.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_899" class="block_" lang="en">Trang 450# 1
Chương 899: Thiên Huyền u ám
Theo Vân Triệt trở về, Vân gia náo nhiệt mấy lần, toàn bộ không khí của Yêu Hoàng thành cũng theo đó phát sinh biến hóa tương đối lớn.
Từ tín nhiệm đối với Vân Triệt, Vân Khinh Hồng truyền âm cho các đại gia tộc, vương phủ tạm thời giải trừ trạng thái chuẩn bị chiến tranh, nhưng Hiên Viên Vấn Thiên gây ra bóng ma quá lớn quá mức trầm trọng cho Yêu Hoàng thành, khí tức khẩn trương và u ám bao phủ Yêu Hoàng thành cũng không có vì vậy mà thả lỏng.
Thiên Huyền đại lục bên kia, không cần nghĩ, cũng tất nhiên giống vậy bao phủ trong bóng ma của Hiên Viên Vấn Thiên. Hạ Nguyên Bá bị Hiên Viên Vấn Thiên coi là uy hiếp tiềm tàng phải diệt trừ, Thương Phong quốc mà Thương Nguyệt nhớ nhung, Phượng Hoàng thần tông Tuyết Nhi mong nhớ, đều an nguy không biết.
Ngày thứ ba sau khi trở về, Tô Hoành Sơn cuối cùng tỉnh lại, Tô Linh Nhi cũng bắt đầu toàn tâm đi theo Vân Cốc tu tập y đạo. Ngày thứ tư, Vân Triệt liền quyết định một mình đi Thiên Huyền đại lục.
Nếu không nhanh chóng giải quyết Hiên Viên Vấn Thiên, dù cho là ai đều không cách nào đoán được y sẽ làm ra chuyện gì đáng sợ.
- Vân Triệt, bây giờ ngươi có thật sự nắm chắc đánh bại Hiên Viên Vấn Thiên không?
Tiểu Yêu Hậu lo lắng hỏi.
Những ngày này, Vân Triệt nói sơ lược đơn giản kinh lịch ở Thương Vân đại lục. Tuy rằng hiện giờ huyền lực của hắn tăng vọt, nhưng khi trước Hiên Viên Vấn Thiên là người mà hắn và tiểu Yêu Hậu, Phượng Tuyết Nhi liên thủ đều không thể đánh bại, hiện giờ chỉ cách một tháng ngắn ngủi, Vân Triệt hiện giờ, thật sự trực tiếp vượt qua chênh lệch thực lực vô cùng vĩ đại khi trước?
- Mặc dù không nắm chắc mười phần, cũng không cách nào đoán trước được trong vòng một tháng này Hiên Viên Vấn Thiên lại có tiến cảnh bao lớn, nhưng mà, ít nhất có thể thăm dò. Cho dù vẫn thất bại như cũ, ta cũng có thể bình yên trốn về.
Tuy rằng Vân Triệt nói như vậy, nhưng trong ánh mắt lại rõ ràng lộ ra ngạo nghễ tự tin.
- Vân ca ca, muội cùng trở về với huynh đi, muội luôn lo lắng phụ hoàng bọn họ như thế nào?
Phượng Tuyết Nhi nói khẽ.
Vân Triệt an ủi:
- Yên tâm đi, lần trước Hiên Viên Vấn Thiên đã bị thương nặng lợi hại như vậy, không hơn nửa tháng không tốt lên được. Hơn nữa sau lần trước, y nhất định sẽ càng thêm nóng lòng kích phát lực lượng trong ma huyết, không có tâm tư và thời gian đi để ý đến những chuyện khác.
Tiểu Yêu Hậu lạnh mặt nói:
- Nếu ngươi cố ý muốn đi mà nói, vậy liền mang theo Tuyết Nhi đi cùng. Hơn nữa lực lượng của Tuyết Nhi, nắm chắc sẽ lớn hơn, có nàng ấy ở bên cạnh ngươi,ngươi còn biết quý trọng mạng của mình hơn!
Vân Triệt: “…”
Ánh mắt của Vân Triệt, ném về phía bắc xa xôi… Nơi đó là phương hướng của Thiên Huyền đại lục, bất tri bất giác, rời khỏi nơi đó đã hơn mấy tháng.
Giờ phút này, cuối cùng đã tới lúc trở về.
Hiên Viên Vấn Thiên, tất cả nợ nần, cũng nên đến lúc chấm dứt!
––––––––––––
Thiên Huyền đại lục, Thần Hoàng quốc, Phượng Hoàng thành.
Mấy tháng trước Phượng Hoàng thành bị Mạt Lỵ phá hủy như trước vẫn có dáng vẻ tan hoang, nhìn qua chính là tiến hành sửa chữa ngoài mặt đơn giản một phen. Bình thường Phượng Hoàng thành luôn đầy rẫy khí tức hỏa diễm nóng rực hiện giờ lại hoàn toàn là bầu không khí trầm lặng, trên không nhìn lại, thậm chí tìm không thấy vài bóng người đang di chuyển.
- Tại sao sẽ lại như vậy… Người của Phượng Hoàng thành đi đâu rồi?
Bởi vì Phượng Tuyết Nhi lo lắng cho an nguy của Phượng Hoàng thần tông, cho nên phương vị mà Vân Triệt và Phượng Tuyết Nhi xuyên qua, chính là trên không Phượng Hoàng thành, nhưng những gì bọn họ thấy, lại là một mảnh tiêu điều.
- Đừng gấp gáp, so sánh với mấy tháng trước, Phượng Hoàng thành cũng không tăng thêm nhiều dấu vết bị hủy, có lẽ… Trước tiên chúng ta đi xuống hỏi một chút đi.
Vân Triệt kéo tay nhỏ bé của Phượng Tuyết Nhi đang vì khẩn trương mà xiết chặt, mang theo nàng rơi thẳng xuống, rơi xuống trước mặt một lão giả có khí tức huyền lực mạnh nhất lưu lại trong Phượng Hoàng thành.
Lão giả kia giống như đang vì chuyện gì mà ngẩn người, Vân Triệt và Phượng Tuyết Nhi đột nhiên xuất hiện khiến cho lão kinh hãi bước nhanh lui về phía sau, liếc nhìn Phượng Tuyết Nhi, lão kinh hãi trừng lớn mắt:
- Tuyết… Tuyết… Tuyết công chúa? Thật… Thật sự là người? Ta không phải… Nằm mơ đi.
Lão lại chợt thấy Vân Triệt đứng bên cạnh Phượng Tuyết Nhi, đôi mắt càng trừng lớn đến suýt chút nữa nhảy ra khỏi hốc mắt:
- Ngươi…
Người của Thiên Huyền đại lục đã sớm cho rằng Vân Triệt đã chết.
- Tam thập tam trưởng lão, là ta! Phụ hoàng đâu? Mau nói cho ta biết phụ hoàng bọn họ đi đâu rồi?
Phượng Tuyết Nhi vội vàng hỏi, bởi vì sợ hãi nên thân thể thoáng co rúm lại, e sợ nghe được đáp án khiến cho nàng sợ hãi đến không dám suy nghĩ.
- Tông chủ hắn… Hắn…
Tam thập tam trưởng lão hít một hơi thật sâu:
- Hắn và thái thượng tông chủ bọn họ đi Chí tôn hải điện.
“…” Toàn thân Phượng Tuyết Nhi bỗng chốc mềm nhũn, cả người dựa vào trong lòng Vân Triệt, trên môi cuối cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Vân Triệt thật sự muốn hung hăng tiến lên đánh tam thập tam trưởng lão này ba mươi ba cái bạt tai, đi Chí tôn hải điện thì nói đi Chí tôn hải điện, lại không phải đi âm tào địa phủ, lão thở hổn hển như vậy làm chi! Nhìn xem Tuyết Nhi của ta sợ tới mức nào.
Chân mày Vân Triệt vừa động:
- Chí tôn hải điện? Đi vào trong đó làm gì?
Tam thập tam đối mặt với Vân Triệt “Chết mà sống lại” vẫn như trước có phần kinh hồn chưa yên, một hồi lâu mới đáp:
- Là đại hội thiên tôn… Đại hội thiên tôn của Hiên Viên Vấn Thiên. Hiên Viên Vấn Thiên định trên đại hội thiên tôn tự phong làm tôn chủ Thiên Huyền… Toàn bộ người mời không đến, coi là làm trái thiên tôn, sẽ bị đồ diệt cả nhà.
- Đại hội thiên tôn… Tự phong làm thiên tôn, thật đúng là khẩu khí thật lớn.
Vân Triệt cười lạnh một tiếng, nói:
- Đại hội thiên tôn này tổ chức khi nào?
- Chính là hôm nay, tông chủ bọn họ đã đi tới từ mấy ngày trước.
Tam thập tam trưởng lão vẫn chưa hoàn toàn hoàn hồn.
Hôm nay!?
- Phụ hoàng, gia gia, thái gia gia bọn họ… Đều thật sự không có chuyện gì sao?
Phượng Tuyết Nhi vẫn như trước có phần bận tâm dò hỏi:
- Trong khoảng thời gian ta không ở đây, Hiên Viên Vấn Thiên có tới nơi này không?
- Không có… Nhưng mà, người của Thiên uy kiếm vực đến rất nhiều lần, mỗi lần đều sẽ mang đi lượng lớn huyền tinh và đan dược, chúng ta lại không thể không theo.
Trong mắt tam thập tam trưởng lão lộ ra kinh hãi thật sâu:
- Hiên Viên Vấn Thiên kia chẳng biết vì sao, trở nên đáng sợ còn hơn quỷ thần trong truyền thuyết, nghe nói trước kia tam thánh chủ cùng nổi danh với y liên thủ lại, đều bị một mình y đánh cho thảm bại.
- Liền ngay cả tính tình của y, tục truyền cũng trở nên đặc biệt tàn bạo, hễ là người hoặc tông môn thoáng không thuận theo y, đều bị Thiên uy kiếm vực giết hại, liền ngay cả Hoàng cực thánh vực, Chí tôn hải điện, Nhật Nguyệt thần cung, đều có không ít người chết dưới tay Hiên Viên Vấn Thiên, sợ rằng không bao lâu nữa, tam thánh địa cũng không thể không thu tay thần phục ở trước mặt Hiên Viên Vấn Thiên… Haizz, sau ngày hôm nay, Thiên Huyền đại lục này không còn tứ thánh chủ, sau khi Hiên Viên Vấn Thiên trở thành thiên tôn, không biết Thiên Huyền đại lục sẽ biến thành dáng vẻ gì nữa, Phượng Hoàng thần tông ta cũng không biết sẽ biến thành dáng vẻ gì nữa.
Vốn tứ đại thánh địa cùng tồn tại, chế ước lẫn nhau, ai cũng khó mà độc đại, ai cũng không dám làm bậy quá mức. Hiện giờ Hiên Viên Vấn Thiên hóa thân thành ma thần, còn hơn tam thánh chủ khác xa xa, thế cân bằng bị đánh phá còn là thứ yếu, tính tình của Hiên Viên Vấn Thiên dưới huyền lực hắc ám ảnh hưởng sẽ càng ngày càng vặn vẹo, càng ngày càng cuồng bạo, sự cường đại của y, đối với Thiên Huyền đại lục mà nói là một tai họa vô cùng đáng sợ, hơn nữa càng ngày càng nhiều đáng sợ.
- Tuyết Nhi, chúng ta đi Chí tôn hải điện!
Vân Triệt kéo Phượng Tuyết Nhi, trực tiếp biến mất trong hư không, lưu lại trưởng lão Phượng Hoàng hoàn toàn ngẩn ngơ.
Thái cổ huyền chu lại xuyên qua, từ Phượng Hoàng thành nháy mắt đi đến phía trên hải vực của Chí tôn hải điện
Tầm mắt nhìn thẳng phía nam, liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấy được một đảo nhỏ lơ lửng bị ánh sáng màu lam nhạt bao phủ, nhưng so sánh với Vân Triệt khi mới tới Chí tôn hải điện, lam quang của đảo nhỏ lơ lửng này giống như rõ ràng lộ ra chút hỗn loạn.
Dưới chân của hai người, lại là một tiểu đảo hình tròn, trong tiểu đảo có một huyền trận không gian chớp động.
Vân Triệt nhớ được đảo nhỏ này tên là “Hải tình đảo”, lần đầu tiên khi tới Chí tôn hải điện, đó là trước tiên bị truyền tống lên trên hòn đảo nhỏ này, sau đó tự bay về phía hải điện lơ lửng.
- Là Chí tôn hải điện.
Phượng Tuyết Nhi khẽ lẩm bẩm, mắt giật giật nhìn vào, không biết đang lo lắng cho đám người Phượng Hoành Không, hay là nghĩ đến tình hình nơi này khi lần đầu tiên đến đây.
- Mới trong thời gian ngắn ngủi không đến một năm, không nghĩ tới lại đến nơi này.
Vân Triệt lên tiếng nói, lần đầu tiên hắn gặp Hiên Viên Vấn Thiên, cũng ở Chí tôn hải điện.
- Hiên Viên Vấn Thiên… Thật sự là một nhân vật vô cùng đáng sợ, dã tâm, thiên phú, tâm cơ, tàn nhẫn, tính nhẫn nại, cơ duyên… Nên có ý đều có. Chỉ tiếc, một bước cuối cùng, y lại trở thành đồ điên mất đi thân thể, cũng mất đi tâm trí…
Vân Triệt giống như đang lẩm bẩm lầu bầu.
Đại hội thiên tôn ngày hôm nay, là thời khắc y thỏa sức tận hưởng tất cả thành quả
- Vân ca ca, chúng ta trực tiếp đi qua sao?
Phượng Tuyết Nhi hỏi.
Vân Triệt ngẫm nghĩ, nói:
- Vẫn che giấu khí tức cẩn thận đi tới gần đi, trước tra xét tình huống trong hải điện một chút. Tuyết Nhi, chúng ta đi lên.
Vân Triệt và Phượng Tuyết Nhi vừa định bay vút lên không trung, huyền trận không gian của hải đảo phía dưới đột nhiên chớp động lên bạch quang, hai bóng người một trước một sau đi ra.
Người thanh niên bạch y đi ở phía trước vừa ra khỏi huyền trận, đột nhiên ngửa đầu lên cười phá ra:
- Ha ha ha ha, nhìn hải vực mờ mịt này, bản thiếu chủ cuối cùng đã rõ vì sao phụ thân lại lựa chọn chỗ này. Biển cả mờ mịt này, thật sự trốn đều không có chỗ để trốn.
Lão giả đi theo phía sau người trẻ tuổi cũng nở nụ cười:
- Ha ha, chẳng qua lấy thần uy hiện giờ của kiếm chủ đại nhân, nếu không muốn để cho ai trốn, ai có thể chân chính chạy ra khỏi lòng bàn tay của kiếm chủ đại nhân chứ.
Thân thể Vân Triệt và Phượng Tuyết Nhi đồng thời dừng lại, ánh mắt nhìn xuống hai người phía dưới, nam tử thanh niên có huyền lực Bá Hoàng hậu kỳ, lão giả là một Đế Quân cấp bảy, trên người hai người đều có kiếm khí lay động.
- Hiên Viên Vấn Đạo!
Vân Triệt khẽ lẩm bẩm một tiếng, ánh mắt bỗng chốc âm u.
Nam tử thanh niên đi ở phía trước, rõ ràng chính là nhi tử của Hiên Viên Vấn Thiên ––cũng là nhi tử độc nhất –– Hiên Viên Vấn Đạo!!
Lúc trước tuy rằng trên mặt Hiên Viên Vấn Đạo cũng có vẻ kiêu ngạo, nhưng cơ bản đều là cuồng ngạo nhưng không lộ ra, ở trước mặt mọi người, coi như thận trọng từ lời nói đến việc làm, ngẫu nhiên còn có thể khiêm tốn.
Nhưng Hiên Viên Vấn Đạo giờ phút này lại toàn thân ngạo khí tràn đầy, ánh mắt, ngôn ngữ này không khỏi điên cuồng đến mấy phần, quả thật giống như một đế vương chỉ điểm giang sơn, quân lâm thiên hạ, thế gian không có thứ gì có thể lọt vào mắt.
Mà biến hóa này, tự nhiên là bởi vì uy nghiêm trùm thế của Hiên Viên Vấn Thiên.
- Hừ, đó là tự nhiên. Chỉ có điều, người không nghe lời lại như cũ vẫn có không ít, đám ngu xuẩn nực cười này lại còn mộng tưởng hão huyền rằng có thể chống lại phụ thân. Hôm nay, phụ thân liền để cho bọn chúng biết như thế nào là cường đại chân chính. Lũ ngu xuẩn không nghe lời này, bọn chúng sẽ biết như thế nào là tuyệt vọng, máu của bọn chúng, chỉ sợ sẽ nhuộm mà lam của hải điện này thành màu đỏ tươi đẹp.
- Kiếm chủ đại nhân… A không, uy nghiêm của thiên tôn, sao phàm phu có thể xúc phạm. Đợi hôm nay kiếm chủ đại nhân chân chính thành thiên tôn đầu tiên trong lịch sử Thiên Huyền đại lục, như vậy, thiếu chủ chính là thiếu tôn chủ đầu tiên của Thiên Huyền đại lục này, tương lai toàn bộ thiên hạ, cũng đều là của thiếu chủ.
Lão giả tỏ vẻ tươi cười nịnh hót.
Hiên Viên Vấn Đạo lớn tiếng cuồng tiếu:
- Ha ha ha ha ha ha! Đâu chỉ Thiên Huyền đại lục! Đợi đại hội thiên tôn hoàn thành, sau khi khiến người không nghe lời biết hậu quả, phụ thân sẽ lập tức dựng lại huyền trận tiến tới Huyễn Yêu giới, đến lúc đó, Huyễn Yêu giới hoặc quỳ dưới chân thần phục, hoặc bị hủy diệt!
- Ha ha, mộng đẹp của phụ tử các ngươi, thật đúng là cảm động lòng người.
Hiên Viên Vấn Đạo trong cuồng tiếu, một tiếng cười lạnh như băng mang theo trào phúng thật sâu đột nhiên vang lên bên tai hắn, khiến tóc gáy toàn thân hắn nháy mắt dựng đứng lên:
- Ai!!
Rầm!!!
Tiếng nổ đột nhiên bùng nổ, lão giả đi theo phía sau Hiên Viên Vấn Đạo, một Đế Quân cấp bảy cường đại, ngay cả một tiếng kêu sợ hãi còn chưa kịp thốt ra, liền giống như một bó cải trắng rách nát bay ngang ra ngoài, rơi vào bên trong hải vực ở ngoài vài dặm. Mà Hiên Viên Vấn Đạo xoay người cũng cuối cùng nhìn thấy gương mặt của Vân Triệt và Phượng Tuyết Nhi.
Ánh mắt hắn hoảng sợ trừng lớn:
- Ngươi… Các ngươi… A!
Hiên Viên Vấn Đạo còn chưa kịp thét lên thành tiếng, một bàn tay của Vân Triệt đã khóa chặt ở trên cổ họng của hắn, khiến cho hắn đừng nói là truyền âm, cho dù một chút rên rỉ đều không thể phát ra.
Vân Triệt cười lạnh xách Hiên Viên Vấn Đạo lên:
- Hiên Viên thiếu chủ, thật sự đã lâu không gặp. Ta đang lo mang lễ gặp mặt gì cho Hiên Viên Vấn Thiên, ngươi liền tự mình ngoan ngoãn đưa tới cửa.