.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_955" class="block_" lang="en">Trang 478# 1
Chương 955: “Hiểm cảnh”
Kỷ Hàn Phong còn chưa nói xong, huyền trận khảo hạch đột nhiên chợt lóe huyền quang, một luồng bạch quang thoát khỏi huyền trận, chậm rãi mà rơi, sau khi chạm đến mặt đất, bạch quang theo đó biến mất, chiếu ra bóng dáng của Vân Triệt.
Hình thức rời khỏi huyền trận khảo hạch của các huyền giả khác đều hoặc bị bắn ra, hoặc hung hăng té ra, lúc rơi xuống đất đều chật vật không chịu nổi, nhưng Vân Triệt, lại rất dịu dàng được huyền quang đưa ra, khi chấm đất là trạng thái đứng thẳng vững vàng.
Bởi vì những người khác đều là “Chết rồi” bị đuổi ra khỏi băng huyền cảnh, còn Vân Triệt lại ở trạng thái còn sống chủ động buông tha.
Trước tiên, Vân Triệt cảm nhận thân thể của mình một chút, không hề có cảm giác đau đớn, không có bất kỳ cảm giác bị thương nào, thậm chí không hề cảm thấy bản thân có chút huyền lực tiêu hao gì. Chỉ có điều lập tức, hắn bỗng nhiên nhận thấy được không gian chung quanh dường như không đúng lắm, vội vàng mở to mắt, nhìn về bốn phía.
Phía trước, Mộc Tiểu Lam còn lưu ở xa xa, cũng môi há to, bên người nàng là Mộc Túc Sơn ánh mắt mang theo vẻ kinh dị thật sâu. Mà bên cạnh người, một đám huyền giả chỉnh tề đứng sắp hàng, Kỷ Hàn Phong đứng ở phía trước đám huyền giả này, mà khi nhìn thấy Kỷ Hàn Phong, đồng thời hắn cũng liếc nhìn thấy Lệ Minh Thành đứng ở vị trí đầu tiên trong đội ngũ.
Mà những người này, cho dù là ai đều trợn mắt há hốc mồm, có vẻ mặt ban ngày ban mặt gặp quỷ.
Vân Triệt không phải “Chết ra” băng huyền cảnh, cho nên tinh thần không hề hỗn loạn, sau khi hắn ngạc nhiên trong thoáng chốc, trận thế, không khí, cùng với vẻ mặt của mọi người chung quanh khiến cho hắn lập tức ý thức được xảy ra chuyện gì.
Sao lại thế này… Chẳng lẽ khảo hạch xảy ra vấn đề gì?
Không phải vậy! Vậy cũng chỉ có thể là…
Ta má nó là một người cuối cùng ra tới!?
Tinh!!
Huyền lực dao động kèm theo tiếng vang hơi vĩ đại truyền đến từ phía sau, huyền quang của huyền trận khảo hạch ở trong một nháy mắt thu hồi, toàn bộ huyền trận xoay tròn ngắn ngủi sau đó trực tiếp biến mất không thấy gì nữa, trong phạm vi huyền trận hoàn toàn trống rỗng, không hề có một nửa bóng người.
Khảo hạch sau cùng của Hàn Tuyết điện, ở một khắc này chân chính ngưng hẳn.
Mà hạng nhất của khảo hạch cuối cùng, cũng chính là người rời đi băng huyền cảnh sau cùng, rõ ràng chính là Vân Triệt!!
Nhìn Vân Triệt hiện thân trong luồng sáng trắng và huyền trận khảo hạch theo đó biến mất, đầu óc của tất cả mọi người khựng lại, trố mắt thật lâu, đều hoàn toàn không dám tin vào hai mắt của mình.
Thành tích của Lệ Minh Thành cực kỳ kiêu ngạo, nếu như hắn lấy được hạng nhất, cho dù là ai đều không thấy ngoài ý muốn. Nhưng Vân Triệt, huyền lực của Vân Triệt rõ ràng chỉ có Quân Huyền cảnh cấp năm, đừng nói bước vào thần đạo, ngay cả ở Quân Huyền cảnh, cũng chỉ là trung kỳ mà thôi. Huống chi Vân Triệt còn là huyền giả đến từ hạ giới, trong cùng cấp còn xa mới bằng được huyền giả thần giới, lấy huyền lực và xuất thân của Vân Triệt, đừng nói Hàn Tuyết điện, muốn gia nhập Lạc Tuyết cung còn cực kỳ miễn cưỡng.
Hắn có thể tham gia trận khảo hạch của Hàn Tuyết điện này, chẳng qua do tổng điện chủ lấy tư thái trào phúng thậm chí mang theo một chút nhục nhã cho ra “Trường hợp đặc biệt”, hắn thuận theo tiếp nhận, ở trong mắt tất cả mọi người chẳng qua chỉ là một câu chuyện cười mà thôi. Mà ở dưới “Chê cười” như vậy, lại ở trong thí luyện cuối cùng vượt qua Lệ Minh Thành, vượt qua tất cả bọn họ!!
Chênh lệch quá lớn như vậy khiến cho tâm niệm của Mộc Tiểu Lam nhất thời không xoay kịp:
- Vân Triệt, ngươi… Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi… Ngươi… Thế mà lại… Hạng nhất… A…
Vân Triệt nhìn về phía Mộc Túc Sơn, cho tới bây giờ, hắn nào còn không rõ ràng, bản thân rõ ràng bị tổng quản nghi trượng của Hàn Tuyết điện này ám toán! Rồi sau đó người kia ném tới ánh mắt rất có ý tứ hàm xúc cũng rõ ràng thừa nhận.
Khi hắn ở trong băng huyền cảnh đã từng nghi ngờ trong ngắn ngủi rằng “Một khắc đồng hồ” có phải quá ngắn rồi không.
Không nghĩ tới, lại là… Quá dài!!
Xem ra, chắc là hắn đã nhận ra điều gì đó từ trong ngôn ngữ hành động, cùng với trong khảo hạch ở bạo tuyết cảnh của bản thân, cho nên “Âm” mình một chút, hơn nữa không hề để lại dấu vết, lấy lòng dạ của mình, đều không nhận ra được điều gì khác thường.
Người có thể thân ở địa vị cao ở thần giới, sao sẽ là nhân vật tầm thường được.
Chỉ có điều, về phương diện khác, kết quả này đã nói cho Vân Triệt, hắn đã đánh giá quá thấp thực lực hiện giờ của mình. Khi hắn mới vừa bước vào Quân Huyền cảnh, liền có thể đánh chết Hiên Viên Vấn Thiên có huyền lực đã nhập thần. Hiện giờ, huyền lực của hắn đã tới Quân Huyền cảnh trung kỳ, có lẽ, dưới toàn lực có khả năng địch nổi huyền giả thần đạo, cấp bậc còn cao hơn mong muốn cho tới nay của bản thân!
Nhưng kể từ đó, hắn muốn điệu thấp, đã triệt để không có khả năng.
“Haizz…” Vân Triệt thở dài một tiếng, trong lòng yên lặng lẩm bẩm: “Ta người như vậy, giống như thái dương trong đêm đen, cho dù nỗ lực và tận lực như thế nào, cũng vĩnh viễn không có khả năng giấu được vầng ánh sáng sáng ngời quá mức.”
Vân Triệt xoay người, mặt nhìn về phía mọi người đang ngây người, nói với Kỷ Hàn Phong:
- Như vậy, ta chắc có tư cách trở thành đệ tử của Hàn Tuyết điện đi?
Kỷ Hàn Phong còn chưa đáp lại, Mộc Túc Sơn đã cười hề hề nói:
- Không chỉ có như thế, ngươi còn là người cuối cùng thoát khỏi băng huyền cảnh, đã không thể nghi ngờ là đệ tử mới vào nổi trội xuất sắc nhất trong tổ một. Ngươi chẳng những có tư cách trở thành đệ tử chính thức của Hàn Tuyết điện, còn nhận được một viên “Ngọc lạc băng hồn đan” làm phần thưởng. Lấy tu vi trước mắt của ngươi, nếu có thể dưới phụ trợ của người khác hoàn thành luyện hóa viên ngọc lạc băng hồn đan này, tuyệt đối có thể thoát thai hoán cốt, từ đó tiến triển cực nhanh, ha ha ha.
- Đợi chút!!
Một giọng nói dồn dập đột nhiên vang lên, Lệ Minh Thành từ trong đội ngũ bước ra, sắc mặt âm trầm, lớn tiếng nói:
- Ngọc lạc băng hồn đan không thể đưa cho hắn! Kết quả của trận khảo hạch này, hễ là ai đều thấy được, vốn không bình thường! Tiểu tử tên Vân Triệt này… Rõ ràng đang gian lận!
Hắn đã trễ nhiều năm như vậy mới tiến vào Hàn Tuyết điện, chính là ở dưới gợi ý của Mộc Phượng Thù, thắng được “Ngọc lạc băng hồn đan” đặc biệt cho khảo hạch năm nay, cũng chuẩn bị mấy năm, “Ngọc lạc băng hồn đan” đã gần trong gang tấc, sao có thể cho phép nó rơi vào trong tay người khác… Hơn nữa còn là một phế vật không biết điều không mắt hắn.
- Ta gian lận? Bằng chứng đâu?
Vân Triệt bất đắc dĩ nói, việc đã đến nước này, hắn muốn điệu thấp đã không thể nào, chỉ có thể tiếp tục đi theo kết quả này.
Lệ Minh Thành cười lạnh một tiếng, từng bước một đi về phía Vân Triệt:
- Bằng chứng! A! Chuyện này còn cần bằng chứng? Chỉ cần là người ánh mắt không mù đều có thể nhìn ra được ngươi tuyệt đối đang gian lận! Hàn băng điệp lang trong băng huyền cảnh, mỗi một con đều là huyền thú Thần Nguyên cảnh cấp một, hơn nữa có tính công kích thật lớn, cho dù là ta, ứng phó đều phải đặc biệt cẩn thận. Mà ngươi, một phế vật huyền lực chỉ có Quân Huyền cảnh trung kỳ, ở trước mặt hàn băng điệp lang chỉ có phần bị miểu sát, lại làm sao có thể ở trong băng huyền cảnh trải qua thời gian dài như vậy chứ!
Kỷ Hàn Phong nói, ánh mắt của hắn nhằm thẳng về phía Vân Triệt:
- Minh Thành sư đệ nói không sai. Tin tưởng không chỉ Minh Thành sư đệ, tất cả mọi người ở đây đều không có khả năng tin tưởng kết quả này. Vân Triệt, ngươi thật sự to gan, thí luyện của Hàn Tuyết điện ta chính là vì chọn lựa đệ tử thượng ưu cho Băng Hoàng thần tông mà thiết lập, là uy nghiêm thần thánh cỡ nào, ngươi dám gian lận! Ngươi chính là một dân đen hạ giới, coi Băng Hoàng thần tông ta thành chỗ nào!!
- Kỷ Hàn Phong!
Bốn chữ “Dân đen hạ giới” thoáng chọc giận Vân Triệt, hắn không chút khách khí gọi thẳng tên ra:
- Ở trước khảo hạch, ngươi từng nói, khảo hạch bạo tuyết cảnh còn có khả năng mưu lợi, thí luyện băng huyền cảnh, cho dù là kẻ nào đều khó có khả năng gian lận, đây do chính miệng ngươi nói ra! Bây giờ ngươi dựa vào cái gì chất vấn ta gian lận?
- Đúng vậy! Dựa vào cái gì! Ngươi nói Vân Triệt gian lận, ít nhất lấy ra bằng chứng đi!
Mộc Tiểu Lam xông tới, đứng ở bên người Vân Triệt, hơi khí thế nói. Thật ra… Trong lòng nàng thật trống rỗng, vô cùng trống rỗng. Bởi vì chính nàng cũng rất xác định… Vân Triệt nhất định gian lận!
Bằng không lấy huyền lực của hắn, làm sao có thể chống đỡ lâu như vậy ở trong băng huyền cảnh!
Nhưng mà, Vân Triệt do Mộc Băng Vân mang đến, nàng chỉ có thể kiên trì đứng về phía hắn. Hơn nữa tuyệt đối ~~ tuyệt đối không thể thừa nhận chuyện này! Tuy rằng không biết rốt cuộc Vân Triệt đã dùng phương pháp gì, nhưng gian lận trong khảo hạch của Hàn Tuyết điện, đây là gièm pha vĩ đại, một khi bị ngồi thật, nàng không quan tâm Vân Triệt bị hậu quả gì, nhưng rất có khả năng sẽ lan tràn đến trên người Mộc Băng Vân. Cho dù như thế nào nàng cũng không thể để cho chuyện như vậy phát sinh.
Lệ Minh Thành nói như dự liệu trước:
- Muốn xác nhận Vân Triệt có gian lận hay không, chẳng qua rất đơn giản. Khảo hạch vừa rồi, Vân Triệt dừng lại trong băng huyền cảnh vẻn vẹn một khắc đồng hồ! Thành tích như vậy, Lệ Minh Thành ta tự nhận không có năng lực làm được, mà Vân Triệt lại làm được. Như vậy, nếu như hắn ta không gian lận mà nói, thực lực tất nhiên ở trên Lệ Minh Thành ta xa xa.
Lời vừa nói ra, huyền giả chung quanh nhất thời nở nụ cười vang. Lệ Minh Thành là Thần Nguyên cảnh cấp ba, còn là đại hậu kỳ, hơn nữa tổng hợp lại thiên phú của hắn, tuyệt đối đủ để địch lại đối thủ Thần Nguyên cảnh cấp bốn. Mà Vân Triệt, người hạ giới ngay cả thần đạo còn chưa bước vào, là chê cười trong trận khảo hạch này, ngay cả tư cách đánh đồng với Lệ Minh Thành cũng không có, lại làm sao có thể ở trên hắn.
Lệ Minh Thành giơ cánh tay về phía Vân Triệt, ánh mắt nghiền ngẫm mà khinh miệt:
- Như vậy, nếu không gian lận, giao thủ một phen liền biết. Vân Triệt, nếu ngươi nói ngươi không gian lận, chúng ta đây liền đến giao thủ một phen. A, ngươi hoàn toàn không cần đánh thắng ta, chỉ cần ngươi có thể ở dưới tay ta chống đỡ được năm chiêu không bại, Lệ Minh Thành ta sẽ thừa nhận ngươi không gian lận. Nhưng mà, nếu ngươi ngay cả ở dưới năm chiêu của ta người có thành tích không bằng ngươi đều không được, chậc chậc chậc chậc…
- Ha ha ha ha, Minh Thành sư đệ đề nghị rất tốt!
Kỷ Hàn Phong nở nụ cười, chúng huyền giả chung quanh cũng đều ném ánh mắt hoặc thương hại, hoặc vui sướng khi người gặp họa về phía Vân Triệt, trong lòng đều vô cùng thống nhất cho rằng “Năm chiêu” Lệ Minh Thành đưa ra thật sự đã để mắt đến Vân Triệt… Hoặc là vì đùa bỡn Vân Triệt.
Kỷ Hàn Phong lấy giọng điệu ra lệnh lạnh lùng nói:
- Vân Triệt, ngươi có nghe thấy không? Nếu ngươi muốn chứng minh bản thân không gian lận, liền giao thủ với Lệ Minh Thành một phen để chứng minh trong sạch! Nếu ngươi thật sự có năng lực chống đỡ lâu như vậy ở trong băng huyền cảnh, phải ứng phó năm chiêu với Lệ Minh Thành, hẳn dễ như trở bàn tay đi.
Mộc Tiểu Lam kéo ống tay áo của Vân Triệt, nghiêm mặt nói:
- Không được! Vân Triệt miễn cửa khảo hạch thứ nhất, là chính miệng tổng điện chủ “Đặc biệt cho phép”, khảo hạch “Bạo tuyết cảnh” và “Băng huyền cảnh”, Vân Triệt giống như người nhận khảo hạch khác đều theo quy trình giống vậy, tiến vào huyền trận khảo hạch giống nhau, các ngươi không có bằng chứng, chỉ dựa vào suy đoán, dựa vào cái gì nói hắn gian lận! Vân Triệt là do sư tôn ta tự mình mang từ hạ giới đến, cho dù có thực lực như vậy, dựa vào cái gì bị các ngươi vô duyên vô cớ chất vấn!
Giọng Mộc Tiểu Lam lại đề cao thêm vài phần:
- Hơn nữa, Kỷ Hàn Phong, ngươi đừng quên, khảo hạch của Hàn Tuyết điện đều từ huyền trận hoàn thành, ngươi chính là người giám sát và ghi chép, không có bất kỳ quyền lợi can thiệp vào quá trình khảo hạch và kết quả, kết quả khảo hạch cũng đã được quyết định vào một khắc huyền trận biến mất, ngươi vốn không có tư cách yêu cầu Vân Triệt chứng minh bản thân không gian lận.
“…” Kỷ Hàn Phong nhất thời nghẹn lời, không phản bác được. Bởi vì Mộc Tiểu Lam nói không sai, hắn chỉ là người giám sát và ghi chép lại, quá trình khảo hạch và kết quả, đều từ huyền trận đến tiến hành và quyết định, hắn một đệ tử Hàn Tuyết điện, vốn không có quyền can thiệp.
Lệ Minh Thành vội vàng tiến lên trước, lời lẽ chính nghĩa nói
- Chuyện Vân Triệt gian lận, đã không đơn thuần là vấn đề kết quả khảo hạch, việc này liên quan đến Hàn Tuyết điện, thậm chí công chính nghiêm minh và danh dự của toàn bộ Băng Hoàng thần tông! Nếu…
- Hừ! Nói sao mà đường đường chính chính, thật ra chẳng phải vì ngọc lạc băng hồn đan sao!
Một câu nói của Mộc Tiểu Lam đâm nát tâm tư của Lệ Minh Thành, sau đó thúc giục:
- Kỷ Hàn Phong, khảo hạch đã kết thúc lâu như vậy rồi, còn không lập tức tuyên bố kết quả, sau đó phát ngọc lạc băng hồn đan cho Vân Triệt! Như vậy mới là chuyện ngươi nên làm!
Hiện giờ Mộc Tiểu Lam tương đối có cảm giác giống như lửa đốt mông, thầm nghĩ lập tức kết thúc chuyện này ở đây, sau đó kéo Vân Triệt đi tìm Mộc Băng Vân, chuyện sau đó lại nghĩ đối sách. Tuyệt đối… Tuyệt đối không thể để cho chuyện gian lận này bị ngồi thật tại chỗ.
- Tiểu Lam nói không sai, Kỷ Hàn Phong thật sự không có quyền lợi can thiệp vào kết quả với quá trình khảo hạch, tự nhiên cũng không có quyền lợi yêu cầu Vân Triệt và Lệ Minh Thành giao thủ lấy chứng nhận trong sạch.
Một giọng nói bình tĩnh từ phía sau truyền đến, người nói chuyện chính là Mộc Túc Sơn. Nghe được Mộc Túc Sơn giải vây cho mình, trong lòng Mộc Tiểu Lam thở phào nhẹ nhõm, vừa định ném tới ánh mắt cảm kích, một câu nói tiếp theo của Mộc Túc Sơn lại khiến cho nàng thiếu chút nữa nhảy lên
- Nhưng mà, ta có.