Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 897 - Chương 898: Linh Nhi Bái Sư

. ._449__2" class="block_" lang="en">Trang 449# 2

 

 

 

Chương 898: Linh Nhi bái sư



- Chuyện của tiểu Yêu Hậu đã không thể trì hoãn, lão hủ đã có đầu mối, tất nhiên sẽ dốc toàn lực, chính là… Tất cả, còn phải xem cơ duyên tiếp theo.

Vân Cốc nói một vài lời mà Vân Triệt nhất thời nghe không hiểu, sau đó đột nhiên nói:

- Tiểu huynh đệ, có thể làm phiền một chuyện không.

Vân Triệt vội vàng nói:

- Tiền bối cứ việc phân phó. A… Về sau xin tiền bối cứ gọi thẳng vãn bối là Vân Triệt là được.

Vân Cốc mỉm cười gật đầu:

- Ha ha, cũng được. Vân Triệt, ngươi đi gọi Linh Nhi cô nương tới đây.

- Linh Nhi? Được!

Vân Triệt không hỏi kỹ, lập tức lao ra đại sảnh, rất nhanh, liền ôm Linh Nhi bay về.

Tô Linh Nhi tỏ vẻ nghi hoặc không yên:

- Y thánh tiền bối? Không biết có chuyện gì phân phó Linh Nhi?

Vân Cốc nhẹ nhàng lắc đầu, ông đánh giá Tô Linh Nhi từ trên xuống dưới, nhất là nhìn vào ánh mắt nàng hồi lâu, sau đó không ngừng gật đầu, trong vẻ mặt lại hơi kích động:

- Bắt đầu từ mười năm trước, lão hủ liền bắt đầu tìm kiếm người có thể kế thừa thành tựu y đạo cả đời của ta, nhưng mà, vẻn vẹn mười năm, lại không thu hoạch được gì. Thế đạo này, suy cho cùng láy huyền lực vi tôn, người người đều theo đuổi huyền lực, người người theo đuổi quyền thế. Đều là người thế tụ, lại có bao nhiêu người có thể không dính trần tục tạp niệm, chân chính đặt lòng cho y đạo.

- Vài năm gần đây, lão hủ gần như đã chuẩn bị buông tha tìm kiếm, chuyển qua tìm kiếm dưỡng dục một hài tử mới sinh, vì nó gột rửa tâm linh, kế thừa y bát của lão hủ. Lại sợ thiên tính khó định, uổng phí hơn mười năm tâm huyết.

Vân Triệt: “…”

- Cho đến… Lão hủ gặp được Linh Nhi cô nương ngươi.

Vân Cốc nhìn Tô Linh Nhi, động dung nói.

- Linh Nhi cô nương, cả đời lão hủ quen biết bao nhiêu người, nhưng người có nội tâm trong suốt, mắt không bụi bặm như cô nương, cũng là lão hủ kiếp này ít thấy, không biết…

Vân Cốc nói tới đây, trên mặt lại lộ ra một chút thái độ khẩn trương:

- Không biết cô nương đối với y đạo, có chút hứng thú nào không?

Nói đã đến nước này, Vân Triệt sao còn không nghe ra là cái gì, kinh hỉ vạn phần kêu lên:

- Linh Nhi, mau… Mau bái sư!

“Phịch phịch” một tiếng, Tô Linh Nhi đã lập tức quỳ xuống lạy:

- Vãn bối Tô Linh Nhi… Xin tiền bối thu Linh Nhi làm đồ đệ, về sau một lòng đi theo sư phụ học y hành y, ngoan ngoãn nghe lời sư phụ nói…

Dáng vẻ của Vân Cốc, ngược lại còn càng thêm kích động hơn Tô Linh Nhi một phần, hốc mắt đều đã trở nên ươn ướt:

- Linh Nhi cô nương, cô nương… Cô nương thật sự nguyện ý đi theo lão hủ học y?

Tô Linh Nhi chân thành tha thiết nói:

- Có thể được Y thánh tiền bối làm thầy, là phúc khí của Linh Nhi, cũng là nguyện vọng từ xưa cho đến nay của Linh Nhi. Chính là Linh Nhi ngu dốt, về sau… Kính xin sư phụ dạy bảo nhiều hơn.

Tay Vân Triệt đè ngực, vô cùng vui sướng nở nụ cười. Chỉ có hắn biết, câu Linh Nhi nói “Cũng là nguyện vọng cho tới nay của Linh Nhi” cũng không phải lời nói giả dối nịnh hót, năm đó, nàng đã muốn giống như Vân Triệt, theo Vân Cốc cùng nhau học y, Vân Cốc cũng cực kỳ thích nàng, chính là, cả đời này ông chỉ có thể có một đệ tử thân truyền, bất cứ chuyện gì ông đều đặc biệt ôn hòa, chỉ riêng trên chuyện này cực kỳ kiên trì, cho nên, tuy rằng Tô Linh Nhi cùng ở bên cạnh Vân Triệt đi theo bên người Vân Cốc nhiều năm, lại thủy chung không thể trở thành một đệ tử khác của ông.

Không nghĩ tới, lại vào lúc này, đạt thành tìm về nguồn gốc.

- Tốt, thật tốt, thật tốt quá.

Vân Cốc liên tục gật đầu, kích động không thôi, bởi vì đây đối với ông mà nói, thật đúng là một tâm nguyện lớn nhất trong những năm tháng cuối đời. Ông chậm rãi đi đến trước mặt Tô Linh Nhi, gỡ một chiếc nhẫn đồng xanh trên tay xuống, tự tay đeo nó lên trên ngón tay cái bên trái của Tô Linh Nhi:

- Tô Linh Nhi, về sau, con chính là đệ tử thân truyền duy nhất của Vân Cốc ta. Vi sư không môn không phái, không quyền không thế, không thể cho con vinh hoa phú quý gì, chỉ có sở học sở ngộ cả đời đối với nguyên lý y đạo và tư tưởng y đạo.

Chiếc nhẫn lúc trước đeo lên trên tay Vân Triệt lúc này lại đeo lên trên tay nàng, giống như một vận mệnh luân hồi kỳ diệu. Tô Linh Nhi vái lạy thật sâu:

- Đồ nhi Linh nhi, bái kiến sư phụ…

Vân Triệt đứng ở bên cạnh hưng phấn đến nhe răng trợn mắt, mặc dù mình đã không xứng trở thành đệ tử của Vân Cốc, nhưng Linh Nhi trở thành đệ tử của ông, tâm nguyện của sư phụ cũng theo đó đạt thành… Kết quả đẹp cả đôi đường cỡ nào.

Không, là đẹp cả ba đường.

- Thải Y, nàng được cứu rồi… Thật sự được cứu rồi!

Vân Triệt cầm lấy tay tiểu Yêu Hậu, kích động kêu lên bên tai nàng.

- Ông ấy… Rốt cuộc là ai?

Tiểu Yêu Hậu nhíu mày hỏi. Nàng chưa từng thấy Vân Triệt kính trọng một người nào đến mức độ như vậy, ở trước mặt ông ấy quả thật là cung kính khép nép, nói gì nghe nấy.

Còn nghe lời hơn khi ở trước mặt nàng!!!!

Đây nhất định không phải đơn giản là người đưa từ thế giới bên ngoài về. Nếu như không có đủ nguyên do, cũng đủ sâu xa, lấy ngạo khí thấm đến tận xương kia của Vân Triệt, làm sao có thể sẽ nhu thuận như thế ở trước mặt một người.

Vân Triệt ngẫm nghĩ, hoài niệm nói:

- Ông ấy… Y thuật của ta, tất cả y lý y độc mà ta thông hiểu, đều do ông ấy dạy. Ân tình của ông ấy đối với ta nặng bằng trời, chỉ có điều, chính ông ấy đã không nhớ rõ.

“…!?” Trong mắt đẹp của tiểu Yêu Hậu thoáng qua vẻ kinh ngạc thật sâu.

Vân Triệt mỉm cười nói:

- Chuyện này, giải thích rất khó, về sau, ta sẽ từ từ nói với mọi người. Y thuật của ta ở trong mắt mọi người rất lợi hại, nhưng so sánh với ông ấy, lại kém thật xa. Ông ấy đã chính miệng nói có biện pháp cứu nàng… Liền nhất định có thể!

Tuy rằng, ngay cả linh hồn kim ô, thậm chí Mạt Lỵ đều nói tiểu Yêu Hậu gần như không cách nào có thể cứu, nhưng mà, đó là nhận thức trên huyền đạo của bọn họ.

Mà trên y đạo, Vân Cốc mới là quyền uy tuyệt đối, một người chân chính có thể đoạt mệnh với trời, ông nói có thể, vậy nhất định có thể!

Vân Cốc với Tô Linh Nhi hoàn thành lễ bái sư đơn giản, năm đó sau khi Vân Triệt hiểu chuyện, lúc Vân Cốc muốn hắn bái ông làm thầy, cũng chỉ là lễ tiết cực kỳ đơn giản như thế. Vân Cốc xoay người lại, mỉm cười nói:

- Tiểu Yêu Hậu, bệnh của ngươi, mặc dù lão hủ biết sơ phương pháp chữa khỏi, nhưng liên quan đến khí cơ mạch máu, chỉ có thể từ cùng là âm khí của nữ tử làm, lão hủ sẽ trong vòng nửa năm, trước dạy Linh Nhi nguyên lý khí cơ, sau đó, liền thử nghiệm chữa bệnh cho ngươi. Mặc dù Linh Nhi mới vào y đạo, nhưng có trái tim thuần khiết như băng tuyết, nửa năm tất nhiên cũng đủ.

Tiểu Yêu Hậu thi lễ thật sâu với Vân Cốc, gật đầu nói:

- Làm phiền rồi.

Tô Linh Nhi bên người Vân Cốc lại cười tủm tỉm chớp chớp mắt với Vân Triệt.

Y đạo cần cực cẩn thận, cho nên Vân Cốc là người sẽ không nói quá, mà ông có thể nói đến mức độ như vậy, nói rõ nhất định có tương đương với nắm chắc to lớn, mà không phải “Thử nghiệm” theo như lời ông nói.

Chỉ có điều, Vân Triệt cũng không cảm nhận được cảm giác vui sướng linh tinh gì đó từ trên người tiểu Yêu Hậu. Vân Triệt đương nhiên biết nguyên nhân trong đó… Bởi vì đối mặt với Hiên Viên Vấn Thiên bất cứ khi nào đều có khả năng lại đến, tiểu Yêu Hậu đã quyết ý tồn vong cùng Yêu Hoàng thành, đã sớm cho rằng mình không thể sống đến nửa năm sau.

Vân Triệt cũng chưa lập tức nói cho nàng biết muốn giải quyết tử cục, trước hết phải trút bỏ toàn bộ huyền lực… Đối đầu với kẻ địch mạnh, nàng tuyệt đối vạn lần không cho phép.

Xem ra, muốn khiến tiểu Yêu Hậu yên tâm tiếp nhận chữa khỏi, trước hết phải trừ bỏ Hiên Viên Vấn Thiên mối họa lớn ở trong lòng này.

Sau đó, cho dù huyền lực của tiểu Yêu Hậu biến mất hoàn toàn, có mình ở đây, có Vân gia ở đây, có gia tộc thủ hộ trung thành với nàng cùng với hạ nô ấn càng trung thành với nàng, các đại vương phủ ở đây, nàng vẫn là tiểu Yêu Hậu quân lâm Huyễn Yêu.

Vả lại với huyết mạch kim ô của nàng cùng với nhận thức về trình độ pháp tắc huyền lực, lại tu luyện một lần nữa, cảnh giới cũng chắc chắn tiến triển cực nhanh.

Vân Triệt và đám người tiểu Yêu Hậu đi từ phòng khách chính ra, Vân Khinh Hồng tới đón chào trước mọi người, vội vàng mà nhỏ giọng hỏi:

- Kết quả như thế nào?

Vân Triệt chưa trả lời, cho phụ thân một nụ cười bình yên.

Trên mặt Vân Khinh Hồng lộ ra thái độ mừng rỡ như điên, hắn cúi đầu thật sâu với Vân Cốc, nói:

- Y thánh tiền bối, nếu ngài có thể cứu giúp tiểu Yêu Hậu, vậy ngài chính là đại ân nhân của toàn bộ Huyễn Yêu giới ta.

- Vân gia chủ nói quá lời, lão hủ chẳng qua chỉ làm chuyện mà một y giả nên làm mà thôi… Hơn nữa, cũng không phải mười phần nắm chắc, vẫn phải trông vào lão thiên phù hộ.

Trong lời nói cử chỉ của Vân Cốc vẫn bình thản như nước giống với trước, tuyệt đối không vì đối phương là tiểu Yêu Hậu mà có gợn sóng gi bất thường. Vân Khinh Hồng càng cảm thấy kính nể, nói:

- Y thánh mới tới Huyễn Yêu giới, chắc tạm thời không có chỗ để đi, liền trước ở Vân gia ta có được không?

Vân Cốc thoáng ngẫm nghĩ, không chối từ:

- Như thế, vậy làm phiền.

- Đình viện đã chuẩn bị xong, Triệt nhi, con trước mang Y thánh tiền bối đi đình viện nghỉ ngơi.

- Vâng.

Luân phiên ép buộc từ Thương Vân đại lục đến Huyễn Yêu giới, Vân Cốc đúng là có phần mỏi mệt. Trên đường đi đến đình viện, Vân Triệt cuối cùng không nhịn được hỏi:

- Tiền bối, phương pháp trị liệu cho tiểu Yêu Hậu, rốt cuộc là cái gì? Vãn bối thật sự nghĩ không ra, cũng nghe không rõ ràng.

Vân Cốc thoáng cười, sau khi thu Tô Linh Nhi làm đồ đệ, tâm tình của ông hiển nhiên cực kỳ không tệ, cũng không keo kiệt giải thích:

- Ha ha ha ha, vì đồng thời liên quan đến huyền mạch mạch máu, cho nên quá trình trị liệu sẽ cực kỳ gian nan dài lâu, nhưng nguyên lý, cũng chỉ có một. Khí cơ của huyền mạch và mạch máu hoàn toàn khác biệt, cũng tự nhiên làm trái với pháp tắc khí cơ của thế giới thân thể con người. Như vậy, lấy khí cơ của người bình thường dần dần dẫn dắt đường khí cơ dị thường này, tu chỉnh pháp tắc khí cơ dị thường này, dần dần, liền có thể thành rồi.

- Cái này…

Vân Triệt tự nhận tràn đầy thành tựu đối với y lý lại nghe không hiểu ra sao:

- Lấy khí cơ của một người khác đi dẫn đường và tu chỉnh? Cái này… Cái này phải làm đến như thế nào? Chẳng lẽ, đây chính là y lý của đoạn y kinh kia nói đến?

Vân Cốc khẽ gật đầu:

- Không sai, vì tiểu Yêu Hậu là nữ tử, khí là âm khí, cũng liền cần âm khí của nữ tử đến dẫn đường và tu chỉnh. Đoạn y kinh lão hủ tìm hiểu nửa đời kia, giảng thuật đó là nguyên lý khí cơ lấy âm thuận âm, lấy dương theo dương, khiến lão hủ quả thật thấy được một mảnh trời đất rộng rãi khác.

“…” Vân Triệt vẫn như trước có vẻ lờ mờ mông lung.

- Trước đó lão hủ sẽ dạy Linh Nhi nguyên lý khí cơ này, đợi sau khi nàng lĩnh ngộ với thông hiểu đạo lý, liền có thể cùng tiểu Yêu Hậu hội âm chạm nhau, âm khí tương thông, từ đó một lần nữa điều chỉnh khí cơ huyền mạch với khí cơ mạch máu của tiểu Yêu Hậu đã bị cưỡng ép dung hợp. Kiên trì mấy tháng như thế, nếu không có gì quá ngoài ý muốn, sẽ có hiệu quả nổi bật. Chỉ có điều tất cả có thành công hay không, cần bao lâu, còn phải xem ngộ tính với thiên tư của Linh Nhi.

“…”

“~!@#$%…!!!”

Vân Triệt giống như sau gáy bị người đánh lén một phát, trước mắt đều có phần biến thành màu đen.

Chuyện khác, hắn đều nghe như lọt vào sương mù, nhưng bốn chữ “hội âm chạm nhau” này, hắn tuyệt đối minh bạch là có ý gì!!

Hội âm chạm nhau…

Linh Nhi và… Tiểu Yêu Hậu!?

Này con mẹ nó…

Hình ảnh kia… Quả thật…

Hơn nữa lấy tính tình của tiểu Yêu Hậu, làm sao có thể tiếp nhận! Nàng tình nguyện chết đều khó có khả năng tiếp nhận phương thực trị liệu này. Cho tới nay, trừ mình ra, nàng ngay cả đầu ngón tay đều không cho phép người khác đụng chạm vào một chút –– Kể cả nữ nhân.

… Ừm? Từ đã, nếu nói ở trên giường mà nói, tiểu Yêu Hậu thật ra vẫn đặc biệt nghe lời, quả thật còn dịu ngoan hơn Nguyệt nhi.

Nếu như có thể làm tốt quan hệ giữa tiểu Yêu Hậu và Linh Nhi… Có lẽ, còn có khả năng làm được.

Xem ra, trong khoảng thời gian Linh Nhi thông hiểu nguyên lý khí cơ, bản thân phải nỗ lực “Làm tốt” quan hệ giữa tiểu Yêu Hậu và Linh Nhi…

Haizzz, xem ra tuy rằng không cần bản thân trực tiếp làm, nhưng nhiệm vụ vẫn như trước vô cùng gian khổ!

Vân Triệt ở bên cạnh đột nhiên trầm mặc, Vân Cốc cho rằng hắn đang trầm tư suy nghĩ, lại không biết, trong đầu hắn chính là đang dao động mấy vạn mầm mống suy nghĩ hoang dâm.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment