.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_965" class="block_" lang="en">Trang 483# 1
Chương 965: Âm thanh phủ thế
- Hắn dù sao cũng là ân nhân cứu mạng của vi sư.
Mộc Băng Vân nói.
Mộc Tiểu Lam không phục nói:
- Nhưng sư tôn cũng báo đáp hắn rất rất rất nhiều! Thân làm đệ tử, phải nghe lời sư tôn nói, phải kính trọng, phụng dưỡng sư tôn, nhưng hắn…
Giọng Mộc Tiểu Lam nhỏ xuống, nói thầm:
- Lại giống như sư tôn phụng dưỡng hắn.
Mộc Băng Vân lắc đầu mà cười, nói khẽ:
- Vân Triệt trở thành đệ tử Băng Hoàng cung, chính là thân phận tạm thời làm phương tiện để hắn đạt thành mục đích mà thôi, con cũng biết, ba năm sau, hắn liền sẽ vĩnh viễn rời khỏi Ngâm Tuyết giới, trở về Lam cực tinh chỗ hắn ở. Vi sư chiếu cố hắn, đều không phải hoàn toàn vì hắn có ơn cứu mệnh vi sư, mà hắn đáng giá để vi sư, hoặc nói đáng giá để Băng Hoàng thần tông chúng ta đối đãi như thế.
- Hả?
Mộc Tiểu Lam tỏ vẻ kinh ngạc.
- Viêm độc mà vi sư trúng, đến từ long tức của viễn cổ cầu long, mức độ ác liệt của độc tính này, ngay cả Đại Giới Vương đều không có kế sách, mà Vân Triệt lại có thể dùng một tháng ngắn ngủi tinh lọc hết. Lần này hắn có thể cứu tính mạng của vi sư, như vậy tương lai, trong tông chúng ta nếu có người quan trọng trúng độc tương tự không giải được, hắn giống vậy có thể cứu mạng. Cho dù tương lai hắn không còn ở Ngâm Tuyết giới, cũng có thể đi tới tinh cầu chỗ hắn ở cầu hắn trợ giúp.
Giải thích này, cuối cùng khiến Mộc Tiểu Lam bắt đầu có phần lý giải được vì sao sư tôn lại ưu ái quá mức đối với Vân Triệt:
- A! Con hiểu được… Về phương diện này mà nói, hắn thật sự rất lợi hại…
- Bản thân Vân Triệt cũng biết rõ một điểm này, cho nên, tất cả hắn đều nhận yên tâm thoải mái.
Mộc Băng Vân đột nhiên khẽ nói.
“Yên tâm thoải mái.” Nhớ tới dáng vẻ “Yên tâm thoải mái” mười đủ mười của Vân Triệt, Mộc Tiểu Lam liền một bụng không phục, nói thầm một trận chỉ có mình có thể nghe được.
Mắt Mộc Băng Vân mang ý vị thâm trường nhìn nàng:
- Tiểu Lam, bề ngoài, tâm tính và phong cách hành xử của Vân Triệt đối với nữ tử mà nói sẽ hơi nguy hiểm, nhất là thiếu nữ nhìn đời chưa sâu. Sau này con phải thường xuyên tiếp xúc với hắn, vẫn thêm chút cẩn thận mới thỏa đáng.
Lần đầu tiên nghe được Mộc Băng Vân đột nhiên nói Vân Triệt “Không phải”, Mộc Tiểu Lam nhất thời tinh thần chấn động, lập tức ứng tiếng nói:
- Hừ! Tuy rằng hắn có vài phương diện rất lợi hại, nhưng thủy chung đều là nam nhân hạ lưu vô sỉ, một điểm này con chưa từng quên, cho nên nhất định sẽ cẩn thận.
“…” Thấy Mộc Tiểu Lam hoàn toàn hiểu sai ý, Mộc Băng Vân cũng không giải thích nhiều, khẽ cười một tiếng:
- Chúng ta đi thôi.
––––––––––––
Băng Hoàng cung to như vậy vô cùng yên tĩnh, giống như là một thế giới lạnh như băng hoàn toàn độc lập, triệt để ngăn cách với ngoại giới. Vân Triệt đi một mình trong đó, gần như ngay cả âm thanh máu của mình lưu động cũng có thể nghe thấy được rõ ràng.
Vân Triệt tùy tiện lựa chọn một căn phòng, bên trong hơi rộng mở, nhưng đặc biệt đơn giản vắng lặng, không có chỗ nào có thể đặc biệt kích khởi tò mò và hứng thú của Vân Triệt. Giường là băng tinh hàn sàng giống như trong Băng Vân tiên cung, ngay cả tấm chăn mền băng tàm ti có thể che đậy đều không có.
Ra khỏi phòng, Vân Triệt trực tiếp đi thẳng đến phòng tu luyện phía trước.
Toàn bộ phòng tu luyện đều ở trạng thái đóng cửa. Vân Triệt đi đến trước một gian phòng tu luyện gần nhất, bàn tay hắn đặt trên cửa đá, nhất thời, băng hoàng minh ngọc trên vai hắn chợt lóe, cửa đá cũng lóe ra một sáng rọi giống vậy trong nháy mắt, sau đó theo vậy mà mở.
Một luồng hàn khí ngay mặt mà đến, bên trong hoàn toàn trắng xóa, Vân Triệt nâng bước đi vào, cửa đá phía sau cũng tự động khép kín.
Sau khi phòng tu luyện này mở ra lần đầu tiên do băng hoàng minh ngọc của Vân Triệt, liền cùng khóa lại với băng hoàng minh ngọc của hắn, sau đó, phòng tu luyện này cũng chỉ có hắn có thể mở ra, nếu đệ tử băng hoàng khác không được phép, không cách nào cưỡng ép đi vào… Đương nhiên, ngoại trừ cung chủ.
Bên trong, rõ ràng là thế giới hàn băng. Càng thêm rét lạnh hơn ngoại giới, nguyên tố băng cũng càng thêm nồng đậm, băng linh như đom đóm không đếm được đang nhẹ nhàng bay lượn trong đó, hơn nữa băng sương không ngừng lượn lờ, rõ ràng miêu tả một thế giới giống như trong mộng cảnh. Mà khiến Vân Triệt chấn động, là thế giới này lại liếc mắt một cái không nhìn thấy bờ ranh giới, linh giác của hắn cấp tốc phóng thích, vẫn luôn kéo dài ra ngoài ba trăm dặm, mới cuối cùng đụng chạm đến tận cùng.
Nói cách khác, căn phòng tu luyện này, có dài rộng khoảng ba trăm dặm!
Giờ phút này Vân Triệt cuối cùng rõ ràng hàm nghĩa câu nói “Không gian bên trong cnf lớn hơn nhìn thấy xa” của Mộc Băng Vân.
Những phòng tu luyện này rõ ràng vận dụng pháp tắc không gian cao cấp, khiến cho không gian bên trong lớn hơn thoạt nhìn bên ngoài gấp trăm lần. Bầu không khí, khí tức nơi này cũng hoàn toàn khác biệt với bên ngoài, hoàn toàn chính là một tiểu thế giới thuần túy vì tu luyện mà tồn tại.
Suy cho cùng là thần giới, chỉ là phòng tu luyện, đã không phải hạ giới có thể lý giải và tưởng tượng được.
Hàn khí gần như tàn khốc và khí tức hàn băng quá mức nồng đậm đều sẽ là áp lực khá lớn đối với huyền giả khác mà nói, nhưng khiến Vân Triệt rất thoải mái. Hắn bỏ qua tính toán tiếp tục di chuyện loạn trong Băng Hoàng cung, ngồi trên đất, tĩnh tâm ngưng thần, lấy khí tức nơi này bắt đầu khôi phục thể lực và huyền lực của mình.
Năng lực khôi phục của Vân Triệt vốn khác hẳn người thường, cho dù ở hạ giới khí tức đục ngầu, hắn đều có thể trong khoảng thời gian ngắn hoàn toàn khôi phục lại huyền khí bị thiếu hụt hay thương thế cực nặng. Ở thần giới linh khí thiên địa vô cùng nồng đậm này, năng lực khôi phục của hắn cũng theo đó tăng lên mấy lần, mới trong thời gian ngắn ngủi mấy trăm lần hô hấp, đau nhức toàn thân hắn đã hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, cả người giống như ngâm mình trong nước ấm, ngàn vạn dòng nhỏ ấm áp theo tất cả các phương hướng dũng mãnh vào trong cơ thể hắn, tẩm bổ thân thể hắn, cấp tốc khôi phục huyền lực thiếu hụt cho hắn.
Dưới trạng thái ngưng tâm hồi phụ, trong lúc không biết không thấy, thời gian một ngày lặng yên mà qua. Như vậy, cũng là ngày đầu tiên Vân Triệt đến chúng thần giới.
Mang theo nguyên tắc cơ bản “Điệu thấp”, mang theo tử mệnh lệnh “Tuyệt đối không được gây chuyện” của tiểu Yêu Hậu, ngày đầu tiên Vân Triệt đến Ngâm Tuyết giới đã đại náo Hàn Tuyết điện, một tay phế đi cháu ruột của tổng điện chủ, một kiếm phế đi một đệ tử chính thức giám sát khảo hạch, sau đó chẳng những toàn thân mà lui, còn lấy tu vi huyền lực chưa đến thần đạo, trở thành đệ tử chính thức của Băng Hoàng cung, phá vỡ toàn bộ lịch sử của Băng Hoàng thần tông.
Vì thế, không hề nghi ngờ, cái tên của hắn truyền ra từ Hàn Tuyết điện, truyền ra từ Băng Hoàng cung, thậm chí truyền đến Băng Hoàng thần điện.
Nói cách khác, khi ở trên đường đến đây Vân Triệt thầm niệm ít nhất tám trăm lần phải “Điệu thấp”, vào ngày đầu tiên đến đây, cái tên đã truyền đi ồn ào huyên náo ở toàn bộ Băng Hoàng giới.
Mở to mắt trong phòng tu luyện, Vân Triệt thở ra một hơi thật dài, toàn thân vô cùng sảng khoái. Một ngày ngắn ngủi, tác dụng phụ do gượng ép mở “Oanh thiên” mang đến liền hoàn toàn biến mất, thể lực và huyền lực đều khôi phục mười phần mười. Điều này khiến cho hắn không cách nào không kinh thán thật lâu, so sánh với khí tức của nơi này, khí tức của Lam cực tinh, thật sự chỉ có thể sử dụng “Đục ngầu không chịu nổi” để hình dung.
Hiện giờ hắn cũng đã bắt đầu hoài nghi, sau này khi bản thân đến lúc đi về, có phải sẽ cần một khoảng thời gian tương đối dài để một lần nữa thích ứng với khí tức của Lam cực tinh hay không.
Vân Triệt lẩm bẩm: “Còn có ba mươi tháng, Mạt Lỵ, ta nhất định phải gặp được ngươi. Cho dù… Là một vĩnh biệt hoàn chỉnh.”
Vân Triệt vừa định đứng dậy, đột nhiên, ngực hắn ngột ngạt, hô hấp bỗng chốc ngưng lại, cả băng linh, băng sương của phòng tu luyện cũng toàn bộ yên lặng ở đó.
Một luồng uy áp khôn cùng cũng không trầm trọng, nhưng lại mênh mông như biển, như trời cao đang thong thả lật úp xuống.
Đây… Đây là cái gì!?
Trong lòng Vân Triệt khiếp sợ tới mức tận cùng, hắn có một cảm giác không biết từ đâu mà đến, uy áp bỗng nhiên trầm xuống này giống như bao phủ toàn thế giới, bao phủ tất cả không gian…
Theo luồng uy áp này trầm xuống, dần dần, đừng nói hô hấp, toàn thân Vân Triệt gần như động cũng không dám động, liền ngay cả tim đập đều gần như dừng lại, hắn cảm giác mình đột nhiên giống như đối mặt với cả vũ trụ mênh mang, ở trước mặt nó, bản thân chỉ là một hạt bụi trần nhỏ bé đến gần như không tồn tại. Mà đối mặt với luồng uy áp che trời này, tuyệt đối không chỉ có một mình Vân Triệt. Băng Hoàng cung, Băng Hoàng giới, Ngâm Tuyết giới… Thậm chí toàn bộ thần giới thuộc về đông thần vực, đều bị bao phủ trong đó.
Cũng vào lúc này, một âm thanh mênh mang hùng hậu, như đến từ viễn cổ, ở trong không gian vô tận, vang lên bên tai toàn bộ huyền giả, toàn bộ tinh giới ở đông thần giới:
- Thần vực bốn vạn giới, đông thần vực chiếm chín ngàn. Đại hội huyền thần, là hội rất lớn ba ngàn năm một lần của đông thần vực ta. Nhưng nay, vì chứa nhiều nguyên do trọng đại, mặc dù cách đại hội huyền thần lần trước hơn bảy trăm năm, đại hội huyền thần một lần mới tới đã ở ngay trước mắt.
Dưới âm thanh này, toàn bộ đông thần vực giống như bỗng nhiên yên lặng, rơi vào yên tĩnh hoàn toàn. Tất cả huyền giả đều ngẩng đầu cao cao, nhìn lên bầu trời. Vân Triệt trong kinh ngạc đến ngây người cũng vào lúc này hiểu được, đây là truyền âm đối với toàn bộ đông thần vực!!
Chỉ cần một tinh giới, cũng không biết lớn hơn Lam cực tinh bao nhiêu lần. Bao trùm toàn bộ đông thần vực… Ngay cả phòng tu luyện đặc thù chỗ mình cũng có thể trực tiếp truyền âm thẩm thấu vào… Đây là lực lượng khủng bố dữ dội! Cảnh giới khủng bố dữ dội!
Cảnh giới lực lượng của thần giới, lại có thể đạt đến trình độ vốn không thể tưởng tượng như thế! Đây thật sự là lực lượng mà “Người” có thể đạt đến sao?
Lực lượng thần đạo, Vân Triệt luôn luôn có hướng tới và kính sợ thật sâu. Mà giờ khắc này, lần đầu tiên trong kiếp này, hắn sinh ra một cảm xúc “Sợ hãi” đối với cấp bậc lực lượng.
Hai đời của hắn từng đối mặt với rất nhiều đối thủ hoặc kẻ địch mạnh hơn hắn nhiều lắm, hắn chiến thắng một đám, siêu việt một đám. Nhưng đối với lực lượng trước mắt, hắn vô cùng cảm giác được rõ ràng “Cao không thể chạm”.
- Đại hội huyền thần lần này chỉ có thời gian mười năm chuẩn bị, tuy vội vàng, nhưng ý nghĩa nặng nề, còn hơn tất cả những lần trước. Vả lại lần đại hội huyền thần này, sẽ do Phạm Đế giới, Trụ Thiên giới, Nguyệt Thần giới, Tinh Thần giới liên thủ tổ chức.
Lời nói này, xúc động lớn nhất đối với Vân Triệt mà nói là ba chữ “Tinh Thần giới”, bởi vì đó là tinh thần chỗ Mạt Lỵ ở. Nhưng lại khiến cho toàn bộ đông thần vực kinh sợ.
Đại hội huyền thần những lần trước, cho tới bây giờ đều do Trụ Thiên giới tổ chức.
Còn lần này, lại do Phạm Đế, Trụ Thiên, Nguyệt Thần, Tinh Thần –– tứ đại Vương giới của đông thần vực cùng tổ chức!
Đây tuyệt đối là lần đầu tiên trong lịch sử đông thần vực, từ xưa đến nay chưa từng có!
Nhưng dựa vào một điểm này, đại hội huyền thần lần này tuyệt đối không tầm thường.
- Dự tuyển đại hội huyền thần lần này, bố trí trong thế giới Trụ thiên châu. Ba mươi tháng sau, sẽ tiến hành mở ra dự tuyển để mời dự họp đại hội huyền thần. Mở trước ba tháng, vì đợt báo danh, Trụ Thiên giới cũng sẽ mở đông thần vực ra.
Chúng giới đông thần vực lại hoàn toàn chấn động, vô số huyền giả thần đạo… Nhất là ánh mắt huyền giả trẻ tuổi đột nhiên phóng xuất ra ánh sáng hưng phấn, khó có thể tin. Âm thanh che trời nói rõ ràng, sân thi đấu dự tuyển lần này, lại bố trí ở trong Trụ thiên châu!
Trụ thiên châu là Huyền thiên chí bảo duy nhất hiện thế ở thần giới, ngay cả ở thần giới viễn cổ đều là tồn tại siêu nhiên. Nếu có thể tham gia đại hội huyền thần lần này, cho dù không có bất kỳ thứ tự gì, chỉ đơn giản tiến vào bên trong Trụ thiên châu, lây dính khí tức chí bảo của Trụ thiên châu, đều là ích lợi không thể đo lường!
Nhưng mà, khí tức hưng phấn của đông thần vực cũng không kéo dài lâu lắm, âm thanh tiếp theo, giống như một chậu nước lạnh lớn tưới xuống, đối với Vân Triệt ma fnois, càng là bất ngờ… Nháy mắt đánh hắn một gậy choáng váng.
- Trong thời gian đại hội huyền thần, thần lực của Trụ thiên châu sẽ bao phủ toàn bộ Trụ Thiên thần giới. Vì thời gian chuẩn bị và thần lực của Trụ thiên châu có hạn, quy mô đại hội huyền thần lần này kém xa những lần trước. Chỉ có người tuổi dưới sáu mươi, vả lại thần lực không yếu hơn Thần Kiếp cảnh mới có thể báo danh dự tuyển. Vì thần lực của Trụ thiên châu không phải thân thể bình thường có thể có khả năng thừa nhận, đến lúc đó toàn bộ người có huyền lực thấp hơn Thần Kiếp cảnh, cho dù lấy bất cứ phương thức gì tiến vào Trụ Thiên giới, người ở trong đó, cũng sẽ bị cưỡng chế đẩy ra.