Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 910 - Chương 911: Ác Chiến Dưới Biển Sâu (Hạ)

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_911" class="block_" lang="en">Trang 456# 1

 

 

 

Chương 911: Ác chiến dưới biển sâu (hạ)



Sắc mặt của Hiên Viên Vấn Thiên triệt để thay đổi:

- Huyền lực hắc ám!? Vì sao ngươi lại có huyền lực hắc ám! Vì sao ngươi lại có lực lượng của bản tôn?

- Lực lượng của ngươi?

Vân Triệt khinh thường cười lạnh, hắc khí trên người hắn, đã nồng đậm đến gần như vượt qua Hiên Viên Vấn Thiên:

- Thẳng thắn mà nói, ta cũng rất không ưa thích lực lượng này, càng không muốn bị người ta coi thành yêu ma giống như ngươi. Chỉ có điều ở đây, cũng không có ý kiến gì.

Căn nguyên huyền lực của người thường là huyền mạch, căn nguyên huyền lực của ma thần thượng cổ là ma nguyên châu.

Mà Vân triệt, lại có hai căn nguyên huyền lực.

Một cái là huyền mạch Tà thần, một cái khác, chính là ma nguyên châu đến từ Thí nguyệt ma quân đã dung nhập vào trong huyền mạch Tà thần!

Có được bốn mầm mống của Tà thần hỏa, thủy, lôi, ám, hắn có thể tùy ý chuyển hóa lực lượng của huyền mạch thành huyền lực thuộc tính hỏa, thủy, lôi ám, nhưng ma nguyên châu, lại chỉ có thể phóng thích ra huyền lực hắc ám. Mà làm một loại huyền lực tiêu cực đáng sợ, Tà thần năm đó đều không thể để cho người đời biết được mình có loại lực lượng này, Vân Triệt cũng giống vậy không hề muốn.

Cho nên, sau khi xác định không cách nào chiến thắng được Hiên Viên Vấn Thiên, hắn liền dẫn Hiên Viên Vấn Thiên vào hải uyên vạn trượng, sau đó cuối cùng không hề cố kỵ phóng thích ra lực lượng của ma nguyên châu. Lực lượng huyền mạch Tà thần phóng thích ra, cũng giống vậy toàn bộ chuyển thành huyền lực hắc ám, dưới hai luồng huyền lực hắc ám chồng chất lên nhau, Vân Triệt nhất thời hóa thành một ma thần hoàn toàn thức tỉnh, khí tức trên người lấy tốc độ khủng bố tuyệt luân tăng trưởng.

Tinh… Tinh…

Vĩnh Dạ ma kiếm trong tay Hiên Viên Vấn Thiên đột nhiên rung động lên, phát ra âm thanh tinh tinh tối nghĩa, sau đó, một giọng nói cực kỳ khó nghe từ trên Vĩnh Dạ ma kiếm phát ra:

- Lực lượng này… Ngươi có được từ chỗ nào… Không có khả năng… Đây là chuyện không có khả năng.

Vân Triệt không hề cảm thấy ngoài ý muốn chuyện Vĩnh Dạ ma kiếm xao động, bởi vì ma hồn trong kiếm là nhi tử của Thí nguyệt ma quân, tự nhiên sẽ từ trong khí tức hắc ám của hắn ngửi được hương vị của Thí nguyệt ma quân. Hắn nắm lấy Kiếp Thiên Tru Ma kiếm, hắc khí trên người cũng nhanh chóng lan tràn đến trên thân kiếm, trộn lẫn với kiếm quang màu son nguyên gốc cùng với nhau, tạo thành một luồng sương mù đỏ đen vô cùng quỷ dị.

Giọng điệu Vân Triệt tùy tiện, biểu cảm của hắn hiện ra ngạo mạn xa hơn bình thường:

- Ta không cần thiết trả lời vấn đề của ngươi. Tuy rằng lực lượng này ta còn không quá thích ứng, nhưng giết Hiên Viên Vấn Thiên ngươi, chắc vậy là đủ rồi.

Hiên Viên Vấn Thiên cuồng tiếu:

- Ha ha ha ha ha! Tuy rằng bản tôn không biết huyền lực hắc ám của ngươi từ đâu mà đến, nhưng so sánh với lực lượng của bản tôn đã bước vào thần đạo mà nói, huyền lực hắc ám của ngươi chẳng qua chỉ là tồn tại thấp hơn. Muốn giết bản tôn, vĩnh viễn là người si nói mộng!

- Lần này, ngươi đã không còn chỗ có thể trốn, chết đi!!

Vĩnh Dạ ma kiếm đâm xuyên qua nước biển, nện lên trên đầu Vân Triệt… Một kiếm nhìn như giản dị không hoa mỹ, lại mang theo uy áp của ma thần giáng xuống.

Chân phải Vân Triệt tiến lên trước, khí tức hắc ám trên người kịch liệt sôi trào, lực lượng đến từ huyền mạch với ma nguyên châu tụ tập vào song chưởng, một kiếm đánh về phía Hiên Viên Vấn Thiên.

Vân Triệt lúc trước kiệt lực trốn tránh Hiên Viên Vấn Thiên, lần này chính là lựa chọn chính diện đối kháng.

- Muốn chết!!

Nhìn Vân Triệt thế mà lại không tránh không né, chính diện đón đánh, Hiên Viên Vấn Thiên phát ra gầm to trào phúng, lực lượng trút lên trên Vĩnh Dạ ma kiếm lại một lần nữa bạo tăng, thế nhất định phải một kiếm nổ nát tất cả xương cốt của Vân Triệt.

- Giết!!!

Hai kiếm đánh vào nhau, cho dù ở sâu dưới đáy biển, vẫn như cũ phát ra tiếng nổ giống như vang động núi sông, hải thạch vạn năm dưới chân hai người nháy mắt vỡ thành bụi phấn.

Biển sâu vạn trượng, muốn gạt nước biển ra vô cùng khó khăn, bởi vì mỗi một giọt nước biển, đều thừa nhận áp lực nặng vạn trượng. Nhưng trong nháy mắt khi hai kiếm va chạm, không gian trăm trượng chung quanh Vân Triệt và Hiên Viên Vấn Thiên lại nháy mắt tạo thành một khu vực chân không vô cùng đáng sợ, hơn nữa khu vực chân không này duy trì thật lâu, trong đó đầy rẫy lực lượng khủng bố đủ để hủy diệt núi cao vạn trượng.

Ánh mắt hai người xuyên qua vị trí va chạm giữa Vĩnh Dạ ma kiếm với Kiếp Thiên Tru Ma kiếm, cả gương mặt Hiên Viên Vấn Thiên vặn vẹo kịch liệt, trong mắt đầy rẫy khiếp sợ thật sâu. Còn ánh mắt Vân Triệt u ám, khóe miệng nở nụ cười toe toét hơi cuồng ngạo.

- Ngươi…

Giọng Hiên Viên Vấn Thiên khẽ run, trong tròng mắt bùng nổ tơ máu li ti, bởi vì Vân Triệt thế mà lại đón được Vĩnh Dạ ma kiếm của y!

Chính diện, không hề xinh đẹp đón được Vĩnh Dạ ma kiếm của y!

Khi Vĩnh Dạ ma kiếm nơi tay, ma huyết với ma hồn tương thông kích phát, là lực lượng của cảnh giới Thần Huyền! Là lực lượng tuyệt đối duy nhất trong lịch sử Thiên Huyền đại lục, đủ để coi tất cả huyền giả của Thiên Huyền đại lục là con kiến!

Thế mà lại… Bị Vân Triệt chặn được!

- A!!

Vân Triệt hét lớn một tiếng, toàn thân trong hắc quang dấy lên hỏa diễm, Kiếp Thiên Tru Ma kiếm mãnh liệt đẩy tới trước, “Rầm” một tiếng vang thật lớn, trên thân Kiếp Thiên Tru Ma kiếm nổ bung ra lực lượng đợt thứ hai, thân thể hai người nhất thời bay ra xa xa.

Ào!!

Nước biển bị đẩy ra tuôn trào rất mạnh, nhưng mười mấy dặm chung quanh biển sâu lại rung chuyển thật lâu không ngừng.

Hiên Viên Vấn Thiên bị đánh văng ra run cánh tay, không thể tin được nhìn hai tay của mình, càng không thể tin được nhìn về phía Vân Triệt ở phía đối diện đang đắm chìm trong hắc quang… Không lấy ra Vĩnh Dạ ma kiếm, lực lượng của y bị Vân Triệt ngăn lại, gần như chính là khiến cho y giật mình.

Nhưng lấy ma kiếm ra, trên người y bắt đầu khởi động chín là lực lượng thần đạo… Làm sao có thể bị một phàm nhân chỉ có Quân Huyền cảnh đón được.

- Không có khả năng… Vừa rồi nhất định là… Ngươi dùng quỷ kế gì!!

Hiên Viên Vấn Thiên lại gầm lên một tiếng, hắc khí toàn thân giống như phá nát điên cuồng bốc lên, sau đó lại một lần nữa đánh về phía Vân Triệt.

- Bản tôn xem ngươi đón một kiếm này như thế nào!!

Ầm ầm ầm…

Vĩnh Dạ ma kiếm còn chưa đánh tới, nước biển chung quanh đã bạo loạn giống như nước sôi bùng lên. Thủy áp khủng bố dường như không tồn tại đối với hai người, hải vực trăm trượng nháy mắt kéo gần hơn, Vĩnh Dạ ma kiếm với Kiếp Thiên Tru Ma kiếm lại hung hăng đụng vào nhau.

- Rầm!!!!

Tiếng đánh một lần này nặng nề tới cực điểm, hải vực xuất hiện rung chuyển vô cùng đáng sợ, sóng nước kịch liệt điên cuồng bắn đi về phía chung quanh hải vực, vẫn luôn bắn đến trên mặt biển vạn trượng, lại vẫn không dừng, mà vỡ nước mà ra, mang lên sóng gào vạn trượng.

Kể cả thế giới chung quanh rơi vào tai họa từ xưa đến nay chưa hề có, nhưng trung tâm của tai họa, Vĩnh Dạ ma kiếm và Kiếp Thiên Tru Ma kiếm lại giống như hút vào nhau, Hiên Viên Vấn Thiên cũng không bị đánh văng ra, Vân Triệt cũng giống vậy không bị đánh văng ra.

Một kiếm này, một kiếm dưới Hiên Viên Vấn Thiên nóng lòng điên cuồng không hề giữ lại chút nào, vẫn như cũ bị Vân Triệt chính diện đón được hoàn toàn.

- A a a…

Tròng mắt của Hiên Viên Vấn Thiên kinh hãi đến gần như muốn nổ tung. Đối với Hiên Viên Vấn Thiên mà nói, đây tuyệt đối không phải đơn giản như một kiếm dưới toàn lực của mình bị đỡ được, mà là lực lượng của thần đạo y đã theo đuổi cả đời… Không, là tín ngưỡng nhiều lần trải qua thiên tân vạn khổ, theo đuổi trọn cả đời mới cuối cùng mới lấy được, bị gần như đánh tan.

Ánh mắt Vân Triệt khép hờ, trầm thấp cười nhạo:

- Xem ra, đây chính là toàn lực của ngươi. Ngươi tính kế ngàn năm, giết nhiều người như vậy, còn mất đi thân thể chính mình, mới có được lực lượng như ngày hôm nay. Mà ta… Chỉ dùng không đến tám năm!

Lời Vân Triệt đang đơn giản trần thuật một sự thật, không hề có nửa chữ công kích, nhưng dừng ở trong tai Hiên Viên Vấn Thiên, lại giống như nghe được trào phúng vô tình nhất, nguyền rủa ác độc nhất trên đời này.

Hiên Viên Vấn Thiên thét ra giống như phát tiết, thét lên thẳng đến yết hầu nháy mắt khàn khàn:

- A!!! Vân Triệt, trên đời này không hề có bất cứ người nào xứng đáng coi thường bản tôn! Lực lượng của bản tôn, nào phải ngươi một thằng nhãi con chưa đủ lông đủ cánh có thể sánh bằng!!

- Ngươi bây giờ chẳng qua tiếp được hai kiếm của bản tôn… Nhìn xem ngươi có thể tiếp được bao nhiêu kiếm của bản tôn!!

Một lần này, Hiên Viên Vấn Thiên nóng nảy ở mức độ còn hơn một lần trước xa xa, y giống như một đầu mãnh thú hắc ám triệt để bị chọc giận, mang theo tiếng hét lên điên cuồng khàn khàn nhằm về phía Vân Triệt, Vĩnh Da ma kiếm mang theo tất cả lực lượng với phẫn nộ của y đánh xuống.

Keng!!

Rầm!!

Giết ––––

Vĩnh Dạ ma kiếm với Kiếp Thiên Tru Ma kiếm kịch liệt va chạm, sâu dưới biển, giống như có một chiếc chuông thần vạn cổ bị gõ vang rung trời, vị trí ở sâu dưới đáy biển của hai người không ngừng biến ảo. Lướt ngang đến chỗ nào, nước biển hoặc bị mạnh mẽ đẩy ra, hoặc bị chôn diệt thành hư vô, hải thạch dưới chân càng bị sụp đổ, nứt vụn, biến mất từng tầng.

Trên người hai người đều quấn quanh lấy hắc quang vô cùng nồng đậm, biển sâu vạn năm không thấy nhật nguyệt, giống như đột nhiên xuất hiện hai đầu mãnh thú vạn cổ đang kịch liệt cắn xé.

Ầm ầm!!

Biển cả phá nát, hai người đồng thời bay ngược mấy trăm trượng. Đầu Hiên Viên Vấn Thiên đập lên trên hải thạch, hơn mười trượng hải thạch nháy mắt văng tung tóe, Vĩnh Dạ ma kiếm cũng cày một đường rãnh hơn mười trượng ở dưới đáy biển.

Nhưng lần này, Hiên Viên Vấn Thiên không lại lập tức oanh kích Vân Triệt, cánh tay y cầm lấy Vĩnh Dạ ma kiếm đang run run… Bởi vì mấy trăm lần va chạm, hai cánh tay của y đã gần đến hoàn toàn chết lặng, giữa các ngón tay đều là máu đen, không hề cảm thấy đau đớn chút nào.

So với cánh tay chết lặng, đáng sợ hơn chính là khí huyết toàn thân sôi trào đến gần như muốn bùng nổ thân thể.

Mỗi một kiếm của Hiên Viên Vấn Thiên, đều là lực lượng thần đạo. Còn Kiếp Thiên Tru Ma kiếm của Vân Triệt, chỉ riêng sức nặng đã có hai trăm vạn cân, mỗi một lần hai thanh kiếm va chạm, uy thế này giống như thiên thạch rơi xuống đất, toàn bộ lực phản chấn vĩ đại đều tác dụng lên trên thân bọn họ.

Ma thân mà Hiên Viên Vấn Thiên luôn lấy làm kiêu ngạo, cũng ở trong mấy trăm lần oanh kích kịch liệt này mà khó thừa nhận. Y cảm giác được lục phủ ngũ tạng của mình giống như cũng đã bị đánh rách tả tơi, xương cốt toàn thân đều ở bên bờ tan khung.

Nhưng mà, lúc này Vân Triệt lại gầm lên một tiếng dữ dội, hắc khí quấn quanh Kiếp Thiên Tru Ma kiếm mang theo uy thế khủng bố gần như không hề yếu bớt đánh tới.

Hai người luôn luôn thừa nhận lực phản chấn giống nhau, ma thân của y đã bắt đầu cảm thấy không cách nào chống đỡ, nhưng Vân Triệt, lại giống như hoàn toàn không có việc gì, ngược lại càng thêm hung ác.

- Ngươi…

Lần này trong mắt Hiên Viên Vấn Thiên ngoài khiếp sợ ra, cuối cùng nhiều thêm hoảng sợ. Y đột nhiên cắn răng, nhấc ngang Vĩnh Dạ ma kiếm cứng rắn ngăn cản.

Rầm!!!

Thở dốc ngắn ngủi vừa rồi khiến khí thế của Hiên Viên Vấn Thiên yếu kém đi, lực lượng trên một kiếm này kém xa lúc trước. Một tiếng nổ vang, mạch máu trên hai cánh tay của y nổ tung, máu tươi bắn ra, một tiếng kêu thảm, thân thể dán lấy hải thạch bay ra ngoài. Vân Triệt lại chỉ thân thể ngửa ra sau một chút, liền bỗng nhiên đuổi theo, một kiếm đánh xuống.

- Không… Không thể tha thứ!

- Vĩnh… Dạ… Vô… Quang!!

Tròng mắt Hiên Viên Vấn Thiên kịch liệt co rút lại, trong hoảng sợ phóng đại kịch liệt, y khựng người lại, mạnh mẽ phun ra một ngụm lớn máu đen, một luồng hắc khí nồng đậm hơn hắc quang trên người mấy lần đột nhiên nổ tung, cũng nháy mắt cắn nuốt không gian mười mấy dặm chung quanh, hoàn toàn nuốt hết Vân Triệt vào trong đó.

Đây là lĩnh vực hắc ám đến từ Vĩnh Dạ huyễn ma điển, cũng là lực lượng hắc ám cực hạn nhất mà Hiên Viên Vấn Thiên có thể phóng thích ra, đạt tới lực lượng hắc ám cấp bậc thần đạo, đủ để cắn nuốt tất cả tồn tại trong lĩnh vực thành hắc ám hư vô vĩnh hằng.

Đối mặt với lĩnh vực hắc ám đáng sợ tuyệt luân này, trên mặt Vân Triệt lại không hề có một chút khẩn trương hay thận trọng, ngược lại lộ ra nụ cười nhạt trào phúng, sau đó hoàn toàn coi như không thấy hắc ám cực hạn cắn nuốt mà đến, đột nhiên tiến lên trước, tốc độ thậm chí còn nhanh hơn trước vài phần, ở dưới ánh mắt hoàn toàn không dám tin của Hiên Viên Vấn Thiên, một kiếm đâm vào ngực y, mũi kiếm xuyên qua từ phía sau lưng y mà ra.

- A a a a ––

Toàn thân Hiên Viên Vấn Thiên cứng đờ, đồng tử phóng đại, trong miệng phát ả tiếng kêu thảm thiết thống khổ mà khàn khàn, lĩnh vực Vĩnh dạ vô quang vừa mới khởi động giống như bọt xà phòng bị đâm nát cấp tốc tán loạn. Phía đối diện y, Vân Triệt cầm thanh cự kiếm màu son đâm vào thân thể y, nụ cười trên mặt lộ ra âm trầm làm cho lòng người sợ hãi.

Rầm!!!

Một chưởng của Hiên Viên Vấn Thiên đột nhiên đánh vào trước ngực Vân Triệt, đánh Vân Triệt bay ra xa xa, Kiếp Thiên Tru Ma kiếm cũng rút khỏi thân thể y. Hiên Viên Vấn Thiên ôm ngực bị đâm ra lỗ thủng xuyên thấu, nghiêng ngả chao đảo lui về phía sau, toàn thân thống khổ giống như rơi xuống địa ngục.

- Khụ… Khụ khụ… Ha ha, ha ha ha ha! Hiên Viên Vấn Thiên, có phải cực kỳ thoải mái không!

Vân Triệt liên tiếp phun ra từng ngụm tinh huyết, nhìn tình trạng thảm hại của Hiên Viên Vấn Thiên, tùy ý cười ha hả.

- Bản tôn… Giết ngươi!

- Giết ngươi!!!!

Tất cả hung tính của Hiên Viên Vấn Thiên triệt để bị kích phát, y buông bàn tay đặt trên ngực xuống, mặc kệ cho máu đen đầm đìa, hai tay nắm lên Vĩnh Dạ ma kiếm, giống như điên đánh về phía Vân Triệt.

Ầm ầm!!!

Đáy biển vỡ ra một vết rách dài chừng mười mấy dặm, dưới một kiếm này, Vân Triệt bị hung hăng đánh bay, liên tục đánh bay bảy tám đống hải thạch, lại vừa rơi xuống đất nháy mắt bắn lên, như mọt đầu mãnh thú không biết cảm giác sợ hãi với đau đớn, phản công về phía Hiên Viên Vấn Thiên.

Hai người thổi quét lên phong bạo hắc ám càng ngày càng khủng bố, cuốn lấy máu tươi tung tóe bốn phía của bọn họ tràn ngập trong hải vực.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment