.
._451__2" class="block_" lang="en">Trang 451# 2
Chương 902: Thuận thì sống, nghịch thì chết
- Thánh Đế, nói hay lắm!
Thống Khổ chân nhân cùng Cửu Thán chân nhân một trái một phải đi đến bên cạnh Hoàng Cực Vô Dục, trên người đều có huyền khí dâng lên, bên trong ánh mắt đều mang theo ý hẳn phải chết.
Thánh Đế đã chính miệng tỏ thái độ, tất cả chân nhân, trưởng lão và toàn bộ đệ tử Hoàng Cực Thánh Vực rời khỏi chỗ ngồi, chỉnh tề đứng ở sau lưng Hoàng Cực Vô Dục. Không thể nghi ngờ, lời nói của Hoàng Cực Vô Dục đã triệt để đốt lên tôn nghiêm chi hỏa của bọn hắn, không sai, Hoàng Cực Thánh Vực bọn hắn là bá chủ đứng ở trên Thiên Huyền vạn năm, há có thể biến thành nô lệ của người khác! Cùng với việc sống khuất nhục tạm bợ, không bằng chết một cách oanh liệt.
- A a a a, Hoàng Cực Vô Dục, xem ra ngươi đã quyết tâm muốn làm người thứ nhất không nghe lời.
Hiên Viên Vấn Thiên không có nửa điểm thất vọng hoặc tức giận, trong tiếng cười bình thản mang theo khí tức âm u như ác ma.
- Hiên Viên Vấn Thiên! Ngươi muốn trở thành chí tôn thiên hạ, lấy thực lực bây giờ của ngươi, Hoàng Cực Vô Dục ta không thể không phục! Nhưng ngươi muốn chúng ta làm nô lệ cho ngươi là... chuyện viển vông!!
Hoàng Cực Vô Dục nghiến răng nghiến lợi nói. Hai tay của hắn nắm chặt, huyền khí xoay quanh thân, vận sức chờ phát động.
Hắn cùng Khúc Phong Ức, Dạ Mị Tà đã lĩnh giáo qua sự đáng sợ của Hiên Viên Vấn Thiên, so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng bây giờ Hiên Viên Vấn Thiên đã cường đại đến loại cảnh giới nào. Hắn đã nói ra những lời này, liền không có tính sống qua hôm nay —— dù cho hắn là Hoàng Cực Vô Dục.
- Hừ, Hoàng Cực Thánh Vực cũng coi như để cho người ta để mắt, không biết Chí Tôn Hải Điện cùng Nhật Nguyệt Thần Cung sẽ như thế nào.
Vân Triệt ở trong tầm mây thấp giọng nói.
- Rất tốt, phi thường tốt, ngươi thật sự là một tấm gương không tệ.
Hiên Viên Vấn Thiên cười híp mắt, sau khi nói xong bỗng nhiên chuyển ánh mắt nhìn về phía Nhật Nguyệt Thần Cung:
- Hoàng Cực Thánh Vực đã lựa chọn, vậy Dạ Mị Tà các ngươi thì sao?
- À, trước tiên không cần phải trả lời.
Con mắt Hiên Viên Vấn Thiên híp lại, cánh tay phải hướng về phía sau nhẹ nhàng đẩy ra... đẩy về phía Hoàng Cực Thánh Vực.
- Cẩn thận!!
Hoàng Cực Vô Dục vẫn luôn một mực ngưng tâm đề phòng nhất cử nhất động của Hiên Viên Vấn Thiên, ngay tại thời điểm bàn tay Hiên Viên Vấn Thiên vượt qua, hắn đã rống to một tiếng.
Hư không bạo liệt, một cái bàn tay đen nhánh từ bên trong vết nứt không gian duỗi ra, trong nháy mắt liền bành trướng ra hơn trăm trượng, rồi bỗng nhiên chụp vào chỗ Hoàng Cực Thánh Vực.
Oanh!!
Hắc quang nổ tung, Hải Thần Thai run rẩy kịch liệt, trong hơn hai ngàn người Hoàng Cực Thánh Vực có gần một phần ba bị trìm vào trong ma trảo đen nhánh, giữa tiếng kêu gào thê thảm, sáu trăm đệ tử thánh vực bị hóa thành hạt bụi đen nhánh giống như Cổ Mộc chân nhân lúc trước, mười hai vị trưởng lão Thánh Vực lao ra từ bên trong hắc quang, sau khi giãy dụa lăn lộn trên mặt đất, liền không phát ra âm thanh nào nữa.
Mấy vị Chân Nhân muốn lên trước cứu viện thấy hắc quang bạo tán thì sắc mặt đều đại biến, cuống quít lui lại phía sau, trên mặt lộ ra sự hoảng sợ cực độ.
Hiên Viên Vấn Thiên trở tay đánh ra một chưởng, đội ngũ Hoàng Cực Thánh Vực bị cắt đứt một phần ba trong nháy mắt. Rốt cục lúc này hắn mới chậm rãi quay người trở lại:
- Đến, để bản tôn nhìn xem chết bao nhiêu người?
- Hiên... Viên.... Vấn. Thiên!!
Hoàng Cực Vô Dục triệt để bạo phát, gầm nhẹ một tiếng, quần áo toàn thân mãnh liệt nâng lên, hai tay giao thoa, bay thẳng đến chỗ Hiên Viên Vấn Thiên, một cái huyền trận cự đại nhanh chóng xoay tròn trước người.
- Hoàng Cực Tuyền Cơ trận!
Vân Triệt âm thầm quan sát thấp giọng nói. Hạ Nguyên Bá đã nói qua, bên trong Hoàng Cực Thánh Vực chỉ có thánh đế Hoàng Cực Vô Dục mới có thể thi triển cái huyền trận này đến cảnh giới viên mãn.
Mặt Hiên Viên Vấn Thiên lộ vẻ cười lạnh, trực tiếp đánh ra một chưởng, chộp vào bên trên Hoàng Cực Tuyền Cơ trận, kim mang mãnh liệt cùng hắc mang lập tức bắn ra, một tiếng tê minh vàn lên, Hoàng Cực Tuyền Cơ trận kịch liệt vặn vẹo, toàn thân Hoàng Cực Vô Dục kịch chấn, trong nháy mắt bị chấn bay ra mấy vòng, trên không trung hắn bạo hống một tiếng, thân hình thay đổi, Hoàng Cực Tuyền Cơ trận đột nhiên phóng đại, chụp vào Hiên Viên Vấn Thiên.
- A, không biết tự lượng sức mình!
Bên trong nụ cười âm hiểm là sự khinh thường, bỗng nhiên hắc mang trên cánh tay Hiên Viên Vấn Thiên tăng vọt, trực tiếp xuyên qua Hoàng Cực Tuyền Cơ trận trong nháy mắt, thời điểm Hoàng Cực Tuyền Cơ trận bị phá nát, cũng trùng điệp đánh vào ngực Hoàng Cực Vô Dục.
Phốc ——
Huyền khí toàn thân Hoàng Cực Vô Dục tán loạn, bay tứ tung, một ngụm lớn huyết vụ từ trong miệng hắn cuồng phun ra, phun cao hơn mười trượng cao.
- Thánh đế!!
Thống Khổ chân nhân cùng Cửu Thán chân nhân phi thân lên, đón lấy Hoàng Cực Vô Dục, hắn vừa đến tay, toàn thân hai người liền kịch chấn... Hoàng Cực Vô Dục chỉ chịu một chưởng của Hiên Viên Vấn Thiên, thế mà thương thế đã nặng đến mức nguy hiểm đến tính mệnh.
- Hiên Viên... Hỏi... Thiên...
Thất khiếu Hoàng Cực Vô Dục rướm máu, huyền khí toàn thân đại loạn, ngay cả nói chuyện cũng trở nên cực kỳ khó khăn.
- Hoàng Cực Vô Dục, bản tôn tạm thời lưu ngươi một hơi.
Hiên Viên Vấn Thiên nhìn hắn:
- Không phải ngươi nói thà rằng để Hoàng Cực Thánh Vực bị tiêu diệt hay sao? Rất tốt, trước khi ta đưa ngươi xuống địa ngục, ta sẽ thành toàn cái tâm nguyện này của ngươi, để ngươi trơ mắt nhìn Hoàng Cực Thánh Vực hoàn toàn biến mất khỏi cõi đời này như thế nào.
- Trong thế giới bản tôn chưởng khống, đồ vật không nghe lời, vô luận là cái gì, đều không thể tiếp tục tồn tại.
- Ngươi...
Hoàng Cực Vô Dục dùng ngón tay chỉ Hiên Viên Vấn Thiên, miệng lần nữa chảy ra máu tươi.
Đột nhiên khí tức bên trên Hải Thần Thai lại bị đè nén thêm mấy lần, mỗi người đều hung hăng hút lấy lạnh khí, vô số con mắt đang run rẩy co rúm lại. Tuy bọn hắn đều nghe nói Hiên Viên Vấn Thiên đã cường đại đến cực điểm, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy bọn hắn vẫn bị kinh sợ mất mật.
Tiện tay đánh một chưởng, mấy trăm đệ tử cùng mười vị trưởng lão Thánh Vực liền mất mạng trong nháy mắt, giống như cắt cỏ... Nhưng cắt chém không phải là kẻ yếu, mà là những người có huyền lực cao cấp nhất Thiên Huyền đại lục! Bá Hoàng, Đế Quân để cho vô số huyền giả chỉ có thể suốt đời ngưỡng vọng ở trước mặt Hiên Viên Vấn Thiên, hoàn toàn giống như cỏ rác.
Thánh đế của Hoàng Cực Thánh Vực, đệ nhất nhân được Thiên Huyền đại lục công nhận, ở trước mặt hắn đối mặt hai cái liền bị trọng thương.
Đây là lực lượng mà bọn hắn nằm mộng cũng vô pháp tưởng tượng.
- Hoàng Cực Vô Dục, trước kia ngươi còn có thể nổi danh cùng kiếm chủ đại nhân của chúng ta. Nhưng bây giờ, kiếm chủ đại nhân đã là Thiên Tôn, ngươi còn cho rằng mình có thể đánh đồng cùng Thiên Tôn ư! Hừ, Thiên Tôn đã cho các ngươi cơ hội, thế mà các ngươi còn vọng tưởng làm trái, thật sự là tự tìm đường chết!
Tứ trưởng lão Hiên Viên Bác của Thiên Uy Kiếm Vực cười lạnh nói. Sau khi ba vị trưởng lão đứng đầu Thiên Uy Kiếm Vực bị Mạt Lỵ hủy diệt, hắn bỗng nhiên trở thành trưởng lão thứ nhất, trở thành người đứng sau hai vị kiếm chủ của Thiên Uy Kiếm Vực, hôm nay là đại hội Thiên Tôn, đương nhiên hắn muốn mạnh mẽ biểu hiện một phen.
Quả nhiên Hiên Viên Vấn Thiên không có tiếp tục xuất thủ đối với Hoàng Cực Vô Dục, mà một lần nữa chuyển hướng đến Nguyệt Thần Cung:
- Dạ Mị Tà, bây giờ ngươi có thể trả lời bản tôn rồi, sau này huận theo bản tôn, hay là ngỗ nghịch bản tôn.
Nếu như nói lúc trước Dạ Mị Tà còn có một tia giãy dụa, như vậy hai lần Hiên Viên Vấn Thiên xuất thủ vừa rồi, đã gắt gao hủy diệt một tia giãy dụa sau cùng của hắn, hắn tiến về phía trước một bước, hướng Hiên Viên Vấn Thiên khom người nói:
- Nhật Nguyệt Thần Cung ta đã lấy Nhật Nguyệt làm tên, tất nhiên là lấy thiên vi tôn. Sau này, Dạ Mị Tà cùng Nhật Nguyệt Thần Cung mặc cho Thiên Tôn sai khiến.
- A... Thiên Quân!?
Mấy người sau lưng Dạ Mị Tà hoảng sợ lên tiếng.
- Im miệng!!
Dạ Mị Tà quát khẽ:
- Các ngươi hi vọng Nhật Nguyệt Thần Cung cứ thế biến mất sao!
"..."
Tuy những người kia không cam lòng, sắc mặt vẫn thống khổ như cũ, nhưng không có người nào lên tiếng.
- Rất tốt, Dạ Mị Tà, quả nhiên ngươi không để cho bản tôn thất vọng.
Hiên Viên Vấn Thiên đắc ý cười to, ánh mắt dò xét Dạ Mị Tà, rõ ràng là khen ngợi một con chó biết nghe lời. Tiếp theo, ánh mắt hắn lại chuyển hướng đến Chí Tôn Hải Điện:
- Khúc Phong Ức, ngươi lại như thế nào?
Khúc Phong Ức vừa muốn nói chuyện, Tử Cực ở bên cạnh nàng đã bước ra một bước:
- Hiên Viên Vấn Thiên! Chí Tôn Hải Điện cùng Hắc Nguyệt thương hội ta phát triển ròng rã vạn năm, mới có cơ nghiệp như bây giờ! Chúng ta nỗ lực nhiều đời đến nay, là vì giữ gìn uy danh của cái tên thủ hộ, mà không phải là vì làm chó cho một tên yêu ma giống một ít người!!
- Muốn chết!
Dạ Mị Tà quay đầu, hung tợn nói.
- Tử tiên sinh nói hay lắm!
Tứ đại tôn giả còn lại của Chí Tôn Hải Điện cũng hướng về phía trước:
- Chúng ta không có một tên thiên quân hạ tiện như vậy, cùng với việc làm chó cho người còn không bằng thống thống khoái khoái chết ở chỗ này.
- Các ngươi im ngay!!
Thứ đầu tiên bọn hắn nhận được hông phải là sát khí của Hiên Viên Vấn Thiên mà là sự giận dữ mắng mỏ của Khúc Phong Ức, lúc Tử Cực cùng tứ đại tôn giả đang không thể tin vào mắt mình, Khúc Phong Ức đã hướng về phía Hiên Viên Vấn Thiên chắp tay nói:
- Hiên Viên thiên tôn, bản hoàng xin dâng Hải Thần Thai ra làm quà cho lễ phong thiên tôn, để biểu lộ thành ý. Từ hôm nay, Hải Điện ta sẽ nghe theo Thiên Tôn điều khiển.
- Ngươi... Ngươi... Ngươi nói cái gì?
Con mắt Tử Cực trừng lớn, trong con mắt là vô tận chấn kinh, thất vọng cùng đau lòng:
- Ngươi... Ngươi điên rồi sao? Hải Điện chúng ta vinh quang vạn năm, sao có thể nào trở thành nô lệ cho người khác... Như thế... Như thế làm sao xứng đáng liệt tổ liệt tông Hải Điện!
- Để Hải Điện bị tiêu diệt như vậy, mới chân chính là có lỗi với liệt tổ liệt tông!
Khúc Phong Ức nghiêm nghị nói:
- Bản hoàng đã đích thân thân lĩnh giáo lực lượng của Hiên Viên thiên tôn. Hắn muốn tiêu diệt Hải Điện chúng ta bất quá chỉ là chuyện sớm chiều!
- Thà một ngày làm hùng, còn hơn vạn ngày làm chó!
Rốt cục Tử Cực cũng triệt để thất vọng:
- Khúc Phong Ức, ngươi kiên trì như thế, Tử Cực ta sẽ không thừa nhận ngươi là hoàng của Hải Điện nữa, tình nghĩa phu thê giữa ta và ngươi cũng theo đó mà đoạn tuyệt!
- Ngươi...
Sắc mặt Khúc Phong Ức trở nên trắng bệch:
- Vì sao ngươi lại ngoan cố như thế! Đến tột cùng là tôn nghiêm của ngươi trọng yếu, hay là vạn năm cơ nghiệp của Hải Điện trọng yếu!
Toàn bộ đám người Hải Điện trợn tròn mắt, hai mặt nhìn nhau, không dám lên tiếng. Một phe là hải hoàng của bọn hắn, một phe là Tử tiên sinh mà người người Hải Điện kính trọng, trong lúc nhất thời bọn hắn không dám mở miệng.
- Hừ, Khúc Phong Ức, cái nữ nhân này!
Vân Triệt hừ nhẹ một tiếng. Tuy hắn khinh thường Hoàng Cực Vô Dục cùng Khúc Phong Ức, nhưng từ trước tới giờ hắn không phủ nhận Hoàng Cực Thánh Vực cùng Chí Tôn Hải Điện được cho là chính phái, mười hai chân nhân cho người ta cảm giác đều là một thân chính khí, phần lớn người Hải Điện cũng cho hắn hảo cảm. Hôm nay Hoàng Cực Vô Dục cũng để cho người ta để mắt, mà Khúc Phong Ức, lần thứ nhất gặp mặt để hắn cảm thấy khí thế lăng nhiên... Bây giờ lại càng ngày càng để hắn chán ghét.
- Ha ha ha ha... Ha ha ha ha...
Hiên Viên Vấn Thiên nhìn thấy Chí Tôn Hải Điện bạo phát xung đột, hắn liền ngửa đầu phá lên cười. Cười vô cùng thoải mái, bởi vì tình cảnh này đối với hắn mà nói, có khoái cảm mãnh liệt hơn gấp mấy chục lần so với Nhật Nguyệt Thần Cung ngoan ngoãn thuận theo.
- Khúc Phong Ức, nể tình ngươi có đầy đủ thành ý, bản thân còn vì bản tôn trù bị Thiên Tôn đại hội, bản tôn liền thưởng cho ngươi thời gian xử lý việc nhà, nhưng chỉ có ba mươi tức, nếu sau ba mươi tức vẫn không có xử lý thỏa đáng, vậy bản tôn sẽ thay ngươi xuất thủ.
Đột nhiên thân thể Hiên Viên Vấn Thiên hơi chuyển, mặt hướng về phía Phượng Hoàng Thần Tông, lúc ánh mắt âm hàn quăng tới, tất cả trưởng lão, đệ tử Phượng Hoàng Thần Tông gần như kinh hãi lui lại mấy bước.
- Phượng Hoàng Thần Tông, các ngươi lại như thế nào?
Khóe miệng Hiên Viên Vấn Thiên mang theo nụ cười nhàn nhạt.
Phượng Hoành Không chậm rãi đi ra, trên gương mặt không hề sợ hãi, ngược lại là sự bình tĩnh lạ thường:
- Phượng Hoàng Thần Tông ta được Viễn Cổ Thần Linh ban ơn, kế thừa huyết mạch thần linh. Có thể bại, có thể vong, nhưng cho dù còn một tia huyết mạch sau cùng, cũng vĩnh viễn không thể làm nô!!
- Oanh!
Một tiếng động vang lên, trên người Phượng Hoành Không bùng lên hỏa diễm, hắn hung tợn nói:
- Hiên Viên Vấn Thiên, toàn bộ những người không sợ chết của Phượng Hoàng Thần Tông đã ở chỗ này! Nếu hôm nay ngươi muốn giết người, sẽ có chút phiền toái đó!!