đều đến từ thế giới phía sau hắn.
Chỗ hắn bỏ chạy thủy chung là một mảnh yên lặng, giống như không có hắc ám hung thú tồn tại vậy.